Chương 16: Bị Thương.
Ma nữ mary
13/02/2021
Đối phó với nữ nhân Tuyết Băng có chút mềm lòng chỉ sử dụng một số bột phấn ngứa, thuốc sổ để trị mấy nàng quá xấu tính.
Mấy người này đã từng bị cô đánh ngất xỉu, tuy không biết cô có võ công hay là sát thủ nhưng họ vẫn đề cao cảnh giác. Ngấm ngầm mua chuộc đầu bếp bỏ dược vào thức ăn của cô. Đều bị tổng quản phát hiện. Đuổi ra khỏi phủ.
Những quan viên triều đình và thế lực ngầm cũng không chịu yên tĩnh. Dùng xạ hương phối hợp độc dược khiến cô vô sinh liền bị Âu Phong phát hiện dùng hình đánh chết.
Nữ nhân ở cổ đại này thật là mặt hiền như phật mà tâm như rắn rết. Ai cũng xinh đẹp mà lòng dạ xấu xa. Chỉ biết ném đá giấu tay chơi mấy trò này đối với Tuyết Băng đều vô dụng.
Sau nhiều lần thất bại, đám tiểu thiếp này đã liên lạc với thế lực phía sau họ. Âm thầm ám sát Tuyết Băng, đều đi không có người hồi âm.
Ở biệt viện của Tuyết Băng, hoa hồng đủ màu sắc nở rực rỡ đủ biết được anh đã sai người ngày ngày chăm sóc. Hoa hồng được tiến cống không ngừng được đưa đến phủ cho anh. Những lúc nhớ nàng anh thường sai người cắt những cành hồng đỏ thắm vào trưng trong phòng, mùi hương khi ngửi gần giống như mùi hương trên cơ thể nàng phát ra. Ngọt ngào như mật ngọt.
Tuyết Băng ở trong phòng bằng giác quan nhạy bén và kiếm huyết, từng đường kiếm giải quyết nhanh gọn lẹ đám sát thủ được phái tới.
Kiếm huyết của cô không ngừng cải tiến phương pháp để tăng tốc độ và cùng độ chính xác cao. Đã tăng lên nhiều cấp độ.
Thiên Tuyết cũng nhiều lần khen cô có năng khiếu võ học. Có sự biến hóa không ngừng. Hai người thường xuyên trao đổi võ công.
Đống xác chết la liệt được làm phân bón cho vườn hồng xinh đẹp của cô.
Cấp độ sát thủ ngày càng có thân thủ kiệt xuất. Ban đầu cô cũng không mấy quan tâm. Nhưng bọn chúng càng lộng hành. Sát thủ đứng đầu lên tiếng:
- Sáttttttt.
Bọn chúng cùng xông lên. Tuyết Băng ngáp ngắn ngáp dài.
- Thật phiền phức. Dám ảnh hưởng đến giấc ngủ của bổn cô nương ta.
Lưỡi kiếm nhanh chóng xoay tròn như những cánh hoa rơi xuống trên da thịt của đám sát thủ này.
Chiêu lóc thịt còn xương này của cô được đặt một cái tên nghe cũng hay hay.
- Hoa cốt kiếm pháp.
Kiếm đi đến đâu thì nơi đó chỉ còn xương. Từng đĩa thịt người được cắt không dày không mỏng đưa đến các tiểu viện.
Trong viện tiểu thiết không ngừng phát ra tiếng là hét.
- Á.. á..
Có người ngất xỉu, có người nôn ói và có rất nhiều tiểu thiếp bị ám ảnh đến phát điên.
Phủ Âu Phong nổi lên những tin tức kinh khủng về vị Vương phi này.
Âu Phong mặc kệ cho nàng vui chơi. Không phải, anh không quản. Mà không muốn để nàng có thời gian suy nghĩ đến việc khác.
Ở cổ đại lâu dần, Tuyết Băng ít khi nhớ tới hiện đại trừ khi gặp Thiên Tuyết. Cô nhớ tỷ tỷ ở hiện đại. Tỷ tỷ cổ đại cô cũng rất thích.
Tin tức về nữ sát thủ Tuyết Băng từ phủ lang ra. Tuyết Băng không nghĩ đến còn có người có thuật ẩn thân đến cả cô cũng không phát hiện ra.
Giang hồ sôi nổi bàn về cô nhiều vô kể.
- Giết người không thấy máu.
Giết người không thấy máu đối với cô không vui. Cô thích dòng máu nóng dùng để rửa sạch kiếm mà Thiên Tuyết tặng.
Một lần, Tuyết Băng bị phân tâm khi có một đứa con của nô tài chạy vào hướng mũi kiếm của Tuyết Băng vì vội vàng thu kiếm lại khiến cánh tay của cô lại chảy máu rất nhiều. Máu cô loãng hơn máu người bình thường. Chỉ cần có miệng vết thương là nó lại phun huyết như phun mưa.
Nhân cơ hội phân tâm. Đám sát thủ bỏ trốn. Một tên bị phi tiêu của cô đâm trúng.
- Còn dám chạy.
Cô ném bom mini, bọn chúng nổ thành những mảnh thịt nhỏ. Những tên ở gần chưa kịp chạy không còn một mảnh.
Hôm nay, cô không vận nội công được. Nội công của Tuyết Băng gần như hư không. Đám sát thủ tiến tới gần.
Tuyết Băng buông kiếm xuống đất. Bọn chúng nghĩ cô chuẩn bị bó tay chờ bị giết. Sai lầm. Bắt đầu, cô sử dụng ám khí do tổ trước đây chế tạo. Tuyết Băng vẫn cười:
- Muốn giết ta không dễ thực hiện đâu.
Nhưng nhiều tên sát thủ biến hóa khôn lường.
Một kiếm cắt qua cánh tay của cô. Làm chậm tốc độ phóng ám khí. Tử sĩ không ngừng đâm tới phía của Tuyết Băng, máu từ cánh tay chảy xuống bàn tay, nhỏ giọt xuống đất.
Đám người này không tính sống sót rời đi.
Khi một kiếm đâm xuyên qua vai cô máu phun trào thành dòng thì Âu Phong xuất hiện.
Tiếng đánh nhau quá lớn trong biệt viện xa này khiến mọi người canh gác chấn kinh.
Âu Phong không nghĩ đến ai có thể ngang nhiên đột nhập vào phủ của anh như vậy.
Chắc chắn, trong phủ anh có nội gián tiếp tay.
Đỡ lấy cả người gầy yếu của cô. Âu Phong sửng sốt.
Mấy người này đã từng bị cô đánh ngất xỉu, tuy không biết cô có võ công hay là sát thủ nhưng họ vẫn đề cao cảnh giác. Ngấm ngầm mua chuộc đầu bếp bỏ dược vào thức ăn của cô. Đều bị tổng quản phát hiện. Đuổi ra khỏi phủ.
Những quan viên triều đình và thế lực ngầm cũng không chịu yên tĩnh. Dùng xạ hương phối hợp độc dược khiến cô vô sinh liền bị Âu Phong phát hiện dùng hình đánh chết.
Nữ nhân ở cổ đại này thật là mặt hiền như phật mà tâm như rắn rết. Ai cũng xinh đẹp mà lòng dạ xấu xa. Chỉ biết ném đá giấu tay chơi mấy trò này đối với Tuyết Băng đều vô dụng.
Sau nhiều lần thất bại, đám tiểu thiếp này đã liên lạc với thế lực phía sau họ. Âm thầm ám sát Tuyết Băng, đều đi không có người hồi âm.
Ở biệt viện của Tuyết Băng, hoa hồng đủ màu sắc nở rực rỡ đủ biết được anh đã sai người ngày ngày chăm sóc. Hoa hồng được tiến cống không ngừng được đưa đến phủ cho anh. Những lúc nhớ nàng anh thường sai người cắt những cành hồng đỏ thắm vào trưng trong phòng, mùi hương khi ngửi gần giống như mùi hương trên cơ thể nàng phát ra. Ngọt ngào như mật ngọt.
Tuyết Băng ở trong phòng bằng giác quan nhạy bén và kiếm huyết, từng đường kiếm giải quyết nhanh gọn lẹ đám sát thủ được phái tới.
Kiếm huyết của cô không ngừng cải tiến phương pháp để tăng tốc độ và cùng độ chính xác cao. Đã tăng lên nhiều cấp độ.
Thiên Tuyết cũng nhiều lần khen cô có năng khiếu võ học. Có sự biến hóa không ngừng. Hai người thường xuyên trao đổi võ công.
Đống xác chết la liệt được làm phân bón cho vườn hồng xinh đẹp của cô.
Cấp độ sát thủ ngày càng có thân thủ kiệt xuất. Ban đầu cô cũng không mấy quan tâm. Nhưng bọn chúng càng lộng hành. Sát thủ đứng đầu lên tiếng:
- Sáttttttt.
Bọn chúng cùng xông lên. Tuyết Băng ngáp ngắn ngáp dài.
- Thật phiền phức. Dám ảnh hưởng đến giấc ngủ của bổn cô nương ta.
Lưỡi kiếm nhanh chóng xoay tròn như những cánh hoa rơi xuống trên da thịt của đám sát thủ này.
Chiêu lóc thịt còn xương này của cô được đặt một cái tên nghe cũng hay hay.
- Hoa cốt kiếm pháp.
Kiếm đi đến đâu thì nơi đó chỉ còn xương. Từng đĩa thịt người được cắt không dày không mỏng đưa đến các tiểu viện.
Trong viện tiểu thiết không ngừng phát ra tiếng là hét.
- Á.. á..
Có người ngất xỉu, có người nôn ói và có rất nhiều tiểu thiếp bị ám ảnh đến phát điên.
Phủ Âu Phong nổi lên những tin tức kinh khủng về vị Vương phi này.
Âu Phong mặc kệ cho nàng vui chơi. Không phải, anh không quản. Mà không muốn để nàng có thời gian suy nghĩ đến việc khác.
Ở cổ đại lâu dần, Tuyết Băng ít khi nhớ tới hiện đại trừ khi gặp Thiên Tuyết. Cô nhớ tỷ tỷ ở hiện đại. Tỷ tỷ cổ đại cô cũng rất thích.
Tin tức về nữ sát thủ Tuyết Băng từ phủ lang ra. Tuyết Băng không nghĩ đến còn có người có thuật ẩn thân đến cả cô cũng không phát hiện ra.
Giang hồ sôi nổi bàn về cô nhiều vô kể.
- Giết người không thấy máu.
Giết người không thấy máu đối với cô không vui. Cô thích dòng máu nóng dùng để rửa sạch kiếm mà Thiên Tuyết tặng.
Một lần, Tuyết Băng bị phân tâm khi có một đứa con của nô tài chạy vào hướng mũi kiếm của Tuyết Băng vì vội vàng thu kiếm lại khiến cánh tay của cô lại chảy máu rất nhiều. Máu cô loãng hơn máu người bình thường. Chỉ cần có miệng vết thương là nó lại phun huyết như phun mưa.
Nhân cơ hội phân tâm. Đám sát thủ bỏ trốn. Một tên bị phi tiêu của cô đâm trúng.
- Còn dám chạy.
Cô ném bom mini, bọn chúng nổ thành những mảnh thịt nhỏ. Những tên ở gần chưa kịp chạy không còn một mảnh.
Hôm nay, cô không vận nội công được. Nội công của Tuyết Băng gần như hư không. Đám sát thủ tiến tới gần.
Tuyết Băng buông kiếm xuống đất. Bọn chúng nghĩ cô chuẩn bị bó tay chờ bị giết. Sai lầm. Bắt đầu, cô sử dụng ám khí do tổ trước đây chế tạo. Tuyết Băng vẫn cười:
- Muốn giết ta không dễ thực hiện đâu.
Nhưng nhiều tên sát thủ biến hóa khôn lường.
Một kiếm cắt qua cánh tay của cô. Làm chậm tốc độ phóng ám khí. Tử sĩ không ngừng đâm tới phía của Tuyết Băng, máu từ cánh tay chảy xuống bàn tay, nhỏ giọt xuống đất.
Đám người này không tính sống sót rời đi.
Khi một kiếm đâm xuyên qua vai cô máu phun trào thành dòng thì Âu Phong xuất hiện.
Tiếng đánh nhau quá lớn trong biệt viện xa này khiến mọi người canh gác chấn kinh.
Âu Phong không nghĩ đến ai có thể ngang nhiên đột nhập vào phủ của anh như vậy.
Chắc chắn, trong phủ anh có nội gián tiếp tay.
Đỡ lấy cả người gầy yếu của cô. Âu Phong sửng sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.