Chương 810: Các anh trai Giản gia trả thù
Nhĩ Phong Trùng
27/09/2022
"A phi!" Địch lão gia tử trực tiếp phun nước miếng vào mặt Ngụy Tề Thụy, "Ngươi là cái thứ gì? Chủ mẫu Địch gia là người gì mà cần ngươi tới nói ra nói vào? Ngươi cho là đôi mắt của lão nhân ta mù sao? Ta sẽ không nhìn a, còn cần dùng đến ngươi tới dạy a? Ngươi là cọng hành căn tỏi nào a? Cháu dâu nhà ta có được hay không yêu cầu ngươi tới đánh giá sao? Nói nữa cháu dâu này của ta nơi nào không tốt? Chính là ngươi mắt mù ngươi còn diễn nhiều? Nhảy nhót tới nhảy nhót lui, còn cô gắng tìm cho mình lý do lấy cớ, là ai cho ngươi mượn lá gan lại là ai cho ngươi mặt mũi a?"
Ngụy Tề Thụy bị Địch lão gia tử mắng đến một câu cũng không nói được.
"Ta nói cho ngươi Ngụy Tề Thụy biết, nếu không phải nghĩ đến để cho tiểu tử thúi kia của nhà ta ở trước mặt cháu dâu có cơ hội biểu hiện, lão nhân ta sớm đã tự mình động thủ đem Ngụy gia các ngươi trên dưới làm cho sạch sẽ, cũng bởi lão nhân ta hiện tại tuổi lớn, tính tình tốt, chứ nếu cách đây mười năm, ngươi liền xương cốt bột phấn cũng không có dư lại!"
Ngụy Tề Thụy sau khi bị Địch lão gia tử mắng như máu chó phun lên đầu, từ bên trong đại trạch Địch gia bị ném ra ngoài.
Sau khi bị quăng ra ngoài, Địch lão gia tử còn hừ hừ, "Nếu không phải ta hiện tại chân cẳng không tốt, ta liền tự mình đá ngươi đi ra! Thứ gì sao dám tìm cháu dâu ta gây phiền toái."
Quay đầu lại, Địch lão gia tử lại đối với trợ lý bên người mình nói, "Mấy cái xí nghiệp dư lại đó của Ngụy thị trong vòng một tháng đều làm cho nó biến đi, không cần so đo phí tổn, để cho người bên ngoài biết đến, người chọc chủ mẫu Địch gia ta đều là có cái kết cục gì!"
###
Ngụy Tề Thụy sau khi từ đại trạch Địch gia rời đi, đã bị một đám người theo dõi.
Bọn họ một đường theo đuôi Ngụy Tề Thụy, chờ thời điểm bên cạnh Ngụy Tề Thụy không có người, liền đem Ngụy Tề Thụy kéo vào bên trong một ngõ nhỏ.
"Buông ra, buông ra! Các ngươi là người nào, các ngươi biết ta là ai sao? Ta.."
Ngụy Tề Thụy tập trung nhìn vào, phát hiện mấy người trước mắt hắn ta đều không xa lạ.
Trong đó có một người chính là người ở trong buổi tiệc sinh nhật của Giản Duẫn Thừa đem nhóm vệ sĩ của Ngụy Tề Thụy cùng hắn ta ném vào trong hồ bơi.
Mấy người khác giống như cũng xuất hiện ở trong tiệc sinh nhật của Giản Duẫn Thừa.
"Các ngươi muốn làm gì?" Ngụy Tề Thụy khẩn trương.
Chỉ cần Giản Dật Hành một người cũng đủ làm hắn khẩn trương.
Giản Dật Hành, Giản Dật Thần, Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp bốn người vẻ mặt hung ác mà nhìn Ngụy Tề Thụy.
"Ngươi không phải muốn vu tội cho em gái chúng ta sao? Sức lực đó để đi đâu rồi?" Giản Dật Thần cười đến tà khí.
Anh tiến lên, nắm áo của Ngụy Tề Thụy, "Ngươi thực có thể a, bịa đặt tội cho em gái chúng ta. Ai cho ngươi lá gan đó hả?"
"Các ngươi, các ngươi muốn làm gì? Đánh người là phạm pháp!" Ngụy Tề Thụy khẩn trương mà nói.
"Phạm pháp?" Giản Dật Thần không những không có bị dọa sợ, ngược lại cười đến càng thêm bừa bãi tà nịnh, "Muốn báo cảnh sát nha? Đi a, ta cũng muốn nhìn xem, sau khi báo cảnh sát, thì tội của ngươi nặng, hay là tội của mấy anh em chúng ta nặng đây! Ngươi trước đó không lâu đã tham ô công khoản của công ty không phải sao? Ngươi nói xem, tội của ngươi nặng hay là tội chúng ta đánh người nặng đây?"
Tập đoàn Ngụy thị thất bại, Ngụy Tề Thụy vứt đi công ty, nhưng tài sản cá nhân của hắn ta sẽ không bị tổn thất.
Cho nên hắn dời đi một bộ phận công khoản của công ty vào tài khoản cá nhân của hắn.
Chuyện này hắn cho rằng làm được thiên y vô phùng, nhưng mà không nghĩ tới mấy người anh em Giản gia đã sớm theo dõi hắn.
"Các ngươi, các ngươi.." Ngụy Tề Thụy mở to hai mắt nhìn, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.
"Ngươi có thể chọn, cho chúng ta đánh một trận, hay là bị bắt nhốt lại." Giản Dật Thần tươi cười, chợt thấy vừa phúc hậu vừa vô hại.
Ngụy Tề Thụy bị Địch lão gia tử mắng đến một câu cũng không nói được.
"Ta nói cho ngươi Ngụy Tề Thụy biết, nếu không phải nghĩ đến để cho tiểu tử thúi kia của nhà ta ở trước mặt cháu dâu có cơ hội biểu hiện, lão nhân ta sớm đã tự mình động thủ đem Ngụy gia các ngươi trên dưới làm cho sạch sẽ, cũng bởi lão nhân ta hiện tại tuổi lớn, tính tình tốt, chứ nếu cách đây mười năm, ngươi liền xương cốt bột phấn cũng không có dư lại!"
Ngụy Tề Thụy sau khi bị Địch lão gia tử mắng như máu chó phun lên đầu, từ bên trong đại trạch Địch gia bị ném ra ngoài.
Sau khi bị quăng ra ngoài, Địch lão gia tử còn hừ hừ, "Nếu không phải ta hiện tại chân cẳng không tốt, ta liền tự mình đá ngươi đi ra! Thứ gì sao dám tìm cháu dâu ta gây phiền toái."
Quay đầu lại, Địch lão gia tử lại đối với trợ lý bên người mình nói, "Mấy cái xí nghiệp dư lại đó của Ngụy thị trong vòng một tháng đều làm cho nó biến đi, không cần so đo phí tổn, để cho người bên ngoài biết đến, người chọc chủ mẫu Địch gia ta đều là có cái kết cục gì!"
###
Ngụy Tề Thụy sau khi từ đại trạch Địch gia rời đi, đã bị một đám người theo dõi.
Bọn họ một đường theo đuôi Ngụy Tề Thụy, chờ thời điểm bên cạnh Ngụy Tề Thụy không có người, liền đem Ngụy Tề Thụy kéo vào bên trong một ngõ nhỏ.
"Buông ra, buông ra! Các ngươi là người nào, các ngươi biết ta là ai sao? Ta.."
Ngụy Tề Thụy tập trung nhìn vào, phát hiện mấy người trước mắt hắn ta đều không xa lạ.
Trong đó có một người chính là người ở trong buổi tiệc sinh nhật của Giản Duẫn Thừa đem nhóm vệ sĩ của Ngụy Tề Thụy cùng hắn ta ném vào trong hồ bơi.
Mấy người khác giống như cũng xuất hiện ở trong tiệc sinh nhật của Giản Duẫn Thừa.
"Các ngươi muốn làm gì?" Ngụy Tề Thụy khẩn trương.
Chỉ cần Giản Dật Hành một người cũng đủ làm hắn khẩn trương.
Giản Dật Hành, Giản Dật Thần, Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp bốn người vẻ mặt hung ác mà nhìn Ngụy Tề Thụy.
"Ngươi không phải muốn vu tội cho em gái chúng ta sao? Sức lực đó để đi đâu rồi?" Giản Dật Thần cười đến tà khí.
Anh tiến lên, nắm áo của Ngụy Tề Thụy, "Ngươi thực có thể a, bịa đặt tội cho em gái chúng ta. Ai cho ngươi lá gan đó hả?"
"Các ngươi, các ngươi muốn làm gì? Đánh người là phạm pháp!" Ngụy Tề Thụy khẩn trương mà nói.
"Phạm pháp?" Giản Dật Thần không những không có bị dọa sợ, ngược lại cười đến càng thêm bừa bãi tà nịnh, "Muốn báo cảnh sát nha? Đi a, ta cũng muốn nhìn xem, sau khi báo cảnh sát, thì tội của ngươi nặng, hay là tội của mấy anh em chúng ta nặng đây! Ngươi trước đó không lâu đã tham ô công khoản của công ty không phải sao? Ngươi nói xem, tội của ngươi nặng hay là tội chúng ta đánh người nặng đây?"
Tập đoàn Ngụy thị thất bại, Ngụy Tề Thụy vứt đi công ty, nhưng tài sản cá nhân của hắn ta sẽ không bị tổn thất.
Cho nên hắn dời đi một bộ phận công khoản của công ty vào tài khoản cá nhân của hắn.
Chuyện này hắn cho rằng làm được thiên y vô phùng, nhưng mà không nghĩ tới mấy người anh em Giản gia đã sớm theo dõi hắn.
"Các ngươi, các ngươi.." Ngụy Tề Thụy mở to hai mắt nhìn, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.
"Ngươi có thể chọn, cho chúng ta đánh một trận, hay là bị bắt nhốt lại." Giản Dật Thần tươi cười, chợt thấy vừa phúc hậu vừa vô hại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.