Chương 72: Phản nhẫn Itachi(8)
Thủy Nguyệt Kính Hoa
26/04/2021
Ngày hôm nay, theo lịch treo tường thì là ngày 19 tháng 1...
Có biết ngày hôm nay là ngày gì không? Có biết không?
Fan Naruto thì chắc ai cũng biết, chắc thế...
Ừm, hôm nay là sinh nhật của Gaara đó, quái vật một đuôi của làng Cát đó...
Mặc dù hiện tại cậu ta chỉ xấp xỉ ba hay bốn tuổi, bằng Naruto và Sasuke...
Bởi vậy nên, Chiaki đang ấp ủ một ý nghĩ lớn mật...
Lần này sẽ khảo nghiệm lượng chakra trong cơ thể cô đây!
- Chiaki, em có muốn đi luyện tập cùng anh không? Mà em mua gì thế, đè nặng như vậy?_ Itachi nhìn thấy cô em gái của mình khệ nệ ôm một đống đồ bước vào nhà, anh bèn bước lên định cầm đỡ...
Tuy nhiên, Chiaki hoàn mỹ tránh anh và ôm đồ đi thẳng vào phòng bếp...
- Hôm nay em trốn tập, không cần anh để ý đâu. Mấy cái này cũng không có gì đâu, là bột mì, trứng, matcha thôi mà! Em có thể tự bê chúng được...
- Em định làm gì với đống đó sao?_ Mấy thứ đó, là nguyên liệu làm đồ ngọt nhỉ? Dango chăng? Đầu óc Itachi lập tức liên tưởng...
Không thể trách anh được, món dango Chiaki làm rất ngon mà...
- Ừm, bí mật, không thể cho anh biết được._ Chiaki cuối cùng cũng giấu diếm lý do mà cô mua đống đồ lỉnh kỉnh về...
Cô cũng không thể nói là cô làm bánh sinh nhật được mà, phải không?
Trốn đông trốn tây, cuối cùng Chiaki cũng hoàn thành một cái bánh kem matcha loại nhỏ...
Chính là loại dành cho hai ba người ăn đó...
Phần còn thừa, cô làm mấy cái dango xanh đỏ...
Cần dùng nó để đút lót cho mục tiêu nhiệm vụ một chút...
Nếu không thì an nguy của cái bánh có lẽ sẽ không được bảo tồn đâu...
Hiện tại mới chỉ là buổi chiều, tối nay mới là cuộc chiến thật sự...
Từ giờ đến lúc đó, Chiaki cần phải điều chỉnh chakra thật tốt...
.......................
- Con ăn xong rồi ạ._ Chiaki đặt bát xuống, cất lời và lập tức chuồn đi...
Cô chui lên phòng và đóng chặt cửa...
Hy vọng sẽ không có ai làm phiền lúc này...
Chiaki lẳng lặng kết ấn, tạo ra một cái phân thân...
"Tên ta là Yue Tsukiko, con gái của mặt trăng! Hỡi vị thần của ta, xin hãy cho ta mượn sức mạnh và dẫn lối ta theo thứ mà ta đang có! Để ta có thể đến gặp người mà ta muốn bảo vệ!" Vừa niệm ấn, Cô vừa rũ mắt, thản nhiên cắt một đường lên cổ tay mình...
Những giọt máu đỏ tươi tràn ra, rơi xuống chiếc băng đeo trán của ninja...
Mang theo ký hiệu của ninja làng Cát...
Ngay khi những giọt máu chạm vào băng đeo trán, ánh sáng bạc bỗng nhiên bùng phát...
Sau đó, bằng tốc độ chớp mắt mà bao trùm lấy Chiaki, cô lập tức biến mất trong luồng sáng ấy...
Itachi, đang trên đường đi lên phòng của đứa em gái mình vì nó ăn ít quá, đột ngột thấy ánh sáng bùng lên trong căn phòng rồi tắt phụp...
Anh cau mày, ánh sáng vừa rồi...
- Chiaki, em có ở trong phòng không?_ Anh bán tín bán nghi gõ cửa, và ngay khi Chiaki phân thân mở cửa...
Ánh mắt Itachi đã sắc bén trong chốc lát...
Con mắt Sharigan của tộc Uchiha, có thể nhìn thấu được ảo thuật...
Nhưng nếu là phân thân thì có lẽ là... không?
Bởi vậy, Chiaki phân thân vô cùng may mắn mà tránh thoát được một kiếp...
Cũng là vì Itachi chưa thức tỉnh sharigan hoàn toàn nữa...
...........................
Còn Chiaki hiện tại đang đứng trong địa phận của làng Cát...
Năng lực dịch chuyển đúng là có giới hạn thật đấy! Cần phải có một vật thuộc về chỗ đó thì mới dịch chuyển được...
May là Chiaki mang theo mọi thứ của Tsukiko, có nghĩa là cái băng đeo trán kia cũng mang theo luôn...
Chứ cô không ngu mà chạy ròng rã suốt ba ngày từ làng Lá đến làng Cát đâu...
Hơn nữa, vượt qua được canh phòng của làng Cát cũng là một vấn đề đó...
Cho nên hiện tại, đột nhập được vào trong làng là tốt lắm rồi...
Ánh trăng hơi xéo một chút, lan tràn đến từng ngóc ngách của đường phố...
Ùm, may hôm nay không phải là ngày Nhất Vĩ nổi điên...
Chiaki xõa tung mái tóc được tết thành đuôi sam ra, bộ quần áo cũng biến đổi thành bộ đồ ở Nguyệt Quốc...
Không thể để người khác biết mình xuất thân từ đâu được...
Chiaki ôm theo chiếc hộp nhỏ, bắt đầu cất bước tìm kiếm Gaara...
Tối rồi, giờ này thì có lẽ Gaara đang ở...
......................
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Temari khó hiểu bước ra...
Khó hiểu là đương nhiên, nhà của cô tách biệt với chỗ khác mà! Vì Gaara nên chẳng có ai đủ can đảm đến đây hết...
Nhìn thấy cô nhóc lùn xủn đang đứng ở cửa, Temari lại càng ngạc nhiên hơn...
- Chào chị ạ, em đến tìm Gaara. Cậu ấy đang ở đây phải không?_ Chiaki cúi đầu chào Temari, sau đó đi thẳng vào vấn đề...
- Tìm mình sao?_ Âm thanh bé xíu vang lên ngay sau Temari. Nếu Chiaki không chú ý thì chắc cô cũng chẳng nghe thấy được đâu! Nương theo tiếng nói xíu xìu xiu kia, Chiaki nhìn thấy Gaara...
Dễ... dễ thương quá đi à! Tiểu shota đáng yêu quá đi mất! Gaara ở đời thực còn dễ thương hơn cả trong truyện tranh...
Mắt Chiaki sắp biến thành hình trái tim luôn rồi, nhưng cô nén lại:
- Ùm, tìm cậu. Có thể đi cùng mình đến nơi khác nói chuyện được không?_ Vừa nói, Chiaki vừa tận lực bày ra nụ cười lừa gạt trẻ con...
- Được chứ. Cùng đi nào!_ Mắt Gaara sáng rỡ...
Vẫn chỉ là một đứa trẻ con thôi! Vẫn muốn được người khác công nhận...
Nếu là Gaara lúc 10 tuổi, có lẽ trò này không hiệu quả đâu...
May là cô xuyên đến đúng lúc...
Tiểu shota hoàn toàn không có ý thức cảnh giác với người lạ, Chiaki vẫy một cái là chạy theo luôn...
Gaara vẫn mặc đồ ở nhà và ôm nguyên con gấu bông nhỏ, háo hức đi theo Chiaki...
Đồ cả tin...
Thế nhưng, Chiaki lại thích một Gaara như vậy...
Cô dẫn tiểu Gaara đến góc công viên cũ, nơi chiếc xích đu cọt kẹt dưới tán cây...
Cũng là nơi Gaara vẫn luôn đến...
- Ừm, phải rồi. Mình chưa từng thấy bạn..._ Gaara ấp úng nói, nhưng lại bị cô bé trước mắt cắt đứt...
- Cậu thật là dễ dụ!
- Hả?_ Gaara giật thót! Vừa rồi, cô bạn kia...
- Nếu tớ gọi cậu đến đây để giết cậu thì sao? Lần sau đừng có đi theo người lạ như thế, hiểu chưa hả?_ Chiaki vui thì vui, nhưng vẫn chăm chú giáo dục trẻ con...
Cô nắm vai Gaara, tận tình khuyên nhủ...
- Cậu... không sợ mình sao?_ Gaara nhìn bàn tay nhỏ bé của cô bạn kia, không khỏi khó hiểu...
- Sợ cậu? Tại sao?_ Chiaki nheo mắt, cậu nhóc này đúng là...
Bị tổn thương đến mức hoài nghi sự thân cận của người khác sao?
Có biết ngày hôm nay là ngày gì không? Có biết không?
Fan Naruto thì chắc ai cũng biết, chắc thế...
Ừm, hôm nay là sinh nhật của Gaara đó, quái vật một đuôi của làng Cát đó...
Mặc dù hiện tại cậu ta chỉ xấp xỉ ba hay bốn tuổi, bằng Naruto và Sasuke...
Bởi vậy nên, Chiaki đang ấp ủ một ý nghĩ lớn mật...
Lần này sẽ khảo nghiệm lượng chakra trong cơ thể cô đây!
- Chiaki, em có muốn đi luyện tập cùng anh không? Mà em mua gì thế, đè nặng như vậy?_ Itachi nhìn thấy cô em gái của mình khệ nệ ôm một đống đồ bước vào nhà, anh bèn bước lên định cầm đỡ...
Tuy nhiên, Chiaki hoàn mỹ tránh anh và ôm đồ đi thẳng vào phòng bếp...
- Hôm nay em trốn tập, không cần anh để ý đâu. Mấy cái này cũng không có gì đâu, là bột mì, trứng, matcha thôi mà! Em có thể tự bê chúng được...
- Em định làm gì với đống đó sao?_ Mấy thứ đó, là nguyên liệu làm đồ ngọt nhỉ? Dango chăng? Đầu óc Itachi lập tức liên tưởng...
Không thể trách anh được, món dango Chiaki làm rất ngon mà...
- Ừm, bí mật, không thể cho anh biết được._ Chiaki cuối cùng cũng giấu diếm lý do mà cô mua đống đồ lỉnh kỉnh về...
Cô cũng không thể nói là cô làm bánh sinh nhật được mà, phải không?
Trốn đông trốn tây, cuối cùng Chiaki cũng hoàn thành một cái bánh kem matcha loại nhỏ...
Chính là loại dành cho hai ba người ăn đó...
Phần còn thừa, cô làm mấy cái dango xanh đỏ...
Cần dùng nó để đút lót cho mục tiêu nhiệm vụ một chút...
Nếu không thì an nguy của cái bánh có lẽ sẽ không được bảo tồn đâu...
Hiện tại mới chỉ là buổi chiều, tối nay mới là cuộc chiến thật sự...
Từ giờ đến lúc đó, Chiaki cần phải điều chỉnh chakra thật tốt...
.......................
- Con ăn xong rồi ạ._ Chiaki đặt bát xuống, cất lời và lập tức chuồn đi...
Cô chui lên phòng và đóng chặt cửa...
Hy vọng sẽ không có ai làm phiền lúc này...
Chiaki lẳng lặng kết ấn, tạo ra một cái phân thân...
"Tên ta là Yue Tsukiko, con gái của mặt trăng! Hỡi vị thần của ta, xin hãy cho ta mượn sức mạnh và dẫn lối ta theo thứ mà ta đang có! Để ta có thể đến gặp người mà ta muốn bảo vệ!" Vừa niệm ấn, Cô vừa rũ mắt, thản nhiên cắt một đường lên cổ tay mình...
Những giọt máu đỏ tươi tràn ra, rơi xuống chiếc băng đeo trán của ninja...
Mang theo ký hiệu của ninja làng Cát...
Ngay khi những giọt máu chạm vào băng đeo trán, ánh sáng bạc bỗng nhiên bùng phát...
Sau đó, bằng tốc độ chớp mắt mà bao trùm lấy Chiaki, cô lập tức biến mất trong luồng sáng ấy...
Itachi, đang trên đường đi lên phòng của đứa em gái mình vì nó ăn ít quá, đột ngột thấy ánh sáng bùng lên trong căn phòng rồi tắt phụp...
Anh cau mày, ánh sáng vừa rồi...
- Chiaki, em có ở trong phòng không?_ Anh bán tín bán nghi gõ cửa, và ngay khi Chiaki phân thân mở cửa...
Ánh mắt Itachi đã sắc bén trong chốc lát...
Con mắt Sharigan của tộc Uchiha, có thể nhìn thấu được ảo thuật...
Nhưng nếu là phân thân thì có lẽ là... không?
Bởi vậy, Chiaki phân thân vô cùng may mắn mà tránh thoát được một kiếp...
Cũng là vì Itachi chưa thức tỉnh sharigan hoàn toàn nữa...
...........................
Còn Chiaki hiện tại đang đứng trong địa phận của làng Cát...
Năng lực dịch chuyển đúng là có giới hạn thật đấy! Cần phải có một vật thuộc về chỗ đó thì mới dịch chuyển được...
May là Chiaki mang theo mọi thứ của Tsukiko, có nghĩa là cái băng đeo trán kia cũng mang theo luôn...
Chứ cô không ngu mà chạy ròng rã suốt ba ngày từ làng Lá đến làng Cát đâu...
Hơn nữa, vượt qua được canh phòng của làng Cát cũng là một vấn đề đó...
Cho nên hiện tại, đột nhập được vào trong làng là tốt lắm rồi...
Ánh trăng hơi xéo một chút, lan tràn đến từng ngóc ngách của đường phố...
Ùm, may hôm nay không phải là ngày Nhất Vĩ nổi điên...
Chiaki xõa tung mái tóc được tết thành đuôi sam ra, bộ quần áo cũng biến đổi thành bộ đồ ở Nguyệt Quốc...
Không thể để người khác biết mình xuất thân từ đâu được...
Chiaki ôm theo chiếc hộp nhỏ, bắt đầu cất bước tìm kiếm Gaara...
Tối rồi, giờ này thì có lẽ Gaara đang ở...
......................
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Temari khó hiểu bước ra...
Khó hiểu là đương nhiên, nhà của cô tách biệt với chỗ khác mà! Vì Gaara nên chẳng có ai đủ can đảm đến đây hết...
Nhìn thấy cô nhóc lùn xủn đang đứng ở cửa, Temari lại càng ngạc nhiên hơn...
- Chào chị ạ, em đến tìm Gaara. Cậu ấy đang ở đây phải không?_ Chiaki cúi đầu chào Temari, sau đó đi thẳng vào vấn đề...
- Tìm mình sao?_ Âm thanh bé xíu vang lên ngay sau Temari. Nếu Chiaki không chú ý thì chắc cô cũng chẳng nghe thấy được đâu! Nương theo tiếng nói xíu xìu xiu kia, Chiaki nhìn thấy Gaara...
Dễ... dễ thương quá đi à! Tiểu shota đáng yêu quá đi mất! Gaara ở đời thực còn dễ thương hơn cả trong truyện tranh...
Mắt Chiaki sắp biến thành hình trái tim luôn rồi, nhưng cô nén lại:
- Ùm, tìm cậu. Có thể đi cùng mình đến nơi khác nói chuyện được không?_ Vừa nói, Chiaki vừa tận lực bày ra nụ cười lừa gạt trẻ con...
- Được chứ. Cùng đi nào!_ Mắt Gaara sáng rỡ...
Vẫn chỉ là một đứa trẻ con thôi! Vẫn muốn được người khác công nhận...
Nếu là Gaara lúc 10 tuổi, có lẽ trò này không hiệu quả đâu...
May là cô xuyên đến đúng lúc...
Tiểu shota hoàn toàn không có ý thức cảnh giác với người lạ, Chiaki vẫy một cái là chạy theo luôn...
Gaara vẫn mặc đồ ở nhà và ôm nguyên con gấu bông nhỏ, háo hức đi theo Chiaki...
Đồ cả tin...
Thế nhưng, Chiaki lại thích một Gaara như vậy...
Cô dẫn tiểu Gaara đến góc công viên cũ, nơi chiếc xích đu cọt kẹt dưới tán cây...
Cũng là nơi Gaara vẫn luôn đến...
- Ừm, phải rồi. Mình chưa từng thấy bạn..._ Gaara ấp úng nói, nhưng lại bị cô bé trước mắt cắt đứt...
- Cậu thật là dễ dụ!
- Hả?_ Gaara giật thót! Vừa rồi, cô bạn kia...
- Nếu tớ gọi cậu đến đây để giết cậu thì sao? Lần sau đừng có đi theo người lạ như thế, hiểu chưa hả?_ Chiaki vui thì vui, nhưng vẫn chăm chú giáo dục trẻ con...
Cô nắm vai Gaara, tận tình khuyên nhủ...
- Cậu... không sợ mình sao?_ Gaara nhìn bàn tay nhỏ bé của cô bạn kia, không khỏi khó hiểu...
- Sợ cậu? Tại sao?_ Chiaki nheo mắt, cậu nhóc này đúng là...
Bị tổn thương đến mức hoài nghi sự thân cận của người khác sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.