Chương 66: Không Linh Bí Cảnh - Trung Tâm Thẳng Tiến.
Cò
10/05/2016
Mộ Ly phải mất một ngày thời gian mới có thể điều chỉnh khí chất của mình, cùng làm quen với tân lực lượng.
" Phải nhanh chóng đến trung tâm, ta e nơi đó sắp có chuyện chẳng lành." Mộ Ly đứng dưới đáy vực nhìn lên bầu trời, cảm thấy thời gian không còn nhiều nàng nhẹ nhàng lăng không, mỗi bước chân khẽ nâng, một đoá bạch liên nâng đỡ thân thể nàng, cứ thế mà đi đến đỉnh núi, bộ bộ sinh liên.
Trung tâm, một bí mật hang động, thật ra đây là bị đất đá vùi lấp mà tạo nên hang động, Mộ Tình Tình đôi mắt to tròn nhìn trước mắt một cục thịt đỏ hồng.
" Đây là." Mộ Tình Tình phía sau mà một nam nhân tà mị, không ai khác chính là một mực đi theo nàng gần đây, Dương Sở Ca, hắn một mực đi theo nàng đến đây lại không nghĩ rằng phía trước mắt mình là một yêu thú đản.
" Chẳng lẽ là phượng hoàng niết bàn thời kỳ." Mộ Tình Tình nghi hoặc lên tiếng.
" Đúng vậy, nó đang trong trời kỳ niết bàn, đây là cơ hội tốt để ngươi cùng nó ký kết khế ước, nhanh nhanh tiến tới ta sẽ thay ngươi hộ pháp." Dược lão truyền âm cùng nàng, Mộ Tình Tình nghe nói đến thần thú danh tự liền nội tâm nhốn nháo, đây chắc chắn là thức đã kêu gọi nàng.
" Sở Ca huynh, ta cần phải kí khế ước với nó." Mộ Tình Tình mang biểu lộ bắc đắc dĩ, nhưng trong lòng lại để phòng hắn trở mặt.
" Ngươi yên tâm ta đối với chính khí mười phần loại đồ vật này không hứng thú, ta sẽ ra ngoài thay ngươi hộ pháp, an tâm mà cùng nó ký khế ước." Dương Sở Ca đối với trước mặt nữ tử này thập phần ôn nhu, đấy không phải là hắn háo sắc mà là hắn cảm nhận được một loại quen thuộc từ nữ nhân này, loại quen thuộc này khiến hắn cảm giác như hai người đã quen nhau nhiều kiếp trước.
Nhìn thấy Dương Sở Ca bóng dáng rời khỏi hang động, Mộ Tình Tình âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
" Bất đầu thôi." Dược lão từ bên trong truyền âm ra.
" Ừm." Mộ Tình Tình gật đầu, cắn lấy ngón tay của mình, từ trong hư không vẽ ra kí kết đồ án.
" Lấy ta chi danh, mệnh theo thiên đạo, nay kí kết bổn mạng yêu thú, đời đời gắn kết." Mộ Tình Tình vẽ ra một loại huyết tinh đồ án, bổn mạng yêu thú chính là cùng tu sĩ đồng sinh cộng hưởng, nếu tu sĩ chết yêu thú sẽ chết, nếu yêu thú chết tu sĩ tu vi sẽ thụt lùi, mặc dù nghe qua không công bình, nhưng đây đã là thiên đạo quy định không thể cải mệnh, cũng bởi nguyên do này rất ít yêu thú chịu cùng tu sĩ kí kết bổn mạng khế ước.
Ngay khi đồ án vừa hoàn thành, dưới chân cả hai xuất hiện một loại giống nhau đồ án, ban đầu phượng hoàng có kháng cự cùng Mộ Tình Tình kí kết khế ước, nhưng lại không hiểu sao chỉ trong một thời gian ngắn hắn lại buôn tha cho, thậm chí còn cùng nàng trợ lực giúp nhau.
" Phùng."
Một đạo lửa đỏ nóng rực phát ra xung quanh niết bàn phượng hoàng, hoả linh khí xung quanh bất đầu tụ tập lại, ngay lúc này một đạo cột sáng phát ra đến thẳng tận bầu trời.
" Kíttttt."
Một tiếng phượng minh vang động cửu thiên, báo động cho vương giả trở lại. Lúc này, từ trong hang động bay ra một con nóng bức phượng hoàng, đầu gà, hàm én, cổ rắn, quy lưng, đuôi cá, toàn thân bạch sắc cùng hoàng kim sắc lông vũ tạo thành, thập phần cao quý thần thánh.
" Rống." Một lọt tiếng rống yêu thú như chào đón quân vương trở về, bất quá những yêu thú này không tụ hợp là mà cấp tốc rời khỏi khu vực này, tạo thành một đợt thú chiều quy mô lớn.
Trung tâm một nơi khác, Cốc U Lan ngẫn đầu lên nhìn cao ngạo phía trên thiên không phượng hoàng, nàng hai tay xiết chặc, ánh mắt đăm chiêu.
" Đến trễ rồi sao."
Ngay khi nàng vừa định rời đi, dưới chân mặt đất bất đầu run động.
" ầm, ầm."
Mặt đất bị một loạt chân động chia năm sẽ bảy, Cốc U Lan bay trên hư không nhìn xuống phía dưới tình cảnh, khi phát hiện một viên tử sắc thâm đen đản, Cốc U Lan hai mắt co rút lại.
" Nha đầu, cùng ta kí kết khế ước."
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...
Phía bên này, Mộ Tình Tình đang trong thời khắc đột phá mấu chốt, bởi vì lực lượng mà phượng hoàng mang đến nên khiến nàng nhất cử nhất động mà đột phá trúc cơ kỳ tu vi.
" Grào."
Mộ Tình Tình tu vi vừa đột phá lúc, lại một tiếng phượng minh từ đằng xa vang lên, hoản hốt nhìn lại phía xa, một con tử sắc thâm đen phượng hoàng đang bay đến, phía trên lưng nó một xinh đẹp như tiên tử tay cầm trường kiếm hiên ngang mà đứng.
" Lăng Tiêu, nợ cũ chúng ta vẫn chưa tính xong đâu." Tử diễm phượng hoàng miệng phát ra tiếng người, đối với Lăng Tiêu phượng hoàng mà đạo.
" Tử Diễm, ngươi vẫn chấp mê bất ngộ, phượng tộc chức vị tộc trưởng vốn nên là của ta, ngươi không có đủ tư cách ngồi lên ngôi vị này." Lăng Tiêu cùng Tử Diễm hai con phượng hoàng này vốn là trời sinh khắc tinh của nhau, mệnh sinh ra chúng vốn là kình địch của đối phương, một là Lăng Tiêu Thiên Phượng, một là Tử Diễm Phương Hoàng, bởi vì là trong phượng tộc cao đẳng nhất huyết mạch nên việc tranh đấu càng trở nên gay gắt.
" Hừ, đánh bại ta trước rồi hãy nói." Tử Diễm hai cánh vỗ mạnh, một loại tử sắc thâm đen hoả diễm bay ra khiến nhiệt độ xung quanh hạ thấp, thân mình lao nhanh về phía Lăng Tiêu.
Cốc U Lan từ trên lưng Tử Diễm Phượng Hoàng nhảy xuống, tay cầm một kiếm trảm về phía dưới Mộ Tình Tình.
" Thù mới nợ cũ, lần này ta không tha cho ngươi."
" Hừ, ngươi tưởng chỉ có ngươi là trúc cơ tu vi." Mộ Tình Tình thân vừa đột phá, không cam lòng chịu yếu thế, lấy ra phượng minh kiếm đón lấy Cốc U Lan công kích.
Bên này, Dương Sở Ca cầm trong tay vạn quỷ bút, hư không mà vẽ, một con quỷ tướng trúc cơ trung kỳ cầm kiếm lao nhanh về phía hai người đang chiến đấu.
" Vụt." Một vệt sáng loé lên đánh trúng đầu của quỷ tướng, xuyên qua phía bên kia đại não, quỷ tướng hư phù bóng dáng đau đớn gầm thét.
" Đối thủ của ngươi là ta." Dương Sở Ca quay về phía phát ra thanh âm, một xinh đẹp bóng dáng đạp liên hư không, một bộ ngân bào thần bí, ngón tay vừa ra chiêu vẫn chưa thu hồi.
" Ta đã nói sẽ tìm ngươi trả mối thù lần trước." Mộ Ly mắt lạnh quét mắt về phía Dương Sở Ca.
" Phải nhanh chóng đến trung tâm, ta e nơi đó sắp có chuyện chẳng lành." Mộ Ly đứng dưới đáy vực nhìn lên bầu trời, cảm thấy thời gian không còn nhiều nàng nhẹ nhàng lăng không, mỗi bước chân khẽ nâng, một đoá bạch liên nâng đỡ thân thể nàng, cứ thế mà đi đến đỉnh núi, bộ bộ sinh liên.
Trung tâm, một bí mật hang động, thật ra đây là bị đất đá vùi lấp mà tạo nên hang động, Mộ Tình Tình đôi mắt to tròn nhìn trước mắt một cục thịt đỏ hồng.
" Đây là." Mộ Tình Tình phía sau mà một nam nhân tà mị, không ai khác chính là một mực đi theo nàng gần đây, Dương Sở Ca, hắn một mực đi theo nàng đến đây lại không nghĩ rằng phía trước mắt mình là một yêu thú đản.
" Chẳng lẽ là phượng hoàng niết bàn thời kỳ." Mộ Tình Tình nghi hoặc lên tiếng.
" Đúng vậy, nó đang trong trời kỳ niết bàn, đây là cơ hội tốt để ngươi cùng nó ký kết khế ước, nhanh nhanh tiến tới ta sẽ thay ngươi hộ pháp." Dược lão truyền âm cùng nàng, Mộ Tình Tình nghe nói đến thần thú danh tự liền nội tâm nhốn nháo, đây chắc chắn là thức đã kêu gọi nàng.
" Sở Ca huynh, ta cần phải kí khế ước với nó." Mộ Tình Tình mang biểu lộ bắc đắc dĩ, nhưng trong lòng lại để phòng hắn trở mặt.
" Ngươi yên tâm ta đối với chính khí mười phần loại đồ vật này không hứng thú, ta sẽ ra ngoài thay ngươi hộ pháp, an tâm mà cùng nó ký khế ước." Dương Sở Ca đối với trước mặt nữ tử này thập phần ôn nhu, đấy không phải là hắn háo sắc mà là hắn cảm nhận được một loại quen thuộc từ nữ nhân này, loại quen thuộc này khiến hắn cảm giác như hai người đã quen nhau nhiều kiếp trước.
Nhìn thấy Dương Sở Ca bóng dáng rời khỏi hang động, Mộ Tình Tình âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
" Bất đầu thôi." Dược lão từ bên trong truyền âm ra.
" Ừm." Mộ Tình Tình gật đầu, cắn lấy ngón tay của mình, từ trong hư không vẽ ra kí kết đồ án.
" Lấy ta chi danh, mệnh theo thiên đạo, nay kí kết bổn mạng yêu thú, đời đời gắn kết." Mộ Tình Tình vẽ ra một loại huyết tinh đồ án, bổn mạng yêu thú chính là cùng tu sĩ đồng sinh cộng hưởng, nếu tu sĩ chết yêu thú sẽ chết, nếu yêu thú chết tu sĩ tu vi sẽ thụt lùi, mặc dù nghe qua không công bình, nhưng đây đã là thiên đạo quy định không thể cải mệnh, cũng bởi nguyên do này rất ít yêu thú chịu cùng tu sĩ kí kết bổn mạng khế ước.
Ngay khi đồ án vừa hoàn thành, dưới chân cả hai xuất hiện một loại giống nhau đồ án, ban đầu phượng hoàng có kháng cự cùng Mộ Tình Tình kí kết khế ước, nhưng lại không hiểu sao chỉ trong một thời gian ngắn hắn lại buôn tha cho, thậm chí còn cùng nàng trợ lực giúp nhau.
" Phùng."
Một đạo lửa đỏ nóng rực phát ra xung quanh niết bàn phượng hoàng, hoả linh khí xung quanh bất đầu tụ tập lại, ngay lúc này một đạo cột sáng phát ra đến thẳng tận bầu trời.
" Kíttttt."
Một tiếng phượng minh vang động cửu thiên, báo động cho vương giả trở lại. Lúc này, từ trong hang động bay ra một con nóng bức phượng hoàng, đầu gà, hàm én, cổ rắn, quy lưng, đuôi cá, toàn thân bạch sắc cùng hoàng kim sắc lông vũ tạo thành, thập phần cao quý thần thánh.
" Rống." Một lọt tiếng rống yêu thú như chào đón quân vương trở về, bất quá những yêu thú này không tụ hợp là mà cấp tốc rời khỏi khu vực này, tạo thành một đợt thú chiều quy mô lớn.
Trung tâm một nơi khác, Cốc U Lan ngẫn đầu lên nhìn cao ngạo phía trên thiên không phượng hoàng, nàng hai tay xiết chặc, ánh mắt đăm chiêu.
" Đến trễ rồi sao."
Ngay khi nàng vừa định rời đi, dưới chân mặt đất bất đầu run động.
" ầm, ầm."
Mặt đất bị một loạt chân động chia năm sẽ bảy, Cốc U Lan bay trên hư không nhìn xuống phía dưới tình cảnh, khi phát hiện một viên tử sắc thâm đen đản, Cốc U Lan hai mắt co rút lại.
" Nha đầu, cùng ta kí kết khế ước."
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...
Phía bên này, Mộ Tình Tình đang trong thời khắc đột phá mấu chốt, bởi vì lực lượng mà phượng hoàng mang đến nên khiến nàng nhất cử nhất động mà đột phá trúc cơ kỳ tu vi.
" Grào."
Mộ Tình Tình tu vi vừa đột phá lúc, lại một tiếng phượng minh từ đằng xa vang lên, hoản hốt nhìn lại phía xa, một con tử sắc thâm đen phượng hoàng đang bay đến, phía trên lưng nó một xinh đẹp như tiên tử tay cầm trường kiếm hiên ngang mà đứng.
" Lăng Tiêu, nợ cũ chúng ta vẫn chưa tính xong đâu." Tử diễm phượng hoàng miệng phát ra tiếng người, đối với Lăng Tiêu phượng hoàng mà đạo.
" Tử Diễm, ngươi vẫn chấp mê bất ngộ, phượng tộc chức vị tộc trưởng vốn nên là của ta, ngươi không có đủ tư cách ngồi lên ngôi vị này." Lăng Tiêu cùng Tử Diễm hai con phượng hoàng này vốn là trời sinh khắc tinh của nhau, mệnh sinh ra chúng vốn là kình địch của đối phương, một là Lăng Tiêu Thiên Phượng, một là Tử Diễm Phương Hoàng, bởi vì là trong phượng tộc cao đẳng nhất huyết mạch nên việc tranh đấu càng trở nên gay gắt.
" Hừ, đánh bại ta trước rồi hãy nói." Tử Diễm hai cánh vỗ mạnh, một loại tử sắc thâm đen hoả diễm bay ra khiến nhiệt độ xung quanh hạ thấp, thân mình lao nhanh về phía Lăng Tiêu.
Cốc U Lan từ trên lưng Tử Diễm Phượng Hoàng nhảy xuống, tay cầm một kiếm trảm về phía dưới Mộ Tình Tình.
" Thù mới nợ cũ, lần này ta không tha cho ngươi."
" Hừ, ngươi tưởng chỉ có ngươi là trúc cơ tu vi." Mộ Tình Tình thân vừa đột phá, không cam lòng chịu yếu thế, lấy ra phượng minh kiếm đón lấy Cốc U Lan công kích.
Bên này, Dương Sở Ca cầm trong tay vạn quỷ bút, hư không mà vẽ, một con quỷ tướng trúc cơ trung kỳ cầm kiếm lao nhanh về phía hai người đang chiến đấu.
" Vụt." Một vệt sáng loé lên đánh trúng đầu của quỷ tướng, xuyên qua phía bên kia đại não, quỷ tướng hư phù bóng dáng đau đớn gầm thét.
" Đối thủ của ngươi là ta." Dương Sở Ca quay về phía phát ra thanh âm, một xinh đẹp bóng dáng đạp liên hư không, một bộ ngân bào thần bí, ngón tay vừa ra chiêu vẫn chưa thu hồi.
" Ta đã nói sẽ tìm ngươi trả mối thù lần trước." Mộ Ly mắt lạnh quét mắt về phía Dương Sở Ca.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.