Chương 17: Thân Mật
Đạm Họa Thư Mặc
10/07/2023
"Ngươi biết ta sẽ không cự tuyệt ngươi, muốn đi nơi nào?" Lam Dĩ Hành thấy một mặt kiều mị của Dương Cảnh Tuyên, trong lòng rung động càng rõ ràng nhưng đây là tiểu sư muội mình chiếu cố từ nhỏ a....
Đúng vậy, cùng ta đi ra ngoài đi, như vậy thì sẽ không gặp được nữ chủ, hơn nữa ta nhớ rõ bàn tay vàng thứ nhất trong bí cảnh, ở bên trong còn không ít thứ tốt, chỗ bí cảnh kia là ở... n, Viên Phượng sơn.
Thừa dịp nữ chủ chưa có đi, mình cùng sư huynh nhanh đến đó lấy toàn bộ đồ vật đó.
"Không bằng...Chúng ta đi Viên Phượng sơn đi."
"Được, nghe ngươi."
Hai người không cần thu thập thứ gì bởi tất cả đồ vật của Dương Cảnh Tuyên đều đặt ở trong hỗn độn châu hơn nữa tu sĩ đều mang theo vài cái túi Càn Khôn, hai người rất nhẹ nhàng liền ra Thương Tinh phái.
"Nghe nói sang năm sư huynh muốn đi môn phái nào dừng chân? Là đi tham gia đại hội thập đại môn phái trăm năm sao? Kỳ thật ta rất muốn đi tu chân tinh cầu khác xem nhưng Truyền Tống trận chỉ có Đại Thừa kỳ trở lên mới có thể thông hành bằng không sẽ bị áp lực không gian xé nát, đại hội thập đại môn phái trăm năm lần này ta có thể đi không?" Dương Cảnh Tuyên ngồi ở trên pháp khí phi hành của Lam Dĩ Hành dựa vào tay hắn nói.
Lam Dĩ Hành cảm nhận được từng trận u hương tản ra trên người sư muội, thân hình mềm mại dựa trên người mình, loại cảm giác này rất mỹ diệu, hắn trả lời:" Đúng vậy, sư muội cũng có thể đi nga, đại hội trăm năm mới có một lần rất náo nhiệt lại còn có phường thị (phường, thị trấn) ở thập đại môn phái, có thể tìm không ít thứ tốt."
"Vậy sang năm sư huynh bồi ta nga ~" Dương Cảnh Tuyên cảm nhận được hô hấp nam nhân bên cạnh có chút tăng, cô thấy thú vị tới gần Lam Dĩ Hành thêm một chút, thậm chí bộ ngực lớn mềm mại còn cọ tay Lam Dĩ Hành."
"Được..." Sư muội...
Không khí giữa hai người có chút ái muội nhưng tiểu yêu tinh Dương Cảnh Tuyên sẽ để ý sao? Nam nhân ưu tú cho nữ chủ không bằng mình ăn trước, dù sao mình cũng không có lỗ.
Đúng vậy, cùng ta đi ra ngoài đi, như vậy thì sẽ không gặp được nữ chủ, hơn nữa ta nhớ rõ bàn tay vàng thứ nhất trong bí cảnh, ở bên trong còn không ít thứ tốt, chỗ bí cảnh kia là ở... n, Viên Phượng sơn.
Thừa dịp nữ chủ chưa có đi, mình cùng sư huynh nhanh đến đó lấy toàn bộ đồ vật đó.
"Không bằng...Chúng ta đi Viên Phượng sơn đi."
"Được, nghe ngươi."
Hai người không cần thu thập thứ gì bởi tất cả đồ vật của Dương Cảnh Tuyên đều đặt ở trong hỗn độn châu hơn nữa tu sĩ đều mang theo vài cái túi Càn Khôn, hai người rất nhẹ nhàng liền ra Thương Tinh phái.
"Nghe nói sang năm sư huynh muốn đi môn phái nào dừng chân? Là đi tham gia đại hội thập đại môn phái trăm năm sao? Kỳ thật ta rất muốn đi tu chân tinh cầu khác xem nhưng Truyền Tống trận chỉ có Đại Thừa kỳ trở lên mới có thể thông hành bằng không sẽ bị áp lực không gian xé nát, đại hội thập đại môn phái trăm năm lần này ta có thể đi không?" Dương Cảnh Tuyên ngồi ở trên pháp khí phi hành của Lam Dĩ Hành dựa vào tay hắn nói.
Lam Dĩ Hành cảm nhận được từng trận u hương tản ra trên người sư muội, thân hình mềm mại dựa trên người mình, loại cảm giác này rất mỹ diệu, hắn trả lời:" Đúng vậy, sư muội cũng có thể đi nga, đại hội trăm năm mới có một lần rất náo nhiệt lại còn có phường thị (phường, thị trấn) ở thập đại môn phái, có thể tìm không ít thứ tốt."
"Vậy sang năm sư huynh bồi ta nga ~" Dương Cảnh Tuyên cảm nhận được hô hấp nam nhân bên cạnh có chút tăng, cô thấy thú vị tới gần Lam Dĩ Hành thêm một chút, thậm chí bộ ngực lớn mềm mại còn cọ tay Lam Dĩ Hành."
"Được..." Sư muội...
Không khí giữa hai người có chút ái muội nhưng tiểu yêu tinh Dương Cảnh Tuyên sẽ để ý sao? Nam nhân ưu tú cho nữ chủ không bằng mình ăn trước, dù sao mình cũng không có lỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.