Chương 180: Sử Dụng Hồn Khí
Liễu Thăng Thăng
17/04/2023
Trong phòng kiểm tra, cuộc hội thoại giữa Mục Kiếm Linh và hiệu trưởng Hồng được tiến hành một cách kín đáo, ngoại trừ hai người ra cũng không có bất kỳ ai biết được, đương nhiên là Quý Dữu càng không thể biết.
Hiện tại Quý Dữu thực buồn rầu.
Cô cảm thấy có một câu giảng viên Mục Kiếm Linh nói rất đúng, mình ăn nhiều đường đậu như thế mà hạng mức giá trị tinh thần lực của mình chỉ tăng lên cấp D, bản thân mình thật là --- Đồ cực phẩm phế vật ngu ngốc nha.
Cô cảm thấy hơi chản nản.
Quý Dữu nhịn không được bèn tập trung tinh thần lực nhìn vào thế giới tinh thần của mình:
Lão Đại đang ngáy khò khò.
Lão Nhị và Lão Tam đang chơi đuổi bắt……
Lão Tứ đâu? Không biết chạy lung tung đi chỗ nào mà không hề nhìn thấy bóng dáng.
Lão Ngũ mềm oặt nằm bò ra, dáng vẻ buồn bã ỉu xìu, Quý Dữu đoán rằng có thể là lần trước vắt kiệt sức Lão Ngũ tàn nhẫn quá, ngày hôm qua khi chiến đấu với Độc Bá Vũ Trụ, Lão Ngũ không chút nào do dự thể hiện uy lực của bản thân nên lúc này đây toàn bộ thân mình của nó đều rất uể oải.
Lão Ngũ đáng thương……
Quả nhiên ---
Đứa trẻ thật thà dễ dàng bị bắt nạt nha.
Lúc này ---
Bỗng dưng đôi mắt của Quý Dữu cứ nhìn chằm chằm:
Ô?
Sao đột nhiên trên đầu Lão Ngũ có cái vòng vậy? Cái vòng này giống như vòng kim Cô trên đầu Tôn Ngộ Không vậy, nó vòng quanh toàn bộ đỉnh đầu của Lão Ngũ…… Mới đầu, đúng thật là Quý Dữu bị hoảng sợ, cho rằng đã xảy ra dị thường gì ảnh hưởng tới sự phát triển thể chất của Lão Ngũ, nhưng sau khi cô nhìn kỹ, tâm trạng khẩn trương đã được thả lỏng, đồng thời sắc mặt của cô đen lại:
Bực mình thật!
Hóa ra là cây gậy thọc cứt Lão Tứ này! Khó trách vừa rồi không tìm được Lão Tứ, thì ra con hàng này thu nhỏ lại cơ thể thành một cái vòng nhỏ rồi nằm ngủ gà ngủ gật trên đầu Lão Ngũ, mỗi lần Lão Ngũ bị đánh đều đột nhiên ngẩng đầu lên quan sát xung quanh, nhưng hỡi ôi lại không tìm được bóng dáng đầu sỏ gây tội……
Quý Dữu: “……”
Thấy cảnh này, nhất thời Quý Dữu cũng không biết nên nói gì.
Hơi bực bội khi Lão Tứ bắt nạt Lão Ngũ, lại hơi bực bội khi Lão Ngũ không tự biết cố gắng ---
Chỉ có thể nói ---
Tơ đáng thương tất có chỗ đáng giận.
Lão Lục đâu?
Lão Lục ra sức đuổi theo Lão Nhị Và Lão Tam vì muốn cùng nhau chơi, nề hà là không đuổi kịp, hai đứa này cũng chướng mắt nó nên mới không muốn lôi kéo nó cùng chơi……
Được rồi.
Được rồi.
Được rồi.
Thật là ---
Còn xem nữa thì Quý Dữu cảm thấy bản thân phải hậm hực mất.
Sáu sợi tơ này không có một đứa nào là bình thường, không một đứa nào bớt lo, tất cả đều là những đứa khiến người ta phải sốt ruột. Khó trách, cho tới bây giờ hạng mức giá trị tinh thần lực của mình còn không tăng thêm được bao nhiêu cấp là đều do sáu đồ lười này sao?
Đến năm nào tháng nào đây chứ?
Học xong tiết học buổi sáng, sau khi Quý Dữu đi nhà ăn ăn cơm trưa thì lập tức trở về ký túc xá, bởi vì hồn khí cô mua đã được chuyển tới.
Quý Dữu gấp gáp chờ không nổi mở gói hàng rồi lấy hồn khí ra.
Hồn khí này xuất xứ từ tay của đại sư Lâm Phong, chất liệu giống với con dao ngọc thạch mà giảng viên Trình Dục trưng bày trên lớp, ngoại hình cũng khá giống, hoa văn khắc trên bền mặt con dao cũng không khác gì với hồn khí Trình Dục trưng bày……
Nhưng thoáng nhìn thì giữa hai cái cũng có chỗ hơi khác nhau.
Còn khác nhau ở nơi nào thì Quý Dữu không thể diễn tả được, cô đoán đại khái là khí chất mỗi một hồn khí không giống nhau. Ví dụ như hồn khí Quý Dữu tự chế tác, cho dù là hoa văn tương đồng nhưng sau khi ra thành phẩm , mỗi một cái đều có khí thế và khí chất độc đáo, chỉ cẩn liếc mắt một cái là có thể nhận ra chúng nó khác nhau.
Đây cũng là sự hấp dẫn chỉ thuộc về hồn khí, hồn khí có thể dùng kỹ thuật giống nhau, trận pháp giống nhau và được chế tác từ một người, nhưng thành phẩm tuyệt đối sẽ không hoàn toàn giống nhau.
Quý Dữu nghiêm túc tập trung quan sát ---
Hoa văn trên bề mặt con dao ngọc thạch hồn khí này rất rõ nét, nó đang chậm rãi lưu chuyển……
Quý Dữu cầm lên, đang muốn cẩn thận đánh giá thì bỗng chốc ---
Con dao ngọc thạch vốn đang sáng lấp lánh thế nhưng chỉ trong nháy mắt đã không còn ánh sáng, cũng trong khoảng khắc này cả con dao nứt toạc……
Quý Dữu khiếp sợ.
1 triệu!
Đây chính là 1 triệu đấy!
Quý Dữu đau đớn lòng sắp không hít thở nổi ---
Có chuyện gì vậy?
Con dao ngọc thạch của giảng viên Trình Dục không xuất hiện tình huống như vậy mà, chẳng lẽ hồn khí còn chưa đủ tiêu chuẩn? Bản thân xui xẻo mua phải sản phẩm không đạt tiêu chuẩn?
Ồ?
Không đúng.
Tuy danh tiếng của đại sư Lâm Phong không lớn nhưng tốt xấu gì cũng là đại sư chế tạo hồn khí, hơn nữa vẫn là học trò giỏi của đại sư Khổng Triết, chắc chắn anh ta sẽ không cố ý đập nát bảng hiệu của mình, cũng sẽ không đập nát bảng hiệu của đại sư Khổng Triết.
Quý Dữu không nói hai lời, lập tức tập trung tinh thần quan sát kỹ thế giới tinh thần của mình, vừa nhìn một cái liền tức đến mức không thở được.
Cô chỉ nhìn thấy một con dao ngọc thạch nho nhỏ đang lẳng lặng đứng trong thế giới tinh thần của mình; đúng lúc này Lão Đại vốn đang ngủ, Lão Nhị và Lão Tam đang đuổi bắt và Lão Lục chạy theo chúng nó, Lão Tứ thủ đoạn gian dối, Lão Ngũ uể oải…… Trong nháy mắt khi con dao ngọc thạch xuất hiện, tất cả đều nhào tới, tốc độ nhanh đến mức không tưởng, sáu sợi tơ đứa sau chen đứa trước, lo sợ mình bị thụt lùi nửa bước……
Quý Dữu đang đoán xem rốt cuộc ai là ngỗng may mắn, bỗng nhiên --- Thiết phiến ẩn nấp trong bóng tối sâu thẳm xông ra chỉ trong tích tắc, cũng đúng vào lúc này, nó lập tức hút con dao ngọc thạch vào trong cơ thể nó ---
Quanh thân thiết phiến tản ra ánh huỳnh quang.
Đám sợi tơ đấm ngực dậm chân ảo não không thôi ---
Nhưng ---
Mấy đứa cũng không phải hiền lành gì, không cần người khác nhắc nhở, trong chớp mắt tất cả biến hóa thân mình rồi vờn quanh thiết phiến, trên thiết phiến phát ra ánh huỳnh quang càng lúc càng yếu, càng lúc càng yếu cho đến khi tắt ngóm.
Con dao ngọc thạch đâu?
Từ sau khi bị thiết phiến nuốt vào cơ thể, con dao đáng thương này không biết đã đi đâu, có khả năng ngay cả cặn cũng không còn.
Quý Dữu khiếp sợ.
Cho nên?
Đây chứng minh cái gì?
Đây chứng minh hồn khí có tác dụng với thiết phiến, có tác dụng với sợi tinh thần, cũng có tác dụng với mình…… Điều duy nhất khiến người sốt ruột chính là hồn khí mình chế tác thiết phiến lại không cần, sợi tinh thần cũng không cần.
Biết được chân tướng sự việc, Quý Dữu vừa vui vẻ vừa uất ức lại khó chịu.
Thân là đại sư chế tạo hồn khí lại không thể tự cấp tự túc, thật đáng tiếc.
Thế giới tinh thần.
Sáu sợi tơ bám chặt lên thân thiết phiến, ý định đi xuống cũng không có.
Còn thiết phiến thì sao? Sau khi thiết phiến nuốt chửng một hồn khí thấp cấp, hoa văn như ẩn như hiện trên thân hình đen nhánh cũng trở nên rõ ràng hơn, nếu trước kia Quý Dữu vẫn mơ màng, nhưng Quý Dữu biết thực ra những hoa văn này có tác dụng lớn.
Cô muốn hiểu về thiết phiến thì khẳng định là muốn thấy rõ ràng toàn bộ hoa văn trên bề mặt thiết phiến mới được. Vì thế, Quý Dữu cũng không chậm trễ thời gian, nhân lúc hoa văn còn rõ ràng thì phải tranh thủ cẩn thận xem xét.
Sau đó ---
Chỉ mới quan sát kỹ chưa đến 2 giây, vẫn chưa nhìn rõ cái gì thì Quý Dữu đã cảm thấy đầu đau nhói, cùng lúc đó, sáu sợi tơ đang cố thủ trên bề mặt thiết phiến cũng bị thiết phiến bắn xuống……
Thiết phiến xuất hiện một cách thần bí, lại biến mất một cách thần bí.
Cả đám tơ ngẩng đầu lên rồi thi nhau trừng mắt khiển trách Quý Dữu, dường như muốn nói: Nhìn xem chủ nhân đã làm chuyện tốt kìa.
Quý Dữu ngẩng đầu nhìn trời: “Thời tiết hôm nay tốt thật đấy.”
Hiện tại Quý Dữu thực buồn rầu.
Cô cảm thấy có một câu giảng viên Mục Kiếm Linh nói rất đúng, mình ăn nhiều đường đậu như thế mà hạng mức giá trị tinh thần lực của mình chỉ tăng lên cấp D, bản thân mình thật là --- Đồ cực phẩm phế vật ngu ngốc nha.
Cô cảm thấy hơi chản nản.
Quý Dữu nhịn không được bèn tập trung tinh thần lực nhìn vào thế giới tinh thần của mình:
Lão Đại đang ngáy khò khò.
Lão Nhị và Lão Tam đang chơi đuổi bắt……
Lão Tứ đâu? Không biết chạy lung tung đi chỗ nào mà không hề nhìn thấy bóng dáng.
Lão Ngũ mềm oặt nằm bò ra, dáng vẻ buồn bã ỉu xìu, Quý Dữu đoán rằng có thể là lần trước vắt kiệt sức Lão Ngũ tàn nhẫn quá, ngày hôm qua khi chiến đấu với Độc Bá Vũ Trụ, Lão Ngũ không chút nào do dự thể hiện uy lực của bản thân nên lúc này đây toàn bộ thân mình của nó đều rất uể oải.
Lão Ngũ đáng thương……
Quả nhiên ---
Đứa trẻ thật thà dễ dàng bị bắt nạt nha.
Lúc này ---
Bỗng dưng đôi mắt của Quý Dữu cứ nhìn chằm chằm:
Ô?
Sao đột nhiên trên đầu Lão Ngũ có cái vòng vậy? Cái vòng này giống như vòng kim Cô trên đầu Tôn Ngộ Không vậy, nó vòng quanh toàn bộ đỉnh đầu của Lão Ngũ…… Mới đầu, đúng thật là Quý Dữu bị hoảng sợ, cho rằng đã xảy ra dị thường gì ảnh hưởng tới sự phát triển thể chất của Lão Ngũ, nhưng sau khi cô nhìn kỹ, tâm trạng khẩn trương đã được thả lỏng, đồng thời sắc mặt của cô đen lại:
Bực mình thật!
Hóa ra là cây gậy thọc cứt Lão Tứ này! Khó trách vừa rồi không tìm được Lão Tứ, thì ra con hàng này thu nhỏ lại cơ thể thành một cái vòng nhỏ rồi nằm ngủ gà ngủ gật trên đầu Lão Ngũ, mỗi lần Lão Ngũ bị đánh đều đột nhiên ngẩng đầu lên quan sát xung quanh, nhưng hỡi ôi lại không tìm được bóng dáng đầu sỏ gây tội……
Quý Dữu: “……”
Thấy cảnh này, nhất thời Quý Dữu cũng không biết nên nói gì.
Hơi bực bội khi Lão Tứ bắt nạt Lão Ngũ, lại hơi bực bội khi Lão Ngũ không tự biết cố gắng ---
Chỉ có thể nói ---
Tơ đáng thương tất có chỗ đáng giận.
Lão Lục đâu?
Lão Lục ra sức đuổi theo Lão Nhị Và Lão Tam vì muốn cùng nhau chơi, nề hà là không đuổi kịp, hai đứa này cũng chướng mắt nó nên mới không muốn lôi kéo nó cùng chơi……
Được rồi.
Được rồi.
Được rồi.
Thật là ---
Còn xem nữa thì Quý Dữu cảm thấy bản thân phải hậm hực mất.
Sáu sợi tơ này không có một đứa nào là bình thường, không một đứa nào bớt lo, tất cả đều là những đứa khiến người ta phải sốt ruột. Khó trách, cho tới bây giờ hạng mức giá trị tinh thần lực của mình còn không tăng thêm được bao nhiêu cấp là đều do sáu đồ lười này sao?
Đến năm nào tháng nào đây chứ?
Học xong tiết học buổi sáng, sau khi Quý Dữu đi nhà ăn ăn cơm trưa thì lập tức trở về ký túc xá, bởi vì hồn khí cô mua đã được chuyển tới.
Quý Dữu gấp gáp chờ không nổi mở gói hàng rồi lấy hồn khí ra.
Hồn khí này xuất xứ từ tay của đại sư Lâm Phong, chất liệu giống với con dao ngọc thạch mà giảng viên Trình Dục trưng bày trên lớp, ngoại hình cũng khá giống, hoa văn khắc trên bền mặt con dao cũng không khác gì với hồn khí Trình Dục trưng bày……
Nhưng thoáng nhìn thì giữa hai cái cũng có chỗ hơi khác nhau.
Còn khác nhau ở nơi nào thì Quý Dữu không thể diễn tả được, cô đoán đại khái là khí chất mỗi một hồn khí không giống nhau. Ví dụ như hồn khí Quý Dữu tự chế tác, cho dù là hoa văn tương đồng nhưng sau khi ra thành phẩm , mỗi một cái đều có khí thế và khí chất độc đáo, chỉ cẩn liếc mắt một cái là có thể nhận ra chúng nó khác nhau.
Đây cũng là sự hấp dẫn chỉ thuộc về hồn khí, hồn khí có thể dùng kỹ thuật giống nhau, trận pháp giống nhau và được chế tác từ một người, nhưng thành phẩm tuyệt đối sẽ không hoàn toàn giống nhau.
Quý Dữu nghiêm túc tập trung quan sát ---
Hoa văn trên bề mặt con dao ngọc thạch hồn khí này rất rõ nét, nó đang chậm rãi lưu chuyển……
Quý Dữu cầm lên, đang muốn cẩn thận đánh giá thì bỗng chốc ---
Con dao ngọc thạch vốn đang sáng lấp lánh thế nhưng chỉ trong nháy mắt đã không còn ánh sáng, cũng trong khoảng khắc này cả con dao nứt toạc……
Quý Dữu khiếp sợ.
1 triệu!
Đây chính là 1 triệu đấy!
Quý Dữu đau đớn lòng sắp không hít thở nổi ---
Có chuyện gì vậy?
Con dao ngọc thạch của giảng viên Trình Dục không xuất hiện tình huống như vậy mà, chẳng lẽ hồn khí còn chưa đủ tiêu chuẩn? Bản thân xui xẻo mua phải sản phẩm không đạt tiêu chuẩn?
Ồ?
Không đúng.
Tuy danh tiếng của đại sư Lâm Phong không lớn nhưng tốt xấu gì cũng là đại sư chế tạo hồn khí, hơn nữa vẫn là học trò giỏi của đại sư Khổng Triết, chắc chắn anh ta sẽ không cố ý đập nát bảng hiệu của mình, cũng sẽ không đập nát bảng hiệu của đại sư Khổng Triết.
Quý Dữu không nói hai lời, lập tức tập trung tinh thần quan sát kỹ thế giới tinh thần của mình, vừa nhìn một cái liền tức đến mức không thở được.
Cô chỉ nhìn thấy một con dao ngọc thạch nho nhỏ đang lẳng lặng đứng trong thế giới tinh thần của mình; đúng lúc này Lão Đại vốn đang ngủ, Lão Nhị và Lão Tam đang đuổi bắt và Lão Lục chạy theo chúng nó, Lão Tứ thủ đoạn gian dối, Lão Ngũ uể oải…… Trong nháy mắt khi con dao ngọc thạch xuất hiện, tất cả đều nhào tới, tốc độ nhanh đến mức không tưởng, sáu sợi tơ đứa sau chen đứa trước, lo sợ mình bị thụt lùi nửa bước……
Quý Dữu đang đoán xem rốt cuộc ai là ngỗng may mắn, bỗng nhiên --- Thiết phiến ẩn nấp trong bóng tối sâu thẳm xông ra chỉ trong tích tắc, cũng đúng vào lúc này, nó lập tức hút con dao ngọc thạch vào trong cơ thể nó ---
Quanh thân thiết phiến tản ra ánh huỳnh quang.
Đám sợi tơ đấm ngực dậm chân ảo não không thôi ---
Nhưng ---
Mấy đứa cũng không phải hiền lành gì, không cần người khác nhắc nhở, trong chớp mắt tất cả biến hóa thân mình rồi vờn quanh thiết phiến, trên thiết phiến phát ra ánh huỳnh quang càng lúc càng yếu, càng lúc càng yếu cho đến khi tắt ngóm.
Con dao ngọc thạch đâu?
Từ sau khi bị thiết phiến nuốt vào cơ thể, con dao đáng thương này không biết đã đi đâu, có khả năng ngay cả cặn cũng không còn.
Quý Dữu khiếp sợ.
Cho nên?
Đây chứng minh cái gì?
Đây chứng minh hồn khí có tác dụng với thiết phiến, có tác dụng với sợi tinh thần, cũng có tác dụng với mình…… Điều duy nhất khiến người sốt ruột chính là hồn khí mình chế tác thiết phiến lại không cần, sợi tinh thần cũng không cần.
Biết được chân tướng sự việc, Quý Dữu vừa vui vẻ vừa uất ức lại khó chịu.
Thân là đại sư chế tạo hồn khí lại không thể tự cấp tự túc, thật đáng tiếc.
Thế giới tinh thần.
Sáu sợi tơ bám chặt lên thân thiết phiến, ý định đi xuống cũng không có.
Còn thiết phiến thì sao? Sau khi thiết phiến nuốt chửng một hồn khí thấp cấp, hoa văn như ẩn như hiện trên thân hình đen nhánh cũng trở nên rõ ràng hơn, nếu trước kia Quý Dữu vẫn mơ màng, nhưng Quý Dữu biết thực ra những hoa văn này có tác dụng lớn.
Cô muốn hiểu về thiết phiến thì khẳng định là muốn thấy rõ ràng toàn bộ hoa văn trên bề mặt thiết phiến mới được. Vì thế, Quý Dữu cũng không chậm trễ thời gian, nhân lúc hoa văn còn rõ ràng thì phải tranh thủ cẩn thận xem xét.
Sau đó ---
Chỉ mới quan sát kỹ chưa đến 2 giây, vẫn chưa nhìn rõ cái gì thì Quý Dữu đã cảm thấy đầu đau nhói, cùng lúc đó, sáu sợi tơ đang cố thủ trên bề mặt thiết phiến cũng bị thiết phiến bắn xuống……
Thiết phiến xuất hiện một cách thần bí, lại biến mất một cách thần bí.
Cả đám tơ ngẩng đầu lên rồi thi nhau trừng mắt khiển trách Quý Dữu, dường như muốn nói: Nhìn xem chủ nhân đã làm chuyện tốt kìa.
Quý Dữu ngẩng đầu nhìn trời: “Thời tiết hôm nay tốt thật đấy.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.