Chương 41: Không Thể Để Ngươi Tủi Thân Được
Phất Vu
27/11/2023
Hôm nay nếu người ngồi trên vị trí Quân Hậu này là biểu đệ, có phải sẽ không trơ mắt nhìn Hoàng Thượng trao quyền lực vốn dĩ thuộc về mình cho người khác, còn cười nói nhờ vả.
Trịnh Gia Linh ngồi không bao lâu thì rời đi, còn lại Đơn Dĩ Đình cười nói với chúng Cung hầu thêm một lúc lâu nữa.
Hôm nay quyền lực quản lý hậu cung của y bị phân chia, không thể lại tùy ý đuổi người đi, bằng không sẽ bị người bàn tán, cho rằng y giận cá chém thớt, không có phong thái của một Quân Hậu, bất mãn với ý chỉ của Hoàng Thượng.
Thật lâu sau, cho đến khi mọi người về hết, Đơn Dĩ Đình trở lại tẩm điện, cất hết toàn bộ thuốc mỡ dưỡng tay cùng với phương thuốc, khóa chặt.
***
Những năm trước, tiệc Đoan Ngọ hàng năm trong cung đều là do Đơn Dĩ Đình chuẩn bị, không có gì khó cả, chỉ cần lấy chương trình năm trước ra, thêm vào một ít của mục cần cho năm nay, cộng thêm số người tham gia tiệc rượu là được.
Không xuất sắc, nhưng cũng không phạm lỗi.
Có Đoan quân hầu trợ giúp, cung yến năm nay tốt hơn năm rồi một chút.
Đơn Dĩ Đình ngồi bên cạnh Trịnh Gia Linh, không phải lúc trước y không thể làm tốt hơn, chỉ là cung yến quan trọng nhất là ổn thỏa, không phải mới mẻ.
Không phạm sai lầm mới là điều quan trọng nhất.
Trước đây y làm theo ý mình, năm nào cũng vậy, không thấy lần nào không tốt cả. Nhưng lần này có Đoan quân hầu, hắn ta muốn làm nhiều hơn, y lại không thể bác bỏ tất cả, cho nên lại có thêm rất nhiều thứ mới, so với lần này thì thành ra trước đây y chưa từng làm tốt.
Đơn Dĩ Đình liếc mắt nhìn Trịnh Gia Linh.
Nàng cười, cũng không biết trong lòng nàng đang nghĩ gì, có phải đang mắng y hay không…
Đối với tiệc rượu trong cung, Trịnh Gia Linh không có yêu cầu gì quá lớn, nàng nhìn về phía Đoan quân hầu, cười nâng chén, cùng hắn ta chạm cốc từ xa, sau khi uống xong, mùi rượu êm dịu làm say lòng người, nàng khẽ híp mắt lại.
Lần này ở yến tiệc trong Đoan Ngọ Cung không chỉ có vũ điệu Ty Trúc Quản Huyền đẹp hơn so với trước kia, các món ăn cũng ngon hơn nhiều.
Trịnh Gia Linh đang cầm đũa, từ từ gắp thức ăn, hiếm khi cùng với cung hầu và đại thần nói một vài câu.
Yến tiệc long trọng và hài hòa, có trật tự và ổn thỏa.
Đơn Dĩ Đình nghĩ rằng có lẽ y không còn chuyện gì rồi, chỉ chia ba phần tâm tư cho Trịnh Gia Linh, để tránh không nghe thấy nàng khi hai người đang nói chuyện với nhau.
Vài phần còn lại dành cho buổi biểu diễn và việc ăn uống.
Nếu là năm ngoái, y sẽ chú ý một chút đến các cung hầu và các đại thần khác cũng như những mệnh phụ phu nhân, nhưng năm nay y không quá để tâm tới.
Không phải có Đoan quân hầu hay sao?
Thực sự không ổn, có lẽ còn có một biểu đệ, vẫn còn có nam nhân vừa độ tuổi có gia thế tốt có dung mạo đẹp lại thông minh tài giỏi như vậy.
Ngôi vị quân hậu này, kẻ muốn có được thật sự quá nhiều.
Chỉ có điều...
Đơn Dĩ Đình ngoảnh đầu, nhìn vào Vĩnh Nguyên và Nhu Nhu, hai đứa trẻ đang ngồi phía bên trái.
Trịnh Gia Linh ngồi không bao lâu thì rời đi, còn lại Đơn Dĩ Đình cười nói với chúng Cung hầu thêm một lúc lâu nữa.
Hôm nay quyền lực quản lý hậu cung của y bị phân chia, không thể lại tùy ý đuổi người đi, bằng không sẽ bị người bàn tán, cho rằng y giận cá chém thớt, không có phong thái của một Quân Hậu, bất mãn với ý chỉ của Hoàng Thượng.
Thật lâu sau, cho đến khi mọi người về hết, Đơn Dĩ Đình trở lại tẩm điện, cất hết toàn bộ thuốc mỡ dưỡng tay cùng với phương thuốc, khóa chặt.
***
Những năm trước, tiệc Đoan Ngọ hàng năm trong cung đều là do Đơn Dĩ Đình chuẩn bị, không có gì khó cả, chỉ cần lấy chương trình năm trước ra, thêm vào một ít của mục cần cho năm nay, cộng thêm số người tham gia tiệc rượu là được.
Không xuất sắc, nhưng cũng không phạm lỗi.
Có Đoan quân hầu trợ giúp, cung yến năm nay tốt hơn năm rồi một chút.
Đơn Dĩ Đình ngồi bên cạnh Trịnh Gia Linh, không phải lúc trước y không thể làm tốt hơn, chỉ là cung yến quan trọng nhất là ổn thỏa, không phải mới mẻ.
Không phạm sai lầm mới là điều quan trọng nhất.
Trước đây y làm theo ý mình, năm nào cũng vậy, không thấy lần nào không tốt cả. Nhưng lần này có Đoan quân hầu, hắn ta muốn làm nhiều hơn, y lại không thể bác bỏ tất cả, cho nên lại có thêm rất nhiều thứ mới, so với lần này thì thành ra trước đây y chưa từng làm tốt.
Đơn Dĩ Đình liếc mắt nhìn Trịnh Gia Linh.
Nàng cười, cũng không biết trong lòng nàng đang nghĩ gì, có phải đang mắng y hay không…
Đối với tiệc rượu trong cung, Trịnh Gia Linh không có yêu cầu gì quá lớn, nàng nhìn về phía Đoan quân hầu, cười nâng chén, cùng hắn ta chạm cốc từ xa, sau khi uống xong, mùi rượu êm dịu làm say lòng người, nàng khẽ híp mắt lại.
Lần này ở yến tiệc trong Đoan Ngọ Cung không chỉ có vũ điệu Ty Trúc Quản Huyền đẹp hơn so với trước kia, các món ăn cũng ngon hơn nhiều.
Trịnh Gia Linh đang cầm đũa, từ từ gắp thức ăn, hiếm khi cùng với cung hầu và đại thần nói một vài câu.
Yến tiệc long trọng và hài hòa, có trật tự và ổn thỏa.
Đơn Dĩ Đình nghĩ rằng có lẽ y không còn chuyện gì rồi, chỉ chia ba phần tâm tư cho Trịnh Gia Linh, để tránh không nghe thấy nàng khi hai người đang nói chuyện với nhau.
Vài phần còn lại dành cho buổi biểu diễn và việc ăn uống.
Nếu là năm ngoái, y sẽ chú ý một chút đến các cung hầu và các đại thần khác cũng như những mệnh phụ phu nhân, nhưng năm nay y không quá để tâm tới.
Không phải có Đoan quân hầu hay sao?
Thực sự không ổn, có lẽ còn có một biểu đệ, vẫn còn có nam nhân vừa độ tuổi có gia thế tốt có dung mạo đẹp lại thông minh tài giỏi như vậy.
Ngôi vị quân hậu này, kẻ muốn có được thật sự quá nhiều.
Chỉ có điều...
Đơn Dĩ Đình ngoảnh đầu, nhìn vào Vĩnh Nguyên và Nhu Nhu, hai đứa trẻ đang ngồi phía bên trái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.