Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam

Chương 15: Liếm mút tiểu hoa huyệt

Dưới Ánh Trăng Kéo Dài

01/08/2020

Edit: Tiểu Y Y

“Ngọa tào! Làn da người phụ nữ này thật trắng a!”

“Đúng vậy, đúng vậy, thật muốn sờ sờ, ngực cô ta cũng rất lớn.”

“Tiểu tử ngươi muốn chết a, không thấy lão đại đang bận việc sao?”

Bạch Thiến Thiến bị mấy tạp âm này đánh thức, đầu óc mơ màng, gáy rất đau, ánh mắt mơ hồ phải mất một lúc mới thanh tỉnh, cô nhìn chung quanh, một đống gương mặt tham lam dâm dụ̶c̶.

Từng trận lạnh lẽo làm cô đột nhiên thanh tỉnh, lúc này mới phát hiện bản thân trần như nhộng!

“Mèo hoang nhỏ, em rốt cuộc tỉnh, tôi không thích thao cá chết đâu.”

Thanh âm Tiếu Lệ trầm thấp từ đỉnh đầu truyền đến, Bạch Thiến Thiến nhíu mày nhìn lại, chỉ thấy anh mang theo nụ cười xấu xa, ung dung nhàn nhã quan sát phản ứng của cô.

Tay bị trói, toàn thân trơn bóng, trước mặt một đám phạm nhân nam, bị Tiếu Lệ dùng ánh mắt cưỡng gian, loại cảm giác này, quá khuất nhục.

Cố nén ánh lệ dâng lên trong đáy mắt, cô oán hận trừng mắt nhìn anh: ” Tên hỗn đản, đê tiện! Hạ lưu!”

Nếu ánh mắt có thể giết người, anh đã sớm bị cô giết chết một vạn lần.

Chỉ cần nghĩ tới mình bị người đàn ông này nhục nhã đùa bỡn như vậy, cô hận không thể cắn rớt một miếng thịt trên người anh mới giải nỗi hận trong lòng.

Tiếu Lệ không cho là đúng nhướng nhướng mày, cúi người đi qua, dí sát mặt vào cô, lòng bàn tay thô ráp nắn bóp khuôn mặt cô, tấm tắc hai tiếng: “Đúng là vưu vật, không chỉ có khuôn mặt tuyệt mỹ, đến thân mình cũng mê người như vậy a, nhũ hoa vừa trắng lại rất to, eo nhỏ tinh tế, hai chân thon dài trắng nõn, chỉ nhìn như vậy, cũng khiến cho tôi không nhịn được muốn thượng em, ha hả, bất quá tôi cũng không phải loại đàn ông không hiểu phong tình? Đương nhiên phải trước mặt mọi người, từng chút ăn em, không, nhả, xương.”

Dừng một chút, anh nắm cằm cô, dùng sức nâng lên: “Mèo hoang nhỏ, em đừng dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, tôi sẽ càng muốn làm nhục em, thao chết em hơn.”

“Tiếu Lệ! Tôi đắc tội anh lúc nào? Khiến anh không buông tha cho tôi thế! Một người đàn ông thân cao thước tám như anh khinh dễ một người phụ nữ như tôi, mặt anh đặt ở đâu? Mất công tôi còn tưởng anh là lão đại hắc bang có tâm huyết, không nghĩ tới anh chỉ là kẻ tiểu nhân!”

Âm thầm đánh lén, làm cô té xỉu, hiện tại lại đem cô lột sạch, hết sức nhục nhã, người đàn ông đầy kiêu ngạo trước mắt, Bạch Thiến Thiến cô, nhớ, kỹ!

Tiếu Lệ cười cười, duỗi tay vuốt ve bầu ngực trắng nõn, trêu đùa: “Cô không đắc tội tôi, cô chỉ khiến tôi cảm thấy hứng thú mà thôi, mèo hoang nhỏ, cô không phải đã bị Lục Ngân khu 1 hưởng dụng sao? Hiện tại cô lại ở nơi này giả bộ trinh tiết liệt nữ, không cảm thấy buồn cười sao.”

Bạch Thiến Thiến cắn răng: “Anh đúng là hỗn đản rõ đầu rõ đuôi, tôi…… A –“



Lời còn chưa nói xong, ngực bị anh dùng sức cầm, đau đớn khiến sắc mặt cô trắng bệch, Tiếu Lệ cũng thu hồi gương mặt tươi cười, mặt vô biểu tình hừ lạnh: “Các anh em đều đang chờ xem trò hay, sao tôi có thể làm cho bọn họ thất vọng a.”

“Anh muốn làm gì? Đừng xằng bậy!” sắc mặt Bạch Thiến Thiến biến đổi, cảm thấy người đàn ông này tuyệt đối sẽ không làm chuyện tốt lành gì.

Quả nhiên, dưới ánh mắt càng ngày càng khẩn trương của cô, anh từ từ cởi từng cái quần áo của mình ra; “Mèo hoang nhỏ, em mở to hai mắt, xem cho kĩ, là dáng người của tôi tốt hay dáng người Lục Ngân tốt hơn?”

“Cút ngay!” Bạch Thiến Thiến liều mạng giãy giụa, dây thừng trên tay càng giãy giụa càng chặt, đôi tay trắng nõn đã xuất hiện vết xanh tím rõ ràng, nhưng lúc này cô không rảnh lo chuyện này.

Có lẽ là cô dùng sức quá mạnh, dây thừng trên cổ tay dần dần có lỏng ra, hy vọng còn chưa nhem nhóm được vài giây, đã bị Tiếu Lệ bóp chết: “Vô dụng thôi, cho dù cô có thể mở được dây thừng, cũng không thể rời khỏi nhà ăn.”

Bạch Thiến Thiến ngẩn ra, vừa định phản bác, đột nhiên phát hiện thân thể có chút không thích hợp, từng luồng sóng nhiệt quen thuộc từ phía dưới thân thể chậm rãi dâng lên, bên trong tiểu huyệt không biết từ khi nào đã ngứa ngáy, dâm dịch thấm ướt đẫm quần lo̶t̶"̶.

Bạch Thiến Thiến gắt gao cắn môi, không cam lòng trừng mắt anh: “Anh đã làm gì?”

Tiếu Lệ cười lạnh: “Chỉ là một ít thuốc tăng thêm cảm xúc thôi, cô không cần khẩn trương như vậy.”

Bạch Thiến Thiến đã đoán trước được chuyện phát sinh phía sau, một chút hy vọng ban đầu cũng biến mất, cô cúi đầu, hung hăng nhắm hai mắt lại, trầm mặc.

Một giọt nước mắt, theo khóe mắt chảy xuống.

Tiếu Lệ không thích bộ dạng cô tử khí âm trầm như vậy, cố ý bắt chéo tay cô lên trên đầu, ngón tay bình thản theo bụng nhỏ đi xuống, ngón út cọ cọ vào khe hở giữa hai chân cô, lập tức thân thể Bạch Thiến Thiến run lên, tiểu huyệt chảy ra chất lỏng, càng ngày càng nhiều.

Anh đẩy quần lo̶t̶"̶ ướt đẫm của cô ra, kinh ngạc nói, “Mèo hoang nhỏ, không ngờ em là Bạch Hổ cực phẩm nha, tôi thật nóng lòng muốn đem côn thịt cắm vào!”

Nhìn nơi riêng tư của cô trơn bóng kiều nộn, Tiếu Lệ nhịn không được, nuốt nước bọt, hiển nhiên hưng phấn cực kỳ.

Dưới tác dụng của thuốc, Bạch Thiến Thiến đã động tình, gò má đỏ ửng, hai mắt mê ly, chỉ còn một tia thần chí cuối cùng mạnh mẽ chống đỡ, không chịu khuất phục, cái kiểu ngạo kiều này càng giống như khiêu khích khiến Tiếu Lệ khó nhịn dụ̶c̶ vọng.

Trước khi làm tình, đều phải làm khúc dạo đầu, Tiếu Lệ cũng không ngoại lệ, dù sao người phụ nữ này cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay anh.

Nhìn cô một cái, Tiếu Lệ liếm liếm môi, cúi người, kỹ xảo thuần thục ngậm lấy bên nhũ hoa phải của cô liếm láp, hai tay cũng không nhàn rỗi, một bàn tay đùa bỡn bên nhũ hoa trái, một tay khác cách quần lo̶t̶"̶, không ngừng khiêu khích, cọ cọ, chọc ngoáy. Lúc thì nhẹ nhàng cọ, lúc thì dùng sức ấn.

Kỹ xảo thuần thục như vậy, tức khắc tiêu diệt nốt một chút thần chí cuối cùng của Bạch Thiến Thiến.

Hơn nữa thuốc dường như càng ngấm sâu, cô nhịn không được, bắt đầu rên rỉ ra tiếng, thanh âm giống mèo nhỏ, nhẹ nhàng gãi vào lòng mỗi người.



“Lão đại làm chết cô ta! Hung hăng thao cô ta!”

“Ta dựa, người phụ nữ này quá mê người! Tao chịu không nổi, nga nga –“

“Vưu vật a vưu vật! Xem bộ dáng cô ta động tình kìa, quả thực làm tao muốn ngừng mà không được!”

Đám phạm nhân nam chung quanh tuy không dám tiến lên quấy rầy lão đại làm việc, nhưng vẫn vây chật như nêm cối, ba tầng trong ba tầng ngoài, vây quanh Bạch Thiến Thiến cùng Tiếu Lệ ở giữa.

Hai người nóng bỏng hương diễm, trực tiếp đập vào mắt đám phạm nhân, đủ để bọn họ muốn ngừng mà không được.

Nhưng không ai dám tiến lên, một đám đều cởi quần, phơi ra hạ thân, tự động trên dưới xoa xoa an ủi côn thịt của bản thân, tinh dịch đầy đất, trong nhà ăn lúc này chỉ còn lại tiếng thở trầm đục, tiếng rên rỉ của đám đàn ông.

Lúc này Bạch Thiến Thiến đã không còn năng lực tự hỏi, nhìn một rừng thân thể đàn ông trắng bóng, còn có những côn thịt lớn thô ngắn khác nhau, thân thể của cô theo bản năng lại chảy ra càng nhiều dâm dịch, nhũ hoa bị Tiếu Lệ khiêu khích, càng ngày càng căng cứng, khó chịu, cô thật sự không chịu được tiểu huyệt hư không tê dại, vụng về kéo quần lo̶t̶"̶ xuống.

Đùi ngọc trắng như tuyết, cứ mở ra như vậy, thịt non phấn hồng, tiểu huyệt mang theo chất lỏng trong suốt, ngọt ngào, như nụ hoa e lệ trong sương sớm, hiện ra trong mắt đám phạm nhân.

Giờ khắc này, bọn họ hoàn toàn điên cuồng.

Tiếu Lệ cũng bị tình huống này khiến cho dụ̶c̶ vọng cuồng trướng, trong mắt toàn là tơ máu kích thích đến đỏ rực, anh gầm nhẹ một tiếng, không chút thương hương tiếc ngọc bổ hai chân cô ra, ngồi xổm xuống, bức thiết đem đầu vùi vào chỗ tư mật của cô, âm thanh liếm láp tấm tắc vang lên.

“Ân…… A!”

Bạch Thiến Thiến bị kích thích, phát ra tiếng thét chói tai, theo bản năng kẹp chặt hai chân, thở hổn hển dồn dập, cô dùng sức muốn bắt lấy thứ gì đó làm điểm tựa, nhưng trên mặt đất trơn bóng, cái gì cũng không có, cô chỉ thấy từng cây côn thịt lớn trong tầm mắt, cô dùng sức duỗi tay giữa không trung, giống như muốn cầm lấy thứ đó, của ai cũng không quan trọng.

Cô bị dụ̶c̶ vọng mãnh liệt thúc đẩy, thần chí đã mơ hồ không rõ, chỉ thuận theo bản năng, muốn được côn thịt nam tính lấp đầy.

Đầu lưỡi anh linh hoạt vô cùng, như một con rắn, nhanh chóng đảo điên bên trong tiểu huyệt, từng tầng từng tầng thịt non đều bị đầu lưỡi anh đảo qua.

Trong hoa hạch kiều nộn, một viên tiểu thịt châu tinh xảo lộ ra, đột nhiên bị Tiếu Lệ dùng sức hút lấy.

“A –“

Cô hưng phấn banh thẳng chân, cổ ngẩng cao, dưới sự khiêu khích kích thích của anh, đôi mắt mông lung như say xưa, từng đợt pháo hoa phảng phất như nở rộ trước mắt.

Loại cảm giác này, như trên thiên đường!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook