Chương 340: Bạch Dạ bảo hộ; tuyên bố kết hôn
Tề Thành Côn
02/09/2019
“ừ…… Từ tiếng phán đoán, Bạch tướng quân nhất định là người phi thường
lạnh lùng. Có phải hay không, Tuyết Vi?” Mấy nữ binh tò mò hỏi Tuyết Vi.
Cô chỉ nhàn nhạt cười, liền làm lơ vấn đề này.
Cuối cùng Mộ Thần Hiên lên tiếng.
Nếu Nói, hai người trước là tính cách gây ra, không thích nói quá nhiều lời vô nghĩa, như vậy Mộ Thần Hiên lên tiếng ngắn gọn bởi vì anh thật sự lười lên tiếng, cho nên mỗi lần lên tiếng đều kêu quan tham mưu định ra một phần bản thảo không vượt qua 2000 chữ. Trên cơ bản lên tiếng không tới hai phút liền xong.
“Các vị. Trong một tháng này, toàn quân biểu hiện tốt đẹp. Đây không thể nghi ngờ tượng trưng quân ta tiến bộ……‘ đi lạp…… Đi lạp……’” cứ việc ba vị Thống soái lên tiếng ngắn gọn, chính là phụ trách làm ‘ kết án trần từ ’ quan tham mưu vừa nói chính là nửa giờ.
Nửa giờ sau ……
“Nguyên bản, ở ngay lúc này tôi muốn tuyên bố giải tán. Nhưng, mọi người đều biết, hôm nay Hoàng Phủ Quân Trường có việc muốn tuyên bố, tôi tin tưởng tất cả mọi người đang chờ mong, Hoàng Phủ Quân Trường tuyên bố chuyện này. Phía dưới…… Cho mời Hoàng Phủ Quân Trường……” Quan tham mưu chậm rãi nhường ra chủ giảng lễ đài.
Đợi Hoàng Phủ Minh vừa muốn tiến lên, hai tròng mắt Bạch Dạ chợt lóe, theo bản năng kéo anh đến phía sau, thay thế đi đến vị trí chủ giảng lễ đài ……
“Dạ?” Mộ Thần Hiên không thể tưởng tượng mở to hai mắt nhìn, trái tim khẩn trương nhảy lên. “Minh, làm sao bây giờ?”
Hoàng Phủ Minh trầm mặc không nói lắc đầu, ý bảo Mộ Thần Hiên trầm tĩnh xem diễn biến.
“Các vị, trước khi Hoàng Phủ Quân Trường tuyên bố chuyện này, tôi muốn chiếm dụng anh vài phút thời gian, cũng tuyên bố một sự kiện!” Bạch Dạ mặt vô cảm đã mở miệng, con ngươi lấp lánh một mạt tinh quang khó nén.
“Bạch tướng quân muốn tuyên bố chuyện gì?”
“Nên không phải là……?” Tới gần Tuyết Vi, bọn lính đó sôi nổi đem ánh mắt với đi qua đầu cô.
‘ bùm…… Bùm……’ trái tim Tuyết Vi càng nhảy càng nhanh, càng nhảy càng nhanh. Bạch Dạ…… Rốt cuộc, muốn làm sao?? Một đôi tay run rẩy chậm rãi nắm thành cái nắm tay.
“mời, nữ binh binh đoàn thứ ba Tuyết Vi lại đây!”
‘ bá ’ trong nháy mắt, mọi ánh mắt động tác nhất trí nhìn về phía binh đoàn thứ ba.
Tuyết Vi cấp tốc thở hổn hển, sững sờ ở tại chỗ, không biết nên làm sao cho phải.
“Tuyết Vi, Bạch tướng quân kêu cô, mau qua đi.” Những người đó xem náo nhiệt nôn nóng thúc giục lên.
Cô chỉ phải căng da đầu, chậm rãi từ đội ngũ chạy ra tới, lấy quân tư nện bước một bước, một bước tiếp cận về đài thao luyện ……
“nữ binh này thật xinh đẹp, khó trách Bạch tướng quân sẽ cùng cô kết giao.”
“Đúng vậy, lúc ấy thời điểm xem ảnh chụp chỉ là một bên sườn mặt, cũng không cảm thấy thật xinh đẹp. Bây giờ vừa thấy…… ừm, cùng Bạch tướng quân thực xứng đôi.”
Bốn phương tám hướng truyền đến tiếng khe khẽ nói nhỏ.
Nắm tay Tuyết Vi run càng thêm lợi hại.
Không quan hệ……
Tin tưởng Bạch Dạ! Tin tưởng Bạch Dạ!
Bạch Dạ!! Tuyệt sẽ không hại cô!
Đến đài thao luyện, Tuyết Vi cất bước một cái, đi lên trước, có bài bản hẳn hoi kính một cái chào Bạch Dạ theo nghi thức quân đội. Dư quang, theo bản năng ngắm mắt Hoàng Phủ Minh.
Hai tròng mắt Hoàng Phủ Minh chợt lóe, âm thầm gật gật đầu với Tuyết Vi.
“Tới.” Bạch Dạ cười nhạt gọi Tuyết Vi một tiếng.
Cô hít sâu một hơi, bước nhanh đi tới bên cạnh Bạch Dạ.
“Các vị, có lẽ mọi người cũng không biết quan hệ giữa tôi và Tuyết Vi.” Mặt Bạch Dạ hướng phương trận, đã lạnh lùng mở miệng: “Bây giờ, tôi muốn trịnh trọng nói cho mọi người, Tuyết Vi là Học sinh …… tôi yêu thích nhất!”
“Học sinh???”
“Học sinh?? Không phải…… Tình lữ sao??” Trong nháy mắt, dưới đài truyền đến tiếng ồn ào.
Tim Tuyết Vi treo lên nháy mắt rơi xuống, cùng lúc đó, Hoàng Phủ Minh đứng ở mặt sau cũng âm thầm nở nụ cười……
“Tôi cùng với Tuyết Vi làm thầy trò đến bây giờ mới thôi, tổng cộng thời gian bốn năm, tổng cộng vì quân đội Quân Khu Bạch Hổ cung cấp mười hai loại thuốc quân dụng. Mọi người quen thuộc nhất hẳn là không gì hơn thuốc gây mê quân dụng vô sắc vô vị; cùng với yv chờ…… dược vật khác quân khu dùng đến lại là cả đời bọn họ nghiên cứu chế tạo! Đều xuất từ tay học sinh Tuyết Vi của tôi.”
“Các người lén đánh giá tôi, tôi không phải không biết. Nhưng, tôi là yêu mến người tài, loại cao thủ nghiên cứu thuốc giống như Tuyết Vi trăm năm khó gặp, tôi vẫn luôn coi như trân bảo, cho nên đối với cô ta sẽ có thái độ khác.”
“Đương nhiên, tôi nghĩ các người cũng biết quan hệ ngầm của tôi cùng với Hoàng Phủ Quân Trường. Trong công việc, anh là quân, tôi là thần; về việc tư, tôi là huynh trưởng, anh là em trai.”
“Chính cái gọi là lòng bàn tay là thịt, mu bàn tay cũng là thịt. Hôm qua, tôi nhận được một cái tin tức kinh hãi nhân tâm. Sau khi nghe được, tôi vô cùng vui vẻ. Đó chính là…… học sinh tôi yêu mến nhất muốn cùng anh em tốt nhất của tôi kết hôn!”
‘ xôn xao……’ trong nháy mắt, mọi người dưới đài tức khắc há to miệng, mở to hai mắt nhìn, tựa hồ còn không có hoãn lại.
“tôi tin tưởng chắc chắn, bọn họ ở bên nhau nhất định sẽ nở rộ ánh lửa càng mãnh liệt! Trở thành huyền thoại của Quân Khu Bạch Hổ!” Nói xong, Bạch Dạ lạnh lùng nghiêng người đi, đối mặt với Tuyết Vi.
Tuyết Vi nắm chặt nắm tay, cắn khóe môi, chậm rãi đối mặt với Bạch Dạ.
Khi đối diện tầm mắt anh một cái chớp mắt, vành mắt cô lần thứ hai dâng một tầng hơi nước……
“Đừng khóc, người xấu sẽ cười!” Tiếng nỉ non mềm nhẹ rơi xuống, Bạch Dạ vươn đôi tay, phủng gương mặt Tuyết Vi, môi, nhẹ nhàng khắc ở trên cái trán của cô ……
Một nụ hôn thầy trò, làm người cảm động như vậy. Qua lời đồn, ở bên trong vô hình tự sụp đổ.
“Đi thôi. Đến bên người anh ta đi thôi.” Chậm rãi buông gương mặt Tuyết Vi ra, Bạch Dạ nghẹn ngào nỉ non xong, xoay người liền thối lui đến phía sau.
‘ đừng khóc, người xấu sẽ cười……’
Đừng cúi đầu, vương miện sẽ rớt!
Tuyết Vi thương cảm liếc mắt nhìn Bạch Dạ một cái, ở thời khắc tầm mắt chuyển hướng Hoàng Phủ Minh, cô chậm rãi ngẩng đầu lên, nuốt xuống nước mắt trong lòng.
Cái trán và cằm vẫn duy trì góc 45°, môi cô hơi hơi giơ lên hướng về phía trước ……
Hoàng Phủ Minh cười mê người, chậm rãi đi đến trước mặt cô, gắt gao cầm tay cô.
“toàn thể thành viên các vị Quân Khu Bạch Hổ, tôi, Hoàng Phủ Minh hôm nay chính thức tuyên bố với mọi người, ít ngày nữa tôi cưới Tuyết Vi làm vợ! Kiếp này chỉ cho phép cô một người, đầu bạc không xa nhau!”
Tuyên ngôn khí phách huy hoàng tràn ngập trong căn cứ to như vậy.
‘ bốp bốp bốp……’ Pháo Trùng Thiên đinh tai nhức óc vang lên lại không cách nào che dấu tiếng vỗ tay cùng âm thanh ủng hộ nhiệt liệt dưới đài kia ……
Nhưng.
Mộ Thần Hiên đứng ở phía sau sắc mặt khó coi nắm chặc nắm tay, tầm mắt, chậm rãi chuyển về phía bên cạnh, Bạch Dạ vẫn luôn cúi đầu không nói ……
Vô tư, chính là vô tư. (xem nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn)
Mặc dù tại đây, anh vì bảo vệ tôn nghiêm của Tuyết Vi, tôn nghiêm của Hoàng Phủ Minh, vậy mà làm được cố nén đau trong lòng, đem người phụ nữ yêu nhất làm trò trước mặt mọi người giao cho người đàn ông khác.
Mộ Thần Hiên biết rõ, trong khoảnh khắc Bạch Dạ giao Tuyết Vi vào trong tay Hoàng Phủ Minh, nhất định vô cùng thống khổ đi??
Cô chỉ nhàn nhạt cười, liền làm lơ vấn đề này.
Cuối cùng Mộ Thần Hiên lên tiếng.
Nếu Nói, hai người trước là tính cách gây ra, không thích nói quá nhiều lời vô nghĩa, như vậy Mộ Thần Hiên lên tiếng ngắn gọn bởi vì anh thật sự lười lên tiếng, cho nên mỗi lần lên tiếng đều kêu quan tham mưu định ra một phần bản thảo không vượt qua 2000 chữ. Trên cơ bản lên tiếng không tới hai phút liền xong.
“Các vị. Trong một tháng này, toàn quân biểu hiện tốt đẹp. Đây không thể nghi ngờ tượng trưng quân ta tiến bộ……‘ đi lạp…… Đi lạp……’” cứ việc ba vị Thống soái lên tiếng ngắn gọn, chính là phụ trách làm ‘ kết án trần từ ’ quan tham mưu vừa nói chính là nửa giờ.
Nửa giờ sau ……
“Nguyên bản, ở ngay lúc này tôi muốn tuyên bố giải tán. Nhưng, mọi người đều biết, hôm nay Hoàng Phủ Quân Trường có việc muốn tuyên bố, tôi tin tưởng tất cả mọi người đang chờ mong, Hoàng Phủ Quân Trường tuyên bố chuyện này. Phía dưới…… Cho mời Hoàng Phủ Quân Trường……” Quan tham mưu chậm rãi nhường ra chủ giảng lễ đài.
Đợi Hoàng Phủ Minh vừa muốn tiến lên, hai tròng mắt Bạch Dạ chợt lóe, theo bản năng kéo anh đến phía sau, thay thế đi đến vị trí chủ giảng lễ đài ……
“Dạ?” Mộ Thần Hiên không thể tưởng tượng mở to hai mắt nhìn, trái tim khẩn trương nhảy lên. “Minh, làm sao bây giờ?”
Hoàng Phủ Minh trầm mặc không nói lắc đầu, ý bảo Mộ Thần Hiên trầm tĩnh xem diễn biến.
“Các vị, trước khi Hoàng Phủ Quân Trường tuyên bố chuyện này, tôi muốn chiếm dụng anh vài phút thời gian, cũng tuyên bố một sự kiện!” Bạch Dạ mặt vô cảm đã mở miệng, con ngươi lấp lánh một mạt tinh quang khó nén.
“Bạch tướng quân muốn tuyên bố chuyện gì?”
“Nên không phải là……?” Tới gần Tuyết Vi, bọn lính đó sôi nổi đem ánh mắt với đi qua đầu cô.
‘ bùm…… Bùm……’ trái tim Tuyết Vi càng nhảy càng nhanh, càng nhảy càng nhanh. Bạch Dạ…… Rốt cuộc, muốn làm sao?? Một đôi tay run rẩy chậm rãi nắm thành cái nắm tay.
“mời, nữ binh binh đoàn thứ ba Tuyết Vi lại đây!”
‘ bá ’ trong nháy mắt, mọi ánh mắt động tác nhất trí nhìn về phía binh đoàn thứ ba.
Tuyết Vi cấp tốc thở hổn hển, sững sờ ở tại chỗ, không biết nên làm sao cho phải.
“Tuyết Vi, Bạch tướng quân kêu cô, mau qua đi.” Những người đó xem náo nhiệt nôn nóng thúc giục lên.
Cô chỉ phải căng da đầu, chậm rãi từ đội ngũ chạy ra tới, lấy quân tư nện bước một bước, một bước tiếp cận về đài thao luyện ……
“nữ binh này thật xinh đẹp, khó trách Bạch tướng quân sẽ cùng cô kết giao.”
“Đúng vậy, lúc ấy thời điểm xem ảnh chụp chỉ là một bên sườn mặt, cũng không cảm thấy thật xinh đẹp. Bây giờ vừa thấy…… ừm, cùng Bạch tướng quân thực xứng đôi.”
Bốn phương tám hướng truyền đến tiếng khe khẽ nói nhỏ.
Nắm tay Tuyết Vi run càng thêm lợi hại.
Không quan hệ……
Tin tưởng Bạch Dạ! Tin tưởng Bạch Dạ!
Bạch Dạ!! Tuyệt sẽ không hại cô!
Đến đài thao luyện, Tuyết Vi cất bước một cái, đi lên trước, có bài bản hẳn hoi kính một cái chào Bạch Dạ theo nghi thức quân đội. Dư quang, theo bản năng ngắm mắt Hoàng Phủ Minh.
Hai tròng mắt Hoàng Phủ Minh chợt lóe, âm thầm gật gật đầu với Tuyết Vi.
“Tới.” Bạch Dạ cười nhạt gọi Tuyết Vi một tiếng.
Cô hít sâu một hơi, bước nhanh đi tới bên cạnh Bạch Dạ.
“Các vị, có lẽ mọi người cũng không biết quan hệ giữa tôi và Tuyết Vi.” Mặt Bạch Dạ hướng phương trận, đã lạnh lùng mở miệng: “Bây giờ, tôi muốn trịnh trọng nói cho mọi người, Tuyết Vi là Học sinh …… tôi yêu thích nhất!”
“Học sinh???”
“Học sinh?? Không phải…… Tình lữ sao??” Trong nháy mắt, dưới đài truyền đến tiếng ồn ào.
Tim Tuyết Vi treo lên nháy mắt rơi xuống, cùng lúc đó, Hoàng Phủ Minh đứng ở mặt sau cũng âm thầm nở nụ cười……
“Tôi cùng với Tuyết Vi làm thầy trò đến bây giờ mới thôi, tổng cộng thời gian bốn năm, tổng cộng vì quân đội Quân Khu Bạch Hổ cung cấp mười hai loại thuốc quân dụng. Mọi người quen thuộc nhất hẳn là không gì hơn thuốc gây mê quân dụng vô sắc vô vị; cùng với yv chờ…… dược vật khác quân khu dùng đến lại là cả đời bọn họ nghiên cứu chế tạo! Đều xuất từ tay học sinh Tuyết Vi của tôi.”
“Các người lén đánh giá tôi, tôi không phải không biết. Nhưng, tôi là yêu mến người tài, loại cao thủ nghiên cứu thuốc giống như Tuyết Vi trăm năm khó gặp, tôi vẫn luôn coi như trân bảo, cho nên đối với cô ta sẽ có thái độ khác.”
“Đương nhiên, tôi nghĩ các người cũng biết quan hệ ngầm của tôi cùng với Hoàng Phủ Quân Trường. Trong công việc, anh là quân, tôi là thần; về việc tư, tôi là huynh trưởng, anh là em trai.”
“Chính cái gọi là lòng bàn tay là thịt, mu bàn tay cũng là thịt. Hôm qua, tôi nhận được một cái tin tức kinh hãi nhân tâm. Sau khi nghe được, tôi vô cùng vui vẻ. Đó chính là…… học sinh tôi yêu mến nhất muốn cùng anh em tốt nhất của tôi kết hôn!”
‘ xôn xao……’ trong nháy mắt, mọi người dưới đài tức khắc há to miệng, mở to hai mắt nhìn, tựa hồ còn không có hoãn lại.
“tôi tin tưởng chắc chắn, bọn họ ở bên nhau nhất định sẽ nở rộ ánh lửa càng mãnh liệt! Trở thành huyền thoại của Quân Khu Bạch Hổ!” Nói xong, Bạch Dạ lạnh lùng nghiêng người đi, đối mặt với Tuyết Vi.
Tuyết Vi nắm chặt nắm tay, cắn khóe môi, chậm rãi đối mặt với Bạch Dạ.
Khi đối diện tầm mắt anh một cái chớp mắt, vành mắt cô lần thứ hai dâng một tầng hơi nước……
“Đừng khóc, người xấu sẽ cười!” Tiếng nỉ non mềm nhẹ rơi xuống, Bạch Dạ vươn đôi tay, phủng gương mặt Tuyết Vi, môi, nhẹ nhàng khắc ở trên cái trán của cô ……
Một nụ hôn thầy trò, làm người cảm động như vậy. Qua lời đồn, ở bên trong vô hình tự sụp đổ.
“Đi thôi. Đến bên người anh ta đi thôi.” Chậm rãi buông gương mặt Tuyết Vi ra, Bạch Dạ nghẹn ngào nỉ non xong, xoay người liền thối lui đến phía sau.
‘ đừng khóc, người xấu sẽ cười……’
Đừng cúi đầu, vương miện sẽ rớt!
Tuyết Vi thương cảm liếc mắt nhìn Bạch Dạ một cái, ở thời khắc tầm mắt chuyển hướng Hoàng Phủ Minh, cô chậm rãi ngẩng đầu lên, nuốt xuống nước mắt trong lòng.
Cái trán và cằm vẫn duy trì góc 45°, môi cô hơi hơi giơ lên hướng về phía trước ……
Hoàng Phủ Minh cười mê người, chậm rãi đi đến trước mặt cô, gắt gao cầm tay cô.
“toàn thể thành viên các vị Quân Khu Bạch Hổ, tôi, Hoàng Phủ Minh hôm nay chính thức tuyên bố với mọi người, ít ngày nữa tôi cưới Tuyết Vi làm vợ! Kiếp này chỉ cho phép cô một người, đầu bạc không xa nhau!”
Tuyên ngôn khí phách huy hoàng tràn ngập trong căn cứ to như vậy.
‘ bốp bốp bốp……’ Pháo Trùng Thiên đinh tai nhức óc vang lên lại không cách nào che dấu tiếng vỗ tay cùng âm thanh ủng hộ nhiệt liệt dưới đài kia ……
Nhưng.
Mộ Thần Hiên đứng ở phía sau sắc mặt khó coi nắm chặc nắm tay, tầm mắt, chậm rãi chuyển về phía bên cạnh, Bạch Dạ vẫn luôn cúi đầu không nói ……
Vô tư, chính là vô tư. (xem nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn)
Mặc dù tại đây, anh vì bảo vệ tôn nghiêm của Tuyết Vi, tôn nghiêm của Hoàng Phủ Minh, vậy mà làm được cố nén đau trong lòng, đem người phụ nữ yêu nhất làm trò trước mặt mọi người giao cho người đàn ông khác.
Mộ Thần Hiên biết rõ, trong khoảnh khắc Bạch Dạ giao Tuyết Vi vào trong tay Hoàng Phủ Minh, nhất định vô cùng thống khổ đi??
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.