Chương 305: Người chấp pháp của Thời Không (1)
Long Cửu Gia
28/11/2019
Thân là người chấp pháp[1] của Thời Không, việc Tả Ngự Sâm cần làm là dẹp bỏ mọi yếu tố rối loạn, khôi phục trật tự bình thường.
Trước khi y cảm nhận được thì thế giới xuất hiện sai lầm nghiêm trọng kia đã lạc hạ trần ai[2], không thể thay đổi, Tả Ngự Sâm cũng bó tay, chỉ âm thầm ghi nhớ sự tình của thế giới đó mà thôi.
[1]chấp pháp: chịu trách nhiệm thi hành pháp luật.
[2]落下尘埃(bùi trần rơi xuống): ý nói mọi thứ đã đến hồi kết, không thể thay đổi.
Xử lý xong công việc, đột nhiên Tả Ngự Sâm nhớ tới trong thế giới này cũng có một lỗi X liên quan đến Tô Hàng.
Cô nàng cứu Tô Hàng - người đáng lẽ phải chết.
Hiện giờ, cô nàng đã chuyển ngành, thành bạn học cùng lớp với Tô Hàng.
Cũng đã đến lúc y phải đi gặp “cái lỗi” bỗng nhiên xuất hiện này rồi…
Tiểu công chúa Phượng Hoàng thích xé X không hề hay biết mình bị người khác nhớ thương, cô nàng đang cực kỳ tập trung, toàn tâm toàn ý gây chuyện.
Sau khi chuyển khoa, cô nàng có thể cảm nhận rõ ràng được là những vị thiếu gia, thiên kim con nhà giàu đó nhìn cô nàng với ánh mắt khinh thường khó diễn tả, nhưng, vấn đề là không có lấy một kẻ thiểu năng nào chạy đến trước mặt cô nàng để kiếm chuyện cả. Việc này khiến công chúa xé X cực kỳ ưu thương.
Tô Hàng lại càng thêm ưu thương. Cậu đã rơi trạng thái đau xót của tình yêu, hoàn toàn không thể kiềm chế được bản thân mình nữa, thế nhưng, cô gái cậu thích lại chẳng thèm nhìn cậu lấy một cái.
Tô Hàng vô cùng thống khổ. Cậu chỉ muốn làm một việc đơn giản là thích một người mà thôi, vì cớ gì mà cô gái cậu thích lại từng là một sinh viên ngành y đầy bưu hãn cơ chứ?
Cậu sợ nhất là bác sĩ!
Cậu từng ra vào bệnh viện vô số lần, từng ở trong phòng ICU làm cấp cứu vô số lần nên đối với bất kỳ chuyện gì liên quan tới bác sĩ, cậu đều có bóng ma tâm lý.
Khi Tô Hàng còn đang mất hồn mất vía thì chẳng may va phải người khác.
Quan hệ giữa Tô Hàng và bạn bè là mối quan hệ cực kỳ có lệ. Người bình thường không dám trêu chọc Tô Hàng vì Tô gia và Tả đều là những dòng họ có địa vị, có tài sản. Hơn nữa, Tô Hàng còn là một con ma ốm, chẳng may kết bạn với cậu, cậu lại xảy ra chuyện gì thì ai gánh nổi.
Gia tộc của người mà Tô Hàng vừa va phải là một gia tộc luôn đối đầu với Tô gia. So với Tô gia thì gia tộc đó miễn cưỡng coi là ngang hàng, cho nên tên bị va vào cực kỳ khinh thường con ma ốm - Tô Hàng: “Tô thiếu gia đi đứng kiểu gì thế, không có mắt à? Yếu gà thì đừng chạy lung tung, chẳng may xảy ra chuyện gì thì lại ăn vạ người khác.”
“Tôi xin lỗi rồi, sao cậu còn nói khó nghe thế?”
Nghe vậy, đối phương vươn tay đẩy mạnh Tô Hàng khiến cậu lảo đảo: “Tôi nói khó nghe thì đã sao, có bản lĩnh thì cậu đánh thắng tôi đi.”
Lẽ ra Tô Hàng phải bị đẩy ngã xuống đất nhưng đúng lúc này Phượng Hoàng lại đi ngang qua, đường quá hẹp, cô nàng không kịp né, Tô Hàng bị đẩy thẳng vào lòng cô nàng.
Phượng Hoàng: “……”
Tô Hàng: “……”
Ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt của Phượng Hoàng, lập tức, mắt Tô Hàng sáng bừng lên, nhưng ngay sau đó, ánh mắt của cậu lại dần trở nên ảm đạm.
Hai người thật có duyên, cô nàng lại lần nữa làm anh hùng cứu mỹ nhân!
Nhưng, y thuật của cô nàng cũng cực kỳ cao siêu!
Công chúa xé X vẫn đứng bất động, chỉ là, sắc mặt cô nàng lại vô cùng âm u, lạnh lẽo.
Đi theo bên cạnh, A Phiêu Đường Hoan vừa nhìn đã biết Phượng Hoàng đang chờ người ta xin lỗi mình, nếu không xin lỗi, chắc chắn cô nàng sẽ bắt đầu gây chuyện.
Chỉ là, nếu muốn người ta xin lỗi thì phải nói rõ ra chứ, cô nàng đứng im không nhúc nhích như vậy, nào có ai hiểu được!
Chẳng hạn như lúc này, đối phương vốn đã không coi ai ra gì nên có định mở miệng xin lỗi đâu.
Trước khi y cảm nhận được thì thế giới xuất hiện sai lầm nghiêm trọng kia đã lạc hạ trần ai[2], không thể thay đổi, Tả Ngự Sâm cũng bó tay, chỉ âm thầm ghi nhớ sự tình của thế giới đó mà thôi.
[1]chấp pháp: chịu trách nhiệm thi hành pháp luật.
[2]落下尘埃(bùi trần rơi xuống): ý nói mọi thứ đã đến hồi kết, không thể thay đổi.
Xử lý xong công việc, đột nhiên Tả Ngự Sâm nhớ tới trong thế giới này cũng có một lỗi X liên quan đến Tô Hàng.
Cô nàng cứu Tô Hàng - người đáng lẽ phải chết.
Hiện giờ, cô nàng đã chuyển ngành, thành bạn học cùng lớp với Tô Hàng.
Cũng đã đến lúc y phải đi gặp “cái lỗi” bỗng nhiên xuất hiện này rồi…
Tiểu công chúa Phượng Hoàng thích xé X không hề hay biết mình bị người khác nhớ thương, cô nàng đang cực kỳ tập trung, toàn tâm toàn ý gây chuyện.
Sau khi chuyển khoa, cô nàng có thể cảm nhận rõ ràng được là những vị thiếu gia, thiên kim con nhà giàu đó nhìn cô nàng với ánh mắt khinh thường khó diễn tả, nhưng, vấn đề là không có lấy một kẻ thiểu năng nào chạy đến trước mặt cô nàng để kiếm chuyện cả. Việc này khiến công chúa xé X cực kỳ ưu thương.
Tô Hàng lại càng thêm ưu thương. Cậu đã rơi trạng thái đau xót của tình yêu, hoàn toàn không thể kiềm chế được bản thân mình nữa, thế nhưng, cô gái cậu thích lại chẳng thèm nhìn cậu lấy một cái.
Tô Hàng vô cùng thống khổ. Cậu chỉ muốn làm một việc đơn giản là thích một người mà thôi, vì cớ gì mà cô gái cậu thích lại từng là một sinh viên ngành y đầy bưu hãn cơ chứ?
Cậu sợ nhất là bác sĩ!
Cậu từng ra vào bệnh viện vô số lần, từng ở trong phòng ICU làm cấp cứu vô số lần nên đối với bất kỳ chuyện gì liên quan tới bác sĩ, cậu đều có bóng ma tâm lý.
Khi Tô Hàng còn đang mất hồn mất vía thì chẳng may va phải người khác.
Quan hệ giữa Tô Hàng và bạn bè là mối quan hệ cực kỳ có lệ. Người bình thường không dám trêu chọc Tô Hàng vì Tô gia và Tả đều là những dòng họ có địa vị, có tài sản. Hơn nữa, Tô Hàng còn là một con ma ốm, chẳng may kết bạn với cậu, cậu lại xảy ra chuyện gì thì ai gánh nổi.
Gia tộc của người mà Tô Hàng vừa va phải là một gia tộc luôn đối đầu với Tô gia. So với Tô gia thì gia tộc đó miễn cưỡng coi là ngang hàng, cho nên tên bị va vào cực kỳ khinh thường con ma ốm - Tô Hàng: “Tô thiếu gia đi đứng kiểu gì thế, không có mắt à? Yếu gà thì đừng chạy lung tung, chẳng may xảy ra chuyện gì thì lại ăn vạ người khác.”
“Tôi xin lỗi rồi, sao cậu còn nói khó nghe thế?”
Nghe vậy, đối phương vươn tay đẩy mạnh Tô Hàng khiến cậu lảo đảo: “Tôi nói khó nghe thì đã sao, có bản lĩnh thì cậu đánh thắng tôi đi.”
Lẽ ra Tô Hàng phải bị đẩy ngã xuống đất nhưng đúng lúc này Phượng Hoàng lại đi ngang qua, đường quá hẹp, cô nàng không kịp né, Tô Hàng bị đẩy thẳng vào lòng cô nàng.
Phượng Hoàng: “……”
Tô Hàng: “……”
Ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt của Phượng Hoàng, lập tức, mắt Tô Hàng sáng bừng lên, nhưng ngay sau đó, ánh mắt của cậu lại dần trở nên ảm đạm.
Hai người thật có duyên, cô nàng lại lần nữa làm anh hùng cứu mỹ nhân!
Nhưng, y thuật của cô nàng cũng cực kỳ cao siêu!
Công chúa xé X vẫn đứng bất động, chỉ là, sắc mặt cô nàng lại vô cùng âm u, lạnh lẽo.
Đi theo bên cạnh, A Phiêu Đường Hoan vừa nhìn đã biết Phượng Hoàng đang chờ người ta xin lỗi mình, nếu không xin lỗi, chắc chắn cô nàng sẽ bắt đầu gây chuyện.
Chỉ là, nếu muốn người ta xin lỗi thì phải nói rõ ra chứ, cô nàng đứng im không nhúc nhích như vậy, nào có ai hiểu được!
Chẳng hạn như lúc này, đối phương vốn đã không coi ai ra gì nên có định mở miệng xin lỗi đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.