Chương 47
Tề Thành Côn
23/09/2018
Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh ưu nhã gắp một miếng cá để vào trong chén, dùng đầu nhọn chiếc đũa, một chút, một chút khảy xương cá ra tới.
Hoàng Phủ Minh đã nhận ra ánh mắt cô kỳ dị, lạnh lùng nâng lên mi mắt: “Đang xem cái gì?”
“A, không…… Không có gì……” Tiếp tục cúi đầu ăn xong rồi.
Nói thật, có thể là do tính cách hiếu thắng gây ra, từ khi Tuyết Vi tiến vào Nhà họ Tuyết vô cùng chú ý tu dưỡng lễ nghi.
Không phải tự biên tự diễn, cô tự nhận chính mình lễ nghi tuyệt đối sẽ không để người ta nhìn vào chê cười. Nhưng……
So sánh với người đàn ông này, cô hổ thẹn không bằng, ăn cá vậy mà dùng chiếc đũa bới móc chứ?!
Thật không cách nào liên hệ với sinh hoạt của anh ở trong quân đội, không biết còn tưởng rằng anh xuất thân là quý tộc!
Nghĩ lại, nửa năm này sinh hoạt ở bệnh viện quân đội, cô cũng tiếp xúc không ít quan quân lớn lớn bé bé, cơ bản đại bộ phận quân nhân đều mang theo tính tình thô kệch trên người. Không phải đầy miệng thô tục, chính là không câu nệ tiểu tiết.
Quan quân giống anh như vậy, giơ tay nhấc chân đều lộ ra vài phần ưu nhã thật đúng là hiếm thấy. Không thể phủ nhận……
Người đàn ông như vậy làm Tuyết Vi thấy hiếm lạ!
‘ linh linh linh……’ Thotho_
Cơm ăn đến một nửa, điện thoại Hoàng Phủ Minh đột nhiên vang lên: “Tôi đi ra ngoài tiếp điện thoại chút.” Anh xoay người rời khỏi bàn ăn.
Cũng chỉ dư lại một mình Tuyết Vi hưởng thụ món ngon đầy bàn phong phú ……
“Diệp thiếu, buổi tối hôm nay ăn cơm xong, chúng ta đi nơi nào?”
“Nghe theo em.”
“ừm…… em đây suy xét.”
Lúc này, cách đó không xa, giọng một nam một nữ đối thoại hấp dẫn lực chú ý của Tuyết Vi.
Cô theo bản năng nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy Diệp Triết Hạo mang theo một mỹ nữ chậm rãi đi vào trong nhà ăn ……
Thật khéo!
Từ khi chia tay cùng Diệp Triết Hạo đến nay thời gian cũng phân biệt không tới nửa tháng, bọn họ không có gặp mặt, ngay cả điện thoại đều không có gọi qua một lần, lại không nghĩ không biết sao xui xẻo vậy mà ngẫu nhiên gặp được!
Cố nhân gặp mặt không khỏi xấu hổ, Tuyết Vi không phát hiện ra anh, tiếp tục cúi đầu ăn đồ vật.
“Vi Vi?” Nhưng ai biết, Diệp Triết Hạo đi vào nhà ăn liếc mắt một cái liền nhìn trúng cô. Thotho_
Nghe xưng hô này quen thuộc mà ấm lòng, Tuyết Vi đột nhiên cảm thấy có chút châm chọc. Buông đôi đũa trong tay, ngước mắt, nhìn về phía Diệp Triết Hạo bước nhanh đi tới mình.
“Diệp thiếu, cô ta là ai?” Người phụ nữ bên cạnh Diệp Triết Hạo nghi hoặc đánh giá Tuyết Vi.
Ánh mắt này, làm người thoạt nhìn thực không cảm tình.
“Cô ta…… Cô ta là bạn gái cũ của anh!”
Làm Tuyết Vi hoàn toàn không nghĩ tới chính là, Diệp Triết Hạo sẽ dùng giọng điệu như vậy tới giới thiệu mình, khẩu khí giống như tràn ngập khinh thường cùng châm chọc.
“à…… Hoá ra cô ta chính là trong cái Tuyết Vi sao??”
‘ trong cái ’ Tuyết Vi?
Cô thật muốn biết Diệp Triết Hạo nói cùng người phụ nữ này về chính mình như thế nào, nhìn phản ứng người phụ nữ này một cái sau khi nghe đến tên cô, vừa thấy liền biết……
Nhất định chưa nói qua lời gì hay.
Thật đáng buồn……
“Thật khéo, Vi Vi.” Thotho_
“vâng, thật khéo.” Tuyết Vi tự nhiên cười cười.
“Cùng bạn ra ăn cơm sao?” Mắt Diệp Triết Hạo ngắm vị trí đối diện Tuyết Vi, vừa thấy liền biết nơi này có người ngồi qua.
“ừm.”
“Đúng rồi, Vi Vi. Anh nghe nói, em bị Nhà họ Hoàng Phủ từ hôn, việc này là thật sự sao?”
A, không cần hỏi, việc này khẳng định là Tuyết Phỉ Nhi nói, cũng không biết Tuyết Phỉ Nhi nói cho Diệp Triết Hạo, cô là bởi vì cái gì bị từ hôn.
“ừ.”
“Ai, thật đáng tiếc.” Khẩu khí Diệp Triết Hạo ra vẻ đồng tình thở dài, cánh tay như cố ý ôm lên đầu vai người phụ nữ bên cạnh.
Nhìn đến hình ảnh này, Tuyết Vi không ngừng không có khẩu vị, ngược lại……
Ngược lại có loại hỉ cảm không hiểu đâu?
Diệp Triết Hạo là khoe ra với cô, bây giờ anh thực hạnh phúc sao?
Đang nghĩ ngợi tới. Thotho_
Diệp Triết Hạo lại nói như đâm thật sâu vào trái tim Tuyết Vi ……
“Vi Vi, em có nghĩ tới…… em sẽ có kết cục hôm nay sao?”
Trái tim, đột nhiên co lại.
Nhìn đôi mắt Diệp Triết Hạo tràn ngập châm chọc, Tuyết Vi cũng không cách nào xem anh cùng chị cô năm trước, lúc cô thống khổ nhất, anh là người đàn ông ấm áp liên hệ ở bên nhau……
Ở trong lòng của Tuyết Vi, vẫn luôn tồn tại hình tượng anh là người đàn ông ấm áp. Cho dù chia tay, cô cũng không cách nào quên cái đêm trời mưa kia ……
Đêm cô ý đồ nhảy xuống sông ……
Hình ảnh Diệp Triết Hạo không màng nước sông lạnh băng cứu cô lên.
Nhưng hiện nay……
Cái hình ảnh kia lại bị phá thành mảnh nhỏ……
Có lẽ……
Mặt chân thật của một người, chỉ có ở dưới tình huống không hề ích lợi lẫn nhau mới có thể hoàn toàn bại lộ đi.
“Diệp tiên sinh, anh muốn nói cái gì?” Tuyết Vi nhàn nhạt mở miệng. Thotho_
“A, xem ra lúc trước Phỉ Nhi thật sự không nói sai với tôi, em cùng tôi ở bên nhau, bất quá là lấy tôi làm cái ván cầu, nhìn trúng tiền nhà tôi. Kết quả, có Nhà họ Hoàng Phủ là gia tộc càng cường đại xuất hiện, em lập tức liền chia tay cùng tôi. Chỉ sợ, ngay cả em đều không có nghĩ đến, cuối cùng sẽ là giỏ tre múc nước công dã tràng đi?”
Trong cái gì……
Lúc này cô có thể cười sao?
Bây giờ Diệp Triết Hạo là sửa lại bi tình lộ tuyến sao? Hay là mất trí nhớ rồi hả?
Là ai cùng chị cô thuê phòng, bị cô phát hiện? Bây giờ, ngược lại thành cô kiêu ngạo không phải?
Nhưng……
Lúc cảm thấy buồn cười, Tuyết Vi cũng ẩn ẩn có chút đau lòng.
Hai năm ……
Cùng người đàn ông này ở bên nhau hai năm, vốn tưởng rằng, anh hiểu cô. Nhưng bây giờ xem ra……
Thật sự một chút anh cũng không hiểu biết, một chút đều không hiểu biết……
Bây giờ, Tuyết Vi thật sự cảm tạ chuyện ô nhục ngày đó, nếu không có xảy ra chuyện như vậy, nếu cô cùng một người đàn ông mà chính mình cũng không hiểu biết một chút nào kết hôn, kia sẽ là…… sự tình đáng sợ cỡ nào!
“Diệp thiếu, anh yên tâm đi, loại phụ nữ này ích kỷ nhất định sẽ không có kết cục tốt.” Người phụ nữ đứng ở bên cạnh Diệp Triết Hạo châm chọc mở miệng.
Tuyết Vi im lặng rũ xuống mi mắt. Thotho_
Sau một lúc lâu, con ngươi Diệp Triết Hạo chợt lóe, buông người phụ nữ trong lòng ngực ra, mỉm cười nói: “Vi Vi, như vậy đi. Bây giờ anh cho em một lần cơ hội, nếu em cầu tôi, tôi có thể suy xét, suy xét tiếp thu em!!”
“Diệp thiếu??” Hiển nhiên, người phụ nữ kia nghe được lời này không vui, dậm chân.
Nếu Tuyết Vi không phải là người sợ bị mất thân phận, cô thật muốn hất một chén nước vào Diệp Triết Hạo!
Tay nhỏ gắt gao nắm thành cái nắm tay, cô cắn khóe môi, sắc mặt có chút chuyển xanh.
Đúng lúc này……
“tên Vi Vi nhà của chúng tôi là để anh kêu sao?!” Một giọng lạnh lùng từ sau lưng mọi người truyền đến.
Bọn họ theo bản năng nhìn lại……
Chỉ thấy, một tay Hoàng Phủ Minh cắm túi tiền, mặt vô biểu tình đi qua vị trí bàn ăn.
Anh mới vừa ở phía sau bọn họ nhưng thật ra nghe được một phần nội dung nói chuyện. Thotho_
Ngẫm lại, ngày thường Tuyết Vi đều có thể chọc Hoàng Phủ Minh anh tức đến phát điên, nay ngược lại bị đôi cẩu nam nữ này làm cho bẹp dí, phổi Hoàng Phủ Minh anh đều sắp bị khí tạc!!!
“anh là?” Diệp Triết Hạo nhìn anh từ trên xuống dưới.
Hoàng Phủ Minh giống như không nghe được nghi vấn của anh ta, mặt mang nụ cười ngồi ở bên cạnh Tuyết Vi: “Xin lỗi, bảo bối, điện thoại nói có chút dài, lạnh nhạt với em.” Bàn tay to ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve mặt Tuyết Vi.
Hoàng Phủ Minh đã nhận ra ánh mắt cô kỳ dị, lạnh lùng nâng lên mi mắt: “Đang xem cái gì?”
“A, không…… Không có gì……” Tiếp tục cúi đầu ăn xong rồi.
Nói thật, có thể là do tính cách hiếu thắng gây ra, từ khi Tuyết Vi tiến vào Nhà họ Tuyết vô cùng chú ý tu dưỡng lễ nghi.
Không phải tự biên tự diễn, cô tự nhận chính mình lễ nghi tuyệt đối sẽ không để người ta nhìn vào chê cười. Nhưng……
So sánh với người đàn ông này, cô hổ thẹn không bằng, ăn cá vậy mà dùng chiếc đũa bới móc chứ?!
Thật không cách nào liên hệ với sinh hoạt của anh ở trong quân đội, không biết còn tưởng rằng anh xuất thân là quý tộc!
Nghĩ lại, nửa năm này sinh hoạt ở bệnh viện quân đội, cô cũng tiếp xúc không ít quan quân lớn lớn bé bé, cơ bản đại bộ phận quân nhân đều mang theo tính tình thô kệch trên người. Không phải đầy miệng thô tục, chính là không câu nệ tiểu tiết.
Quan quân giống anh như vậy, giơ tay nhấc chân đều lộ ra vài phần ưu nhã thật đúng là hiếm thấy. Không thể phủ nhận……
Người đàn ông như vậy làm Tuyết Vi thấy hiếm lạ!
‘ linh linh linh……’ Thotho_
Cơm ăn đến một nửa, điện thoại Hoàng Phủ Minh đột nhiên vang lên: “Tôi đi ra ngoài tiếp điện thoại chút.” Anh xoay người rời khỏi bàn ăn.
Cũng chỉ dư lại một mình Tuyết Vi hưởng thụ món ngon đầy bàn phong phú ……
“Diệp thiếu, buổi tối hôm nay ăn cơm xong, chúng ta đi nơi nào?”
“Nghe theo em.”
“ừm…… em đây suy xét.”
Lúc này, cách đó không xa, giọng một nam một nữ đối thoại hấp dẫn lực chú ý của Tuyết Vi.
Cô theo bản năng nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy Diệp Triết Hạo mang theo một mỹ nữ chậm rãi đi vào trong nhà ăn ……
Thật khéo!
Từ khi chia tay cùng Diệp Triết Hạo đến nay thời gian cũng phân biệt không tới nửa tháng, bọn họ không có gặp mặt, ngay cả điện thoại đều không có gọi qua một lần, lại không nghĩ không biết sao xui xẻo vậy mà ngẫu nhiên gặp được!
Cố nhân gặp mặt không khỏi xấu hổ, Tuyết Vi không phát hiện ra anh, tiếp tục cúi đầu ăn đồ vật.
“Vi Vi?” Nhưng ai biết, Diệp Triết Hạo đi vào nhà ăn liếc mắt một cái liền nhìn trúng cô. Thotho_
Nghe xưng hô này quen thuộc mà ấm lòng, Tuyết Vi đột nhiên cảm thấy có chút châm chọc. Buông đôi đũa trong tay, ngước mắt, nhìn về phía Diệp Triết Hạo bước nhanh đi tới mình.
“Diệp thiếu, cô ta là ai?” Người phụ nữ bên cạnh Diệp Triết Hạo nghi hoặc đánh giá Tuyết Vi.
Ánh mắt này, làm người thoạt nhìn thực không cảm tình.
“Cô ta…… Cô ta là bạn gái cũ của anh!”
Làm Tuyết Vi hoàn toàn không nghĩ tới chính là, Diệp Triết Hạo sẽ dùng giọng điệu như vậy tới giới thiệu mình, khẩu khí giống như tràn ngập khinh thường cùng châm chọc.
“à…… Hoá ra cô ta chính là trong cái Tuyết Vi sao??”
‘ trong cái ’ Tuyết Vi?
Cô thật muốn biết Diệp Triết Hạo nói cùng người phụ nữ này về chính mình như thế nào, nhìn phản ứng người phụ nữ này một cái sau khi nghe đến tên cô, vừa thấy liền biết……
Nhất định chưa nói qua lời gì hay.
Thật đáng buồn……
“Thật khéo, Vi Vi.” Thotho_
“vâng, thật khéo.” Tuyết Vi tự nhiên cười cười.
“Cùng bạn ra ăn cơm sao?” Mắt Diệp Triết Hạo ngắm vị trí đối diện Tuyết Vi, vừa thấy liền biết nơi này có người ngồi qua.
“ừm.”
“Đúng rồi, Vi Vi. Anh nghe nói, em bị Nhà họ Hoàng Phủ từ hôn, việc này là thật sự sao?”
A, không cần hỏi, việc này khẳng định là Tuyết Phỉ Nhi nói, cũng không biết Tuyết Phỉ Nhi nói cho Diệp Triết Hạo, cô là bởi vì cái gì bị từ hôn.
“ừ.”
“Ai, thật đáng tiếc.” Khẩu khí Diệp Triết Hạo ra vẻ đồng tình thở dài, cánh tay như cố ý ôm lên đầu vai người phụ nữ bên cạnh.
Nhìn đến hình ảnh này, Tuyết Vi không ngừng không có khẩu vị, ngược lại……
Ngược lại có loại hỉ cảm không hiểu đâu?
Diệp Triết Hạo là khoe ra với cô, bây giờ anh thực hạnh phúc sao?
Đang nghĩ ngợi tới. Thotho_
Diệp Triết Hạo lại nói như đâm thật sâu vào trái tim Tuyết Vi ……
“Vi Vi, em có nghĩ tới…… em sẽ có kết cục hôm nay sao?”
Trái tim, đột nhiên co lại.
Nhìn đôi mắt Diệp Triết Hạo tràn ngập châm chọc, Tuyết Vi cũng không cách nào xem anh cùng chị cô năm trước, lúc cô thống khổ nhất, anh là người đàn ông ấm áp liên hệ ở bên nhau……
Ở trong lòng của Tuyết Vi, vẫn luôn tồn tại hình tượng anh là người đàn ông ấm áp. Cho dù chia tay, cô cũng không cách nào quên cái đêm trời mưa kia ……
Đêm cô ý đồ nhảy xuống sông ……
Hình ảnh Diệp Triết Hạo không màng nước sông lạnh băng cứu cô lên.
Nhưng hiện nay……
Cái hình ảnh kia lại bị phá thành mảnh nhỏ……
Có lẽ……
Mặt chân thật của một người, chỉ có ở dưới tình huống không hề ích lợi lẫn nhau mới có thể hoàn toàn bại lộ đi.
“Diệp tiên sinh, anh muốn nói cái gì?” Tuyết Vi nhàn nhạt mở miệng. Thotho_
“A, xem ra lúc trước Phỉ Nhi thật sự không nói sai với tôi, em cùng tôi ở bên nhau, bất quá là lấy tôi làm cái ván cầu, nhìn trúng tiền nhà tôi. Kết quả, có Nhà họ Hoàng Phủ là gia tộc càng cường đại xuất hiện, em lập tức liền chia tay cùng tôi. Chỉ sợ, ngay cả em đều không có nghĩ đến, cuối cùng sẽ là giỏ tre múc nước công dã tràng đi?”
Trong cái gì……
Lúc này cô có thể cười sao?
Bây giờ Diệp Triết Hạo là sửa lại bi tình lộ tuyến sao? Hay là mất trí nhớ rồi hả?
Là ai cùng chị cô thuê phòng, bị cô phát hiện? Bây giờ, ngược lại thành cô kiêu ngạo không phải?
Nhưng……
Lúc cảm thấy buồn cười, Tuyết Vi cũng ẩn ẩn có chút đau lòng.
Hai năm ……
Cùng người đàn ông này ở bên nhau hai năm, vốn tưởng rằng, anh hiểu cô. Nhưng bây giờ xem ra……
Thật sự một chút anh cũng không hiểu biết, một chút đều không hiểu biết……
Bây giờ, Tuyết Vi thật sự cảm tạ chuyện ô nhục ngày đó, nếu không có xảy ra chuyện như vậy, nếu cô cùng một người đàn ông mà chính mình cũng không hiểu biết một chút nào kết hôn, kia sẽ là…… sự tình đáng sợ cỡ nào!
“Diệp thiếu, anh yên tâm đi, loại phụ nữ này ích kỷ nhất định sẽ không có kết cục tốt.” Người phụ nữ đứng ở bên cạnh Diệp Triết Hạo châm chọc mở miệng.
Tuyết Vi im lặng rũ xuống mi mắt. Thotho_
Sau một lúc lâu, con ngươi Diệp Triết Hạo chợt lóe, buông người phụ nữ trong lòng ngực ra, mỉm cười nói: “Vi Vi, như vậy đi. Bây giờ anh cho em một lần cơ hội, nếu em cầu tôi, tôi có thể suy xét, suy xét tiếp thu em!!”
“Diệp thiếu??” Hiển nhiên, người phụ nữ kia nghe được lời này không vui, dậm chân.
Nếu Tuyết Vi không phải là người sợ bị mất thân phận, cô thật muốn hất một chén nước vào Diệp Triết Hạo!
Tay nhỏ gắt gao nắm thành cái nắm tay, cô cắn khóe môi, sắc mặt có chút chuyển xanh.
Đúng lúc này……
“tên Vi Vi nhà của chúng tôi là để anh kêu sao?!” Một giọng lạnh lùng từ sau lưng mọi người truyền đến.
Bọn họ theo bản năng nhìn lại……
Chỉ thấy, một tay Hoàng Phủ Minh cắm túi tiền, mặt vô biểu tình đi qua vị trí bàn ăn.
Anh mới vừa ở phía sau bọn họ nhưng thật ra nghe được một phần nội dung nói chuyện. Thotho_
Ngẫm lại, ngày thường Tuyết Vi đều có thể chọc Hoàng Phủ Minh anh tức đến phát điên, nay ngược lại bị đôi cẩu nam nữ này làm cho bẹp dí, phổi Hoàng Phủ Minh anh đều sắp bị khí tạc!!!
“anh là?” Diệp Triết Hạo nhìn anh từ trên xuống dưới.
Hoàng Phủ Minh giống như không nghe được nghi vấn của anh ta, mặt mang nụ cười ngồi ở bên cạnh Tuyết Vi: “Xin lỗi, bảo bối, điện thoại nói có chút dài, lạnh nhạt với em.” Bàn tay to ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve mặt Tuyết Vi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.