Chương 10: Tiểu Thuyết Gia Kinh Dị
Tam Phân Lưu Hỏa
23/07/2021
Edit: Ling
Beta: Đậu
______________________________
Từ lúc Hà Lan Phong Xa xem xong 《 Sau Lưng 》 liền cảm thấy Diệp Đàm sẽ nổi tiếng, Lily cũng vậy, phong cách cá nhân như vậy nếu xuất bản tác phẩm sẽ không quá nổi nhưng cũng sẽ không bị chôn vùi lâu, đặc biệt là bây giờ đã có nền tảng tuyên truyền tiên tiến.
Nhưng không ai trong số bọn họ nghĩ rằng Diệp Đàm lại nổi tiếng nhanh như vậy, hơn nữa không phải nổi vừa mà là loại cực kì nổi, tất cả chuyện này đều do Diệp Đàm trước đó đã nộp lên bộ tiểu thuyết kiếm hiệp《 Chiến Hồn 》, không phải nổi tiếng theo con đường thông thường, mà nổi tiếng theo cách đặc biệt quỷ dị.
Tác phẩm trước đây Diệp Đàm nộp lên là 《 Chiến Hồn 》khác với phương thức dần dần tiếp cận kinh dị trước đây của cô. Lần này chương mở đầu đã kích thích dị thường, miêu tả bộ dáng tử vong của nam chính vô cùng tỉ mỉ.
Lily: "...... Có cần thiết phải kích thích đến như vậy không a." Đã quá nửa đêm nhưng cô vẫn không ngủ được, đều do cô tiện tay, nhìn thấy Diệp Đàm đăng tác phẩm liền nhanh tay bấm vào. Chương mở đầu đã dọa cô đóng lại giao diện theo bản năng, nhưng đã là người thích xem phim kinh dị thì thường sẽ có một loại tâm lí tự ngược, xem đến cảnh không dám xem thì dù lấy tay che mắt, nhìn từ kẽ ngón tay thì cũng phải xem xong.
Lily cũng vậy, cô nuốt nước bọt để bình tĩnh lại, rối rắm nửa ngày, cuối cùng vẫn chậm rì rì mở giao diện, giữ chặt tim mình: "Ôi má ơi, mở đầu đã đáng sợ như vậy, kế tiếp sẽ không còn đáng sợ như vậy nữa đúng không?"
Hoặc sẽ càng đáng sợ hơn đó?
Đầu ngón tay cô ngừng ở giữa không trung, nửa ngày cũng không ấn xuống được, bỗng nhiên hít sâu một hơi: "Mình không thể sợ hãi một mình được!"
Cô tin rằng cho dù có sợ cũng không thể sợ một mình, vì vậy cô liền đăng chương tiểu thuyết này lên trang web, nàng làm giám khảo đương nhiên có quyền thao tác, chỉ là bình thường sẽ giao cho người có chuyên môn làm, hơn nữa cũng sẽ không cập nhật lúc nửa đêm.
Cô tự nhiên đăng lên như vậy, làm rất nhiều cú đêm xem chưa kỹ đã click mở.
!!!!!!!!!
"A ——"
"Cứu mạng ——"
"Cái quỷ gì vậy!"
"Hắn không nghĩ đến chuyện sẽ nhìn thấy thi thể của chính mình, thi thể đã hư thối một nửa chôn ở dưới đất, đôi mắt đã biến thành hai cái động tối đen như mực......
Tựa như một cơn gió âm ập vào mặt, người click mở làm ra đủ loại phản ứng khoa trương.
Sau khi bút danh Xuyên Hạ này đã nổi tiếng khắp thế giới, có người đánh giá cô rằng: "Tựa như ma quỷ hóa thân, mỗi từ cô viết ra đều mang theo sức mạnh khiến người ta kinh sợ, từ ngữ vốn bình thường trong tay cô dường như đều biến thành thứ bệnh dịch làm người ta sợ hãi"
"Chỉ sử dụng dăm ba câu là có thể làm người ta sợ hãi đến cực điểm thì chỉ có mình Xuyên Hạ."
Mỗi dấu chấm câu trong tiểu thuyết của cô đều mang theo vẻ kinh dị. Nhìn vào đoạn này, dường như tất cả các câu miêu tả đều biến thành hiện thực hiện hữu trước mắt họ.
Nếu trước đây có chút buồn ngủ giờ phút này cũng đã bay biến hết, theo phản xạ liền đóng trang web lại, tự vuốt ngực, trong lòng sợ hãi, kinh sợ nhìn ánh đèn bên ngoài, chỉ cảm thấy nơi đó cất dấu không biết bao nhiêu quái vật, lại bắt ép chính mình không được nghĩ đến, nhưng vừa nhắm mắt lại trước mắt liền hiện lên đoạn miêu tả vừa rồi.
"Chết tiệt, hơn nửa đêm rồi, còn để người khác ngủ không vậy. Có thể đừng dọa người như vậy nữa không đại ca, các người chẳng lẽ không nghỉ ngơi sao?"
Nếu có thể nhìn thấy oán niệm thì hẳn lúc này Lily đã bị vô số oán niệm vây quanh, có lẽ chính cô cũng chưa từng nghĩ sẽ có phản ứng lớn như vậy.
Mà những người bị dọa cho chết khiếp đó làm thế nào cũng không ngủ được, còn bị hình ảnh không ngừng hiện lên kia làm cho sợ hãi. Chuyện xảy ra sau đó thật sự táo bạo, tư duy quỷ dị của mọi người lại trùng với Lily —— chuyện đáng sợ như vậy không thể để ta một mình chịu đựng được!
Bọn họ sao chép địa chỉ web xuống dưới, lần lượt thăm hỏi từng bạn bè, có tài khoản mạng xã hội thì liền đăng lên mạng xã hội, giới thiệu nhiệt tình, "A a a a, thật vui quá, tự nhiên lại tìm được một tản văn hay như vậy, nãy giờ vẫn xem nên giờ không ngủ được, mọi người nhất định phải đi xem!" Dường như còn có chút lương tâm, bọn họ còn nhắc nhở một câu: "Quyển sách này không phù hợp để đọc vào buổi tối nga, ngày mai thức dậy hãy xem."
Nhưng câu nhắc nhở này kết hợp với câu nói phía trước càng có vẻ như đọc quyển sách này xong sẽ rất có thể sẽ thức đêm giống như hắn, có người không có hứng thú với tiểu thuyết, cũng có người thật sự đi ngủ, chỉ lưu quyển sách này lại, đương nhiên, còn có một bộ phận lớn hơn gồm những người bị làm cho hứng thú, dựa vào việc dù sao không có tác hại gì, click mở đọc chút cũng không sao, cùng lắm không thích thì không xem nữa là được.
Sau đó......
"Mẹ mẹ mẹ mẹ! Lý nhân từ, ta hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà ngươi!!"
"Ô ô ô ô, đại đại, cô lại phụ lòng tin của ta vào cô rồi!"
"Cứu mạng a! Lúc này trong đầu tôi cứ hiện lên cái hình ảnh kia, hoàn toàn không ngủ được!"
......
Vô số người phải chịu khổ trong cả một đêm, nhát gan một chút thì thức trắng đêm, gan lớn một chút thì cũng bị ép tỉnh giấc mấy lần, bao nỗi uất hận nỗi lên trong cơn nửa tỉnh nửa mê, chẳng những đối với những tên lừa gạt táng tận lương tâm, mà còn đối với chính tác giả.
Những oán niệm này cứ dồn lại, nhưng bọn họ có thể làm gì cơ chứ? Ở dưới bài đăng mắng hành động táng tận lương tâm của chủ tus sao? Đó chẳng phải là làm cho người khác không cảm nhận được nỗi uất hận của bọn họ à? Đi kháng nghị đến chỗ tác giả kia sao, nhưng đối phương là người viết tiểu thuyết kinh dị, đi nói rằng bạn viết đáng sợ quá tôi không ngủ được chẳng phải là đang khích nàng sao?
Sau đó bình luận liền biến thành như vậy.
"Ta nhổ, chủ tus, chuyện này cũng quá đáng sợ, ngươi cũng quá xấu xa rồi!"
"Nói bậy, rõ ràng làm gì có chỗ nào kinh dị, tôi đã xem hết chương và cười phá lên rất nhiều lần!"
Trang web khu bình luận.
"A a a, cái này hay siêu cấp luôn a, mau đến xem đi! Đây là tiểu thuyết hay nhất mà gần đây tôi xem, thật là ngu ngốc, ngàn vạn lần đừng để bị lừa bởi một số bình luận."
Bình luận hoàn toàn phân thành hai cực, một bên có người kêu thật đáng sợ, đáng sợ tới mức làm người ta không dám ngủ, một bên lại có người phản đối nói rằng không kinh dị chút nào, những điều người ta nói là đáng sợ đó đều là lừa người mà thôi.
Chuyện này thật sự không thể không làm cho người khác tò mò, trên tổng số mười người kiểu gì cũng có một người muốn tìm hiểu đến cùng, sau đó ——
"Chính là một chút cũng không đáng sợ, mấy người kêu sợ có phải chưa từng đọc tiểu thuyết kinh dị bao giờ đúng không? Cấp bậc như vậy mà cũng kêu sợ? Có mà hay siêu cấp thì có, nhìn thấy được cả nhân cách xấu xí xùng bản chất rực rỡ của con người, tác giả viết rất tuyệt vời, cố lên!"
Sau đó quyển 《 Chiến Hồn 》này liền nổi tiếng một cách kì dị, hơn nữa tên tuổi còn trực tiếp lan rộng, khiến cho người bình thường cũng bị ảnh hưởng.
500 chữ miêu tả cái chết kia của《 Chiến Hồn 》bị người đọc gọi là "Vực sâu", thời điểm ngươi chăm chú nhìn vực sâu, vực sâu cũng chăm chú nhìn vào ngươi —— nhưng cái vực sâu này là trực tiếp đày người ta vào vực sâu không đáy! Xem một cái là liền vạn kiếp bất phục a!
Hình thức truyền bá trên mạng đã làm cho quyển tiểu thuyết này có lượng truy cập và lượng bình chọn năm sao vượt quá hai con số, làm chương trình nổi lên trước cả khi có đợt tuyên truyền quy mô lớn, lượng tìm kiếm một đường tăng lên, đương nhiên có một vị trí trên hotsearch, tuy nhiên so ra vẫn kém hơn hạng nhất của《 Chiến Hồn 》.
Cái này quả thật là tuyên truyền miễn phí rồi!
Tổ tiết mục bị miếng bánh từ trên trời rơi xuống đập cho ngất xỉu "Nhất định phải làm cho Xuyên Hạ vào được trận chung kết a!"
Ít nhiều tiết kiệm được phí tuyên truyền!
Nếu được phép thì bọn họ đều muốn ôm Diệp Đàm xoay vòng vòng.
Lúc Hà Lan Phong Xa gọi điện cho Diệp Đàm phải nghẹn mất nửa ngày, "...... Thật sự không thể tưởng được a."
Trước kia hắn luôn cảm thấy Diệp Đàm sẽ nổi tiếng, nhưng không nghĩ sẽ nổi tiếng như vậy, quỷ dị như vậy, trong một ngày lượng tìm kiếm của cái bút danh Xuyên Hạ này không biết tăng lên bao nhiêu.
Đối phương thật sự là một bước lên trời mà.
"Câu chúc mừng tạm thời không nói, chủ biên vừa mới liên hệ tôi, hỏi về kế hoạch lâu dài của cô." Dù cho hắn không hỏi chuyện này, căn cứ quy định thi đấu, chuyện《 Chiến Hồn 》có quyền xuất bản nằm trong tay truyền thông Thiền Ý, tuy rằng đáng tiếc, nhưng bọn họ đã thấy được tiềm năng của Xuyên Hạ, bây giờ lại thêm mức độ nổi tiếng này, liền có kế hoạch tuyên truyền cho ấn bản tiếp theo —— kiệt tác tiếp theo của Xuyên Hạ, tác giả bộ tiểu thuyết kinh dị mới 《 Chiến Hồn 》.
Kinh dị vốn là loại tiểu thuyết không mấy nổi tiếng, so với một vài tác giả lớn nghe nhiều nên biết thì độ nổi tiếng cùng số lượng tác giả kinh dị ít hơn rất nhiều, chủ biên tuy biết cô có thành tích không tồi nhưng cũng không để ý, ai biết cô tự nhiên nổi lên như vậy, một đường bức ép những tác giả thành danh đó về mức độ nổi tiếng, lập tức liên hệ Hà Lan Phong Xa, cung cấp điều kiện rất tốt.
"Kế hoạch...... Chờ tôi tham gia xong cuộc thi này đi đã"
"Tôi không bắt cô phải viết ngay bây giờ, cứ suy nghĩ trước đi."
Ngay sau đó Hứa Thiên Tình cũng gọi điện thoại tới" "Sách của cô thật đáng sợ quá mà! Đáng sợ tới mức làm tôi suýt chút nữa thì mất ngủ!"
Dường như sau tiệc sinh nhật, thái độ của cô đối với Diệp Đàm càng thân mật hơn một chút, Diệp Đàm cùng cô trao đổi một chút chi tiết trong phần sau của《 Chiến Hồn 》, quả nhiên Hứa Thiên Tình có đọc, hơn nữa hình như đọc không chỉ một lần, thỉnh thoảng lại nói, "Cái này tôi đoán được, oa, cô thật sự nghĩ như vậy, vậy đoạn này cô định xử lí thế nào?"
Bất tri bất giác đã nửa giờ trôi qua, Hứa Thiên Tình nói: "Có phải tôi đang tốn quá nhiều thời gian của cô không? Ngại quá, tôi có hơi quá hưng phấn."
"Để bù lại việc tốn quá nhiều thời gian của cô, tôi sẽ nói cho cô một tin tốt."
Thấy cô thần thần bí bí, Diệp Đàm cũng phối hợp nói: "Tin tức tốt gì vậy?"
Hứa Thiên Tình nói ra một cái tên làm người ta choáng váng, "Từ Ba."
"Hắn thực sự có hứng thú với《 Chiến Hồn 》của cô."
Nói đã nói rồi, Hứa Thiên Tình cũng không để thời gian chuẩn bị, tiếp tục làm người ta choáng váng:"Nếu cô có thời gian thì có thể cùng nhau uống cà phê không? Thuận tiện tán gẫu một chút về《 Chiến Hồn 》."
Trong giọng nói của cô mang theo ý cười" "Tuy nhiên người cũng nên cẩn thận, hắn cũng là một trong những người thành công nhất hiện nay, lúc gặp mặt cẩn thận hắn ném trứng thúi cho cô đó."
Từ Ba, hiện tại là đạo diễn có mức nổi tiếng cao nhất, từng làm vô số phim văn nghệ đạt giải, cũng từng quay rất nhiều bộ phim thương mại thành công phòng vé.
Điện ảnh chính là chiêu bài lớn nhất của hắn.
Diệp Đàm xem rất nhiều tư liệu gần nhất, đương nhiên cũng biết đến Từ Ba, nghe được cái tên này từ miệng Hứa Thiên Tình, cô cũng không khỏi ngây người.
Trước đây Hà Lan Phong Xa còn nói cô lên trời, có thể hợp tác làm phim với Từ Ba mới thật sự là lên trời.
______________________________
Tác giả có lời muốn nói: Ngày mai gặp lại, moah moah ~
Beta: Lại vote nào, các tiểu bảo bối~~~
Beta: Đậu
______________________________
Từ lúc Hà Lan Phong Xa xem xong 《 Sau Lưng 》 liền cảm thấy Diệp Đàm sẽ nổi tiếng, Lily cũng vậy, phong cách cá nhân như vậy nếu xuất bản tác phẩm sẽ không quá nổi nhưng cũng sẽ không bị chôn vùi lâu, đặc biệt là bây giờ đã có nền tảng tuyên truyền tiên tiến.
Nhưng không ai trong số bọn họ nghĩ rằng Diệp Đàm lại nổi tiếng nhanh như vậy, hơn nữa không phải nổi vừa mà là loại cực kì nổi, tất cả chuyện này đều do Diệp Đàm trước đó đã nộp lên bộ tiểu thuyết kiếm hiệp《 Chiến Hồn 》, không phải nổi tiếng theo con đường thông thường, mà nổi tiếng theo cách đặc biệt quỷ dị.
Tác phẩm trước đây Diệp Đàm nộp lên là 《 Chiến Hồn 》khác với phương thức dần dần tiếp cận kinh dị trước đây của cô. Lần này chương mở đầu đã kích thích dị thường, miêu tả bộ dáng tử vong của nam chính vô cùng tỉ mỉ.
Lily: "...... Có cần thiết phải kích thích đến như vậy không a." Đã quá nửa đêm nhưng cô vẫn không ngủ được, đều do cô tiện tay, nhìn thấy Diệp Đàm đăng tác phẩm liền nhanh tay bấm vào. Chương mở đầu đã dọa cô đóng lại giao diện theo bản năng, nhưng đã là người thích xem phim kinh dị thì thường sẽ có một loại tâm lí tự ngược, xem đến cảnh không dám xem thì dù lấy tay che mắt, nhìn từ kẽ ngón tay thì cũng phải xem xong.
Lily cũng vậy, cô nuốt nước bọt để bình tĩnh lại, rối rắm nửa ngày, cuối cùng vẫn chậm rì rì mở giao diện, giữ chặt tim mình: "Ôi má ơi, mở đầu đã đáng sợ như vậy, kế tiếp sẽ không còn đáng sợ như vậy nữa đúng không?"
Hoặc sẽ càng đáng sợ hơn đó?
Đầu ngón tay cô ngừng ở giữa không trung, nửa ngày cũng không ấn xuống được, bỗng nhiên hít sâu một hơi: "Mình không thể sợ hãi một mình được!"
Cô tin rằng cho dù có sợ cũng không thể sợ một mình, vì vậy cô liền đăng chương tiểu thuyết này lên trang web, nàng làm giám khảo đương nhiên có quyền thao tác, chỉ là bình thường sẽ giao cho người có chuyên môn làm, hơn nữa cũng sẽ không cập nhật lúc nửa đêm.
Cô tự nhiên đăng lên như vậy, làm rất nhiều cú đêm xem chưa kỹ đã click mở.
!!!!!!!!!
"A ——"
"Cứu mạng ——"
"Cái quỷ gì vậy!"
"Hắn không nghĩ đến chuyện sẽ nhìn thấy thi thể của chính mình, thi thể đã hư thối một nửa chôn ở dưới đất, đôi mắt đã biến thành hai cái động tối đen như mực......
Tựa như một cơn gió âm ập vào mặt, người click mở làm ra đủ loại phản ứng khoa trương.
Sau khi bút danh Xuyên Hạ này đã nổi tiếng khắp thế giới, có người đánh giá cô rằng: "Tựa như ma quỷ hóa thân, mỗi từ cô viết ra đều mang theo sức mạnh khiến người ta kinh sợ, từ ngữ vốn bình thường trong tay cô dường như đều biến thành thứ bệnh dịch làm người ta sợ hãi"
"Chỉ sử dụng dăm ba câu là có thể làm người ta sợ hãi đến cực điểm thì chỉ có mình Xuyên Hạ."
Mỗi dấu chấm câu trong tiểu thuyết của cô đều mang theo vẻ kinh dị. Nhìn vào đoạn này, dường như tất cả các câu miêu tả đều biến thành hiện thực hiện hữu trước mắt họ.
Nếu trước đây có chút buồn ngủ giờ phút này cũng đã bay biến hết, theo phản xạ liền đóng trang web lại, tự vuốt ngực, trong lòng sợ hãi, kinh sợ nhìn ánh đèn bên ngoài, chỉ cảm thấy nơi đó cất dấu không biết bao nhiêu quái vật, lại bắt ép chính mình không được nghĩ đến, nhưng vừa nhắm mắt lại trước mắt liền hiện lên đoạn miêu tả vừa rồi.
"Chết tiệt, hơn nửa đêm rồi, còn để người khác ngủ không vậy. Có thể đừng dọa người như vậy nữa không đại ca, các người chẳng lẽ không nghỉ ngơi sao?"
Nếu có thể nhìn thấy oán niệm thì hẳn lúc này Lily đã bị vô số oán niệm vây quanh, có lẽ chính cô cũng chưa từng nghĩ sẽ có phản ứng lớn như vậy.
Mà những người bị dọa cho chết khiếp đó làm thế nào cũng không ngủ được, còn bị hình ảnh không ngừng hiện lên kia làm cho sợ hãi. Chuyện xảy ra sau đó thật sự táo bạo, tư duy quỷ dị của mọi người lại trùng với Lily —— chuyện đáng sợ như vậy không thể để ta một mình chịu đựng được!
Bọn họ sao chép địa chỉ web xuống dưới, lần lượt thăm hỏi từng bạn bè, có tài khoản mạng xã hội thì liền đăng lên mạng xã hội, giới thiệu nhiệt tình, "A a a a, thật vui quá, tự nhiên lại tìm được một tản văn hay như vậy, nãy giờ vẫn xem nên giờ không ngủ được, mọi người nhất định phải đi xem!" Dường như còn có chút lương tâm, bọn họ còn nhắc nhở một câu: "Quyển sách này không phù hợp để đọc vào buổi tối nga, ngày mai thức dậy hãy xem."
Nhưng câu nhắc nhở này kết hợp với câu nói phía trước càng có vẻ như đọc quyển sách này xong sẽ rất có thể sẽ thức đêm giống như hắn, có người không có hứng thú với tiểu thuyết, cũng có người thật sự đi ngủ, chỉ lưu quyển sách này lại, đương nhiên, còn có một bộ phận lớn hơn gồm những người bị làm cho hứng thú, dựa vào việc dù sao không có tác hại gì, click mở đọc chút cũng không sao, cùng lắm không thích thì không xem nữa là được.
Sau đó......
"Mẹ mẹ mẹ mẹ! Lý nhân từ, ta hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà ngươi!!"
"Ô ô ô ô, đại đại, cô lại phụ lòng tin của ta vào cô rồi!"
"Cứu mạng a! Lúc này trong đầu tôi cứ hiện lên cái hình ảnh kia, hoàn toàn không ngủ được!"
......
Vô số người phải chịu khổ trong cả một đêm, nhát gan một chút thì thức trắng đêm, gan lớn một chút thì cũng bị ép tỉnh giấc mấy lần, bao nỗi uất hận nỗi lên trong cơn nửa tỉnh nửa mê, chẳng những đối với những tên lừa gạt táng tận lương tâm, mà còn đối với chính tác giả.
Những oán niệm này cứ dồn lại, nhưng bọn họ có thể làm gì cơ chứ? Ở dưới bài đăng mắng hành động táng tận lương tâm của chủ tus sao? Đó chẳng phải là làm cho người khác không cảm nhận được nỗi uất hận của bọn họ à? Đi kháng nghị đến chỗ tác giả kia sao, nhưng đối phương là người viết tiểu thuyết kinh dị, đi nói rằng bạn viết đáng sợ quá tôi không ngủ được chẳng phải là đang khích nàng sao?
Sau đó bình luận liền biến thành như vậy.
"Ta nhổ, chủ tus, chuyện này cũng quá đáng sợ, ngươi cũng quá xấu xa rồi!"
"Nói bậy, rõ ràng làm gì có chỗ nào kinh dị, tôi đã xem hết chương và cười phá lên rất nhiều lần!"
Trang web khu bình luận.
"A a a, cái này hay siêu cấp luôn a, mau đến xem đi! Đây là tiểu thuyết hay nhất mà gần đây tôi xem, thật là ngu ngốc, ngàn vạn lần đừng để bị lừa bởi một số bình luận."
Bình luận hoàn toàn phân thành hai cực, một bên có người kêu thật đáng sợ, đáng sợ tới mức làm người ta không dám ngủ, một bên lại có người phản đối nói rằng không kinh dị chút nào, những điều người ta nói là đáng sợ đó đều là lừa người mà thôi.
Chuyện này thật sự không thể không làm cho người khác tò mò, trên tổng số mười người kiểu gì cũng có một người muốn tìm hiểu đến cùng, sau đó ——
"Chính là một chút cũng không đáng sợ, mấy người kêu sợ có phải chưa từng đọc tiểu thuyết kinh dị bao giờ đúng không? Cấp bậc như vậy mà cũng kêu sợ? Có mà hay siêu cấp thì có, nhìn thấy được cả nhân cách xấu xí xùng bản chất rực rỡ của con người, tác giả viết rất tuyệt vời, cố lên!"
Sau đó quyển 《 Chiến Hồn 》này liền nổi tiếng một cách kì dị, hơn nữa tên tuổi còn trực tiếp lan rộng, khiến cho người bình thường cũng bị ảnh hưởng.
500 chữ miêu tả cái chết kia của《 Chiến Hồn 》bị người đọc gọi là "Vực sâu", thời điểm ngươi chăm chú nhìn vực sâu, vực sâu cũng chăm chú nhìn vào ngươi —— nhưng cái vực sâu này là trực tiếp đày người ta vào vực sâu không đáy! Xem một cái là liền vạn kiếp bất phục a!
Hình thức truyền bá trên mạng đã làm cho quyển tiểu thuyết này có lượng truy cập và lượng bình chọn năm sao vượt quá hai con số, làm chương trình nổi lên trước cả khi có đợt tuyên truyền quy mô lớn, lượng tìm kiếm một đường tăng lên, đương nhiên có một vị trí trên hotsearch, tuy nhiên so ra vẫn kém hơn hạng nhất của《 Chiến Hồn 》.
Cái này quả thật là tuyên truyền miễn phí rồi!
Tổ tiết mục bị miếng bánh từ trên trời rơi xuống đập cho ngất xỉu "Nhất định phải làm cho Xuyên Hạ vào được trận chung kết a!"
Ít nhiều tiết kiệm được phí tuyên truyền!
Nếu được phép thì bọn họ đều muốn ôm Diệp Đàm xoay vòng vòng.
Lúc Hà Lan Phong Xa gọi điện cho Diệp Đàm phải nghẹn mất nửa ngày, "...... Thật sự không thể tưởng được a."
Trước kia hắn luôn cảm thấy Diệp Đàm sẽ nổi tiếng, nhưng không nghĩ sẽ nổi tiếng như vậy, quỷ dị như vậy, trong một ngày lượng tìm kiếm của cái bút danh Xuyên Hạ này không biết tăng lên bao nhiêu.
Đối phương thật sự là một bước lên trời mà.
"Câu chúc mừng tạm thời không nói, chủ biên vừa mới liên hệ tôi, hỏi về kế hoạch lâu dài của cô." Dù cho hắn không hỏi chuyện này, căn cứ quy định thi đấu, chuyện《 Chiến Hồn 》có quyền xuất bản nằm trong tay truyền thông Thiền Ý, tuy rằng đáng tiếc, nhưng bọn họ đã thấy được tiềm năng của Xuyên Hạ, bây giờ lại thêm mức độ nổi tiếng này, liền có kế hoạch tuyên truyền cho ấn bản tiếp theo —— kiệt tác tiếp theo của Xuyên Hạ, tác giả bộ tiểu thuyết kinh dị mới 《 Chiến Hồn 》.
Kinh dị vốn là loại tiểu thuyết không mấy nổi tiếng, so với một vài tác giả lớn nghe nhiều nên biết thì độ nổi tiếng cùng số lượng tác giả kinh dị ít hơn rất nhiều, chủ biên tuy biết cô có thành tích không tồi nhưng cũng không để ý, ai biết cô tự nhiên nổi lên như vậy, một đường bức ép những tác giả thành danh đó về mức độ nổi tiếng, lập tức liên hệ Hà Lan Phong Xa, cung cấp điều kiện rất tốt.
"Kế hoạch...... Chờ tôi tham gia xong cuộc thi này đi đã"
"Tôi không bắt cô phải viết ngay bây giờ, cứ suy nghĩ trước đi."
Ngay sau đó Hứa Thiên Tình cũng gọi điện thoại tới" "Sách của cô thật đáng sợ quá mà! Đáng sợ tới mức làm tôi suýt chút nữa thì mất ngủ!"
Dường như sau tiệc sinh nhật, thái độ của cô đối với Diệp Đàm càng thân mật hơn một chút, Diệp Đàm cùng cô trao đổi một chút chi tiết trong phần sau của《 Chiến Hồn 》, quả nhiên Hứa Thiên Tình có đọc, hơn nữa hình như đọc không chỉ một lần, thỉnh thoảng lại nói, "Cái này tôi đoán được, oa, cô thật sự nghĩ như vậy, vậy đoạn này cô định xử lí thế nào?"
Bất tri bất giác đã nửa giờ trôi qua, Hứa Thiên Tình nói: "Có phải tôi đang tốn quá nhiều thời gian của cô không? Ngại quá, tôi có hơi quá hưng phấn."
"Để bù lại việc tốn quá nhiều thời gian của cô, tôi sẽ nói cho cô một tin tốt."
Thấy cô thần thần bí bí, Diệp Đàm cũng phối hợp nói: "Tin tức tốt gì vậy?"
Hứa Thiên Tình nói ra một cái tên làm người ta choáng váng, "Từ Ba."
"Hắn thực sự có hứng thú với《 Chiến Hồn 》của cô."
Nói đã nói rồi, Hứa Thiên Tình cũng không để thời gian chuẩn bị, tiếp tục làm người ta choáng váng:"Nếu cô có thời gian thì có thể cùng nhau uống cà phê không? Thuận tiện tán gẫu một chút về《 Chiến Hồn 》."
Trong giọng nói của cô mang theo ý cười" "Tuy nhiên người cũng nên cẩn thận, hắn cũng là một trong những người thành công nhất hiện nay, lúc gặp mặt cẩn thận hắn ném trứng thúi cho cô đó."
Từ Ba, hiện tại là đạo diễn có mức nổi tiếng cao nhất, từng làm vô số phim văn nghệ đạt giải, cũng từng quay rất nhiều bộ phim thương mại thành công phòng vé.
Điện ảnh chính là chiêu bài lớn nhất của hắn.
Diệp Đàm xem rất nhiều tư liệu gần nhất, đương nhiên cũng biết đến Từ Ba, nghe được cái tên này từ miệng Hứa Thiên Tình, cô cũng không khỏi ngây người.
Trước đây Hà Lan Phong Xa còn nói cô lên trời, có thể hợp tác làm phim với Từ Ba mới thật sự là lên trời.
______________________________
Tác giả có lời muốn nói: Ngày mai gặp lại, moah moah ~
Beta: Lại vote nào, các tiểu bảo bối~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.