Chương 146: Lưu Lại Một Tay
Liễu Thăng Thăng
07/01/2023
Sở Kiều Kiều mở to mắt, trong lòng thì tràn đầy chờ mong: “Bạn học Quý Dữu, cậu có muốn đánh tớ một cú nữa hay không?”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu bại trận.
Cô thật sự cảm thấy gió lốc cấp 12 cũng không có một cái nào đáng sợ như nhan cẩu.
Quý Dữu hoảng sợ lùi lại.
Cô điều khiển cơ giáp cỡ nhỏ dạo qua một vòng, sau khi chế tạo phiền toái cho mười mấy bộ cơ giáp dọc theo đường đi thì cuối cùng oan gia ngõ hẹp gặp phải Nhạc Tê Nguyên đang điều khiển cơ giáp hạng nhẹ Phong Dực.
Quý Dữu nhìn Nhạc Tê Nguyên điều khiển Phong Dực, bất luận là đi lại hay nhảy lên hoặc chạy nhanh…… Đều cực kỳ thành thạo, cô hơi chần chờ nghĩ: Mình tạm thời tránh đi hay vẫn đi lên đối mặt đây?
Nhạc Tê Nguyên nhìn chằm chằm vào cơ giáp cỡ nhỏ là Quý Dữu, trong mắt bắn ra ánh sáng:
[Cơ giáp cỡ nhỏ này có phải pháo hôi thích hợp đầu tiên để lấy ra luyện tập không nhỉ?]
***Pháo hôi: Là nhân vật phản diện hoặc xui xẻo hơn là nhân vật hy sinh, mục đích là làm nền cho nhân vật chính. Đa phần nhân vật pháo hôi đều có kết cục thê thảm, là bước đệm cho nhân vật chính từ vũng lầy bước qua mọi trở ngại, vươn lên đỉnh cao nhân sinh. (Dành cho bạn nào mới nhảy hố ngôn tình)
Huấn luyện mất cả buổi, cuối cùng Nhạc Tê Nguyên đã quen thuộc với hệ thống vũ khí, nói một câu thật lòng là cậu ta cực kỳ muốn thử một lần.
Nhạc Tê Nguyên ngo ngoe rục rịch không hề do dự, cậu ta hướng về phía cơ giáp cỡ nhỏ của Quý Dữu, đầu tiên là tính toán thử bắn ra một quả pháo, tất cả hệ thống vũ khí nóng của cơ giáp trong sân huấn luyện đã bị khóa, cơ giáp bắn ra một pháo này thực ra chỉ là quả pháo giải thuyết, nhìn uy thế thì rất lớn nhưng kỳ thực lại không có tính sát thương.
Trước khi miệng pháo của Nhạc Tê Nguyên phóng ra thì Quý Dữu đã sớm phòng bị, chỉ trong nháy mắt đã tránh đi.
Ô?
Né tránh?
Nhạc Tê Nguyên sửng sốt rồi lập tức nổi lên hứng thú, lần này cậu ta nhắm chuẩn khoang dự trữ nguồn năng lượng của cơ giáp cỡ nhỏ, quyết đoán bắn ra quảq pháo thứ hai!
Oanh ---
Nháy mắt da đầu của Quý Dữu tê dại, đây là một loại giác quan thứ sáu khi bị mãnh thú theo dõi, rất nguy hiểm, muốn tránh đi có hơi khó khăn, nhưng ---
Cũng không phải không thể né tránh.
Chẳng qua ---
Sau khi Quý Dữu vội vàng né tránh, tròng mắt vừa quay tròn thì bỗng nhiên lớn tiếng hô: “Nhạc Tê Nguyên, sao cậu lại đánh tớ? Tớ chỉ là người đi ngang qua thôi mà.”
Hử?
Số 4444?
Nếu là cậu ta thì càng không có lý do gì không đánh.
Vì thế Nhạc Tê Nguyên cũng không kêu một tiếng, nháy mắt đã bắn ra quả pháo thứ ba.
Quý Dữu vừa thấy tư thế này của cậu ta là biết cậu ta sẽ không chịu ngồi xuống đàm phán, một khi đã như vậy thì cậu làm mùng một đừng vội trách tôi làm mười lăm nha. Thời điểm trốn tránh quả pháo thứ ba, đột nhiên cô nhảy vào trong nhóm cơ giáp ở xung quanh.
Oanh ---
Lập tức tiếng tạc nứt kịch liệt làm mấy bộ cơ giáp ở phụ cận bị đánh tứ tung ngang dọc, ngã đổ cả một tảng lớn.
“ĐM!”
“ĐM!”
“Là ai?”
“Là đồ ngu xuẩn nào nã pháo loạn tùng phèo hả?”
“Nhanh chóng lăn ra đây cho ông!”
……
Trong nhóm cơ giáp, số 4444 điều khiển cơ giáp cỡ nhỏ đã mất đi bóng dáng, Nhạc Tê Nguyên đã nhận ra đừng nhìn thực lực số 4444 yếu mà lầm, bản lĩnh chạy trốn lại là số một, cậu ta lập tức mở ra hệ thống truy kích rồi bắn đạn pháo truy kích số 4444.
Thừa dịp cảm xúc quần chúng đang quá mức xúc động ---
Đột nhiên Quý Dữu giãy giụa bò ra từ cơ giáp rồi uất ức lên án: “Nhạc Tê Nguyên, cậu có biết xấu hổ hay không? Không hiểu sao cậu đánh tôi còn chưa tính thế mà cậu còn đánh các bạn học khác……”
Sinh viên bốn phía: “ĐM! Là Nhạc Tê Nguyên!”
Lông mày Nhạc Tê Nguyên nhảy dựng.
Sinh viên bốn phía tập trung nhìn vào, miệng pháo của bộ cơ giáp Phong Dực trước mắt này còn đang bốc sợi khói lên đấy!
Tuyệt đối sẽ không sai.
Là cậu ta làm.
Quý Dữu tránh ở trong đám người nói với lòng đầy căm phẫn: “Ỷ vào chính mình là cấp S liền bắt nạt mọi người? Các bạn học, cùng nhau lên! Một ngụm nước bọn một cái đinh! Không đánh chết cậu ta thì cũng phải phun chết cậu ta!”
Lời vừa nói ra, đầu tiên cô vọt lên, khiêng thanh đao lớn hung hăng chém xuống bên trái Phong Dực của Nhạc Tê Nguyên.
Loảng xoảng ---
Chém trật.
Nhưng ---
Quý Dữu đi đầu nên không thể nghi ngờ làm tất cả sinh viên không còn chần chừ nữa, mọi người như tổ ong mà nhắm về phía Nhạc Tê Nguyên.
Nhạc Tê Nguyên xoay người chạy.
Cậu ta điều khiển Phong Dực vốn lấy tốc độ là chủ, cậu ta vừa chạy là các loại kích cỡ cơ giáp không ngừng đuổi theo, lập tức hiện trường gà bay chó sủa lên……
Quý Dữu thừa dịp có nhiều người bèn lẫn vào trong đám người, thường thường chế tạo một chút phiền toái cho Nhạc Tê Nguyên và nhóm cơ giáp kéo bè kéo lũ đánh nhau ---
Khỏi phải nói, quá hiệu quả.
Ít nhất ---
Hai mươi mấy bộ cơ giáp tham dự vây công Nhạc Tê Nguyên không hiểu sao dần dần gia tăng lên 30 bộ, 40 bộ, 50 bộ……
Tình càng ngày càng hỗn loạn.
“ĐM!”
“Ai chém chân của tao?”
ĐM!”
“Ai đánh vào đầu tao?”
“ĐM!”
“Thứ nào không có mắt cũng dám đánh lén sau lưng?”
“ĐM! Hệ thống năng lượng của tao hỏng rồi.”
“Đm, cơ giáp của tao bốc khói!”
“Này! Chúng mày đừng chém lung tung nã pháo loạn hết lên thế! Ngộ thương quân đội bạn đấy.”
……
Hình huống này muốn hỗn loạn bao nhiêu là có hỗn loạn bấy nhiêu.
Còn đầu sỏ gây tội Nhạc Tê Nguyên dưới sự hỗn loạn đã sớm bị loạn côn đánh ‘chết’. Tuy rằng Nhạc Tê Nguyên là một trong hai kẻ mạnh có tinh thần lực cấp S của hệ chiến đấu nhưng tính cách cậu ta ngoài mặt thì khiêm tốn nhưng thực ra đều kiêu ngạo cuồng vọng giống như thằng anh trai Nhạc Tê Quang ngu xuẩn của cậu ta……
Chẳng qua Nhạc Tê Quang càng tỏ rõ càng thể hiện Nhạc Tê Nguyên quá khiêm tốn.
Tính cách của Nhạc Tê Nguyên kiêu ngạo nên khi cậu ta huấn luyện kỹ thuật điều khiển cơ giáp thì cơ sở tấn công đánh đỡ cũng không vững chắc như Thẩm Trường Thanh, chưa đến vài phút đã bị các bạn học đuổi theo sau đánh đến quỳ rạp trên mặt đất, động cũng không động đậy được.
Lớp phòng hộ của cậu ta bị đánh vỡ, hệ thống năng lượng bị hỏng, kho vũ khí cũng hết sạch……
Lúc này ---
Răng rắc ---
Nhạc Tê Nguyên nghe thấy đầu máy móc của mình phát ra tiếng rạn nứt rất lớn, cậu ta đang quỳ rạp trên mặt đất cố miễn cưỡng chống cái đầu lên nhìn về phía trước, phát hiện đầu sỏ gây tội là bộ cơ giáp cỡ nhỏ ---
Nhạc Tê Nguyên: “……”
Quý Dữu vẫy vẫy tay: “Hi~ Cậu khỏe chứ? Có muốn nhận cung cấp cứu trợ nhân đạo hay không?”
Nói xong, cô giơ giơ khảm đao lớn trong tay, lưỡi đao ánh lên ánh sáng lạnh lẽo lộ ra cảm giác lành lạnh.
Nhạc Tê Nguyên: “……”
Quý Dữu cười: “Sao không hé răng? Tớ cảm thấy cậu thực sự cần tới cung cấp viện trợ hủy diệt nhân đạo miễn phí đấy.”
Nhạc Tê Nguyên hít sâu một hơi: “Số 4444, mày có gan đấy.”
Quý Dữu cười hì hì: “Giống nhau, giống nhau, cũng giống nhau thôi.”
Khắp nơi vẫn cãi cọ ồn ào, tình huống hỗn loạn cũng không ngừng theo Nhạc Tê Nguyên game over, vừa rồi khi truy kích mình, những người điều khiển đó thường thường lau súng cướp cò, ngộ thương quân đội bạn…… Rốt cuộc là nguyên nhân gì thì tuy Nhạc Te Nguyên chạy trốn mệt mỏi nhưng cậu ta nhìn thấy rõ ràng.
Đầu sỏ gây tội chính là cây gậy thọc cứt số 4444 này.
Nhạc Tê Nguyên nhìn chằm chằm vào Quý Dữu uy hiếp: “Số 4444, chẳng lẽ mày không lo lắng tao tiết lộ chuyện tốt mày làm ra ngoài sao?”
Vả mặt của Quý Dữu mê mang: “Tớ làm cái gì?”
“Tao ghi hình rồi.” Nhạc Tê Nguyên buồn bã nói, nhân sinh trên đời, lưu lại một tay là cần thiết, trong đoạn ghi đã ghi rõ ai cố ý chém đầu, đùi, cánh tay…… Của người khác.
Quý Dữu: “…… Cậu thật nham hiểm.”
Nhạc Tê Nguyên nhếch miệng cười: “Giống nhau, giống nhau. Cũng giống nhau thôi.”
Đại chiến các loại hình cơ giáp này, dưới tình huống mất khống chế cuối cùng khẳng định sẽ bị truy cứu nguyên nhân, nếu Nhạc Tê Nguyên dám trêu Quý Dữu thì đương nhiên cũng sẽ chuẩn bị đề phòng việc có khả năng sẽ bị cô vu oan ---
Tóm lại ---
Nhạc Tê Nguyên cho rằng bản thân tạo thành tất cả chuyện này thì sau khi tan học có khả năng sẽ bị các bạn học đánh một trận, nhưng chính mình tuyệt đối không thể một mình thừa nhận, đương nhiên muốn kéo Quý Dữu cùng nhau xuống nước, cùng nhau chia sẻ cực khổ rồi.
Muốn tránh ở mặt sau chiếm lợi?
Không thể nào.
Quý Dữu: Trên thế giới này vậy mà lại còn có người có lòng dạ hiểm độc như vậy.
Nhạc Tê Nguyên: So với mày thì giống nhau, giống nhau thôi.
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu bại trận.
Cô thật sự cảm thấy gió lốc cấp 12 cũng không có một cái nào đáng sợ như nhan cẩu.
Quý Dữu hoảng sợ lùi lại.
Cô điều khiển cơ giáp cỡ nhỏ dạo qua một vòng, sau khi chế tạo phiền toái cho mười mấy bộ cơ giáp dọc theo đường đi thì cuối cùng oan gia ngõ hẹp gặp phải Nhạc Tê Nguyên đang điều khiển cơ giáp hạng nhẹ Phong Dực.
Quý Dữu nhìn Nhạc Tê Nguyên điều khiển Phong Dực, bất luận là đi lại hay nhảy lên hoặc chạy nhanh…… Đều cực kỳ thành thạo, cô hơi chần chờ nghĩ: Mình tạm thời tránh đi hay vẫn đi lên đối mặt đây?
Nhạc Tê Nguyên nhìn chằm chằm vào cơ giáp cỡ nhỏ là Quý Dữu, trong mắt bắn ra ánh sáng:
[Cơ giáp cỡ nhỏ này có phải pháo hôi thích hợp đầu tiên để lấy ra luyện tập không nhỉ?]
***Pháo hôi: Là nhân vật phản diện hoặc xui xẻo hơn là nhân vật hy sinh, mục đích là làm nền cho nhân vật chính. Đa phần nhân vật pháo hôi đều có kết cục thê thảm, là bước đệm cho nhân vật chính từ vũng lầy bước qua mọi trở ngại, vươn lên đỉnh cao nhân sinh. (Dành cho bạn nào mới nhảy hố ngôn tình)
Huấn luyện mất cả buổi, cuối cùng Nhạc Tê Nguyên đã quen thuộc với hệ thống vũ khí, nói một câu thật lòng là cậu ta cực kỳ muốn thử một lần.
Nhạc Tê Nguyên ngo ngoe rục rịch không hề do dự, cậu ta hướng về phía cơ giáp cỡ nhỏ của Quý Dữu, đầu tiên là tính toán thử bắn ra một quả pháo, tất cả hệ thống vũ khí nóng của cơ giáp trong sân huấn luyện đã bị khóa, cơ giáp bắn ra một pháo này thực ra chỉ là quả pháo giải thuyết, nhìn uy thế thì rất lớn nhưng kỳ thực lại không có tính sát thương.
Trước khi miệng pháo của Nhạc Tê Nguyên phóng ra thì Quý Dữu đã sớm phòng bị, chỉ trong nháy mắt đã tránh đi.
Ô?
Né tránh?
Nhạc Tê Nguyên sửng sốt rồi lập tức nổi lên hứng thú, lần này cậu ta nhắm chuẩn khoang dự trữ nguồn năng lượng của cơ giáp cỡ nhỏ, quyết đoán bắn ra quảq pháo thứ hai!
Oanh ---
Nháy mắt da đầu của Quý Dữu tê dại, đây là một loại giác quan thứ sáu khi bị mãnh thú theo dõi, rất nguy hiểm, muốn tránh đi có hơi khó khăn, nhưng ---
Cũng không phải không thể né tránh.
Chẳng qua ---
Sau khi Quý Dữu vội vàng né tránh, tròng mắt vừa quay tròn thì bỗng nhiên lớn tiếng hô: “Nhạc Tê Nguyên, sao cậu lại đánh tớ? Tớ chỉ là người đi ngang qua thôi mà.”
Hử?
Số 4444?
Nếu là cậu ta thì càng không có lý do gì không đánh.
Vì thế Nhạc Tê Nguyên cũng không kêu một tiếng, nháy mắt đã bắn ra quả pháo thứ ba.
Quý Dữu vừa thấy tư thế này của cậu ta là biết cậu ta sẽ không chịu ngồi xuống đàm phán, một khi đã như vậy thì cậu làm mùng một đừng vội trách tôi làm mười lăm nha. Thời điểm trốn tránh quả pháo thứ ba, đột nhiên cô nhảy vào trong nhóm cơ giáp ở xung quanh.
Oanh ---
Lập tức tiếng tạc nứt kịch liệt làm mấy bộ cơ giáp ở phụ cận bị đánh tứ tung ngang dọc, ngã đổ cả một tảng lớn.
“ĐM!”
“ĐM!”
“Là ai?”
“Là đồ ngu xuẩn nào nã pháo loạn tùng phèo hả?”
“Nhanh chóng lăn ra đây cho ông!”
……
Trong nhóm cơ giáp, số 4444 điều khiển cơ giáp cỡ nhỏ đã mất đi bóng dáng, Nhạc Tê Nguyên đã nhận ra đừng nhìn thực lực số 4444 yếu mà lầm, bản lĩnh chạy trốn lại là số một, cậu ta lập tức mở ra hệ thống truy kích rồi bắn đạn pháo truy kích số 4444.
Thừa dịp cảm xúc quần chúng đang quá mức xúc động ---
Đột nhiên Quý Dữu giãy giụa bò ra từ cơ giáp rồi uất ức lên án: “Nhạc Tê Nguyên, cậu có biết xấu hổ hay không? Không hiểu sao cậu đánh tôi còn chưa tính thế mà cậu còn đánh các bạn học khác……”
Sinh viên bốn phía: “ĐM! Là Nhạc Tê Nguyên!”
Lông mày Nhạc Tê Nguyên nhảy dựng.
Sinh viên bốn phía tập trung nhìn vào, miệng pháo của bộ cơ giáp Phong Dực trước mắt này còn đang bốc sợi khói lên đấy!
Tuyệt đối sẽ không sai.
Là cậu ta làm.
Quý Dữu tránh ở trong đám người nói với lòng đầy căm phẫn: “Ỷ vào chính mình là cấp S liền bắt nạt mọi người? Các bạn học, cùng nhau lên! Một ngụm nước bọn một cái đinh! Không đánh chết cậu ta thì cũng phải phun chết cậu ta!”
Lời vừa nói ra, đầu tiên cô vọt lên, khiêng thanh đao lớn hung hăng chém xuống bên trái Phong Dực của Nhạc Tê Nguyên.
Loảng xoảng ---
Chém trật.
Nhưng ---
Quý Dữu đi đầu nên không thể nghi ngờ làm tất cả sinh viên không còn chần chừ nữa, mọi người như tổ ong mà nhắm về phía Nhạc Tê Nguyên.
Nhạc Tê Nguyên xoay người chạy.
Cậu ta điều khiển Phong Dực vốn lấy tốc độ là chủ, cậu ta vừa chạy là các loại kích cỡ cơ giáp không ngừng đuổi theo, lập tức hiện trường gà bay chó sủa lên……
Quý Dữu thừa dịp có nhiều người bèn lẫn vào trong đám người, thường thường chế tạo một chút phiền toái cho Nhạc Tê Nguyên và nhóm cơ giáp kéo bè kéo lũ đánh nhau ---
Khỏi phải nói, quá hiệu quả.
Ít nhất ---
Hai mươi mấy bộ cơ giáp tham dự vây công Nhạc Tê Nguyên không hiểu sao dần dần gia tăng lên 30 bộ, 40 bộ, 50 bộ……
Tình càng ngày càng hỗn loạn.
“ĐM!”
“Ai chém chân của tao?”
ĐM!”
“Ai đánh vào đầu tao?”
“ĐM!”
“Thứ nào không có mắt cũng dám đánh lén sau lưng?”
“ĐM! Hệ thống năng lượng của tao hỏng rồi.”
“Đm, cơ giáp của tao bốc khói!”
“Này! Chúng mày đừng chém lung tung nã pháo loạn hết lên thế! Ngộ thương quân đội bạn đấy.”
……
Hình huống này muốn hỗn loạn bao nhiêu là có hỗn loạn bấy nhiêu.
Còn đầu sỏ gây tội Nhạc Tê Nguyên dưới sự hỗn loạn đã sớm bị loạn côn đánh ‘chết’. Tuy rằng Nhạc Tê Nguyên là một trong hai kẻ mạnh có tinh thần lực cấp S của hệ chiến đấu nhưng tính cách cậu ta ngoài mặt thì khiêm tốn nhưng thực ra đều kiêu ngạo cuồng vọng giống như thằng anh trai Nhạc Tê Quang ngu xuẩn của cậu ta……
Chẳng qua Nhạc Tê Quang càng tỏ rõ càng thể hiện Nhạc Tê Nguyên quá khiêm tốn.
Tính cách của Nhạc Tê Nguyên kiêu ngạo nên khi cậu ta huấn luyện kỹ thuật điều khiển cơ giáp thì cơ sở tấn công đánh đỡ cũng không vững chắc như Thẩm Trường Thanh, chưa đến vài phút đã bị các bạn học đuổi theo sau đánh đến quỳ rạp trên mặt đất, động cũng không động đậy được.
Lớp phòng hộ của cậu ta bị đánh vỡ, hệ thống năng lượng bị hỏng, kho vũ khí cũng hết sạch……
Lúc này ---
Răng rắc ---
Nhạc Tê Nguyên nghe thấy đầu máy móc của mình phát ra tiếng rạn nứt rất lớn, cậu ta đang quỳ rạp trên mặt đất cố miễn cưỡng chống cái đầu lên nhìn về phía trước, phát hiện đầu sỏ gây tội là bộ cơ giáp cỡ nhỏ ---
Nhạc Tê Nguyên: “……”
Quý Dữu vẫy vẫy tay: “Hi~ Cậu khỏe chứ? Có muốn nhận cung cấp cứu trợ nhân đạo hay không?”
Nói xong, cô giơ giơ khảm đao lớn trong tay, lưỡi đao ánh lên ánh sáng lạnh lẽo lộ ra cảm giác lành lạnh.
Nhạc Tê Nguyên: “……”
Quý Dữu cười: “Sao không hé răng? Tớ cảm thấy cậu thực sự cần tới cung cấp viện trợ hủy diệt nhân đạo miễn phí đấy.”
Nhạc Tê Nguyên hít sâu một hơi: “Số 4444, mày có gan đấy.”
Quý Dữu cười hì hì: “Giống nhau, giống nhau, cũng giống nhau thôi.”
Khắp nơi vẫn cãi cọ ồn ào, tình huống hỗn loạn cũng không ngừng theo Nhạc Tê Nguyên game over, vừa rồi khi truy kích mình, những người điều khiển đó thường thường lau súng cướp cò, ngộ thương quân đội bạn…… Rốt cuộc là nguyên nhân gì thì tuy Nhạc Te Nguyên chạy trốn mệt mỏi nhưng cậu ta nhìn thấy rõ ràng.
Đầu sỏ gây tội chính là cây gậy thọc cứt số 4444 này.
Nhạc Tê Nguyên nhìn chằm chằm vào Quý Dữu uy hiếp: “Số 4444, chẳng lẽ mày không lo lắng tao tiết lộ chuyện tốt mày làm ra ngoài sao?”
Vả mặt của Quý Dữu mê mang: “Tớ làm cái gì?”
“Tao ghi hình rồi.” Nhạc Tê Nguyên buồn bã nói, nhân sinh trên đời, lưu lại một tay là cần thiết, trong đoạn ghi đã ghi rõ ai cố ý chém đầu, đùi, cánh tay…… Của người khác.
Quý Dữu: “…… Cậu thật nham hiểm.”
Nhạc Tê Nguyên nhếch miệng cười: “Giống nhau, giống nhau. Cũng giống nhau thôi.”
Đại chiến các loại hình cơ giáp này, dưới tình huống mất khống chế cuối cùng khẳng định sẽ bị truy cứu nguyên nhân, nếu Nhạc Tê Nguyên dám trêu Quý Dữu thì đương nhiên cũng sẽ chuẩn bị đề phòng việc có khả năng sẽ bị cô vu oan ---
Tóm lại ---
Nhạc Tê Nguyên cho rằng bản thân tạo thành tất cả chuyện này thì sau khi tan học có khả năng sẽ bị các bạn học đánh một trận, nhưng chính mình tuyệt đối không thể một mình thừa nhận, đương nhiên muốn kéo Quý Dữu cùng nhau xuống nước, cùng nhau chia sẻ cực khổ rồi.
Muốn tránh ở mặt sau chiếm lợi?
Không thể nào.
Quý Dữu: Trên thế giới này vậy mà lại còn có người có lòng dạ hiểm độc như vậy.
Nhạc Tê Nguyên: So với mày thì giống nhau, giống nhau thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.