Nữ Sát Thủ Của Tổng Tài Hắc Đạo
Chương 42: Cầu hôn
ThaoPham
04/01/2021
" Không ai chê cười con hết, từ nay phải gọi là mẹ và ba, không cho con gọi là bác nữa có biết không? "
Cố lão gia cũng đồng ý với lời của vợ mình.
" Mẹ con nói đúng, phải gọi là ba mẹ, ta rất muốn nghe con gọi ta là ba "
Nhược Hy thật muốn khóc thật to vì cô hạnh phúc, cô đã có ba mẹ yêu thương. Cô nhìn về phía Thần Vũ, anh mĩm cười gật đầu với cô.
Nhược Hy không còn gì khuất mắt cô liền nói:
" Con cảm ơn ba mẹ đã yêu thương con "
Cố lão gia hài lòng với tiếng ba phát ra từ cô, còn cảm ơn ông không cần điều này.
" Con dâu, người của Cố gia chúng ta sẽ không tồn tại hai chữ cảm ơn, con là người mới nên ba không trách, đây là giao ước của người cùng một nhà "
Nhược Hy đã hiểu, cô dịu dàng đáp lại:
" Dạ thưa ba con đã hiểu "
Á Hiên nảy giờ không được chú ý có chút không vui nha.
" Lão gia, phu nhân hai người không thấy con sao, sao không ai chào đón con hết vậy "
Cố phu nhân tức cười cái hành động này của Á Hiên.
" Con muốn ta ôm con vào lòng giống Nhược Hy sao, con mà cứ làm nũng thế này, ta không nghĩ con sẽ đưa một cô gái về ra mắt ta"
" Phu nhân sao người có thể nghĩ con như vậy được, con là chuẩn men nha "
Á Hiên luôn làm cho vui nhà vui cửa.
Cả nhà vui vẻ trò chuyện một lúc thật lâu.
...........
Sau đó Cố phu nhân dẫn cô lên lầu đi xem phòng của Thần Vũ. Phòng rất lớn nhưng trong mắt cô phòng của anh sao lại nữ tính thế. Toàn bộ ga giừơng đều màu hồng, rèm châu pha lê khắp phòng.
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/1721455/markdown/14343173/1608618948719.jpg-original600webp?sign=145570f537a24c54b9c7e830e919b587&t=5fff8980)
Nhược Hy không cầm lòng được liền lên tiếng hỏi:
" Đây là phòng của anh Vũ thật sao mẹ "
Từ phía sau một vòng tay lớn ôm eo cô, một giọng nói quen thuộc vang lên:
" Là phòng của chúng ta "
Nhược Hy quay lại theo thói quen choàng tay câu cổ anh.
" Anh vào khi nào, mẹ đâu rồi "
" Đủ để ngắm em mơ mộng nhìn bức rèm, còn mẹ thì không có phận sự nên ra ngoài rồi "
Cái gì mà không phận sự, Thần Vũ thật biết tìm lý do, khi anh vào đã ra hiệu cho Cố phu nhân ra ngoài trước.
Toàn bộ căn phòng thay đổi theo ý của Thần Vũ, tất cả đều là anh làm riêng cho cô, anh muốn cô ở nhà lớn hay nhà của hai người đều có thứ cô thích.
Trong thời gian sống chung một nhà, anh đã từ từ đi vào tim cô. Anh hiểu về cô nhiều hơn, cô cũng cởi mở, tin tưởng nói cho anh nghe điều cô thích, rèm châu pha lê là thứ cô thích nhất, nhưng chưa từng nghĩ sẽ trang trí trong phòng, trước đây cô là sát thủ tính cách cứng gắng không thích hợp với những thứ mộng mơ huyền ảo.
Ở bên cạnh Thần Vũ anh luôn làm tất cả những điều mà cô thích, luôn quan tâm thấu hiểu cô, trái tim cô đã ngã gục trước anh rồi.
" Thần Vũ, căn phòng này rất giống căn phòng của chúng ta ở Angel "
Nhược Hy vẫn câu cổ Thần Vũ giọng nhỏ nhẹ.
" Em có thích không "
Thần Vũ yêu thương hỏi cô.
" Em rất thích, anh đúng là thiên thần của em"
Thần Vũ mốc trong túi ra chiếc nhẫn kim cương, anh quỳ xuống một chân trước mặt cô,cô bất ngờ nhưng vẫn rất bình tĩnh, cô biết anh đang muốn gì, anh lại ánh mắt thâm tình, dịu dàng nói:
" Người ta thường nói cưới vợ phải cưới liền tay, nhưng anh đã dành 3 năm để yêu thầm em, 3 tháng để ở bên em, nhưng bấy nhiêu đối với anh không đủ, em có thể cho là anh tham lam, nhưng anh chỉ là tham lam để được bên em thôi, Nhược Hy anh rất yêu em, em có đồng ý để anh danh chính ngôn thuận trở thành chồng của em không, thiên thần nhỏ của anh "
Nhược Hy thầm nghĩ sao những lời anh nói có hơi bá đạo vậy, nhưng cô rất hài lòng.
Nhược Hy cười tươi gật đầu, đưa tay nhỏ nhắn xinh xắn về trước mặt anh nói:
" Em đồng ý "
Thần Vũ đeo nhẫn vào tay Nhược Hy, anh liền bế cô đặt lên cửa sổ, trao cho cô nụ hôn tràn ngập hạnh phúc.
Môi chạm môi quấn quýt lấy nhau không rời, chiếc lưỡi tham lam của anh tung tăng dạo quanh trong khoang miệng cô, bờ môi hồng hào mềm mại của cô càng khiến anh đê mê, quấn lấy không rời. Hương thơm dịu nhẹ trên cơ thể của cô càng kích thích anh hơn, muốn mang cô ra ăn sạch sẽ ăn ngay bây giờ.
Anh chợt nhận ra anh chưa cho cô dùng bữa trưa, ba mẹ còn đang đợi, anh đành luyến tiếc rời môi cô.
" Chúng ta xuống dùng cơm trưa, ba mẹ đang chờ "
Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô ngay ngắn lại.
" Vâng ạ "
Nhược Hy nắm tay Thần Vũ cùng nhau bước xuống lầu.
Bàn ăn lúc này có thêm Cố Thần Vương anh trai của Thần Vũ, cô và Thần Vương cũng đã hoàn thành thủ tục chào hỏi.
Cố gia hôm nay không khí trở nên nhộn nhịp hơn, người hầu trong nhà truyền tai nhau:
" Nhị thiếu phu nhân tương lai thật dễ thương"
" Cô ấy rất xinh lại rất dễ chịu nữa "
" Cô ấy còn cười với tôi nữa nè "
Sau bữa cơm mọi người tập trung ở phòng khách dùng trái cây.
Á Hiên dẫn theo một người đàn ông tầm 30 tuổi bước vào, anh nói:
" Nhị thiếu gia luật sư Ngô đã đến "
..........................
Cố lão gia cũng đồng ý với lời của vợ mình.
" Mẹ con nói đúng, phải gọi là ba mẹ, ta rất muốn nghe con gọi ta là ba "
Nhược Hy thật muốn khóc thật to vì cô hạnh phúc, cô đã có ba mẹ yêu thương. Cô nhìn về phía Thần Vũ, anh mĩm cười gật đầu với cô.
Nhược Hy không còn gì khuất mắt cô liền nói:
" Con cảm ơn ba mẹ đã yêu thương con "
Cố lão gia hài lòng với tiếng ba phát ra từ cô, còn cảm ơn ông không cần điều này.
" Con dâu, người của Cố gia chúng ta sẽ không tồn tại hai chữ cảm ơn, con là người mới nên ba không trách, đây là giao ước của người cùng một nhà "
Nhược Hy đã hiểu, cô dịu dàng đáp lại:
" Dạ thưa ba con đã hiểu "
Á Hiên nảy giờ không được chú ý có chút không vui nha.
" Lão gia, phu nhân hai người không thấy con sao, sao không ai chào đón con hết vậy "
Cố phu nhân tức cười cái hành động này của Á Hiên.
" Con muốn ta ôm con vào lòng giống Nhược Hy sao, con mà cứ làm nũng thế này, ta không nghĩ con sẽ đưa một cô gái về ra mắt ta"
" Phu nhân sao người có thể nghĩ con như vậy được, con là chuẩn men nha "
Á Hiên luôn làm cho vui nhà vui cửa.
Cả nhà vui vẻ trò chuyện một lúc thật lâu.
...........
Sau đó Cố phu nhân dẫn cô lên lầu đi xem phòng của Thần Vũ. Phòng rất lớn nhưng trong mắt cô phòng của anh sao lại nữ tính thế. Toàn bộ ga giừơng đều màu hồng, rèm châu pha lê khắp phòng.
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/1721455/markdown/14343173/1608618948719.jpg-original600webp?sign=145570f537a24c54b9c7e830e919b587&t=5fff8980)
Nhược Hy không cầm lòng được liền lên tiếng hỏi:
" Đây là phòng của anh Vũ thật sao mẹ "
Từ phía sau một vòng tay lớn ôm eo cô, một giọng nói quen thuộc vang lên:
" Là phòng của chúng ta "
Nhược Hy quay lại theo thói quen choàng tay câu cổ anh.
" Anh vào khi nào, mẹ đâu rồi "
" Đủ để ngắm em mơ mộng nhìn bức rèm, còn mẹ thì không có phận sự nên ra ngoài rồi "
Cái gì mà không phận sự, Thần Vũ thật biết tìm lý do, khi anh vào đã ra hiệu cho Cố phu nhân ra ngoài trước.
Toàn bộ căn phòng thay đổi theo ý của Thần Vũ, tất cả đều là anh làm riêng cho cô, anh muốn cô ở nhà lớn hay nhà của hai người đều có thứ cô thích.
Trong thời gian sống chung một nhà, anh đã từ từ đi vào tim cô. Anh hiểu về cô nhiều hơn, cô cũng cởi mở, tin tưởng nói cho anh nghe điều cô thích, rèm châu pha lê là thứ cô thích nhất, nhưng chưa từng nghĩ sẽ trang trí trong phòng, trước đây cô là sát thủ tính cách cứng gắng không thích hợp với những thứ mộng mơ huyền ảo.
Ở bên cạnh Thần Vũ anh luôn làm tất cả những điều mà cô thích, luôn quan tâm thấu hiểu cô, trái tim cô đã ngã gục trước anh rồi.
" Thần Vũ, căn phòng này rất giống căn phòng của chúng ta ở Angel "
Nhược Hy vẫn câu cổ Thần Vũ giọng nhỏ nhẹ.
" Em có thích không "
Thần Vũ yêu thương hỏi cô.
" Em rất thích, anh đúng là thiên thần của em"
Thần Vũ mốc trong túi ra chiếc nhẫn kim cương, anh quỳ xuống một chân trước mặt cô,cô bất ngờ nhưng vẫn rất bình tĩnh, cô biết anh đang muốn gì, anh lại ánh mắt thâm tình, dịu dàng nói:
" Người ta thường nói cưới vợ phải cưới liền tay, nhưng anh đã dành 3 năm để yêu thầm em, 3 tháng để ở bên em, nhưng bấy nhiêu đối với anh không đủ, em có thể cho là anh tham lam, nhưng anh chỉ là tham lam để được bên em thôi, Nhược Hy anh rất yêu em, em có đồng ý để anh danh chính ngôn thuận trở thành chồng của em không, thiên thần nhỏ của anh "
Nhược Hy thầm nghĩ sao những lời anh nói có hơi bá đạo vậy, nhưng cô rất hài lòng.
Nhược Hy cười tươi gật đầu, đưa tay nhỏ nhắn xinh xắn về trước mặt anh nói:
" Em đồng ý "
Thần Vũ đeo nhẫn vào tay Nhược Hy, anh liền bế cô đặt lên cửa sổ, trao cho cô nụ hôn tràn ngập hạnh phúc.
Môi chạm môi quấn quýt lấy nhau không rời, chiếc lưỡi tham lam của anh tung tăng dạo quanh trong khoang miệng cô, bờ môi hồng hào mềm mại của cô càng khiến anh đê mê, quấn lấy không rời. Hương thơm dịu nhẹ trên cơ thể của cô càng kích thích anh hơn, muốn mang cô ra ăn sạch sẽ ăn ngay bây giờ.
Anh chợt nhận ra anh chưa cho cô dùng bữa trưa, ba mẹ còn đang đợi, anh đành luyến tiếc rời môi cô.
" Chúng ta xuống dùng cơm trưa, ba mẹ đang chờ "
Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô ngay ngắn lại.
" Vâng ạ "
Nhược Hy nắm tay Thần Vũ cùng nhau bước xuống lầu.
Bàn ăn lúc này có thêm Cố Thần Vương anh trai của Thần Vũ, cô và Thần Vương cũng đã hoàn thành thủ tục chào hỏi.
Cố gia hôm nay không khí trở nên nhộn nhịp hơn, người hầu trong nhà truyền tai nhau:
" Nhị thiếu phu nhân tương lai thật dễ thương"
" Cô ấy rất xinh lại rất dễ chịu nữa "
" Cô ấy còn cười với tôi nữa nè "
Sau bữa cơm mọi người tập trung ở phòng khách dùng trái cây.
Á Hiên dẫn theo một người đàn ông tầm 30 tuổi bước vào, anh nói:
" Nhị thiếu gia luật sư Ngô đã đến "
..........................
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.