Chương 154: 151: Thứ Hai Thiên Phú - Băng Chi Vũ, Túc Băng Dực.
Cò
21/09/2016
Trường Sơn rừng rậm một nơi ẩn núp, nơi đây cũng là nơi hoạt động của Băng Tằm nên nhiệt độ hạ thấp rõ rệt.
Bên trong hang động của bầy Băng Tằm, Mộ Ly sao khi ngăn cách cấm chế với bên ngoài rồi mệt mỏi nằm xuống mặt đất.
" Sư phụ người không sao chứ." Trần Lam nhìn thấy Mộ Ly như vậy liền lo lắng chạy đến.
" Không sao, thương thế chưa hồi phục đã sử dụng nhiều linh lực như vậy khiến cho thân thể có cảm giác hư thoát, tĩnh dưỡng một hồi sẽ tốt ngay thôi." Mộ Ly nói vừa dứt liền thiếp mắt dưỡng thần, nàng cảm thấy rất bất lực khi bản thân lại rơi vào tình cảnh như vậy, cộng thêm mỗi lần nghe đến ba từ Thái Nhất tông thì nàng không sao quên được cái cảnh phân ly sư đồ, điều này khiến cho tâm ma của nàng có chút rụt rịch tái phát.
Trần Lam thấy Mộ Ly không muốn bị làm phiền, liền tìm một góc ngồi xuống điều tức. Trải qua một trận chiến vừa rồi khiến Trần Lam có thêm một tia thể ngộ, một ít kinh nghiệm chiến đấu cũng cần hắn bĩnh tĩnh tiếp thu và phân tích.
Một ngày một đêm trôi qua, bên trong hang động băng tằm bởi vì có Mộ Ly cấm chế nên không một con băng tằm nào có thể lọt vào phạm vi của hai người Mộ Ly tĩnh dưỡng.
Lúc này đây, Trần Lam bởi vì tâm cảnh mở rộng khiến cho bình cảnh có chút rục rịch sắp đột phá.
Từ trong tu luyện tỉnh lại, Trần Lam nhìn thấy Mộ Ly đã đứng kế bên quan sát từ bao giờ.
" Xem ra tiến bộ không ít." Mộ Ly không mặn không nhạt khen.
" Vâng, chỉ một trận chiến vừa rồi khiến cho đệ tử nắm bắt linh khí càng thêm thuần thục, đặc biệt là thần thông pháp thuật như khai mở một cánh cửa lớn, khiến cho đệ tử cảm giác như ở một tân thế giới." Trần Lam cảm kích nói ra những gì mình cảm nhận được, chỉ bấy nhiều thôi khiến cho Trần Lam cảm giác rất hưng phấn, đạo cơ càng thêm củng cố.
" Ừm, xem ra lần này thu hoạch không ít, nếu như tiểu tử ngươi đã có thêm một tia ngộ hiểu thì việc luyện hoá Túc Băng Điểu càng thêm dễ dàng." Mộ Ly thoã mãn đánh giá khí tức của Trần Lam có mơ hồ biến hoá, một bên lấy ra từ trong không gian Túc Băng Điểu đang bị trói chặt.
" Nó đã chết." Trần Lam ngạc nhiên nhìn bị trói nằm bất động Túc Băng Điểu, vốn xinh đẹp bộ lông vũ đã bị tiên đằng đốt cháy thành những đường vằn cháy đen.
" Nó chỉ bất tỉnh mà thôi." Mộ Ly vừa nói dứt câu, một ngón tay nho nhỏ xẹt qua, Túc Băng Điểu kêu rên một tiếng liền chết lặng, trên đầu xuất hiện một lỗ thủng giống như ngón tay mèo của Mộ Ly.
" Chỉ như vậy thôi sao." Trần Lam biết sư phụ của mình là cở nào mạnh mẽ, lại không ngờ người lại có thể nhẹ nhàng một ngón tay mà cắt đi sinh mạng của Túc Băng Điểu, trong khi đó hắn và cả hai người Mã Kiệt lại bỏ sức ra rất nhiều.
" Về sau kinh nghiệm chiến đấu của ngươi càng cao thì sẽ phát hiện một số yếu điểm của đối thủ, nếu lúc nãy ngươi ra tay giống ta nhưng cũng chưa chắc sẽ thành công tất sát nó, vì Túc Băng Điểu rất có thể sẽ nhanh chóng dãy dụa mà né tránh đi công kích của ngươi." Mộ Ly cũng nhân cơ hộ này chỉ điệm Trần Lam một hai : " trong lúc chiến đấu không chỉ đánh trúng yếu điểm của đối phương, mà bắt buộc ngươi phải ra tay nhanh chóng và bắt kịp đối phương hành động, chỉ có như vậy ngươi mới có thể khống chế được hành động của kẻ địch, một bước ra tay diệt sát."
" Hiện tại nói miêng mang với ngươi cũng vô ích, nhanh chóng lấy ra yêu đan từ trong người nó rồi hấp thu thần thông thiên phú." Mộ Ly nhanh chóng thúc dục Trần Lam, lần này do nàng lỗ mãng nên đã dẫn đến Thái Nhất tông chú ý, với tình hình như vậy nàng yêu cầu Trần Lam phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, tìm một nơi thích hợp để rèn luyện.
" Vâng, sư phụ."
Trần Lam nhanh chóng bắt tay vào công việc, chỉ đến một chung trà, Trần Lam lấy ra từ trong đại não Túc Băng Điểu một viên tròn vo yêu đan, phía trên còn tản mát ra yêu khí ma mị.
" Trực tiếp nuốt vào, sao đó vận chuyển bí quyết." Mộ Ly nhìn Trần Lam vẫn đang lúng túng không biết phải làm sao, một bên nhắc nhở.
Bình tĩnh gật đầu sau khi nghe Mộ Ly bên cạnh lên tiếng, Trần Lam đi đến một góc rồi bắt đầu ngồi xếp bằng, yêu đan từ trong tay dần dần đưa lên rồi được cho vào miệng của hắn.
Một loại lành lạnh như nước lạnh mùa thu chảy dọc từ cuốn họng rồi xuống đan điền. Trần Lam lúc này nhanh chóng thúc dục bí pháp mà mẫu thân hắn truyền thụ cho, linh khí bên trong đan điền nhanh chóng tụ tập lại quanh yêu đan, chảy dọc mọi ngỏ ngách như con suối tẩy rữa đi những yêu khí.
Thời gian tích tắc trôi qua, khi Trần Lam cảm thấy yêu đan đã tẩy trừ đi yêu khí tạp chất, khuôn miệng há ra phun ra một loại khí đen tanh hôi rồi tan dần trong không khí.
Bước đầu đã hoàn thành mỹ mãn, Trần Lam hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, thần thức nhanh chóng vận chuyển yêu đan đến thức hải, nơi mà Băng Lam Thố túc trực chờ đợi.
Như một con thú ngủ đông sau khi thức tỉnh, Băng Lam Thố cảm nhận được yêu đan khí tức liền bổ nhào đến bên này như đói khát bấy lâu nay.
Bổng một tiếng kêu rít từ trong yêu đan vang ra, Túc Băng Điểu hồn thú lao nhanh về phía Băng Lam Thố như kẻ bảo vệ lãnh địa của mình không bị xăm phạm.
Trần Lam hốt hoảng nhanh chóng khống chế Băng Lam Thố, miệng nhỏ hé ra bắn ra mười thanh băng tiễn nhắm vào Túc Băng Điểu thú hồn.
Tiếng rít dài lại lần nữa vang lên, vốn đang lao vào Băng Lam Thố tấn công ngay lúc này Túc Băng Điểu liền chuyển mình né tránh.
" Cẩn thận tổn thương thức hải." Mộ Ly giọng nói vang lên trong đầu Trần Lam, nghe được sự phụ nhắc nhở Trần Lam liền nhanh chóng tỉnh táo, điều khiển băng tiễn rối riết truy sát Túc Băng Điểu thú hồn.
Túc Băng Điểu thú hồn nhanh chóng bay vòng bên trong thức hải, ngay lúc này bất chợt bị chắn đứng phía trước, phía dưới không biết từ lúc nào đột ngột nhô ra năm thanh băng thương khiến Túc Băng Điểu phải nhanh chóng chuyển sang hướng khác.
Trần Lam nhanh chóng tính toán kịp thời, ngay khi Túc Băng Điểu vừa chuyển hướng liền phong toả bốn phương tám hướng, khiến Túc Băng Điểu như một con chin nhốt trong lồng băng.
" Lạc Tiễn."
Bên trong thức hải Trần Lam như là thần minh chúa tể, giọng nói vừa dứt, vô số băng tiễn rơi xuống lồng băng khe hở, bén nhọn lại ngoan tuyệt đâm xé Túc Băng Điểu hồn thể.
" Rítttttttt."
Tiếng thống khổ làm kinh động cả bên trong thức hải Trần Lam, ngay lúc này được Mộ Ly nhắc nhở, Trần Lam nhanh chóng dời băng lồng cùng Túc Băng Điểu ra khỏi cơ thể.
" Nhanh chóng siêu thoát đi." Mộ Ly bên ngoài thúc dục Diệu Pháp Ma Âm, nhằm đưa Túc Băng Điểu nhập vào luân hồi.
Vừa rồi nếu Mộ Ly không nhanh chóng lệnh cho Trần Lam dời Túc Băng Điểu ra ngoài thì rất có thể sẽ bị Túc Băng Điểu bạo thể mà tổn thương đến thức hải của hắn, mặc dù Mộ Ly không trực tiếp ra tay trợ giúp Trần Lam thu phục Túc Băng Điểu, nhưng nàng vẫn luôn âm thầm quan sát động tĩnh bên trong, chỉ một bước nhỏ thôi thì rất có thể Trần Lam sẽ bị trúng Túc Băng Điểu một chiêu đồng quy vu tận.
Diệu Pháp Ma Âm phát ra ma văn huyền diệu bao bọc lấy Túc Băng Điểu đang điên cuồng, trong lúc Mộ Ly tịnh hoá nó, bên này Trần Lam cũng đã bắt đầu luyện hoá yêu đan, chính xác hơn là luyện hoá thần thông yêu văn bên trong yêu đan.
Ba ngày trôi qua, khí tức quanh thân Trần Lam ngày càng thay đổi rõ rệt, bổng hai mắt mở ra, quanh thân khí tức vừa mới đột phá liền bị Trần Lam thu liễm vào trong cơ thể.
" Phực."
Một đôi cánh dài hai mét bổng xuất hiện phía sau lưng Trần Lam, màu lam lông vũ như một đôi cánh bầu trời, bao trùm lấy vạn vật bên dưới.
" Di, sao lại như vậy." Nhìn thấy một màn này Mộ Ly cũng ngạc nhiên đứng lên quan sát, nhưng nàng cũng không ngờ rằng, bên trong Băng Lam Thố cũng đã phát sinh biến hoá, phía trên mao nhung xuất hiện một loại hoa văn màu xanh như cánh chim lúc ẩn lúc hiện, huyền diệu đầy mê hoặc.
Bên trong hang động của bầy Băng Tằm, Mộ Ly sao khi ngăn cách cấm chế với bên ngoài rồi mệt mỏi nằm xuống mặt đất.
" Sư phụ người không sao chứ." Trần Lam nhìn thấy Mộ Ly như vậy liền lo lắng chạy đến.
" Không sao, thương thế chưa hồi phục đã sử dụng nhiều linh lực như vậy khiến cho thân thể có cảm giác hư thoát, tĩnh dưỡng một hồi sẽ tốt ngay thôi." Mộ Ly nói vừa dứt liền thiếp mắt dưỡng thần, nàng cảm thấy rất bất lực khi bản thân lại rơi vào tình cảnh như vậy, cộng thêm mỗi lần nghe đến ba từ Thái Nhất tông thì nàng không sao quên được cái cảnh phân ly sư đồ, điều này khiến cho tâm ma của nàng có chút rụt rịch tái phát.
Trần Lam thấy Mộ Ly không muốn bị làm phiền, liền tìm một góc ngồi xuống điều tức. Trải qua một trận chiến vừa rồi khiến Trần Lam có thêm một tia thể ngộ, một ít kinh nghiệm chiến đấu cũng cần hắn bĩnh tĩnh tiếp thu và phân tích.
Một ngày một đêm trôi qua, bên trong hang động băng tằm bởi vì có Mộ Ly cấm chế nên không một con băng tằm nào có thể lọt vào phạm vi của hai người Mộ Ly tĩnh dưỡng.
Lúc này đây, Trần Lam bởi vì tâm cảnh mở rộng khiến cho bình cảnh có chút rục rịch sắp đột phá.
Từ trong tu luyện tỉnh lại, Trần Lam nhìn thấy Mộ Ly đã đứng kế bên quan sát từ bao giờ.
" Xem ra tiến bộ không ít." Mộ Ly không mặn không nhạt khen.
" Vâng, chỉ một trận chiến vừa rồi khiến cho đệ tử nắm bắt linh khí càng thêm thuần thục, đặc biệt là thần thông pháp thuật như khai mở một cánh cửa lớn, khiến cho đệ tử cảm giác như ở một tân thế giới." Trần Lam cảm kích nói ra những gì mình cảm nhận được, chỉ bấy nhiều thôi khiến cho Trần Lam cảm giác rất hưng phấn, đạo cơ càng thêm củng cố.
" Ừm, xem ra lần này thu hoạch không ít, nếu như tiểu tử ngươi đã có thêm một tia ngộ hiểu thì việc luyện hoá Túc Băng Điểu càng thêm dễ dàng." Mộ Ly thoã mãn đánh giá khí tức của Trần Lam có mơ hồ biến hoá, một bên lấy ra từ trong không gian Túc Băng Điểu đang bị trói chặt.
" Nó đã chết." Trần Lam ngạc nhiên nhìn bị trói nằm bất động Túc Băng Điểu, vốn xinh đẹp bộ lông vũ đã bị tiên đằng đốt cháy thành những đường vằn cháy đen.
" Nó chỉ bất tỉnh mà thôi." Mộ Ly vừa nói dứt câu, một ngón tay nho nhỏ xẹt qua, Túc Băng Điểu kêu rên một tiếng liền chết lặng, trên đầu xuất hiện một lỗ thủng giống như ngón tay mèo của Mộ Ly.
" Chỉ như vậy thôi sao." Trần Lam biết sư phụ của mình là cở nào mạnh mẽ, lại không ngờ người lại có thể nhẹ nhàng một ngón tay mà cắt đi sinh mạng của Túc Băng Điểu, trong khi đó hắn và cả hai người Mã Kiệt lại bỏ sức ra rất nhiều.
" Về sau kinh nghiệm chiến đấu của ngươi càng cao thì sẽ phát hiện một số yếu điểm của đối thủ, nếu lúc nãy ngươi ra tay giống ta nhưng cũng chưa chắc sẽ thành công tất sát nó, vì Túc Băng Điểu rất có thể sẽ nhanh chóng dãy dụa mà né tránh đi công kích của ngươi." Mộ Ly cũng nhân cơ hộ này chỉ điệm Trần Lam một hai : " trong lúc chiến đấu không chỉ đánh trúng yếu điểm của đối phương, mà bắt buộc ngươi phải ra tay nhanh chóng và bắt kịp đối phương hành động, chỉ có như vậy ngươi mới có thể khống chế được hành động của kẻ địch, một bước ra tay diệt sát."
" Hiện tại nói miêng mang với ngươi cũng vô ích, nhanh chóng lấy ra yêu đan từ trong người nó rồi hấp thu thần thông thiên phú." Mộ Ly nhanh chóng thúc dục Trần Lam, lần này do nàng lỗ mãng nên đã dẫn đến Thái Nhất tông chú ý, với tình hình như vậy nàng yêu cầu Trần Lam phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, tìm một nơi thích hợp để rèn luyện.
" Vâng, sư phụ."
Trần Lam nhanh chóng bắt tay vào công việc, chỉ đến một chung trà, Trần Lam lấy ra từ trong đại não Túc Băng Điểu một viên tròn vo yêu đan, phía trên còn tản mát ra yêu khí ma mị.
" Trực tiếp nuốt vào, sao đó vận chuyển bí quyết." Mộ Ly nhìn Trần Lam vẫn đang lúng túng không biết phải làm sao, một bên nhắc nhở.
Bình tĩnh gật đầu sau khi nghe Mộ Ly bên cạnh lên tiếng, Trần Lam đi đến một góc rồi bắt đầu ngồi xếp bằng, yêu đan từ trong tay dần dần đưa lên rồi được cho vào miệng của hắn.
Một loại lành lạnh như nước lạnh mùa thu chảy dọc từ cuốn họng rồi xuống đan điền. Trần Lam lúc này nhanh chóng thúc dục bí pháp mà mẫu thân hắn truyền thụ cho, linh khí bên trong đan điền nhanh chóng tụ tập lại quanh yêu đan, chảy dọc mọi ngỏ ngách như con suối tẩy rữa đi những yêu khí.
Thời gian tích tắc trôi qua, khi Trần Lam cảm thấy yêu đan đã tẩy trừ đi yêu khí tạp chất, khuôn miệng há ra phun ra một loại khí đen tanh hôi rồi tan dần trong không khí.
Bước đầu đã hoàn thành mỹ mãn, Trần Lam hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, thần thức nhanh chóng vận chuyển yêu đan đến thức hải, nơi mà Băng Lam Thố túc trực chờ đợi.
Như một con thú ngủ đông sau khi thức tỉnh, Băng Lam Thố cảm nhận được yêu đan khí tức liền bổ nhào đến bên này như đói khát bấy lâu nay.
Bổng một tiếng kêu rít từ trong yêu đan vang ra, Túc Băng Điểu hồn thú lao nhanh về phía Băng Lam Thố như kẻ bảo vệ lãnh địa của mình không bị xăm phạm.
Trần Lam hốt hoảng nhanh chóng khống chế Băng Lam Thố, miệng nhỏ hé ra bắn ra mười thanh băng tiễn nhắm vào Túc Băng Điểu thú hồn.
Tiếng rít dài lại lần nữa vang lên, vốn đang lao vào Băng Lam Thố tấn công ngay lúc này Túc Băng Điểu liền chuyển mình né tránh.
" Cẩn thận tổn thương thức hải." Mộ Ly giọng nói vang lên trong đầu Trần Lam, nghe được sự phụ nhắc nhở Trần Lam liền nhanh chóng tỉnh táo, điều khiển băng tiễn rối riết truy sát Túc Băng Điểu thú hồn.
Túc Băng Điểu thú hồn nhanh chóng bay vòng bên trong thức hải, ngay lúc này bất chợt bị chắn đứng phía trước, phía dưới không biết từ lúc nào đột ngột nhô ra năm thanh băng thương khiến Túc Băng Điểu phải nhanh chóng chuyển sang hướng khác.
Trần Lam nhanh chóng tính toán kịp thời, ngay khi Túc Băng Điểu vừa chuyển hướng liền phong toả bốn phương tám hướng, khiến Túc Băng Điểu như một con chin nhốt trong lồng băng.
" Lạc Tiễn."
Bên trong thức hải Trần Lam như là thần minh chúa tể, giọng nói vừa dứt, vô số băng tiễn rơi xuống lồng băng khe hở, bén nhọn lại ngoan tuyệt đâm xé Túc Băng Điểu hồn thể.
" Rítttttttt."
Tiếng thống khổ làm kinh động cả bên trong thức hải Trần Lam, ngay lúc này được Mộ Ly nhắc nhở, Trần Lam nhanh chóng dời băng lồng cùng Túc Băng Điểu ra khỏi cơ thể.
" Nhanh chóng siêu thoát đi." Mộ Ly bên ngoài thúc dục Diệu Pháp Ma Âm, nhằm đưa Túc Băng Điểu nhập vào luân hồi.
Vừa rồi nếu Mộ Ly không nhanh chóng lệnh cho Trần Lam dời Túc Băng Điểu ra ngoài thì rất có thể sẽ bị Túc Băng Điểu bạo thể mà tổn thương đến thức hải của hắn, mặc dù Mộ Ly không trực tiếp ra tay trợ giúp Trần Lam thu phục Túc Băng Điểu, nhưng nàng vẫn luôn âm thầm quan sát động tĩnh bên trong, chỉ một bước nhỏ thôi thì rất có thể Trần Lam sẽ bị trúng Túc Băng Điểu một chiêu đồng quy vu tận.
Diệu Pháp Ma Âm phát ra ma văn huyền diệu bao bọc lấy Túc Băng Điểu đang điên cuồng, trong lúc Mộ Ly tịnh hoá nó, bên này Trần Lam cũng đã bắt đầu luyện hoá yêu đan, chính xác hơn là luyện hoá thần thông yêu văn bên trong yêu đan.
Ba ngày trôi qua, khí tức quanh thân Trần Lam ngày càng thay đổi rõ rệt, bổng hai mắt mở ra, quanh thân khí tức vừa mới đột phá liền bị Trần Lam thu liễm vào trong cơ thể.
" Phực."
Một đôi cánh dài hai mét bổng xuất hiện phía sau lưng Trần Lam, màu lam lông vũ như một đôi cánh bầu trời, bao trùm lấy vạn vật bên dưới.
" Di, sao lại như vậy." Nhìn thấy một màn này Mộ Ly cũng ngạc nhiên đứng lên quan sát, nhưng nàng cũng không ngờ rằng, bên trong Băng Lam Thố cũng đã phát sinh biến hoá, phía trên mao nhung xuất hiện một loại hoa văn màu xanh như cánh chim lúc ẩn lúc hiện, huyền diệu đầy mê hoặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.