Chương 14: Bánh Táo Mỹ Vị
Liễu Thăng Thăng
04/02/2022
Sau khi ăn xong dinh dưỡng tề, Quý Dữu mở cửa rời khỏi nhà.
Buổi tối lúc này đã là 6h30.
Ban đêm ở tinh cầu rác số 101, bầu trời đầy ắp ánh sao chiếu sáng lấp lánh, khung cảnh thật tốt đẹp, cảnh tượng này giống như địa cầu kiếp trước của Quý Dữu khiến cô sinh ra nỗi niềm nhớ quê hương.
Cô hơi thở dài.
Rồi cất bước.
Sau khi đi bộ chừng hai phút, Quý Dữu dừng bước trước căn nhà có vách tường màu trắng, nóc nhà màu đỏ, đây là nhà của bà Jenny, bà Jenny cùng cháu gái duy nhất tên là Leah sống nương tựa lẫn nhau, tính cách hai bà cháu đều ôn hòa, qua hệ với hàng xóm cũng rất tốt.
“Thùng thùng ~”
Quý Dữu giơ tay gõ cửa hai lần.
Thực mau cửa được mở ra từ bên trong, vừa mới mở cửa thì một mùi hương thơm nồng đánh úp đến, Quý Dữu suýt chút nữa không nhịn được hít sâu một hơi, nhưng suy xét đến hình tượng của bản thân, cô cố nhịn làm động tác bất nhã này.
Bên trong cánh cửa lộ ra thân hình yểu điệu, thiếu nữ có một đôi mắt xinh đẹp màu lam, tóc dài màu vàng hơi cuốn lại, cả khuôn mặt tràn ngập ý cười ấm áp: “Là A Dữu hả…… Mau vào nhà đi, vừa lúc chị mới nướng một mẻ bánh táo, đúng lúc cho em nếm thử xem.”
Bước chân Quý Dữu hơi khựng lại.
Nếu ---
Nhà bà Jenny không nướng bánh táo thì khẳng định cô không nói hai lời liền đi vào, nhưng --- hiện tại nhà người ta nướng đồ ăn mỹ diệu mà lúc này mình vào cửa, điều này --- rất có hiềm nghi đi ăn cơm chực a.
Bây giờ sinh hoạt không dễ dàng gì, ai cũng gian nan để tồn tại, Quý Dữu không nghĩ trắng trợn đi ăn chực nên cô dừng bước nói: “Chị Leah, hóa ra chị được nghỉ về nhà rồi? Thi cử thế nào? Hôm nay em qua nhà là nghe bà Jenny nói chị có một quyển bút ký về xử lý tài liệu cơ giáp cho nên em muốn mượn xem một lần được không chị?”
Quý Dữu trực tiếp nói ra mục đích của mình.
Leah lớn lên xinh đẹp, làm người cực kỳ ôn hòa, nghe thấy mục đích Quý Dữu tới nhà lập tức gật đầu cười nói: “Ừ, có thể chứ, em vào nhà đi, chị đi vào tìm toàn bộ bút ký của chị rồi sửa soạn lại đưa một phần cho em.”
Quý Dữu nghe xong, nụ cười vui vẻ trên mặt lộ ra: “Chị Leah, em thật sự rất cảm ơn chị.”
Leah tiến lên một bước, giữ chặt cánh tay Quý Dữu cười hỏi: “Chị nghe bà nói em tính bắt đầu học tài liệu cơ giáp một lần nữa phải không? A Dữu cố lên, ngàn vạn lần không thể bị đánh bại, chị tin em nhất định làm được.”
Quý Dữu gật đầu thẹn thùng cười: “ Vâng, em…… học sau bọn họ một năm, cũng không biết có thể theo kịp tiến độ không nữa cho nên muốn tìm chị mượn tài liệu giảng dạy để tự học.” Leah hơn Quý Dữu hai khóa, tư liệu học của cô có trợ giúp rất lớn với Quý Dữu cho nên Quý Dữu mới muốn mượn của cô ấy rồi tự học lấy.
Đến nỗi nguyên nhân Quý Dữu tự học là vì nguyên chủ.
Nguyên chủ bị vu khống sao chép, ăn cắp thành quả của người khác, không chỉ thành tích thi cử bị hủy bỏ, ban đầu trường học phát thông báo trúng tuyển về sau cũng hủy đi tư cách trúng tuyển của cô. Mà người ăn cắp Từ Tư Vũ lại dẫm lên nguyên thân để leo lên, không chỉ lấy được thư thông báo trúng tuyển còn được miễn toàn bộ học phí đại học.
Quả thực đáng giận! Đáng giận!
Nhưng việc đã phát sinh Quý Dữu không có cách nào thay đổi được, oan khuất này cô tuyệt đối sẽ không làm nguyên thân yên lặng thừa nhận, cô cần thiết phải dùng thành quả thực tế quang minh chính đại đánh bại Từ Tư Vũ, để cho tất cả mọi người biết người ăn cắp chính là Từ Tư Vũ mà không phải là nguyên chủ!
Đây là chấp niệm của Quý Dữu.
Cô cần thiết hoàn thành.
Leah nhìn trước mặt Quý Dữu đang bốc cháy lên ý chí chiến đấu một lần nữa, trong lòng rất vui vẻ, cô nhẹ nhàng cười: “Chị tin em có thể, lớn mật đi học đi! Nếu có chỗ nào không hiểu thì lúc nào cũng có thể tìm chị.”
“Được.” Đôi mắt Quý Dữu tràn đầy cảm động, tự đáy lòng nói: “Chị Leah, cảm ơn chị.”
Đôi mắt Quý Dữu sáng lấp lánh, hơi mỉm cười khiến hai bên má thâp thoáng lộ ra lúm đồng tiền, cô nhóc này rõ ràng là người ôn hòa, nhu thuận, đáng yêu lại gặp phải sự bôi nhọ như vậy. Leah không nhịn được thở dài trong lòng, cô nhìn Quý Dữu cười rất thân thiết: “Không cần nói cảm ơn đâu, chỉ cần em có thể tỉnh táo lên, sống cuộc sống thật tốt thì chị sẽ vui vẻ, bà cũng sẽ vui lắm.”
Nói xong, Leah mạnh mẽ kéo Quý Dữu vào nhà nói tiếp: “Em nếm thử bánh táo chị nướng đi, nếm xem so với bà nướng có khác gì không.”
Bà Jenny am hiểu nhất là nướng bánh táo, bà nghiên cứu ra loại bánh táo mềm vừa phải, vỏ ngoài hơi khô vàng, có mùi rất đậm đà, ăn rất ngon, trước mắt đó là đồ ăn mỹ vị nhất, tốt nhất mà Quý Dữu được ăn.
Muốn nướng bánh táo cần nguyên liệu một là bột mì, hai là quả táo, ba là nước, bốn là mỡ vàng…… Mấy đồ này nhất định là nhà chị Leah không mua được nguyên liệu tự nhiên, cho nên hai bà cháu mua là nguyên liệu nhân công hợp thành, nhưng so với dinh dưỡng tề thì nguyên liệu nhân công cũng quá quý rồi.
Vậy nên Quý Dữu ăn không nổi.
Cô cũng chỉ giám ăn chút ít dinh dưỡng tề miễn cưỡng duy trì cuộc sống.
Leah mời mãi, lôi kéo Quý Dữu không bỏ nên không còn cách nào Quý Dữu đành phải đi vào nhà cô ấy, nhấm nháp một miếng bánh táo, vừa tiến vào trong miệng đã cảm thấy mùi hương tinh dầu nhân công hợp thành tản ra quấn quanh đầu lưỡi, nhưng ăn cũng rất ngon!
Quý Dữu không nhịn được nheo mắt lại khen: “Ăn ngon!”
Leah cúi xuống, đến gần hơn vui vẻ hỏi: “Có thật không?”
Dáng người Leah yểu điệu, lại rất cao gầy, cao hơn Quý Dữu cả một cái đầu, cô hơi tới gần, nhẹ nhàng rũ đầu xuống sẽ lộ ra phần cổ tuyết trắng và ‘phong cảnh’ khiến người ta kích động không thôi.
Này ---
Mỹ nhân cực phẩm nha.
Nhìn đến ‘khe rãnh hun hút’ của người ta mà xem.
Lại nhìn bản thân một cái……
Ai!
Trong lòng Quý Dữu thở dài, được rồi, cô chính là người không có ‘khe rãnh hun hút’ nha.
Leah thấy ánh mắt của Quý Dữu lỡ đãng ngó qua ngực mình, cô bỡn cợt cười, đột nhiên khóe miệng cong lên: “A Dữu, em cố lên đi! Sống thật tốt, ăn nhiều đồ ăn dinh dưỡng vào là em cũng có thể.”
Quý Dữu: “……”
Leah: “Bà thường xuyên phối hợp dinh dưỡng cho chị nên chị mới đầy đặn được vậy đấy.”
Quý Dữu: “……”
Mặt cô không chịu được sự trêu ghẹo đó liền yên lặng đỏ lên.
Leah thấy cô như vậy trong lòng càng vui vẻ nói: “Thiếu nữ, cố lên! Chị quyết định tương lai của em ít nhất cũng được cup C!”
Quý Dữu chịu đựng đỏ mặt nói: “Chị Leah, chị đừng cười em.”
Cô chính là mệnh A a.
Chỉ ăn một miếng bánh táo, vô luận Leah khuyên thế nào Quý Dữu cũng không chịu ăn tiếp, đến khi Leah gửi toàn bộ tư liệu sang quang não của cô, Quý Dữu liền tìm cớ rời đi, lúc này bà Jenny đã trở về.
Bà Jenny vào nhà, trên mặt mang theo tia u sầu, khi thấy Quý Dữu, trong mắt bà xuất hiện sự kinh ngạc nhưng không cười nổi, chỉ nói: “A Dữu, cháu qua nhà chơi.”
Quý Dữu ngọt ngào cười: “Vâng ạ, bà Jenny, mọi người trở về từ khu tây rồi ạ?”
Bà Jenny gật đầu: “Đúng vậy, vừa mới về thôi.”
Nhìn bà Jenny từ đầu đến giờ không có chút tinh thần nào, Quý Dữu liền cảm thấy khả năng có chuyện gì đó xảy ra, cô không nhịn được hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi phải không bà?”
Bên này Leah cũng vội xông tới, cô nhìn xem thân thể của bà mình từ đầu đến cuối, thấy không có gì đáng ngại mới hỏi: “Bà ơi, đã xảy ra chuyện gì sao?”
Buổi tối lúc này đã là 6h30.
Ban đêm ở tinh cầu rác số 101, bầu trời đầy ắp ánh sao chiếu sáng lấp lánh, khung cảnh thật tốt đẹp, cảnh tượng này giống như địa cầu kiếp trước của Quý Dữu khiến cô sinh ra nỗi niềm nhớ quê hương.
Cô hơi thở dài.
Rồi cất bước.
Sau khi đi bộ chừng hai phút, Quý Dữu dừng bước trước căn nhà có vách tường màu trắng, nóc nhà màu đỏ, đây là nhà của bà Jenny, bà Jenny cùng cháu gái duy nhất tên là Leah sống nương tựa lẫn nhau, tính cách hai bà cháu đều ôn hòa, qua hệ với hàng xóm cũng rất tốt.
“Thùng thùng ~”
Quý Dữu giơ tay gõ cửa hai lần.
Thực mau cửa được mở ra từ bên trong, vừa mới mở cửa thì một mùi hương thơm nồng đánh úp đến, Quý Dữu suýt chút nữa không nhịn được hít sâu một hơi, nhưng suy xét đến hình tượng của bản thân, cô cố nhịn làm động tác bất nhã này.
Bên trong cánh cửa lộ ra thân hình yểu điệu, thiếu nữ có một đôi mắt xinh đẹp màu lam, tóc dài màu vàng hơi cuốn lại, cả khuôn mặt tràn ngập ý cười ấm áp: “Là A Dữu hả…… Mau vào nhà đi, vừa lúc chị mới nướng một mẻ bánh táo, đúng lúc cho em nếm thử xem.”
Bước chân Quý Dữu hơi khựng lại.
Nếu ---
Nhà bà Jenny không nướng bánh táo thì khẳng định cô không nói hai lời liền đi vào, nhưng --- hiện tại nhà người ta nướng đồ ăn mỹ diệu mà lúc này mình vào cửa, điều này --- rất có hiềm nghi đi ăn cơm chực a.
Bây giờ sinh hoạt không dễ dàng gì, ai cũng gian nan để tồn tại, Quý Dữu không nghĩ trắng trợn đi ăn chực nên cô dừng bước nói: “Chị Leah, hóa ra chị được nghỉ về nhà rồi? Thi cử thế nào? Hôm nay em qua nhà là nghe bà Jenny nói chị có một quyển bút ký về xử lý tài liệu cơ giáp cho nên em muốn mượn xem một lần được không chị?”
Quý Dữu trực tiếp nói ra mục đích của mình.
Leah lớn lên xinh đẹp, làm người cực kỳ ôn hòa, nghe thấy mục đích Quý Dữu tới nhà lập tức gật đầu cười nói: “Ừ, có thể chứ, em vào nhà đi, chị đi vào tìm toàn bộ bút ký của chị rồi sửa soạn lại đưa một phần cho em.”
Quý Dữu nghe xong, nụ cười vui vẻ trên mặt lộ ra: “Chị Leah, em thật sự rất cảm ơn chị.”
Leah tiến lên một bước, giữ chặt cánh tay Quý Dữu cười hỏi: “Chị nghe bà nói em tính bắt đầu học tài liệu cơ giáp một lần nữa phải không? A Dữu cố lên, ngàn vạn lần không thể bị đánh bại, chị tin em nhất định làm được.”
Quý Dữu gật đầu thẹn thùng cười: “ Vâng, em…… học sau bọn họ một năm, cũng không biết có thể theo kịp tiến độ không nữa cho nên muốn tìm chị mượn tài liệu giảng dạy để tự học.” Leah hơn Quý Dữu hai khóa, tư liệu học của cô có trợ giúp rất lớn với Quý Dữu cho nên Quý Dữu mới muốn mượn của cô ấy rồi tự học lấy.
Đến nỗi nguyên nhân Quý Dữu tự học là vì nguyên chủ.
Nguyên chủ bị vu khống sao chép, ăn cắp thành quả của người khác, không chỉ thành tích thi cử bị hủy bỏ, ban đầu trường học phát thông báo trúng tuyển về sau cũng hủy đi tư cách trúng tuyển của cô. Mà người ăn cắp Từ Tư Vũ lại dẫm lên nguyên thân để leo lên, không chỉ lấy được thư thông báo trúng tuyển còn được miễn toàn bộ học phí đại học.
Quả thực đáng giận! Đáng giận!
Nhưng việc đã phát sinh Quý Dữu không có cách nào thay đổi được, oan khuất này cô tuyệt đối sẽ không làm nguyên thân yên lặng thừa nhận, cô cần thiết phải dùng thành quả thực tế quang minh chính đại đánh bại Từ Tư Vũ, để cho tất cả mọi người biết người ăn cắp chính là Từ Tư Vũ mà không phải là nguyên chủ!
Đây là chấp niệm của Quý Dữu.
Cô cần thiết hoàn thành.
Leah nhìn trước mặt Quý Dữu đang bốc cháy lên ý chí chiến đấu một lần nữa, trong lòng rất vui vẻ, cô nhẹ nhàng cười: “Chị tin em có thể, lớn mật đi học đi! Nếu có chỗ nào không hiểu thì lúc nào cũng có thể tìm chị.”
“Được.” Đôi mắt Quý Dữu tràn đầy cảm động, tự đáy lòng nói: “Chị Leah, cảm ơn chị.”
Đôi mắt Quý Dữu sáng lấp lánh, hơi mỉm cười khiến hai bên má thâp thoáng lộ ra lúm đồng tiền, cô nhóc này rõ ràng là người ôn hòa, nhu thuận, đáng yêu lại gặp phải sự bôi nhọ như vậy. Leah không nhịn được thở dài trong lòng, cô nhìn Quý Dữu cười rất thân thiết: “Không cần nói cảm ơn đâu, chỉ cần em có thể tỉnh táo lên, sống cuộc sống thật tốt thì chị sẽ vui vẻ, bà cũng sẽ vui lắm.”
Nói xong, Leah mạnh mẽ kéo Quý Dữu vào nhà nói tiếp: “Em nếm thử bánh táo chị nướng đi, nếm xem so với bà nướng có khác gì không.”
Bà Jenny am hiểu nhất là nướng bánh táo, bà nghiên cứu ra loại bánh táo mềm vừa phải, vỏ ngoài hơi khô vàng, có mùi rất đậm đà, ăn rất ngon, trước mắt đó là đồ ăn mỹ vị nhất, tốt nhất mà Quý Dữu được ăn.
Muốn nướng bánh táo cần nguyên liệu một là bột mì, hai là quả táo, ba là nước, bốn là mỡ vàng…… Mấy đồ này nhất định là nhà chị Leah không mua được nguyên liệu tự nhiên, cho nên hai bà cháu mua là nguyên liệu nhân công hợp thành, nhưng so với dinh dưỡng tề thì nguyên liệu nhân công cũng quá quý rồi.
Vậy nên Quý Dữu ăn không nổi.
Cô cũng chỉ giám ăn chút ít dinh dưỡng tề miễn cưỡng duy trì cuộc sống.
Leah mời mãi, lôi kéo Quý Dữu không bỏ nên không còn cách nào Quý Dữu đành phải đi vào nhà cô ấy, nhấm nháp một miếng bánh táo, vừa tiến vào trong miệng đã cảm thấy mùi hương tinh dầu nhân công hợp thành tản ra quấn quanh đầu lưỡi, nhưng ăn cũng rất ngon!
Quý Dữu không nhịn được nheo mắt lại khen: “Ăn ngon!”
Leah cúi xuống, đến gần hơn vui vẻ hỏi: “Có thật không?”
Dáng người Leah yểu điệu, lại rất cao gầy, cao hơn Quý Dữu cả một cái đầu, cô hơi tới gần, nhẹ nhàng rũ đầu xuống sẽ lộ ra phần cổ tuyết trắng và ‘phong cảnh’ khiến người ta kích động không thôi.
Này ---
Mỹ nhân cực phẩm nha.
Nhìn đến ‘khe rãnh hun hút’ của người ta mà xem.
Lại nhìn bản thân một cái……
Ai!
Trong lòng Quý Dữu thở dài, được rồi, cô chính là người không có ‘khe rãnh hun hút’ nha.
Leah thấy ánh mắt của Quý Dữu lỡ đãng ngó qua ngực mình, cô bỡn cợt cười, đột nhiên khóe miệng cong lên: “A Dữu, em cố lên đi! Sống thật tốt, ăn nhiều đồ ăn dinh dưỡng vào là em cũng có thể.”
Quý Dữu: “……”
Leah: “Bà thường xuyên phối hợp dinh dưỡng cho chị nên chị mới đầy đặn được vậy đấy.”
Quý Dữu: “……”
Mặt cô không chịu được sự trêu ghẹo đó liền yên lặng đỏ lên.
Leah thấy cô như vậy trong lòng càng vui vẻ nói: “Thiếu nữ, cố lên! Chị quyết định tương lai của em ít nhất cũng được cup C!”
Quý Dữu chịu đựng đỏ mặt nói: “Chị Leah, chị đừng cười em.”
Cô chính là mệnh A a.
Chỉ ăn một miếng bánh táo, vô luận Leah khuyên thế nào Quý Dữu cũng không chịu ăn tiếp, đến khi Leah gửi toàn bộ tư liệu sang quang não của cô, Quý Dữu liền tìm cớ rời đi, lúc này bà Jenny đã trở về.
Bà Jenny vào nhà, trên mặt mang theo tia u sầu, khi thấy Quý Dữu, trong mắt bà xuất hiện sự kinh ngạc nhưng không cười nổi, chỉ nói: “A Dữu, cháu qua nhà chơi.”
Quý Dữu ngọt ngào cười: “Vâng ạ, bà Jenny, mọi người trở về từ khu tây rồi ạ?”
Bà Jenny gật đầu: “Đúng vậy, vừa mới về thôi.”
Nhìn bà Jenny từ đầu đến giờ không có chút tinh thần nào, Quý Dữu liền cảm thấy khả năng có chuyện gì đó xảy ra, cô không nhịn được hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi phải không bà?”
Bên này Leah cũng vội xông tới, cô nhìn xem thân thể của bà mình từ đầu đến cuối, thấy không có gì đáng ngại mới hỏi: “Bà ơi, đã xảy ra chuyện gì sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.