Chương 931: Ôn Ngôn bồi thường (3)
Nhĩ Phong Trùng
27/09/2022
"Giản tiểu thư, mời cô ký tên lên hợp đồng này, cô ký xong, công viên giải trí Happy Canyon ở kinh thành chính là của cô."
Luật sư giải thích với Giản Nhất Lăng đồng thời đưa cây bút tới.
Giản Nhất Lăng nhìn nội dung hợp đồng, chậm chạp không có hạ bút.
Công viên giải trí Happy Canyon ở kinh thành, người chuyển nhượng là Ôn Ngôn.
Nói cách khác, ông chủ hiện tại của cái công viên giải trí này là Ôn Ngôn.
Chuyện này trước ngày hôm nay, sợ là không có một người nào của Ôn gia biết.
Ôn Ngôn, một người bị liệt nửa người, không có cách nào xuống đất đi lại, thế nhưng có được toàn bộ công viên trò chơi.
Mà vừa trước đây không lâu, bọn họ đã biết viện nghiên cứu y học Tuệ Linh cũng là tài sản trên danh nghĩa của anh ta.
Như vậy tài sản của Ôn Ngôn rốt cuộc là có bao nhiêu? Chỉ sợ chờ một ngày nào đó biết được chân tướng, sẽ làm cho người nhà Ôn gia đều kinh ngạc mà rớt cằm.
Mà hiện tại Ôn Ngôn muốn đem cái công viên giải trí này làm quà tặng cho Giản Nhất Lăng.
"Vì cái gì muốn đem nó cho tôi?" Giản Nhất Lăng hỏi luật sư.
"Tôi nhận ủy thác, đây là bồi thường cho cô." Luật sư giải thích nói.
"Tôi không cần bồi thường."
"Nhưng mà đây là ý của ông chủ chúng tôi, ông ấy nói cô khi còn nhỏ thích đi công viên giải trí chơi, đây là quà mà ông ấy tặng cho ngài."
"Không cần quà."
"Nhưng mà.."
Luật sư không nghĩ tới Giản Nhất Lăng sẽ kiên định mà từ chối như vậy.
Người bình thường gặp được loại chuyện tốt này, không phải đều sẽ vui vẻ tiếp nhận sao?
Như thế nào ông ấy gặp phải một người không giống như vậy.
Luật sư kiên nhẫn giải thích, "Nhưng là đây là anh họ của cô tặng cho cô, anh họ cô phi thường hy vọng cô có thể nhận lấy món quà này."
Giản Nhất Lăng vẫn từ chối, "Giúp tôi nói với anh ấy, tôi không cần."
Thái độ Giản Nhất Lăng thực quyết đoán.
"Vậy.. Vậy được rồi."
Luật sư không có cách nào, chỉ là có thể trước đem hợp đồng rời đi.
Luật sư trở lại Ôn trạch, đem toàn bộ lời nói của Giản Nhất Lăng thuật lại cho Ôn Ngôn.
Giản Nhất Lăng không chịu nhận đồ vật của anh ta.
Ôn Ngôn nhìn hợp đồng không có ký tên, ngón tay dần dần mà buộc chặt.
Hợp đồng ở trên tay anh ta bị vò nhăn.
"Ôn tiên sinh, còn cần tôi hỗ trợ gì không?" Luật sư thật cẩn thận mà dò hỏi.
Ôn Ngôn tính tình không phải thực quá tốt, luật sư vẫn luôn đều biết đến.
Bộ dáng hiện tại của anh ta thoạt nhìn có chút dọa người, cảm giác như muốn ăn thịt người.
"Đã không có, ông trở về đi." Ôn Ngôn đem hợp đồng trong tay xé nát, ném vào thùng rác.
###
Trong văn phòng phó giám đốc công ty Sophia.
Nơi bàn làm việc có một người phụ nữ khoảng hơn bốn mươi tuổi đang ngồi, bộ dáng tinh xảo, trang điểm thời thượng, một chút cũng không thấy già.
Người này nổi danh trong giới thời trang với biệt hiệu nữ ma đầu, Phó giám đốc công ty Sophia kiêm nhà thiết kế chính Trần Lộ.
Giờ phút này cô đang phân phó trợ lý của mình đi điều tra một người tên gọi là Ôn Noãn.
"Trần tổng, chúng ta vì cái gì muốn điều tra người tên Ôn Noãn này?"
"Cái dạng người gì có thể làm nhà thiết kế chính của Hương Đóa Lệ là Kevin tiên sinh chủ động hỗ trợ làm tuyên truyền?"
"Người tên Ôn Noãn này xác thật rất có thiên phú, thiết kế trang sức của bà ấy xác thật thực không tồi."
Trợ lý cảm thấy cái người tên Ôn Noãn này xác thật không tồi, nhưng còn chưa đáng giá để Trần tổng bọn họ tiêu phí thời gian cùng tinh lực đi điều tra.
"Là thực không tồi, thực chuyên nghiệp, thực nổi bật, nhưng cũng không đến mức làm Kevin ở show thời trang của Hương Đóa Lệ vì bà ấy tuyên truyền. Tôi hoài nghi nơi này có ẩn tình khác."
"Có lẽ là quan hệ cá nhân?"
"Quan hệ cá nhân? Cái dạng quan hệ cá nhân gì? Tôi tra qua, cái người tên Ôn Noãn này lúc trước chính là chuyên trách làm một vị phu nhân, vòng hoạt động cũng chỉ ở thành phố nhỏ bé Hằng Viễn kia, bên ngoài bà ấy cùng Kevin tiên sinh không có khả năng có bất luận cái gì giao thoa."
"Vậy.."
Luật sư giải thích với Giản Nhất Lăng đồng thời đưa cây bút tới.
Giản Nhất Lăng nhìn nội dung hợp đồng, chậm chạp không có hạ bút.
Công viên giải trí Happy Canyon ở kinh thành, người chuyển nhượng là Ôn Ngôn.
Nói cách khác, ông chủ hiện tại của cái công viên giải trí này là Ôn Ngôn.
Chuyện này trước ngày hôm nay, sợ là không có một người nào của Ôn gia biết.
Ôn Ngôn, một người bị liệt nửa người, không có cách nào xuống đất đi lại, thế nhưng có được toàn bộ công viên trò chơi.
Mà vừa trước đây không lâu, bọn họ đã biết viện nghiên cứu y học Tuệ Linh cũng là tài sản trên danh nghĩa của anh ta.
Như vậy tài sản của Ôn Ngôn rốt cuộc là có bao nhiêu? Chỉ sợ chờ một ngày nào đó biết được chân tướng, sẽ làm cho người nhà Ôn gia đều kinh ngạc mà rớt cằm.
Mà hiện tại Ôn Ngôn muốn đem cái công viên giải trí này làm quà tặng cho Giản Nhất Lăng.
"Vì cái gì muốn đem nó cho tôi?" Giản Nhất Lăng hỏi luật sư.
"Tôi nhận ủy thác, đây là bồi thường cho cô." Luật sư giải thích nói.
"Tôi không cần bồi thường."
"Nhưng mà đây là ý của ông chủ chúng tôi, ông ấy nói cô khi còn nhỏ thích đi công viên giải trí chơi, đây là quà mà ông ấy tặng cho ngài."
"Không cần quà."
"Nhưng mà.."
Luật sư không nghĩ tới Giản Nhất Lăng sẽ kiên định mà từ chối như vậy.
Người bình thường gặp được loại chuyện tốt này, không phải đều sẽ vui vẻ tiếp nhận sao?
Như thế nào ông ấy gặp phải một người không giống như vậy.
Luật sư kiên nhẫn giải thích, "Nhưng là đây là anh họ của cô tặng cho cô, anh họ cô phi thường hy vọng cô có thể nhận lấy món quà này."
Giản Nhất Lăng vẫn từ chối, "Giúp tôi nói với anh ấy, tôi không cần."
Thái độ Giản Nhất Lăng thực quyết đoán.
"Vậy.. Vậy được rồi."
Luật sư không có cách nào, chỉ là có thể trước đem hợp đồng rời đi.
Luật sư trở lại Ôn trạch, đem toàn bộ lời nói của Giản Nhất Lăng thuật lại cho Ôn Ngôn.
Giản Nhất Lăng không chịu nhận đồ vật của anh ta.
Ôn Ngôn nhìn hợp đồng không có ký tên, ngón tay dần dần mà buộc chặt.
Hợp đồng ở trên tay anh ta bị vò nhăn.
"Ôn tiên sinh, còn cần tôi hỗ trợ gì không?" Luật sư thật cẩn thận mà dò hỏi.
Ôn Ngôn tính tình không phải thực quá tốt, luật sư vẫn luôn đều biết đến.
Bộ dáng hiện tại của anh ta thoạt nhìn có chút dọa người, cảm giác như muốn ăn thịt người.
"Đã không có, ông trở về đi." Ôn Ngôn đem hợp đồng trong tay xé nát, ném vào thùng rác.
###
Trong văn phòng phó giám đốc công ty Sophia.
Nơi bàn làm việc có một người phụ nữ khoảng hơn bốn mươi tuổi đang ngồi, bộ dáng tinh xảo, trang điểm thời thượng, một chút cũng không thấy già.
Người này nổi danh trong giới thời trang với biệt hiệu nữ ma đầu, Phó giám đốc công ty Sophia kiêm nhà thiết kế chính Trần Lộ.
Giờ phút này cô đang phân phó trợ lý của mình đi điều tra một người tên gọi là Ôn Noãn.
"Trần tổng, chúng ta vì cái gì muốn điều tra người tên Ôn Noãn này?"
"Cái dạng người gì có thể làm nhà thiết kế chính của Hương Đóa Lệ là Kevin tiên sinh chủ động hỗ trợ làm tuyên truyền?"
"Người tên Ôn Noãn này xác thật rất có thiên phú, thiết kế trang sức của bà ấy xác thật thực không tồi."
Trợ lý cảm thấy cái người tên Ôn Noãn này xác thật không tồi, nhưng còn chưa đáng giá để Trần tổng bọn họ tiêu phí thời gian cùng tinh lực đi điều tra.
"Là thực không tồi, thực chuyên nghiệp, thực nổi bật, nhưng cũng không đến mức làm Kevin ở show thời trang của Hương Đóa Lệ vì bà ấy tuyên truyền. Tôi hoài nghi nơi này có ẩn tình khác."
"Có lẽ là quan hệ cá nhân?"
"Quan hệ cá nhân? Cái dạng quan hệ cá nhân gì? Tôi tra qua, cái người tên Ôn Noãn này lúc trước chính là chuyên trách làm một vị phu nhân, vòng hoạt động cũng chỉ ở thành phố nhỏ bé Hằng Viễn kia, bên ngoài bà ấy cùng Kevin tiên sinh không có khả năng có bất luận cái gì giao thoa."
"Vậy.."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.