Chương 3: Thế giới đầu tiên: Servamp u buồn!(1)
Thủy Nguyệt Kính Hoa
26/04/2021
Chiaki chưa ngồi nóng chỗ thì đã có yêu cầu gửi đến. Mục tiêu là Tsubaki trong Servamp.
- Người gửi là "user53321233". Yêu cầu là thay đổi cuộc đời của kẻ tên Tsubaki kia.
- "user53321233", cậu này là người lúc nào cũng comment các chương của tôi thì phải._ Chiaki hơi xoa cằm, khẽ bình phẩm._Tsubaki, hoa sơn trà sao?
- Yêu cầu đã có, mau đi làm nhiệm vụ đi._ Hệ thống bắt đầu thúc giục.
- Bình tĩnh, tôi thậm chí còn không biết nhân vật này. Làm sao làm được!_ Nói xong, mặc kệ hệ thống, Chiaki ung dung ngồi xuống và cày đi cày lại bộ truyện tranh kia...
Không biết bao lâu sau...
Được rồi, chỉ tiếng rưỡi thôi, Chiaki đọc nhanh lắm...
- Được rồi!_ Chiaki vỗ tay rồi đứng lên, quay đầu nhìn hệ thống:_Tôi sẽ được truyền tống đến đấy phải không?
- Phải. Bắt đầu truyền tống!_ Giọng nói lạnh băng lại cất lên...
Chiaki cảm thấy một trận choáng váng, sau đó khi cô mở mắt ra đã đứng trong một ngõ nhỏ vắng người rồi...
"Akira! Giờ tôi phải đi đâu đây?"
"Tôi đã sắp xếp cho thân phận của cô ở thế giới này rồi. Địa chỉ nhà đây!" Giọng nói của Akira vang lên trong đầu Chiaki. Cô đi theo chỉ dẫn của Akira và đến một ngôi nhà nhỏ, không có người, đồ đạc được để gọn gàng... Sắp xếp qua loa, Chiaki lại gọi Akira:"Này, nhà và thân phận thì được rồi. Nhưng còn phí sinh hoạt thì sao?"
"Chúng tôi sẽ cung cấp cho cô. Tiết kiệm một chút!"
"Nhiệm vụ đầu tiên, nếu thất bại thì có sao không?"
"Sẽ giảm các chỉ số!"
"Vậy quà tân thủ của tôi đâu. Bình thường ai cũng phải có quà tân thủ chứ?" Vấn đề này chợt lóe lên trong đầu Chiaki...
" Cô đã có vẻ ngoài của Tsukiko rồi còn đòi gì nữa?" Akira thở dài.
"Mặc kệ! Bằng không tôi sẽ không làm nhiệm vụ đâu!" Chiaki bướng bỉnh.
Akira im lặng một chút, sau đó thở dài và cất lời:"Cô muốn quà tân thủ là gì?"
Ngoài dự đoán, Chiaki hơi gãi má rồi trả lời:"Tạm thời tôi không muốn gì hết. Thôi thì cứ để đấy đi, khi nào cần thì lôi ra."
Akira ngớ người, vậy mà nói là muốn có quà! Cuối cùng thì có cần gì đâu chứ?
Xử lý những việc vặt xong, Chiaki bắt đầu bước vào chính sự:"Vậy, thời điểm này cốt truyện đã bắt đầu chưa?" Cô hỏi Akira.
"Tầm một tháng nữa thì cốt truyện bắt đầu!" Akira thông báo.
"Vấn đề là không biết cái tên Tsubaki ấy ở đâu! Chẳng lẽ cứ tò tò đi theo Mahiru?" Chiaki thở dài. Nghĩ ra gì đó, cô hỏi tiếp: "Này, tôi đã thấy nghi nghi từ lúc nãy rồi. Căn nhà bên cạnh chúng ta đấy... đừng có nói Mahiru-nhân vật chính ở đó đấy nhé?"
"Chính xác! Cô là hàng xóm mới chuyển đến của Shirota Mahiru, và ngay ngày mai sẽ nhập học tại lớp cậu ta." Akira lạnh lùng thông báo.
Ha ha... Đừng đùa chứ!
Chiaki, người đã tốt nghiệp cấp ba... Giờ lại quay trở lại là một con bé mới 15 tuổi sao? Lại còn phải đi học nữa chứ? Cô chán học lắm rồi!
"Akira này, cậu biết hiện nay Tsubaki đang ở đâu không?" Có thời gian than vãn thì tốt nhất nên tìm hiểu nhiệm vụ đi thì hơn!
"Biết! Đang trong thành phố này!" Akira lại quay lại với chính sự...
"Hướng dẫn cho tôi đi, chúng ta đi xem thử mục tiêu một chút!" Chiaki mặc một bộ đồ dễ vận động, sử dụng chakra và nhảy lên các tòa nhà... Theo tọa độ, cô nhanh chóng tiếp cận mục tiêu...
Gần đến nơi, Chiaki giảm tốc độ... Nhưng khi nhìn đến mục tiêu của mình, cô lại ngạc nhiên:"Này, Akira. Con cáo kia là mục tiêu nhiệm vụ hả?"
"Đúng vậy!" Akira xác nhận lại mục tiêu...
Giờ đã quá nửa đêm, đường phố vắng tanh, toát lên một cảm giác rờn rợn... Chỉ có một con cáo đang bước đi cà nhắc trên đường...
"Akira, cậu chắc chắn con cáo này là mục tiêu của chúng ta chứ? Trong truyện có thấy cậu ta biến hình lần nào đâu?" Chiaki thét gào hệ thống.
"Chắc chắn là Tsubaki, thật đấy!" Akira lại một lần nữa khẳng định... Có được sự đảm bảo của hệ thống, Chiaki lại tò mò thêm lần nữa: "Nhưng có vẻ như con cáo kia bị thương. Servamp cũng bị thương sao? Tưởng nó sẽ lành nhanh lắm chứ?"
"Chắc là cô may mắn!" Về chuyện này, hệ thống từ chối cho ý kiến. Chiaki cũng không để ý nữa, cô cất bước về phía con hồ ly đang chìm trong bóng tối kia...
Có lẽ là nghe được tiếng bước chân, con hồ ly ngẩng đầu, nhìn Chiaki... Nhưng nó vẫn đứng đấy, không có ý định rời đi...
- Trong thành phố sao lại có hồ ly vậy? Còn bị thương nữa!_ Chiaki bước đến gần, tỏ vẻ băn khoăn rồi hơi đưa tay chạm vào con hồ ly kia...
Mềm quá!
Mượt nữa!
Chiaki vuốt thêm vài lần nữa rồi ôm con hồ ly kia lên...
- Em đang bị thương đó, để yên chị trị thương cho._ Vừa nói, cô vừa thử sử dụng chakra trị thương. Vết thương trên chân nhanh chóng lành lại. Con hồ ly đó cũng im lặng, không hề quẫy đạp gì...
- Em cũng chỉ có một mình giống chị sao?_ Nói xong bèn bế theo nó và bắt đầu bước trở về:_ Vậy thì hãy ở bên cạnh chị nhé?
Cứ thế, Chiaki ôm theo con hồ ly nhỏ và nhanh chóng về nhà...
Về đến nơi, Chiaki lấy một sợi dây chuyền và vòng vào cổ của con hồ ly kia:
- Dù sao cũng phải cho em một cái tên. Tsubaki nhé? Được không? Từ giờ tên em sẽ là Tsubaki.
Chiaki để Tsubaki nằm trên giường, mình thì lại đi nấu chút đồ ăn cho nó...
"Cô gái, diễn tốt lắm!" Hệ thống cất lời khen.
"Chỉ là bình thường thôi. Vấn đề là tại sao tên ấy lại bị thương?" Chiaki nghĩ ngợi, trong khi đó vẫn kịp mang cho con hồ ly đang nằm trên giường một bát sữa.
"Được rồi! Vấn đề là làm thế nào để con hồ ly này được hạnh phúc?" Cô khẽ hỏi Akira.
"Nhắc mới nhớ! Độ hảo cảm hiện nay của mục tiêu với cô là 10%"
"Độ hảo cảm? Đừng có nói là tôi phải làm cậu ta yêu tôi đấy nhé?" Chiaki giật mình.
"Đúng là cô phải làm mục tiêu yêu cô đấy!" Akira xác nhân...
Đùa nhau à? Chiaki ngoài đời còn không biết nói chuyện kiểu gì với người khác giới, giờ lại phải đi công lược người ta. Làm sao cô làm được đây?
Chiaki nhìn con hồ ly đang cuộn tròn trên giường mình... Đó là một con hồ ly toàn thân đen tuyền. Chỉ có một phần mặt, chân, trong tai và đuôi là lông trắng...
Và... có hai cái đuôi...
Con hồ ly này chắc chắn là mục tiêu nhiệm vụ rồi! Làm gì có con cáo nào hai đuôi chứ?
- Tsubaki, sao lại không uống sữa vậy? Em không đói à?_ Chiaki hơi tò mò khi thấy con cáo kia không đụng vào chút sữa nào...
- Thôi vậy, nếu không muốn ăn thì thôi._ Cô khẽ thở dài. Sau đó ôm lấy tiểu hồ ly, tắt đèn và trèo lên giường, ý đồ ngủ chung cùng cô được thể hiện cùng rõ ràng...
Một lúc sau, tiểu hồ ly hơi cựa quậy, chuồi ra khỏi vòng ôm của Chiaki...
Ánh trăng long lanh tuôn từ cửa sổ vào phòng, rọi lên người con gái đang nằm...
Dưới ánh trăng, con hồ ly kia chậm rãi biến hình thành một người mặc bộ kimono đen tuyền và chiếc áo khoác trắng tinh...
Đó là một chàng trai trẻ tầm mười chín, hai mươi tuổi... Có mái tóc đen mượt và cặp kính cũng đen nốt...
Tsubaki nhìn cô gái đang ngủ say kia... Ánh trăng rọi vào mái tóc dài khiến nó trở nên lấp lánh rực rỡ... Khuôn mặt tinh tế, làn da mịn màng, đôi lông mi dài rung rung như cánh bướm... Cô gái giống như một tiểu tinh linh lạc xuống đây...
- Đặt tên cho ta, đeo vòng cho ta, muốn sống cùng ta... Vì cái gì chứ?
Bàn tay lạnh băng của cậu vuốt những sợi tóc vàng mềm mại, rồi lại chạm làn da trên gương mặt trắng nõn... Thật ấm áp...
- Cả hai chúng ta đều cô đơn ư? Hừ! Câu chuyện cười này nhạt toẹt!
Tsubaki nhảy ra khỏi cửa sổ và bỏ đi...
Khi chắc chắn không còn ai trong phòng, Chaki mới mở mắt...
"Ký chủ, sao cô không ngăn cậu lại? Độ hảo cảm của cậu ta tăng lên 20% rồi đấy!" Hệ thống thắc mắc, Chiaki chỉ thở dài: "Tăng thế đủ rồi. Nếu tiếp tục sẽ phản tác dụng mất! Tôi tự có tính toán. Giờ thì im để tôi ngủ, mai phải đến lớp nữa!"
Nói xong, Chiaki thực sự ngủ luôn... Để lại Akira ngồi than trời...
- Người gửi là "user53321233". Yêu cầu là thay đổi cuộc đời của kẻ tên Tsubaki kia.
- "user53321233", cậu này là người lúc nào cũng comment các chương của tôi thì phải._ Chiaki hơi xoa cằm, khẽ bình phẩm._Tsubaki, hoa sơn trà sao?
- Yêu cầu đã có, mau đi làm nhiệm vụ đi._ Hệ thống bắt đầu thúc giục.
- Bình tĩnh, tôi thậm chí còn không biết nhân vật này. Làm sao làm được!_ Nói xong, mặc kệ hệ thống, Chiaki ung dung ngồi xuống và cày đi cày lại bộ truyện tranh kia...
Không biết bao lâu sau...
Được rồi, chỉ tiếng rưỡi thôi, Chiaki đọc nhanh lắm...
- Được rồi!_ Chiaki vỗ tay rồi đứng lên, quay đầu nhìn hệ thống:_Tôi sẽ được truyền tống đến đấy phải không?
- Phải. Bắt đầu truyền tống!_ Giọng nói lạnh băng lại cất lên...
Chiaki cảm thấy một trận choáng váng, sau đó khi cô mở mắt ra đã đứng trong một ngõ nhỏ vắng người rồi...
"Akira! Giờ tôi phải đi đâu đây?"
"Tôi đã sắp xếp cho thân phận của cô ở thế giới này rồi. Địa chỉ nhà đây!" Giọng nói của Akira vang lên trong đầu Chiaki. Cô đi theo chỉ dẫn của Akira và đến một ngôi nhà nhỏ, không có người, đồ đạc được để gọn gàng... Sắp xếp qua loa, Chiaki lại gọi Akira:"Này, nhà và thân phận thì được rồi. Nhưng còn phí sinh hoạt thì sao?"
"Chúng tôi sẽ cung cấp cho cô. Tiết kiệm một chút!"
"Nhiệm vụ đầu tiên, nếu thất bại thì có sao không?"
"Sẽ giảm các chỉ số!"
"Vậy quà tân thủ của tôi đâu. Bình thường ai cũng phải có quà tân thủ chứ?" Vấn đề này chợt lóe lên trong đầu Chiaki...
" Cô đã có vẻ ngoài của Tsukiko rồi còn đòi gì nữa?" Akira thở dài.
"Mặc kệ! Bằng không tôi sẽ không làm nhiệm vụ đâu!" Chiaki bướng bỉnh.
Akira im lặng một chút, sau đó thở dài và cất lời:"Cô muốn quà tân thủ là gì?"
Ngoài dự đoán, Chiaki hơi gãi má rồi trả lời:"Tạm thời tôi không muốn gì hết. Thôi thì cứ để đấy đi, khi nào cần thì lôi ra."
Akira ngớ người, vậy mà nói là muốn có quà! Cuối cùng thì có cần gì đâu chứ?
Xử lý những việc vặt xong, Chiaki bắt đầu bước vào chính sự:"Vậy, thời điểm này cốt truyện đã bắt đầu chưa?" Cô hỏi Akira.
"Tầm một tháng nữa thì cốt truyện bắt đầu!" Akira thông báo.
"Vấn đề là không biết cái tên Tsubaki ấy ở đâu! Chẳng lẽ cứ tò tò đi theo Mahiru?" Chiaki thở dài. Nghĩ ra gì đó, cô hỏi tiếp: "Này, tôi đã thấy nghi nghi từ lúc nãy rồi. Căn nhà bên cạnh chúng ta đấy... đừng có nói Mahiru-nhân vật chính ở đó đấy nhé?"
"Chính xác! Cô là hàng xóm mới chuyển đến của Shirota Mahiru, và ngay ngày mai sẽ nhập học tại lớp cậu ta." Akira lạnh lùng thông báo.
Ha ha... Đừng đùa chứ!
Chiaki, người đã tốt nghiệp cấp ba... Giờ lại quay trở lại là một con bé mới 15 tuổi sao? Lại còn phải đi học nữa chứ? Cô chán học lắm rồi!
"Akira này, cậu biết hiện nay Tsubaki đang ở đâu không?" Có thời gian than vãn thì tốt nhất nên tìm hiểu nhiệm vụ đi thì hơn!
"Biết! Đang trong thành phố này!" Akira lại quay lại với chính sự...
"Hướng dẫn cho tôi đi, chúng ta đi xem thử mục tiêu một chút!" Chiaki mặc một bộ đồ dễ vận động, sử dụng chakra và nhảy lên các tòa nhà... Theo tọa độ, cô nhanh chóng tiếp cận mục tiêu...
Gần đến nơi, Chiaki giảm tốc độ... Nhưng khi nhìn đến mục tiêu của mình, cô lại ngạc nhiên:"Này, Akira. Con cáo kia là mục tiêu nhiệm vụ hả?"
"Đúng vậy!" Akira xác nhận lại mục tiêu...
Giờ đã quá nửa đêm, đường phố vắng tanh, toát lên một cảm giác rờn rợn... Chỉ có một con cáo đang bước đi cà nhắc trên đường...
"Akira, cậu chắc chắn con cáo này là mục tiêu của chúng ta chứ? Trong truyện có thấy cậu ta biến hình lần nào đâu?" Chiaki thét gào hệ thống.
"Chắc chắn là Tsubaki, thật đấy!" Akira lại một lần nữa khẳng định... Có được sự đảm bảo của hệ thống, Chiaki lại tò mò thêm lần nữa: "Nhưng có vẻ như con cáo kia bị thương. Servamp cũng bị thương sao? Tưởng nó sẽ lành nhanh lắm chứ?"
"Chắc là cô may mắn!" Về chuyện này, hệ thống từ chối cho ý kiến. Chiaki cũng không để ý nữa, cô cất bước về phía con hồ ly đang chìm trong bóng tối kia...
Có lẽ là nghe được tiếng bước chân, con hồ ly ngẩng đầu, nhìn Chiaki... Nhưng nó vẫn đứng đấy, không có ý định rời đi...
- Trong thành phố sao lại có hồ ly vậy? Còn bị thương nữa!_ Chiaki bước đến gần, tỏ vẻ băn khoăn rồi hơi đưa tay chạm vào con hồ ly kia...
Mềm quá!
Mượt nữa!
Chiaki vuốt thêm vài lần nữa rồi ôm con hồ ly kia lên...
- Em đang bị thương đó, để yên chị trị thương cho._ Vừa nói, cô vừa thử sử dụng chakra trị thương. Vết thương trên chân nhanh chóng lành lại. Con hồ ly đó cũng im lặng, không hề quẫy đạp gì...
- Em cũng chỉ có một mình giống chị sao?_ Nói xong bèn bế theo nó và bắt đầu bước trở về:_ Vậy thì hãy ở bên cạnh chị nhé?
Cứ thế, Chiaki ôm theo con hồ ly nhỏ và nhanh chóng về nhà...
Về đến nơi, Chiaki lấy một sợi dây chuyền và vòng vào cổ của con hồ ly kia:
- Dù sao cũng phải cho em một cái tên. Tsubaki nhé? Được không? Từ giờ tên em sẽ là Tsubaki.
Chiaki để Tsubaki nằm trên giường, mình thì lại đi nấu chút đồ ăn cho nó...
"Cô gái, diễn tốt lắm!" Hệ thống cất lời khen.
"Chỉ là bình thường thôi. Vấn đề là tại sao tên ấy lại bị thương?" Chiaki nghĩ ngợi, trong khi đó vẫn kịp mang cho con hồ ly đang nằm trên giường một bát sữa.
"Được rồi! Vấn đề là làm thế nào để con hồ ly này được hạnh phúc?" Cô khẽ hỏi Akira.
"Nhắc mới nhớ! Độ hảo cảm hiện nay của mục tiêu với cô là 10%"
"Độ hảo cảm? Đừng có nói là tôi phải làm cậu ta yêu tôi đấy nhé?" Chiaki giật mình.
"Đúng là cô phải làm mục tiêu yêu cô đấy!" Akira xác nhân...
Đùa nhau à? Chiaki ngoài đời còn không biết nói chuyện kiểu gì với người khác giới, giờ lại phải đi công lược người ta. Làm sao cô làm được đây?
Chiaki nhìn con hồ ly đang cuộn tròn trên giường mình... Đó là một con hồ ly toàn thân đen tuyền. Chỉ có một phần mặt, chân, trong tai và đuôi là lông trắng...
Và... có hai cái đuôi...
Con hồ ly này chắc chắn là mục tiêu nhiệm vụ rồi! Làm gì có con cáo nào hai đuôi chứ?
- Tsubaki, sao lại không uống sữa vậy? Em không đói à?_ Chiaki hơi tò mò khi thấy con cáo kia không đụng vào chút sữa nào...
- Thôi vậy, nếu không muốn ăn thì thôi._ Cô khẽ thở dài. Sau đó ôm lấy tiểu hồ ly, tắt đèn và trèo lên giường, ý đồ ngủ chung cùng cô được thể hiện cùng rõ ràng...
Một lúc sau, tiểu hồ ly hơi cựa quậy, chuồi ra khỏi vòng ôm của Chiaki...
Ánh trăng long lanh tuôn từ cửa sổ vào phòng, rọi lên người con gái đang nằm...
Dưới ánh trăng, con hồ ly kia chậm rãi biến hình thành một người mặc bộ kimono đen tuyền và chiếc áo khoác trắng tinh...
Đó là một chàng trai trẻ tầm mười chín, hai mươi tuổi... Có mái tóc đen mượt và cặp kính cũng đen nốt...
Tsubaki nhìn cô gái đang ngủ say kia... Ánh trăng rọi vào mái tóc dài khiến nó trở nên lấp lánh rực rỡ... Khuôn mặt tinh tế, làn da mịn màng, đôi lông mi dài rung rung như cánh bướm... Cô gái giống như một tiểu tinh linh lạc xuống đây...
- Đặt tên cho ta, đeo vòng cho ta, muốn sống cùng ta... Vì cái gì chứ?
Bàn tay lạnh băng của cậu vuốt những sợi tóc vàng mềm mại, rồi lại chạm làn da trên gương mặt trắng nõn... Thật ấm áp...
- Cả hai chúng ta đều cô đơn ư? Hừ! Câu chuyện cười này nhạt toẹt!
Tsubaki nhảy ra khỏi cửa sổ và bỏ đi...
Khi chắc chắn không còn ai trong phòng, Chaki mới mở mắt...
"Ký chủ, sao cô không ngăn cậu lại? Độ hảo cảm của cậu ta tăng lên 20% rồi đấy!" Hệ thống thắc mắc, Chiaki chỉ thở dài: "Tăng thế đủ rồi. Nếu tiếp tục sẽ phản tác dụng mất! Tôi tự có tính toán. Giờ thì im để tôi ngủ, mai phải đến lớp nữa!"
Nói xong, Chiaki thực sự ngủ luôn... Để lại Akira ngồi than trời...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.