Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90
Chương 39
Hà Trúc
28/03/2023
Giờ trở thành người phàm, cô bé phát hiện chuyện mà mình phải bận lòng rõ ràng là quá nhiều.
Văn lão được cô bé gắn cho cái mác “Thần Tài” sáng rực rỡ, ý cười trên gương mặt cô bé cũng càng đậm hơn.
Rất nhanh, một đoàn người khởi hành ngồi xe đi tới chỗ có âm huyệt.
Đội thăm dò địa chất ở trong một xóm hẻo lánh cạnh xã Tây.
Trước khi xuống xe Châu Thiện nhìn ngắm dãy núi phía xa, hiếm khi hài lòng mà nheo mắt một chút.
Non xanh nước biếc, tạo hóa hội tụ, nơi này vậy mà lại có linh khí.
Đạo thuật tu luyện cần dẫn linh khí vào cơ thể, nhưng trong huyện La Hoa không thấy chút linh khí nào, bình thường Châu Thiện chỉ có thể mượn tử khí đông lai rèn luyện thân thể, còn pháp lực dựa hoàn toàn vào công đức trong “Đạo Đức Kinh” để chuyển hóa sử dụng.
Cô bé nheo mắt nhìn dãy núi tiếp nối, mây dày sương nhẹ bay lượn lờ.
Châu Thiện tò mò mở tuệ nhãn ra, quả nhiên nhìn thấy một con rồng vàng thân hình mờ nhạt gần như trong suốt nằm sấp trên núi.
Quả nhiên, nơi này lại có một long mạch, chẳng trách linh khí bức người, thì ra là một nơi thánh địa tu luyện.
Hai mắt Châu Thiện sáng rỡ, sốt ruột muốn đi ngay vào trong núi.
Cô bé không ngờ được, một thôn xóm hẻo lánh thế này lại có thể tìm được long mạch.
Bọn họ đi xuyên trong núi hồi lâu mới tới được điểm đến.
“Chính là chỗ này.” Người thanh niên tỉnh lại đã khôi phục nguyên khí, anh ta chỉ vào một dấu hiệu, đây là dấu hiệu mà bọn họ đều sẽ lưu lại sau hoạt động đánh giá mỏ và điều tra địa chất.
Châu Thiện chắp tay sau lưng đi vòng mấy lượt quanh cái hố nông vừa lấp lại rồi đè xuống thêm mấy lá bùa vàng, vẻ mặt cười hì hì trước đó bất giác cũng trở nên nghiêm túc.
“Xác định là chỗ này?” Cô bé dậm dậm gót chân.
Người thanh niên gật gật đầu.
Châu Thiện để ý phương hướng của mặt trời lúc này, thôi diễn một lúc, mới nhắm mắt lại nhanh chóng bấm đốt ngón tay.
Năm ngón tay cô bé tung bay như cánh, đến nỗi mấy người nhìn thấy đều hoa mắt.
Một lúc lâu sau, Châu Thiện mới mở choàng mắt, trước tiên hỏi người thanh niên trẻ kia: “Âm huyệt là anh đào ra à?”
“Phải.”
“Dám hỏi có phải quan tài được chôn theo cách thẳng đứng không?”
“Cái này, hình như là vậy......tôi không dám nhìn kỹ.”
Dựng thẳng quan tài là để điểm huyệt dẫn mạch, nói trắng ra là làm cho long mạch ngày càng lớn mạnh, mà quan tài thông thường được dựng thẳng ở ngọn nguồn long mạch, nơi đó là chỗ long khí dày đặc nhất.
Chẳng trách nơi này được trời ưu ái có được một long mạch.
Nếu như cô bé không nghĩ nhầm, long mạch này hẳn là có người mượn địa thế sông núi để tạo thành, mà người này muốn khóa long mạch lại, đã sử dụng quan tài thẳng đứng dựng dày đặc ở khởi nguồn long mạch.
Vừa nãy Châu Thiện mở tuệ nhãn, liền nhìn thấy quan tài thẳng đứng chi chít dày đặc ở dưới, chí ít cũng phải có hơn trăm cỗ, quan tài không cẩn thận bị người đánh giá mỏ đào ra hẳn là cái bị chôn nông nhất.
Cô bé nhìn sâu vào khởi nguồn long mạch kia một cái, quan tài đứng đương nhiên có thể khóa long mạch, nhưng tương tự cũng sẽ vây khốn hồn phách người chết.
Hơn trăm hồn phách ở đây không thể đi đầu thai, bị ép hình thành âm sát, hơn nữa ai nấy đều sát khí dày đặc giống như nữ quỷ vừa nãy.
Cát của long mạch và hung của âm sát không ngừng va chạm lẫn nhau, cũng may người của đội thăm dò địa chất cũng không ở lâu chỗ này, nếu không không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Văn lão được cô bé gắn cho cái mác “Thần Tài” sáng rực rỡ, ý cười trên gương mặt cô bé cũng càng đậm hơn.
Rất nhanh, một đoàn người khởi hành ngồi xe đi tới chỗ có âm huyệt.
Đội thăm dò địa chất ở trong một xóm hẻo lánh cạnh xã Tây.
Trước khi xuống xe Châu Thiện nhìn ngắm dãy núi phía xa, hiếm khi hài lòng mà nheo mắt một chút.
Non xanh nước biếc, tạo hóa hội tụ, nơi này vậy mà lại có linh khí.
Đạo thuật tu luyện cần dẫn linh khí vào cơ thể, nhưng trong huyện La Hoa không thấy chút linh khí nào, bình thường Châu Thiện chỉ có thể mượn tử khí đông lai rèn luyện thân thể, còn pháp lực dựa hoàn toàn vào công đức trong “Đạo Đức Kinh” để chuyển hóa sử dụng.
Cô bé nheo mắt nhìn dãy núi tiếp nối, mây dày sương nhẹ bay lượn lờ.
Châu Thiện tò mò mở tuệ nhãn ra, quả nhiên nhìn thấy một con rồng vàng thân hình mờ nhạt gần như trong suốt nằm sấp trên núi.
Quả nhiên, nơi này lại có một long mạch, chẳng trách linh khí bức người, thì ra là một nơi thánh địa tu luyện.
Hai mắt Châu Thiện sáng rỡ, sốt ruột muốn đi ngay vào trong núi.
Cô bé không ngờ được, một thôn xóm hẻo lánh thế này lại có thể tìm được long mạch.
Bọn họ đi xuyên trong núi hồi lâu mới tới được điểm đến.
“Chính là chỗ này.” Người thanh niên tỉnh lại đã khôi phục nguyên khí, anh ta chỉ vào một dấu hiệu, đây là dấu hiệu mà bọn họ đều sẽ lưu lại sau hoạt động đánh giá mỏ và điều tra địa chất.
Châu Thiện chắp tay sau lưng đi vòng mấy lượt quanh cái hố nông vừa lấp lại rồi đè xuống thêm mấy lá bùa vàng, vẻ mặt cười hì hì trước đó bất giác cũng trở nên nghiêm túc.
“Xác định là chỗ này?” Cô bé dậm dậm gót chân.
Người thanh niên gật gật đầu.
Châu Thiện để ý phương hướng của mặt trời lúc này, thôi diễn một lúc, mới nhắm mắt lại nhanh chóng bấm đốt ngón tay.
Năm ngón tay cô bé tung bay như cánh, đến nỗi mấy người nhìn thấy đều hoa mắt.
Một lúc lâu sau, Châu Thiện mới mở choàng mắt, trước tiên hỏi người thanh niên trẻ kia: “Âm huyệt là anh đào ra à?”
“Phải.”
“Dám hỏi có phải quan tài được chôn theo cách thẳng đứng không?”
“Cái này, hình như là vậy......tôi không dám nhìn kỹ.”
Dựng thẳng quan tài là để điểm huyệt dẫn mạch, nói trắng ra là làm cho long mạch ngày càng lớn mạnh, mà quan tài thông thường được dựng thẳng ở ngọn nguồn long mạch, nơi đó là chỗ long khí dày đặc nhất.
Chẳng trách nơi này được trời ưu ái có được một long mạch.
Nếu như cô bé không nghĩ nhầm, long mạch này hẳn là có người mượn địa thế sông núi để tạo thành, mà người này muốn khóa long mạch lại, đã sử dụng quan tài thẳng đứng dựng dày đặc ở khởi nguồn long mạch.
Vừa nãy Châu Thiện mở tuệ nhãn, liền nhìn thấy quan tài thẳng đứng chi chít dày đặc ở dưới, chí ít cũng phải có hơn trăm cỗ, quan tài không cẩn thận bị người đánh giá mỏ đào ra hẳn là cái bị chôn nông nhất.
Cô bé nhìn sâu vào khởi nguồn long mạch kia một cái, quan tài đứng đương nhiên có thể khóa long mạch, nhưng tương tự cũng sẽ vây khốn hồn phách người chết.
Hơn trăm hồn phách ở đây không thể đi đầu thai, bị ép hình thành âm sát, hơn nữa ai nấy đều sát khí dày đặc giống như nữ quỷ vừa nãy.
Cát của long mạch và hung của âm sát không ngừng va chạm lẫn nhau, cũng may người của đội thăm dò địa chất cũng không ở lâu chỗ này, nếu không không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.