Nữ Phụ Nghịch Tập Khuynh Thành Độc Tiên
Chương 7: Khổ sở suy nghĩ đối sách
Nhược Nhi Phi Phi
18/08/2016
Nếu đây là thế giới
bình thường, dựa vào việc bản thân đã từng là bộ đội đặc chủng,có lẽ
nàng sẽ dễ dàng trốn thoát. Nhưng đây lại là Tu Chân thế giới, Bạch Ngọc Điệp là người tu chân, nàng bất quá cũng là người bình thường, còn là
một nữ tử hai tay trói gà không chặt, muốn chạy trốn càng thêm khó khăn.
Trốn hay là không trốn?
Lâm Nguyệt lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Nếu không trốn,có khả năng sẽ lại giống như trong tiểu thuyết, rơi vào tay ma đạo gian tế. Còn nếu trốn, vạn nhất mà bị Bạch Ngọc Điệp phát hiện, không biết cái tên tâm ngoan thủ lạt đó sẽ xử lí nàng thế nào?
Nhớ tới trong sách miêu tả Bạch Ngọc Điệp là người thủ đoạn tàn nhẫn, Lâm Nguyệt không khỏi rùng mình.
Nhất định phải chạy trốn, hơn nữa càng không thể bị Bạch Ngọc Điệp phát hiện!
Nàng không nghĩ để vận mệnh nắm bắt, hóa giải nguy cơ lần này có thể thay đổi tình tiết trong tiểu thuyết, chuyện này có quan hệ đến vận mệnh ngày sau,nàng nhất định phải làm được!
Nếu cứ để vận mệnh mặc sức xoay chuyển , bảo nàng sao có thể cam tâm cho được?
Với tính cách kiên cường thà gãy chứ không cong của Lâm Nguyệt, ở kiếp trước bởi vì bị người bán khác đứng rơi vào tay tên trùm thuốc phiện trở thành con tin, vì không liên lụy đến đồng đội, nàng liền không tiếc mạng chắn ngang họng súng của hắn ta!
Vì vậy cho nên nàng mới có thể xuyên không.
Hiện thời nàng tuy rằng lâm vào gian nan khốn cảnh, nhưng vẫn còn chưa liên quan đến sinh tử đâu? Cho nên chắc chắn phải tìm ra một con đường sống.
Bất quá, nếu trong vòng ba ngày nàng không trốn thoát được, mà lại bị rơi vào tay của tên gian tế kia, vậy thì khó nói rồi. Tuy rằng trong tiểu thuyết nói nàng cho dù mất trong sạch cuối cùng vẫn được Côn Luân đệ tử cứu, nhưng hiện tại nàng đã đem nội dung câu chuyện thay đổi,ai biết tên ma tu kia có mò đến trước vài ngày không? Nếu thật sự là như vậy, chỉ sợ nàng đợi không được cùng nữ chủ gặp mặt thì đã thành vật hi sinh rồi !
Cho nên nàng sẽ không để người khác nắm trong tay vận mệnh của mình, càng không thể ngây ngốc ở chỗ này chờ đến lúc được Côn Luân đệ tử cứu!
Nhưng phải làm như thế nào mới có thể trốn thoát thành công?Chờ đến lúc Bạch Ngọc Điệp không để ý sau đó trốn đi tuyệt đối không dễ dàng, nếu nàng đoán không sai tuy rằng bởi vì nàng thỏa hiệp làm cho Bạch Ngọc Điệp tỏ vẻ yên tâm một chút, kỳ thực trong lòng hắn đối nàng vẫn không hoàn toàn tin tưởng , bằng không cũng sẽ không phí sức nói với nàng nhiều như vậy, hơn nữa hạ chiêu bài cảm tình gì đó.
Lấy tâm cơ của Bạch Ngọc Điệp,nếu hắn đã đem tình cảm giữa cha và con gái ra nói, chỉ sợ rằng trong lòng đã quyết định mang nàng tặng cho Niêm Hoa Lão tổ rồi , bằng không tu sĩ như hắn cần gì phải cùng một cái dưỡng nữ trên danh nghĩa phí võ mồm như vậy?
Nói nhiều như vậy, chính là vì nàng còn có giá trị lợi dụng, hi vọng nàng sau này ở trước mặt Niêm Hoa Lão tổ vì hắn nói tốt vài câu.
Nghĩ đến đây,lòng Lâm Nguyệt vừa động, hai mắt tỏa sáng.
Giá trị lợi dụng, không sai chính là điểm này!
Theo nàng nhớ,trong sách có nhắc tới việc Bạch Ngọc Điệp đối với dưỡng nữ Bạch Như Nguyệt xuất hiện một thứ tình cảm không nên có, sau này khi hắn thành công Kết Đan vô tình gặp lại Bạch Như Nguyệt lúc này đã là Côn Luân đệ tử, cũng vì Bạch Như Nguyệt sinh sự với nữ chủ,hắn ở Thánh Nguyệt bị nữ chủ nam chủ cùng nhau tiêu diệt, sau đó giá họa cho Bạch Như Nguyệt, làm cho Bạch Như Nguyệt bị hiểu lầm là hấp thụ dương khí của yêu nữ, cuối cùng bị trục xuất khỏi Côn Luân, không lâu sau, cũng bị nữ chủ cùng nam chủ hại chết.
Mặc kệ sau này tình tiết sẽ diễn biến ra sao,trong lòng Bạch Ngọc Điệp có phải hay không sinh tình cảm với nàng , đều gạt bỏ hết,hiện tại hắn tống nàng cho Niêm Hoa Lão tổ làm lô đỉnh để đổi lấy lợi ích cho mình ,cho nên Lâm Nguyệt đối với việc Bạch Ngọc Điệp nổi lòng thương thả nàng rời đi cũng không ôm tí hi vọng gì.
Nàng chính là muốn lợi dụng tình cảm của Bạch Ngọc Điệp đối với nàng mà chính hắn còn chưa nhận ra,để đổi lấy một điểm cơ hội mà thôi.
Tư chất của nàng tuy rằng tốt, nhưng nhỏ đã bị Bạch Ngọc Điệp nuôi dưỡng ở Phong Nguyệt Lâu, không hề được tiếp xúc qua công pháp tu chân ,chỉ có duy nhất một quyển Ngọc Nữ Linh Quyết nhưng nó lại là lô đỉnh công pháp, hơn nữa bởi vì nàng đã sớm phát hiện mục đích của Bạch Ngọc Điệp,nên không có tu luyện.
Nói cách khác nàng hiện tại chính là một người bình thường không hơn.
Đương nhiên, người thường cũng có ưu điểm của người thường, ít nhất bây giờ nàng còn là một người bình thường, Bạch Ngọc Điệp cũng sẽ không quá mức để ý, nàng có thể lợi dụng điểm này để đạt được mục đích, nếu như nhớ không lầm, nàng hiện tại chỉ có một cơ hội duy nhất là ở phía sau hoa viên Phong Nguyệt Lâu.
Trốn hay là không trốn?
Lâm Nguyệt lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Nếu không trốn,có khả năng sẽ lại giống như trong tiểu thuyết, rơi vào tay ma đạo gian tế. Còn nếu trốn, vạn nhất mà bị Bạch Ngọc Điệp phát hiện, không biết cái tên tâm ngoan thủ lạt đó sẽ xử lí nàng thế nào?
Nhớ tới trong sách miêu tả Bạch Ngọc Điệp là người thủ đoạn tàn nhẫn, Lâm Nguyệt không khỏi rùng mình.
Nhất định phải chạy trốn, hơn nữa càng không thể bị Bạch Ngọc Điệp phát hiện!
Nàng không nghĩ để vận mệnh nắm bắt, hóa giải nguy cơ lần này có thể thay đổi tình tiết trong tiểu thuyết, chuyện này có quan hệ đến vận mệnh ngày sau,nàng nhất định phải làm được!
Nếu cứ để vận mệnh mặc sức xoay chuyển , bảo nàng sao có thể cam tâm cho được?
Với tính cách kiên cường thà gãy chứ không cong của Lâm Nguyệt, ở kiếp trước bởi vì bị người bán khác đứng rơi vào tay tên trùm thuốc phiện trở thành con tin, vì không liên lụy đến đồng đội, nàng liền không tiếc mạng chắn ngang họng súng của hắn ta!
Vì vậy cho nên nàng mới có thể xuyên không.
Hiện thời nàng tuy rằng lâm vào gian nan khốn cảnh, nhưng vẫn còn chưa liên quan đến sinh tử đâu? Cho nên chắc chắn phải tìm ra một con đường sống.
Bất quá, nếu trong vòng ba ngày nàng không trốn thoát được, mà lại bị rơi vào tay của tên gian tế kia, vậy thì khó nói rồi. Tuy rằng trong tiểu thuyết nói nàng cho dù mất trong sạch cuối cùng vẫn được Côn Luân đệ tử cứu, nhưng hiện tại nàng đã đem nội dung câu chuyện thay đổi,ai biết tên ma tu kia có mò đến trước vài ngày không? Nếu thật sự là như vậy, chỉ sợ nàng đợi không được cùng nữ chủ gặp mặt thì đã thành vật hi sinh rồi !
Cho nên nàng sẽ không để người khác nắm trong tay vận mệnh của mình, càng không thể ngây ngốc ở chỗ này chờ đến lúc được Côn Luân đệ tử cứu!
Nhưng phải làm như thế nào mới có thể trốn thoát thành công?Chờ đến lúc Bạch Ngọc Điệp không để ý sau đó trốn đi tuyệt đối không dễ dàng, nếu nàng đoán không sai tuy rằng bởi vì nàng thỏa hiệp làm cho Bạch Ngọc Điệp tỏ vẻ yên tâm một chút, kỳ thực trong lòng hắn đối nàng vẫn không hoàn toàn tin tưởng , bằng không cũng sẽ không phí sức nói với nàng nhiều như vậy, hơn nữa hạ chiêu bài cảm tình gì đó.
Lấy tâm cơ của Bạch Ngọc Điệp,nếu hắn đã đem tình cảm giữa cha và con gái ra nói, chỉ sợ rằng trong lòng đã quyết định mang nàng tặng cho Niêm Hoa Lão tổ rồi , bằng không tu sĩ như hắn cần gì phải cùng một cái dưỡng nữ trên danh nghĩa phí võ mồm như vậy?
Nói nhiều như vậy, chính là vì nàng còn có giá trị lợi dụng, hi vọng nàng sau này ở trước mặt Niêm Hoa Lão tổ vì hắn nói tốt vài câu.
Nghĩ đến đây,lòng Lâm Nguyệt vừa động, hai mắt tỏa sáng.
Giá trị lợi dụng, không sai chính là điểm này!
Theo nàng nhớ,trong sách có nhắc tới việc Bạch Ngọc Điệp đối với dưỡng nữ Bạch Như Nguyệt xuất hiện một thứ tình cảm không nên có, sau này khi hắn thành công Kết Đan vô tình gặp lại Bạch Như Nguyệt lúc này đã là Côn Luân đệ tử, cũng vì Bạch Như Nguyệt sinh sự với nữ chủ,hắn ở Thánh Nguyệt bị nữ chủ nam chủ cùng nhau tiêu diệt, sau đó giá họa cho Bạch Như Nguyệt, làm cho Bạch Như Nguyệt bị hiểu lầm là hấp thụ dương khí của yêu nữ, cuối cùng bị trục xuất khỏi Côn Luân, không lâu sau, cũng bị nữ chủ cùng nam chủ hại chết.
Mặc kệ sau này tình tiết sẽ diễn biến ra sao,trong lòng Bạch Ngọc Điệp có phải hay không sinh tình cảm với nàng , đều gạt bỏ hết,hiện tại hắn tống nàng cho Niêm Hoa Lão tổ làm lô đỉnh để đổi lấy lợi ích cho mình ,cho nên Lâm Nguyệt đối với việc Bạch Ngọc Điệp nổi lòng thương thả nàng rời đi cũng không ôm tí hi vọng gì.
Nàng chính là muốn lợi dụng tình cảm của Bạch Ngọc Điệp đối với nàng mà chính hắn còn chưa nhận ra,để đổi lấy một điểm cơ hội mà thôi.
Tư chất của nàng tuy rằng tốt, nhưng nhỏ đã bị Bạch Ngọc Điệp nuôi dưỡng ở Phong Nguyệt Lâu, không hề được tiếp xúc qua công pháp tu chân ,chỉ có duy nhất một quyển Ngọc Nữ Linh Quyết nhưng nó lại là lô đỉnh công pháp, hơn nữa bởi vì nàng đã sớm phát hiện mục đích của Bạch Ngọc Điệp,nên không có tu luyện.
Nói cách khác nàng hiện tại chính là một người bình thường không hơn.
Đương nhiên, người thường cũng có ưu điểm của người thường, ít nhất bây giờ nàng còn là một người bình thường, Bạch Ngọc Điệp cũng sẽ không quá mức để ý, nàng có thể lợi dụng điểm này để đạt được mục đích, nếu như nhớ không lầm, nàng hiện tại chỉ có một cơ hội duy nhất là ở phía sau hoa viên Phong Nguyệt Lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.