Chương 105: Chương 105
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
10/04/2018
(Mẹ của Ninh Tây tự sát có nghi vấn, Ninh Tây đưa chứng cứ đi báo án, nghi ngờ mẹ cô ấy bị sát hại.)
Tin tức này vừa truyền ra, cả nước chấn động, Ninh Tây hiện tại đang lúc nổi bật, lại dính dáng tới vụ án hình sự, quần chúng nhàm chán rốt cuộc tìm được câu chuyện để uống trà đàm tiếu.
Rất nhiều người trẻ tuổi đọc truyện trinh thám quá nhiều, còn ngồi suy đoán các kiểu giết người mà như nạn nhân tự sát, lại suy đoán đến những đối tượng có động cơ giết người.
Nhưng cũng có rất nhiều người phát hiện, diễn viên Ninh Tây là diễn viên chính trong bộ phim ( phấn son tam sinh) sắp chiếu trên đài truyền hình Phiên Gia, bọn họ hoài nghi đây là do đoàn làm phim hoặc chính Ninh Tây truyền ra để tuyên truyền. Dựa theo logic bình thường logic, một người nghệ sĩ mới nổi tiếng sáo lại nguyện ý lây vào chuyện kiện tụng như thế, còn tự động báo án?
Ninh Tây từ một người không có danh tiếng gì đạt đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, mới đây là nhờ bộ phim điện ảnh ( vũ trụ vô địch 2) có xu hướng bước chân vào thị trường quốc tế, bây giờ phát sinh chuyện này, nhất định sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp của cô. Chỉ cần Ninh Tây đầu óc bình thường, tuyệt đối sẽ không đi báo án, dù có báo cũng không thể chọn thời điểm này, hơn nữa còn là án tử tám năm trước.
Với suy nghĩ đó, không ít người cảm thấy chán ghét cách làm của Ninh Tây, lấy cái chết của mẹ để tuyên truyền cho bộ phim, con gái hiếu thảo quá???
Nhưng loại phê phán này mới xuất hiện không lâu, cục cảnh sát đã phát ra blog thông báo, nói rõ hai ngày trước, Ninh Tây đem một số chứng cứ cô ấy tìm kiếm suốt mấy năm tới báo án, sau khi xét duyệt đã lập lại bản án. Cục cảnh sát đã thành lập nhóm điều tra, chuẩn bị điều tra lại từ đầu cái chết của mẹ Ninh Tây.
Thông báo này không tiết lộ quá nhiều tin tức nhưng đã đủ để mọi ngươi xác minh được sự thật.
Hóa ra thực sự báo án, không hề nói không để tuyên truyền cho bộ phim mới.
Sau khi thông báo của cục cảnh sát đăng lên, toàn bộ giới giải trí đều sôi trào, một số nghệ sĩ có quan hệ khá tốt với Ninh Tây thậm chí công khai đăng blog bày tỏ ủng hộ hành động của Ninh Tây, hy vọng án tử của mẹ cô ấy sớm tra ra manh mối, đem thủ phạm ra ánh sáng,........
Vụ án tám năm trước lật lại điều tra, lại được chú ý nhiều, dường như ai cũng biết, lúc cảnh sát điều tra, tìm người hỏi đến thì ai cũng có thái độ phối hợp.
Vụ án càng điều tra, điểm hoài nghi càng nhiều. Mặc dù không có chứng cớ xác thực, nhưng hàng xóm của người bị hại năm đó đều bày tỏ, người bị hại là thành phần trí thức, cả hai vợ chồng đều yêu chiều con gái hết mực, không ai có thể ngờ được bà ấy sẽ tự sát, bởi vì bà ấy yêu thương con gái như thế, sao có thể cảm lòng bỏ lại đứa con gái mười mấy tuổi mà ra đi.
Thường Thời Quy nhìn Ninh Tây bên cạnh đã an ổn ngủ yên, cẩn thận rút cánh tay cô đang kê đầu, mang áo khoác ra ban công.
Trong điện thoại di động có mấy cuộc gọi nhỡ, còn có mấy tin nhắn chưa đọc. Hai tay Thường Thời Quy chống lên lan can nhìn cảnh đêm thất thần.
Khi Ninh Tây trở về, lúc hắn mở cửa, hắn thực sợ hãi Ninh Tây sẽ nói ra câu nói mà hắn không thể tiếp nhận được, lúc cô ấy nói "Thực xin lỗi" hắn cho rằng Ninh Tây sẽ rời khỏi mình.
Ninh Tây hỏi tại sao không hỏi cô ấy chuyện gì xảy ra, hắn sợ hãi nếu thực sự mở miệng hỏi, kết quả chỉ sợ sẽ không phải như bây giờ. Chân tướng, so với việc cô ở bên cạnh hắn vốn không có ý nghĩa.
Có lẽ Tây Tây cũng không biết, cô ấy là người thích mềm không thích cứng, nếu hắn truy hỏi, chỉ khiến không khí của hai người căng thẳng, cuối cùng kết cục là điều hắn đau đớn nhất, chính là chia tay. Hắn tuyệt đối không thể để kết cục này xảy ra.
Buổi chiều hôm đó Thường Thời Quy lái xe tới trước cửa cục cảnh sát, lúc đó Ninh Tây còn chưa ra ngoài, đến khi cô đi ra, hắn lạ lái xe rời đi.
Trên thế giới này, hiện tại không ai hiểu rõ Ninh Tây hơn hắn, đối với người cô ấy tin tưởng, nội tâm của cô ấy hết sức mềm mại, nhưng đối với những người khác, sẽ lạnh nhạt cứng rắn, chỉ cần tin tưởng cô ấy, và được cô ấy tin tưởng, sẽ lấy được tâm của cô ấy.
Di động lại rung lên, Thường Thời Quy quay đầu nhìn Ninh Tây còn đang ngủ say, ấn nút trả lời, nhẹ giọng nói nhỏ:
"Mẹ, muộn như vậy sao còn chưa ngủ?"
"Buổi chiều đi ra ngoài gặp người ta uống hai ly cà phê, hiện tại không ngủ được, "
Giọng nói của Đào Tuệ Tuyết không nhanh không chậm, có loại ôn nhu và từ ái khó tả,
" Chuyện xảy ra với Ninh Tây, mẹ đã biết."
Thường Thời Quy nghe vậy trầm mặc một lát, sau đó ừ một tiếng.
Đào Tuệ Tuyết thấy hắn không muốn nhiều lời, nhân tiện nói:
"Chuyện đã như vậy, không cần nghĩ quá nhiều, con lâu rồi không chịu nghỉ ngơi, chỉ bằng nghỉ phép một thời gian, ở bên cạnh con bé nhiều hơn."
"Mẹ, con biết rồi."
Thường Thời Quy quay đầu lại nhìn sau lưng,
"Mẹ về sau đừng uống quá nhiều cà phê."
"Mẹ đã bao nhiêu tuổi, còn bị con trai quản?"
Đào Tuệ Tuyết ở bên kia di động cười cười, sau đó thở dài một tiếng,
"Thời Quy, không phải là mẹ quản việc yêu đương của con, nhưng mẹ là phụ nữ. Ninh Tây mẹ chưa từng gặp, nhưng có thể nhìn ra là một cô bé tốt lại kiên cường. Hiện tại là lúc gian nan nhất, mặc kệ bên ngoài có nói chuyện linh tinh gì, trong lòng của con phải có chính kiến, lúc này phải quan tâm con bé nhiều hơn. "
"Con trai của Đào Tuệ Tuyết không thể vì vài câu tán gẫu của người ngoài mà trở thành người đàn ông không tốt với người yêu được, con hiểu không?
Đào Tuệ Tuyết chẳng hề nói mình có hài lòng với con dâu tương lai này hay không, nhưng lại lấy danh nghĩa của một người mẹ, nói ra yêu cầu của bản thân với con trai mình.
Ban đầu là do bản thân hắn theo đuổi người ta, bây giờ người ta có phiền toái, hắn nếu mà vì mấy lời nói linh tinh của người ngoài mà quay đầu đòi bỏ rơi người ta, bà chắc chắn sẽ không tha cho đứa con trai này.
"Mẹ, con dâu còn chưa vào cửa đâu, mẹ đã bênh vực cô ấy hơn con rồi?"
Thường Thời Quy nhịn không được cười lên, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, may mắn mẹ hắn không vì chuyện này mà có thành kiến với Ninh Tây, ngược lại đang sở lắng hắn sẽ vì chuyện này mà từ bỏ cô ấy.
Nhà người ta thì mẹ chồng khi dễ con dâu, còn đằng này..... địa vị hắn sắp bị đạp xuống rồi.
Tin tức này vừa truyền ra, cả nước chấn động, Ninh Tây hiện tại đang lúc nổi bật, lại dính dáng tới vụ án hình sự, quần chúng nhàm chán rốt cuộc tìm được câu chuyện để uống trà đàm tiếu.
Rất nhiều người trẻ tuổi đọc truyện trinh thám quá nhiều, còn ngồi suy đoán các kiểu giết người mà như nạn nhân tự sát, lại suy đoán đến những đối tượng có động cơ giết người.
Nhưng cũng có rất nhiều người phát hiện, diễn viên Ninh Tây là diễn viên chính trong bộ phim ( phấn son tam sinh) sắp chiếu trên đài truyền hình Phiên Gia, bọn họ hoài nghi đây là do đoàn làm phim hoặc chính Ninh Tây truyền ra để tuyên truyền. Dựa theo logic bình thường logic, một người nghệ sĩ mới nổi tiếng sáo lại nguyện ý lây vào chuyện kiện tụng như thế, còn tự động báo án?
Ninh Tây từ một người không có danh tiếng gì đạt đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, mới đây là nhờ bộ phim điện ảnh ( vũ trụ vô địch 2) có xu hướng bước chân vào thị trường quốc tế, bây giờ phát sinh chuyện này, nhất định sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp của cô. Chỉ cần Ninh Tây đầu óc bình thường, tuyệt đối sẽ không đi báo án, dù có báo cũng không thể chọn thời điểm này, hơn nữa còn là án tử tám năm trước.
Với suy nghĩ đó, không ít người cảm thấy chán ghét cách làm của Ninh Tây, lấy cái chết của mẹ để tuyên truyền cho bộ phim, con gái hiếu thảo quá???
Nhưng loại phê phán này mới xuất hiện không lâu, cục cảnh sát đã phát ra blog thông báo, nói rõ hai ngày trước, Ninh Tây đem một số chứng cứ cô ấy tìm kiếm suốt mấy năm tới báo án, sau khi xét duyệt đã lập lại bản án. Cục cảnh sát đã thành lập nhóm điều tra, chuẩn bị điều tra lại từ đầu cái chết của mẹ Ninh Tây.
Thông báo này không tiết lộ quá nhiều tin tức nhưng đã đủ để mọi ngươi xác minh được sự thật.
Hóa ra thực sự báo án, không hề nói không để tuyên truyền cho bộ phim mới.
Sau khi thông báo của cục cảnh sát đăng lên, toàn bộ giới giải trí đều sôi trào, một số nghệ sĩ có quan hệ khá tốt với Ninh Tây thậm chí công khai đăng blog bày tỏ ủng hộ hành động của Ninh Tây, hy vọng án tử của mẹ cô ấy sớm tra ra manh mối, đem thủ phạm ra ánh sáng,........
Vụ án tám năm trước lật lại điều tra, lại được chú ý nhiều, dường như ai cũng biết, lúc cảnh sát điều tra, tìm người hỏi đến thì ai cũng có thái độ phối hợp.
Vụ án càng điều tra, điểm hoài nghi càng nhiều. Mặc dù không có chứng cớ xác thực, nhưng hàng xóm của người bị hại năm đó đều bày tỏ, người bị hại là thành phần trí thức, cả hai vợ chồng đều yêu chiều con gái hết mực, không ai có thể ngờ được bà ấy sẽ tự sát, bởi vì bà ấy yêu thương con gái như thế, sao có thể cảm lòng bỏ lại đứa con gái mười mấy tuổi mà ra đi.
Thường Thời Quy nhìn Ninh Tây bên cạnh đã an ổn ngủ yên, cẩn thận rút cánh tay cô đang kê đầu, mang áo khoác ra ban công.
Trong điện thoại di động có mấy cuộc gọi nhỡ, còn có mấy tin nhắn chưa đọc. Hai tay Thường Thời Quy chống lên lan can nhìn cảnh đêm thất thần.
Khi Ninh Tây trở về, lúc hắn mở cửa, hắn thực sợ hãi Ninh Tây sẽ nói ra câu nói mà hắn không thể tiếp nhận được, lúc cô ấy nói "Thực xin lỗi" hắn cho rằng Ninh Tây sẽ rời khỏi mình.
Ninh Tây hỏi tại sao không hỏi cô ấy chuyện gì xảy ra, hắn sợ hãi nếu thực sự mở miệng hỏi, kết quả chỉ sợ sẽ không phải như bây giờ. Chân tướng, so với việc cô ở bên cạnh hắn vốn không có ý nghĩa.
Có lẽ Tây Tây cũng không biết, cô ấy là người thích mềm không thích cứng, nếu hắn truy hỏi, chỉ khiến không khí của hai người căng thẳng, cuối cùng kết cục là điều hắn đau đớn nhất, chính là chia tay. Hắn tuyệt đối không thể để kết cục này xảy ra.
Buổi chiều hôm đó Thường Thời Quy lái xe tới trước cửa cục cảnh sát, lúc đó Ninh Tây còn chưa ra ngoài, đến khi cô đi ra, hắn lạ lái xe rời đi.
Trên thế giới này, hiện tại không ai hiểu rõ Ninh Tây hơn hắn, đối với người cô ấy tin tưởng, nội tâm của cô ấy hết sức mềm mại, nhưng đối với những người khác, sẽ lạnh nhạt cứng rắn, chỉ cần tin tưởng cô ấy, và được cô ấy tin tưởng, sẽ lấy được tâm của cô ấy.
Di động lại rung lên, Thường Thời Quy quay đầu nhìn Ninh Tây còn đang ngủ say, ấn nút trả lời, nhẹ giọng nói nhỏ:
"Mẹ, muộn như vậy sao còn chưa ngủ?"
"Buổi chiều đi ra ngoài gặp người ta uống hai ly cà phê, hiện tại không ngủ được, "
Giọng nói của Đào Tuệ Tuyết không nhanh không chậm, có loại ôn nhu và từ ái khó tả,
" Chuyện xảy ra với Ninh Tây, mẹ đã biết."
Thường Thời Quy nghe vậy trầm mặc một lát, sau đó ừ một tiếng.
Đào Tuệ Tuyết thấy hắn không muốn nhiều lời, nhân tiện nói:
"Chuyện đã như vậy, không cần nghĩ quá nhiều, con lâu rồi không chịu nghỉ ngơi, chỉ bằng nghỉ phép một thời gian, ở bên cạnh con bé nhiều hơn."
"Mẹ, con biết rồi."
Thường Thời Quy quay đầu lại nhìn sau lưng,
"Mẹ về sau đừng uống quá nhiều cà phê."
"Mẹ đã bao nhiêu tuổi, còn bị con trai quản?"
Đào Tuệ Tuyết ở bên kia di động cười cười, sau đó thở dài một tiếng,
"Thời Quy, không phải là mẹ quản việc yêu đương của con, nhưng mẹ là phụ nữ. Ninh Tây mẹ chưa từng gặp, nhưng có thể nhìn ra là một cô bé tốt lại kiên cường. Hiện tại là lúc gian nan nhất, mặc kệ bên ngoài có nói chuyện linh tinh gì, trong lòng của con phải có chính kiến, lúc này phải quan tâm con bé nhiều hơn. "
"Con trai của Đào Tuệ Tuyết không thể vì vài câu tán gẫu của người ngoài mà trở thành người đàn ông không tốt với người yêu được, con hiểu không?
Đào Tuệ Tuyết chẳng hề nói mình có hài lòng với con dâu tương lai này hay không, nhưng lại lấy danh nghĩa của một người mẹ, nói ra yêu cầu của bản thân với con trai mình.
Ban đầu là do bản thân hắn theo đuổi người ta, bây giờ người ta có phiền toái, hắn nếu mà vì mấy lời nói linh tinh của người ngoài mà quay đầu đòi bỏ rơi người ta, bà chắc chắn sẽ không tha cho đứa con trai này.
"Mẹ, con dâu còn chưa vào cửa đâu, mẹ đã bênh vực cô ấy hơn con rồi?"
Thường Thời Quy nhịn không được cười lên, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, may mắn mẹ hắn không vì chuyện này mà có thành kiến với Ninh Tây, ngược lại đang sở lắng hắn sẽ vì chuyện này mà từ bỏ cô ấy.
Nhà người ta thì mẹ chồng khi dễ con dâu, còn đằng này..... địa vị hắn sắp bị đạp xuống rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.