Chương 4: CẠM BẪY
nuthancuagio
15/04/2014
Kin và Kang đang ở điểm đích, 2 người nhanh chóng nhận ra sự khác thường bên phía băng kia. Nhiều tên đã rời khỏi, nhanh chóng hiểu ra âm mưu
của bọn chúng, Kin lập tức lên tiếng
- Bao vây bọn chúng lại, không để tên nào chạy thoát
Kin và Kang lập tức phóng lên chiếc mô tô rồi chạy theo đường tắt để đến đường đua, đại ca của họ đang gặp nguy hiểm. Kin bực mình quát to
- Chết tiệt thật chứ
- Đừn glo lắng quá, Người sẽ không sao đâu- Kang lên tiếng
Trên đường đua, đang giữ tốc độ đáng sợ, bỗng nhiên nó dừng lại,
Nó hét lên vs hắn
- Cẩn thận
Hắn cũng vừa dừng lại, vừa chợt hiểu ra vấn đề. Hắn bình tĩnh nói
- Chạy đi, ra khỏi vòng đua càng nhanh càng tốt. Về lại...
Chưa kịp kết thúc câu nói, một viên đạn đã cắt ngang lời nói của hắn, vs thân thủ nhanh nhẹn hắn nhah chóng né được. Nhưng nửa giây sau, hàng loạt những đàn em của tên trọc trên chiếc xe mô tô xuất hiện, ai nấy đều cầm trên tay khầu súng ngắn, nhắm bắn vào hắn
Nó la to
- Chạy đi
Nó và hắn lao nhanh, bám theo đằng sau là những viên đạn bay theo, hàng loạt nhiều viên đạn bắn trúng vào xe nó, tạo nên những vết xước cực kì khó coi, trong đó có nhiều viên găm trúng vào bánh xe khiến bánh xe nó xẹp lép, vì xe hôm nay nó chạy không phải loại xe đua chuyên dụng của nó nên không thể chịu nổi sức của những viên đạn, nhưng nó vẫn cố phóng nhanh.
Riêng hắn vì là xe đua cao cấp, đã được cải tạo nên những viên đạn chẳng ăn nhằm gì cả. Nhiều tên vẫn đuổi theo phía sau, nhưng chẳng mấy chốc hắn và nó đã thoát được bọn chúng. Chưa kịp thở, hắn thấy nó dừng lại, đột ngột nhảy khỏi xe và chạy lại phía hắn. Hắn nhíu mày định hỏi thì nó la lên
- Xuống xe mau
Khôn gđể hắn kịp hản ứng, nó đã kéo hắn xuống khỏi chiếc xe và cầm tay hắn lôi đi. Nó kéo hắn rẽ vào một con ngõ, đi sâu vào con ngõ cách xa 2 chiếc xe khỏa 10m, nó lẩm nhẩm
- 5,...4...,3...,2...,1
Bummmmmmmmmmmmm
Tiếng bom nổ và mùi xăng sặc sụa dâng lên, xe nó và hắn đã bị bốc cháy. Nó chửi
- Mẹ kiếp
Còn hắn thì gần như không để ý mọi chuyện, chỉ nhìn chằm chằm vào cách tay nó đang nắm tay hắn và cảm nhận hơi ấm từng đợt một truyền qua
Có tiếng người vang lên
- Con mẹ nó tụi nó đâu rồi - tên trầu đầu hằn học quát lên
- Tụi nó trốn rồi, em theo lời đại ca khi tụi nó vừa đến thì ấn kích nổ, khổ nỗi em vừa ấn xong thì con nhỏ ấy lại xuống xe lôi thằng kia đi
- Mẹ tụi mày, mày có biết số bom đó bao nhiêu tiền không, chúng mày còn đứng đó làm gì, mau đi lục soát
Bọn đàn em luống cuống phân nhau đi vào từng con ngõ
Nó và hắn nãy giờ đã nghe thấy rõ mồn một. Hắn định chui ra nhưng nó kéo hắn chui vào một vách tường khuất. Vách tường rất nhỏ nên 2 người phải đứng sát vào nhau mới có thể núp được
Hắn làm gì sợ bọn này nhưng vì nó đang đứng gần hắn thế này, cả khuôn mặt nó áp vào cả lồng ngực của hắn, tim hắn đập nhanh hơn, hắn chỉ biết rằng hắn không mún phá vỡ giây phút này. Từng người đàn em của tên đầu trọc lên tiếng
- Không tìm thấy
- Hình như chúng đã chạy thoát rồi
- Không có đại ca ơi
Tên đầu trọc bực tức quát
- Rút về
Đám người dần dần đi hết, chỉ còn lại nó và hắn. Đứng gần nó thế này, hắn cảm giác thật yên bình, mùi hương của nó quanh quẩn bên người hắn, ánh trăng chiếu vào khuôn mặt nó, ánh lên vẻ dịu dàng. Nó định đi ra thì một lực đạo kéo ngược nó lại, môi nó nhanh chóng cảm nhận thấy một cái gì đó áp lên nhẹ nhành mà quyến rũ. Theo bản năng nó vùng ra nhưng vòng tay ôm nó mạnh mẽ không cho nó cơ hội vùng vẫy nào. Nó thôi không vùng vẫy nữa và dường như bị quyến rũ, nó đáp trả. Đến khi nhận thấy hơi thở của nó có vẻ gấp rút hắn mới luyến tiếc rời môi nó, mặt đối mặt, nó buông một câu
- Ngọt quá,
Hắn ngớ người, nó nhìn chằm chằm vào đôi môi vừa hôn nó, quyến rũ thật mà lại ngọt nữa chứ, nó bất giác đỏ mặt. Hắn nhìn thấy nó lúng túng, nhìn chằm chằm nó rồi nói
- Còn môi em làm tôi say
Nó đơ ra, còn hắn giờ mới buông nó ra. Hắn rút điện thoại
- Kin, cho người đến đón tôi
Cúp điện thoại, quay sang nó, hắn nhận ra nó đã đi rồi . Tiếc nuối ngập tràn trong đôi mắt băng lạnh ấy
- Bao vây bọn chúng lại, không để tên nào chạy thoát
Kin và Kang lập tức phóng lên chiếc mô tô rồi chạy theo đường tắt để đến đường đua, đại ca của họ đang gặp nguy hiểm. Kin bực mình quát to
- Chết tiệt thật chứ
- Đừn glo lắng quá, Người sẽ không sao đâu- Kang lên tiếng
Trên đường đua, đang giữ tốc độ đáng sợ, bỗng nhiên nó dừng lại,
Nó hét lên vs hắn
- Cẩn thận
Hắn cũng vừa dừng lại, vừa chợt hiểu ra vấn đề. Hắn bình tĩnh nói
- Chạy đi, ra khỏi vòng đua càng nhanh càng tốt. Về lại...
Chưa kịp kết thúc câu nói, một viên đạn đã cắt ngang lời nói của hắn, vs thân thủ nhanh nhẹn hắn nhah chóng né được. Nhưng nửa giây sau, hàng loạt những đàn em của tên trọc trên chiếc xe mô tô xuất hiện, ai nấy đều cầm trên tay khầu súng ngắn, nhắm bắn vào hắn
Nó la to
- Chạy đi
Nó và hắn lao nhanh, bám theo đằng sau là những viên đạn bay theo, hàng loạt nhiều viên đạn bắn trúng vào xe nó, tạo nên những vết xước cực kì khó coi, trong đó có nhiều viên găm trúng vào bánh xe khiến bánh xe nó xẹp lép, vì xe hôm nay nó chạy không phải loại xe đua chuyên dụng của nó nên không thể chịu nổi sức của những viên đạn, nhưng nó vẫn cố phóng nhanh.
Riêng hắn vì là xe đua cao cấp, đã được cải tạo nên những viên đạn chẳng ăn nhằm gì cả. Nhiều tên vẫn đuổi theo phía sau, nhưng chẳng mấy chốc hắn và nó đã thoát được bọn chúng. Chưa kịp thở, hắn thấy nó dừng lại, đột ngột nhảy khỏi xe và chạy lại phía hắn. Hắn nhíu mày định hỏi thì nó la lên
- Xuống xe mau
Khôn gđể hắn kịp hản ứng, nó đã kéo hắn xuống khỏi chiếc xe và cầm tay hắn lôi đi. Nó kéo hắn rẽ vào một con ngõ, đi sâu vào con ngõ cách xa 2 chiếc xe khỏa 10m, nó lẩm nhẩm
- 5,...4...,3...,2...,1
Bummmmmmmmmmmmm
Tiếng bom nổ và mùi xăng sặc sụa dâng lên, xe nó và hắn đã bị bốc cháy. Nó chửi
- Mẹ kiếp
Còn hắn thì gần như không để ý mọi chuyện, chỉ nhìn chằm chằm vào cách tay nó đang nắm tay hắn và cảm nhận hơi ấm từng đợt một truyền qua
Có tiếng người vang lên
- Con mẹ nó tụi nó đâu rồi - tên trầu đầu hằn học quát lên
- Tụi nó trốn rồi, em theo lời đại ca khi tụi nó vừa đến thì ấn kích nổ, khổ nỗi em vừa ấn xong thì con nhỏ ấy lại xuống xe lôi thằng kia đi
- Mẹ tụi mày, mày có biết số bom đó bao nhiêu tiền không, chúng mày còn đứng đó làm gì, mau đi lục soát
Bọn đàn em luống cuống phân nhau đi vào từng con ngõ
Nó và hắn nãy giờ đã nghe thấy rõ mồn một. Hắn định chui ra nhưng nó kéo hắn chui vào một vách tường khuất. Vách tường rất nhỏ nên 2 người phải đứng sát vào nhau mới có thể núp được
Hắn làm gì sợ bọn này nhưng vì nó đang đứng gần hắn thế này, cả khuôn mặt nó áp vào cả lồng ngực của hắn, tim hắn đập nhanh hơn, hắn chỉ biết rằng hắn không mún phá vỡ giây phút này. Từng người đàn em của tên đầu trọc lên tiếng
- Không tìm thấy
- Hình như chúng đã chạy thoát rồi
- Không có đại ca ơi
Tên đầu trọc bực tức quát
- Rút về
Đám người dần dần đi hết, chỉ còn lại nó và hắn. Đứng gần nó thế này, hắn cảm giác thật yên bình, mùi hương của nó quanh quẩn bên người hắn, ánh trăng chiếu vào khuôn mặt nó, ánh lên vẻ dịu dàng. Nó định đi ra thì một lực đạo kéo ngược nó lại, môi nó nhanh chóng cảm nhận thấy một cái gì đó áp lên nhẹ nhành mà quyến rũ. Theo bản năng nó vùng ra nhưng vòng tay ôm nó mạnh mẽ không cho nó cơ hội vùng vẫy nào. Nó thôi không vùng vẫy nữa và dường như bị quyến rũ, nó đáp trả. Đến khi nhận thấy hơi thở của nó có vẻ gấp rút hắn mới luyến tiếc rời môi nó, mặt đối mặt, nó buông một câu
- Ngọt quá,
Hắn ngớ người, nó nhìn chằm chằm vào đôi môi vừa hôn nó, quyến rũ thật mà lại ngọt nữa chứ, nó bất giác đỏ mặt. Hắn nhìn thấy nó lúng túng, nhìn chằm chằm nó rồi nói
- Còn môi em làm tôi say
Nó đơ ra, còn hắn giờ mới buông nó ra. Hắn rút điện thoại
- Kin, cho người đến đón tôi
Cúp điện thoại, quay sang nó, hắn nhận ra nó đã đi rồi . Tiếc nuối ngập tràn trong đôi mắt băng lạnh ấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.