Nữ Phụ Thế Thân Không Phải Người

Chương 22:

Sơn Hữu Thanh Mộc

17/10/2021

Quý Vũ chính thức làm cổ đông lớn nhất của tập đoàn họ Lục, cô nói rõ với mọi người rằng nếu còn giữ Lục Thành lại, cô sẽ không bỏ qua chuyện này, lúc đó họ mới chính là người thiệt thòi nhiều nhất.

Mà điều cô không sợ nhất chính là làm ảnh hưởng đến lợi ích của người khác.

“Dù sao trước đây tôi vẫn chưa sử dụng quyền cổ đông. Quyền lực ở tập đoàn họ Lục đối với tôi có cũng được mà không có cũng được, mất đi rồi càng không phải chuyện lớn.” Quý Vũ thong thả để lại một câu này rồi xoay người rời đi.

Bộ dáng không quan tâm đến tập đoàn họ Lục khiến các cổ đông thấy được mối đe doạ rất lớn. Nhưng vì cô có quyền tham dự vào các quyết sách của công ty nên họ không thể làm gì, cộng thêm cổ đông lớn nhất trợ giúp ở phía sau, kết quả là Lục Thành chỉ có thể tạm thời từ chức.

Khi tin Lục Thành từ chức đến tai hội đồng quản trị, tài khoản của xí nghiệp nhà họ Lục lập tức đưa ra tuyên bố, miễn cưỡng lấy lại một chút danh dự của nhà họ Lục.

Hai vợ chồng đã làm đến mức này, quả thật cuộc hôn nhân này cũng không thể cứu vãn nữa. Toàn bộ dư luận đều đứng về phía Quý Vũ, nếu kéo dài thêm sẽ ảnh hưởng không tốt đến nhà họ Lục. Dưới áp lực này, Lục Thành chỉ có thể nhanh chóng hoàn tất thủ tục ly hôn với Quý Vũ.

Hôm ly hôn, Quý Vũ cố tình ăn mặc xinh đẹp, rảo bước cùng Lục Thành đến quầy thủ tục.

“Cô làm tốt lắm, Tô Nguyệt, tôi rất hối hận vì đã cưới cô.” Lục Thành nhìn chằm chằm khuôn mặt trắng nõn của cô, ngoài miệng thì nói lời chán ghét, thế nhưng trong lòng lại không thể hận nổi.

Quý Vũ bình tĩnh đối diện với hắn: “Điều anh nên hối hận là vì đã phản bội tôi, còn tôi mới là người nên hối hận khi lấy anh. Lục Thành, kết hôn lâu vậy rồi, anh mở mắt sẽ có cơm ăn, trong tay lúc nào cũng có sẵn tách nước ấm, mẹ anh bệnh, tôi chăm sóc, em gái anh gặp rắc rối, tôi đi giải quyết. Tôi vì nhà họ Lục, vì anh mà làm nhiều thứ như thế, nhưng có từng nhận được lời xin lỗi nào từ anh chưa?”

Lục Thành nhìn đôi mắt cô, bỗng dưng nhớ tới rất nhiều chuyện lúc trước, hầu kết giật giật, một lúc lâu sau mới khàn giọng đáp: “Nếu bỏ qua quá khứ, chúng ta có thể quay lại như trước kia không?”

“Đến giờ anh vẫn chưa chịu hiểu à,” Quý Vũ cười, “Cái cụm từ ‘bỏ qua quá khứ’ này chỉ có tôi mới được dùng, kẻ sai như anh không có tư cách nói ra, hơn nữa…Đời này tôi cũng sẽ không nói câu này, Lục Thành, ly hôn vui vẻ.”

Dứt lời, cô không chút do dự xoay người rời đi.

Chỉ số hận thù: 20.

Sau khi nhận được giấy chứng nhận ly hôn, tiền và bất động sản rất nhanh được chuyển đến tài khoản. Quý Vũ ước tính tài sản của mình, tâm tình thoải mái đăng trạng thái.

Cuối cùng cũng ly hôn, lấy 300 vạn làm quà rút thăm may mắn, chọn ngẫu nhiên trong 10.000 fans để tặng tiền mặt, đến lúc khảo nghiệm vận may của mọi người rồi!

Lần rút thăm trúng thưởng chưa từng có này một lần nữa khiến tài khoản của cô bị đình chỉ tạm thời, vậy nên người quản lý tài khoản cũng không thể ngồi yên, đích thân gọi điện cho cô dặn dò nếu lần sau có hoạt động gì vẫn nên nói cho anh ta một tiếng để anh ta chuẩn bị tinh thần, Quý Vũ mỉm cười đồng ý.

Khi Quý Vũ nhận được nhiều sự quan tâm từ dân mạng thì phía Chu Thanh Thanh lại không mấy vui vẻ. Nhiều dự án bị huỷ bỏ, số tiền bồi thường khổng lồ khiến cô ta không tài nào xoay xở nổi, bán cả nhà lẫn xe vẫn còn thiếu, chỉ có thể tìm Lục Thành xin giúp đỡ.

Bây giờ Lục Thành còn đang sứt đầu mẻ trán với chuyện kiện cáo, hơn nữa khi biết được lý do lúc trước Chu Thanh Thanh ở cạnh mình thì tình cảm dành cho cô ta cũng phai nhạt đi nhiều, vì thế khi cô ta tìm tới hắn tỏ ra mười phần lãnh đạm.

“Bây giờ tôi bận lắm, cô về chờ trước đi, tôi sẽ tìm cô sau.” Hắn lạnh nhạt đuổi cô ta.



Chu Thanh Thanh vội vàng: “A Thành, em chỉ cần anh lợi dụng một ít quan hệ. Chỉ cần giúp em lấy vài dự án, web drama hay chương trình tạp kỹ đều được, ít nhất phải để người ta biết em không bị cấm sóng, vẫn còn giá trị thương mại, chỉ cần anh gọi điện thoại là được mà, cầu xin anh hãy giúp em.”

“Cô nói thì dễ, lỡ như tiết mục của người ta vì cô mà không phát sóng được, vậy tôi làm sao ăn nói với người ta?” Sắc mặt Lục Thành không tốt.

Chu Thanh Thanh sửng sốt: “Nhưng, nhưng mà em đi đến nông nỗi này, không phải là bởi vì anh sao?”

“Là do chính cô mới đúng?” Lục Thành lạnh lùng nhìn cô ta, “Nếu lúc trước cô không rắp tâm suy tính để ở cạnh tôi thì chuyện cũng không đến mức này.”

“Anh, hoá ra anh vẫn nghĩ như vậy.” Chu Thanh Thanh không thể tin được nhìn hắn. Cô ta luôn biết hắn vốn bạc tình, nhưng không nghĩ tới chuyện này một ngày sẽ rơi đến người cô ta.

Lục Thành không thích ánh mắt cô ta nhìn mình, cảm giác uất ức này luôn khiến hắn nhớ đến Tô Nguyệt trước đây, vì vậy hắn cau mày nói: “Thôi được rồi, cô cứ về chờ tin đi đã, đợi mọi chuyện lắng xuống tôi sẽ nghĩ cách tìm một ít nguồn lực cho cô. Sau này không có chuyện gì thì đừng tới tìm tôi.”

Ý hắn là muốn chia tay? Chu Thanh Thanh ngẩn ra hồi lâu mới đột nhiên nhận ra.

Không, tuyệt đối không thể chia tay, danh tiếng hiện tại của cô ta đã hỏng bét rồi, không còn đạo diễn lớn trong nước hay ngoài nước tìm cô ta đóng phim nữa, mặc dù về sau có thể xoay người cũng không thể giống với thời huy hoàng khi nhận giải ảnh hậu.

Cô ta đã chẳng còn gì cả, không thể để vị trí bà chủ nhà họ Lục cũng bị đánh mất.

Lục Thành nhìn thấy cô ta đứng ngơ ngác một chỗ, đáy lòng không khỏi bực bội, lạnh mặt quay đầu đi ra ngoài, khi bước đến cửa, sau lưng đột nhiên truyền đến một âm thanh nhàn nhạt – “Em có thai rồi.”

Bước chân bỗng Lục Thành dừng lại.

“Có thai?” Quý Vũ nghe thấy tin này thì khá ngạc nhiên, “Chắc chắn?”

“Theo mô tả của người giúp việc trong nhà họ Lục mà chúng tôi mua được, chính miệng Chu Thanh Thanh thừa nhận, ngoài ra còn có một bản kiểm tra, bên trong khẳng định có thai. Bây giờ Chu Thanh Thanh đang dưỡng thai ở nhà họ Lục.” Hệ thống nói xong chợt tạm dừng.

Quý Vũ nhướng mày: “Theo như cốt truyện, không phải hai tháng sau cô ta mới mang thai à?”

“Chẳng lẽ là do hành vi lúc trước của chúng ta sinh ra hiệu ứng cánh bướm? Khiến cô ta mang thai sớm hơn?” Hệ thống nghi hoặc.

Quý Vũ mỉm cười: “Không thể nào, những gì chúng ta làm chỉ là châm ngòi quan hệ của Lục Thành và Chu Thanh Thanh. Nếu đó là hiệu ứng cánh bướm thì cô ta vẫn không thể có thai sớm vậy được. Lục Thành không thể vừa chán ghét cô ta vừa làm chuyện ấy với cô ta, đúng không nào?”

Hệ thống bị những từ ngữ táo bạo của cô làm đỏ cả mặt, ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Điều này không phù hợp với lẽ thường.”

Quý Vũ nhìn anh: “Anh kiểm tra qua hồ sơ khám thai của cô ta được không?”



“Báo cáo thai kỳ thông qua mô tả của người giúp việc mà có được, tôi chưa nhìn thấy nó nên không có cách nào xác minh dữ liệu.” Hệ thống trả lời rõ ràng.

Quý Vũ gật đầu: “Không sao, anh cứ bảo người giúp việc kia quan sát thêm, để ý xem Chu Thanh Thanh có gì bất thường không.”

“Cụ thể là gì?”

Quý Vũ suy nghĩ: “Người nhà họ Lục khôn ngoan như vậy, cho dù hồ sơ khám thai là sự thật, họ vẫn sẽ cho cô ta kiểm tra lại lần nữa. Anh bảo người giúp việc để ý đến phản ứng của Chu Thanh Thanh, nếu cô ta có thai thật thì chắc sẽ vô cùng hạnh phúc.”

“OK.” Hệ thống trả lời, nhanh chóng phát tín hiệu truyền tin cho người giúp việc.

Quý Vũ duỗi người, vừa định ra ngoài thì đột nhiên nghĩ ra gì đó, vì vậy bổ sung thêm: “À đúng rồi, nếu Chu Thanh Thanh đồng ý khám thai nhưng chỉ chỉ đích danh bác sĩ hay bệnh viện nào thì điều tra nốt mấy chỗ đó đi.”

“Được.”

Hiệu suất làm việc của hệ thống vẫn luôn rất cao, sau khi liên lạc với người giúp việc, rất nhanh đã có kết quả.

“Quả thật Chu Thanh Thanh có chỉ định một bệnh viện, kết quả vẫn là mang thai, tôi có đột nhập tài khoản ngân hàng của tô ta, kiểm tra vài lần thông tin sổ tiết kiệm của bác sĩ khám thai. Cuối cùng phát hiện ra trong vòng ba ngày, tên bác sĩ kia đã chuyển 500 vạn vào tài khoản con trai đang ở nước ngoài.” Hệ thống trả lời từng câu từng chữ.

Quý Vũ thở dài: “Đúng là như vậy, xem ra cô ta rất nóng nảy, vậy mà nghĩ ra trò giả mang thai để trói chặt Lục Thành.”

“Tiếp theo chúng ta nên làm thế nào, vạch trần cô ta?” Hệ thống tò mò.

Quý Vũ nhún vai: “Việc này rất nhàm chán, nếu cô ta muốn diễn thì để cô ta diễn, tình huống hiện tại không giống so với cốt truyện gốc. Ngày trước Tô Nguyệt không có gì trong tay, cô ta vẫn là một nữ minh tinh quyến rũ, bà Lục lẫn Lục Kiều hiển nhiên sẽ thích cô ta. Nhưng bây giờ tôi là người thừa kế duy nhất của nhà họ Tô, mà cô ta chỉ là một nghệ sĩ tai tiếng đầy mình.”

Quý Vũ nói xong bật cười: “Hơn nữa, lý do khiến Lục Thành buộc phải từ chức là do ngoại tình với cô ta. Một người như vậy, bà Lục luôn coi trọng mặt mũi làm sao có thể thích nổi, bà ta không thích thì Lục Kiều cũng sẽ không thích. Ba người phụ nữ này đều ghê gớm, tôi chỉ muốn nhìn trò hay này sẽ đi tới đâu thôi.”

“Nhưng mà có rất ít camera ở nhà họ Lục.” Hệ thống đột nhiên nói.

Quý Vũ dừng một chút: “Sao cơ?”

“Không phải cô nói muốn nhìn trò hay à? Camera ở nhà họ Lục quá ít, chỉ sợ sẽ sót mất vài chuyện, có cần tôi lắp đặt thêm không?” Hệ thống nghiêm túc hỏi.

Quý Vũ sửng sốt một lúc lâu mới hiểu ý của anh, không khỏi mỉm cười: “Tôi chỉ vừa nói vậy, anh nghĩ gì mà lại muốn lắp thêm camera?”

Bị cô đùa giỡn, hệ thống lại đỏ mặt, nghẹn một lúc mới nói câu: “Tôi hỏi chơi thôi.”

Quý Vũ nhìn anh, càng nhìn càng thấy đáng yêu, vì thế giơ tay nhéo mặt anh: “Không cần lắp camera đâu, chỉ cần báo tình hình nhà họ cho tôi là được.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Phụ Thế Thân Không Phải Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook