Chương 1: Xuyên việt
Cò
12/03/2016
Minh nguyệt treo cao, một đạo sao băng xẹt qua tạo thành một vệt sáng. Phía đông gia viện Mộ
gia, đây là nơi ở của nhị tiểu thư Mộ gia, Mộ Ly. Trong nhà một cô gái
đang nằm trên giường, nàng khuôn mặt tinh sảo nhưng sắc mặt lại tiều
tụy, môi đào tái xanh nhìn như một kẻ bệnh lâu năm. Lúc này chỉ thấy
nàng mày liễu khẽ nhíu, bổng dưng nàng mở mắt ra, một đôi hắc bạch phân
rõ, nhưng lại mang theo một vẽ mịt mờ.
" chát " cô gái bổng dưng tát vào mặt mình, biểu lộ không giám tin tưởng.
"Ta đây là xuyên qua rồi sao, thật sự là xuyên qua sao." Từ biểu lộ không thể tin tưởng rất nhanh khuôn mặt nàng lại mừng như điên, nàng vốn dĩ là một người bình thường ở thế kỉ 21, sinh ra và lớn lên ở cô nhi viện, mặc dù là trẻ mồ côi nhưng nàng không bao giờ mặc cảm hay tự ti với mọi người, sau khi xin được việc làm nàng vốn tưởng rằng công việc sẻ giúp mình bớt nhàm chán trong cuộc sống này, nhưng cuộc sống nàng vẫn theo quy luật nhàm chán của nó, đi làm rồi về, ăn rồi lại ngủ, vốn tưởng rằng cuộc sống nhàm chán này nó sẻ còn tiếp diễn như vậy cho đến khi nàng bắt đầu tìm đọc những quyển tiểu thuyết trên mạng, những quyển tiểu thuyết tiên hiệp khiến nàng lôi cuốn theo và luôn cảm giác mình hòa nhập vào trong thế giới đó.
Nàng cũng xem ngôn tình tiểu thuyết nhưng luôn cảm thấy nó rất nhàm chán, yêu nhau, ghen tuôn, tranh giành một người, với tính tình lạnh nhạt như nàng thành thật mà nói nàng không hợp với những chuyện như vậy, thà rằng tranh đấu để đến được trường sinh đại đạo còn hơn là bắt nàng tranh giành tình yêu.
Đọc bao nhiêu quyển sách, nàng luôn mong muốn mình có thể xuyên Việt như bao nhân vật bên trong đó, mỗi lần nhắm mắt ngủ nàng luôn mong muốn khi mở mắt ra sẽ đến một nơi hoàn toàn khác. Thật đúng là trời không phụ lòng người, hôm nay nàng thật sự xuyên qua, nhưng mà là xuyên vào một quyển tu tiên nữ chủ, quyển sách này là một tu tiên thăng cấp lưu nói về con đường thành tiên của nữ chính Mộ Tình Tình, nữ chính là một người đi đến đâu thì hoa gặp hoa nở người gặp người cười, không những tu vi cao mà còn có thuật luyện Đan cao siêu, đi đến đâu luôn có hộ hoa sứ giả bên cạnh, bởi vì một dung mạo tự như tiên nữ mà làm không ít mỹ nam phải điên đảo vì nàng, vì nàng mà cam chịu tất cả.
Nghĩ đến đây Trịnh Mẫn Uyên à không bây giờ chính là Mộ Ly không khỏi ngán ngẫm lắc đầu, một người như nữ chủ nàng lấy gì mà chống cự, huống chi nàng chỉ là một đá lót chân, một pháo thí còn không bằng.
Ông trời ơi lần này đúng là gặp hố rồi, cũng may cụ thân thể này không phá hư, linh căn cũng là dạng thượng đẳng chỉ cần ta không kiếm chuyện nữ chủ thì có thể bình an mà sống cuộc sống tu tiên của ta. Mộ Ly nhanh lấy lại tinh thần, thật nhanh sửa soạn những hỗn loạn ký ức của thân thể này, nàng chỉ thấy hoa mắt sau liền mất đi ý thức ngất tĩnh.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Sáng hôm sau, Mộ Ly sau khi tiếp nhận trí nhớ của bộ thân thể này thì bắt đầu tỉnh lại, sau khi tiếp nhận trí nhớ này nàng ngán ngẫm lắc đầu, đúng như nguyên văn, Mộ Ly nữ phụ này tính tình nhút nhát, luôn chịu nhiều nhiều khi dễ, khi nàng vừa ra đời không bao lâu thì mẫu thân lâm chung, lại không hiểu vì sao phụ thân lại không thèm quan tâm đến nàng, nhưng theo nguyên văn thì Mộ Ly có một thân thế bí ẩn, nàng vốn không phải là Mộ gia gia chủ con gái, trước khi nàng sinh ra thì mẫu thân nàng là một yêu tộc thành viên, bên trong yêu tộc vốn có một bộ tộc thần bí đó chính là Thiên Cơ miêu tộc, họ trời sinh tính tình lạnh đạm, không hơn thua với các thế lực khác, ở trong yêu tộc bọn họ được người người cung kính, địa vị lại rất cao ngay cả yểu hoàng cũng nể mặt ba phần. Thiên Cơ miêu tộc được nhiều người tôn kính không phải thực lực siêu cường mà là thiên phú thần thông của họ có thể tiên đoán thiên cơ, trận pháp thành tựu lại phía trên rất nhiều thế lực khác, nhưng không hiểu bọn họ đắc tội ai lại dẫn đến họa diệt tộc, cũng may còn có người thoát khỏi, người đó chính là mẫu thân của Mộ Ly thánh nữ Thiên Cơ miêu tộc.
Thánh nữ Thiên Cơ miêu tộc trời sinh tính tình điềm đạm, trong trẻo như sương sớm, nàng thanh thuần tinh khiết không phải là hạng người mưu trí, từ khi sinh ra nàng đã được chỉ định là thánh nữ đời tiếp theo của tộc nhân họ, nhưng bởi vì tính tình đơn thuần mà dẫn hoạ diệt tộc, chỉ trong một đêm, đường đường nổi danh thiên cơ miêu tộc lại biến mất không còn gà chó, không ai sống sót chỉ duy nhất một người thoát khỏi tai kiếp đó, thánh nữ Miêu Cơ, vì không muốn huyết mạch đoạn tuyệt nàng dùng bí thuật tiêu hạo bản thân tu vi thoát khỏi khốn cục. Trong thời gian chạy trốn nàng đã gặp phụ thân Mộ Ly, Mộ Trí Viễn.
Mộ Trí Viễn vốn là tam trưởng lão của Mộ gia, trong một lần tình cơ gặp Miêu Cơ khi đang mang trọng thương đã giúp đỡ nàng và dần dần họ sinh ra cảm tình, mặc dù chưa cưới hỏi gì nhưng với họ đã xem như vợ chồng, sống chung ba năm họ đã có thai Mộ Ly, nhưng vì hồng nhan hoạ thuỷ mà dẫn đến tai kiếp. Tộc trưởng Mộ gia Mộ Phong vì một lần gặp gỡ Miêu Cơ mà say mê không ngớt, theo nguyên văn vì muốn chiếm được Miêu Cơ mà Mộ Phong đã hãm hại Mộ Trí Viễn, trong một lần ra ngoài lịch lãm đã thiết kế hãm hại khiến phụ thân Mộ Ly bỏ mình. Khi Miêu Cơ bị bắt làm thiếp của Mộ Phong khiến gia tộc nổi lên phong ba bảo táp, đa số mọi người chỉ trích Miêu Cơ chính là dâm phụ, nhưng nàng bỏ ngoài tai những lời lẽ đó, mặc dù không muốn làm thiếp của tên cầm thú này nhưng vẫn cắn răn chịu đựng, bởi vì nàng đã mang thai Mộ Ly.
Khi Mộ Ly lên bảy mẫu thân nàng vì tâm bệnh mà qua đời, Mộ Ly tính tình nhút nhát, từ lúc sinh ra đã chịu những lời dèm pha trong gia tộc khiến nàng luôn cảm giác sợ hãi mọi người xung quanh, cho đến khi ngày này, khi nàng vừa lên mười thì gặp bệnh nặng, không ai chăm sóc khiến bệnh tình ngày một nặng hơn, đến đây thì Trịnh Mẫn Uyên mới mượn thân xác này mà trọng sinh.
Nghĩ đến hoàn cảnh của mình, Mộ Ly không khỏi thở dài, ngước mặt lên trời mà lẫm bẫm.
" Ngươi yên tâm, ta sẽ giúp phụ mẫu ngươi báo thù, xem như ta trả nợ vì mượn thân xác ngươi vậy."
" chát " cô gái bổng dưng tát vào mặt mình, biểu lộ không giám tin tưởng.
"Ta đây là xuyên qua rồi sao, thật sự là xuyên qua sao." Từ biểu lộ không thể tin tưởng rất nhanh khuôn mặt nàng lại mừng như điên, nàng vốn dĩ là một người bình thường ở thế kỉ 21, sinh ra và lớn lên ở cô nhi viện, mặc dù là trẻ mồ côi nhưng nàng không bao giờ mặc cảm hay tự ti với mọi người, sau khi xin được việc làm nàng vốn tưởng rằng công việc sẻ giúp mình bớt nhàm chán trong cuộc sống này, nhưng cuộc sống nàng vẫn theo quy luật nhàm chán của nó, đi làm rồi về, ăn rồi lại ngủ, vốn tưởng rằng cuộc sống nhàm chán này nó sẻ còn tiếp diễn như vậy cho đến khi nàng bắt đầu tìm đọc những quyển tiểu thuyết trên mạng, những quyển tiểu thuyết tiên hiệp khiến nàng lôi cuốn theo và luôn cảm giác mình hòa nhập vào trong thế giới đó.
Nàng cũng xem ngôn tình tiểu thuyết nhưng luôn cảm thấy nó rất nhàm chán, yêu nhau, ghen tuôn, tranh giành một người, với tính tình lạnh nhạt như nàng thành thật mà nói nàng không hợp với những chuyện như vậy, thà rằng tranh đấu để đến được trường sinh đại đạo còn hơn là bắt nàng tranh giành tình yêu.
Đọc bao nhiêu quyển sách, nàng luôn mong muốn mình có thể xuyên Việt như bao nhân vật bên trong đó, mỗi lần nhắm mắt ngủ nàng luôn mong muốn khi mở mắt ra sẽ đến một nơi hoàn toàn khác. Thật đúng là trời không phụ lòng người, hôm nay nàng thật sự xuyên qua, nhưng mà là xuyên vào một quyển tu tiên nữ chủ, quyển sách này là một tu tiên thăng cấp lưu nói về con đường thành tiên của nữ chính Mộ Tình Tình, nữ chính là một người đi đến đâu thì hoa gặp hoa nở người gặp người cười, không những tu vi cao mà còn có thuật luyện Đan cao siêu, đi đến đâu luôn có hộ hoa sứ giả bên cạnh, bởi vì một dung mạo tự như tiên nữ mà làm không ít mỹ nam phải điên đảo vì nàng, vì nàng mà cam chịu tất cả.
Nghĩ đến đây Trịnh Mẫn Uyên à không bây giờ chính là Mộ Ly không khỏi ngán ngẫm lắc đầu, một người như nữ chủ nàng lấy gì mà chống cự, huống chi nàng chỉ là một đá lót chân, một pháo thí còn không bằng.
Ông trời ơi lần này đúng là gặp hố rồi, cũng may cụ thân thể này không phá hư, linh căn cũng là dạng thượng đẳng chỉ cần ta không kiếm chuyện nữ chủ thì có thể bình an mà sống cuộc sống tu tiên của ta. Mộ Ly nhanh lấy lại tinh thần, thật nhanh sửa soạn những hỗn loạn ký ức của thân thể này, nàng chỉ thấy hoa mắt sau liền mất đi ý thức ngất tĩnh.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Sáng hôm sau, Mộ Ly sau khi tiếp nhận trí nhớ của bộ thân thể này thì bắt đầu tỉnh lại, sau khi tiếp nhận trí nhớ này nàng ngán ngẫm lắc đầu, đúng như nguyên văn, Mộ Ly nữ phụ này tính tình nhút nhát, luôn chịu nhiều nhiều khi dễ, khi nàng vừa ra đời không bao lâu thì mẫu thân lâm chung, lại không hiểu vì sao phụ thân lại không thèm quan tâm đến nàng, nhưng theo nguyên văn thì Mộ Ly có một thân thế bí ẩn, nàng vốn không phải là Mộ gia gia chủ con gái, trước khi nàng sinh ra thì mẫu thân nàng là một yêu tộc thành viên, bên trong yêu tộc vốn có một bộ tộc thần bí đó chính là Thiên Cơ miêu tộc, họ trời sinh tính tình lạnh đạm, không hơn thua với các thế lực khác, ở trong yêu tộc bọn họ được người người cung kính, địa vị lại rất cao ngay cả yểu hoàng cũng nể mặt ba phần. Thiên Cơ miêu tộc được nhiều người tôn kính không phải thực lực siêu cường mà là thiên phú thần thông của họ có thể tiên đoán thiên cơ, trận pháp thành tựu lại phía trên rất nhiều thế lực khác, nhưng không hiểu bọn họ đắc tội ai lại dẫn đến họa diệt tộc, cũng may còn có người thoát khỏi, người đó chính là mẫu thân của Mộ Ly thánh nữ Thiên Cơ miêu tộc.
Thánh nữ Thiên Cơ miêu tộc trời sinh tính tình điềm đạm, trong trẻo như sương sớm, nàng thanh thuần tinh khiết không phải là hạng người mưu trí, từ khi sinh ra nàng đã được chỉ định là thánh nữ đời tiếp theo của tộc nhân họ, nhưng bởi vì tính tình đơn thuần mà dẫn hoạ diệt tộc, chỉ trong một đêm, đường đường nổi danh thiên cơ miêu tộc lại biến mất không còn gà chó, không ai sống sót chỉ duy nhất một người thoát khỏi tai kiếp đó, thánh nữ Miêu Cơ, vì không muốn huyết mạch đoạn tuyệt nàng dùng bí thuật tiêu hạo bản thân tu vi thoát khỏi khốn cục. Trong thời gian chạy trốn nàng đã gặp phụ thân Mộ Ly, Mộ Trí Viễn.
Mộ Trí Viễn vốn là tam trưởng lão của Mộ gia, trong một lần tình cơ gặp Miêu Cơ khi đang mang trọng thương đã giúp đỡ nàng và dần dần họ sinh ra cảm tình, mặc dù chưa cưới hỏi gì nhưng với họ đã xem như vợ chồng, sống chung ba năm họ đã có thai Mộ Ly, nhưng vì hồng nhan hoạ thuỷ mà dẫn đến tai kiếp. Tộc trưởng Mộ gia Mộ Phong vì một lần gặp gỡ Miêu Cơ mà say mê không ngớt, theo nguyên văn vì muốn chiếm được Miêu Cơ mà Mộ Phong đã hãm hại Mộ Trí Viễn, trong một lần ra ngoài lịch lãm đã thiết kế hãm hại khiến phụ thân Mộ Ly bỏ mình. Khi Miêu Cơ bị bắt làm thiếp của Mộ Phong khiến gia tộc nổi lên phong ba bảo táp, đa số mọi người chỉ trích Miêu Cơ chính là dâm phụ, nhưng nàng bỏ ngoài tai những lời lẽ đó, mặc dù không muốn làm thiếp của tên cầm thú này nhưng vẫn cắn răn chịu đựng, bởi vì nàng đã mang thai Mộ Ly.
Khi Mộ Ly lên bảy mẫu thân nàng vì tâm bệnh mà qua đời, Mộ Ly tính tình nhút nhát, từ lúc sinh ra đã chịu những lời dèm pha trong gia tộc khiến nàng luôn cảm giác sợ hãi mọi người xung quanh, cho đến khi ngày này, khi nàng vừa lên mười thì gặp bệnh nặng, không ai chăm sóc khiến bệnh tình ngày một nặng hơn, đến đây thì Trịnh Mẫn Uyên mới mượn thân xác này mà trọng sinh.
Nghĩ đến hoàn cảnh của mình, Mộ Ly không khỏi thở dài, ngước mặt lên trời mà lẫm bẫm.
" Ngươi yên tâm, ta sẽ giúp phụ mẫu ngươi báo thù, xem như ta trả nợ vì mượn thân xác ngươi vậy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.