Chương 40
Miny
30/08/2014
"whắt đờ phắc?" Long đập bàn cái rầm
"không tin hả? Không tin thì đi chết đi. Thế là ok" nó phán cho 1 câu phũ phàng
"em là người đứng đầu Tứ Đại Angle sao" hắn khá ngạc nhiên
"sao? Anh thấy như thế nào? Sợ à" nó ra giọng khiêu khích
"gộp lại sao nhưng mà tốt không" Khoa vuốt tóc Ely
"vậy mạnh hơn chứ sao?" Aly ra vẻ
"ừm, chúng ta có 4 mấy nàng ni có 4 nhân đôi lên là đội quân quá hùng mạnh òi" Shin xoa cằm ngẫm nghĩ
Nó đang đứng tựa ban công ngắm cảnh, chiếc váy trắng mỏng manh là vai nó run run, bờ môi mấp máy, mái tóc tung trong gió tựa thiên thần nhưng ánh mắt sắc lạnh mang đầy chết chóc của ác quỷ. Hơi ấm lan rộng!
"anh ôm vậy hết lạnh chưa" hắn hỏi
"em sợ lắm Khánh à" nó giữ tay hắn "trái tim em..."
"không sao đâu Linh Trang à, em sẽ sống thôi. Sống tốt nữa đó, có anh không gì phải sợ" hắn an ủi nó
"nhưng liệu có..." nó ấp úng
"tới lúc đó anh sẽ đi cùng em" hắn mím môi cười rồi hôn nhẹ lên trán nó
"không. Thiếu em anh sẽ sống tốt hơn" nó giận dỗi
"em đừng nói nữa" hắn bịt kín môi nó bằng 1 nụ hôn. Đâu ai biết mai này xảy ra chuyện gì? Tình cảm của họ sẽ đi về đâu? Nhưng mà họ sẽ luôn nắm giữ nếu nó ở trong tầm tay và họ luôn nâng niu nó dù nó vút bay đi nơi chân trời. Sẽ có 1 tình yêu mãi được lưu giữ trong tim. Tình yêu chân thành và vĩnh cửu!!!
"không tin hả? Không tin thì đi chết đi. Thế là ok" nó phán cho 1 câu phũ phàng
"em là người đứng đầu Tứ Đại Angle sao" hắn khá ngạc nhiên
"sao? Anh thấy như thế nào? Sợ à" nó ra giọng khiêu khích
"gộp lại sao nhưng mà tốt không" Khoa vuốt tóc Ely
"vậy mạnh hơn chứ sao?" Aly ra vẻ
"ừm, chúng ta có 4 mấy nàng ni có 4 nhân đôi lên là đội quân quá hùng mạnh òi" Shin xoa cằm ngẫm nghĩ
Nó đang đứng tựa ban công ngắm cảnh, chiếc váy trắng mỏng manh là vai nó run run, bờ môi mấp máy, mái tóc tung trong gió tựa thiên thần nhưng ánh mắt sắc lạnh mang đầy chết chóc của ác quỷ. Hơi ấm lan rộng!
"anh ôm vậy hết lạnh chưa" hắn hỏi
"em sợ lắm Khánh à" nó giữ tay hắn "trái tim em..."
"không sao đâu Linh Trang à, em sẽ sống thôi. Sống tốt nữa đó, có anh không gì phải sợ" hắn an ủi nó
"nhưng liệu có..." nó ấp úng
"tới lúc đó anh sẽ đi cùng em" hắn mím môi cười rồi hôn nhẹ lên trán nó
"không. Thiếu em anh sẽ sống tốt hơn" nó giận dỗi
"em đừng nói nữa" hắn bịt kín môi nó bằng 1 nụ hôn. Đâu ai biết mai này xảy ra chuyện gì? Tình cảm của họ sẽ đi về đâu? Nhưng mà họ sẽ luôn nắm giữ nếu nó ở trong tầm tay và họ luôn nâng niu nó dù nó vút bay đi nơi chân trời. Sẽ có 1 tình yêu mãi được lưu giữ trong tim. Tình yêu chân thành và vĩnh cửu!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.