Nữ Sinh Trong Kí Túc Xá Nam Sinh
Chương 46: Khúc Nhạc Dạo Trên Xe
Khinh Điêu Đích Huyền Tử
16/02/2024
Váy ngủ của Hình Lộ đã bị Tề Dự kéo hỏng nên bây giờ Hình Lộ đang ngủ khỏa thân.
Bây giờ cô ngơ ngác ngồi trên giường, tấm chăn nhung mỏng màu xanh lam trượt xuống, để lộ làn da trắng như tuyết. Màu xanh lam luôn mang đến cho người ta cảm giác trong sạch thánh thiện, làn da của Hình Lộ càng nổi bật hơn.
Hơn nữa, trên người Hình Lộ cũng phủ đầy những vết tím bầm và những dấu hôn xanh tím, bao trùm khắp toàn thân, nhìn qua trông dâm đãng dị thường.
“Bảo bối... Em có đói bụng không?” Triệu Bác khàn giọng hỏi.
Hình Lộ gật đầu, cô hơi ngượng ngùng, nhanh chóng thu mình vào trong chăn, dùng chăn trùm kín đầu.
Triệu Bác tiếc nuối nhìn thêm một chút, sau đó mở tủ quần áo lấy một chiếc áo sơ mi trắng của mình đưa cho cô.
“Em mặc tạm cái này đi, buổi tối anh ra ngoài mua cho em một bộ quần áo mới.
Hình Lộ gật đầu, nhận lấy áo sơ mi, ngoan ngoãn mặc vào.
Cô có dáng người nhỏ nhắn, thân hình mảnh mai, khung xương tinh tế. Chiếc áo sơ mi của Triệu Bác khá rộng, vạt áo có thể che phủ đến đùi cô, nửa kín nửa hở, trông vô cùng quyến rũ.
Triệu Bác nghĩ đến cô gái này vừa rồi còn trần truồng nằm dưới thân mình thì bỗng cảm thấy khó thở, bụng dưới hắn căng cứng, cảm giác như dương vật lại sắp cương lên rồi.
Hắn nhắm mắt lại, cố gắng kìm nén dục vọng đang rục rịch muốn thức dậy.
“Bảo bối, chúng ta đi ăn thôi.”
Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Hình Lộ, tay kia bá đạo khoác lấy eo cô.
Sao mà gầy thế này? Triệu Bác nhíu mày thầm nghĩ.
Mẹ Triệu muốn Triệu Bác nhanh chóng cho Hình Lộ một danh phận, muốn cô trở thành bạn gái danh chính ngôn thuận của hắn.
Nhưng mà...
Triệu Bác nhìn Hình Lộ.
Không biết tại sao, nhưng hắn thực sự không dám tỏ tình.
Hắn sợ đôi môi anh đào mềm mại kia nói ra hai chữ từ chối.
Thế nên, Triệu Bác theo bản năng lựa chọn chạy trốn. Chuyện gì đến thì sẽ đến, mọi chuyện cứ đến rồi tính tiếp, hắn quyết định đi từng bước một.
Lúc hai người xuống lầu thì mẹ Triệu vẫn đang nói bóng nói gió, trò chuyện với Tề Dự và Thủy Thanh Hành.
Không cần biết mẹ Triệu trước đây sống như thế nào, nhưng bà cũng là người từng trải. Làm gì có chuyện bà không nhìn ra được hai chàng trai này cũng thích Hình Lộ cơ chứ, làm gì có chuyện bà không nhìn ra được hai chàng trai này cũng có mối quan hệ không đơn giản với Hình Lộ cơ chứ.
Mặc dù điều này khiến mẹ Triệu cảm thấy hơi khó chịu, nhưng dù sao thì bà cũng tôn trọng sự lựa chọn của con trai mình.
Triệu Bác từ nhỏ đã là người làm việc có chủ kiến, mẹ Triệu tin tưởng cô gái mà con trai mình coi trọng chắc chắn không kém cỏi.
Điều quan trọng nhất là mẹ Triệu cũng có thiện cảm với Hình Lộ.
Bà tin rằng mình cảm thấy Hình Lộ và hai thanh niên kia dây dưa không rõ là vì có một hiểu lầm nào đó mà bà không biết.
Mà hiểu lầm thì sớm muộn cũng sẽ được làm sáng tỏ.
Thế nên mẹ Triệu mới quanh co lòng vòng, nói đầy ẩn ý với Tề Dự và Thủy Thanh Hành.
Nhưng điều khiến mẹ Triệu cảm thấy đau đớn đó là...
Bà đã nói chuyện lâu như thế mà vẫn không thể moi được bất cứ thông tin hữu ích nào.
Không thể không nói, đây thực sự là một chuyện rất đau đớn...
Cuối cùng, mẹ Triệu thực sự không nghĩ ra được chuyện gì để nói nữa, thế nên bà chỉ có thể mỉm cười nhìn Tề Dự và Thủy Thanh Hành.
“Mẹ...” Triệu Bác nắm tay Hình Lộ, chậm rãi đi từ trên lầu xuống, cứu mẹ Triệu khỏi khung cảnh ngượng ngùng.
“Tiểu Bác xuống rồi đó à?” Mẹ Triệu thấy thế thì mỉm cười âu yếm.
Triệu Bác đi tới trước mặt mẹ, tự giác xoa bóp chân cho bà. Mặc dù bác sĩ đã nói hai chân mẹ Triệu đã tàn phế rồi, nhưng Triệu Bác vẫn không muốn từ bỏ.
Không thử thì làm sao biết sẽ không có kỳ tích xuất hiện cơ chứ?
“Mẹ, con muốn đưa Hình Lộ ra ngoài mua quần áo. Nhưng mà...” Triệu Bác xấu hổ nhìn Hình Lộ.
Mẹ Triệu vừa nhìn đã hiểu.
Hình Lộ lúc này đang mặc áo sơ mi của con trai bà, làn da trần của cô lộ ra ngoài, còn lưu lại rõ ràng các “dấu vết phạm tội” của Triệu Bác.
Tên tiểu tử thối này, không biết đã làm mạnh đến mức nào mà hỏng cả quần áo của con gái nhà người ta, lại còn lưu lại nhiều dấu vết như vậy nữa. Mẹ Triệu vẫn nhớ rõ, lúc Hình Lộ đến đây, cô mặc một chiếc váy liền màu trắng.
“Con đến tủ quần áo của mẹ xem thử xem, chắc sẽ có bộ nào Hình Lộ có thể mặc được.”
Triệu Bác gật đầu, buông Hình Lộ ra rồi lên phòng mẹ.
...
Một lát sau, Triệu Bác cầm xuống một bộ quần áo của mẹ Triệu. Đó là một chiếc váy khoét hông, màu be, nếu Hình Lộ mặc vào chắc chắn sẽ vô cùng tôn dáng.
“Ồ! Không tệ nha...” Thủy Thanh Hành đứng lên, nhận lấy bộ quần áo trong tay Triệu Bác rồi ướm vào người Hình Lộ: “Em mau đi thay đồ đi...”
Thủy Thanh Hành vừa nhìn thấy bộ váy này thì trong lòng đã nảy ra bao nhiêu suy nghĩ kỳ quái.
Nếu bảo bối mặc bộ váy này vào thì các đường cong tinh xảo trên cơ thể nhất định sẽ được phô bày không sót chút nào! Hắn nghĩ thế thôi mà đã không thể đợi thêm được nữa rồi.
Tề Dự đứng ở bên cạnh, mặc dù không nói câu nào nhưng ánh mắt của hắn cũng đã bộc lộ hết những gì hắn đang nghĩ trong lòng.
Ba phút sau...
Hình Lộ thay quần áo xong, đi ra ngoài.
Ba người đàn ông nhìn cô, đồng thời hít sâu một hơi.
Theo tầm mắt của họ nhìn sang chỉ thấy thiếu nữ đang luống cuống đứng đó.
Mái tóc ngắn được thiếu nữ nhẹ nhàng vén ra sau tai, nửa người trên chiếc váy là lụa bó sát, vừa vặn tôn lên những đường cong cơ thể.
Sau khi Hình Lộ mặc lên thì lập tức biến thành một thiếu nữ vừa ngây thơ vừa quyến rũ.
Ánh mắt ba người đàn ông như sắp dán chặt lên bộ ngực của Hình Lộ.
Hình dạng đó...
Cả ba người đều nhớ lại cảm giác tuyệt vời khi môi lưỡi của mình quấn quýt lấy nó.
Còn cả bờ mông tròn trịa.
Phần thân dưới của chiếc váy này cũng là lụa, thiết kế phần váy rất đẹp mắt, càng tôn dáng và làm bờ mông thêm săn chắc căng tròn.
Ánh mắt của ba người đàn ông nhìn dọc theo đường cong thân thể của Hình Lộ, ánh mắt rực lửa không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm vào mông cô.
Ba người đồng thời nhớ lại...
Thời gian làm tình.
Khi bọn họ tiến vào cô từ phía sau thì đều nắm lấy bờ mông tròn trịa đẫy đà đó. Cho dù là cảm xúc hay là sự vừa vặn, tất cả đều vô cùng phù hợp, kết hợp hoàn hảo.
“A! Tự nhiên cảm thấy hơi nóng nhỉ.” Thủy Thanh Hành vung tay quạt gió, biểu thị bản thân thực sự rất nóng.
Tề Dự cũng khẽ cười, bày tỏ mình cũng có cảm xúc giống Thủy Thanh Hành.
Bởi vì, có một nguồn nhiệt ở ngay bên cạnh thế này, làm sao có thể không nóng cho được?
Sau khi tạm biệt mẹ Triệu, Triệu Bác nắm tay Hình Lộ đi tới gara để xe.
Tất nhiên Tề Dự và Thủy Thanh Hành cũng lập tức đi theo.
Nói đùa, nhìn thấy Hình Lộ như vậy, bọn họ không tin Triệu Bác có thể nhịn được, tất nhiên là bọn họ cũng không nhịn được, thế nên nhất định phải đi theo.
Triệu Bác lái một chiếc Land Rover, không gian trong xe cũng không không đến nỗi, nhưng ba người đàn ông to lớn cùng lên xe thì lại có vẻ như chật chội rất nhiều.
Hình Lộ đang định ngồi ghế phụ bên cạnh Triệu Bác, nhưng vừa mở cửa xe đã bị Thủy Thanh hành ôm ngang hông. Nhân lúc Hình Lộ chưa kịp phản ứng, Thủy Thanh hành lập tức kéo cô về phía sau.
Bây giờ cô ngơ ngác ngồi trên giường, tấm chăn nhung mỏng màu xanh lam trượt xuống, để lộ làn da trắng như tuyết. Màu xanh lam luôn mang đến cho người ta cảm giác trong sạch thánh thiện, làn da của Hình Lộ càng nổi bật hơn.
Hơn nữa, trên người Hình Lộ cũng phủ đầy những vết tím bầm và những dấu hôn xanh tím, bao trùm khắp toàn thân, nhìn qua trông dâm đãng dị thường.
“Bảo bối... Em có đói bụng không?” Triệu Bác khàn giọng hỏi.
Hình Lộ gật đầu, cô hơi ngượng ngùng, nhanh chóng thu mình vào trong chăn, dùng chăn trùm kín đầu.
Triệu Bác tiếc nuối nhìn thêm một chút, sau đó mở tủ quần áo lấy một chiếc áo sơ mi trắng của mình đưa cho cô.
“Em mặc tạm cái này đi, buổi tối anh ra ngoài mua cho em một bộ quần áo mới.
Hình Lộ gật đầu, nhận lấy áo sơ mi, ngoan ngoãn mặc vào.
Cô có dáng người nhỏ nhắn, thân hình mảnh mai, khung xương tinh tế. Chiếc áo sơ mi của Triệu Bác khá rộng, vạt áo có thể che phủ đến đùi cô, nửa kín nửa hở, trông vô cùng quyến rũ.
Triệu Bác nghĩ đến cô gái này vừa rồi còn trần truồng nằm dưới thân mình thì bỗng cảm thấy khó thở, bụng dưới hắn căng cứng, cảm giác như dương vật lại sắp cương lên rồi.
Hắn nhắm mắt lại, cố gắng kìm nén dục vọng đang rục rịch muốn thức dậy.
“Bảo bối, chúng ta đi ăn thôi.”
Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Hình Lộ, tay kia bá đạo khoác lấy eo cô.
Sao mà gầy thế này? Triệu Bác nhíu mày thầm nghĩ.
Mẹ Triệu muốn Triệu Bác nhanh chóng cho Hình Lộ một danh phận, muốn cô trở thành bạn gái danh chính ngôn thuận của hắn.
Nhưng mà...
Triệu Bác nhìn Hình Lộ.
Không biết tại sao, nhưng hắn thực sự không dám tỏ tình.
Hắn sợ đôi môi anh đào mềm mại kia nói ra hai chữ từ chối.
Thế nên, Triệu Bác theo bản năng lựa chọn chạy trốn. Chuyện gì đến thì sẽ đến, mọi chuyện cứ đến rồi tính tiếp, hắn quyết định đi từng bước một.
Lúc hai người xuống lầu thì mẹ Triệu vẫn đang nói bóng nói gió, trò chuyện với Tề Dự và Thủy Thanh Hành.
Không cần biết mẹ Triệu trước đây sống như thế nào, nhưng bà cũng là người từng trải. Làm gì có chuyện bà không nhìn ra được hai chàng trai này cũng thích Hình Lộ cơ chứ, làm gì có chuyện bà không nhìn ra được hai chàng trai này cũng có mối quan hệ không đơn giản với Hình Lộ cơ chứ.
Mặc dù điều này khiến mẹ Triệu cảm thấy hơi khó chịu, nhưng dù sao thì bà cũng tôn trọng sự lựa chọn của con trai mình.
Triệu Bác từ nhỏ đã là người làm việc có chủ kiến, mẹ Triệu tin tưởng cô gái mà con trai mình coi trọng chắc chắn không kém cỏi.
Điều quan trọng nhất là mẹ Triệu cũng có thiện cảm với Hình Lộ.
Bà tin rằng mình cảm thấy Hình Lộ và hai thanh niên kia dây dưa không rõ là vì có một hiểu lầm nào đó mà bà không biết.
Mà hiểu lầm thì sớm muộn cũng sẽ được làm sáng tỏ.
Thế nên mẹ Triệu mới quanh co lòng vòng, nói đầy ẩn ý với Tề Dự và Thủy Thanh Hành.
Nhưng điều khiến mẹ Triệu cảm thấy đau đớn đó là...
Bà đã nói chuyện lâu như thế mà vẫn không thể moi được bất cứ thông tin hữu ích nào.
Không thể không nói, đây thực sự là một chuyện rất đau đớn...
Cuối cùng, mẹ Triệu thực sự không nghĩ ra được chuyện gì để nói nữa, thế nên bà chỉ có thể mỉm cười nhìn Tề Dự và Thủy Thanh Hành.
“Mẹ...” Triệu Bác nắm tay Hình Lộ, chậm rãi đi từ trên lầu xuống, cứu mẹ Triệu khỏi khung cảnh ngượng ngùng.
“Tiểu Bác xuống rồi đó à?” Mẹ Triệu thấy thế thì mỉm cười âu yếm.
Triệu Bác đi tới trước mặt mẹ, tự giác xoa bóp chân cho bà. Mặc dù bác sĩ đã nói hai chân mẹ Triệu đã tàn phế rồi, nhưng Triệu Bác vẫn không muốn từ bỏ.
Không thử thì làm sao biết sẽ không có kỳ tích xuất hiện cơ chứ?
“Mẹ, con muốn đưa Hình Lộ ra ngoài mua quần áo. Nhưng mà...” Triệu Bác xấu hổ nhìn Hình Lộ.
Mẹ Triệu vừa nhìn đã hiểu.
Hình Lộ lúc này đang mặc áo sơ mi của con trai bà, làn da trần của cô lộ ra ngoài, còn lưu lại rõ ràng các “dấu vết phạm tội” của Triệu Bác.
Tên tiểu tử thối này, không biết đã làm mạnh đến mức nào mà hỏng cả quần áo của con gái nhà người ta, lại còn lưu lại nhiều dấu vết như vậy nữa. Mẹ Triệu vẫn nhớ rõ, lúc Hình Lộ đến đây, cô mặc một chiếc váy liền màu trắng.
“Con đến tủ quần áo của mẹ xem thử xem, chắc sẽ có bộ nào Hình Lộ có thể mặc được.”
Triệu Bác gật đầu, buông Hình Lộ ra rồi lên phòng mẹ.
...
Một lát sau, Triệu Bác cầm xuống một bộ quần áo của mẹ Triệu. Đó là một chiếc váy khoét hông, màu be, nếu Hình Lộ mặc vào chắc chắn sẽ vô cùng tôn dáng.
“Ồ! Không tệ nha...” Thủy Thanh Hành đứng lên, nhận lấy bộ quần áo trong tay Triệu Bác rồi ướm vào người Hình Lộ: “Em mau đi thay đồ đi...”
Thủy Thanh Hành vừa nhìn thấy bộ váy này thì trong lòng đã nảy ra bao nhiêu suy nghĩ kỳ quái.
Nếu bảo bối mặc bộ váy này vào thì các đường cong tinh xảo trên cơ thể nhất định sẽ được phô bày không sót chút nào! Hắn nghĩ thế thôi mà đã không thể đợi thêm được nữa rồi.
Tề Dự đứng ở bên cạnh, mặc dù không nói câu nào nhưng ánh mắt của hắn cũng đã bộc lộ hết những gì hắn đang nghĩ trong lòng.
Ba phút sau...
Hình Lộ thay quần áo xong, đi ra ngoài.
Ba người đàn ông nhìn cô, đồng thời hít sâu một hơi.
Theo tầm mắt của họ nhìn sang chỉ thấy thiếu nữ đang luống cuống đứng đó.
Mái tóc ngắn được thiếu nữ nhẹ nhàng vén ra sau tai, nửa người trên chiếc váy là lụa bó sát, vừa vặn tôn lên những đường cong cơ thể.
Sau khi Hình Lộ mặc lên thì lập tức biến thành một thiếu nữ vừa ngây thơ vừa quyến rũ.
Ánh mắt ba người đàn ông như sắp dán chặt lên bộ ngực của Hình Lộ.
Hình dạng đó...
Cả ba người đều nhớ lại cảm giác tuyệt vời khi môi lưỡi của mình quấn quýt lấy nó.
Còn cả bờ mông tròn trịa.
Phần thân dưới của chiếc váy này cũng là lụa, thiết kế phần váy rất đẹp mắt, càng tôn dáng và làm bờ mông thêm săn chắc căng tròn.
Ánh mắt của ba người đàn ông nhìn dọc theo đường cong thân thể của Hình Lộ, ánh mắt rực lửa không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm vào mông cô.
Ba người đồng thời nhớ lại...
Thời gian làm tình.
Khi bọn họ tiến vào cô từ phía sau thì đều nắm lấy bờ mông tròn trịa đẫy đà đó. Cho dù là cảm xúc hay là sự vừa vặn, tất cả đều vô cùng phù hợp, kết hợp hoàn hảo.
“A! Tự nhiên cảm thấy hơi nóng nhỉ.” Thủy Thanh Hành vung tay quạt gió, biểu thị bản thân thực sự rất nóng.
Tề Dự cũng khẽ cười, bày tỏ mình cũng có cảm xúc giống Thủy Thanh Hành.
Bởi vì, có một nguồn nhiệt ở ngay bên cạnh thế này, làm sao có thể không nóng cho được?
Sau khi tạm biệt mẹ Triệu, Triệu Bác nắm tay Hình Lộ đi tới gara để xe.
Tất nhiên Tề Dự và Thủy Thanh Hành cũng lập tức đi theo.
Nói đùa, nhìn thấy Hình Lộ như vậy, bọn họ không tin Triệu Bác có thể nhịn được, tất nhiên là bọn họ cũng không nhịn được, thế nên nhất định phải đi theo.
Triệu Bác lái một chiếc Land Rover, không gian trong xe cũng không không đến nỗi, nhưng ba người đàn ông to lớn cùng lên xe thì lại có vẻ như chật chội rất nhiều.
Hình Lộ đang định ngồi ghế phụ bên cạnh Triệu Bác, nhưng vừa mở cửa xe đã bị Thủy Thanh hành ôm ngang hông. Nhân lúc Hình Lộ chưa kịp phản ứng, Thủy Thanh hành lập tức kéo cô về phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.