Chương 190: hội liên hoan
Tề Thành Côn
07/03/2019
“Bất hòa vẫn có thể, lễ vật đưa cho tôi.” Hoàng Phủ Minh ra vẻ nghiêm túc nói.
Chọc Tuyết Vi tức giận đem chăn với anh ném qua đi: “Lễ vật không có!! Anh cút đi!! Lăn!!!” Xoay người xuống giường, cô thô lỗ đẩy Hoàng Phủ Minh ra sảnh ……
Phòng khách hoa lệ.
Hoàng Phủ Minh nằm nghiêng ở trên sô pha, ngưng thần nhìn một cái hộp ở trong lòng ngực.
Bên trong, chính là một con ngựa Xích Thố bằng thủy tinh, nhưng đã vỡ nát không thành bộ dáng.
Đây là lễ vật Tuyết Vi muốn tặng cho anh, nề hà, Tuyết Phỉ Nhi đẩy như vậy, ngựa thủy tinh liền rơi ngã nát……
‘'Lễ vật của anh bây giờ đã biến thành rác, anh còn muốn sao? ’
‘ muốn. ’
‘ này còn muốn sao?? Làm sao muốn, ném đi. ’
‘ như vậy sao được? Cô keo kiệt như vậy, thật vất vả mới hào phóng một hồi, tôi đương nhiên muốn lấy lại lưu làm kỷ niệm. ’
‘ anh!!! Anh mới keo kiệt đó. Tùy tiện anh, tôi muốn nghỉ ngơi!! ’
Cứ như vậy, Hoàng Phủ Minh đem cái lễ vật này đã không còn hình dáng mang theo trở về……
“Nhị thiếu gia, xin hỏi, ngài có cái gì phân phó?” Lạc quản gia chậm rãi đi vào trong phòng khách.
Anh hơi mỉm cười: “Đi, tìm một thợ thủ công, kêu anh ta đem cái này sửa cho tôi.”
Lạc quản gia nghi hoặc tiếp nhận hộp vừa thấy……
“Nhị thiếu gia, này, đây là thủy tinh hả???? Đều đã vỡ thành như vậy, làm sao sửa chữa?”
“Vậy muốn xem ông tìm người có năng lực.” Nói xong, Hoàng Phủ Minh xoay người một cái, mỉm cười ngồi dậy: “Dù sao ai có thể sửa tốt, liền có trọng thưởng, sửa không tốt, ông liền chờ bị phạt.”
Dù cho Hoàng Phủ Minh ban bố mệnh lệnh làm khó người như vậy.
Nhưng Lạc quản gia vẫn cảm giác đến, thiếu gia nhà mình đang nói giỡn, nếu không cũng sẽ không vừa cười, vừa nói ra lời như vậy rồi. Ông chính là thật lâu cũng chưa nhìn thấy qua Hoàng Phủ Minh có tâm tình như vậy.
“Vâng, nhị thiếu gia, lão nô tận lực suy nghĩ biện pháp.” Lạc quản gia ôm hộp rời đi.
Vừa đi ra cửa, mắt ông nghi hoặc nhìn ngựa thủy tinh trong lòng ngực: “Thật là khó có được nhị thiếu gia để ý một thứ như vậy, xem ra tôi cần thiết phải thỏa mãn nhị thiếu gia mới được!”
*
Lần này Tuyết Phỉ Nhi té từ thang lầu lăn xuống tới, lăn một vòng, nhưng ngã một chút đều không nhẹ. Cẳng chân, xương sườn có bao nhiêu chỗ nứt xương không Nói, màn đêm buông xuống đã bị người Nhà họ Hoàng Phủ đưa tới xe cứu thương đưa đi bệnh viện trị liệu, khả năng trong khoảng thời gian ngắn đều đừng nghĩ xuất viện.
Chuyện này đối với Tuyết Vi mà nói không thể nghi ngờ là tin tức tốt, ít nhất, trong khoảng thời gian ngắn cô đều không cần lo lắng đề phòng Chị hai ác độc này sử dụng cái quỷ kế gì hãm hại mình.
Quân Khu Bạch Hổ.
Khu tổng căn cứ Quân Khu Bạch Hổ diện tích hơn vạn mẫu, chiếc xe nối liền không dứt. Ở giữa, trong đại sảnh nghị sự xanh vàng rực rỡ, không còn chỗ ngồi, vỗ tay hết đợt này đến đợt khác, một lớp sóng vượt qua một lớp sóng.
Ngày mai chính là tân niên, Quân Khu Bạch Hổ lựa chọn một ngày trước tiên, tập hợp ba trăm danh tinh nhuệ can sự của ba cái binh đoàn tại đây trong đại sảnh nghị sự hoa lệ mở ra tiệc tối liên hoan mỗi năm một lần.
Phóng tầm mắt nhìn lại, trên chỗ ngồi mọi người mặc quân phục xanh biển của Quân Khu Bạch Hổ, quân mũ chỉnh tề có trật tự đặt ở bên tay trái, dáng ngồi mỗi người đều có bài bản hẳn hoi, kiên quyết vô cùng, vừa thấy liền biết đây là quân nhân mới có tố chất huấn luyện có thể bảo trì ra dáng vẻ.
Đương nhiên, liên hoan long trọng này sẽ không đơn giản chỉ là phương diện diễn xuất có văn nghệ giải trí, cùng nhau còn kèm theo ‘ văn ’ đấu giữa ba cái binh đoàn.
Mỗi một hồi biểu diễn qua đi đều sẽ cắm vào một hồi đánh giá của ba binh đoàn, có tỷ thí thương pháp, có tỷ thí nhãn lực, có tỷ thí sức phán đoán, binh đoàn nào thắng được liền sẽ tương ứng đội ngũ binh đoàn càng thêm ba phần, cho đến khi liên hoan kết thúc, người thắng sẽ đạt được danh tiếng binh đoàn văn nghệ ưu tú tốt nhất của năm.
“Thế nào, thế nào? Bây giờ tình huống làm sao?”
Một nữ binh phục vụ của binh đoàn thứ ba thở hổn hển chạy tới hậu trường binh đoàn thứ ba khu ‘ chuẩn bị chiến tranh ’. “Bây giờ…… Bây giờ binh đoàn thứ ba chúng ta cùng binh đoàn thứ nhất bảo trì điểm ngang hàng, các đứng 15 phân, binh đoàn thứ hai trước mắt 13 phân, cho nên……”
“Cho nên……” động tác mọi người nhất trí đem ánh mắt nhìn về phía Tuyết Vi ngồi ở trước đài hoá trang ‘ chuẩn bị chiến tranh ’.
“Tiểu vi, đây là so đấu hạng nhất cuối cùng, cho nên thành hay bại liền xem cô, cô nhất định phải bắt lấy trận thi đấu này, thay binh đoàn thứ ba chúng ta mở mày mở mặt!” Nữ binh nói chuyện kêu Mạc Nhã Như, xem như một nữ binh của binh đoàn thứ ba cùng Tuyết Vi đi Gần đây.
“ừm. Tôi, tôi tận lực…… Ha hả……” Tuyết Vi cười có lệ, đầu gục xuống trong khoảnh khắc, cô bất đắc dĩ nổi lên cái xem thường.
Trời biết, kế tiếp cô muốn tỷ thí chính là cái gì?
Là chọn người đẹp!
Chọn người đẹp! !
Mặc cho ai sẽ nghĩ liên hoan Quân Khu Bạch Hổ sẽ có so đấu chọn người đẹp?!
Nửa tháng trước bên trong mỗi binh đoàn cũng đã tuyển chọn ra hoa khôi binh đoàn, không thể nghi ngờ, Tuyết Vi có siêu cao số phiếu được chọn hoa khôi binh đoàn của binh đoàn thứ ba, kết quả đã bị đưa đến liên hoan quân khu tranh cử hoa khôi quân đội.
“Các vị, một vòng so đấu cuối cùng lập tức bắt đầu, thỉnh các vị chuẩn bị tốt lên đài.” Điều hành viên trong hậu trường hô to một tiếng.
Hoa khôi binh đoàn của Ba binh đoàn mặc đủ loại kiểu dáng lễ phục bước nhanh đi lên đài.
“Tuyết Vi, cố lên!!!” Mạc Nhã Như khẩn trương cổ vũ cho cô.
Còn lại mấy nữ binh Lợi Mã binh đoàn thứ ba lộ ra vẻ mặt khinh thường.
“An tĩnh, tôi nhớ rõ hoa khôi binh đoàn của binh đoàn thứ ba các người mỗi lần không đều phải là cô sao? Làm sao…… Kêu một nữ binh mới tới thế thân?” Lúc này, một nữ binh mặc quân phục binh đoàn thứ nhất chậm rãi đi tới khu vực binh đoàn thứ ba.
“Trường Giang sóng sau đè sóng trước, đây là khẳng định.”
“A, kỳ thật, tôi xem binh đoàn các người tiến cử đi lên hoa khôi binh đoàn cũng bất quá như thế sao, tổng cảm thấy ánh mắt nam binh của binh đoàn thứ ba các người thật chẳng ra gì.”
“Ai nói không phải đâu? Đến lúc đó, tôi liền chờ xem cô thua làm sao.”
Nói đến đây.
Vẻ mặt Mạc Nhã Như khó chịu nhăn mày: “Tôi nói an tĩnh, bây giờ Tuyết Vi đại biểu chính là binh đoàn thứ ba chúng ta xuất chiến, cô có thể buông chút thành kiến hay không, nhất trí đối ngoại??”
“Nha, đồng chí, cô đừng kích động, cái gì đối ngoại hay không đối ngoại, chúng ta đều là người Quân Khu Bạch Hổ. Bất quá…… Tôi thật ra có thể đánh cuộc với cô, cuối cùng thắng…… Nhất định sẽ là Lam Tương của binh đoàn thứ nhất chúng tôi, cô tin hay không?” Nữ binh binh đoàn thứ nhất nói cho hết lời, mọi người cùng nhìn về phía chỗ lên đài ……
Chỉ thấy, một cô gái mặc lễ phục dạ hội màu lam tóc dài an tĩnh đứng ở nơi đó. Cô có một khuôn mặt nhỏ mộc mạc trang phục nhàn nhạt, một đầu tóc dài đen nhánh đến bên hông, giống như cờ chiêu hồn làm người vui sướng. Ngũ quan càng lộ ra vài phần tiên khí, mười phần chọc người trìu mến. Chỉ là đứng ở nơi đó bất động, toàn bộ thế giới đều muốn trở nên an tĩnh xuống, có thể thấy được khí chất cô gái này có bao nhiêu xuất chúng.
Chọc Tuyết Vi tức giận đem chăn với anh ném qua đi: “Lễ vật không có!! Anh cút đi!! Lăn!!!” Xoay người xuống giường, cô thô lỗ đẩy Hoàng Phủ Minh ra sảnh ……
Phòng khách hoa lệ.
Hoàng Phủ Minh nằm nghiêng ở trên sô pha, ngưng thần nhìn một cái hộp ở trong lòng ngực.
Bên trong, chính là một con ngựa Xích Thố bằng thủy tinh, nhưng đã vỡ nát không thành bộ dáng.
Đây là lễ vật Tuyết Vi muốn tặng cho anh, nề hà, Tuyết Phỉ Nhi đẩy như vậy, ngựa thủy tinh liền rơi ngã nát……
‘'Lễ vật của anh bây giờ đã biến thành rác, anh còn muốn sao? ’
‘ muốn. ’
‘ này còn muốn sao?? Làm sao muốn, ném đi. ’
‘ như vậy sao được? Cô keo kiệt như vậy, thật vất vả mới hào phóng một hồi, tôi đương nhiên muốn lấy lại lưu làm kỷ niệm. ’
‘ anh!!! Anh mới keo kiệt đó. Tùy tiện anh, tôi muốn nghỉ ngơi!! ’
Cứ như vậy, Hoàng Phủ Minh đem cái lễ vật này đã không còn hình dáng mang theo trở về……
“Nhị thiếu gia, xin hỏi, ngài có cái gì phân phó?” Lạc quản gia chậm rãi đi vào trong phòng khách.
Anh hơi mỉm cười: “Đi, tìm một thợ thủ công, kêu anh ta đem cái này sửa cho tôi.”
Lạc quản gia nghi hoặc tiếp nhận hộp vừa thấy……
“Nhị thiếu gia, này, đây là thủy tinh hả???? Đều đã vỡ thành như vậy, làm sao sửa chữa?”
“Vậy muốn xem ông tìm người có năng lực.” Nói xong, Hoàng Phủ Minh xoay người một cái, mỉm cười ngồi dậy: “Dù sao ai có thể sửa tốt, liền có trọng thưởng, sửa không tốt, ông liền chờ bị phạt.”
Dù cho Hoàng Phủ Minh ban bố mệnh lệnh làm khó người như vậy.
Nhưng Lạc quản gia vẫn cảm giác đến, thiếu gia nhà mình đang nói giỡn, nếu không cũng sẽ không vừa cười, vừa nói ra lời như vậy rồi. Ông chính là thật lâu cũng chưa nhìn thấy qua Hoàng Phủ Minh có tâm tình như vậy.
“Vâng, nhị thiếu gia, lão nô tận lực suy nghĩ biện pháp.” Lạc quản gia ôm hộp rời đi.
Vừa đi ra cửa, mắt ông nghi hoặc nhìn ngựa thủy tinh trong lòng ngực: “Thật là khó có được nhị thiếu gia để ý một thứ như vậy, xem ra tôi cần thiết phải thỏa mãn nhị thiếu gia mới được!”
*
Lần này Tuyết Phỉ Nhi té từ thang lầu lăn xuống tới, lăn một vòng, nhưng ngã một chút đều không nhẹ. Cẳng chân, xương sườn có bao nhiêu chỗ nứt xương không Nói, màn đêm buông xuống đã bị người Nhà họ Hoàng Phủ đưa tới xe cứu thương đưa đi bệnh viện trị liệu, khả năng trong khoảng thời gian ngắn đều đừng nghĩ xuất viện.
Chuyện này đối với Tuyết Vi mà nói không thể nghi ngờ là tin tức tốt, ít nhất, trong khoảng thời gian ngắn cô đều không cần lo lắng đề phòng Chị hai ác độc này sử dụng cái quỷ kế gì hãm hại mình.
Quân Khu Bạch Hổ.
Khu tổng căn cứ Quân Khu Bạch Hổ diện tích hơn vạn mẫu, chiếc xe nối liền không dứt. Ở giữa, trong đại sảnh nghị sự xanh vàng rực rỡ, không còn chỗ ngồi, vỗ tay hết đợt này đến đợt khác, một lớp sóng vượt qua một lớp sóng.
Ngày mai chính là tân niên, Quân Khu Bạch Hổ lựa chọn một ngày trước tiên, tập hợp ba trăm danh tinh nhuệ can sự của ba cái binh đoàn tại đây trong đại sảnh nghị sự hoa lệ mở ra tiệc tối liên hoan mỗi năm một lần.
Phóng tầm mắt nhìn lại, trên chỗ ngồi mọi người mặc quân phục xanh biển của Quân Khu Bạch Hổ, quân mũ chỉnh tề có trật tự đặt ở bên tay trái, dáng ngồi mỗi người đều có bài bản hẳn hoi, kiên quyết vô cùng, vừa thấy liền biết đây là quân nhân mới có tố chất huấn luyện có thể bảo trì ra dáng vẻ.
Đương nhiên, liên hoan long trọng này sẽ không đơn giản chỉ là phương diện diễn xuất có văn nghệ giải trí, cùng nhau còn kèm theo ‘ văn ’ đấu giữa ba cái binh đoàn.
Mỗi một hồi biểu diễn qua đi đều sẽ cắm vào một hồi đánh giá của ba binh đoàn, có tỷ thí thương pháp, có tỷ thí nhãn lực, có tỷ thí sức phán đoán, binh đoàn nào thắng được liền sẽ tương ứng đội ngũ binh đoàn càng thêm ba phần, cho đến khi liên hoan kết thúc, người thắng sẽ đạt được danh tiếng binh đoàn văn nghệ ưu tú tốt nhất của năm.
“Thế nào, thế nào? Bây giờ tình huống làm sao?”
Một nữ binh phục vụ của binh đoàn thứ ba thở hổn hển chạy tới hậu trường binh đoàn thứ ba khu ‘ chuẩn bị chiến tranh ’. “Bây giờ…… Bây giờ binh đoàn thứ ba chúng ta cùng binh đoàn thứ nhất bảo trì điểm ngang hàng, các đứng 15 phân, binh đoàn thứ hai trước mắt 13 phân, cho nên……”
“Cho nên……” động tác mọi người nhất trí đem ánh mắt nhìn về phía Tuyết Vi ngồi ở trước đài hoá trang ‘ chuẩn bị chiến tranh ’.
“Tiểu vi, đây là so đấu hạng nhất cuối cùng, cho nên thành hay bại liền xem cô, cô nhất định phải bắt lấy trận thi đấu này, thay binh đoàn thứ ba chúng ta mở mày mở mặt!” Nữ binh nói chuyện kêu Mạc Nhã Như, xem như một nữ binh của binh đoàn thứ ba cùng Tuyết Vi đi Gần đây.
“ừm. Tôi, tôi tận lực…… Ha hả……” Tuyết Vi cười có lệ, đầu gục xuống trong khoảnh khắc, cô bất đắc dĩ nổi lên cái xem thường.
Trời biết, kế tiếp cô muốn tỷ thí chính là cái gì?
Là chọn người đẹp!
Chọn người đẹp! !
Mặc cho ai sẽ nghĩ liên hoan Quân Khu Bạch Hổ sẽ có so đấu chọn người đẹp?!
Nửa tháng trước bên trong mỗi binh đoàn cũng đã tuyển chọn ra hoa khôi binh đoàn, không thể nghi ngờ, Tuyết Vi có siêu cao số phiếu được chọn hoa khôi binh đoàn của binh đoàn thứ ba, kết quả đã bị đưa đến liên hoan quân khu tranh cử hoa khôi quân đội.
“Các vị, một vòng so đấu cuối cùng lập tức bắt đầu, thỉnh các vị chuẩn bị tốt lên đài.” Điều hành viên trong hậu trường hô to một tiếng.
Hoa khôi binh đoàn của Ba binh đoàn mặc đủ loại kiểu dáng lễ phục bước nhanh đi lên đài.
“Tuyết Vi, cố lên!!!” Mạc Nhã Như khẩn trương cổ vũ cho cô.
Còn lại mấy nữ binh Lợi Mã binh đoàn thứ ba lộ ra vẻ mặt khinh thường.
“An tĩnh, tôi nhớ rõ hoa khôi binh đoàn của binh đoàn thứ ba các người mỗi lần không đều phải là cô sao? Làm sao…… Kêu một nữ binh mới tới thế thân?” Lúc này, một nữ binh mặc quân phục binh đoàn thứ nhất chậm rãi đi tới khu vực binh đoàn thứ ba.
“Trường Giang sóng sau đè sóng trước, đây là khẳng định.”
“A, kỳ thật, tôi xem binh đoàn các người tiến cử đi lên hoa khôi binh đoàn cũng bất quá như thế sao, tổng cảm thấy ánh mắt nam binh của binh đoàn thứ ba các người thật chẳng ra gì.”
“Ai nói không phải đâu? Đến lúc đó, tôi liền chờ xem cô thua làm sao.”
Nói đến đây.
Vẻ mặt Mạc Nhã Như khó chịu nhăn mày: “Tôi nói an tĩnh, bây giờ Tuyết Vi đại biểu chính là binh đoàn thứ ba chúng ta xuất chiến, cô có thể buông chút thành kiến hay không, nhất trí đối ngoại??”
“Nha, đồng chí, cô đừng kích động, cái gì đối ngoại hay không đối ngoại, chúng ta đều là người Quân Khu Bạch Hổ. Bất quá…… Tôi thật ra có thể đánh cuộc với cô, cuối cùng thắng…… Nhất định sẽ là Lam Tương của binh đoàn thứ nhất chúng tôi, cô tin hay không?” Nữ binh binh đoàn thứ nhất nói cho hết lời, mọi người cùng nhìn về phía chỗ lên đài ……
Chỉ thấy, một cô gái mặc lễ phục dạ hội màu lam tóc dài an tĩnh đứng ở nơi đó. Cô có một khuôn mặt nhỏ mộc mạc trang phục nhàn nhạt, một đầu tóc dài đen nhánh đến bên hông, giống như cờ chiêu hồn làm người vui sướng. Ngũ quan càng lộ ra vài phần tiên khí, mười phần chọc người trìu mến. Chỉ là đứng ở nơi đó bất động, toàn bộ thế giới đều muốn trở nên an tĩnh xuống, có thể thấy được khí chất cô gái này có bao nhiêu xuất chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.