Nữ Phụ Tìm Đường Chết Rớt Tuyến Rồi
Chương 18: Tường vi (2)
Chu Nguyên
28/09/2022
Chu Tây không phải là bị hồn xuyên, nhưng cô lại thấy được kịch bản của bọn họ ở thế giới này.
"Vậy tớ lại một lần nữa tiến vào giới giải trí có được hay không?" Chu Tây đặt mật khẩu xong , đưa mắt nhìn nàng.
"Điên rồi sao hả ? Cậu bây giờ lại vào giới có phải là chê làm đá kê chân cho người người giẫm đạp chưa đủ nhiều hay không? Còn bị người cười nhạo . Cậu bây giờ khẳng định không thể quay lại được nữa.
"Nhưng tớ có thể làm gì chứ?"
Không khí im lặng. Vào buổi chiều, ánh dương lướt qua những cây xanh trong sân , chiếu xuống người Chu Tây. Mái tóc dài của cô thả xuống, gò má cô ẩn sau tà dương rất đẹp . Bụi nổi trong ánh nắng từ từ chìm xuống, cá vàng trong hồ nước bên ngoài cửa sổ phun bọt phát ra tiếng vang.
Mạnh Hiểu mở miệng nhưng lại không thể phát ra âm thanh.
"Gia đình tớ đã bị phá sản, tớ có thể làm gì để trả nổi một trăm ba mươi sáu vạn tiền thuê nhà đây?"
Chu Tây vẫn luôn kiêu ngạo ương ngạnh, Mạnh Hiểu tưởng rằng cô sẽ cả đời vô ưu vô lo như thế.
Vì thế, ngay cả khi Chu gia bị phá sản, cô vẫn sẽ như trước mà mua các túi sách phiên bản giới hạn mới nhất , mua váy đắt tiền nhất , ăn mặc đều là tốt nhất.
Nhưng bây giờ cô đã thay đổi, cô không còn là tiểu công chúa nhỏ cao cao tại thượng nữa , cô thay đổi trở nên thành thục, trưởng thành. Nhưng để trở nên trưởng thành phải bỏ ra cái giá thật lớn. Cô đã phải trả giá những gì?
"Tớ muốn trở lại ngành giải trí, không phải chơi đùa , mà là nghiêm túc kiếm sống ." Chu Tây bước vào cửa và nói, "Tớ cuối cùng vẫn phải sống sót."
"Cậu vẫn còn người đại diện sao ?" Mạnh Hiểu nhấp môi dưới nói rằng " Cậu còn có công ty quản lý sao ? Cậu bây giờ không có gì cả . Cậu phải nghĩ cho kỹ càng ,cậu bây giờ trở lại chỉ còn có một lượng lớn antifan chờ để chửi chết cậu"
"Ngay cả khi tớ không quay lại, bọn họ mỗi ngày vẫn ngồi xổm tìm cách chửi tớ. Đã như vậy , tại sao tớ không thu của bọn họ một ít tiền chứ ? Tớ hiện tại dù gì cũng đã hai bàn tay trắng."
Trước kia Chu Tây đã không đầu quân vào một công ty quản lý nghiêm túc. Cô vào ngành giải trí chủ yếu là để chơi đùa , nên từ đầu quyết định đầu quân vào công ty giải trí dưới trướng Chu Thị.
Sau đó, khi được Chu Tây cho phép, người đại diện đã chấm dứt hợp đồng với công ty giải trí Chu Thị , cô lại trở thành một người tự do. Hiện tại mọi đánh giá về Chu Tây đều rất kém cỏi , muốn lại ký với công ty quản lý , sợ là có chút gian nan.
Sau khi Chu Tây cùng Mạnh Hiểu ăn cơm tối xong , studio của Mạnh Hiểu có việc phải làm. Cô nhận điện thoại xong liền vội vã rời đi. Chu Tây ở trên web tìm kiếm một công ty dọn nhà , sau đó tìm thấy một công ty nhanh nhất. Hẹn sẵn thời gian dọn nhà với họ, họ hứa sẽ chuyển hết đồ đến vào lúc 8:30 tối nay.
Cô không thể chờ đợi được mà muốn rời khỏi Lục Bắc Nghiêu ngay bây giờ , dọn ra ngoài càng sớm càng tốt. Chu Tây là một người vẫn còn luyến tiếc cuộc sống, cô sợ ở lại lâu một chút thì sẽ bị giết ở nơi đó.
Chu Tây gọi đi taxi đến biệt thự Hoa Hồng, taxi không thể vào tiểu khu. Cô liền xuống xe ngay trước cửa rồi đi bộ vào tiểu khu. Trong đêm tối yên tĩnh , mùi thơm của hoa hồng tràn ngập không khí.
Cô đã từng nghĩ rằng cô sẽ sống ở đây suốt đời, nhưng không nghĩ tới sẽ sớm chuyển đi như vậy.
"Vậy tớ lại một lần nữa tiến vào giới giải trí có được hay không?" Chu Tây đặt mật khẩu xong , đưa mắt nhìn nàng.
"Điên rồi sao hả ? Cậu bây giờ lại vào giới có phải là chê làm đá kê chân cho người người giẫm đạp chưa đủ nhiều hay không? Còn bị người cười nhạo . Cậu bây giờ khẳng định không thể quay lại được nữa.
"Nhưng tớ có thể làm gì chứ?"
Không khí im lặng. Vào buổi chiều, ánh dương lướt qua những cây xanh trong sân , chiếu xuống người Chu Tây. Mái tóc dài của cô thả xuống, gò má cô ẩn sau tà dương rất đẹp . Bụi nổi trong ánh nắng từ từ chìm xuống, cá vàng trong hồ nước bên ngoài cửa sổ phun bọt phát ra tiếng vang.
Mạnh Hiểu mở miệng nhưng lại không thể phát ra âm thanh.
"Gia đình tớ đã bị phá sản, tớ có thể làm gì để trả nổi một trăm ba mươi sáu vạn tiền thuê nhà đây?"
Chu Tây vẫn luôn kiêu ngạo ương ngạnh, Mạnh Hiểu tưởng rằng cô sẽ cả đời vô ưu vô lo như thế.
Vì thế, ngay cả khi Chu gia bị phá sản, cô vẫn sẽ như trước mà mua các túi sách phiên bản giới hạn mới nhất , mua váy đắt tiền nhất , ăn mặc đều là tốt nhất.
Nhưng bây giờ cô đã thay đổi, cô không còn là tiểu công chúa nhỏ cao cao tại thượng nữa , cô thay đổi trở nên thành thục, trưởng thành. Nhưng để trở nên trưởng thành phải bỏ ra cái giá thật lớn. Cô đã phải trả giá những gì?
"Tớ muốn trở lại ngành giải trí, không phải chơi đùa , mà là nghiêm túc kiếm sống ." Chu Tây bước vào cửa và nói, "Tớ cuối cùng vẫn phải sống sót."
"Cậu vẫn còn người đại diện sao ?" Mạnh Hiểu nhấp môi dưới nói rằng " Cậu còn có công ty quản lý sao ? Cậu bây giờ không có gì cả . Cậu phải nghĩ cho kỹ càng ,cậu bây giờ trở lại chỉ còn có một lượng lớn antifan chờ để chửi chết cậu"
"Ngay cả khi tớ không quay lại, bọn họ mỗi ngày vẫn ngồi xổm tìm cách chửi tớ. Đã như vậy , tại sao tớ không thu của bọn họ một ít tiền chứ ? Tớ hiện tại dù gì cũng đã hai bàn tay trắng."
Trước kia Chu Tây đã không đầu quân vào một công ty quản lý nghiêm túc. Cô vào ngành giải trí chủ yếu là để chơi đùa , nên từ đầu quyết định đầu quân vào công ty giải trí dưới trướng Chu Thị.
Sau đó, khi được Chu Tây cho phép, người đại diện đã chấm dứt hợp đồng với công ty giải trí Chu Thị , cô lại trở thành một người tự do. Hiện tại mọi đánh giá về Chu Tây đều rất kém cỏi , muốn lại ký với công ty quản lý , sợ là có chút gian nan.
Sau khi Chu Tây cùng Mạnh Hiểu ăn cơm tối xong , studio của Mạnh Hiểu có việc phải làm. Cô nhận điện thoại xong liền vội vã rời đi. Chu Tây ở trên web tìm kiếm một công ty dọn nhà , sau đó tìm thấy một công ty nhanh nhất. Hẹn sẵn thời gian dọn nhà với họ, họ hứa sẽ chuyển hết đồ đến vào lúc 8:30 tối nay.
Cô không thể chờ đợi được mà muốn rời khỏi Lục Bắc Nghiêu ngay bây giờ , dọn ra ngoài càng sớm càng tốt. Chu Tây là một người vẫn còn luyến tiếc cuộc sống, cô sợ ở lại lâu một chút thì sẽ bị giết ở nơi đó.
Chu Tây gọi đi taxi đến biệt thự Hoa Hồng, taxi không thể vào tiểu khu. Cô liền xuống xe ngay trước cửa rồi đi bộ vào tiểu khu. Trong đêm tối yên tĩnh , mùi thơm của hoa hồng tràn ngập không khí.
Cô đã từng nghĩ rằng cô sẽ sống ở đây suốt đời, nhưng không nghĩ tới sẽ sớm chuyển đi như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.