Chương 77
Diệp Đường
01/09/2023
“Nói chuyện gì?” Khương Nhan hỏi thẳng, ánh mắt hiện lên sự khó hiểu.
Giản Bách trao cho cô một nụ cười đầy ẩn ý, “Chị có chắc là chị muốn nghe em nói chuyện này ở đây không?”
Đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, xung quanh có không ít phóng viên đi qua đi lại. Không biết vì sao, Khương Nhan bỗng dưng có linh cảm rằng chuyện này cũng không phải là chuyện mà cô muốn nghe, ánh mắt bèn hiện lên sự cảnh giác.
Giản Bách nhìn thấy sự cảnh giác trong ánh mắt của cô, trong lòng âm thầm bi thương, “Em sẽ không làm gì chị, chỉ muốn nói với chị vài câu mà thôi.”
Đúng vậy, cũng chỉ là vài câu nói mà thôi, nhưng cậu đã suy nghĩ thật lâu mới quyết định nói ra. Bởi vì nếu không nói ra, cậu sẽ hối hận cả đời.
……
Hai người ngồi đối diện nhau trên một chiếc bàn trong góc, vẻ mặt chẳng mấy nhiệt tình, giống như bạn bè bình thường tán gẫu vài câu mà thôi.
Mặc dù hôm nay có rất nhiều người đến tham dự, nhưng với tư cách là nam nữ chính của bộ phim, hai người họ vẫn nhận được rất nhiều sự chú ý, Khương Nhan đương nhiên không muốn người khác chụp được cảnh hai người họ ngồi nói chuyện với nhau.
Giản Bách dường như đang cân nhắc xem nên nói như thế nào, dáng vẻ có chút hồi hộp căng thẳng, tay cầm ly rượu bất giác run lên, tạo thành từng gợn sóng trong ly rượu.
Khương Nhan ngồi đối diện cậu, thong thả nhấp một ngụm rượu vang đỏ trên tay. Có lẽ là cô uống hơi nhiều, nhiệt độ trong phòng lại cao, mặt cô bắt đầu đỏ bừng lên.
Giản Bách nhìn cô. Dưới ánh đèn, khuôn mặt ửng đỏ của Khương Nhan xinh đẹp đến lạ thường, mỗi một cử động trên khuôn mặt đều quyến rũ vô cùng.
Cuối cùng, cậu cũng bình tĩnh mà nói, “Chị có biết là chị có sức hấp dẫn rất đặc biệt không?”
Giản Bách đang suy nghĩ nên nói tiếp như thế nào để không có vẻ đột ngột, bởi vậy nên mới hỏi một câu như vậy. Nhưng sự thật chứng minh, cách mở đầu này của cậu không đúng lắm.
Khương Nhan lắc nhẹ ly rượu vang đỏ trong tay, đưa lên mũi, nhắm mắt lại nhẹ nhàng ngửi mùi rượu. Sau đó, cô chậm rãi mở mắt ra, chớp chớp hàng mi dài, cười khẽ một tiếng, “Sau đó thì sao?”
Dường như không lường trước được là cô sẽ trả lời như vậy, Giản Bách hơi sửng sốt, sau đó một hơi uống cạn ly rượu vang đỏ trên tay, mạnh dạn đứng dậy đi đến gần Khương Nhan, gằn từng chữ một mà nói, “Đặc biệt hấp dẫn làm em muốn đến gần chị hơn.”
Cậu ấy đang tỏ tình sao? Khương Nhan nhìn cậu kề sát người lại đây, trong đầu ngay lập tức hiện lên suy nghĩ đó, đồng thời lùi về phía sau, buột miệng thốt ra một câu, “Cảm ơn cậu, chỉ tiếc là trên người cậu không có sức hấp dẫn khiến tôi muốn đến gần.”
Lời từ chối dứt khoát và thẳng thắn.
Giản Bách nhìn Khương Nhan với ánh mắt ‘đã sớm biết kết quả sẽ như thế này’, “Chị không suy xét thêm sao? Ít nhất hãy cho em hy vọng.”
Từ chối đơn giản dứt khoát như vậy, thật sự không chừa cho cậu chút sĩ diện nào, lại còn là một người đẹp trai như cậu.
Sau khi gia nhập giới giải trí, Khương Nhan hiếm khi nghe được lời tỏ tình như thế này, nhưng trước kia khi còn đi học, cô đã nghe qua những lời tương tự rất nhiều lần.
Là một người thường xuyên từ chối lời tỏ tình của người khác, có một số câu nói, Khương Nhan đã sớm quen miệng, hơn nữa còn có thể nói ra một cách thẳng thắn và dứt khoát.
“Chỉ gieo hy vọng mà không cho kết quả thường là những người đang bồi dưỡng lốp xe dự phòng.”
Giản Bách nở một nụ cười cà lơ phất phơ, giống như bắt được lỗ hổng trong lời nói của Khương Nhan, “Sao chị biết em không thích làm lốp xe dự phòng?”
Khương Nhan ngước mắt nhìn lên, mỉm cười đầy quyến rũ, “Chỉ là có người không thích thôi.”
Khương Nhan bỏ lại một câu nói này, sau đó lạnh lùng rời đi, để lại Giản Bách bối rối khó hiểu.
Có người không thích? Ai không thích?
……
Giải Kim Lan là giải thưởng điện ảnh lớn nhất trong nước, không cần bàn về giá trị nữa, danh tiếng rất tốt, cũng nhận được rất nhiều sự chú ý, thậm chí còn được gọi là cối xay gió của những bộ phim điện ảnh xuất sắc.
“Đỏ và trắng” là tác phẩm đứng đầu doanh thu phòng vé mùa Tết năm nay, bởi vậy cũng không ngạc nhiên khi nó lọt vào danh sách đề cử cho Phim điện ảnh hay nhất của giải Kim Lan. Ngoài ra, còn được đề cử Đạo diễn xuất sắc nhất, Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất và Biên kịch xuất sắc nhất.
Trong số các giải thưởng này, quan trọng nhất và cũng được đạo diễn mong chờ nhất đương nhiên là Phim điện ảnh hay nhất và Đạo diễn xuất sắc nhất. Một cái là công nhận tác phẩm của mình, một cái là công nhận năng lực của bản thân mình.
Nhưng trong mắt công chúng và người hâm mộ, hai giải thưởng này rõ ràng không được chú ý bằng hai giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất và Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, còn được biết đến với cách gọi khác là hai giải thưởng lớn “Ảnh hậu” và “Ảnh đế”.
Mà người đảm nhận vai nữ chính trong phim “Đỏ và trắng” chính là Khương Nhan, hai năm trước vì ít hơn vài phiếu bầu mà xếp sau Giản Thanh Ninh.
Sau hai năm, sau khi tích lũy thêm kinh nghiệm và được mài giũa khả năng diễn xuất, Khương Nhan lại lần nữa được đề cử cho giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
Hai lần được đề cử cho giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải Kim Lan là một sự công nhận tuyệt vời. Nhưng nếu hai lần liên tiếp được đề cử đều không nhận được bất kỳ giải thưởng nào, rõ ràng sẽ khiến người ta cảm thấy thất vọng hơn.
Khương Nhan nhận thức rõ về kỹ năng diễn xuất của mình trong bộ phim mà cô từng được đề cử cách đây hai năm. Tuy là không tệ, nhưng so sánh với kỹ năng diễn xuất thành thạo của Giản Thanh Ninh thì thật sự kém hơn một chút.
Cho nên lần đó, khi lỡ mất giải thưởng Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, tuy cô hối hận, nhưng đồng thời cũng tâm phục khẩu phục.
Là một phần của ngành giải trí vốn xốc nổi này, Khương Nhan có một ưu điểm mà rất nhiều minh tinh không có, đó là tự tin nhưng lại không mù quáng tự cao.
Loại người mù quáng nhìn chằm chằm vào thành tích ít ỏi mà mình đạt được rồi bắt đầu tự mãn, hài lòng với tình trạng giậm chân tại chỗ, sớm muộn gì cũng sẽ bị đào thải khỏi ngành giải trí.
So với lần trước, lần này, cô nắm chắc hơn không ít, lại so sánh với những ứng cử viên lần này, Khương Nhan ước tính mình có 60% khả năng thắng giải.
Dù sao cũng là một giải thưởng lớn được lấy ra làm chuẩn mực, ứng cử viên ai cũng là những người xuất chúng. Nhưng thứ Khương Nhan muốn là trở thành viên ngọc quý lóa mắt nhất trong số những người xuất chúng đó.
“Đỏ và trắng” là quán quân phòng vé, lại được đề cử cho 4 giải thưởng lớn, hơn nữa, đây còn là lần thứ hai Khương Nhan được đề cử cho giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, có thể tượng tượng ra khán giả chú ý cô đến thế nào.
Còn chưa xảy ra gì mà các cuộc thảo luận trên mạng đã bùng nổ.
Ngưu Lâm quan tâm đến việc được đề cử cho giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất lần này còn hơn cả Khương Nhan, đã yêu cầu bộ phận quan hệ công chúng bắt đầu chuẩn bị đầy đủ các loại thông cáo báo chí, nếu đoạt giải thì nên phát biểu như thế nào mà nếu không đoạt giải thì nên bày tỏ ra sao. Điều này không có nghĩa là Ngưu Lâm không có niềm tin vào Khương Nhan. Với tư cách là một người quản lý, không gì vinh dự và có cảm giác thành tựu hơn việc tạo ra một ảnh hậu.
Chẳng qua, mọi chuyện luôn có ngoài ý muốn, trong ngành giải trí này, đoạt giải cũng không phải là chuyện sống chết, nếu lần này không được thì vẫn còn cơ hội tiếp theo. Nhưng điều quan trọng nhất là không được để một số người có động cơ xấu nhân cơ hội này mà đăng tin nhảm nhí, làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Khương Nhan.
Sự đáng sợ của ngôn ngữ và dư luận nằm ở chỗ nó có thể huỷ hoại người khác một cách vô hình. Thời buổi này, nói chuyện lại không cần phải đóng thuế.
Vì vậy, có một số lời, bên phía họ phải chuẩn bị thoả đáng trước.
Vào ngày trao giải, một đội tạo mẫu chuyên nghiệp đã đến tạo kiểu cho Khương Nhan. Chiếc váy mặc trên thảm đỏ là chiếc váy mà Khương Nhan đích thân lựa chọn. Trong số những chiếc váy được tài trợ bởi các thương hiệu lớn, cô vừa liếc mắt sơ qua một cái đã nhìn trúng chiếc váy đó.
Đó là một chiếc váy màu xanh da trời, làm bằng lụa thật, thiết kế có chút giống sườn xám của Trung Quốc, hàng nút tinh xảo cùng màu với chiếc váy. Trên eo có một bông hoa mộc lan được thêu thủ công, cánh hoa nở rộ, kéo dài đến dưới ngực chừng 20cm. Đơn giản nhưng không đơn điệu, vừa cổ điển mà không kém phần thanh tao nhã nhặn.
Nhà tạo mẫu phối hợp với sự lựa chọn này của Khương Nhan, chỉ búi một kiểu tóc đơn giản rồi cài cho cô một cây trâm bằng gỗ, trang điểm nhẹ nhàng, mang theo nét quyến rũ cổ xưa.
Ít có nữ minh tinh trẻ tuổi nào lại ăn mặc giản dị khi bước lên thảm đỏ như vậy, bởi vì như vậy quá nhạt nhoà, mà thảm đỏ vốn là nơi cần phải nổi bật để thu hút sự chú ý.
Nhưng bây giờ, mỗi một người ở đây khi nhìn thấy Khương Nhan đều không thể không lên tiếng khen ngợi cô, bởi vì bộ trang phục này thật sự rất hợp với cô.
Bộ trang phục không thiết kế theo phong cách hiện đại mang lại cho cô dáng vẻ mờ ảo như trích tiên hạ phàm.
Thậm chí, Khương Nhan còn không cần làm bất kỳ động tác gì, chỉ cần đứng yên một chỗ là đã có thể thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người xung quanh.
Nhà tạo mẫu cho Khương Nhan không ngừng nói rằng, tạo hình ngày hôm nay của Khương Nhan là tác phẩm ưng ý nhất của anh ta trong suốt mấy năm nay.
Về phần Khương Nhan, làm trung tâm của chủ đề được bàn tán xung quanh, cô đứng trước gương, hơi hơi nghiêng người, người trong gương cũng nghiêng theo chuyển động của cô.
Tạo hình này làm cô nhớ đến lúc quay bộ phim “Mộ sắc”, phảng phất như cô đã dung nhập hoàn toàn vào thời đại đó, còn có một người của thời đại đó đến bên cạnh cô.
Tựa như một giấc mộng, nhưng đã từng chân thật diễn ra.
Khi bước lên thảm đỏ, toàn bộ đoàn phim “Đỏ và trắng” đã đi cùng nhau, Khương Nhan và biên kịch Huy Nhiễm lần lượt đi bên trái và phải của đạo diễn.
Trên thảm đỏ, giữa một dàn nữ minh tinh hở ngực khoe lưng, bộ trang phục độc đáo có một không hai của Khương Nhan tựa như một dòng suối trong chảy qua khe núi, nghiễm nhiên trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người, thậm chí còn có phóng viên không ngừng la hét gọi cô nhìn vào ống kính.
So với Khương Nhan, những nữ minh tinh đi trước và sau cô trên thảm đỏ dường như đều trở nên nhạt nhòa đi.
Khương Nhan cười nhạt, thoải mái tạo dáng, để các phóng viên tuỳ ý chụp từng tấm ảnh trong sự thoả mãn.
Không cần canh góc chụp, chỉ cần bấm máy chụp một cách ngẫu nhiên cũng đã cho ra hiệu ứng như chụp ảnh thông thường. Trên thảm đỏ, dưới sự tàn phá của ánh đèn flash, làn da của Khương Nhan vẫn được khen là “vô cùng mịn màng”, “trắng nõn không tì vết”.
Các phóng viên ai ai cũng hài lòng nhìn người trong máy ảnh. Phải biết rằng, khả năng cao là những tấm hình này sẽ xuất hiện trên tiêu đề báo chí ngày mai.
Sau khi đi thảm đỏ xong, Khương Nhan bước vào bên trong lễ trao giải, dựa theo bảng tên mà tìm chỗ của mình để ngồi xuống.
Trùng hợp là, lần này, người đứng bên cạnh Khương Nhan lại là Huy Nhiễm.
Hôm nay, Huy Nhiễm mặc một chiếc váy dài màu đen, tựa như chính bản thân cô ấy, mang theo chút cảm giác thần bí khó lường.
Trước khi lễ trao giải bắt đầu, Khương Nhan lặng lẽ ngồi đợi những minh tinh còn lại bước vào sau khi đi thảm đỏ xong. Theo kinh nghiệm thường ngày, người đẹp lạnh lùng này hẳn là sẽ không có bất kỳ giao tiếp nào với cô.
Nhưng ngoài ý muốn là, sau khi Khương Nhan ngồi xuống, Huy Nhiễm nhìn về phía cô nở một nụ cười thân thiện, cũng không để ý đến việc còn có nữ minh tinh khác đang ngồi cạnh, mở miệng nói với Khương Nhan rằng, “Sau khi xác nhận cô sẽ đóng vai nữ chính, tôi đã có linh cảm rằng cô sẽ nhờ nhân vật Hứa Nhược này mà đạt được thành tích cao hơn nữa.”
Nghe vậy, Khương Nhan nở một nụ cười nhạt, “Vậy thì tôi nên cảm ơn cô vì đã tạo ra một nhân vật này.”
Càng bất ngờ hơn là tính cách của Huy Nhiễm lại rất hợp với Khương Nhan.
“Cô phải hoàn thành nhân vật trước khi nhân vật đó mang lại thành tích cho cô.” Huy Nhiễm nói xong lắc đầu cười, ngồi thẳng lưng nhìn về phía sân khấu.
Đúng vậy, diễn viên hoàn thành nhân vật trước khi nhân vật đó mang lại thành tích cho diễn viên.
Khương Nhan vô cùng mong chờ kết quả ngày hôm nay.
Giản Bách trao cho cô một nụ cười đầy ẩn ý, “Chị có chắc là chị muốn nghe em nói chuyện này ở đây không?”
Đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, xung quanh có không ít phóng viên đi qua đi lại. Không biết vì sao, Khương Nhan bỗng dưng có linh cảm rằng chuyện này cũng không phải là chuyện mà cô muốn nghe, ánh mắt bèn hiện lên sự cảnh giác.
Giản Bách nhìn thấy sự cảnh giác trong ánh mắt của cô, trong lòng âm thầm bi thương, “Em sẽ không làm gì chị, chỉ muốn nói với chị vài câu mà thôi.”
Đúng vậy, cũng chỉ là vài câu nói mà thôi, nhưng cậu đã suy nghĩ thật lâu mới quyết định nói ra. Bởi vì nếu không nói ra, cậu sẽ hối hận cả đời.
……
Hai người ngồi đối diện nhau trên một chiếc bàn trong góc, vẻ mặt chẳng mấy nhiệt tình, giống như bạn bè bình thường tán gẫu vài câu mà thôi.
Mặc dù hôm nay có rất nhiều người đến tham dự, nhưng với tư cách là nam nữ chính của bộ phim, hai người họ vẫn nhận được rất nhiều sự chú ý, Khương Nhan đương nhiên không muốn người khác chụp được cảnh hai người họ ngồi nói chuyện với nhau.
Giản Bách dường như đang cân nhắc xem nên nói như thế nào, dáng vẻ có chút hồi hộp căng thẳng, tay cầm ly rượu bất giác run lên, tạo thành từng gợn sóng trong ly rượu.
Khương Nhan ngồi đối diện cậu, thong thả nhấp một ngụm rượu vang đỏ trên tay. Có lẽ là cô uống hơi nhiều, nhiệt độ trong phòng lại cao, mặt cô bắt đầu đỏ bừng lên.
Giản Bách nhìn cô. Dưới ánh đèn, khuôn mặt ửng đỏ của Khương Nhan xinh đẹp đến lạ thường, mỗi một cử động trên khuôn mặt đều quyến rũ vô cùng.
Cuối cùng, cậu cũng bình tĩnh mà nói, “Chị có biết là chị có sức hấp dẫn rất đặc biệt không?”
Giản Bách đang suy nghĩ nên nói tiếp như thế nào để không có vẻ đột ngột, bởi vậy nên mới hỏi một câu như vậy. Nhưng sự thật chứng minh, cách mở đầu này của cậu không đúng lắm.
Khương Nhan lắc nhẹ ly rượu vang đỏ trong tay, đưa lên mũi, nhắm mắt lại nhẹ nhàng ngửi mùi rượu. Sau đó, cô chậm rãi mở mắt ra, chớp chớp hàng mi dài, cười khẽ một tiếng, “Sau đó thì sao?”
Dường như không lường trước được là cô sẽ trả lời như vậy, Giản Bách hơi sửng sốt, sau đó một hơi uống cạn ly rượu vang đỏ trên tay, mạnh dạn đứng dậy đi đến gần Khương Nhan, gằn từng chữ một mà nói, “Đặc biệt hấp dẫn làm em muốn đến gần chị hơn.”
Cậu ấy đang tỏ tình sao? Khương Nhan nhìn cậu kề sát người lại đây, trong đầu ngay lập tức hiện lên suy nghĩ đó, đồng thời lùi về phía sau, buột miệng thốt ra một câu, “Cảm ơn cậu, chỉ tiếc là trên người cậu không có sức hấp dẫn khiến tôi muốn đến gần.”
Lời từ chối dứt khoát và thẳng thắn.
Giản Bách nhìn Khương Nhan với ánh mắt ‘đã sớm biết kết quả sẽ như thế này’, “Chị không suy xét thêm sao? Ít nhất hãy cho em hy vọng.”
Từ chối đơn giản dứt khoát như vậy, thật sự không chừa cho cậu chút sĩ diện nào, lại còn là một người đẹp trai như cậu.
Sau khi gia nhập giới giải trí, Khương Nhan hiếm khi nghe được lời tỏ tình như thế này, nhưng trước kia khi còn đi học, cô đã nghe qua những lời tương tự rất nhiều lần.
Là một người thường xuyên từ chối lời tỏ tình của người khác, có một số câu nói, Khương Nhan đã sớm quen miệng, hơn nữa còn có thể nói ra một cách thẳng thắn và dứt khoát.
“Chỉ gieo hy vọng mà không cho kết quả thường là những người đang bồi dưỡng lốp xe dự phòng.”
Giản Bách nở một nụ cười cà lơ phất phơ, giống như bắt được lỗ hổng trong lời nói của Khương Nhan, “Sao chị biết em không thích làm lốp xe dự phòng?”
Khương Nhan ngước mắt nhìn lên, mỉm cười đầy quyến rũ, “Chỉ là có người không thích thôi.”
Khương Nhan bỏ lại một câu nói này, sau đó lạnh lùng rời đi, để lại Giản Bách bối rối khó hiểu.
Có người không thích? Ai không thích?
……
Giải Kim Lan là giải thưởng điện ảnh lớn nhất trong nước, không cần bàn về giá trị nữa, danh tiếng rất tốt, cũng nhận được rất nhiều sự chú ý, thậm chí còn được gọi là cối xay gió của những bộ phim điện ảnh xuất sắc.
“Đỏ và trắng” là tác phẩm đứng đầu doanh thu phòng vé mùa Tết năm nay, bởi vậy cũng không ngạc nhiên khi nó lọt vào danh sách đề cử cho Phim điện ảnh hay nhất của giải Kim Lan. Ngoài ra, còn được đề cử Đạo diễn xuất sắc nhất, Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất và Biên kịch xuất sắc nhất.
Trong số các giải thưởng này, quan trọng nhất và cũng được đạo diễn mong chờ nhất đương nhiên là Phim điện ảnh hay nhất và Đạo diễn xuất sắc nhất. Một cái là công nhận tác phẩm của mình, một cái là công nhận năng lực của bản thân mình.
Nhưng trong mắt công chúng và người hâm mộ, hai giải thưởng này rõ ràng không được chú ý bằng hai giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất và Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, còn được biết đến với cách gọi khác là hai giải thưởng lớn “Ảnh hậu” và “Ảnh đế”.
Mà người đảm nhận vai nữ chính trong phim “Đỏ và trắng” chính là Khương Nhan, hai năm trước vì ít hơn vài phiếu bầu mà xếp sau Giản Thanh Ninh.
Sau hai năm, sau khi tích lũy thêm kinh nghiệm và được mài giũa khả năng diễn xuất, Khương Nhan lại lần nữa được đề cử cho giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
Hai lần được đề cử cho giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải Kim Lan là một sự công nhận tuyệt vời. Nhưng nếu hai lần liên tiếp được đề cử đều không nhận được bất kỳ giải thưởng nào, rõ ràng sẽ khiến người ta cảm thấy thất vọng hơn.
Khương Nhan nhận thức rõ về kỹ năng diễn xuất của mình trong bộ phim mà cô từng được đề cử cách đây hai năm. Tuy là không tệ, nhưng so sánh với kỹ năng diễn xuất thành thạo của Giản Thanh Ninh thì thật sự kém hơn một chút.
Cho nên lần đó, khi lỡ mất giải thưởng Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, tuy cô hối hận, nhưng đồng thời cũng tâm phục khẩu phục.
Là một phần của ngành giải trí vốn xốc nổi này, Khương Nhan có một ưu điểm mà rất nhiều minh tinh không có, đó là tự tin nhưng lại không mù quáng tự cao.
Loại người mù quáng nhìn chằm chằm vào thành tích ít ỏi mà mình đạt được rồi bắt đầu tự mãn, hài lòng với tình trạng giậm chân tại chỗ, sớm muộn gì cũng sẽ bị đào thải khỏi ngành giải trí.
So với lần trước, lần này, cô nắm chắc hơn không ít, lại so sánh với những ứng cử viên lần này, Khương Nhan ước tính mình có 60% khả năng thắng giải.
Dù sao cũng là một giải thưởng lớn được lấy ra làm chuẩn mực, ứng cử viên ai cũng là những người xuất chúng. Nhưng thứ Khương Nhan muốn là trở thành viên ngọc quý lóa mắt nhất trong số những người xuất chúng đó.
“Đỏ và trắng” là quán quân phòng vé, lại được đề cử cho 4 giải thưởng lớn, hơn nữa, đây còn là lần thứ hai Khương Nhan được đề cử cho giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, có thể tượng tượng ra khán giả chú ý cô đến thế nào.
Còn chưa xảy ra gì mà các cuộc thảo luận trên mạng đã bùng nổ.
Ngưu Lâm quan tâm đến việc được đề cử cho giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất lần này còn hơn cả Khương Nhan, đã yêu cầu bộ phận quan hệ công chúng bắt đầu chuẩn bị đầy đủ các loại thông cáo báo chí, nếu đoạt giải thì nên phát biểu như thế nào mà nếu không đoạt giải thì nên bày tỏ ra sao. Điều này không có nghĩa là Ngưu Lâm không có niềm tin vào Khương Nhan. Với tư cách là một người quản lý, không gì vinh dự và có cảm giác thành tựu hơn việc tạo ra một ảnh hậu.
Chẳng qua, mọi chuyện luôn có ngoài ý muốn, trong ngành giải trí này, đoạt giải cũng không phải là chuyện sống chết, nếu lần này không được thì vẫn còn cơ hội tiếp theo. Nhưng điều quan trọng nhất là không được để một số người có động cơ xấu nhân cơ hội này mà đăng tin nhảm nhí, làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Khương Nhan.
Sự đáng sợ của ngôn ngữ và dư luận nằm ở chỗ nó có thể huỷ hoại người khác một cách vô hình. Thời buổi này, nói chuyện lại không cần phải đóng thuế.
Vì vậy, có một số lời, bên phía họ phải chuẩn bị thoả đáng trước.
Vào ngày trao giải, một đội tạo mẫu chuyên nghiệp đã đến tạo kiểu cho Khương Nhan. Chiếc váy mặc trên thảm đỏ là chiếc váy mà Khương Nhan đích thân lựa chọn. Trong số những chiếc váy được tài trợ bởi các thương hiệu lớn, cô vừa liếc mắt sơ qua một cái đã nhìn trúng chiếc váy đó.
Đó là một chiếc váy màu xanh da trời, làm bằng lụa thật, thiết kế có chút giống sườn xám của Trung Quốc, hàng nút tinh xảo cùng màu với chiếc váy. Trên eo có một bông hoa mộc lan được thêu thủ công, cánh hoa nở rộ, kéo dài đến dưới ngực chừng 20cm. Đơn giản nhưng không đơn điệu, vừa cổ điển mà không kém phần thanh tao nhã nhặn.
Nhà tạo mẫu phối hợp với sự lựa chọn này của Khương Nhan, chỉ búi một kiểu tóc đơn giản rồi cài cho cô một cây trâm bằng gỗ, trang điểm nhẹ nhàng, mang theo nét quyến rũ cổ xưa.
Ít có nữ minh tinh trẻ tuổi nào lại ăn mặc giản dị khi bước lên thảm đỏ như vậy, bởi vì như vậy quá nhạt nhoà, mà thảm đỏ vốn là nơi cần phải nổi bật để thu hút sự chú ý.
Nhưng bây giờ, mỗi một người ở đây khi nhìn thấy Khương Nhan đều không thể không lên tiếng khen ngợi cô, bởi vì bộ trang phục này thật sự rất hợp với cô.
Bộ trang phục không thiết kế theo phong cách hiện đại mang lại cho cô dáng vẻ mờ ảo như trích tiên hạ phàm.
Thậm chí, Khương Nhan còn không cần làm bất kỳ động tác gì, chỉ cần đứng yên một chỗ là đã có thể thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người xung quanh.
Nhà tạo mẫu cho Khương Nhan không ngừng nói rằng, tạo hình ngày hôm nay của Khương Nhan là tác phẩm ưng ý nhất của anh ta trong suốt mấy năm nay.
Về phần Khương Nhan, làm trung tâm của chủ đề được bàn tán xung quanh, cô đứng trước gương, hơi hơi nghiêng người, người trong gương cũng nghiêng theo chuyển động của cô.
Tạo hình này làm cô nhớ đến lúc quay bộ phim “Mộ sắc”, phảng phất như cô đã dung nhập hoàn toàn vào thời đại đó, còn có một người của thời đại đó đến bên cạnh cô.
Tựa như một giấc mộng, nhưng đã từng chân thật diễn ra.
Khi bước lên thảm đỏ, toàn bộ đoàn phim “Đỏ và trắng” đã đi cùng nhau, Khương Nhan và biên kịch Huy Nhiễm lần lượt đi bên trái và phải của đạo diễn.
Trên thảm đỏ, giữa một dàn nữ minh tinh hở ngực khoe lưng, bộ trang phục độc đáo có một không hai của Khương Nhan tựa như một dòng suối trong chảy qua khe núi, nghiễm nhiên trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người, thậm chí còn có phóng viên không ngừng la hét gọi cô nhìn vào ống kính.
So với Khương Nhan, những nữ minh tinh đi trước và sau cô trên thảm đỏ dường như đều trở nên nhạt nhòa đi.
Khương Nhan cười nhạt, thoải mái tạo dáng, để các phóng viên tuỳ ý chụp từng tấm ảnh trong sự thoả mãn.
Không cần canh góc chụp, chỉ cần bấm máy chụp một cách ngẫu nhiên cũng đã cho ra hiệu ứng như chụp ảnh thông thường. Trên thảm đỏ, dưới sự tàn phá của ánh đèn flash, làn da của Khương Nhan vẫn được khen là “vô cùng mịn màng”, “trắng nõn không tì vết”.
Các phóng viên ai ai cũng hài lòng nhìn người trong máy ảnh. Phải biết rằng, khả năng cao là những tấm hình này sẽ xuất hiện trên tiêu đề báo chí ngày mai.
Sau khi đi thảm đỏ xong, Khương Nhan bước vào bên trong lễ trao giải, dựa theo bảng tên mà tìm chỗ của mình để ngồi xuống.
Trùng hợp là, lần này, người đứng bên cạnh Khương Nhan lại là Huy Nhiễm.
Hôm nay, Huy Nhiễm mặc một chiếc váy dài màu đen, tựa như chính bản thân cô ấy, mang theo chút cảm giác thần bí khó lường.
Trước khi lễ trao giải bắt đầu, Khương Nhan lặng lẽ ngồi đợi những minh tinh còn lại bước vào sau khi đi thảm đỏ xong. Theo kinh nghiệm thường ngày, người đẹp lạnh lùng này hẳn là sẽ không có bất kỳ giao tiếp nào với cô.
Nhưng ngoài ý muốn là, sau khi Khương Nhan ngồi xuống, Huy Nhiễm nhìn về phía cô nở một nụ cười thân thiện, cũng không để ý đến việc còn có nữ minh tinh khác đang ngồi cạnh, mở miệng nói với Khương Nhan rằng, “Sau khi xác nhận cô sẽ đóng vai nữ chính, tôi đã có linh cảm rằng cô sẽ nhờ nhân vật Hứa Nhược này mà đạt được thành tích cao hơn nữa.”
Nghe vậy, Khương Nhan nở một nụ cười nhạt, “Vậy thì tôi nên cảm ơn cô vì đã tạo ra một nhân vật này.”
Càng bất ngờ hơn là tính cách của Huy Nhiễm lại rất hợp với Khương Nhan.
“Cô phải hoàn thành nhân vật trước khi nhân vật đó mang lại thành tích cho cô.” Huy Nhiễm nói xong lắc đầu cười, ngồi thẳng lưng nhìn về phía sân khấu.
Đúng vậy, diễn viên hoàn thành nhân vật trước khi nhân vật đó mang lại thành tích cho diễn viên.
Khương Nhan vô cùng mong chờ kết quả ngày hôm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.