Chương 13
nuthancuagio
15/04/2014
Nó và hắn bước vào phòng học, một mảnh im lặng đến sợ người. Ai cũng hít thở không thông. Hắn kéo ghế giúp nó ngồi xuống, những ánh mắt hâm mộ
lẫn ghen ghét bắn về phía nó, nhưng bị Yoo trừng mắt. tiết học bắt đầu
trong sự ngạc nhiên của mọi người. ma vương có người yêu
Phòng học một mảnh im lặng, bỗng một tiếng chuông vang lên, khiến tất cả giật mình. Bà cô giáo quát lên
-Là ai? Ai cho phép sử dụng trong giờ học
Tiếng quát bả vừa dứt kéo theo 2 cái trừng mắt, không ai khác chính là Kun và Yoo. Thật chán sống rồi, dám chửi nó
Nó vẫn ung dung, lười biếng bắt điện thoại. chưa kịp cất tiếng, giọng bên kia đã nói trước
-Tiểu Phong à!
-Ba - nó đáp lại, giọng nói có chút ôn nhu
-Ba mẹ đang đáp máy bay xuống thăm con, chiều nay là tới nơi. Con ở nhà đợi ba mẹ nhé, đừng chạy đi chơi.
-Dạ con biết
Rồi nó cúp máy, quay sang Yoo.
-Về.
Yoo hiểu ý, hắn cũng bước tới, túm lấy tay nó. Nhẹ nhàng nó
-Về cẩn thận nhé
Nó gật. đâu đó trong phòng một cuộc điện thoại đang diễn ra
-Tiến hành đi. Nhớ bắt con người hầu trước
Yoo dẫn nó ra xe, một cơn gió mạnh ùa tới, báo hiệu một chuyện gì đó sắp xảy ra. Yoo lên tiếng hỏi nó
-Giết hết hay tha
-Ta muốn nhìn
Yoo vui mừng, nó muốn nhìn Yoo xử lí, tiếng nói vừa dứt, một đám người xuất hiện. nếu để ý kĩ, sẽ thấy miệng của đám người này đều có 2 cái răng nanh nhọn hoắt, cả người bốc ra mùi hôi thối. ước chừng khoảng 30 tên. Cả 30 tên xông lên về phía Yoo, Yoo cười lạnh, xem thường cô quá, dù có cả trăm tên thì cũng không làm khó được cô
Màn ẩu đả xảy ra, từng cái đầu bị Yoo chặt đứt kéo theo những tiếng thét. Mấy tên đó thấy Yoo khó đối phó liền đổi hướng công kích về phía nó, Yoo lạnh mặt, dám đánh chủ ý lên chủ nhân. Tốt… tốt, bỗng một lực mạnh đánh về phía nó, một người lạ mặt xuất hiện, Yoo hoảng hót. Lực lượng này mạnh hơn đám vampire này nhiều, rốt cuộc là ai. Nó vẫn thản nhiên mặc cho vô số công kích bắn tới, cách 1cm, những tưởng sẽ trúng nhưng một thân ảnh nhỏ nhắn đã che trước nó, Yoo hộc máu, nhưng không bị thương gì hơn. Người lạ mặt kinh ngạc, sao lại như thế, tại sao chỉ bị thương nhẹ, phép thuật cấp một làm sao co khả năng chịu được công kích
Phòng học một mảnh im lặng, bỗng một tiếng chuông vang lên, khiến tất cả giật mình. Bà cô giáo quát lên
-Là ai? Ai cho phép sử dụng trong giờ học
Tiếng quát bả vừa dứt kéo theo 2 cái trừng mắt, không ai khác chính là Kun và Yoo. Thật chán sống rồi, dám chửi nó
Nó vẫn ung dung, lười biếng bắt điện thoại. chưa kịp cất tiếng, giọng bên kia đã nói trước
-Tiểu Phong à!
-Ba - nó đáp lại, giọng nói có chút ôn nhu
-Ba mẹ đang đáp máy bay xuống thăm con, chiều nay là tới nơi. Con ở nhà đợi ba mẹ nhé, đừng chạy đi chơi.
-Dạ con biết
Rồi nó cúp máy, quay sang Yoo.
-Về.
Yoo hiểu ý, hắn cũng bước tới, túm lấy tay nó. Nhẹ nhàng nó
-Về cẩn thận nhé
Nó gật. đâu đó trong phòng một cuộc điện thoại đang diễn ra
-Tiến hành đi. Nhớ bắt con người hầu trước
Yoo dẫn nó ra xe, một cơn gió mạnh ùa tới, báo hiệu một chuyện gì đó sắp xảy ra. Yoo lên tiếng hỏi nó
-Giết hết hay tha
-Ta muốn nhìn
Yoo vui mừng, nó muốn nhìn Yoo xử lí, tiếng nói vừa dứt, một đám người xuất hiện. nếu để ý kĩ, sẽ thấy miệng của đám người này đều có 2 cái răng nanh nhọn hoắt, cả người bốc ra mùi hôi thối. ước chừng khoảng 30 tên. Cả 30 tên xông lên về phía Yoo, Yoo cười lạnh, xem thường cô quá, dù có cả trăm tên thì cũng không làm khó được cô
Màn ẩu đả xảy ra, từng cái đầu bị Yoo chặt đứt kéo theo những tiếng thét. Mấy tên đó thấy Yoo khó đối phó liền đổi hướng công kích về phía nó, Yoo lạnh mặt, dám đánh chủ ý lên chủ nhân. Tốt… tốt, bỗng một lực mạnh đánh về phía nó, một người lạ mặt xuất hiện, Yoo hoảng hót. Lực lượng này mạnh hơn đám vampire này nhiều, rốt cuộc là ai. Nó vẫn thản nhiên mặc cho vô số công kích bắn tới, cách 1cm, những tưởng sẽ trúng nhưng một thân ảnh nhỏ nhắn đã che trước nó, Yoo hộc máu, nhưng không bị thương gì hơn. Người lạ mặt kinh ngạc, sao lại như thế, tại sao chỉ bị thương nhẹ, phép thuật cấp một làm sao co khả năng chịu được công kích
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.