Chương 900: Lần đầu tiên làm ba, nhiều ít có chút khẩn trương
Nhĩ Phong Trùng
27/09/2022
La Tú Ân sau khi từ chức thì ở nhà an tâm tĩnh dưỡng.
Dù sao ngày thường cô cũng tiết kiệm không ít tiền, đủ để cô ở nhà đương làm cá mặn một đoạn thời gian thật dài.
Nói nữa, còn có ba của đứa con của cô.
La Tú Ân cùng Giản Vũ Mân đã đăng ký kết hôn.
Chẳng qua trước mắt hai người còn không có tổ chức hôn lễ, còn không có ở cùng nhau.
Giản Vũ Mân tuy rằng là một thẳng nam, sẽ không nói lời gì âu yếm, cũng sẽ không làm chuyện gì lãng mạn.
Nhưng mà sau khi xác định chuyện có con, anh đã lập tức ở trên mạng công khai tin tức mình đã kết hôn.
Hơn nữa trước tiên đã cùng La Tú Ân đăng ký kết hôn, cho La Tú Ân cùng hài tử một thân phận.
Giản Vũ Mân cứ theo lẽ thường cầm theo túi lớn túi nhỏ mà tới gặp La Tú Ân.
Một đống những đồ vật xinh xắn đáng yêu cho bé gái.
Hai vợ chồng tựa hồ đã kiên quyết đứa bé trong bụng La Tú Ân là một bé gái.
Bởi vì hai vợ chồng đều thích bé gái.
Những người khác trong Giản gia cũng đều càng chờ mong lại ra đời một bé gái.
Nhưng kỳ thật trong lòng mọi người cũng đều biết, Giản gia bọn họ ra đời bé gái xác suất thấp hơn bé trai rất nhiều.
Thật không biết có phải lý do là Giản gia tổ truyền nhiễm sắc thể Y quá bá đạo hay không.
"Em như thế nào lại vận động vậy?"
Vừa vào cửa Giản Vũ Mân liền nhìn thấy La Tú Ân đang chạy bộ, sợ tới mức lập tức vứt bỏ đồ vật trong tay, tiến lên ngăn cản La Tú Ân.
"Không có việc gì." La Tú Ân giải thích, "Bảo bảo của em không có yếu ớt như vậy."
"Không được, vẫn là cẩn thận một chút tương đối tốt, con gái của chúng ta vẫn còn đang nhỏ bé, vạn nhất bị thương thì làm sao bây giờ?"
"Không có việc gì, bảo bảo thời điểm ở trong bụng mẹ, mẹ vận động sức lực vừa phải là tốt cho cơ thể."
La Tú Ân là không có khả năng vẫn luôn nằm một chỗ, bắt cô nằm một chỗ cô sẽ sinh bệnh.
"Thật sự không có việc gì?"
"Thật sự!"
La Tú Ân luôn cùng Giản Vũ Mân bảo đảm, Giản Vũ Mân mới yên lòng.
Lần đầu tiên làm ba, nhiều ít có chút khẩn trương!
"Đúng rồi, Tiểu Lăng muốn anh hỏi em, em có muốn đi tham quan bệnh viện Lạc Hải Sâm không?"
"Có thể chứ?" Ánh mắt La Tú Ân sáng lên.
La Tú Ân đã từng cùng Giản Nhất Lăng nhắc qua, cô ấy rất muốn đi tham quan bệnh viện Lạc Hải Sâm, muốn lư sơn chân diện mục (*) một chút bệnh viện thần bí kia rốt cuộc là cái dạng gì.
(*) Lư sơn chân diện mục: Là thành ngữ khi nhắc đến Lư Sơn. "Lư Sơn Chân Diện Mục" là Bộ Mặt Thật Của Lư Sơn, thường được nói tắt thành Thành Ngữ 4 chữ là Lư Sơn Diện Mục. Tên gọi Lư Sơn là do cao nhân Khuông Tục đời Châu Võ Vương dựng lều trên núi đó ở mà thành tên gọi. Lư Sơn 3 mặt giáp sông, thế núi vô cùng hùng vĩ, sơn thanh thủy tú, phong cảnh cực kỳ tráng lệ. Vì 3 mặt giáp với sông nước, nên trên núi luôn có mây mù vây phủ, người đời khó mà trông rõ bộ mặt thật của Lư Sơn, nên mới có Thành ngữ trên.
Bởi vì mọi người đều chỉ là nghe nói qua, trừ bỏ người bệnh cùng người nhà lên trên đảo ở qua, không có người chính mắt nhìn thấy.
"Tiểu Lăng nói nếu em thích, thứ hai tuần sau liền mang em đi. Giống như con bé muốn cùng Địch Quân Thịnh đi qua bên kia làm chuyện gì."
Cụ thể, Giản Vũ Mân cũng không hỏi.
"Muốn đi muốn đi!" La Tú Ân đều đã nhàn rỗi đến chán muốn chết, ước gì hiện tại lập tức liền đi.
Giản Vũ Mân nhìn La Tú Ân cái dạng này, "Anh trong chốc lát cùng Tiểu Lăng nói, để con bé đưa anh đi cùng!"
"Anh cũng phải đi?"
"Không nhìn em anh không yên tâm, cảm giác em sẽ làm xằng bậy."
La Tú Ân có chút ngượng ngùng mà cười.
Kỳ thật cô cũng không có xằng bậy..
###
Sáng sớm, Địch Quân Thịnh đang nằm trên giường trong phòng mình, anh nghe thấy được tiếng cửa phòng mình bị mở ra.
Sau đó là một tiếng bước chân thật nhỏ.
Nghe được tiếng bước chân, Địch Quân Thịnh liền biết "tiểu tặc" trộm tiến vào phòng mình là ai.
Địch Quân Thịnh nhắm đôi mắt, làm bộ mình còn ngủ.
Tiếng bước chân, từng bước một mà đến gần mép giường của anh.
Địch Quân Thịnh phỏng đoán thỏ con hôm nay muốn làm gì.
Đang nghĩ ngợi, liền cảm giác được vật nhỏ bò lên trên giường.
Tới gần anh.
Cô ấy đang làm gì?
Thần kinh Địch Quân Thịnh lập tức liền căng chặt lên.
Sau đó thân thể mềm mại nhỏ nhắn liền ghé vào ngực anh.
Dù sao ngày thường cô cũng tiết kiệm không ít tiền, đủ để cô ở nhà đương làm cá mặn một đoạn thời gian thật dài.
Nói nữa, còn có ba của đứa con của cô.
La Tú Ân cùng Giản Vũ Mân đã đăng ký kết hôn.
Chẳng qua trước mắt hai người còn không có tổ chức hôn lễ, còn không có ở cùng nhau.
Giản Vũ Mân tuy rằng là một thẳng nam, sẽ không nói lời gì âu yếm, cũng sẽ không làm chuyện gì lãng mạn.
Nhưng mà sau khi xác định chuyện có con, anh đã lập tức ở trên mạng công khai tin tức mình đã kết hôn.
Hơn nữa trước tiên đã cùng La Tú Ân đăng ký kết hôn, cho La Tú Ân cùng hài tử một thân phận.
Giản Vũ Mân cứ theo lẽ thường cầm theo túi lớn túi nhỏ mà tới gặp La Tú Ân.
Một đống những đồ vật xinh xắn đáng yêu cho bé gái.
Hai vợ chồng tựa hồ đã kiên quyết đứa bé trong bụng La Tú Ân là một bé gái.
Bởi vì hai vợ chồng đều thích bé gái.
Những người khác trong Giản gia cũng đều càng chờ mong lại ra đời một bé gái.
Nhưng kỳ thật trong lòng mọi người cũng đều biết, Giản gia bọn họ ra đời bé gái xác suất thấp hơn bé trai rất nhiều.
Thật không biết có phải lý do là Giản gia tổ truyền nhiễm sắc thể Y quá bá đạo hay không.
"Em như thế nào lại vận động vậy?"
Vừa vào cửa Giản Vũ Mân liền nhìn thấy La Tú Ân đang chạy bộ, sợ tới mức lập tức vứt bỏ đồ vật trong tay, tiến lên ngăn cản La Tú Ân.
"Không có việc gì." La Tú Ân giải thích, "Bảo bảo của em không có yếu ớt như vậy."
"Không được, vẫn là cẩn thận một chút tương đối tốt, con gái của chúng ta vẫn còn đang nhỏ bé, vạn nhất bị thương thì làm sao bây giờ?"
"Không có việc gì, bảo bảo thời điểm ở trong bụng mẹ, mẹ vận động sức lực vừa phải là tốt cho cơ thể."
La Tú Ân là không có khả năng vẫn luôn nằm một chỗ, bắt cô nằm một chỗ cô sẽ sinh bệnh.
"Thật sự không có việc gì?"
"Thật sự!"
La Tú Ân luôn cùng Giản Vũ Mân bảo đảm, Giản Vũ Mân mới yên lòng.
Lần đầu tiên làm ba, nhiều ít có chút khẩn trương!
"Đúng rồi, Tiểu Lăng muốn anh hỏi em, em có muốn đi tham quan bệnh viện Lạc Hải Sâm không?"
"Có thể chứ?" Ánh mắt La Tú Ân sáng lên.
La Tú Ân đã từng cùng Giản Nhất Lăng nhắc qua, cô ấy rất muốn đi tham quan bệnh viện Lạc Hải Sâm, muốn lư sơn chân diện mục (*) một chút bệnh viện thần bí kia rốt cuộc là cái dạng gì.
(*) Lư sơn chân diện mục: Là thành ngữ khi nhắc đến Lư Sơn. "Lư Sơn Chân Diện Mục" là Bộ Mặt Thật Của Lư Sơn, thường được nói tắt thành Thành Ngữ 4 chữ là Lư Sơn Diện Mục. Tên gọi Lư Sơn là do cao nhân Khuông Tục đời Châu Võ Vương dựng lều trên núi đó ở mà thành tên gọi. Lư Sơn 3 mặt giáp sông, thế núi vô cùng hùng vĩ, sơn thanh thủy tú, phong cảnh cực kỳ tráng lệ. Vì 3 mặt giáp với sông nước, nên trên núi luôn có mây mù vây phủ, người đời khó mà trông rõ bộ mặt thật của Lư Sơn, nên mới có Thành ngữ trên.
Bởi vì mọi người đều chỉ là nghe nói qua, trừ bỏ người bệnh cùng người nhà lên trên đảo ở qua, không có người chính mắt nhìn thấy.
"Tiểu Lăng nói nếu em thích, thứ hai tuần sau liền mang em đi. Giống như con bé muốn cùng Địch Quân Thịnh đi qua bên kia làm chuyện gì."
Cụ thể, Giản Vũ Mân cũng không hỏi.
"Muốn đi muốn đi!" La Tú Ân đều đã nhàn rỗi đến chán muốn chết, ước gì hiện tại lập tức liền đi.
Giản Vũ Mân nhìn La Tú Ân cái dạng này, "Anh trong chốc lát cùng Tiểu Lăng nói, để con bé đưa anh đi cùng!"
"Anh cũng phải đi?"
"Không nhìn em anh không yên tâm, cảm giác em sẽ làm xằng bậy."
La Tú Ân có chút ngượng ngùng mà cười.
Kỳ thật cô cũng không có xằng bậy..
###
Sáng sớm, Địch Quân Thịnh đang nằm trên giường trong phòng mình, anh nghe thấy được tiếng cửa phòng mình bị mở ra.
Sau đó là một tiếng bước chân thật nhỏ.
Nghe được tiếng bước chân, Địch Quân Thịnh liền biết "tiểu tặc" trộm tiến vào phòng mình là ai.
Địch Quân Thịnh nhắm đôi mắt, làm bộ mình còn ngủ.
Tiếng bước chân, từng bước một mà đến gần mép giường của anh.
Địch Quân Thịnh phỏng đoán thỏ con hôm nay muốn làm gì.
Đang nghĩ ngợi, liền cảm giác được vật nhỏ bò lên trên giường.
Tới gần anh.
Cô ấy đang làm gì?
Thần kinh Địch Quân Thịnh lập tức liền căng chặt lên.
Sau đó thân thể mềm mại nhỏ nhắn liền ghé vào ngực anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.