Nữ Tổng Tài Đã Ngủ Với Tôi Là Vị Hôn Thê
Chương 36:
Tiểu Thần
12/04/2024
Người nhà họ Tần đã giúp cô ta tìm kiếm vô số bác sĩ nổi tiếng. Nếu có thể chữa khỏi đã sớm khỏi rồi, cần gì phải đợi đến ngày hôm nay.
Cô ta gần như đã từ bỏ việc chữa trị. Sở dĩ bây giờ vẫn đang tìm kiếm bác sĩ, chẳng qua là ý của người nhà. Cô ta sớm đã mất kiên nhẫn, nhưng lại không muốn cho người nhà biết suy nghĩ trong lòng. Do đó thỉnh thoảng bác sĩ đến cô ta muốn phối hợp sẽ phối hợp, còn không chịu phối hợp sẽ đuổi người ta đi.
Chỉ có Giang Tiểu Thần vừa mới bắt mạch đã vứt sợi chỉ đỏ đòi rời đi. Đây là lần đầu tiên cô ta gặp phải, không khỏi thu hút sự chú ý của cô ta.
Làm như vậy không phải vì trong lòng cô ta trẻ con. Cô ta đã là người phụ nữ hai mươi bảy tuổi rồi, tâm lý đã trưởng thành từ lâu, chẳng qua là cảm thấy không có thuốc chữa nên từ bỏ thôi.
“Là bác sĩ đầu tiên được chiêm ngưỡng gương mặt thật của cô Tần, đây là niềm vinh hạnh của tôi. Có điều quay trở lại chuyện chính, dù cô Tần có muốn chữa khỏi cho bản thân hay không thì tôi cũng sẽ đưa ra vài lời đề nghị cho cô.”
Giang Tiểu Thần thu hồi tầm mắt, quan sát gương mặt trưởng thành của Tần Nguyệt Như.
Tần Nguyệt Như một tay chống cằm, hứng thú nhìn anh: “Con người anh thật kỳ quái. Lúc thì nói tôi không có bệnh, lúc thì tôi có bệnh. Rốt cuộc tôi có nên tin hay không?”
“Có bệnh hay không, dựa vào tình trạng này của cô Tần thì chỉ có thể nói tương đối. Cơ thể cô không có bệnh giống như người bình thường, nhưng về phương diện nào đó lại mạnh hơn người bình thường giống như có bệnh.”
“Khó hiểu quá đi.”
“Cô Tần không cần phải hiểu. Tôi hỏi cô, cô chỉ cần thành thật trả lời là được.”
Sắc mặt Giang Tiểu Thần đã trở nên bình tĩnh như biến thành con người khác so với lúc bắt đầu khám bệnh.
Đã có vô số bác sĩ khám qua, nên Tần Nguyệt Như không ôm hy vọng gì nhiều. Nhưng thấy điểm khác biệt trên người Giang Tiểu Thần, cô ta vẫn gật đầu đồng ý.
Cô ta gần như đã từ bỏ việc chữa trị. Sở dĩ bây giờ vẫn đang tìm kiếm bác sĩ, chẳng qua là ý của người nhà. Cô ta sớm đã mất kiên nhẫn, nhưng lại không muốn cho người nhà biết suy nghĩ trong lòng. Do đó thỉnh thoảng bác sĩ đến cô ta muốn phối hợp sẽ phối hợp, còn không chịu phối hợp sẽ đuổi người ta đi.
Chỉ có Giang Tiểu Thần vừa mới bắt mạch đã vứt sợi chỉ đỏ đòi rời đi. Đây là lần đầu tiên cô ta gặp phải, không khỏi thu hút sự chú ý của cô ta.
Làm như vậy không phải vì trong lòng cô ta trẻ con. Cô ta đã là người phụ nữ hai mươi bảy tuổi rồi, tâm lý đã trưởng thành từ lâu, chẳng qua là cảm thấy không có thuốc chữa nên từ bỏ thôi.
“Là bác sĩ đầu tiên được chiêm ngưỡng gương mặt thật của cô Tần, đây là niềm vinh hạnh của tôi. Có điều quay trở lại chuyện chính, dù cô Tần có muốn chữa khỏi cho bản thân hay không thì tôi cũng sẽ đưa ra vài lời đề nghị cho cô.”
Giang Tiểu Thần thu hồi tầm mắt, quan sát gương mặt trưởng thành của Tần Nguyệt Như.
Tần Nguyệt Như một tay chống cằm, hứng thú nhìn anh: “Con người anh thật kỳ quái. Lúc thì nói tôi không có bệnh, lúc thì tôi có bệnh. Rốt cuộc tôi có nên tin hay không?”
“Có bệnh hay không, dựa vào tình trạng này của cô Tần thì chỉ có thể nói tương đối. Cơ thể cô không có bệnh giống như người bình thường, nhưng về phương diện nào đó lại mạnh hơn người bình thường giống như có bệnh.”
“Khó hiểu quá đi.”
“Cô Tần không cần phải hiểu. Tôi hỏi cô, cô chỉ cần thành thật trả lời là được.”
Sắc mặt Giang Tiểu Thần đã trở nên bình tĩnh như biến thành con người khác so với lúc bắt đầu khám bệnh.
Đã có vô số bác sĩ khám qua, nên Tần Nguyệt Như không ôm hy vọng gì nhiều. Nhưng thấy điểm khác biệt trên người Giang Tiểu Thần, cô ta vẫn gật đầu đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.