Chương 58: Người chồng cố chấp, anh cút ngay (5)
Long Cửu Gia
22/05/2019
Người hầu đứng ngoài cửa, nơm nớp lo sợ nói: "Thiếu phu nhân, thiếu gia..."
Thời gian qua chưa từng nhìn thấy người phụ nữ bệnh tật này tức giận, không nghĩ tới, một khi nổi giận, đến ngay cả thiếu gia cũng dám nói!
Đường Hoan trừng mắt nhìn người hầu: "Anh ta không chịu ăn cơm, tôi còn có thể đặt dao lên cổ anh ta, bắt anh ta ăn à? Nếu anh ta đã muốn chết, từ giờ trở đi đừng quan tâm tới anh ta nữa!"
Chiều theo anh đấy, tên cặn bã!
"Thiếu phu nhân......"
Người hầu còn muốn nói thêm nhưng bị Đường Hoan lạnh lùng nhìn nên đành phải nhịn xuống, không dám nhiều lời.
[Ký chủ thân ái, cứ gạt boss phản diện sang một bên như vậy có được không đó? Chẳng may anh ta thật sự chết đói thì sao?] - Mang theo chút lấy lòng, hệ thống lên tiếng.
"Có gì không được? Cậu đã nói anh ta là boss phản diện rồi mà, đã là boss thì sao có thể dễ dàng chết đói cơ chứ?" - Đường Hoan hùng hồn[1] trả lời.
[1]理直气壮 (lẽ thẳng khí hùng): có đầy đủ lý do để biện minh, nói chuyện có khí thế, đôi khi còn hung dữ. Đây là một câu thành ngữ.
Hệ thống gần như là sững sờ, làn sóng phản bác này quá hung hăng, nó không thể cãi lại được!
[Nhưng cô còn phải làm nhiệm vụ chủ tuyến mà!] - Hệ thống tức giận đến mức dậm chân nha, mẹ nó, rốt cuộc thì trong mắt cô có nhiệm vụ không hả? Ký chủ nhà người ta không ngông cuồng, tàn khốc thì cũng ngoan ngoãn nghe lời, vì cớ gì mà ký chủ nhà nó lại luôn khiến nó phải lo lắng thế chứ? - [Cô với Tiêu Liệt giang thượng nở hoa[2] như vậy thì sao có thể công lược hắn, nâng đỡ hắn được nữa?]
"Đối với cặn bã thì phải dùng phương pháp trị cặn bã. Loại người rác rưởi như Tiêu Liệt, xuất thân thì cao quý, từ bé đến lớn đã có không ít người đối tốt với anh ta, nếu tôi ngàn tốt vạn tốt với anh ta, anh ta sẽ không đón nhận tình cảm của tôi đâu." - Trên đường về phòng, Đường Hoan tiện tay cầm luôn đĩa hạt dưa ngũ vị trên bàn trà ở phòng khách, vừa cắn vừa nói chuyện.
[...... Cô nói cứ như là có phương pháp để trị cặn bã ý!] - Thế giới trước, không biết ai bị Phó Liệt nuôi đến mức gần như là trở thành người tàn phế ấy nhỉ, cả ngày chỉ ăn với ngủ, chưa từng thấy cô thể hiện kỹ năng ngông cuồng tàn khốc nào.
"Đương nhiên là tôi có." - Đường Hoan nói như chém đinh chặt sắt - "Đối với loại chó con cố chấp thành tính này thì..."
Chó con? Hệ thống đần mặt, đang yên đang lành, mắng người làm gì?
"Phải hung hăng hơn anh ta, kể cả tôi không có bản lĩnh gì thì cũng phải thể diện ra là mình mạnh mẽ hơn anh ta! Không được chiều theo thói xấu của anh ta, lúc nên đánh thì phải đánh, lúc cần đập thì phải đập, khi cần ngược thì phải yên tâm, can đảm mà ngược!"
Đê ma ma! Như vậy cũng được hả?
Hệ thống quả thực đã bị Đường Hoan hù đến mức sững sờ.
Bản lĩnh khác thì Đường Hoan không có, nhưng vì cô đã sống trong cô nhi viện từ nhỏ nên miệng lưỡi của cô rất khéo, chết cô cũng có thể nói thành sống, chỉ cần cô thích, chuyện quỷ quái gì cô cũng có thể nói ra được, thậm chí còn khiến người ta cảm thấy hợp tình hợp lý!
Hệ thống còn chưa biết rõ điều đó, hỏi: "Trước kia cô đã thuần phục được bao nhiêu kẻ cặn bã rồi?] Lợi hại, thật lợi hại!
"Chưa từng thuần phục người cặn bã, chỉ thuần phục một con chó con mà thôi. Ngày trước, tôi nhặt được một con chó con, chắc là bị kẻ có tiền bỏ rơi, tính cách của nó vô cùng cố chấp, khi được tôi nhặt về thì cực kỳ coi thường tôi, ăn ở nhà tôi còn sủa tôi inh ỏi......"
Đường Hoan nở một nụ cười đầy thâm ý.
[......] Hệ thống bất giác rùng mình.
Nhìn qua, Đường Hoan có vẻ khá tùy tiện, nhưng, cô lớn lên trong cô nhi viện, chịu bắt nạt và gặp trắc trở nhiều như vậy, sao có thể thật sự là một người "tỏa ra nắng ấm áp" cơ chứ, chẳng qua là cô có thói quen dùng những bông đùa, những nụ cười vô tư để che dấu nội tâm tiêu cực, bi quan, căm ghét thế giới của mình mà thôi.
Nếu thật sự là một thiên sứ thiện lương, chắc chắn sẽ chọn dùng tình yêu để cảm hóa loại chó con cố chấp này, à, còn cả Tiêu Liệt nữa.
Nhưng, Đường Hoan... Tuy cô không phải người hung ác nhưng cô lại là người không tim không phổi, cực kỳ dị ứng đối với loại người thiện lương.
[2]giang thượng hoa: thuật ngữ trong mạt chược. Thứ cho Diệp mỗ tài mọn, tìm hiểu nguyên một ngày cũng không hiểu nghĩa cụm từ này để cắt nghĩa cho mọi người.
- ------
Ps: có một số chương Diệp mỗ beta chưa được tốt, thiếu chữ, thiếu dấu, sai chính tả,... nếu phát hiện, mong mọi người bình luận nhắc Diệp mỗ nha. Cảm ơn mọi người nhiều lắm!
Thời gian qua chưa từng nhìn thấy người phụ nữ bệnh tật này tức giận, không nghĩ tới, một khi nổi giận, đến ngay cả thiếu gia cũng dám nói!
Đường Hoan trừng mắt nhìn người hầu: "Anh ta không chịu ăn cơm, tôi còn có thể đặt dao lên cổ anh ta, bắt anh ta ăn à? Nếu anh ta đã muốn chết, từ giờ trở đi đừng quan tâm tới anh ta nữa!"
Chiều theo anh đấy, tên cặn bã!
"Thiếu phu nhân......"
Người hầu còn muốn nói thêm nhưng bị Đường Hoan lạnh lùng nhìn nên đành phải nhịn xuống, không dám nhiều lời.
[Ký chủ thân ái, cứ gạt boss phản diện sang một bên như vậy có được không đó? Chẳng may anh ta thật sự chết đói thì sao?] - Mang theo chút lấy lòng, hệ thống lên tiếng.
"Có gì không được? Cậu đã nói anh ta là boss phản diện rồi mà, đã là boss thì sao có thể dễ dàng chết đói cơ chứ?" - Đường Hoan hùng hồn[1] trả lời.
[1]理直气壮 (lẽ thẳng khí hùng): có đầy đủ lý do để biện minh, nói chuyện có khí thế, đôi khi còn hung dữ. Đây là một câu thành ngữ.
Hệ thống gần như là sững sờ, làn sóng phản bác này quá hung hăng, nó không thể cãi lại được!
[Nhưng cô còn phải làm nhiệm vụ chủ tuyến mà!] - Hệ thống tức giận đến mức dậm chân nha, mẹ nó, rốt cuộc thì trong mắt cô có nhiệm vụ không hả? Ký chủ nhà người ta không ngông cuồng, tàn khốc thì cũng ngoan ngoãn nghe lời, vì cớ gì mà ký chủ nhà nó lại luôn khiến nó phải lo lắng thế chứ? - [Cô với Tiêu Liệt giang thượng nở hoa[2] như vậy thì sao có thể công lược hắn, nâng đỡ hắn được nữa?]
"Đối với cặn bã thì phải dùng phương pháp trị cặn bã. Loại người rác rưởi như Tiêu Liệt, xuất thân thì cao quý, từ bé đến lớn đã có không ít người đối tốt với anh ta, nếu tôi ngàn tốt vạn tốt với anh ta, anh ta sẽ không đón nhận tình cảm của tôi đâu." - Trên đường về phòng, Đường Hoan tiện tay cầm luôn đĩa hạt dưa ngũ vị trên bàn trà ở phòng khách, vừa cắn vừa nói chuyện.
[...... Cô nói cứ như là có phương pháp để trị cặn bã ý!] - Thế giới trước, không biết ai bị Phó Liệt nuôi đến mức gần như là trở thành người tàn phế ấy nhỉ, cả ngày chỉ ăn với ngủ, chưa từng thấy cô thể hiện kỹ năng ngông cuồng tàn khốc nào.
"Đương nhiên là tôi có." - Đường Hoan nói như chém đinh chặt sắt - "Đối với loại chó con cố chấp thành tính này thì..."
Chó con? Hệ thống đần mặt, đang yên đang lành, mắng người làm gì?
"Phải hung hăng hơn anh ta, kể cả tôi không có bản lĩnh gì thì cũng phải thể diện ra là mình mạnh mẽ hơn anh ta! Không được chiều theo thói xấu của anh ta, lúc nên đánh thì phải đánh, lúc cần đập thì phải đập, khi cần ngược thì phải yên tâm, can đảm mà ngược!"
Đê ma ma! Như vậy cũng được hả?
Hệ thống quả thực đã bị Đường Hoan hù đến mức sững sờ.
Bản lĩnh khác thì Đường Hoan không có, nhưng vì cô đã sống trong cô nhi viện từ nhỏ nên miệng lưỡi của cô rất khéo, chết cô cũng có thể nói thành sống, chỉ cần cô thích, chuyện quỷ quái gì cô cũng có thể nói ra được, thậm chí còn khiến người ta cảm thấy hợp tình hợp lý!
Hệ thống còn chưa biết rõ điều đó, hỏi: "Trước kia cô đã thuần phục được bao nhiêu kẻ cặn bã rồi?] Lợi hại, thật lợi hại!
"Chưa từng thuần phục người cặn bã, chỉ thuần phục một con chó con mà thôi. Ngày trước, tôi nhặt được một con chó con, chắc là bị kẻ có tiền bỏ rơi, tính cách của nó vô cùng cố chấp, khi được tôi nhặt về thì cực kỳ coi thường tôi, ăn ở nhà tôi còn sủa tôi inh ỏi......"
Đường Hoan nở một nụ cười đầy thâm ý.
[......] Hệ thống bất giác rùng mình.
Nhìn qua, Đường Hoan có vẻ khá tùy tiện, nhưng, cô lớn lên trong cô nhi viện, chịu bắt nạt và gặp trắc trở nhiều như vậy, sao có thể thật sự là một người "tỏa ra nắng ấm áp" cơ chứ, chẳng qua là cô có thói quen dùng những bông đùa, những nụ cười vô tư để che dấu nội tâm tiêu cực, bi quan, căm ghét thế giới của mình mà thôi.
Nếu thật sự là một thiên sứ thiện lương, chắc chắn sẽ chọn dùng tình yêu để cảm hóa loại chó con cố chấp này, à, còn cả Tiêu Liệt nữa.
Nhưng, Đường Hoan... Tuy cô không phải người hung ác nhưng cô lại là người không tim không phổi, cực kỳ dị ứng đối với loại người thiện lương.
[2]giang thượng hoa: thuật ngữ trong mạt chược. Thứ cho Diệp mỗ tài mọn, tìm hiểu nguyên một ngày cũng không hiểu nghĩa cụm từ này để cắt nghĩa cho mọi người.
- ------
Ps: có một số chương Diệp mỗ beta chưa được tốt, thiếu chữ, thiếu dấu, sai chính tả,... nếu phát hiện, mong mọi người bình luận nhắc Diệp mỗ nha. Cảm ơn mọi người nhiều lắm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.