Chương 26
Thanh Đằng Mân Côi
04/01/2023
Đã đến Tết Nguyên Đán, Tống Vi Vi cùng Cố Văn Sam đều bận rộn đến mức chân không chạm đất, chưa kịp về nhà, Tống mẹ vì thế mà lải nhải vài ngày, cuối cùng cũng có ngày cả hai người đều rảnh rỗi, mua hoa quả về thăm Tống mẹ.
Từ khi Cố ba ba không bận tâm giang hồ thế sự, một lòng chỉ để tại bàn mạt chược đánh bài, Tống mẹ cũng từ ban đầu vốn dĩ là thiết huyết nữ cường nhân đã biến thành một bà già hủ trạch, mỗi ngày ngoại trừ cùng Cố ba ba đánh mạt chược đánh bài, thì cũng chỉ ngồi xem kịch xem văn nghệ, dường như ngày nào cũng béo thêm một vòng.
Lúc hai người đến, Tống mẹ đang ngồi trên sô pha soi soi chân cắn táo, Cố ba ba thì tại phòng bếp băm thịt làm sủi cảo. Nghe tiếng mở cửa, Tống mẹ cuống quít hạ chân xuống. mặt tỏ vẻ như không có việc gì, Cố ba ba ở trù phòng ló đầu dính bột mì ra, cười nói: " Sam Sam trở lại rồi à? Đêm nay là ba ba xuống bếp, muốn ăn cái gì thì cứ nói."
Tống mẹ ăn no nấc lên một tiếng, ngồi trước mặt Tống Vi Vi kêu: " Muốn ăn toàn bộ tiệc Mãn Hán toàn tịch vịt quay, cá hồi nướng, thăn bò sốt dầu hào, lợn sữa nguyên con, chân gấu, cháo tổ yến, trứng tôm..."
Cố ba ba mây đen đầy đầu, không dám lên tiếng, bận rộn đem đầu lui trở về.
Tống mẹ vỗ vỗ tay, tiếp đón Cố Văn Sam: "Sam Sam đến chỗ này ngồi, cùng Vi Vi ở chung thế nào? Vi Vi nó ngoại trừ vừa xấu vừa luời vừa ngốc, nhưng trừ lười ngốc xấu tật xấu các kiểu... Khụ khụ, kỳ thật ở chung cũng khá tốt."
Cố Văn Sam ngồi xuống bên cạnh nàng, khóe môi hơi hơi nhếch lên.
"Vâng, em ấy rất tốt, con... rất thích em ấy."
"Miệng thật ngọt, năm nay cho con một bao lì xì thật lớn." Tống mẹ liếc Tống Vi Vi một cái, "Con nhìn xem chị con, rồi nhìn lại con đi, hừ, mẹ xinh đẹp như hoa như ngọc, là đại mỹ nữ lên được phòng khách xuống được phòng bếp, tại sao lại sinh ra đứa con gái ngốc nghếch như con chứ."
Tống Vi Vi: "..." Mẹ thật sự là mẹ ruột con sao!
Ý cười trên khóe môi Cố Văn Sam càng phát ra rõ ràng: "Thật ra cũng có một chút thông minh."
Tống mẹ cười ha hả, sau khi đã thân thiết với Cố Văn Sam, cũng không giả bộ hiền lương thục đức nữa, hoàn toàn lộ ra bản tính.
Cố ba ba rất nhanh nấu xong sủi cảo đặt lên bàn, bốn bát dấm chua, mấy nhánh tỏi, còn có hạt tiêu xào, một ít đồ lót dạ, để đầy bàn. Người một nhà ngồi với nhau ấm áp, mời cơm xong, Tống Vi Vi còn chưa gắp đồ ăn, một đôi đũa chầm chậm gắp tới một cái sủi cảo tròn nhỏ đầy khả ái, phía trên dưới dấm chua cùng hạt tiêu, đặc biệt thơm. Nàng ngẩng đẩu lên, quả nhiên, Cố Văn Sam trong mắt tràn đầy ý cười nhìn nàng.
Tống Vi Vi ăn hết sủi cảm, cũng cười gắp lại vài cái cho Cố Văn Sam.
Cố Văn Sam vốn dĩ không quá thích ăn sủi cảo, nhưng là đồ Tống Vi Vi gắp cho cô, giống như mang theo ma lực, làm cho cô muốn ngừng mà không được, bất tri bất giác liền ăn rất nhiều, mỗi một miếng đều tràn ngập hạnh phúc. Cô liếc mắt qua, thấy Cố ba cũng Tống mẹ đều vùi đầu điên cuồng ăn sủi cảo, không chú ý bên này, vì thế đưa tay vụng trộm nắm tay Tống Vi Vi. Hai người một tay đan chặt lấy nhau, một tay còn lại gắp cho nhau đồ ăn, trong lòng phảng phất ngọt như uống mật.
Tống Vi Vi cảm giác cái tay đang nắm tay nàng nhẹ nhàng lắc lư, trong lòng nhịn không được nghĩ, Cố Văn Sam sao lại đáng yêu đến như vậy. Rõ ràng vốn dĩ có thể cao lãnh ăn cơm, lại muốn tỏ vẻ ngây thơ, đúng là phạm quy mà.
Tống mẹ ăn xong một chén, đứng dậy gắp sủi cảo, phát hiện hai người nghiêm túc ăn cơm, dáng vẻ lãnh đạm mặt không chút cảm xúc.
"Sam Sam không thích ăn sủi cảo sao?"
"Thích."
"Thích thì ăn nhiều một chút, không cần câu nệ."
"Dạ."
Thích, thích nhất là... Vi Vi gắp sủi cảo cho mình..
Sau bữa cơm, Tống Vi Vi hỗ trợ rửa bát, cả nhà ăn một bụng tròn xoe sủi cảo, ngồi trên sofa xem TV, trong phòng tắt đèn, chỉ có ánh sáng mờ áo từ TV phát ra.
Trong TV xuất hiện cảnh phim kinh dị, nữ chính tóc tai bù xù, mặt đầy nước mắt, thét chói tai ôm đầu kêu khóc, người yêu của nàng bị ác quỷ ôm đùi, vươn tay phun một ngụm máu, giãy dụa hô to: "Dao Dao của anh, chạy mau ——!"
Nữ chính: "A a a bảo bảo không đi muốn chết cùng chết —— "
Nam chính: "Anh yêu em, nếu em yêu anh thì hãy thay anh sống—— "
Nữ chính: "Rời xa anh bảo bảo không muốn sống nữa a a a —— "
Nam chính: "Ayy ayy ayy quá cảm động ngân hàng mật mã của anh là xxx mang theo tiền tìm kiếm người khác đi —— "
Nữ chính: "Được, em sẽ thay anh cố gắng sống sót, bạn tốt, em đi trước đây, hẹn ngày gặp lại."
Nam chính: "..."
Ác quỷ: "..."
Tống Vi Vi bị chọc cười, quay đầu đi xem văn sam, phát hiện cô ngồi thẳng tắp, mắt nhìn TV không dời, ra vẻ chăm chú xem phim, nhưng thật ra lại lén nhìn mình, đột nhiên trong bụng nảy ra ý xấu, muốn đùa cô.
Nàng mở ra q/q đi tìm lão lái xe.
【 Vi Vi 】
"Lái xe lái xe! Tình tiết mới tôi nghĩ được rồi, nhất định sẽ đặc biệt có đột phá.”
Quả nhiên, Cố Văn Sam rất nhanh lấy di động ra, vụng trộm che khuất màn hình di động đánh chữ.
【 Lái xe 】
"Chúc mừng đại đại chúc mừng đại đại! Quỳ xuống cầu xin, nói cho tôi biết nội dung tình tiết đi."
【 Vi Vi 】
"Tuy rằng viết trong hoàn cảnh này có chút khó khăn, nhưng trẫm hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, cho nên trẫm muốn viết cảnh trẫm thích nhất: cảnh lăn giường dụ hoặc.
【 Lái xe 】
"Đậu đỏ ơi! Thần linh ơi! Ngàn vạn cũng không nghĩ tới cô là đại đại như vậy! Đại đại chính trực thuần khiết mềm manh khả ái của tôi đâu rồi? Cô có phải đem nàng đi mất rồi không?"
【 Vi Vi 】
"Hắn từ phòng tắm đi ra, mang theo mùi hương bạc hà thanh mát dụ hoặc, áo sơ mi trắng mỏng manh tùy tiện khoác trên vai, dáng người gợi cảm như ẩn như hiện trong bộ quần áo ướt đẫm, khối cơ bụng hiện lên càng làm người ta không thể dời mắt. Sống mũi cao thẳng, khóe môi khẽ nhếch, ánh mắt thâm thúy phảng phất lấp lánh, tóc tai hỗn độn, vài giọt nước trượt xuống trên cần cổ màu mật ong, lẻn vào trong vạt áo… Nếu có người như vậy xuất hiện trước mặt tôi, mặc kệ là con trai hay con gái, tôi sợ là sẽ ôm chặt kêu a a a đòi gả cho người đó mất thôi.”
【 Lái xe 】
"Có, có đạo lý..."
Tống Vi Vi đang muốn trả lời lại cô, Cố Văn Sam lại mãnh liệt đứng dậy, hai gò má trắng nõn ửng đỏ.
Tống mẹ cả kinh, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy Sam Sam?"
Cố Văn Sam mím chặt khóe môi, Tống mẹ vừa hỏi, nháy mắt vành tai đỏ rực, trong ánh mắt lộ ra ẩn ẩn hưng phấn, cùng tinh thần bừng bừng tráng liệt hào hùng.
"Không, không có gì..."
"Trời tối rồi, con đi tắm."
Dừng một chút, lại thấp giọng hỏi: "Tống mẹ, nhà mình có..."
"Có hay không..."
Trong TV, nam chính bị ác quỷ chặt đầu, âm thanh của Cố Văn Sam bị nam chính nữ chính kêu gào thảm thiết che mất.
Tống mẹ không nghe rõ, đầy mặt mờ mịt hỏi: "Cái gì?"
Cố Văn Sam cúi đầu, phảng phất muốn đem chính mình nhét vào khe sàn, thanh âm thập phần mỏng manh.
"Sữa, sữa tắm vị bạc hà…?!"
Tống mẹ biểu tình quỷ dị, Tống Vi Vi cắn chặt răng, ánh mắt gắt gao trừng màn hình TV.
Nhẫn, nhịn xuống!
Nhịn xuống qaq
Phốc ——
...............
【 Cố Văn Sam nhật kí 】
Nếu có thể làm cho mỹ nhân ôm chặt, cái gì dụ hoặc, đều không thành vấn đề!
- -----------------------------------------------------------
Lâu rồi không gặp, hi vọng các bạn chưa quên mình. Cũng bỏ bê hai bạn nhỏ này quá lâu rồi, hi vọng có thể hoàn thành xong bộ truyện này trước khi mình lên đại học.
Từ khi Cố ba ba không bận tâm giang hồ thế sự, một lòng chỉ để tại bàn mạt chược đánh bài, Tống mẹ cũng từ ban đầu vốn dĩ là thiết huyết nữ cường nhân đã biến thành một bà già hủ trạch, mỗi ngày ngoại trừ cùng Cố ba ba đánh mạt chược đánh bài, thì cũng chỉ ngồi xem kịch xem văn nghệ, dường như ngày nào cũng béo thêm một vòng.
Lúc hai người đến, Tống mẹ đang ngồi trên sô pha soi soi chân cắn táo, Cố ba ba thì tại phòng bếp băm thịt làm sủi cảo. Nghe tiếng mở cửa, Tống mẹ cuống quít hạ chân xuống. mặt tỏ vẻ như không có việc gì, Cố ba ba ở trù phòng ló đầu dính bột mì ra, cười nói: " Sam Sam trở lại rồi à? Đêm nay là ba ba xuống bếp, muốn ăn cái gì thì cứ nói."
Tống mẹ ăn no nấc lên một tiếng, ngồi trước mặt Tống Vi Vi kêu: " Muốn ăn toàn bộ tiệc Mãn Hán toàn tịch vịt quay, cá hồi nướng, thăn bò sốt dầu hào, lợn sữa nguyên con, chân gấu, cháo tổ yến, trứng tôm..."
Cố ba ba mây đen đầy đầu, không dám lên tiếng, bận rộn đem đầu lui trở về.
Tống mẹ vỗ vỗ tay, tiếp đón Cố Văn Sam: "Sam Sam đến chỗ này ngồi, cùng Vi Vi ở chung thế nào? Vi Vi nó ngoại trừ vừa xấu vừa luời vừa ngốc, nhưng trừ lười ngốc xấu tật xấu các kiểu... Khụ khụ, kỳ thật ở chung cũng khá tốt."
Cố Văn Sam ngồi xuống bên cạnh nàng, khóe môi hơi hơi nhếch lên.
"Vâng, em ấy rất tốt, con... rất thích em ấy."
"Miệng thật ngọt, năm nay cho con một bao lì xì thật lớn." Tống mẹ liếc Tống Vi Vi một cái, "Con nhìn xem chị con, rồi nhìn lại con đi, hừ, mẹ xinh đẹp như hoa như ngọc, là đại mỹ nữ lên được phòng khách xuống được phòng bếp, tại sao lại sinh ra đứa con gái ngốc nghếch như con chứ."
Tống Vi Vi: "..." Mẹ thật sự là mẹ ruột con sao!
Ý cười trên khóe môi Cố Văn Sam càng phát ra rõ ràng: "Thật ra cũng có một chút thông minh."
Tống mẹ cười ha hả, sau khi đã thân thiết với Cố Văn Sam, cũng không giả bộ hiền lương thục đức nữa, hoàn toàn lộ ra bản tính.
Cố ba ba rất nhanh nấu xong sủi cảo đặt lên bàn, bốn bát dấm chua, mấy nhánh tỏi, còn có hạt tiêu xào, một ít đồ lót dạ, để đầy bàn. Người một nhà ngồi với nhau ấm áp, mời cơm xong, Tống Vi Vi còn chưa gắp đồ ăn, một đôi đũa chầm chậm gắp tới một cái sủi cảo tròn nhỏ đầy khả ái, phía trên dưới dấm chua cùng hạt tiêu, đặc biệt thơm. Nàng ngẩng đẩu lên, quả nhiên, Cố Văn Sam trong mắt tràn đầy ý cười nhìn nàng.
Tống Vi Vi ăn hết sủi cảm, cũng cười gắp lại vài cái cho Cố Văn Sam.
Cố Văn Sam vốn dĩ không quá thích ăn sủi cảo, nhưng là đồ Tống Vi Vi gắp cho cô, giống như mang theo ma lực, làm cho cô muốn ngừng mà không được, bất tri bất giác liền ăn rất nhiều, mỗi một miếng đều tràn ngập hạnh phúc. Cô liếc mắt qua, thấy Cố ba cũng Tống mẹ đều vùi đầu điên cuồng ăn sủi cảo, không chú ý bên này, vì thế đưa tay vụng trộm nắm tay Tống Vi Vi. Hai người một tay đan chặt lấy nhau, một tay còn lại gắp cho nhau đồ ăn, trong lòng phảng phất ngọt như uống mật.
Tống Vi Vi cảm giác cái tay đang nắm tay nàng nhẹ nhàng lắc lư, trong lòng nhịn không được nghĩ, Cố Văn Sam sao lại đáng yêu đến như vậy. Rõ ràng vốn dĩ có thể cao lãnh ăn cơm, lại muốn tỏ vẻ ngây thơ, đúng là phạm quy mà.
Tống mẹ ăn xong một chén, đứng dậy gắp sủi cảo, phát hiện hai người nghiêm túc ăn cơm, dáng vẻ lãnh đạm mặt không chút cảm xúc.
"Sam Sam không thích ăn sủi cảo sao?"
"Thích."
"Thích thì ăn nhiều một chút, không cần câu nệ."
"Dạ."
Thích, thích nhất là... Vi Vi gắp sủi cảo cho mình..
Sau bữa cơm, Tống Vi Vi hỗ trợ rửa bát, cả nhà ăn một bụng tròn xoe sủi cảo, ngồi trên sofa xem TV, trong phòng tắt đèn, chỉ có ánh sáng mờ áo từ TV phát ra.
Trong TV xuất hiện cảnh phim kinh dị, nữ chính tóc tai bù xù, mặt đầy nước mắt, thét chói tai ôm đầu kêu khóc, người yêu của nàng bị ác quỷ ôm đùi, vươn tay phun một ngụm máu, giãy dụa hô to: "Dao Dao của anh, chạy mau ——!"
Nữ chính: "A a a bảo bảo không đi muốn chết cùng chết —— "
Nam chính: "Anh yêu em, nếu em yêu anh thì hãy thay anh sống—— "
Nữ chính: "Rời xa anh bảo bảo không muốn sống nữa a a a —— "
Nam chính: "Ayy ayy ayy quá cảm động ngân hàng mật mã của anh là xxx mang theo tiền tìm kiếm người khác đi —— "
Nữ chính: "Được, em sẽ thay anh cố gắng sống sót, bạn tốt, em đi trước đây, hẹn ngày gặp lại."
Nam chính: "..."
Ác quỷ: "..."
Tống Vi Vi bị chọc cười, quay đầu đi xem văn sam, phát hiện cô ngồi thẳng tắp, mắt nhìn TV không dời, ra vẻ chăm chú xem phim, nhưng thật ra lại lén nhìn mình, đột nhiên trong bụng nảy ra ý xấu, muốn đùa cô.
Nàng mở ra q/q đi tìm lão lái xe.
【 Vi Vi 】
"Lái xe lái xe! Tình tiết mới tôi nghĩ được rồi, nhất định sẽ đặc biệt có đột phá.”
Quả nhiên, Cố Văn Sam rất nhanh lấy di động ra, vụng trộm che khuất màn hình di động đánh chữ.
【 Lái xe 】
"Chúc mừng đại đại chúc mừng đại đại! Quỳ xuống cầu xin, nói cho tôi biết nội dung tình tiết đi."
【 Vi Vi 】
"Tuy rằng viết trong hoàn cảnh này có chút khó khăn, nhưng trẫm hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, cho nên trẫm muốn viết cảnh trẫm thích nhất: cảnh lăn giường dụ hoặc.
【 Lái xe 】
"Đậu đỏ ơi! Thần linh ơi! Ngàn vạn cũng không nghĩ tới cô là đại đại như vậy! Đại đại chính trực thuần khiết mềm manh khả ái của tôi đâu rồi? Cô có phải đem nàng đi mất rồi không?"
【 Vi Vi 】
"Hắn từ phòng tắm đi ra, mang theo mùi hương bạc hà thanh mát dụ hoặc, áo sơ mi trắng mỏng manh tùy tiện khoác trên vai, dáng người gợi cảm như ẩn như hiện trong bộ quần áo ướt đẫm, khối cơ bụng hiện lên càng làm người ta không thể dời mắt. Sống mũi cao thẳng, khóe môi khẽ nhếch, ánh mắt thâm thúy phảng phất lấp lánh, tóc tai hỗn độn, vài giọt nước trượt xuống trên cần cổ màu mật ong, lẻn vào trong vạt áo… Nếu có người như vậy xuất hiện trước mặt tôi, mặc kệ là con trai hay con gái, tôi sợ là sẽ ôm chặt kêu a a a đòi gả cho người đó mất thôi.”
【 Lái xe 】
"Có, có đạo lý..."
Tống Vi Vi đang muốn trả lời lại cô, Cố Văn Sam lại mãnh liệt đứng dậy, hai gò má trắng nõn ửng đỏ.
Tống mẹ cả kinh, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy Sam Sam?"
Cố Văn Sam mím chặt khóe môi, Tống mẹ vừa hỏi, nháy mắt vành tai đỏ rực, trong ánh mắt lộ ra ẩn ẩn hưng phấn, cùng tinh thần bừng bừng tráng liệt hào hùng.
"Không, không có gì..."
"Trời tối rồi, con đi tắm."
Dừng một chút, lại thấp giọng hỏi: "Tống mẹ, nhà mình có..."
"Có hay không..."
Trong TV, nam chính bị ác quỷ chặt đầu, âm thanh của Cố Văn Sam bị nam chính nữ chính kêu gào thảm thiết che mất.
Tống mẹ không nghe rõ, đầy mặt mờ mịt hỏi: "Cái gì?"
Cố Văn Sam cúi đầu, phảng phất muốn đem chính mình nhét vào khe sàn, thanh âm thập phần mỏng manh.
"Sữa, sữa tắm vị bạc hà…?!"
Tống mẹ biểu tình quỷ dị, Tống Vi Vi cắn chặt răng, ánh mắt gắt gao trừng màn hình TV.
Nhẫn, nhịn xuống!
Nhịn xuống qaq
Phốc ——
...............
【 Cố Văn Sam nhật kí 】
Nếu có thể làm cho mỹ nhân ôm chặt, cái gì dụ hoặc, đều không thành vấn đề!
- -----------------------------------------------------------
Lâu rồi không gặp, hi vọng các bạn chưa quên mình. Cũng bỏ bê hai bạn nhỏ này quá lâu rồi, hi vọng có thể hoàn thành xong bộ truyện này trước khi mình lên đại học.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.