Chương 200: Tôn Nghiêm Của Ông Chủ Vàng Hạng
Liễu Thăng Thăng
17/10/2023
Quý Dữu cố gắng hết sức phát huy sở trường đặc biệt của mình, còn có màn trình diễn với cấp bậc ảnh hậu Oscar, cuối cùng dùng mấy câu mới giải quyết được nguy cơ mất uy tín của chủ nhân là mình.
Nhìn sáu sợi tơ tình thần đều ngoan ngoãn, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Ôi cha!
Thời buổi này ngay cả tơ cũng không dễ lừa dối.
Làm người thật khó.
Làm chủ nhân tốt lại càng khó hơn.
Tuy đôi mắt của Mục Kiếm Linh nhìn chằm chằm vào quang não nhưng thật ra lại ngầm đánh giá Quý Dữu vài lần, sau khi quan sát xong còn thầm nói: Sợi tinh thần của nhóc con này sinh động thật. Thậm chí trình độ sinh động này không hề yếu hơn sợi tinh thần của mình.
Nhưng ---
Cụ thể như thế nào thì Mục Kiếm Linh sẽ không dễ dàng dùng sợi tinh thần của mình đi thử hay đụng chạm Quý Dữu, nếu không cẩn thận sẽ tạo thành thương tổn tới thế giới tinh thần của sinh viên, loại thương tổn này gần như không có cách nào chữa trị.
Tất cả những điều này Quý Dữu không nhận thấy được.
Lúc này tâm trí của Quý Dữu đã bị thứ khác hấp dẫn, nhìn giảng viên Mục Kiếm Linh đang chăm chú xem phim truyền hình, Quý Dữu thở dài một tiếng rồi dùng vẻ mặt ưu sầu cảm thán: “Cô à…… Dáng vẻ xem phim truyền hình đến mê muội của cô thật sự làm người phát sầu.”
Mục Kiếm Linh lườm cô một cái: “Tự lo thân trò đi, cô không cần trò phải nhọc lòng.”
Quý Dữu cười hì hì: “Chẳng phải là em sợ cô ở một mình trong nhà mỗi ngày xem TV, cơm ăn không ngon ngủ không đủ giấc sao…… Cô cũng là người cao tuổi rồi, tốt xấu gì cũng nên chú ý đến sức khỏe một chút chứ.”
Nửa câu đầu nghe còn đàng hoàng tử tế, nửa câu sau hoàn toàn không phải tiếng người.
Mục Kiếm Linh đen mặt lại rồi mắng: “Một tên ăn mày như trò còn quan tâm tôi như vậy làm gì?”
Quý Dữu: “…… Cô, em không phải là ăn mày.”
Mục Kiếm Linh hừ một tiếng rồi nói: “Còn không bằng ăn mày.”
Quý Dữu: “……”
Mục Kiếm Linh giơ tay gõ lên đầu dưa của cô rồi tức giận nói: “Nếu trò quan tâm tới cơ thể của cô như vậy thì hiện tại nhà cô còn thiếu người quét rác, dọn vệ sinh, bưng trà đổ nước, giặt quần áo nấu cơm, có muốn tới thử xem không?”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu há mồm hỏi: “Cô, trả tiền lương cho em không? Một tháng được bao nhiêu điểm tín dụng ạ?”
Ngón tay Mục Kiếm Linh run lên và mắng: “Không có! Lao động miễn phí.”
Khóe miệng Quý Dữu hơi giật giật, cô hỏi lại: “Vậy…… Có bao ăn bao ở không ạ?”
Mục Kiếm Linh hít sau một hơi: “…… Không!”
Quý Dữu dùng vẻ mặt khiển trách lườm cô: “Cô bị Chu Bái Bì nhập vào người rồi! Chu Bái Bì cũng không có lòng dạ hiểm độc như cô.”
Mục Kiếm Linh cảm thấy ngứa tay, cô giơ tay gõ lên đầu Quý Dữu.
Quý Dữu ôm lấy đầu.
Lúc này ---
Cuối cùng đã tới địa điểm kiểm tra --- Là phòng thí nghiệm cá nhân của bác sĩ La.
Không đợi Mục Kiếm Linh nói gì, Quý Dữu đã nhảy xuống xe bay. Cô đi theo sau Mục Kiếm Linh bước từng bước một đi vào phòng thí nghiệm.
Ở cửa.
Sau khi Mục Kiếm Linh xác minh danh tính và thông qua từng cửa một, lúc này mới mang theo Quý Dữu đi vào.
Quý Dữu đi vào thì đối mặt với bác sĩ La đang mặc áo blouse trắng, còn người ngồi ở một bên chính là hiệu trưởng Hồng đang rung chân đọc sách.
Hiệu trưởng Hồng vừa nghe thấy tiếng bước nhân thì đặt cuốn sách xuống: “Ô --- Là gậy thọc cứt tới cơ đấy.”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu sặc một chút, còn chưa kịp nói chuyện thì đúng lúc này bác sĩ La mang theo vẻ mặt dịu dàng hiền lành vốn có đã đi tới, cô hơi cúi người nhìn chằm chằm vào mặt Quý Dữu tầm mười mấy giây rồi hơi tiếc nuối dời đi tầm mắt.
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu không nhịn được hỏi: “Bác sĩ La, cô nhìn chằm chằm vào mặt em là gì vậy ạ?”
Còn ---
Còn lộ ra biểu cảm tiếc nuối kiều này nữa, làm cho người ta có cảm giác đáng sợ có được hay không?
Chợt bác sĩ La nở nụ cười dịu dàng động lòng người: “Khuôn mặt mấy ngày hôm trước vẫn đáng yêu hơn.”
Quý Dữu: “……”
Mấy ngày hôm trước?
Gì?
Mặt gì?
Mặt đầu heo?
Quý Dữu nỗ lực lắc đầu, cảm thấy nhất định là mình trách lầm bác sĩ La, một người chị xinh đẹp hào phóng dịu dàng hiểu lòng người như bác sĩ La như thế thì không có khả năng khẩu vị lại nặng như vậy.
Bác sĩ La mỉm cười: “Thật đấy.”
Quý Dữu sờ mặt rồi cười hì hì: “Bác sĩ La, cô yên tâm đi, đời này em sẽ không lại để cho cô thích khuôn mặt của em nữa đâu.”
Bỗng nhiên hiệu trưởng Hồng giục: “Được rồi, nhanh giúp gậy thọc cứt này đo lường thiên phú đi, tôi tìm các cô còn có việc thương lượng nữa!”
Quý Dữu: “……”
Đau lòng.
Ngày thường với giảng viên Mục Kiếm Linh đã rất đau lòng rồi. Lần này lại thêm bác sĩ La và hiệu trưởng Hồng nữa, đặc biệt là cái miệng này của hiệu trưởng Hồng, trong nháy mắt xem như Quý Dữu đã cảm nhận được cái gì gọi là nghẹn lòng gấp ba, đau đớn gấp ba.
Bác sĩ La cũng không chậm trễ, cô cẩn thận kiểm tra cho Quý Dữu.
Lúc này, Quý Dữu không hoàn toàn nằm vào trong dụng cụ kiểm tra đo lường, ngược lại là bác sĩ La đích thân đo lường các hạng mức trị số cơ thể cho Quý Dữu, mãi về sau, bác sĩ La mới để Quý Dữu nằm vào trong một dụng cụ hơi phức tạp rồi kiểm tra hạng mức giá trị tinh thần lực.
Làm xong tất cả cũng chưa đến nửa giờ.
Trong lúc đó, Mục Kiếm Linh không mở miệng mà cứ đắm chìm trong phim ảnh. Hiệu trưởng Hồng thì lật sách đọc, đắm chìm vào động tác rung chân, đối với chuyện kiểm tra này của Quý Dữu, dáng vẻ của hai người dường như không để ý chút nào, không để bụng chút nào.
Quý Dữu đi ra khỏi dụng cụ và nhanh chóng hỏi: “Bác sĩ La, thế nào rồi ạ? Em có tăng lên nhiều không?”
Bác sĩ La đáp: “Chờ một lúc, cô phân loại lại số liệu đã, kết quả có ngay thôi.”
Quý Dữu kiên nhẫn chờ đợi.
Khoảng hai phút sau, bác sĩ La cầm kết quả đưa cho Quý Dữu và mỉm cười nói: “Bạn học Quý Dữu, đây là bảng số liệu của trò đã sắp xếp xong, chúc mừng trò, thể chất của trò đã được cải thiên đáng kể, hiện tại là đỉnh cấp E. Ừm…… Tinh thần lực cũng tăng lên, hiện tại đã là cấp D. Trò tiến bộ rất thần tốc nha.”
Quý Dữu trợn mắt: “Chỉ như vậy?”
Bác sĩ La cười: “Bạn học, không nên nghi ngờ năng lực chuyên môn của cô nha.”
Quý Dữu cảm thấy trái tim có vẻ chịu không nổi: “Nhưng…… Nhưng em vàng hạng cơ mà.”
***Vàng hạng: Bản convert là ‘khắc kim’, tên tiếng anh là Krypton gold. Vàng hạng dùng để chỉ việc thanh toán phí, đặc biệt là hành vi nạp tiền trong trò chơi trực tuyến. (baidu)
Bác sĩ La: “Vàng hạng???”
Quý Dữu: “Chính là tiêu tiền đó, oa oa ô oa ---“
Đả kích quá lớn, cơ thể Quý Dữu lung lay sắp đổ ---
Vàng hạng của mình!
Vàng hạng mất mấy triệu đấy.
Chỉ như vậy?
Thay đổi tí xíu như vậy?
Thể chất đỉnh cấp E? Còn chưa đạt tới cấp D? Trong khảng thời gian này, mỗi ngày cô tham gia các lớp huấn luyện và tập trung rèn luyện thể chất, để có được sự cải thiện này hoàn toàn là thành quả mà bản thân nỗ lực được.
Hạng mức giá trị tinh thần lực cấp D, lần trước khi giảng viên Mục Kiếm Linh đã kiểm tra cho cô chính là cấp D mà!
Cho nên ---
Bản thân vàng hạng gần 5 triệu mà không tăng lên chút nào?
Tôn nghiêm của ông chủ vàng hạng ở đâu?
Cuộc sống này không có cách nào trôi qua được nữa rồi.
Biểu cảm trên khuôn mặt của Quý Dữu thật sự uể oải đến khó coi ---
Mục Kiếm Linh không nhìn nổi nữa bèn mắng: “Tôi đã nói rồi, dù là rèn luyện thể chất hay tinh thần lực thì đều phải tích bước đi xa, tích dòng thành sông được, trò gấp cái gì? Còn không học được đi đã muốn học chạy? Trò thật sự cho rằng chính mình là thiên tài hiếm có, một bước là có thể lên trời sao?”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu mím môi, bị giảng viên mắng như vậy, ấm ức gì cũng không dám biểu lộ nữa.
Hiệu trưởng Hồng giơ tay lên chỉ vào cửa và nói: “Được rồi, cửa ở đằng kia, nhanh cút đi.” Hơi dừng lại một chút, ông ta còn có lòng tốt hỏi: “Mà này, trò tự đi được chứ? Có cần tôi gọi xe cứu thương đưa trò trở về không?”
Quý Dữu:”……”
__________________________________
Editor Thiên Châu Vũ Nhiên có lời muốn nói:
Mình đã quay trở lại rồi nè, mấy tháng qua mình bận quá, từ dọa sảy cho đến công việc, bệnh lười tái phát cộng thêm biến cố lớn của cuộc đời, thất vọng cùng cực. Thôi thì đã có bốn đứa con thiên thần rồi, không cần điều gì hơn nữa. Mong các con khỏe mạnh vui vẻ lớn lên, những báu vật của mẹ (ღ˘⌣˘ღ)
Nhìn sáu sợi tơ tình thần đều ngoan ngoãn, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Ôi cha!
Thời buổi này ngay cả tơ cũng không dễ lừa dối.
Làm người thật khó.
Làm chủ nhân tốt lại càng khó hơn.
Tuy đôi mắt của Mục Kiếm Linh nhìn chằm chằm vào quang não nhưng thật ra lại ngầm đánh giá Quý Dữu vài lần, sau khi quan sát xong còn thầm nói: Sợi tinh thần của nhóc con này sinh động thật. Thậm chí trình độ sinh động này không hề yếu hơn sợi tinh thần của mình.
Nhưng ---
Cụ thể như thế nào thì Mục Kiếm Linh sẽ không dễ dàng dùng sợi tinh thần của mình đi thử hay đụng chạm Quý Dữu, nếu không cẩn thận sẽ tạo thành thương tổn tới thế giới tinh thần của sinh viên, loại thương tổn này gần như không có cách nào chữa trị.
Tất cả những điều này Quý Dữu không nhận thấy được.
Lúc này tâm trí của Quý Dữu đã bị thứ khác hấp dẫn, nhìn giảng viên Mục Kiếm Linh đang chăm chú xem phim truyền hình, Quý Dữu thở dài một tiếng rồi dùng vẻ mặt ưu sầu cảm thán: “Cô à…… Dáng vẻ xem phim truyền hình đến mê muội của cô thật sự làm người phát sầu.”
Mục Kiếm Linh lườm cô một cái: “Tự lo thân trò đi, cô không cần trò phải nhọc lòng.”
Quý Dữu cười hì hì: “Chẳng phải là em sợ cô ở một mình trong nhà mỗi ngày xem TV, cơm ăn không ngon ngủ không đủ giấc sao…… Cô cũng là người cao tuổi rồi, tốt xấu gì cũng nên chú ý đến sức khỏe một chút chứ.”
Nửa câu đầu nghe còn đàng hoàng tử tế, nửa câu sau hoàn toàn không phải tiếng người.
Mục Kiếm Linh đen mặt lại rồi mắng: “Một tên ăn mày như trò còn quan tâm tôi như vậy làm gì?”
Quý Dữu: “…… Cô, em không phải là ăn mày.”
Mục Kiếm Linh hừ một tiếng rồi nói: “Còn không bằng ăn mày.”
Quý Dữu: “……”
Mục Kiếm Linh giơ tay gõ lên đầu dưa của cô rồi tức giận nói: “Nếu trò quan tâm tới cơ thể của cô như vậy thì hiện tại nhà cô còn thiếu người quét rác, dọn vệ sinh, bưng trà đổ nước, giặt quần áo nấu cơm, có muốn tới thử xem không?”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu há mồm hỏi: “Cô, trả tiền lương cho em không? Một tháng được bao nhiêu điểm tín dụng ạ?”
Ngón tay Mục Kiếm Linh run lên và mắng: “Không có! Lao động miễn phí.”
Khóe miệng Quý Dữu hơi giật giật, cô hỏi lại: “Vậy…… Có bao ăn bao ở không ạ?”
Mục Kiếm Linh hít sau một hơi: “…… Không!”
Quý Dữu dùng vẻ mặt khiển trách lườm cô: “Cô bị Chu Bái Bì nhập vào người rồi! Chu Bái Bì cũng không có lòng dạ hiểm độc như cô.”
Mục Kiếm Linh cảm thấy ngứa tay, cô giơ tay gõ lên đầu Quý Dữu.
Quý Dữu ôm lấy đầu.
Lúc này ---
Cuối cùng đã tới địa điểm kiểm tra --- Là phòng thí nghiệm cá nhân của bác sĩ La.
Không đợi Mục Kiếm Linh nói gì, Quý Dữu đã nhảy xuống xe bay. Cô đi theo sau Mục Kiếm Linh bước từng bước một đi vào phòng thí nghiệm.
Ở cửa.
Sau khi Mục Kiếm Linh xác minh danh tính và thông qua từng cửa một, lúc này mới mang theo Quý Dữu đi vào.
Quý Dữu đi vào thì đối mặt với bác sĩ La đang mặc áo blouse trắng, còn người ngồi ở một bên chính là hiệu trưởng Hồng đang rung chân đọc sách.
Hiệu trưởng Hồng vừa nghe thấy tiếng bước nhân thì đặt cuốn sách xuống: “Ô --- Là gậy thọc cứt tới cơ đấy.”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu sặc một chút, còn chưa kịp nói chuyện thì đúng lúc này bác sĩ La mang theo vẻ mặt dịu dàng hiền lành vốn có đã đi tới, cô hơi cúi người nhìn chằm chằm vào mặt Quý Dữu tầm mười mấy giây rồi hơi tiếc nuối dời đi tầm mắt.
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu không nhịn được hỏi: “Bác sĩ La, cô nhìn chằm chằm vào mặt em là gì vậy ạ?”
Còn ---
Còn lộ ra biểu cảm tiếc nuối kiều này nữa, làm cho người ta có cảm giác đáng sợ có được hay không?
Chợt bác sĩ La nở nụ cười dịu dàng động lòng người: “Khuôn mặt mấy ngày hôm trước vẫn đáng yêu hơn.”
Quý Dữu: “……”
Mấy ngày hôm trước?
Gì?
Mặt gì?
Mặt đầu heo?
Quý Dữu nỗ lực lắc đầu, cảm thấy nhất định là mình trách lầm bác sĩ La, một người chị xinh đẹp hào phóng dịu dàng hiểu lòng người như bác sĩ La như thế thì không có khả năng khẩu vị lại nặng như vậy.
Bác sĩ La mỉm cười: “Thật đấy.”
Quý Dữu sờ mặt rồi cười hì hì: “Bác sĩ La, cô yên tâm đi, đời này em sẽ không lại để cho cô thích khuôn mặt của em nữa đâu.”
Bỗng nhiên hiệu trưởng Hồng giục: “Được rồi, nhanh giúp gậy thọc cứt này đo lường thiên phú đi, tôi tìm các cô còn có việc thương lượng nữa!”
Quý Dữu: “……”
Đau lòng.
Ngày thường với giảng viên Mục Kiếm Linh đã rất đau lòng rồi. Lần này lại thêm bác sĩ La và hiệu trưởng Hồng nữa, đặc biệt là cái miệng này của hiệu trưởng Hồng, trong nháy mắt xem như Quý Dữu đã cảm nhận được cái gì gọi là nghẹn lòng gấp ba, đau đớn gấp ba.
Bác sĩ La cũng không chậm trễ, cô cẩn thận kiểm tra cho Quý Dữu.
Lúc này, Quý Dữu không hoàn toàn nằm vào trong dụng cụ kiểm tra đo lường, ngược lại là bác sĩ La đích thân đo lường các hạng mức trị số cơ thể cho Quý Dữu, mãi về sau, bác sĩ La mới để Quý Dữu nằm vào trong một dụng cụ hơi phức tạp rồi kiểm tra hạng mức giá trị tinh thần lực.
Làm xong tất cả cũng chưa đến nửa giờ.
Trong lúc đó, Mục Kiếm Linh không mở miệng mà cứ đắm chìm trong phim ảnh. Hiệu trưởng Hồng thì lật sách đọc, đắm chìm vào động tác rung chân, đối với chuyện kiểm tra này của Quý Dữu, dáng vẻ của hai người dường như không để ý chút nào, không để bụng chút nào.
Quý Dữu đi ra khỏi dụng cụ và nhanh chóng hỏi: “Bác sĩ La, thế nào rồi ạ? Em có tăng lên nhiều không?”
Bác sĩ La đáp: “Chờ một lúc, cô phân loại lại số liệu đã, kết quả có ngay thôi.”
Quý Dữu kiên nhẫn chờ đợi.
Khoảng hai phút sau, bác sĩ La cầm kết quả đưa cho Quý Dữu và mỉm cười nói: “Bạn học Quý Dữu, đây là bảng số liệu của trò đã sắp xếp xong, chúc mừng trò, thể chất của trò đã được cải thiên đáng kể, hiện tại là đỉnh cấp E. Ừm…… Tinh thần lực cũng tăng lên, hiện tại đã là cấp D. Trò tiến bộ rất thần tốc nha.”
Quý Dữu trợn mắt: “Chỉ như vậy?”
Bác sĩ La cười: “Bạn học, không nên nghi ngờ năng lực chuyên môn của cô nha.”
Quý Dữu cảm thấy trái tim có vẻ chịu không nổi: “Nhưng…… Nhưng em vàng hạng cơ mà.”
***Vàng hạng: Bản convert là ‘khắc kim’, tên tiếng anh là Krypton gold. Vàng hạng dùng để chỉ việc thanh toán phí, đặc biệt là hành vi nạp tiền trong trò chơi trực tuyến. (baidu)
Bác sĩ La: “Vàng hạng???”
Quý Dữu: “Chính là tiêu tiền đó, oa oa ô oa ---“
Đả kích quá lớn, cơ thể Quý Dữu lung lay sắp đổ ---
Vàng hạng của mình!
Vàng hạng mất mấy triệu đấy.
Chỉ như vậy?
Thay đổi tí xíu như vậy?
Thể chất đỉnh cấp E? Còn chưa đạt tới cấp D? Trong khảng thời gian này, mỗi ngày cô tham gia các lớp huấn luyện và tập trung rèn luyện thể chất, để có được sự cải thiện này hoàn toàn là thành quả mà bản thân nỗ lực được.
Hạng mức giá trị tinh thần lực cấp D, lần trước khi giảng viên Mục Kiếm Linh đã kiểm tra cho cô chính là cấp D mà!
Cho nên ---
Bản thân vàng hạng gần 5 triệu mà không tăng lên chút nào?
Tôn nghiêm của ông chủ vàng hạng ở đâu?
Cuộc sống này không có cách nào trôi qua được nữa rồi.
Biểu cảm trên khuôn mặt của Quý Dữu thật sự uể oải đến khó coi ---
Mục Kiếm Linh không nhìn nổi nữa bèn mắng: “Tôi đã nói rồi, dù là rèn luyện thể chất hay tinh thần lực thì đều phải tích bước đi xa, tích dòng thành sông được, trò gấp cái gì? Còn không học được đi đã muốn học chạy? Trò thật sự cho rằng chính mình là thiên tài hiếm có, một bước là có thể lên trời sao?”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu mím môi, bị giảng viên mắng như vậy, ấm ức gì cũng không dám biểu lộ nữa.
Hiệu trưởng Hồng giơ tay lên chỉ vào cửa và nói: “Được rồi, cửa ở đằng kia, nhanh cút đi.” Hơi dừng lại một chút, ông ta còn có lòng tốt hỏi: “Mà này, trò tự đi được chứ? Có cần tôi gọi xe cứu thương đưa trò trở về không?”
Quý Dữu:”……”
__________________________________
Editor Thiên Châu Vũ Nhiên có lời muốn nói:
Mình đã quay trở lại rồi nè, mấy tháng qua mình bận quá, từ dọa sảy cho đến công việc, bệnh lười tái phát cộng thêm biến cố lớn của cuộc đời, thất vọng cùng cực. Thôi thì đã có bốn đứa con thiên thần rồi, không cần điều gì hơn nữa. Mong các con khỏe mạnh vui vẻ lớn lên, những báu vật của mẹ (ღ˘⌣˘ღ)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.