Chương 37
Yu
24/12/2021
*Phía Của Yellow*
Yellow cuốn lấy cả 3 người phóng với tốc độ ánh sáng, rồi tới khi nhìn thấy nơi sa mạc hoang vu, cô nhẹ nhàng đáp xuống. Và để 3 người kia hạ cánh an toàn trên sa mạc kia, ai ai cũng bị ho khụ khụ. Liên Nhi giở giọng trách móc.
- Cô không thể thả nhẹ nhàng được sao.
Yellow lạnh lùng.
- Không.
Đợi 3 người kia đứng dậy rồi cô điều khiển cát biến thành những hình dáng của vũ khí, Yellow nhắc nhở.
- Hãy chọn vũ khí các ngưoi muốn.
Cả 3 đi đến nhìn ngắm nhiều loại vũ khí khác nhau, Dạ Vũ chọn ván lướt, Liên Nhi chọn giày trượt partin và cuối cùng Hắc Trạch chọn đồng hồ điều khiển tay không. Yellow gật gù phất tay, những hình dạng vũ khí khác đều biến mất.
Rồi Yellow đứng trước họ, đưa giọng.
- Bây giờ, hãy thử bay ta xem.
Vừa nói xong, Yellow đã lơ lửng trên không, ngồi bắt chéo mà nhìn xuống bọn họ. Thái độ đó của cô làm cho Liên Nhi không thích chút nào. Cô ta cố gắng nhảy lên trời mà không được.
Yellow thầm cười khinh thường, chợt nhận thấy có người quen xuất hiện, cô nhìn từ xa.
- Dạ Vy.
Dạ Vũ nghe đến từ đó, liền hướng mắt nhìn theo hướng Yellow đang nhìn. Thì thấy có 1 cửu vỹ với 9 cái đuôi đang phóng đến, gần tới nó hiện hình ra người con gái với mái tóc xám xoăn.
Dạ Vy nhìn theo hướng Yellow khẽ cúi đầu chào. Yellow cũng lịch sự gật đầu chào lại, cất giọng.
- Ngươi đến xem em trai mình sao.
Dạ Vy im lặng không nói, chỉ nhìn sang Dạ Vũ. Vừa chạm mắt Dạ Vũ đã lạnh lùng quay đi, vì anh chưa thể đối diện được với sự thật chị mình là cửu vỹ.
Nhận thấy thái độ lạnh lùng của em mình, Dạ Vy mặt đượm buồn cười nhạt. Yellow thấy được thở dài.
- Nếu đến rồi thì làm khán giả xem 1 chút.
Dạ Vy nâng bước chân, lơ lửng ngồi cạnh Yellow. Rồi Yellow đưa mắt lạnh nhìn qua 3 người phía dưới.
- Các ngươi tiếp tục được rồi.
Trong quá trình cả 3 đang loay hoay cực lực thi triển phép, Yellow nhìn sang Dạ Vy đưa bản mặt u sầu ra. Cô mặt đơ nói.
- Ngươi định làm vẻ mặt đó đến bao giờ.
Dạ Vy giật mình nói.
- A, thật thất lễ rồi.
Yellow nói.
- Hắn sẽ hiểu thôi, ngươi lo cái gì. Con người là vậy, luôn luôn bất ngờ trước những sự việc, nhưng sau rồi lại rộng lượng tha thứ. Vì cái thứ gọi là gia đình kia.
Dạ Vy cười nhẹ.
- Ta biết chứ. Chỉ là trong lòng cũng không thể dứt được việc đã lừa nó suốt mấy năm nay.
Yellow hừ lạnh, rồi lại không nói gì thêm nữa. Từ bên cạnh, Bạch Hổ đã xuất hiện từ lúc nào, đang im lặng quan sát 3 người kia. Ánh mắt màu hổ phách kia có vẻ đang không vui, Yellow nhìn sang.
- Ngươi mà lại xuất hiện.
Bạch Hổ nhìn sang cô, nhưng rồi quay qua quan sát tiếp trận đấu. Bị phũ 1 cách như vậy, Yellow cũng đã quen với thái độ lạnh nhạt rồi, nên cũng chẳng để ý nữa, mà ngồi nhìn cả 3 người kia đang chật vật trước vũ khí và ráng cố gắng giữ sự cân bằng của mình.
Ròng rã cũng đã 2 tiếng trôi qua, Yellow nhìn mà đến mỏi người. Cô đưa mắt sang nhìn Bạch Hổ nói.
- Ngươi nghĩ sao, Bạch Hổ.
Bạch Hổ nằm bên cạnh, đang nhắm mắt dưỡng thần, rồi nâng mi nhìn xuống 3 người kia, phán cho 2 chữ.
- Vô dụng.
Rồi lại nhắm mắt đi, Yellow nhận được câu trả lời, rồi nhìn qua phía Dạ Vy.
- Còn ngươi.
Dạ Vy nhìn cô lắc đầu vô vọng. Nhưng rồi khi cô nhìn qua thì thấy cả 3 đang ở trước mặt mình, mặc dù có hơi lắc lư không vững. Yellow đứng dậy gật gù rồi tạo cái phần bục ngồi trên không, Dạ Vy bày biện đồ ăn ra cho bọn họ ăn uống.
Yellow ngồi nhấp 1 ngụm trà đá lạnh, thầm ngồi im thưởng thức. Cả 3 người kia thì ăn như hổ đói, Dạ Vy bên cạnh ngồi lo lắng cho cậu em mình ăn. Dạ Vũ ngồi ăn, cũng mặc chị mình muốn làm gì làm.
Bạch Hổ nằm bên cạnh Yellow, lâu lâu hé mắt nhìn lén cô, rồi lại nhắm mắt đi. Khoé miệng khẽ cong nhẹ, có vẻ thích thú. Sau khi đã xong xuôi, cô đứng lơ lửng trên không, nói.
- Và đây là bài cuối cùng. Các ngươi sẽ phải đấu với Bạch Hổ. Và nhớ kỹ rằng đừng để bị cào trúng, vết thương bị Bạch Hổ cào trúng sẽ không lành được đâu.
Liên Nhi nhăn mày nói.
- Như vậy là khác nào giết bọn tôi chứ.
Yellow liền đáp liền lại câu nói của Liên Nhi.
- Vậy thì ráng đừng để bị cào trúng. Ta chúc ngươi may mắn.
Liên Nhi cứng họng. Dạ Vũ cùng Hắc Trạch đưa mặt dè chừng nhìn con Bạch Hổ đang nằm cạnh Yellow. Cô cười lạnh, búng tay. Ngay khi cô vừa hạ tay xuống, Bạch Hổ đã mở mắt phóng đến cả 3 người.
Dạ Vy giật mình định lao vào giúp đỡ, thì bị Yellow giữ lại. Yellow đưa giọng.
- Đừng xen vào, chỉ như vậy mới có thể thức tỉnh được họ.
Nghe vậy, Dạ Vy cũng dừng lại giương mắt nhìn cuộc chiến đang diễn ra, bản thân cũng cố gắng dằn cảm xúc riêng của mình xuống. Ngồi xuống cạnh Yellow quan sát, Yellow khoanh tay nhìn cuộc chiến, thầm mong rằng sức mạnh thực sự của cả 3 người mau chóng thức tỉnh.
Yellow cuốn lấy cả 3 người phóng với tốc độ ánh sáng, rồi tới khi nhìn thấy nơi sa mạc hoang vu, cô nhẹ nhàng đáp xuống. Và để 3 người kia hạ cánh an toàn trên sa mạc kia, ai ai cũng bị ho khụ khụ. Liên Nhi giở giọng trách móc.
- Cô không thể thả nhẹ nhàng được sao.
Yellow lạnh lùng.
- Không.
Đợi 3 người kia đứng dậy rồi cô điều khiển cát biến thành những hình dáng của vũ khí, Yellow nhắc nhở.
- Hãy chọn vũ khí các ngưoi muốn.
Cả 3 đi đến nhìn ngắm nhiều loại vũ khí khác nhau, Dạ Vũ chọn ván lướt, Liên Nhi chọn giày trượt partin và cuối cùng Hắc Trạch chọn đồng hồ điều khiển tay không. Yellow gật gù phất tay, những hình dạng vũ khí khác đều biến mất.
Rồi Yellow đứng trước họ, đưa giọng.
- Bây giờ, hãy thử bay ta xem.
Vừa nói xong, Yellow đã lơ lửng trên không, ngồi bắt chéo mà nhìn xuống bọn họ. Thái độ đó của cô làm cho Liên Nhi không thích chút nào. Cô ta cố gắng nhảy lên trời mà không được.
Yellow thầm cười khinh thường, chợt nhận thấy có người quen xuất hiện, cô nhìn từ xa.
- Dạ Vy.
Dạ Vũ nghe đến từ đó, liền hướng mắt nhìn theo hướng Yellow đang nhìn. Thì thấy có 1 cửu vỹ với 9 cái đuôi đang phóng đến, gần tới nó hiện hình ra người con gái với mái tóc xám xoăn.
Dạ Vy nhìn theo hướng Yellow khẽ cúi đầu chào. Yellow cũng lịch sự gật đầu chào lại, cất giọng.
- Ngươi đến xem em trai mình sao.
Dạ Vy im lặng không nói, chỉ nhìn sang Dạ Vũ. Vừa chạm mắt Dạ Vũ đã lạnh lùng quay đi, vì anh chưa thể đối diện được với sự thật chị mình là cửu vỹ.
Nhận thấy thái độ lạnh lùng của em mình, Dạ Vy mặt đượm buồn cười nhạt. Yellow thấy được thở dài.
- Nếu đến rồi thì làm khán giả xem 1 chút.
Dạ Vy nâng bước chân, lơ lửng ngồi cạnh Yellow. Rồi Yellow đưa mắt lạnh nhìn qua 3 người phía dưới.
- Các ngươi tiếp tục được rồi.
Trong quá trình cả 3 đang loay hoay cực lực thi triển phép, Yellow nhìn sang Dạ Vy đưa bản mặt u sầu ra. Cô mặt đơ nói.
- Ngươi định làm vẻ mặt đó đến bao giờ.
Dạ Vy giật mình nói.
- A, thật thất lễ rồi.
Yellow nói.
- Hắn sẽ hiểu thôi, ngươi lo cái gì. Con người là vậy, luôn luôn bất ngờ trước những sự việc, nhưng sau rồi lại rộng lượng tha thứ. Vì cái thứ gọi là gia đình kia.
Dạ Vy cười nhẹ.
- Ta biết chứ. Chỉ là trong lòng cũng không thể dứt được việc đã lừa nó suốt mấy năm nay.
Yellow hừ lạnh, rồi lại không nói gì thêm nữa. Từ bên cạnh, Bạch Hổ đã xuất hiện từ lúc nào, đang im lặng quan sát 3 người kia. Ánh mắt màu hổ phách kia có vẻ đang không vui, Yellow nhìn sang.
- Ngươi mà lại xuất hiện.
Bạch Hổ nhìn sang cô, nhưng rồi quay qua quan sát tiếp trận đấu. Bị phũ 1 cách như vậy, Yellow cũng đã quen với thái độ lạnh nhạt rồi, nên cũng chẳng để ý nữa, mà ngồi nhìn cả 3 người kia đang chật vật trước vũ khí và ráng cố gắng giữ sự cân bằng của mình.
Ròng rã cũng đã 2 tiếng trôi qua, Yellow nhìn mà đến mỏi người. Cô đưa mắt sang nhìn Bạch Hổ nói.
- Ngươi nghĩ sao, Bạch Hổ.
Bạch Hổ nằm bên cạnh, đang nhắm mắt dưỡng thần, rồi nâng mi nhìn xuống 3 người kia, phán cho 2 chữ.
- Vô dụng.
Rồi lại nhắm mắt đi, Yellow nhận được câu trả lời, rồi nhìn qua phía Dạ Vy.
- Còn ngươi.
Dạ Vy nhìn cô lắc đầu vô vọng. Nhưng rồi khi cô nhìn qua thì thấy cả 3 đang ở trước mặt mình, mặc dù có hơi lắc lư không vững. Yellow đứng dậy gật gù rồi tạo cái phần bục ngồi trên không, Dạ Vy bày biện đồ ăn ra cho bọn họ ăn uống.
Yellow ngồi nhấp 1 ngụm trà đá lạnh, thầm ngồi im thưởng thức. Cả 3 người kia thì ăn như hổ đói, Dạ Vy bên cạnh ngồi lo lắng cho cậu em mình ăn. Dạ Vũ ngồi ăn, cũng mặc chị mình muốn làm gì làm.
Bạch Hổ nằm bên cạnh Yellow, lâu lâu hé mắt nhìn lén cô, rồi lại nhắm mắt đi. Khoé miệng khẽ cong nhẹ, có vẻ thích thú. Sau khi đã xong xuôi, cô đứng lơ lửng trên không, nói.
- Và đây là bài cuối cùng. Các ngươi sẽ phải đấu với Bạch Hổ. Và nhớ kỹ rằng đừng để bị cào trúng, vết thương bị Bạch Hổ cào trúng sẽ không lành được đâu.
Liên Nhi nhăn mày nói.
- Như vậy là khác nào giết bọn tôi chứ.
Yellow liền đáp liền lại câu nói của Liên Nhi.
- Vậy thì ráng đừng để bị cào trúng. Ta chúc ngươi may mắn.
Liên Nhi cứng họng. Dạ Vũ cùng Hắc Trạch đưa mặt dè chừng nhìn con Bạch Hổ đang nằm cạnh Yellow. Cô cười lạnh, búng tay. Ngay khi cô vừa hạ tay xuống, Bạch Hổ đã mở mắt phóng đến cả 3 người.
Dạ Vy giật mình định lao vào giúp đỡ, thì bị Yellow giữ lại. Yellow đưa giọng.
- Đừng xen vào, chỉ như vậy mới có thể thức tỉnh được họ.
Nghe vậy, Dạ Vy cũng dừng lại giương mắt nhìn cuộc chiến đang diễn ra, bản thân cũng cố gắng dằn cảm xúc riêng của mình xuống. Ngồi xuống cạnh Yellow quan sát, Yellow khoanh tay nhìn cuộc chiến, thầm mong rằng sức mạnh thực sự của cả 3 người mau chóng thức tỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.