Nữ Phụ Phản Công! Nữ Chính Đừng Khinh Thường Ta
Chương 50: Nam Phụ Tiêu Hồn
San San Ngu Muội
28/10/2016
- Tích San San... Em thật giỏi!
Dạ Minh tức giận, còn cô thì co rúm lại đáp:
- Tôi chỉ là ngủ lại nhà Mai Mai, di động hết pin quên không cắm sạc thôi mà!
Dạ Minh nhìn cô một lúc lâu làm cô lạnh gáy a~ Cô chưa muốn chết... Cô không muốn bị thủ tiêu a~
- Thật không đây?
Cô vội gật đầu thành khẩn với ánh mắt cún con, anh thở dài xoa đầu cô
- Được rồi, vào phòng thay đồ đi anh đèo đi học.
Cô vội vàng chạy biến lên phòng môi vẫn nở nụ cười ranh mãnh, hứ!Dạ Minh quản gia, muốn đấu độ giả đáng thương của bà đây thì không có cửa!
----Ta là dải phân cách, tại trường học----
- San San này, hôm nay không thấy con nhỏ Minh Đang Linh đi học, có phải hôm qua cậu trị cho nhỏ tơi bời không?
Cô im lặng... Cô suýt nữa bị nữ chủ hại thân định hôm nay tính sổ mà đã không thấy mặt đâu rồi....
- Các em chú ý, hôm nay chúng ta sẽ có một giáo sư mới đến dạy thay cho cô Kim.
Giáo sư già gõ gõ cái bàn tập trung mọi ánh mắt của mọi người về phía mình và.....
Có một cái hàm rơi xuống đất cùng vô số tiếng la hét của con gái vì phấn khích.... Bởi vì... Bởi vì.....
- Xin chào mọi người, tôi tên là Tiêu Hồn, mọi người có thể gọi tôi là giáo sư Tiêu. Tôi không phải người thích các biệt danh nước ngoài, mọi người cứ gọi thẳng.
San San hàm vẫn chưa về với cằm thân yêu, Mai Mai huých vào vai cô thì thầm:
- San San a~ Giáo sư Tiêu đẹp trai quá đi,lại còn như tiểu thụ vậy....
Cô quay ra nhìn Mai Mai... Đồ biến thái... Cậu và hắn đều là đồ biến thái! Hắn cho hổ cái cưỡng dục bạn cậu mà cậu vẫn còn khen hắn đẹp trai với thụ thủng gì sao?
Mai Mai thấy ánh mắt hình viên đạn của cô liền nuốt câu nói tiếp theo vào bụng cúi đầu bĩu môi vẽ vòng tròn lầm bầm:
- Mình có làm gì cậu ý đâu chứ....
San San cúi đầu cầm quyển sách che quá khuôn mặt để cho Tiêu Hồn không thấy đang say xưa cúi đầu thì quyển sách bị giật lên, cô theo phản xạ cũng ngẩng đầu lên cứng đờ lại... Khuôn mặt của cô và Tiêu Hồn cách nhau quá gần, anh nheo nhẹ đôi mắt nhìn cô....
- Học viên San San....
Cô nuốt ực nước miếng xuống... Cô sắp chết...? Tiêu Hồn thản nhiên chỉnh lại quyển sách nói:
- Em đọc được chữ ngược sao?
Cả lớp cười ồ lên... Cô thật muốn đào hố chui xuống cho xong mà... Cầm quyển sách còn bị ngược nữa....
Tiêu Hồn đặt nhẹ quyển sách xuống, cô cầm lấy thì thấy một mẩu giấy....
019xxxxxxx
Mai Mai nhìn mắt lóe sáng kích động muốn gào lên nhưng cố nhân:
- San San? Giáo sư cho cậu số di động? Cho mình cho mình a~~~!
Cô mặt chảy đầy hắc tuyến.... Ném mẩu giấy cho Mai Mai rồi trực tiếp bỏ qua cái số di động đấy, nhưng tất cả hành động của cô được thu hết vào mắt của Tiêu Hồn.
Anh nhếch mép cười rồi ra hiệu cho cả lớp tan.... Cô gái này thú vị! Không thể bỏ qua....
----Ta là dải phân cách, Tan học----
- San San cậu cho mình số giáo sư Tiêu thật sao?
Mai Mai mắt sáng lóe lên nhìn cô, San San mắt giật giật nhìn cô bạn háo sắc này rồi gật đầu.
- Oa! San San là số một, mà khoan? Sao hôm nay dáng cậu đi kì quá vậy?
Cô trợn mắt nhìn Mai Mai làm cô nàng sợ chết khiếp.... Cô đã cố quên rồi cô bạn ngốc này còn cố nhắc lại...
Nhớ lại cảnh tượng đêm qua làm mặt cô nóng bừng lên, vỗ vỗ khuôn mặt rồi quay ra phía Mai Mai:
- Tớ về trước, tự dưng tớ không khỏe...
Rồi chạy biến mặc cho Mai Mai chưa kịp trả lời, từ khuôn mặt ngốc nghếch Mai Mai cười nhạt nhìn số di động ghi trên tờ giấy:
- Ra đi, lấp lấp ló ló muốn nghe cái gì đây?
Tiêu Hồn bước ra vô cùng nho nhã mỉm cười huýt sáo:
- Bị cô phát hiện?
Mai Mai quay ra ánh mắt sắc lạnh nhìn Tiêu Hồn, anh mỉm cười nói tiếp:
- Cô cũng biết các chủ Thiên Đạo có một đứa con gái bị thất lạc có đúng không?
Cô bật cười rồi ánh mắt thêm sắc đáp lại lạnh băng:
- Tích San San không phải tiểu thư của giới Thiên Đạo, Thiên Đạo vốn từ lúc mất con gái đã suy yếu, ngươi muốn kiếm cô tiểu thư đó để diệt khẩu?
Tiêu Hồn không đáp, coi như là đúng đi? Giới Thiên Đạo ngày trước một mình áp đảo ba giới khác làm lao đao tất cả, mãi phu nhân của bà mới hạ sinh con gái thì bị bắt cóc mất.... Thiên Đạo suy yếu đến thê thảm, chờ chủ nhân thật sự trở về dấy lên làn sóng mới....
- Cô đừng tưởng tôi không biết Tích San San không hề là con gái của Hạ Hà phu nhân... Đúng ra Hạ Hà phu nhân chính là dì của Tích San San... Còn cô... Tôi đoán cô cũng không phải em gái ruột của Hàn Dụ Nguyên?
-Ngươi điều tra ta? - Cô nghiến răng.
Anh nhún nhẹ vai, đi lại gần lấy mẩu giấy ra khỏi tay Mai Mai thì thầm:
- Cô vốn không phải đối thủ của tôi.
Tiêu Hồn đi qua cô, cô cắn răng quay lại hét lên:
- Cũng có thể là Minh Đang Linh!Cô ta cũng đâu phải con ruột MInh Gia?
Tiêu Hồn dựng lại.... Không quay lại nhìn cô cũng không nói câu nào, đôi môi cười lên độ cong bán nguyệt....
Một bí mật...? Một ẩn giấu của Mai Mai...? San San hay Minh Đang Linh là công chúa của Thiên Đạo?
Cái này từ từ sẽ biết a~....
----Ta là dải phân cách, hôm sau----
- Các em chú ý! Nhà trường tổ chức một buổi đi dã ngoại cùng trèo núi 3 ngày 2 đêm, ngày mai các em hãy chuẩn bị!
Tiêu Hồn mỉm cười xinh đẹp nói, liếc mắt qua phía San San đang cắm cúi viết bài và Minh Đang Linh đang ngẩn ngơ như người mất hồn. Mai Mai tay nắm chặt vào...
Dạ Minh tức giận, còn cô thì co rúm lại đáp:
- Tôi chỉ là ngủ lại nhà Mai Mai, di động hết pin quên không cắm sạc thôi mà!
Dạ Minh nhìn cô một lúc lâu làm cô lạnh gáy a~ Cô chưa muốn chết... Cô không muốn bị thủ tiêu a~
- Thật không đây?
Cô vội gật đầu thành khẩn với ánh mắt cún con, anh thở dài xoa đầu cô
- Được rồi, vào phòng thay đồ đi anh đèo đi học.
Cô vội vàng chạy biến lên phòng môi vẫn nở nụ cười ranh mãnh, hứ!Dạ Minh quản gia, muốn đấu độ giả đáng thương của bà đây thì không có cửa!
----Ta là dải phân cách, tại trường học----
- San San này, hôm nay không thấy con nhỏ Minh Đang Linh đi học, có phải hôm qua cậu trị cho nhỏ tơi bời không?
Cô im lặng... Cô suýt nữa bị nữ chủ hại thân định hôm nay tính sổ mà đã không thấy mặt đâu rồi....
- Các em chú ý, hôm nay chúng ta sẽ có một giáo sư mới đến dạy thay cho cô Kim.
Giáo sư già gõ gõ cái bàn tập trung mọi ánh mắt của mọi người về phía mình và.....
Có một cái hàm rơi xuống đất cùng vô số tiếng la hét của con gái vì phấn khích.... Bởi vì... Bởi vì.....
- Xin chào mọi người, tôi tên là Tiêu Hồn, mọi người có thể gọi tôi là giáo sư Tiêu. Tôi không phải người thích các biệt danh nước ngoài, mọi người cứ gọi thẳng.
San San hàm vẫn chưa về với cằm thân yêu, Mai Mai huých vào vai cô thì thầm:
- San San a~ Giáo sư Tiêu đẹp trai quá đi,lại còn như tiểu thụ vậy....
Cô quay ra nhìn Mai Mai... Đồ biến thái... Cậu và hắn đều là đồ biến thái! Hắn cho hổ cái cưỡng dục bạn cậu mà cậu vẫn còn khen hắn đẹp trai với thụ thủng gì sao?
Mai Mai thấy ánh mắt hình viên đạn của cô liền nuốt câu nói tiếp theo vào bụng cúi đầu bĩu môi vẽ vòng tròn lầm bầm:
- Mình có làm gì cậu ý đâu chứ....
San San cúi đầu cầm quyển sách che quá khuôn mặt để cho Tiêu Hồn không thấy đang say xưa cúi đầu thì quyển sách bị giật lên, cô theo phản xạ cũng ngẩng đầu lên cứng đờ lại... Khuôn mặt của cô và Tiêu Hồn cách nhau quá gần, anh nheo nhẹ đôi mắt nhìn cô....
- Học viên San San....
Cô nuốt ực nước miếng xuống... Cô sắp chết...? Tiêu Hồn thản nhiên chỉnh lại quyển sách nói:
- Em đọc được chữ ngược sao?
Cả lớp cười ồ lên... Cô thật muốn đào hố chui xuống cho xong mà... Cầm quyển sách còn bị ngược nữa....
Tiêu Hồn đặt nhẹ quyển sách xuống, cô cầm lấy thì thấy một mẩu giấy....
019xxxxxxx
Mai Mai nhìn mắt lóe sáng kích động muốn gào lên nhưng cố nhân:
- San San? Giáo sư cho cậu số di động? Cho mình cho mình a~~~!
Cô mặt chảy đầy hắc tuyến.... Ném mẩu giấy cho Mai Mai rồi trực tiếp bỏ qua cái số di động đấy, nhưng tất cả hành động của cô được thu hết vào mắt của Tiêu Hồn.
Anh nhếch mép cười rồi ra hiệu cho cả lớp tan.... Cô gái này thú vị! Không thể bỏ qua....
----Ta là dải phân cách, Tan học----
- San San cậu cho mình số giáo sư Tiêu thật sao?
Mai Mai mắt sáng lóe lên nhìn cô, San San mắt giật giật nhìn cô bạn háo sắc này rồi gật đầu.
- Oa! San San là số một, mà khoan? Sao hôm nay dáng cậu đi kì quá vậy?
Cô trợn mắt nhìn Mai Mai làm cô nàng sợ chết khiếp.... Cô đã cố quên rồi cô bạn ngốc này còn cố nhắc lại...
Nhớ lại cảnh tượng đêm qua làm mặt cô nóng bừng lên, vỗ vỗ khuôn mặt rồi quay ra phía Mai Mai:
- Tớ về trước, tự dưng tớ không khỏe...
Rồi chạy biến mặc cho Mai Mai chưa kịp trả lời, từ khuôn mặt ngốc nghếch Mai Mai cười nhạt nhìn số di động ghi trên tờ giấy:
- Ra đi, lấp lấp ló ló muốn nghe cái gì đây?
Tiêu Hồn bước ra vô cùng nho nhã mỉm cười huýt sáo:
- Bị cô phát hiện?
Mai Mai quay ra ánh mắt sắc lạnh nhìn Tiêu Hồn, anh mỉm cười nói tiếp:
- Cô cũng biết các chủ Thiên Đạo có một đứa con gái bị thất lạc có đúng không?
Cô bật cười rồi ánh mắt thêm sắc đáp lại lạnh băng:
- Tích San San không phải tiểu thư của giới Thiên Đạo, Thiên Đạo vốn từ lúc mất con gái đã suy yếu, ngươi muốn kiếm cô tiểu thư đó để diệt khẩu?
Tiêu Hồn không đáp, coi như là đúng đi? Giới Thiên Đạo ngày trước một mình áp đảo ba giới khác làm lao đao tất cả, mãi phu nhân của bà mới hạ sinh con gái thì bị bắt cóc mất.... Thiên Đạo suy yếu đến thê thảm, chờ chủ nhân thật sự trở về dấy lên làn sóng mới....
- Cô đừng tưởng tôi không biết Tích San San không hề là con gái của Hạ Hà phu nhân... Đúng ra Hạ Hà phu nhân chính là dì của Tích San San... Còn cô... Tôi đoán cô cũng không phải em gái ruột của Hàn Dụ Nguyên?
-Ngươi điều tra ta? - Cô nghiến răng.
Anh nhún nhẹ vai, đi lại gần lấy mẩu giấy ra khỏi tay Mai Mai thì thầm:
- Cô vốn không phải đối thủ của tôi.
Tiêu Hồn đi qua cô, cô cắn răng quay lại hét lên:
- Cũng có thể là Minh Đang Linh!Cô ta cũng đâu phải con ruột MInh Gia?
Tiêu Hồn dựng lại.... Không quay lại nhìn cô cũng không nói câu nào, đôi môi cười lên độ cong bán nguyệt....
Một bí mật...? Một ẩn giấu của Mai Mai...? San San hay Minh Đang Linh là công chúa của Thiên Đạo?
Cái này từ từ sẽ biết a~....
----Ta là dải phân cách, hôm sau----
- Các em chú ý! Nhà trường tổ chức một buổi đi dã ngoại cùng trèo núi 3 ngày 2 đêm, ngày mai các em hãy chuẩn bị!
Tiêu Hồn mỉm cười xinh đẹp nói, liếc mắt qua phía San San đang cắm cúi viết bài và Minh Đang Linh đang ngẩn ngơ như người mất hồn. Mai Mai tay nắm chặt vào...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.