Chương 856: Bắt cóc chị dâu (2)
Nhĩ Phong Trùng
27/09/2022
Trong mắt Trình Dịch, da trắng chân dài, trước có ngực sau có mông mới có thể được xưng là nữ nhân.
La Tú Ân vóc dáng rất cao, chân cũng không ngắn, nhưng hoàn toàn không phải cái loại dáng người phập phồng quyến rũ này.
Cơ bắp trên cánh tay cùng trên bụng một chút đều không kém nam nhân.
Cho nên La Tú Ân cảm thấy ở trong mắt nam nhân, mình hơn phân nửa là huynh đệ, Giản Vũ Mân cũng không ngoại lệ.
Vì không tạo thành gánh nặng cho Giản Vũ Mân, cô ấy đem trách nhiệm chuyện buổi tối hôm đó đều ôm ở chính trên người mình.
Giản Nhất Lăng cũng không quá hiểu vấn đề về mặt cảm tình, cô chỉ biết La Tú Ân xứng đôi, nhưng mà cụ thể Giản Vũ Mân nghĩ như thế nào, cô trả lời không được.
"Mặc kệ anh ấy, Nhất Lăng bảo bối, mặc kệ chị có làm chị dâu của em hay không, dù sao đứa bé trong bụng cái tốt nhất lớn lên giống em là được, hắc hắc!"
La Tú Ân thuộc trường phái vui vẻ, chuyện nghĩ không rõ liền không nghĩ.
"Phanh phanh phanh!"
Một trận tiếng đập cửa dồn dập táo bạo vang lên.
"La Tú Ân, mở cửa!"
Ngoài cửa, là giọng nói mị lực dễ nghe của Giản Vũ Mân.
Nghe được tiếng gọi La Tú Ân trở nên lúng túng.
"A a a, Nhất Lăng làm sao bây giờ? Anh của em, anh của em tới.. làm sao bây giờ?"
Người không biết còn tưởng rằng Giản Vũ Mân là tên hỗn thế đại ma vương nào, có thể làm người không sợ trời không sợ đất như Ân tỷ bị túng quẫn thành cái dạng này.
Giản Nhất Lăng xoay người liền muốn đi mở cửa.
Nội tâm La Tú Ân một trận kêu rên, Nhất Lăng bảo bối em như thế nào có thể hố chị như vậy a!
Chị là nói em giúp chị nghĩ cách, không phải nói em đi mở cửa đem người bỏ vào tới a uy..
Giản Vũ Mân kéo một cái vali hành lý rất lớn vào cửa.
La Tú Ân thấy thế nhảy chân ra sau, "Anh làm gì? Anh kéo cái gì?"
Giản Vũ Mân, "Hành lý của anh."
La Tú Ân, "Anh, anh, anh, anh kéo hành lý đến đây làm gì?"
Giản Vũ Mân, "Anh muốn tới nhà em ở lại."
La Tú Ân, "Ở, ở lại?"
Giản Vũ Mân, "Anh muốn chiếu cố em cùng bảo bảo."
La Tú Ân, "Không cần, tôi thân thể rất tốt, không cần anh chiếu cố."
Giản Vũ Mân, "Đây là trách nhiệm của anh."
La Tú Ân, "Không có việc gì không có việc gì, anh không cần chịu trách nhiệm."
Ở trong lòng La Tú Ân nói thầm: Mình sợ anh ấy cùng mình mà ở chung dưới một mái hiên, có lúc mình sẽ nhịn không được a!
Giản Vũ Mân, "Bảo bảo anh cũng có phần, không chiếu cố em thì anh cũng muốn chiếu cố con bé."
Giản Vũ Mân lấy đầy đủ lý do, không cho La Tú Ân cự tuyệt.
La Tú Ân kêu rên, "Vũ ca, anh đừng như vậy, anh như vậy tôi sợ chính mình khống chế không được a!"
Giản Vũ Mân, "Em khống chế không được cái gì?"
Người thành thật Giản Nhất Lăng bổ sung giải thích, "Khống chế không được từ trong lòng khi dễ anh."
La Tú Ân muốn che lại miệng của Giản Nhất Lăng đã không còn kịp rồi.
Giản Vũ Mân, "Ân?"
Giản Vũ Mân từ trong tay La Tú Ân đoạt đi Giản Nhất Lăng.
"Em gái, em cùng anh nói rõ, em vừa mới nói những lời này đó là có ý gì?"
"Nhất Lăng bảo bối em đừng nói!" La Tú Ân chắp tay trước ngực, cầu xin.
"Em gái, em đừng quan tâm cô ấy, em cùng anh nói."
"Nhất Lăng bảo bối!"
Giản Nhất Lăng nhìn La Tú Ân lại nhìn Giản Vũ Mân.
Sau khi do dự trong chốc lát, Giản Nhất Lăng lựa chọn nói với Giản Vũ Mân, "Từ trong lòng chị ấy chính là thích anh."
La Tú Ân bị Giản Nhất Lăng đem bán.
Xong đời! La Tú Ân muốn chạy đã không còn kịp rồi.
Giản Vũ Mân đã cản đường cô ấy.
Giản Vũ Mân, "Em thích anh? Hả?"
"Tôi.. tôi.." La Tú Ân muốn phản bác nhưng nói không ra được.
Giản Vũ Mân, "Vậy em trốn cái gì?"
La Tú Ân cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Giản Vũ Mân.
Giản Nhất Lăng, "Ân tỷ nói chị ấy sợ chị ấy không xứng với anh."
La Tú Ân vóc dáng rất cao, chân cũng không ngắn, nhưng hoàn toàn không phải cái loại dáng người phập phồng quyến rũ này.
Cơ bắp trên cánh tay cùng trên bụng một chút đều không kém nam nhân.
Cho nên La Tú Ân cảm thấy ở trong mắt nam nhân, mình hơn phân nửa là huynh đệ, Giản Vũ Mân cũng không ngoại lệ.
Vì không tạo thành gánh nặng cho Giản Vũ Mân, cô ấy đem trách nhiệm chuyện buổi tối hôm đó đều ôm ở chính trên người mình.
Giản Nhất Lăng cũng không quá hiểu vấn đề về mặt cảm tình, cô chỉ biết La Tú Ân xứng đôi, nhưng mà cụ thể Giản Vũ Mân nghĩ như thế nào, cô trả lời không được.
"Mặc kệ anh ấy, Nhất Lăng bảo bối, mặc kệ chị có làm chị dâu của em hay không, dù sao đứa bé trong bụng cái tốt nhất lớn lên giống em là được, hắc hắc!"
La Tú Ân thuộc trường phái vui vẻ, chuyện nghĩ không rõ liền không nghĩ.
"Phanh phanh phanh!"
Một trận tiếng đập cửa dồn dập táo bạo vang lên.
"La Tú Ân, mở cửa!"
Ngoài cửa, là giọng nói mị lực dễ nghe của Giản Vũ Mân.
Nghe được tiếng gọi La Tú Ân trở nên lúng túng.
"A a a, Nhất Lăng làm sao bây giờ? Anh của em, anh của em tới.. làm sao bây giờ?"
Người không biết còn tưởng rằng Giản Vũ Mân là tên hỗn thế đại ma vương nào, có thể làm người không sợ trời không sợ đất như Ân tỷ bị túng quẫn thành cái dạng này.
Giản Nhất Lăng xoay người liền muốn đi mở cửa.
Nội tâm La Tú Ân một trận kêu rên, Nhất Lăng bảo bối em như thế nào có thể hố chị như vậy a!
Chị là nói em giúp chị nghĩ cách, không phải nói em đi mở cửa đem người bỏ vào tới a uy..
Giản Vũ Mân kéo một cái vali hành lý rất lớn vào cửa.
La Tú Ân thấy thế nhảy chân ra sau, "Anh làm gì? Anh kéo cái gì?"
Giản Vũ Mân, "Hành lý của anh."
La Tú Ân, "Anh, anh, anh, anh kéo hành lý đến đây làm gì?"
Giản Vũ Mân, "Anh muốn tới nhà em ở lại."
La Tú Ân, "Ở, ở lại?"
Giản Vũ Mân, "Anh muốn chiếu cố em cùng bảo bảo."
La Tú Ân, "Không cần, tôi thân thể rất tốt, không cần anh chiếu cố."
Giản Vũ Mân, "Đây là trách nhiệm của anh."
La Tú Ân, "Không có việc gì không có việc gì, anh không cần chịu trách nhiệm."
Ở trong lòng La Tú Ân nói thầm: Mình sợ anh ấy cùng mình mà ở chung dưới một mái hiên, có lúc mình sẽ nhịn không được a!
Giản Vũ Mân, "Bảo bảo anh cũng có phần, không chiếu cố em thì anh cũng muốn chiếu cố con bé."
Giản Vũ Mân lấy đầy đủ lý do, không cho La Tú Ân cự tuyệt.
La Tú Ân kêu rên, "Vũ ca, anh đừng như vậy, anh như vậy tôi sợ chính mình khống chế không được a!"
Giản Vũ Mân, "Em khống chế không được cái gì?"
Người thành thật Giản Nhất Lăng bổ sung giải thích, "Khống chế không được từ trong lòng khi dễ anh."
La Tú Ân muốn che lại miệng của Giản Nhất Lăng đã không còn kịp rồi.
Giản Vũ Mân, "Ân?"
Giản Vũ Mân từ trong tay La Tú Ân đoạt đi Giản Nhất Lăng.
"Em gái, em cùng anh nói rõ, em vừa mới nói những lời này đó là có ý gì?"
"Nhất Lăng bảo bối em đừng nói!" La Tú Ân chắp tay trước ngực, cầu xin.
"Em gái, em đừng quan tâm cô ấy, em cùng anh nói."
"Nhất Lăng bảo bối!"
Giản Nhất Lăng nhìn La Tú Ân lại nhìn Giản Vũ Mân.
Sau khi do dự trong chốc lát, Giản Nhất Lăng lựa chọn nói với Giản Vũ Mân, "Từ trong lòng chị ấy chính là thích anh."
La Tú Ân bị Giản Nhất Lăng đem bán.
Xong đời! La Tú Ân muốn chạy đã không còn kịp rồi.
Giản Vũ Mân đã cản đường cô ấy.
Giản Vũ Mân, "Em thích anh? Hả?"
"Tôi.. tôi.." La Tú Ân muốn phản bác nhưng nói không ra được.
Giản Vũ Mân, "Vậy em trốn cái gì?"
La Tú Ân cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Giản Vũ Mân.
Giản Nhất Lăng, "Ân tỷ nói chị ấy sợ chị ấy không xứng với anh."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.