Chương 42: Chương 42
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
10/04/2018
"Đến! Đến!"
Vài phóng viên đang nói chuyện phiếm lập tức lấy tinh thần, bọn họ hôm nay muốn chụp hình vị tổng tài này đây.
Một chiếc Bentley màu đen dưới cái nhìn chăm chú của mọi người đang từ từ tiến đến, xe dừng hẳn, Thường Thời Quy bước ra từ cửa xe, âm thanh chụp hình trong nháy mắt vang lên không ngừng.
Hắn đi đến cửa xe bên kia, mở cửa xe ra, sau đó khẽ khom lưng đưa tay ra.
Thường Thời Quy dẫn theo bạn gái đến?!
Trong nháy mắt này, các phóng viên giống như đánh nhau, ống kính chỉ nhắm vào cái cửa xe.
Sau đó bọn họ liền nhìn thấy một cái tay khoác lên cánh tay Thường Thời Quy, cái tay này trắng nõn mảnh mai, trên cổ tay mang một vòng tay mảnh xinh đẹp.
Phóng viên: Có thể được Thường Thời Quy chính mình đón đến chính là không giống người thường, dù mới chỉ lộ ra một cánh tay, nhưng đã khiến người ta cảm thấy khí chất phi phàm!
Sau khi người trong xe đi ra, phóng viên đầu tiên là sững sờ, sau đó là âm thanh bấm máy càng thêm điên cuồng, chỉ hận tay mình không đủ nhanh, chụp ảnh chụp còn chưa đủ nhiều.
Ninh Tây! Đó là Ninh Tây, thời gian trước cùng Thường Thời Quy có scandal tình cảm!
Ninh Tây một tay khoác cánh tay Thường Thời Quy, nghiêng đầu hướng về các phóng viên đang điên cuồng chụp hình, thận trọng cười một tiếng, sau đó trong lúc ánh mắt mọi người khiếp sợ đi vào cửa chính.
Thậm chí còn có phóng viên nhìn thấy, lúc Ninh Tây bước lên bậc thang, Thường Thời Quy lo lắng cô sẩy chân, vì vậy thay cô nhấc làn váy lên, phong độ hiển thị rõ.
Cho đến khi thân ảnh của hai người biến mất ở phía sau cánh cửa, các phóng viên mới dần dần phục hồi tinh thần, Thường Thời Quy công khai mang theo Ninh Tây tham gia tiệc rượu, hơn nữa đối với Ninh Tây còn có thái độ ôn nhu như thế, hai người này nếu không phải là người yêu, cũng tuyệt đối là bạn tốt.
Hóa ra Thường Thời Quy lúc trước phát blog không phải là do hoàn cảnh bắt buộc, mà là thật?
Hai người này thật sự là bạn cũ nhiều năm? Hoặc là... Là quan hệ tình yêu?
Mới vừa rồi anh chàng phóng viên kia còn nói Ninh Tây ngay cả tiệc cũng không được tham gia, lúc này đã nói không ra lời, bởi vì quá mất mặt.
Hóa ra không phải là không có tư cách tới tham gia tiệc rượu, mà là trực tiếp được Thường Thời Quy đón tới, những năm này việc các nữ nghệ sĩ không làm được, Ninh Tây làm được.
Đối mặt với những người phóng viên khác đang đứng tại đó, phóng viên này cảm giác mình toàn thân từ cao xuống thấp đều rất lúng túng.
Thường Thời Quy vừa vào trong sảnh tiệc, rất nhiều người chú ý tới, dùng bộ mặt cười tươi tới gần. Kể từ đó, đứng ở bên cạnh hắn, Ninh Tây cũng nhận được nhiều chú ý, chỉ là những người này là phú thương, cũng chẳng rảnh rỗi mà xem phim truyền hình, cho nên đối với thân phận của Ninh Tây cũng không biết.
"Thường tổng, "
Một người đàn ông trung niên đối với Thường Thời Quy nói dăm ba câu khen ngợi xong, cuối cùng nhìn sang Ninh Tây,
"Không biết rõ vị tiểu thư xinh đẹp này là?"
"Cô ấy là bạn tốt nhiều năm của tôi tên là Ninh Tây, gần đây đang ở giới giải trí quay phim, Tiền tổng là đại ca giới giải trí, còn mong chiếu cố hơn."
Thường Thời Quy cười nói với Ninh Tây.
"Ninh Tây, vị này là Tiền tổng, tổng tài công ty giải trí Phi Vũ."
"Không dám không dám, ở trước mặt Thường tổng, ta ở đâu đảm đương nổi hai chữ đại ca, "
Tiền tổng vẻ mặt khiêm tốn bộ dáng sợ hãi than.
"Hóa ra đây chính là Ninh Tây Ninh tiểu thư, thường nghe nhân viên công ty nhắc tới cô, trăm nghe không bằng mắt thấy, Ninh tiểu thư quả nhiên xinh đẹp động lòng người, khí chất như lan."
Cô gái Ninh Tây này chẳng phải là nữ nghệ sĩ gần đây mà công ty giải trí Cửu Cát dồn lực nâng lên sao, có vài phần hương vị, khó trách Thường Thời Quy là nhân vật lớn như vậy, cũng mang cô ấy làm bạn gái trên tiệc rượu hôm nay.
Ninh Tây nhìn thấy đối phương còn cố ý nịnh nọt Thường Thời Quy, vì vậy cười khiêm nhường vài câu, thái độ không kiêu không nịnh, thật ra khiến Tiền tổng có chút đáng tiếc, mầm non như vậy bị Cửu Cát tìm được.
Hai người ứng phó người trước người sau đến nịnh nọt, Thường Thời Quy nói khẽ với Ninh Tây,
"Đứng lâu như vậy, mệt mỏi không, tôi dẫn em sang bên kia ngồi một chút."
Cách đó không xa là một cái hồ bơi rất lớn, nhưng dưới trường hợp này tất nhiên không có ai ở dưới bơi lội. Thường Thời Quy mang cô tới chiếc ghế bên bể bơi ngồi xuống,
"Trước tiên ngồi một chút, chờ tôi một chút sẽ trở lại sau."
"Không có chuyện gì, vừa rồi gặp được vài bằng hữu quen thuộc, còn chưa kịp theo chân bọn họ chào hỏi đâu, "
Ninh Tây đối với hắn cười cười,
"Anh đi làm gì thì cứ đi, không cần lo lắng cho tôi."
Thường Thời Quy lo lắng cô lạnh, gọi tới một bồi bàn, bảo lấy ra cho cô một cái áo choàng xong, mới yên tâm rời đi.
Ninh Tây ở trên ghế ngồi không được một lát, đã có người đi phía bên kia đến, hơn nữa nhìn vẻ mặt mấy người này, bọn họ là hướng tới chỗ cô mà đến.
Cô không đứng người lên nghênh đón những thiếu gia tiểu thư này, mà là đem áo choàng trên người kéo chặt hơn một chút, ban đêm gió lạnh, cô còn không muốn bị cảm mạo.
"Cô quả nhiên mặt dày mày dạn đến đây, "
Tưởng Vân từ trên cao nhìn xuống Ninh Tây ngồi ở trên ghế,
"Mặc một bộ lễ phục giá rẻ đứng ở bên cạnh Thường ca, cô không biết mất mặt sao?"
Ninh Tây cười tủm tỉm nhướn mày:
"Tôi mặc quần áo giá rẻ, Thường thị tổng tài cũng nguyện ý bồi ở bên người tôi, tôi như thế nào lại cảm thấy mất mặt?"
Tưởng vân: "Cô không biết xấu hổ!"
Ninh Tây cười đến càng thêm ôn nhu:
"Tưởng tiểu thư, chúng ta làm diễn viên đều là dùng mặt ăn cơm, làm sao có thể không biết xấu hổ?"
"Cô cô cô..."
Tưởng Vân tức đến mức mặt cũng đỏ, gặp Ninh Tây còn có bộ dáng định thần nhàn nhã, lửa giận trong lòng lập tức nổ tung, cô ta quay đầu nói với mấy người đi theo sau lưng,
"Mấy người đem cô ta đẩy xuống hồ bơi cho tôi, xem cô ta còn có thể mạnh miệng hay không!"
Mấy người bạn đứng cạnh đó rõ ràng có thể nghe được lời của cô ta, nhưng cũng không nhúc nhích lấy một phân.
Bởi vì... Bọn họ không dám đắc tội Thường Thời Quy. Cô gái này là Thường Thời Quy mang vào, bọn họ nếu như đẩy người vào trong hồ, chẳng khác gì là đánh vào mặt mũi của Thường Thời Quy, đây không phải là đắc tội với người sao?
Bọn họ đúng là nịnh nọt Tưởng gia, nhưng càng không thể đắc tội với Thường Thời Quy.
"Tưởng tiểu thư, thôi đi, nhiều người như vậy ở chỗ này, nếu như làm lớn chuyện cũng không tốt, "
Một người trong đó mở miệng khuyên nhủ,
"Đến lúc đó Thường tiên sinh có lẽ sẽ tức giận."
"Cô ta là cái gì chứ, anh ấy sao có thể vì cô ta mà giận tôi, "
Tưởng Vân nghe nói như thế, ngược lại càng thêm nóng giận,
"Mấy người cuối cùng là có giúp tôi hay không?!"
Mấy người đó ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẫn không có ai dám đi qua chạm vào Ninh Tây.
Ninh Tây thấy thế khẽ cười một tiếng,tiếng cười này lọt vào tai Tưởng Vân nghe, chính là khiêu khích, cười nhạo, hung hăng trừng mắt với Ninh Tây:
"Cô cười cái gì?"
"Tôi cười Tưởng tiểu thư là người đáng yêu a, "
Ninh Tây từ từ đứng lên, hạ giọng nói, "Ngốc đến đáng yêu."
"Cô!"
Tưởng Vân từ nhỏ đến lớn bị người nịnh đã quen, đâu chịu nổi khi nghe Ninh Tây như vậy nói, đưa tay đẩy Ninh Tây, Ninh Tây hướng ra phía sau lảo đảo một bước, vịn cái ghế mới đứng vững.
"Mấy người, ở đây làm cái gì?"
Một giọng nam trầm thấp vang lên.
Tưởng Vân quay đầu lại nhìn người mới đến một cái, liền quay đầu:
"Ông quản tôi!"
"Ninh tiểu thư, thẹn thùng, con gái không hiểu chuyện, làm cô rước lấy phiền phức, tôi thay mặt nó nhận lỗi với cô."
Người đàn ông hơn 40 tuổi đi đến trước mặt Ninh Tây, hắn mặc trên người âu phục đen, đầu tóc cẩn thận tỉ mỉ cực kỳ chỉnh tề. Cho dù ai cũng không nghĩ ra, một người nghiêm túc như vậy, năm đó nỗ lực chống lại ý đám đông cưới một người phụ nữ giới giải trí.
Ninh Tây vẻ mặt bình tĩnh nhìn người đàn ông cho dù nói lời xin lỗi cũng mang theo vài phần cao cao tại thượng, quay đầu nhìn Tưởng Vân đang tức giận, khẽ mỉm cười:
"Tưởng tiên sinh ngài khỏe, tôi nghĩ Tưởng tiểu thư đối với tôi khả năng có thể có chút hiểu lầm."
Thấy cô trên mặt có ý cười, Tưởng Hồng Khải trên mặt cũng mang theo vui vẻ:
"Không biết vừa rồi con bé có làm cô bị bị thương không?!"
"Ai muốn ông giúp tôi nói xin lỗi?!"
Tưởng Vân xen giữa hai người, đỏ mặt quát,
"Tôi không cần ông quan tâm,đừng giả mù sa mưa mượn danh nghĩa của tôi, đi quyến rũ phụ nữ!"
Tưởng Vân thanh âm không nhỏ, cho nên động tĩnh bên này đưa tới một số người chú ý, chỉ là phần lớn người đều sáng suốt ra vẻ cái gì cũng không nghe thấy.
Nhìn loại chuyện náo nhiệt như vậy, cũng phải phân biệt trường hợp cùng thân phận đối phương.
"Chuyện gì xảy ra?"
Thường Thời Quy nghe được động tĩnh đã đi tới, thấy Ninh Tây bị vây quanh bởi mấy thiếu gia tiểu thư bình thường từ trước đến nay chơi bời lêu lổng, áo choàng trên người Ninh Tây cũng rơi trên mặt đất, vì vậy nhíu nhíu mày.
Hắn đi lên trước nhặt áo choàng khoác lên đầu vai Ninh Tây, xoay người nhìn đám người Tưởng Vân, sắc mặt hết sức khó coi,
"Các người vây ở chỗ này làm cái gì?"
Thường Thời Quy vừa xuất hiện, mấy người đi cùng Tưởng Vân rối rít co đầu rụt cổ lui về phía sau mấy bước, dùng hành động bày tỏ chuyện này không có quan hệ gì với bọn họ.
Nhất là vài người con trai trong đó bọn, theo bọn họ, Thường Thời Quy che chở cho Ninh Tây lại là chuyện bình thường. Làm đàn ông, nguyện ý lấy loại phương thức này mang một người phụ nữ xuất hiện ở nơi quan trọng, đã chứng minh nữ nhân này ở trong lòng hắn, có một chút địa vị.
"Thời Quy, bọn cùng Ninh tiểu thư có chút ít tranh chấp, khiến Ninh tiểu thư chịu ủy khuất, tôi cảm thấy vô cùng xin lỗi, "
Tưởng Hồng Khải nhìn ra Thường Thời Quy nổi giận, quay đầu nói với Ninh Tây,
"Ninh tiểu thư, người xem việc này huyên náo, là do tôi dạy bảo con gái không nghiêm, khiến cô chế giễu, cô đại nhân đại lượng, tha thứ cho con bé,tôi bảo đảm nó về sau tuyệt đối sẽ không lại tìm làm phiền cô."
Hôm nay việc này nếu như truyền ra ngoài, sẽ thành Tưởng gia tiểu thư vì đoạt nam nhân, cố ý dẫn người gây khó xử với một nữ nghệ sĩ, việc này Tưởng Vân gánh nổi, nhưng Tưởng gia cũng không thể vứt hết mặt mũi.
Ninh Tây cúi đầu xuống khẽ cười một tiếng:
"Tưởng tiểu thư xuất thân nhà giàu có, tính cách thẳng thắn, tôi nào giám trách tội?"
Lời này nghe tựa như mềm mại, kì thực từng chữ đều có gai, chỉ không nói rõ, Tưởng Vân ỷ thế hiếp người, tính tình không tốt, cô chỉ là một tiểu nghệ sĩ không dám đắc tội với Tưởng gia.
Tưởng Hồng Khải nghe lời này, trong lòng không thoải mái, nhưng khi nhìn bộ dáng quật cường của Ninh Tây, nhịn không được lòng lại mền nhũn,một cô gái tuổi còn trẻ, xinh đẹp phải chụi ủy khuất lớn bị người ta bắt nạt, trong lòng tức giận cũng bình thường.
"Cho dù cô muốn tránh tội, cũng có thể làm gì tôi?"
Tưởng Vân cười lạnh nói,
"Cô đừng tưởng Tưởng Hồng Khải đối với cô vẻ mặt ôn hoà liền hếch mũi lên mặt, tôi không tin cô chỉ dùng khuôn mặt này mà khiến đàn ông đều đi nâng đỡ cô, có phải dùng thân thể mới có được như ngày hôm nay."
"Vậy thì thật là ngượng ngùng, "
Ninh Tây mỉm cười sờ sờ gò má chính mình,
"Gương mặt này khiến Tưởng tiểu thư xem không vừa mắt, là lỗi của tôi."
Ninh Tây hoài nghi vị Tưởng tiểu thư này chắc là không có đầu óc, mấy lời nói nà thành ra là đem Thường Thời Quy cũng mắng chung vào theo mấy người đàn ông tầm thường khác.
Nghe ra Ninh Tây là đang ám chỉ mình ghen tị với cô ta xinh đẹp, Tưởng Vân tức giận đến mất đi lý trí:
"Cái loại lên giường với đàn ông để tồn tại như cô, tôi cần gì phải ghen tị?!"
Thấy Tưởng Vân giương nanh múa vuốt nhào tới, Ninh Tây hướng phía sau tránh đi, mới phát hiện mắt cá chân mình bị đau, hẳn là do vừa rồi Tưởng Vân đẩy cô một cái kia.
Nhưng mà trước khi cô tránh ra được, đã có một người chắn ở phía trước.
Thường Thời Quy dùng tay ngăn cách Tưởng Vân đang nhào tới, trầm giọng nói:
"Cô nháo đủ chưa?!"
Tưởng Vân không dám tin nhìn Thường Thời Quy, đưa ngón tay chỉ Ninh Tây phía sau hắn, mặt mũi tràn đầy ủy khuất:
"Anh vì một nữ diễn viên mà mắng em?"
Dĩ vãng Thường ca mặc dù đối với cô lãnh đạm, nhưng chưa bao giờ dùng sắc mặt như vậy giọng nói như vậy đối với cô, Ninh Tây này có cái gì tốt, khiến hắn biến hóa lớn như vậy?
Cũng bởi vì cô ta rất xinh đẹp?!
Thường Thời Quy quay đầu nhìn về phía Tưởng Hồng Khải, mặt không chút thay đổi nói:
"Tưởng nhị thúc, trước kia cô ấy hồ nháo, chú lúc nào cũng nói là nó còn nhỏ, hy vọng tôi có thể bao dung nhiều hơn. Nhưng trên thế giới không phải là tất cả mọi người đều là cha mẹ của nó, có thể vô hạn bao dung cho nó. Nhị thúc phải giáo dụccon gái thật tốt nữ nhi, mà không phải để cho người khác một mặt bao dung. Hôm nay con bé trước mặt tôi, có thể ra tay đánh bạn gái tôi, thực sự không biết sợ hãi là gì?!"
Lời này Thường Thời Quy cực kỳ không khách khí, thậm chí là trước mặt mọi người không để cho Tưởng Vân thể diện, nếu như Tưởng Vân không có phản ứng thích hợp, chỉ sợ Tưởng Thường hai nhà ở giữa hợp tác, cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Người vây xem ở đây vốn chỉ cảm thấy Ninh Tây chẳng qua là tiểu nghệ sĩ được Thường Thời Quy dẫn theo bên cạnh vui đùa một chút, nhưng nhìn thấy thái độ này của Thường Thời Quy, cũng có chút kinh hãi rồi.
Cái cô nghệ sĩ Ninh Tây này đến tột cùng có thủ đoạn gì, thế mà có thể làm cho Thường thị tổng tài không gần nữ sắc giận đỏ cả mặt vì hồng nhan?
Vài phóng viên đang nói chuyện phiếm lập tức lấy tinh thần, bọn họ hôm nay muốn chụp hình vị tổng tài này đây.
Một chiếc Bentley màu đen dưới cái nhìn chăm chú của mọi người đang từ từ tiến đến, xe dừng hẳn, Thường Thời Quy bước ra từ cửa xe, âm thanh chụp hình trong nháy mắt vang lên không ngừng.
Hắn đi đến cửa xe bên kia, mở cửa xe ra, sau đó khẽ khom lưng đưa tay ra.
Thường Thời Quy dẫn theo bạn gái đến?!
Trong nháy mắt này, các phóng viên giống như đánh nhau, ống kính chỉ nhắm vào cái cửa xe.
Sau đó bọn họ liền nhìn thấy một cái tay khoác lên cánh tay Thường Thời Quy, cái tay này trắng nõn mảnh mai, trên cổ tay mang một vòng tay mảnh xinh đẹp.
Phóng viên: Có thể được Thường Thời Quy chính mình đón đến chính là không giống người thường, dù mới chỉ lộ ra một cánh tay, nhưng đã khiến người ta cảm thấy khí chất phi phàm!
Sau khi người trong xe đi ra, phóng viên đầu tiên là sững sờ, sau đó là âm thanh bấm máy càng thêm điên cuồng, chỉ hận tay mình không đủ nhanh, chụp ảnh chụp còn chưa đủ nhiều.
Ninh Tây! Đó là Ninh Tây, thời gian trước cùng Thường Thời Quy có scandal tình cảm!
Ninh Tây một tay khoác cánh tay Thường Thời Quy, nghiêng đầu hướng về các phóng viên đang điên cuồng chụp hình, thận trọng cười một tiếng, sau đó trong lúc ánh mắt mọi người khiếp sợ đi vào cửa chính.
Thậm chí còn có phóng viên nhìn thấy, lúc Ninh Tây bước lên bậc thang, Thường Thời Quy lo lắng cô sẩy chân, vì vậy thay cô nhấc làn váy lên, phong độ hiển thị rõ.
Cho đến khi thân ảnh của hai người biến mất ở phía sau cánh cửa, các phóng viên mới dần dần phục hồi tinh thần, Thường Thời Quy công khai mang theo Ninh Tây tham gia tiệc rượu, hơn nữa đối với Ninh Tây còn có thái độ ôn nhu như thế, hai người này nếu không phải là người yêu, cũng tuyệt đối là bạn tốt.
Hóa ra Thường Thời Quy lúc trước phát blog không phải là do hoàn cảnh bắt buộc, mà là thật?
Hai người này thật sự là bạn cũ nhiều năm? Hoặc là... Là quan hệ tình yêu?
Mới vừa rồi anh chàng phóng viên kia còn nói Ninh Tây ngay cả tiệc cũng không được tham gia, lúc này đã nói không ra lời, bởi vì quá mất mặt.
Hóa ra không phải là không có tư cách tới tham gia tiệc rượu, mà là trực tiếp được Thường Thời Quy đón tới, những năm này việc các nữ nghệ sĩ không làm được, Ninh Tây làm được.
Đối mặt với những người phóng viên khác đang đứng tại đó, phóng viên này cảm giác mình toàn thân từ cao xuống thấp đều rất lúng túng.
Thường Thời Quy vừa vào trong sảnh tiệc, rất nhiều người chú ý tới, dùng bộ mặt cười tươi tới gần. Kể từ đó, đứng ở bên cạnh hắn, Ninh Tây cũng nhận được nhiều chú ý, chỉ là những người này là phú thương, cũng chẳng rảnh rỗi mà xem phim truyền hình, cho nên đối với thân phận của Ninh Tây cũng không biết.
"Thường tổng, "
Một người đàn ông trung niên đối với Thường Thời Quy nói dăm ba câu khen ngợi xong, cuối cùng nhìn sang Ninh Tây,
"Không biết rõ vị tiểu thư xinh đẹp này là?"
"Cô ấy là bạn tốt nhiều năm của tôi tên là Ninh Tây, gần đây đang ở giới giải trí quay phim, Tiền tổng là đại ca giới giải trí, còn mong chiếu cố hơn."
Thường Thời Quy cười nói với Ninh Tây.
"Ninh Tây, vị này là Tiền tổng, tổng tài công ty giải trí Phi Vũ."
"Không dám không dám, ở trước mặt Thường tổng, ta ở đâu đảm đương nổi hai chữ đại ca, "
Tiền tổng vẻ mặt khiêm tốn bộ dáng sợ hãi than.
"Hóa ra đây chính là Ninh Tây Ninh tiểu thư, thường nghe nhân viên công ty nhắc tới cô, trăm nghe không bằng mắt thấy, Ninh tiểu thư quả nhiên xinh đẹp động lòng người, khí chất như lan."
Cô gái Ninh Tây này chẳng phải là nữ nghệ sĩ gần đây mà công ty giải trí Cửu Cát dồn lực nâng lên sao, có vài phần hương vị, khó trách Thường Thời Quy là nhân vật lớn như vậy, cũng mang cô ấy làm bạn gái trên tiệc rượu hôm nay.
Ninh Tây nhìn thấy đối phương còn cố ý nịnh nọt Thường Thời Quy, vì vậy cười khiêm nhường vài câu, thái độ không kiêu không nịnh, thật ra khiến Tiền tổng có chút đáng tiếc, mầm non như vậy bị Cửu Cát tìm được.
Hai người ứng phó người trước người sau đến nịnh nọt, Thường Thời Quy nói khẽ với Ninh Tây,
"Đứng lâu như vậy, mệt mỏi không, tôi dẫn em sang bên kia ngồi một chút."
Cách đó không xa là một cái hồ bơi rất lớn, nhưng dưới trường hợp này tất nhiên không có ai ở dưới bơi lội. Thường Thời Quy mang cô tới chiếc ghế bên bể bơi ngồi xuống,
"Trước tiên ngồi một chút, chờ tôi một chút sẽ trở lại sau."
"Không có chuyện gì, vừa rồi gặp được vài bằng hữu quen thuộc, còn chưa kịp theo chân bọn họ chào hỏi đâu, "
Ninh Tây đối với hắn cười cười,
"Anh đi làm gì thì cứ đi, không cần lo lắng cho tôi."
Thường Thời Quy lo lắng cô lạnh, gọi tới một bồi bàn, bảo lấy ra cho cô một cái áo choàng xong, mới yên tâm rời đi.
Ninh Tây ở trên ghế ngồi không được một lát, đã có người đi phía bên kia đến, hơn nữa nhìn vẻ mặt mấy người này, bọn họ là hướng tới chỗ cô mà đến.
Cô không đứng người lên nghênh đón những thiếu gia tiểu thư này, mà là đem áo choàng trên người kéo chặt hơn một chút, ban đêm gió lạnh, cô còn không muốn bị cảm mạo.
"Cô quả nhiên mặt dày mày dạn đến đây, "
Tưởng Vân từ trên cao nhìn xuống Ninh Tây ngồi ở trên ghế,
"Mặc một bộ lễ phục giá rẻ đứng ở bên cạnh Thường ca, cô không biết mất mặt sao?"
Ninh Tây cười tủm tỉm nhướn mày:
"Tôi mặc quần áo giá rẻ, Thường thị tổng tài cũng nguyện ý bồi ở bên người tôi, tôi như thế nào lại cảm thấy mất mặt?"
Tưởng vân: "Cô không biết xấu hổ!"
Ninh Tây cười đến càng thêm ôn nhu:
"Tưởng tiểu thư, chúng ta làm diễn viên đều là dùng mặt ăn cơm, làm sao có thể không biết xấu hổ?"
"Cô cô cô..."
Tưởng Vân tức đến mức mặt cũng đỏ, gặp Ninh Tây còn có bộ dáng định thần nhàn nhã, lửa giận trong lòng lập tức nổ tung, cô ta quay đầu nói với mấy người đi theo sau lưng,
"Mấy người đem cô ta đẩy xuống hồ bơi cho tôi, xem cô ta còn có thể mạnh miệng hay không!"
Mấy người bạn đứng cạnh đó rõ ràng có thể nghe được lời của cô ta, nhưng cũng không nhúc nhích lấy một phân.
Bởi vì... Bọn họ không dám đắc tội Thường Thời Quy. Cô gái này là Thường Thời Quy mang vào, bọn họ nếu như đẩy người vào trong hồ, chẳng khác gì là đánh vào mặt mũi của Thường Thời Quy, đây không phải là đắc tội với người sao?
Bọn họ đúng là nịnh nọt Tưởng gia, nhưng càng không thể đắc tội với Thường Thời Quy.
"Tưởng tiểu thư, thôi đi, nhiều người như vậy ở chỗ này, nếu như làm lớn chuyện cũng không tốt, "
Một người trong đó mở miệng khuyên nhủ,
"Đến lúc đó Thường tiên sinh có lẽ sẽ tức giận."
"Cô ta là cái gì chứ, anh ấy sao có thể vì cô ta mà giận tôi, "
Tưởng Vân nghe nói như thế, ngược lại càng thêm nóng giận,
"Mấy người cuối cùng là có giúp tôi hay không?!"
Mấy người đó ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẫn không có ai dám đi qua chạm vào Ninh Tây.
Ninh Tây thấy thế khẽ cười một tiếng,tiếng cười này lọt vào tai Tưởng Vân nghe, chính là khiêu khích, cười nhạo, hung hăng trừng mắt với Ninh Tây:
"Cô cười cái gì?"
"Tôi cười Tưởng tiểu thư là người đáng yêu a, "
Ninh Tây từ từ đứng lên, hạ giọng nói, "Ngốc đến đáng yêu."
"Cô!"
Tưởng Vân từ nhỏ đến lớn bị người nịnh đã quen, đâu chịu nổi khi nghe Ninh Tây như vậy nói, đưa tay đẩy Ninh Tây, Ninh Tây hướng ra phía sau lảo đảo một bước, vịn cái ghế mới đứng vững.
"Mấy người, ở đây làm cái gì?"
Một giọng nam trầm thấp vang lên.
Tưởng Vân quay đầu lại nhìn người mới đến một cái, liền quay đầu:
"Ông quản tôi!"
"Ninh tiểu thư, thẹn thùng, con gái không hiểu chuyện, làm cô rước lấy phiền phức, tôi thay mặt nó nhận lỗi với cô."
Người đàn ông hơn 40 tuổi đi đến trước mặt Ninh Tây, hắn mặc trên người âu phục đen, đầu tóc cẩn thận tỉ mỉ cực kỳ chỉnh tề. Cho dù ai cũng không nghĩ ra, một người nghiêm túc như vậy, năm đó nỗ lực chống lại ý đám đông cưới một người phụ nữ giới giải trí.
Ninh Tây vẻ mặt bình tĩnh nhìn người đàn ông cho dù nói lời xin lỗi cũng mang theo vài phần cao cao tại thượng, quay đầu nhìn Tưởng Vân đang tức giận, khẽ mỉm cười:
"Tưởng tiên sinh ngài khỏe, tôi nghĩ Tưởng tiểu thư đối với tôi khả năng có thể có chút hiểu lầm."
Thấy cô trên mặt có ý cười, Tưởng Hồng Khải trên mặt cũng mang theo vui vẻ:
"Không biết vừa rồi con bé có làm cô bị bị thương không?!"
"Ai muốn ông giúp tôi nói xin lỗi?!"
Tưởng Vân xen giữa hai người, đỏ mặt quát,
"Tôi không cần ông quan tâm,đừng giả mù sa mưa mượn danh nghĩa của tôi, đi quyến rũ phụ nữ!"
Tưởng Vân thanh âm không nhỏ, cho nên động tĩnh bên này đưa tới một số người chú ý, chỉ là phần lớn người đều sáng suốt ra vẻ cái gì cũng không nghe thấy.
Nhìn loại chuyện náo nhiệt như vậy, cũng phải phân biệt trường hợp cùng thân phận đối phương.
"Chuyện gì xảy ra?"
Thường Thời Quy nghe được động tĩnh đã đi tới, thấy Ninh Tây bị vây quanh bởi mấy thiếu gia tiểu thư bình thường từ trước đến nay chơi bời lêu lổng, áo choàng trên người Ninh Tây cũng rơi trên mặt đất, vì vậy nhíu nhíu mày.
Hắn đi lên trước nhặt áo choàng khoác lên đầu vai Ninh Tây, xoay người nhìn đám người Tưởng Vân, sắc mặt hết sức khó coi,
"Các người vây ở chỗ này làm cái gì?"
Thường Thời Quy vừa xuất hiện, mấy người đi cùng Tưởng Vân rối rít co đầu rụt cổ lui về phía sau mấy bước, dùng hành động bày tỏ chuyện này không có quan hệ gì với bọn họ.
Nhất là vài người con trai trong đó bọn, theo bọn họ, Thường Thời Quy che chở cho Ninh Tây lại là chuyện bình thường. Làm đàn ông, nguyện ý lấy loại phương thức này mang một người phụ nữ xuất hiện ở nơi quan trọng, đã chứng minh nữ nhân này ở trong lòng hắn, có một chút địa vị.
"Thời Quy, bọn cùng Ninh tiểu thư có chút ít tranh chấp, khiến Ninh tiểu thư chịu ủy khuất, tôi cảm thấy vô cùng xin lỗi, "
Tưởng Hồng Khải nhìn ra Thường Thời Quy nổi giận, quay đầu nói với Ninh Tây,
"Ninh tiểu thư, người xem việc này huyên náo, là do tôi dạy bảo con gái không nghiêm, khiến cô chế giễu, cô đại nhân đại lượng, tha thứ cho con bé,tôi bảo đảm nó về sau tuyệt đối sẽ không lại tìm làm phiền cô."
Hôm nay việc này nếu như truyền ra ngoài, sẽ thành Tưởng gia tiểu thư vì đoạt nam nhân, cố ý dẫn người gây khó xử với một nữ nghệ sĩ, việc này Tưởng Vân gánh nổi, nhưng Tưởng gia cũng không thể vứt hết mặt mũi.
Ninh Tây cúi đầu xuống khẽ cười một tiếng:
"Tưởng tiểu thư xuất thân nhà giàu có, tính cách thẳng thắn, tôi nào giám trách tội?"
Lời này nghe tựa như mềm mại, kì thực từng chữ đều có gai, chỉ không nói rõ, Tưởng Vân ỷ thế hiếp người, tính tình không tốt, cô chỉ là một tiểu nghệ sĩ không dám đắc tội với Tưởng gia.
Tưởng Hồng Khải nghe lời này, trong lòng không thoải mái, nhưng khi nhìn bộ dáng quật cường của Ninh Tây, nhịn không được lòng lại mền nhũn,một cô gái tuổi còn trẻ, xinh đẹp phải chụi ủy khuất lớn bị người ta bắt nạt, trong lòng tức giận cũng bình thường.
"Cho dù cô muốn tránh tội, cũng có thể làm gì tôi?"
Tưởng Vân cười lạnh nói,
"Cô đừng tưởng Tưởng Hồng Khải đối với cô vẻ mặt ôn hoà liền hếch mũi lên mặt, tôi không tin cô chỉ dùng khuôn mặt này mà khiến đàn ông đều đi nâng đỡ cô, có phải dùng thân thể mới có được như ngày hôm nay."
"Vậy thì thật là ngượng ngùng, "
Ninh Tây mỉm cười sờ sờ gò má chính mình,
"Gương mặt này khiến Tưởng tiểu thư xem không vừa mắt, là lỗi của tôi."
Ninh Tây hoài nghi vị Tưởng tiểu thư này chắc là không có đầu óc, mấy lời nói nà thành ra là đem Thường Thời Quy cũng mắng chung vào theo mấy người đàn ông tầm thường khác.
Nghe ra Ninh Tây là đang ám chỉ mình ghen tị với cô ta xinh đẹp, Tưởng Vân tức giận đến mất đi lý trí:
"Cái loại lên giường với đàn ông để tồn tại như cô, tôi cần gì phải ghen tị?!"
Thấy Tưởng Vân giương nanh múa vuốt nhào tới, Ninh Tây hướng phía sau tránh đi, mới phát hiện mắt cá chân mình bị đau, hẳn là do vừa rồi Tưởng Vân đẩy cô một cái kia.
Nhưng mà trước khi cô tránh ra được, đã có một người chắn ở phía trước.
Thường Thời Quy dùng tay ngăn cách Tưởng Vân đang nhào tới, trầm giọng nói:
"Cô nháo đủ chưa?!"
Tưởng Vân không dám tin nhìn Thường Thời Quy, đưa ngón tay chỉ Ninh Tây phía sau hắn, mặt mũi tràn đầy ủy khuất:
"Anh vì một nữ diễn viên mà mắng em?"
Dĩ vãng Thường ca mặc dù đối với cô lãnh đạm, nhưng chưa bao giờ dùng sắc mặt như vậy giọng nói như vậy đối với cô, Ninh Tây này có cái gì tốt, khiến hắn biến hóa lớn như vậy?
Cũng bởi vì cô ta rất xinh đẹp?!
Thường Thời Quy quay đầu nhìn về phía Tưởng Hồng Khải, mặt không chút thay đổi nói:
"Tưởng nhị thúc, trước kia cô ấy hồ nháo, chú lúc nào cũng nói là nó còn nhỏ, hy vọng tôi có thể bao dung nhiều hơn. Nhưng trên thế giới không phải là tất cả mọi người đều là cha mẹ của nó, có thể vô hạn bao dung cho nó. Nhị thúc phải giáo dụccon gái thật tốt nữ nhi, mà không phải để cho người khác một mặt bao dung. Hôm nay con bé trước mặt tôi, có thể ra tay đánh bạn gái tôi, thực sự không biết sợ hãi là gì?!"
Lời này Thường Thời Quy cực kỳ không khách khí, thậm chí là trước mặt mọi người không để cho Tưởng Vân thể diện, nếu như Tưởng Vân không có phản ứng thích hợp, chỉ sợ Tưởng Thường hai nhà ở giữa hợp tác, cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Người vây xem ở đây vốn chỉ cảm thấy Ninh Tây chẳng qua là tiểu nghệ sĩ được Thường Thời Quy dẫn theo bên cạnh vui đùa một chút, nhưng nhìn thấy thái độ này của Thường Thời Quy, cũng có chút kinh hãi rồi.
Cái cô nghệ sĩ Ninh Tây này đến tột cùng có thủ đoạn gì, thế mà có thể làm cho Thường thị tổng tài không gần nữ sắc giận đỏ cả mặt vì hồng nhan?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.