Chương 562: Thế Giới Mới
Hoàng Tâm Hỏa Long Quả
21/12/2022
Thế giới 3: Nữ phụ Omega nhát gan
Khi Tô Niệm tỉnh táo lại, một giọng nói bén nhọn vang lên bên tai cô: “Tô Niệm, chúng tôi nuôi cô hai năm chỉ vì ngày hôm nay, nếu cô không đi, viện điều dưỡng sẽ ngừng chăm sóc bà cô, căn bệnh đó đặt ở tinh cầu rác rưởi của cô, nhất định bà ấy sẽ không sống nổi quá một tuần!”
Ý thức của Tô niệm vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng xem ra người nói chuyện đang muốn gây khó dễ cho cô, Tô Niệm chưa kịp trả lời thì người đó đã hùng hổ nói tiếp: “Tôi để quần áo ở đây, đợi Lục Vực trở về, cô đừng có làm ồn, cho đến khi có người tới đón thì cô mới được đi ra ngoài, nhớ kỹ, đừng có mà giở trò với tôi, nếu không tôi sẽ làm cho cô sống không bằng chết, nghe chưa!”
Sau đó là tiếng giày cao gót rời đi, Tô Niệm còn thoáng nghe thấy giọng nói thông minh nhận dạng bằng công nghệ cao.
Không biết vì sao, 008 đưa cốt truyện càng ngày càng chậm, Tô Niệm chỉ có thể tự mình cố gắng suy đoán.
Đến khi Tô Niệm mở mắt ra, bốn phía không có ai, đập vào mắt cô là phòng kim loại lạnh lẽo, còn có cả người máy đứng ở góc tường đợi lệnh, gần như xung quanh đều có thiết bị cảm biến, tuy trình độ phát triển khoa học kỹ thuật vẫn kém hơn vũ trụ Thiên Phương, nhưng cũng tạm được.
Cô liếc nhìn bộ quần áo ở mép giường, chậc, cũng chỉ hơn bikini một lớp vải, đúng ý cô!
Cô còn chưa kịp thay quần áo, bỗng có rất nhiều âm thanh khác nhau phát ra ở cách vách.
Đầu tiên là tiếng cơ giáp, sau đó là tiếng bước chân được huấn luyện, tiếng nói chuyện ồn ào, hình như có một người quan trọng bị thương, các thiết bị y tế hiện đại cũng được chuyển đến.
Tô Niệm nhìn xuống dưới qua cửa sổ, được đó, trình độ phát triển của cơ giáp chiến đấu rất cao, có cả một hàng cơ giáp kim loại lớn nhỏ khác nhau, đường nét uyển chuyển, Tô Niệm không phải là người đam mê mấy thứ này nhưng nhìn vào cũng thấy hứng thú.
Tô Niệm chuyển tầm mắt về phía người đằng trước, cô chỉ thấy một bộ đồ tác chiến màu đen, còn chưa thấy rõ hình dạng, đã nhận được một ánh nhìn sắc bén, vì vậy cô vội vàng cúi đầu xuống.
Cùng lúc đó, người đứng dưới lầu khẽ nhíu mày, hỏi người bên cạnh:
“Có người lạ tới à?”
Trong đống đồ tác chiến cơ giáp, người được hỏi mặc áo blouse trắng rất nổi bật, khuôn mặt anh ta hiện lên vẻ không được tự nhiên, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường: “Còn không phải là do hai hôm trước nhà họ Lục các anh cứ đòi dùng máy chụp CT cao cấp ở tầng trên cho bằng được à?”
Người kia khẽ gật đầu: “Lần sau cứ làm theo quy trình bình thường, không cần phải sợ.”
Khi Tô Niệm tỉnh táo lại, một giọng nói bén nhọn vang lên bên tai cô: “Tô Niệm, chúng tôi nuôi cô hai năm chỉ vì ngày hôm nay, nếu cô không đi, viện điều dưỡng sẽ ngừng chăm sóc bà cô, căn bệnh đó đặt ở tinh cầu rác rưởi của cô, nhất định bà ấy sẽ không sống nổi quá một tuần!”
Ý thức của Tô niệm vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng xem ra người nói chuyện đang muốn gây khó dễ cho cô, Tô Niệm chưa kịp trả lời thì người đó đã hùng hổ nói tiếp: “Tôi để quần áo ở đây, đợi Lục Vực trở về, cô đừng có làm ồn, cho đến khi có người tới đón thì cô mới được đi ra ngoài, nhớ kỹ, đừng có mà giở trò với tôi, nếu không tôi sẽ làm cho cô sống không bằng chết, nghe chưa!”
Sau đó là tiếng giày cao gót rời đi, Tô Niệm còn thoáng nghe thấy giọng nói thông minh nhận dạng bằng công nghệ cao.
Không biết vì sao, 008 đưa cốt truyện càng ngày càng chậm, Tô Niệm chỉ có thể tự mình cố gắng suy đoán.
Đến khi Tô Niệm mở mắt ra, bốn phía không có ai, đập vào mắt cô là phòng kim loại lạnh lẽo, còn có cả người máy đứng ở góc tường đợi lệnh, gần như xung quanh đều có thiết bị cảm biến, tuy trình độ phát triển khoa học kỹ thuật vẫn kém hơn vũ trụ Thiên Phương, nhưng cũng tạm được.
Cô liếc nhìn bộ quần áo ở mép giường, chậc, cũng chỉ hơn bikini một lớp vải, đúng ý cô!
Cô còn chưa kịp thay quần áo, bỗng có rất nhiều âm thanh khác nhau phát ra ở cách vách.
Đầu tiên là tiếng cơ giáp, sau đó là tiếng bước chân được huấn luyện, tiếng nói chuyện ồn ào, hình như có một người quan trọng bị thương, các thiết bị y tế hiện đại cũng được chuyển đến.
Tô Niệm nhìn xuống dưới qua cửa sổ, được đó, trình độ phát triển của cơ giáp chiến đấu rất cao, có cả một hàng cơ giáp kim loại lớn nhỏ khác nhau, đường nét uyển chuyển, Tô Niệm không phải là người đam mê mấy thứ này nhưng nhìn vào cũng thấy hứng thú.
Tô Niệm chuyển tầm mắt về phía người đằng trước, cô chỉ thấy một bộ đồ tác chiến màu đen, còn chưa thấy rõ hình dạng, đã nhận được một ánh nhìn sắc bén, vì vậy cô vội vàng cúi đầu xuống.
Cùng lúc đó, người đứng dưới lầu khẽ nhíu mày, hỏi người bên cạnh:
“Có người lạ tới à?”
Trong đống đồ tác chiến cơ giáp, người được hỏi mặc áo blouse trắng rất nổi bật, khuôn mặt anh ta hiện lên vẻ không được tự nhiên, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường: “Còn không phải là do hai hôm trước nhà họ Lục các anh cứ đòi dùng máy chụp CT cao cấp ở tầng trên cho bằng được à?”
Người kia khẽ gật đầu: “Lần sau cứ làm theo quy trình bình thường, không cần phải sợ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.