Nữ Phụ Xuyên Sách Chỉ Muốn Làm Cá Muối
Chương 25: Ooc* Rồi
Thị Ngã Ương A
13/12/2022
Tề Văn Diệu về nhà cổ Trình gia cùng Trình Dĩ Tình, tự mình nói rõ tình huống và thuyết phục Trình lão gia.
Trình lão gia tuy rằng chưa nói gì ra thành lời nhưng trong lòng không hề muốn! Chỉ là nhìn cháu mình vui mừng ra mặt, ông lại không đành lòng tạt một chậu nước lạnh, đành phải thuận nước chấp nhận.
Nội tâm Trình Dĩ Tình đủ sắc thái phong phú nghĩ đủ thứ trên đời khiến Tề Văn Diệu không chịu nổi nữa liền tìm đại một cái cớ, an bài trợ lý đến hỗ trợ cho cô, còn hắn chạy đi trước.
–Cuối cùng cẩu nam nhân cũng đi!
Tề Văn Diệu liếc mắt nhìn Trình Dĩ Tình, dưới cái nhìn đầy ‘lưu luyến’ của cô vội rời đi.
Không có Tề Văn Diệu, Trình Dĩ Tình ngược lại càng thêm tự tại, cô thả lòng toàn thân, nằm bẹp trên giường.
–Hệ thống, lại có chi tiết sai lệch với cốt truyện nữa.
[ Đúng thế ]
–Cho nên thế nào nữa?
[ Ký chủ quen dần là được ]
Trình Dĩ Tình: “……”
Thật sự tùy tiện như vậy sao?
–Hệ thống, thiết lập tính cách nhân vật cho Tề Văn Diệu hỏng luôn rồi hả?
Trình Dĩ Tình lăn qua lộn lại suy nghĩ vẫn cảm thấy có chỗ không thích hợp, tuy rằng cô chưa đọc hết tiểu thuyết nhưng cơ bản hiểu được cốt truyện, Tề Văn Diệu vì giao tình hai nhà Tề Trình nên không hoàn toàn trở mặt với cô, nhưng trước sau đều lạnh nhạt, định rõ ranh giới với cô.
Như trong cốt truyện việc cô dọn đến nhà hắn ở cũng trải qua mấy phen tranh chấp mới khiến hắn lạnh mặt đồng ý.
Nhưng hắn đối với cô không có một chút hoà nhã nào.
Hiện tại không chỉ dễ dàng đáp ứng, còn đưa cô về nhà, lại còn để trợ lý qua hỗ trợ giúp cô dọn dẹp đồ đạc.
Nghĩ sao cũng thấy kỳ quái khó tin.
[ Đúng vậy ]
Trình Dĩ Tình nghe được từ trong âm thanh lạnh lẽo vô cảm của hệ thống có một chút ý bất đắc dĩ.
–Gánh thì nặng mà đường thì xa!
Trình Dĩ Tình không tức giận nổi nữa, tới cũng tới rồi, muốn xuyên không trở về nhà cũng không dễ dàng, đành làm thôi. Dù sao tình trạng cốt truyện cũng bất ổn, thêm một vài sự cố cũng vẫn là bất ổn.
Trình Dĩ Tình cũng không sốt ruột vội vàng đi dọn đồ sang nhà Tề Văn Diệu, còn biếng nhác ngủ thêm một giấc, lại đến đoàn phim đóng phim, rồi trở về khu nhà cổ.
[ Ký chủ, mong cô làm theo giả thiết của tiểu thuyết, mau chóng dọn đi ]
–Hôm nay không có hứng, để ngày mai dọn tiếp.
[ Ký chủ, trong tiểu thuyết, sau khi Trình Dĩ Tình biết có thể vào ở chung nhà với Tề Văn thì thập phần vui mừng, dùng tốc độ nhanh chất để dọn qua đó ]
–Hừm!
[ Ký chủ ]
–Biết rồi, không muốn đi, đừng quấy rầy ta!
Hệ thống trầm mặc một lúc thật lâu, sau đó phát ra [ ding ] một tiếng, không động tĩnh.
Trình lão gia biết được Trình Dĩ Tình vẫn chưa chuyển đi, cực kỳ khiếp sợ, đêm đã khuya vẫn còn đến phòng của Trình Dĩ Tình.
Trình Dĩ Tình nghe thấy động tĩnh, lên tiếng: “Vâng”
Ở màn hình giao diện trò chơi, cô vội gõ một hàng chữ: { Tôi có việc phải afk chốc lát }
Sau đó ấn tắt màn hình rồi đứng dậy ra mở cửa.
“Ông nội.” Trình Dĩ Tình cười tủm tỉm nhìn Trình lão gia, thân thiết ôm lấy cánh tay của ông nũng nịu: “Đã khuya thế này rồi mà ông vẫn chưa ngủ được sao?”
Trình lão gia tử mặt mũi sầu lo: “Dĩ Tình, con nói thật cho ông biết có phải con cãi nhau với Tề Văn Diệu không?”
Trình Dĩ Tình sửng sốt chớp mắt mấy cái, lắc lắc đầu: “Không có mà, sao đột nhiên ông nội lại hỏi như thế?”
“Ông nội lo lắng cho con.” Trình lão gia vuốt ve xoa đầu Trình Dĩ Tình, thanh âm trầm thấp: “ Con là đứa nhỏ nhiều tâm tư, chuyện ở bên nhà họ Tề, con không nói ông cũng đoán được, tám chín phần là thằng nhóc Tề Văn Diệu không tình nguyện. Cuối cùng là đã có chuyện gì xảy ra? Con yên tâm, ông nội sẽ làm chủ cho con, chỉ cần con thích, dù là chuyện gì ông cũng sẽ thành toàn cho con.”
Trình Dĩ Tình nhìn ông lão trước mặt đối xử với nàng hết sức ân cần, quan tâm, đáy lòng rưng rưng cảm động, mũi hơi cay cay, duỗi tay ôm lấy Trình lão gia, giọng nói mềm mại, ngọt ngào có chút nũng nịu: “Ông nội, là con muốn ở nhà thêm một ngày, không phải do anh ấy không cho đến.”
“Thật chứ?” Trình lão gia hoài nghi mà nhìn Trình Dĩ Tình, chưa hoàn toàn tin tưởng lời nói của cô.
Trình Dĩ Tình khẩn thiết nói: “Đương nhiên là thật ạ, con có lừa ông nội bao giờ chưa?”
Trình lão gia gật gật đầu: “Con lớn rồi có suy nghĩ của chính mình, ông nội không can thiệp được. Nhưng con phải nhớ kỹ, bất cứ thời điểm nào con cảm thấy bị tủi thân, bị tổn thương đều có ông nội đứng về phía con, chống lưng cho con.”
“Vâng.”
Trình Dĩ Tình kéo kéo cánh tay Trình lão gia, trò chuyện vui vẻ một hồi với ông, ông mới yên tâm rời đi.
Sau khi ông rời đi, Trình Dĩ Tình nhìn cửa phòng đóng chặt, trong lòng nổi lên từng đợt sóng gợn lăn tăn.
Thật lâu sau, mới khôi phục lại tinh thần.
Trong trò chơi, bởi vì cô treo máy afk bị trừ điểm uy tín, tiếng đồng đội oán than dậy trời dậy đất.
Trình Dĩ Tình không để ý đến, trực tiếp log out thoát khỏi trò chơi.
Nằm trên giường mềm mại, lần đầu tiên cô cảm thấy nếu như vẫn ở lại đây hình như cũng không đến mức tệ lắm?
Nằm ở mềm mại trên giường, nàng lần đầu cảm thấy, nếu có thể vẫn luôn đãi ở chỗ này, giống như cũng cũng không tệ lắm?
Vì thực ra ở thế giới hiện thực, ngoài trừ game ra cô cũng chỉ có hai bàn tay trắng.
Ngày hôm sau, đúng 8 giờ sáng.
Tề Văn Diệu cùng trợ lý Dương tới khu nhà cổ cùng lúc với Giang Nhã.
Trình Dĩ Tình phân phó cho người giúp việc trong nhà đóng gói đồ đạc, cô cùng Giang Nhã tới đoàn phim.
“Chị Dĩ Tình, chị thật sự muốn đến ở nhà Tề tổng sao?” Giang Nhã thật cẩn thận ướm lời hỏi.
“Đúng vậy.”
Giang Nhã trong lòng còn muốn hỏi thêm chuyện khác, nhưng Trình Dĩ Tình lại nhắm mắt lại, dường như không muốn để ý tới cô. Cô đành phải nuốt ngược lại vào bụng những vấn đề thắc mắc của mình.
Mãi đến khi gần tới phim trường, Trình Dĩ Tình mở bừng mắt: “Hôm nay Thời Y có cảnh diễn không?”
“Có.”
“Lê Ngật thì sao?”
“Lê Ngật cũng có.” Giang Nhã nói xong, lại vội vã bồi thêm một câu: “Nhưng mà chị Dĩ Tình, lần trước hai người cùng nhau ăn cơm đã bị paparazzi chụp ảnh lén rồi, phía bên công ty cũng rất vất vả mới áp chế được tin đồn, chị vẫn nên có chút chút……”
Giang Nhã nói còn chưa dứt lời, Trình Dĩ Tình đã nhăn chặt mày: “Như thế nào? Đến cô giờ cũng đủ tư cách khoa tay múa chân chỉ chỏ với tôi?”
“Chị Dĩ Tình, em không có ý đó.”
Giang Nhã sợ tới mức liên tục xua tay, nháy mắt sắc mặt bợt bạt ra vài phần.
“Không có thì câm miệng.”
Trình Dĩ Tình nghiêng mặt liếc xéo cô một cái.
Chiếc xe dừng lại, Dĩ Tình nói: “Đỡ tôi xuống xe, còn ở đó thất thần cái gì?”
“Vâng, chị lấy Tình.”
Giang Nhã nơm nớp lo sợ đưa tay đỡ Trình Dĩ Tình xuống xe, Trình Dĩ Tình khẽ nhìn biểu cảm của cô, nội tâm thở dài.
Xem xem ta doạ con gái nhà người ta thành cái dạng gì rồi?
Tính cách bản thân chính mình Trình Dĩ Tình vẫn có vài phần không đành lòng: “Tôi muốn uống cà phê, đi mua hai ly, một ly cô tự mua cho mình, nhớ báo phí công tác về công ty.”
“Dạ?” Giang Nhã được quan tâm mà lo lắng.
“Vâng.”
Trình Dĩ Tình tâm tình bất định, Giang Nhã càng luống cuống.
Tới phim trường rồi, nhân viên công tác đi tới đi lui ngang qua sôi nổi chào hỏi:
“Chị Dĩ Tình.”
“Chào chị Dĩ Tình.”
“Chào”
Trình Dĩ Tình nhàn nhạt gật đầu, nhìn về phía xa liền nhìn thấy Thời Y đang yên lặng ngồi trong góc xem kịch bản.
Kể từ sau buổi lễ đính hôn lần trước, giờ cô mới lại nhìn thấy Thời Y.
“Dĩ Tình.”
Trình Dĩ Tình vừa muốn đi về phía Thời Y, thì nghe thấy giọng nói êm tai của Lê Ngật truyền đến từ phía sau, cô quay đầu lại nhìn Lê Ngật: “Lê Ngật, anh đã tới rồi?”
“Đúng vậy! Hôm nay có phân cảnh diễn của tôi.”
Lê Ngật ăn mặc vô cùng đơn giản nhưng mà dù có mặc quần áo giản dị, như nào vẫn đẹp trai, soái đến chọc mù mắt người nhìn.
“Vậy thì thật tốt quá.”
Trình Dĩ Tình nói lời thực lòng, thật sự thấy vui vẻ.
Lê Ngật phì cười một cái, hơi hơi nhướng mày: “Sao vậy Nhớ tôi vậy à?”
Trình Dĩ Tình mặt ‘ bùng cháy ’ đỏ hồng.
Này, này, này……
Thần tượng chọc ghẹo cô?
Lê Ngật thấy không khí thay đổi liền chuyển đề tài: “Đi thôi, đi trang điểm nào.”
“Được.”
Trình Dĩ Tình mơ mơ hồ hồ đi theo Lê Ngật, trong đầu óc toàn là câu nói đùa vừa nãy của Lê Ngật.
Niềm vui sướng của fangirl theo đuổi thần tượng chỉ đơn giản vậy thôi!
(*)OOC có nghĩa “Out Of Character”, dịch sang tiếng Việt là “Không hợp với tính cách”. Từ này là từ thường dùng để đề cập đến lĩnh vực diễn xuất, diễn viên. Khi nói OOC là nói đến việc không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có của ai đó.
Trình lão gia tuy rằng chưa nói gì ra thành lời nhưng trong lòng không hề muốn! Chỉ là nhìn cháu mình vui mừng ra mặt, ông lại không đành lòng tạt một chậu nước lạnh, đành phải thuận nước chấp nhận.
Nội tâm Trình Dĩ Tình đủ sắc thái phong phú nghĩ đủ thứ trên đời khiến Tề Văn Diệu không chịu nổi nữa liền tìm đại một cái cớ, an bài trợ lý đến hỗ trợ cho cô, còn hắn chạy đi trước.
–Cuối cùng cẩu nam nhân cũng đi!
Tề Văn Diệu liếc mắt nhìn Trình Dĩ Tình, dưới cái nhìn đầy ‘lưu luyến’ của cô vội rời đi.
Không có Tề Văn Diệu, Trình Dĩ Tình ngược lại càng thêm tự tại, cô thả lòng toàn thân, nằm bẹp trên giường.
–Hệ thống, lại có chi tiết sai lệch với cốt truyện nữa.
[ Đúng thế ]
–Cho nên thế nào nữa?
[ Ký chủ quen dần là được ]
Trình Dĩ Tình: “……”
Thật sự tùy tiện như vậy sao?
–Hệ thống, thiết lập tính cách nhân vật cho Tề Văn Diệu hỏng luôn rồi hả?
Trình Dĩ Tình lăn qua lộn lại suy nghĩ vẫn cảm thấy có chỗ không thích hợp, tuy rằng cô chưa đọc hết tiểu thuyết nhưng cơ bản hiểu được cốt truyện, Tề Văn Diệu vì giao tình hai nhà Tề Trình nên không hoàn toàn trở mặt với cô, nhưng trước sau đều lạnh nhạt, định rõ ranh giới với cô.
Như trong cốt truyện việc cô dọn đến nhà hắn ở cũng trải qua mấy phen tranh chấp mới khiến hắn lạnh mặt đồng ý.
Nhưng hắn đối với cô không có một chút hoà nhã nào.
Hiện tại không chỉ dễ dàng đáp ứng, còn đưa cô về nhà, lại còn để trợ lý qua hỗ trợ giúp cô dọn dẹp đồ đạc.
Nghĩ sao cũng thấy kỳ quái khó tin.
[ Đúng vậy ]
Trình Dĩ Tình nghe được từ trong âm thanh lạnh lẽo vô cảm của hệ thống có một chút ý bất đắc dĩ.
–Gánh thì nặng mà đường thì xa!
Trình Dĩ Tình không tức giận nổi nữa, tới cũng tới rồi, muốn xuyên không trở về nhà cũng không dễ dàng, đành làm thôi. Dù sao tình trạng cốt truyện cũng bất ổn, thêm một vài sự cố cũng vẫn là bất ổn.
Trình Dĩ Tình cũng không sốt ruột vội vàng đi dọn đồ sang nhà Tề Văn Diệu, còn biếng nhác ngủ thêm một giấc, lại đến đoàn phim đóng phim, rồi trở về khu nhà cổ.
[ Ký chủ, mong cô làm theo giả thiết của tiểu thuyết, mau chóng dọn đi ]
–Hôm nay không có hứng, để ngày mai dọn tiếp.
[ Ký chủ, trong tiểu thuyết, sau khi Trình Dĩ Tình biết có thể vào ở chung nhà với Tề Văn thì thập phần vui mừng, dùng tốc độ nhanh chất để dọn qua đó ]
–Hừm!
[ Ký chủ ]
–Biết rồi, không muốn đi, đừng quấy rầy ta!
Hệ thống trầm mặc một lúc thật lâu, sau đó phát ra [ ding ] một tiếng, không động tĩnh.
Trình lão gia biết được Trình Dĩ Tình vẫn chưa chuyển đi, cực kỳ khiếp sợ, đêm đã khuya vẫn còn đến phòng của Trình Dĩ Tình.
Trình Dĩ Tình nghe thấy động tĩnh, lên tiếng: “Vâng”
Ở màn hình giao diện trò chơi, cô vội gõ một hàng chữ: { Tôi có việc phải afk chốc lát }
Sau đó ấn tắt màn hình rồi đứng dậy ra mở cửa.
“Ông nội.” Trình Dĩ Tình cười tủm tỉm nhìn Trình lão gia, thân thiết ôm lấy cánh tay của ông nũng nịu: “Đã khuya thế này rồi mà ông vẫn chưa ngủ được sao?”
Trình lão gia tử mặt mũi sầu lo: “Dĩ Tình, con nói thật cho ông biết có phải con cãi nhau với Tề Văn Diệu không?”
Trình Dĩ Tình sửng sốt chớp mắt mấy cái, lắc lắc đầu: “Không có mà, sao đột nhiên ông nội lại hỏi như thế?”
“Ông nội lo lắng cho con.” Trình lão gia vuốt ve xoa đầu Trình Dĩ Tình, thanh âm trầm thấp: “ Con là đứa nhỏ nhiều tâm tư, chuyện ở bên nhà họ Tề, con không nói ông cũng đoán được, tám chín phần là thằng nhóc Tề Văn Diệu không tình nguyện. Cuối cùng là đã có chuyện gì xảy ra? Con yên tâm, ông nội sẽ làm chủ cho con, chỉ cần con thích, dù là chuyện gì ông cũng sẽ thành toàn cho con.”
Trình Dĩ Tình nhìn ông lão trước mặt đối xử với nàng hết sức ân cần, quan tâm, đáy lòng rưng rưng cảm động, mũi hơi cay cay, duỗi tay ôm lấy Trình lão gia, giọng nói mềm mại, ngọt ngào có chút nũng nịu: “Ông nội, là con muốn ở nhà thêm một ngày, không phải do anh ấy không cho đến.”
“Thật chứ?” Trình lão gia hoài nghi mà nhìn Trình Dĩ Tình, chưa hoàn toàn tin tưởng lời nói của cô.
Trình Dĩ Tình khẩn thiết nói: “Đương nhiên là thật ạ, con có lừa ông nội bao giờ chưa?”
Trình lão gia gật gật đầu: “Con lớn rồi có suy nghĩ của chính mình, ông nội không can thiệp được. Nhưng con phải nhớ kỹ, bất cứ thời điểm nào con cảm thấy bị tủi thân, bị tổn thương đều có ông nội đứng về phía con, chống lưng cho con.”
“Vâng.”
Trình Dĩ Tình kéo kéo cánh tay Trình lão gia, trò chuyện vui vẻ một hồi với ông, ông mới yên tâm rời đi.
Sau khi ông rời đi, Trình Dĩ Tình nhìn cửa phòng đóng chặt, trong lòng nổi lên từng đợt sóng gợn lăn tăn.
Thật lâu sau, mới khôi phục lại tinh thần.
Trong trò chơi, bởi vì cô treo máy afk bị trừ điểm uy tín, tiếng đồng đội oán than dậy trời dậy đất.
Trình Dĩ Tình không để ý đến, trực tiếp log out thoát khỏi trò chơi.
Nằm trên giường mềm mại, lần đầu tiên cô cảm thấy nếu như vẫn ở lại đây hình như cũng không đến mức tệ lắm?
Nằm ở mềm mại trên giường, nàng lần đầu cảm thấy, nếu có thể vẫn luôn đãi ở chỗ này, giống như cũng cũng không tệ lắm?
Vì thực ra ở thế giới hiện thực, ngoài trừ game ra cô cũng chỉ có hai bàn tay trắng.
Ngày hôm sau, đúng 8 giờ sáng.
Tề Văn Diệu cùng trợ lý Dương tới khu nhà cổ cùng lúc với Giang Nhã.
Trình Dĩ Tình phân phó cho người giúp việc trong nhà đóng gói đồ đạc, cô cùng Giang Nhã tới đoàn phim.
“Chị Dĩ Tình, chị thật sự muốn đến ở nhà Tề tổng sao?” Giang Nhã thật cẩn thận ướm lời hỏi.
“Đúng vậy.”
Giang Nhã trong lòng còn muốn hỏi thêm chuyện khác, nhưng Trình Dĩ Tình lại nhắm mắt lại, dường như không muốn để ý tới cô. Cô đành phải nuốt ngược lại vào bụng những vấn đề thắc mắc của mình.
Mãi đến khi gần tới phim trường, Trình Dĩ Tình mở bừng mắt: “Hôm nay Thời Y có cảnh diễn không?”
“Có.”
“Lê Ngật thì sao?”
“Lê Ngật cũng có.” Giang Nhã nói xong, lại vội vã bồi thêm một câu: “Nhưng mà chị Dĩ Tình, lần trước hai người cùng nhau ăn cơm đã bị paparazzi chụp ảnh lén rồi, phía bên công ty cũng rất vất vả mới áp chế được tin đồn, chị vẫn nên có chút chút……”
Giang Nhã nói còn chưa dứt lời, Trình Dĩ Tình đã nhăn chặt mày: “Như thế nào? Đến cô giờ cũng đủ tư cách khoa tay múa chân chỉ chỏ với tôi?”
“Chị Dĩ Tình, em không có ý đó.”
Giang Nhã sợ tới mức liên tục xua tay, nháy mắt sắc mặt bợt bạt ra vài phần.
“Không có thì câm miệng.”
Trình Dĩ Tình nghiêng mặt liếc xéo cô một cái.
Chiếc xe dừng lại, Dĩ Tình nói: “Đỡ tôi xuống xe, còn ở đó thất thần cái gì?”
“Vâng, chị lấy Tình.”
Giang Nhã nơm nớp lo sợ đưa tay đỡ Trình Dĩ Tình xuống xe, Trình Dĩ Tình khẽ nhìn biểu cảm của cô, nội tâm thở dài.
Xem xem ta doạ con gái nhà người ta thành cái dạng gì rồi?
Tính cách bản thân chính mình Trình Dĩ Tình vẫn có vài phần không đành lòng: “Tôi muốn uống cà phê, đi mua hai ly, một ly cô tự mua cho mình, nhớ báo phí công tác về công ty.”
“Dạ?” Giang Nhã được quan tâm mà lo lắng.
“Vâng.”
Trình Dĩ Tình tâm tình bất định, Giang Nhã càng luống cuống.
Tới phim trường rồi, nhân viên công tác đi tới đi lui ngang qua sôi nổi chào hỏi:
“Chị Dĩ Tình.”
“Chào chị Dĩ Tình.”
“Chào”
Trình Dĩ Tình nhàn nhạt gật đầu, nhìn về phía xa liền nhìn thấy Thời Y đang yên lặng ngồi trong góc xem kịch bản.
Kể từ sau buổi lễ đính hôn lần trước, giờ cô mới lại nhìn thấy Thời Y.
“Dĩ Tình.”
Trình Dĩ Tình vừa muốn đi về phía Thời Y, thì nghe thấy giọng nói êm tai của Lê Ngật truyền đến từ phía sau, cô quay đầu lại nhìn Lê Ngật: “Lê Ngật, anh đã tới rồi?”
“Đúng vậy! Hôm nay có phân cảnh diễn của tôi.”
Lê Ngật ăn mặc vô cùng đơn giản nhưng mà dù có mặc quần áo giản dị, như nào vẫn đẹp trai, soái đến chọc mù mắt người nhìn.
“Vậy thì thật tốt quá.”
Trình Dĩ Tình nói lời thực lòng, thật sự thấy vui vẻ.
Lê Ngật phì cười một cái, hơi hơi nhướng mày: “Sao vậy Nhớ tôi vậy à?”
Trình Dĩ Tình mặt ‘ bùng cháy ’ đỏ hồng.
Này, này, này……
Thần tượng chọc ghẹo cô?
Lê Ngật thấy không khí thay đổi liền chuyển đề tài: “Đi thôi, đi trang điểm nào.”
“Được.”
Trình Dĩ Tình mơ mơ hồ hồ đi theo Lê Ngật, trong đầu óc toàn là câu nói đùa vừa nãy của Lê Ngật.
Niềm vui sướng của fangirl theo đuổi thần tượng chỉ đơn giản vậy thôi!
(*)OOC có nghĩa “Out Of Character”, dịch sang tiếng Việt là “Không hợp với tính cách”. Từ này là từ thường dùng để đề cập đến lĩnh vực diễn xuất, diễn viên. Khi nói OOC là nói đến việc không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có của ai đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.