Chương 57: Thế giới V: Đại thần, thỉnh cầu đụng ngã 8
Nguyên đồng
05/02/2021
Edit+beta: Linhlady
"Mộc Mộc, sao cậu lại trở về?" Hứa Ngọc vừa mở cửa vào đã thấy Tô Mộc ngồi trước bàn, tay bị tủ che lại không nhìn thấy, không cần đoán cũng biết Tô Mộc đang chơi game.
Giọng nói Hứa Ngọc hàm chứa sự kinh ngạc, "Tớ còn tưởng rằng đêm nay cậu cũng sẽ ở lại phòng y tế."
Cô nàng vốn nghĩ Tô Mộc sẽ ở lại phòng y tế, còn muốn xuống đi thăm cô xem thân thể Tô Mộc tốt hơn chưa, nhưng đi đến một nửa suy nghĩ một chút rồi thôi.
Hứa Ngọc cảm thấy bất kì ai nhìn thấy nam thần cũng bị trầm mê trong nhan sắc đó không cách nào kiềm chế được, huống chi từ cuộc trò chuyện của bọn họ có thể thấy được họ có quen biết nhau từ trước, Hứa Ngọc đương nhiên cũng biết điều sẽ không đi quấy rầy bọn họ.
Nhưng lại không nghĩ tới trở về ký túc xá thế nhưng nhìn thấy Tô Mộc.
"Ừ, tớ thấy khoẻ hơn rồi, nếu ở lại lại cảm thấy làm phiền người ta." Tô Mộc trả lời vấn đề Hứa Ngọc, con mắt không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, bàn tay trắng nõn không ngừng gõ bàn phím, quăng các loại kỹ năng.
Tô Mộc lợi dụng thời gian rãnh nhìn thoáng qua biến âm, may mắn vừa rồi cô tắt microphone, nếu không khi cô nói chuyện với Hứa Ngọc lại bị Tạ Liễm nghe thấy, như vậy mình liền xong đời, Tạ Liễm nhất định sẽ lên xe lao tới trường học kề dao lên cổ cô hỏi vì sao lại lừa cô nàng.
Chủ yếu do trước đây thể chất nguyên chủ yếu ớt nhiều bệnh, thời gian dài lớn lên, uống không ít thuốc, bất kể là thuốc tây hay là thuốc Đông y, thân thể này mới chậm rãi tốt. Ngược lại cũng để lại không ít di chứng, chỉ cần bệnh nhẹ thôi cũng rất lâu khỏi.
Cho nên Tống Tử Diễn mới có thể ở phòng y tế trông Tô Mộc, Tống Thời mới có thể khiển trách Tống Tử Diễn.
Cô cũng biết rõ tình trạng thân thể của mình, cho nên sau này mới nhờ hệ thống hỗ trợ thân thể mới tốt lên, nhưng hệ thống chỉ đáp ứng một lần.
Hơn nữa Tô Mộc cùng Tạ Liễm là bạn nối khố mà lớn lên vô cùng hiểu rõ cô, khi đó Tô Mộc khẳng định không thể tránh bị mắng một trận, sợ là đến lúc đó còn vọt tới mặt Tống Tử Diễn chất vấn hắn tại sao không nói chuyện rõ ràng. Vừa nghĩ tới, Tô Mộc thấy rùng mình, không được, chuyện này vẫn nên gạt cô nàng đi.
Nếu như Tạ Liễm biết chuyện, như vậy Hứa gia rồi sẽ biết, sau đó cha mẹ cô cũng sẽ biết. Kết quả chính là cô sẽ bị đóng gói mang về nhà "Nghỉ ngơi thật tốt", Tô Mộc cũng không muốn như vậy. Cho nên cũng rất cảm kích Tống Tử Diễn không nói chuyện đó ra, thuận tiện nhắc nhở hắn chuyển lời tới Tống Thời, mọi chuyện an bài tốt, Tô Mộc này mới hơi yên lòng một chút.
Cho dù cô biết Tống Tử Diễn sẽ kinh ngạc, nhưng cô cũng không có ý định giải thích. Bởi vì cô biết Tống Tử Diễn sẽ không chủ động mở miệng hỏi lại.
Động tác trên tay không ngừng, tiếp tục cùng Tạ Liễm đánh boss. Vi Tử Vũ bị thương nhiều hơn, thay bọn Tô Mộc kéo không ít cừu hận, Tô Mộc cũng mới có cơ hội có thể lợi dụng.
Tô Mộc cảm thán, thao tác của nữ chủ rất tốt, nhanh nhẹn. Trốn không ít công kích của boss, cũng không cần uống máu, bộ dáng vẫn như lúc đầy máu, khiến cô không khỏi thở dài, đồng dạng là người tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy?
Mà Hứa Ngọc đang đứng ở cửa vừa nghĩ tới Tống Tử Diễn, liền nhớ tới quan hệ giữa bọn họ, nội tâm là một trận kích động, vốn định đè tâm tình bát quát xuống lại hừng hực bốc cháy lên, nhanh chóng đóng kín cửa vào, ném sách vở sang một bên kéo ghế lại gần Tô Mộc.
"Nha, Mộc Mộc. Cậu và tớ nói chuyện một chút, cậu với nam thần là quan hệ gì?"
Hai mắt Hứa Ngọc loé lên tia sang hiếu kì mãnh liệt, khiến Tô Mộc cũng không cách nào làm ngơ đi, đành phải nói với Tạ Liễm cô bận việc, để nhân vật tự động đi theo Thủy Quang Tiếp Thiên, đi theo cọ một chút kinh nghiệm.
Ngừng động tác trên tay, xoay người lại nhìn Hứa Ngọc, nhẹ giọng, " Quan hệ thanh mai trúc mã."
Tô Mộc biết nếu như cô không nói rõ ràng, lấy năng lực não bổ của Hứa Ngọc, có khả năng sẽ tưởng tượng đến phim thần tượng thanh xuân vườn trường mất, cho nên vẫn nói rõ ràng thì hơn, nếu không có hiểu lầm, vậy thì phiền toái.
"Thanh mai trúc mã? Trời ạ, là cái loại cùng nhau lớn lên sao, thật tốt nha." Vẻ mặt Hứa Ngọc hâm mộ xem Tô Mộc, "Hơn nữa trúc mã còn soái như vậy, thật sự là người so với người chết người."
"Lang cưỡi trúc mã đến, quấn giường lấy thanh mai. Ở chung làm lâu bên trong, hai tiểu không hiềm khích đoán." Hứa Ngọc còn ngâm một bài thơ, ngẫm nghĩ thôi đã thấy vô cùng tốt đẹp rồi.
"Vì sao tớ lại không có trúc mã nhỉ?" Hứa Ngọc oán hận, "Quốc gia thiếu tớ một nam thần là trúc mã. "
Tô Mộc: Nếu như cậu là tớ, cậu sẽ không suy nghĩ như vậy. Có trúc mã tính tình lãnh đạm, bộ dáng cấm dục cùng với cậu, cậu sẽ thấy chỉ cần mở miệng nói bậy bạ đều là một loại khinh nhờn.
Bất quá, Tô Mộc nghĩ lại, gương mặt đó vẫn có thể dùng được, nhìn nó còn có thể ăn nhiều hơn một bát cơm. Nếu không một nhan khống như nguyên chủ làm sao có thể thích Tống Tử Diễn nhiều như vậy?
Tiếp đến, Hứa Ngọc quấn quít lấy Tô Mộc mạnh mẽ bát quái chuyện giữa bọn họ, đương nhiên, kết quả đều không phải là thứ Hứa Ngọc muốn nghe.
Vẻ mặt Hứa Ngọc thất vọng, thì ra nam thần cũng là chỉ số thông minh cao, tình thương cao, nhưng đối với phương diện nam nữ lại giống như kẻ ngốc vậy. Như thế mới thấy chẳng ai là hoàn mĩ cả, có bộ mặt mình không thôi thì làm gì?
Nhìn bộ mặt Hứa Ngọc từ thất vọng cho đến vẻ mặt tươi sáng vui vẻ. Tô Mộc cảm thấy bất đắc dĩ, tâm tình nữ nhân, như trời tháng sáu, nói thay đổi liền thay đổi ngay.
"Đúng rồi, Mộc Mộc vì sao cậu không nói cho tớ biết quan hệ giữa cậu và nam thần, hơn nữa trước đó còn cùng tớ háo sắc với nam thần." Hứa Ngọc lúc này mới nhớ ra vấn đề rất trọng yếu.
"..."
Tô Mộc ngưng một cái, "Cậu không có hỏi."
"A? Cũng đúng."
"..."
Vẻ mặt Tô Mộc đầy hắc tuyến nhìn Hứa Ngọc trước mắt, chậm chạp mới mở miệng, "Không phải lần trước cậu nói muốn chơi trò này sao?" Sau đó liền chỉ chỉ hình ảnh trong màn hình.
"A, đúng rồi." Hứa Ngọc thuận theo tay Tô Mộc chỉ nhìn thoáng qua trò chơi đang hiện len trong máy tính xách tay của Tô Mộc, lúc này mới nhớ, ngày hôm qua cô nàng mới hỏi Tô Mộc về trò chơi này, kết quả Tô Mộc ngã bệnh.
"Vừa lúc bây giờ tớ đang chơi với bạn, hơn nữa ở đây có thầy thuốc rất lợi hại dang dạy tớ, nhận biết một vài thứ trong trò chơi. " Tô Mộc bổ sung.
"Được, cậu chờ tớ một chút, tớ đi bật máy tính." Hứa Ngọc nghe được Tô Mộc nói như thế, lập tức trở lại bàn của mình mở máy tính, đăng nhập trò chơi.
"Tốt lắm, Mộc Mộc, cậu ở server nào?" Hứa Ngọc lấy từ ngăn kéo dưới bàn một cây kẹo que, xé vỏ cho vào miệng, thuận tay cầm một cái khẩu vị Tô Mộc thích, đưa cho Tô Mộc, "Nha, kẹo."
Tô Mộc khẽ nghiêng người sang, duỗi tay cầm kẹo, "Tớ ở server Bích Thủy Dao."
"Sao lại khéo như thế? Lúc trước tớ chưa hỏi cậu, tớ đành chọn bừa một server vừa khéo chính là Bích Thủy Dao." Vẻ mặt Hứa Ngọc từ ngạc nhiên chuyển sang mừng rỡ, "Tớ đang nghĩ nếu cậu không cùng với tớ tớ sẽ lập một cái nick khác."
"Tớ gọi là Nhất Khúc Tân Từ, Nhất Khúc Tân Từ một ly rượu Nhất Khúc Tân Từ, cậu them bạn bè tốt đi, thêm tớ vào." Tô Mộc nói xong, trở lại trò chơi cùng Tạ Liễm đánh quái, thuẩn tiện nói với các cô ấy, cô có một người bạn cùng phòng muốn tham gia cùng bọn họ.
Tạ Liễm cũng biết Hứa Ngọc cho nên cảm thấy không sao cả. Tô Mộc hỏi qua nữ chủ, tính tình của nữ chủ cũng tốt, nói thẳng mình không để ý, dù dao cũng là trò chơi, nhiều người chơi mới tốt.
Tô Mộc hỏi xong một lướt đột nhiên nhớ tớ một chuyện, dặn dò Hứa Ngọc "Ngọc Ngọc, đợi lát nữa trong trò chơi gọi tớ là Từ Từ nhé?"
"Biết rồi."
"Tốt lắm. Mộc Mộc, tớ thêm cậu rồi. Cậu xác nhận đi." Hứa Ngọc bổ sung, "Tớ tên là Thủy Dao."
"Được." Tô Mộc trả lời xong mở danh sách bạn tốt, thấy hai chữ Thủy Dao nhanh chóng xác nhận.
"Ngọc Ngọc, cậu lại lấy tên giống tên của server này sao?" Tô Mộc có chút ít dở khóc dở cười.
"Làm sao cậu biết? Tớ vừa nhìn đã thích cái tên này rồi, vốn định gõ tên là Bích Thủy Dao, kết quả đã có người Lady tên này rồi, tớ đành đổi thành Thủy Dao, hơn nữa tớ lười phải đổi tên khác." Hứa Ngọc ngậm kẹo que, vẻ mặt lười biếng.
"Ngọc Ngọc, cậu vào méo mó đi."
- ----
Chờ Hứa Ngọc chuẩn bị xong mọi thứ, Tô Mộc vừa vặn cùng bọn Tạ Liễm đánh xong phụ bản, mà bởi vì cấp bậc Hứa Ngọc chưa đủ không có cách nào khác vào cái phụ bản này, đành phải đi dạo ở bên trong thương thành, kết quả chỉ mới nhìn thời trang cũng phi thường cao hứng.
"Xong." Hứa Ngọc ở phía sau vui vẻ nói một câu, cài đặt tốt lắm.
"Tốt lắm, Mộc Mộc, các cậu ở kênh nào?"
Tô Mộc đem kênh hào thông qua ứng dụng chim cánh cụt truyền cho Hứa Ngọc.
"hi~o (* ̄▽ ̄*) bu" Hứa Ngọc vừa vào kênh đã vui vẻ chào hỏi mọi người.
Tình bạn của nữ sinh rất kì quái, đôi khi thật sự là trong lúc nhất thời liền thành. Mấy người trong buổi trưa còn cảm thấy xa lạ, sau đó nhanh chíng trở nên thân thiết, còn có cảm giác hận không thể gặp nhau sớm hơn, Tô Mộc thấy vậy cảm thấy hơi khoa trương, nhưng là đối với Hứa Ngọc cùng Tạ Liễm mà nói, chẳng hề khoa trương chút nào.
Sau một buổi chiều trưa, Tô Mộc lên tới cấp 53, Tạ Liễm cấp 55, Hứa Ngọc cấp 34.
Trò chơi bình thường đều là giai đoạn trước thăng cấp nhanh, sau đó bắt đầu thong thả thăng.
"Ngọc Ngọc, trước tiên cậu ấn phím cách hai lần liền nhảy, sau đó ấn d khóa hai cái, thuấn di đến đằng sau boss, công kích nó." Giờ phút này Tô Mộc có chút khẩn trương nhìn chằm chằm vào màn hình một mảnh sa mạc kia toàn thân boss đang rơi cát, "Cậu là pháp sư, kỹ năng quần công gây tổn thương lớn, thích hợp đánh xa, máu ít, quái cũng không đánh đến cậu."
"Thủy Thuỷ, cậu nhiều máu, cậu công kích phụ cận đi. Tử Vũ, giá trị sát thương của cậu lớn hơn tớ, cậu cũng tác chiến đi, cẩn thận một chút. Tớ tiếp máu cho các cậu."
"Nhớ kỹ, tớ đã đạt tiêu chuẩn bà vú."
"Tớ là hậu thuẫn kiên cường của các cậu."
Trong tai nghe truyền đến một trận giễu cợt, "Phốc, biết rồi." Những người khác cũng lập tức đáp ứng nói được.
Trong trò chơi, bốn nhân vật mặt trang phục nghề nghiệp khác nhau bắt đầu hành động.
Dựa theo phương pháp của Tô Mộc, bốn người cũng phí hết sức mới đánh chết đại boss này. Dù sao dựa theo video tiến công chiếm đóng đã nói, cái này cần bốn tới năm người, hơn nữa cấp bậc cơ bản đều trên cấp 50 mới có thể đánh bại được cấp này.
Huống chi Hứa Ngọc mới vào vẫn chỉ là cấp 34, cho nên cái kết quả này đối với các cô mà nói đã rất hài lòng, mặc dù quá trình có chút ít lòng chua xót, nhưng là kết quả vẫn là hoàn hảo.
Xem trong trò chơi toàn thân boss như hạt cát dung nhập vào trong sa mạc, thuận một tiếng tiếng kêu kết thúc, nghĩa là boss cũng là chính thức bị đánh chết, bốn người nhìn qua thảo luận một chút, xem có trang bị gì bản thân mình đang cần hay không, sau đó đổ xúc sắc để quyết định.
Dau khi phân phối xong bống người cũng rời khỏi phụ bản, dù sao cũng là boss dã ngoại, mười lăm phút sau sẽ tự động đổi mới.
Tô Mộc duỗi thắt lưng, cuối cùng cũng xong.
"Từ Từ, cậu rất lợi hại. Có thể nghĩ ra biện pháp này, phối hợp các nghề nghiệp khác nhau, trước kia trong bang tớ có người thử qua nhưng nhưng không được, ai." Qua giọng nói có thể thấy Tử Vũ rất thưởng thức Tô Mộc.
"Ha ha tạm được a, dù sao tớ cũng thông tuệ hơn người." Không chút nào khiêm tốn.
Tô Mộc thầm nghĩ, tromg trò chơi hay ngoài đời cô cũng không phải tiểu bạch.
"Từ Từ, cũng không chút khách khí a 23333 "
"..."
Mấy người tán gẫu vài câu.
Tô Mộc này muốn đi thăng cấp trang bị, còn muốn đi tìm trang bị cần thiết, cho nên tạm biệt mọi người trước. Tạ Liễm cũng có chuyện nên logout, Tử Vũ xử lí chuyện trong bang cũng không ở lại. Hứa Ngọc nhìn mình đang còn ở cấp 35 cũng nên đi hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp thôi.
Tô Mộc: Còn muốn đi hái thuốc, cô muốn vì nhân dân mà phục vụ làm một bà vú tốt.
Bốn người đường ai nấy đi, chỉ là có video quay lại cảnh bốn người đánh boss tung lên diễn đàn, lập tức cả diễn đàn sôi sục.
Chuyện này bốn người còn không biết, cho đến khi Hứa Ngọc dạo diễn đàn mới biết được, nhưng lúc đó cũng là sau khi mọi chuyện xảy ra.
"Mộc Mộc, sao cậu lại trở về?" Hứa Ngọc vừa mở cửa vào đã thấy Tô Mộc ngồi trước bàn, tay bị tủ che lại không nhìn thấy, không cần đoán cũng biết Tô Mộc đang chơi game.
Giọng nói Hứa Ngọc hàm chứa sự kinh ngạc, "Tớ còn tưởng rằng đêm nay cậu cũng sẽ ở lại phòng y tế."
Cô nàng vốn nghĩ Tô Mộc sẽ ở lại phòng y tế, còn muốn xuống đi thăm cô xem thân thể Tô Mộc tốt hơn chưa, nhưng đi đến một nửa suy nghĩ một chút rồi thôi.
Hứa Ngọc cảm thấy bất kì ai nhìn thấy nam thần cũng bị trầm mê trong nhan sắc đó không cách nào kiềm chế được, huống chi từ cuộc trò chuyện của bọn họ có thể thấy được họ có quen biết nhau từ trước, Hứa Ngọc đương nhiên cũng biết điều sẽ không đi quấy rầy bọn họ.
Nhưng lại không nghĩ tới trở về ký túc xá thế nhưng nhìn thấy Tô Mộc.
"Ừ, tớ thấy khoẻ hơn rồi, nếu ở lại lại cảm thấy làm phiền người ta." Tô Mộc trả lời vấn đề Hứa Ngọc, con mắt không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, bàn tay trắng nõn không ngừng gõ bàn phím, quăng các loại kỹ năng.
Tô Mộc lợi dụng thời gian rãnh nhìn thoáng qua biến âm, may mắn vừa rồi cô tắt microphone, nếu không khi cô nói chuyện với Hứa Ngọc lại bị Tạ Liễm nghe thấy, như vậy mình liền xong đời, Tạ Liễm nhất định sẽ lên xe lao tới trường học kề dao lên cổ cô hỏi vì sao lại lừa cô nàng.
Chủ yếu do trước đây thể chất nguyên chủ yếu ớt nhiều bệnh, thời gian dài lớn lên, uống không ít thuốc, bất kể là thuốc tây hay là thuốc Đông y, thân thể này mới chậm rãi tốt. Ngược lại cũng để lại không ít di chứng, chỉ cần bệnh nhẹ thôi cũng rất lâu khỏi.
Cho nên Tống Tử Diễn mới có thể ở phòng y tế trông Tô Mộc, Tống Thời mới có thể khiển trách Tống Tử Diễn.
Cô cũng biết rõ tình trạng thân thể của mình, cho nên sau này mới nhờ hệ thống hỗ trợ thân thể mới tốt lên, nhưng hệ thống chỉ đáp ứng một lần.
Hơn nữa Tô Mộc cùng Tạ Liễm là bạn nối khố mà lớn lên vô cùng hiểu rõ cô, khi đó Tô Mộc khẳng định không thể tránh bị mắng một trận, sợ là đến lúc đó còn vọt tới mặt Tống Tử Diễn chất vấn hắn tại sao không nói chuyện rõ ràng. Vừa nghĩ tới, Tô Mộc thấy rùng mình, không được, chuyện này vẫn nên gạt cô nàng đi.
Nếu như Tạ Liễm biết chuyện, như vậy Hứa gia rồi sẽ biết, sau đó cha mẹ cô cũng sẽ biết. Kết quả chính là cô sẽ bị đóng gói mang về nhà "Nghỉ ngơi thật tốt", Tô Mộc cũng không muốn như vậy. Cho nên cũng rất cảm kích Tống Tử Diễn không nói chuyện đó ra, thuận tiện nhắc nhở hắn chuyển lời tới Tống Thời, mọi chuyện an bài tốt, Tô Mộc này mới hơi yên lòng một chút.
Cho dù cô biết Tống Tử Diễn sẽ kinh ngạc, nhưng cô cũng không có ý định giải thích. Bởi vì cô biết Tống Tử Diễn sẽ không chủ động mở miệng hỏi lại.
Động tác trên tay không ngừng, tiếp tục cùng Tạ Liễm đánh boss. Vi Tử Vũ bị thương nhiều hơn, thay bọn Tô Mộc kéo không ít cừu hận, Tô Mộc cũng mới có cơ hội có thể lợi dụng.
Tô Mộc cảm thán, thao tác của nữ chủ rất tốt, nhanh nhẹn. Trốn không ít công kích của boss, cũng không cần uống máu, bộ dáng vẫn như lúc đầy máu, khiến cô không khỏi thở dài, đồng dạng là người tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy?
Mà Hứa Ngọc đang đứng ở cửa vừa nghĩ tới Tống Tử Diễn, liền nhớ tới quan hệ giữa bọn họ, nội tâm là một trận kích động, vốn định đè tâm tình bát quát xuống lại hừng hực bốc cháy lên, nhanh chóng đóng kín cửa vào, ném sách vở sang một bên kéo ghế lại gần Tô Mộc.
"Nha, Mộc Mộc. Cậu và tớ nói chuyện một chút, cậu với nam thần là quan hệ gì?"
Hai mắt Hứa Ngọc loé lên tia sang hiếu kì mãnh liệt, khiến Tô Mộc cũng không cách nào làm ngơ đi, đành phải nói với Tạ Liễm cô bận việc, để nhân vật tự động đi theo Thủy Quang Tiếp Thiên, đi theo cọ một chút kinh nghiệm.
Ngừng động tác trên tay, xoay người lại nhìn Hứa Ngọc, nhẹ giọng, " Quan hệ thanh mai trúc mã."
Tô Mộc biết nếu như cô không nói rõ ràng, lấy năng lực não bổ của Hứa Ngọc, có khả năng sẽ tưởng tượng đến phim thần tượng thanh xuân vườn trường mất, cho nên vẫn nói rõ ràng thì hơn, nếu không có hiểu lầm, vậy thì phiền toái.
"Thanh mai trúc mã? Trời ạ, là cái loại cùng nhau lớn lên sao, thật tốt nha." Vẻ mặt Hứa Ngọc hâm mộ xem Tô Mộc, "Hơn nữa trúc mã còn soái như vậy, thật sự là người so với người chết người."
"Lang cưỡi trúc mã đến, quấn giường lấy thanh mai. Ở chung làm lâu bên trong, hai tiểu không hiềm khích đoán." Hứa Ngọc còn ngâm một bài thơ, ngẫm nghĩ thôi đã thấy vô cùng tốt đẹp rồi.
"Vì sao tớ lại không có trúc mã nhỉ?" Hứa Ngọc oán hận, "Quốc gia thiếu tớ một nam thần là trúc mã. "
Tô Mộc: Nếu như cậu là tớ, cậu sẽ không suy nghĩ như vậy. Có trúc mã tính tình lãnh đạm, bộ dáng cấm dục cùng với cậu, cậu sẽ thấy chỉ cần mở miệng nói bậy bạ đều là một loại khinh nhờn.
Bất quá, Tô Mộc nghĩ lại, gương mặt đó vẫn có thể dùng được, nhìn nó còn có thể ăn nhiều hơn một bát cơm. Nếu không một nhan khống như nguyên chủ làm sao có thể thích Tống Tử Diễn nhiều như vậy?
Tiếp đến, Hứa Ngọc quấn quít lấy Tô Mộc mạnh mẽ bát quái chuyện giữa bọn họ, đương nhiên, kết quả đều không phải là thứ Hứa Ngọc muốn nghe.
Vẻ mặt Hứa Ngọc thất vọng, thì ra nam thần cũng là chỉ số thông minh cao, tình thương cao, nhưng đối với phương diện nam nữ lại giống như kẻ ngốc vậy. Như thế mới thấy chẳng ai là hoàn mĩ cả, có bộ mặt mình không thôi thì làm gì?
Nhìn bộ mặt Hứa Ngọc từ thất vọng cho đến vẻ mặt tươi sáng vui vẻ. Tô Mộc cảm thấy bất đắc dĩ, tâm tình nữ nhân, như trời tháng sáu, nói thay đổi liền thay đổi ngay.
"Đúng rồi, Mộc Mộc vì sao cậu không nói cho tớ biết quan hệ giữa cậu và nam thần, hơn nữa trước đó còn cùng tớ háo sắc với nam thần." Hứa Ngọc lúc này mới nhớ ra vấn đề rất trọng yếu.
"..."
Tô Mộc ngưng một cái, "Cậu không có hỏi."
"A? Cũng đúng."
"..."
Vẻ mặt Tô Mộc đầy hắc tuyến nhìn Hứa Ngọc trước mắt, chậm chạp mới mở miệng, "Không phải lần trước cậu nói muốn chơi trò này sao?" Sau đó liền chỉ chỉ hình ảnh trong màn hình.
"A, đúng rồi." Hứa Ngọc thuận theo tay Tô Mộc chỉ nhìn thoáng qua trò chơi đang hiện len trong máy tính xách tay của Tô Mộc, lúc này mới nhớ, ngày hôm qua cô nàng mới hỏi Tô Mộc về trò chơi này, kết quả Tô Mộc ngã bệnh.
"Vừa lúc bây giờ tớ đang chơi với bạn, hơn nữa ở đây có thầy thuốc rất lợi hại dang dạy tớ, nhận biết một vài thứ trong trò chơi. " Tô Mộc bổ sung.
"Được, cậu chờ tớ một chút, tớ đi bật máy tính." Hứa Ngọc nghe được Tô Mộc nói như thế, lập tức trở lại bàn của mình mở máy tính, đăng nhập trò chơi.
"Tốt lắm, Mộc Mộc, cậu ở server nào?" Hứa Ngọc lấy từ ngăn kéo dưới bàn một cây kẹo que, xé vỏ cho vào miệng, thuận tay cầm một cái khẩu vị Tô Mộc thích, đưa cho Tô Mộc, "Nha, kẹo."
Tô Mộc khẽ nghiêng người sang, duỗi tay cầm kẹo, "Tớ ở server Bích Thủy Dao."
"Sao lại khéo như thế? Lúc trước tớ chưa hỏi cậu, tớ đành chọn bừa một server vừa khéo chính là Bích Thủy Dao." Vẻ mặt Hứa Ngọc từ ngạc nhiên chuyển sang mừng rỡ, "Tớ đang nghĩ nếu cậu không cùng với tớ tớ sẽ lập một cái nick khác."
"Tớ gọi là Nhất Khúc Tân Từ, Nhất Khúc Tân Từ một ly rượu Nhất Khúc Tân Từ, cậu them bạn bè tốt đi, thêm tớ vào." Tô Mộc nói xong, trở lại trò chơi cùng Tạ Liễm đánh quái, thuẩn tiện nói với các cô ấy, cô có một người bạn cùng phòng muốn tham gia cùng bọn họ.
Tạ Liễm cũng biết Hứa Ngọc cho nên cảm thấy không sao cả. Tô Mộc hỏi qua nữ chủ, tính tình của nữ chủ cũng tốt, nói thẳng mình không để ý, dù dao cũng là trò chơi, nhiều người chơi mới tốt.
Tô Mộc hỏi xong một lướt đột nhiên nhớ tớ một chuyện, dặn dò Hứa Ngọc "Ngọc Ngọc, đợi lát nữa trong trò chơi gọi tớ là Từ Từ nhé?"
"Biết rồi."
"Tốt lắm. Mộc Mộc, tớ thêm cậu rồi. Cậu xác nhận đi." Hứa Ngọc bổ sung, "Tớ tên là Thủy Dao."
"Được." Tô Mộc trả lời xong mở danh sách bạn tốt, thấy hai chữ Thủy Dao nhanh chóng xác nhận.
"Ngọc Ngọc, cậu lại lấy tên giống tên của server này sao?" Tô Mộc có chút ít dở khóc dở cười.
"Làm sao cậu biết? Tớ vừa nhìn đã thích cái tên này rồi, vốn định gõ tên là Bích Thủy Dao, kết quả đã có người Lady tên này rồi, tớ đành đổi thành Thủy Dao, hơn nữa tớ lười phải đổi tên khác." Hứa Ngọc ngậm kẹo que, vẻ mặt lười biếng.
"Ngọc Ngọc, cậu vào méo mó đi."
- ----
Chờ Hứa Ngọc chuẩn bị xong mọi thứ, Tô Mộc vừa vặn cùng bọn Tạ Liễm đánh xong phụ bản, mà bởi vì cấp bậc Hứa Ngọc chưa đủ không có cách nào khác vào cái phụ bản này, đành phải đi dạo ở bên trong thương thành, kết quả chỉ mới nhìn thời trang cũng phi thường cao hứng.
"Xong." Hứa Ngọc ở phía sau vui vẻ nói một câu, cài đặt tốt lắm.
"Tốt lắm, Mộc Mộc, các cậu ở kênh nào?"
Tô Mộc đem kênh hào thông qua ứng dụng chim cánh cụt truyền cho Hứa Ngọc.
"hi~o (* ̄▽ ̄*) bu" Hứa Ngọc vừa vào kênh đã vui vẻ chào hỏi mọi người.
Tình bạn của nữ sinh rất kì quái, đôi khi thật sự là trong lúc nhất thời liền thành. Mấy người trong buổi trưa còn cảm thấy xa lạ, sau đó nhanh chíng trở nên thân thiết, còn có cảm giác hận không thể gặp nhau sớm hơn, Tô Mộc thấy vậy cảm thấy hơi khoa trương, nhưng là đối với Hứa Ngọc cùng Tạ Liễm mà nói, chẳng hề khoa trương chút nào.
Sau một buổi chiều trưa, Tô Mộc lên tới cấp 53, Tạ Liễm cấp 55, Hứa Ngọc cấp 34.
Trò chơi bình thường đều là giai đoạn trước thăng cấp nhanh, sau đó bắt đầu thong thả thăng.
"Ngọc Ngọc, trước tiên cậu ấn phím cách hai lần liền nhảy, sau đó ấn d khóa hai cái, thuấn di đến đằng sau boss, công kích nó." Giờ phút này Tô Mộc có chút khẩn trương nhìn chằm chằm vào màn hình một mảnh sa mạc kia toàn thân boss đang rơi cát, "Cậu là pháp sư, kỹ năng quần công gây tổn thương lớn, thích hợp đánh xa, máu ít, quái cũng không đánh đến cậu."
"Thủy Thuỷ, cậu nhiều máu, cậu công kích phụ cận đi. Tử Vũ, giá trị sát thương của cậu lớn hơn tớ, cậu cũng tác chiến đi, cẩn thận một chút. Tớ tiếp máu cho các cậu."
"Nhớ kỹ, tớ đã đạt tiêu chuẩn bà vú."
"Tớ là hậu thuẫn kiên cường của các cậu."
Trong tai nghe truyền đến một trận giễu cợt, "Phốc, biết rồi." Những người khác cũng lập tức đáp ứng nói được.
Trong trò chơi, bốn nhân vật mặt trang phục nghề nghiệp khác nhau bắt đầu hành động.
Dựa theo phương pháp của Tô Mộc, bốn người cũng phí hết sức mới đánh chết đại boss này. Dù sao dựa theo video tiến công chiếm đóng đã nói, cái này cần bốn tới năm người, hơn nữa cấp bậc cơ bản đều trên cấp 50 mới có thể đánh bại được cấp này.
Huống chi Hứa Ngọc mới vào vẫn chỉ là cấp 34, cho nên cái kết quả này đối với các cô mà nói đã rất hài lòng, mặc dù quá trình có chút ít lòng chua xót, nhưng là kết quả vẫn là hoàn hảo.
Xem trong trò chơi toàn thân boss như hạt cát dung nhập vào trong sa mạc, thuận một tiếng tiếng kêu kết thúc, nghĩa là boss cũng là chính thức bị đánh chết, bốn người nhìn qua thảo luận một chút, xem có trang bị gì bản thân mình đang cần hay không, sau đó đổ xúc sắc để quyết định.
Dau khi phân phối xong bống người cũng rời khỏi phụ bản, dù sao cũng là boss dã ngoại, mười lăm phút sau sẽ tự động đổi mới.
Tô Mộc duỗi thắt lưng, cuối cùng cũng xong.
"Từ Từ, cậu rất lợi hại. Có thể nghĩ ra biện pháp này, phối hợp các nghề nghiệp khác nhau, trước kia trong bang tớ có người thử qua nhưng nhưng không được, ai." Qua giọng nói có thể thấy Tử Vũ rất thưởng thức Tô Mộc.
"Ha ha tạm được a, dù sao tớ cũng thông tuệ hơn người." Không chút nào khiêm tốn.
Tô Mộc thầm nghĩ, tromg trò chơi hay ngoài đời cô cũng không phải tiểu bạch.
"Từ Từ, cũng không chút khách khí a 23333 "
"..."
Mấy người tán gẫu vài câu.
Tô Mộc này muốn đi thăng cấp trang bị, còn muốn đi tìm trang bị cần thiết, cho nên tạm biệt mọi người trước. Tạ Liễm cũng có chuyện nên logout, Tử Vũ xử lí chuyện trong bang cũng không ở lại. Hứa Ngọc nhìn mình đang còn ở cấp 35 cũng nên đi hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp thôi.
Tô Mộc: Còn muốn đi hái thuốc, cô muốn vì nhân dân mà phục vụ làm một bà vú tốt.
Bốn người đường ai nấy đi, chỉ là có video quay lại cảnh bốn người đánh boss tung lên diễn đàn, lập tức cả diễn đàn sôi sục.
Chuyện này bốn người còn không biết, cho đến khi Hứa Ngọc dạo diễn đàn mới biết được, nhưng lúc đó cũng là sau khi mọi chuyện xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.