Chương 411: Một nhà ba người đi chơi
Tề Thành Côn
01/11/2019
Editor: Thơ Thơ
‘ vì sao nha, mommy? ’
‘ nếu Miêu Miêu không làm như vậy, nói không chừng, về sau sẽ có chị xinh đẹp khác làm mommy mới của con, Miêu Miêu cũng không muốn mẹ rời đi đúng không? ’
‘ vâng, Miêu Miêu không cần mommy mới, Miêu Miêu chỉ cần một mình mommy.’
‘ ngoan, mau đi đi. Daddy của con hẳn là thực mau sẽ ra tới. ’
‘ nga……’ ngày đưa tiễn Miêu Miêu, Tuyết Vi nhìn như không có việc gì, nhưng đợi Miêu Miêu thật sự bị Hoàng Phủ Minh mang đi, mẹ này coi con như mạng rơi lệ.
Từ ngày sinh ra Miêu Miêu, đôi mẹ con này chưa từng tách ra, cô sớm thành thói quen cùng con gái ngốc manh làm bạn ở bên người. Hiện giờ, rời một lát, cô thật sự có chút không quen.
‘ Chị Vi Vi, nếu chị luyến tiếc Miêu Miêu như vậy, vì sao không trực tiếp mang theo Miêu Miêu đi tìm anh rể nhận nhau? ’ Ly Tiểu Tiểu thực khó hiểu, vì sao Tuyết Vi muốn tự mình chuốc lấy cực khổ như thế, rõ ràng luyến tiếc, còn cố tình muốn làm bộ cùng Miêu Miêu không quen biết.
‘ Tiểu Tiểu, em biết vì sao chị ở tiệc rượu đầy tháng của con trai Tuyết Khả Duy, muốn xuất ra cái chai formalin kia không? ’ Tuyết Vi xoa xoa nước mắt nơi khóe mắt, nhàn nhạt hỏi lại.
‘ chị muốn để bọn họ cho rằng năm đó chị thật sự bởi vì khó sinh, không có sinh ra đứa trẻ? ’
‘ Đúng!! Kẻ thù của chị, nhất định không cho phép con của Minh tồn tại trên thế giới này. Nhưng, chị cần thiết phải cho con của chị một cái gia đình hoàn hoàn chỉnh chỉnh. Cũng chỉ có dùng biện pháp như vậy, mới có thể kêu người một nhà chúng ta quang minh chính đại đoàn tụ ở trước mắt đám hỗn đản kia. ’
Đây là ý niệm của Tuyết Vi cho tới nay.
Từ thời khắc mang thai, cô liền nói qua, cô cần thiết cho đứa nhỏ này một gia đình hạnh phúc, bình thường. Quyết không thể giống với cô, lúc tuổi nhỏ không có cha, cha tìm về, lại cảm thụ không được tình thương của cha!!
‘ vậy sao chị không cùng anh rể ăn ngay nói thật? ’
‘ đầu tiên, nếu muốn lừa gạt kẻ thù, trước hết cần lừa gạt người một nhà; thứ hai, chị cũng muốn mượn Miêu Miêu, ‘ trừng phạt ’ Hoàng Phủ Minh một chút, cho anh biết, biết cái gì kêu là hết đường chối cãi. Thứ ba……’
‘Thứ ba? ’
‘ đến nỗi Thứ ba ……’ ánh sáng ở trong mắt phượng Tuyết Vi dần dần tối sầm xuống: ‘ Minh hiển nhiên là người đàn ông đáng giá dựa vào, chính là, chị thật sự không xác định anh ta sẽ là một người cha đủ tư cách hay không, cho nên……’
‘ em liền thử nghĩ một chút, thái độ anh đối với một đứa trẻ không phải con ruột? ’
‘ ừ. Nếu anh ta có thể đối với một đứa con gái không phải con ruột đều có thể vô cùng tốt; thì huống chi là con ruột chứ? Nếu, anh làm không được, như vậy chị tình nguyện vĩnh viễn không để anh ta cùng con của chị tương nhận. Như vậy ít nhất, con của chị sẽ không đi con đường xưa của chị……’
Hay là câu nói kia……
Nếu Tuyết Vi biết bộ dáng mình vẫn luôn chờ đợi cha, cô thật nguyện chuyện đời này đều không cùng Tuyết Vĩ Quốc tương nhận, như vậy……
Mẹ cũng không phải chết!
Ký ức kéo về.
Tuyết Vi nhịn không được lộ ra một nụ cười tuệ tâm.
Cô thật sự không nghĩ tới, Hoàng Phủ Minh có thể lấy thời gian nhanh như vậy liền cho cô một phần kết thúc vừa lòng.
‘anh gọi em qua tới Nói riêng, chỉ là không muốn thương tổn Miêu Miêu mà thôi. Kỳ thật, đứa nhỏ này là mấy ngày hôm trước anh gặp được ở trên đường. Vài lần anh muốn nói cho cô bé, anh cũng không phải ba ba của bé, nhưng mỗi lần nói đến vấn đề này, cô bé đều sẽ thương tâm. Cho nên, anh không muốn trước mặt bé nói đề tài này với em. ’
‘anh quyết định…… Từ hôm nay trở đi! Chính thức thu dưỡng Miêu Miêu làm con gái của anh. ’
Nhìn lại lời Hoàng Phủ Minh Nói ở thư phòng, là một chứng minh anh là một người cha đủ tư cách.
Biết được cảm thụ của con gái, lại dứt khoát kiên quyết tuyên thệ thu dưỡng Miêu Miêu như vậy, anh không biết chân tướng còn thương Miêu Miêu như thế, nếu đã biết, về sau Miêu Miêu nhất định sẽ vô cùng! vô cùng hạnh phúc!
“Bảo bối, mấy ngày nay mommy không bồi ở bên cạnh con, mommy thật sự rất khổ sở. Chính là kẻ thù quá mức xảo trá, mommy thật sự không đành lòng nhìn đến con trở thành công cụ bị bọn họ lợi dụng. Nhưng……”
“Từ hôm nay trở đi, một nhà chúng ta liền có thể quang minh chính đại ở bên nhau, hơn nữa những người xấu đó cũng sẽ không nghĩ đến con chính là con gái ruột của daddy và mommy ……” Nhẹ giọng nỉ non, Tuyết Vi mỉm cười nhắm lại hai tròng mắt……
Hôm sau.
mưa nhỏ đêm qua cũng không có kéo dài cho tới hôm nay, hoàng thành bị nước mưa rửa sạch dường như rực rỡ hẳn lên.
Nhiều đóa mây trắng trên không trung xanh thẳm, mặt trời loá mắt không nóng không lạnh, vừa thấy liền biết là thời tiết rất tốt để đi chơi.
“Wow…… Mau xem!! Mau xem!! Bên kia! Bên kia!!!” Trong công viên trò chơi Disney Thành lập ở ngoài thành hoàng thành, dù không phải thứ bảy, ngày chen chúc, lưu lượng khách lại chơi cũng không phải rất ít. Chỗ chơi xe đụng, một thiếu nữ không biết nhìn thấy gì, kích động chỉ vào chỗ cửa.
Các bạn nhỏ bên cạnh cô lập tức theo ngón tay cô chỉ liền nhìn qua ……
“Wow…… nam kia thật soái, thật cao.”
“cô gái bên người cũng không kém. Chủ yếu chính là…… Đứa bé kia……!!!”
Chỉ thấy, một nhà ba người Hoàng Phủ Minh chậm rãi từ chỗ gởi xe đi vào.
Anh anh khí bức người, soái khí tuấn lãng vốn chính là tiêu điểm vạn chúng chú mục, hiện nay, Tuyết Vi xinh đẹp cao gầy, trong công viên trò chơi càng là một đạo lượng lệ phong cảnh tuyến.
Đương nhiên……
Từ xưa chính là mỹ nữ xứng soái ca, cái này cũng không có gì hiếm lạ. Nếu tay soái ca vạn chúng chú mục này dắt một tuyệt thế mỹ nữ, trong lòng ngực ôm một bảo bối siêu cấp manh manh, đã có thể nói cách khác.
Hôm nay Miêu Miêu được Tuyết Vi trang điểm thành một vị tiểu công chúa đáng yêu, một đầu tóc dài đen nhánh chải lên hai bím tóc cao cao, mái bằng càng sấn ra cô đáng yêu, một thân váy phấn hồng là thấy thế nào manh làm sao.
Nhà ba người tụ tập ở bên nhau, vô luận đến nơi nào đều loá mắt, lóe sáng như vậy.
“Daddy thật là lợi hại nha, mommy đều phải bị daddy đâm phiên, hì hì……” Tiểu gia hỏa vẻ mặt sùng bái ôm cánh tay Hoàng Phủ Minh, khuôn mặt nhỏ cười như đóa hoa.
Tuyết Vi một bên đang xem xem, lập tức hung tợn cho anh một cái xem thường.
Nhớ tới cảnh tượng vừa mới chơi trò đụng xe cô liền cảm thấy tức.
Mọi người đã nói, hôm nay là tới bồi Miêu Miêu chơi, nhưng mà Hoàng Phủ Minh đáng chết này chơi, chơi liền nghiêm túc, luôn lái xe không ngừng đâm xe cô, một chút đều không có phân tình đáng nói. Bây giờ, ngũ tạng lục phủ của Tuyết Vi bị đâm đều đau đây.
“Miêu Miêu, kế tiếp muốn chơi cái gì?” Hoàng Phủ Minh hoàn toàn xem nhẹ vẻ mặt Tuyết Vi bất mãn, ôn nhu dò hỏi tiểu gia hỏa trong lòng ngực.
“hả? Miêu Miêu muốn chơi cái đó!!!” Tay nhỏ chỉ, chỉ vào một trò chơi to lớn cách đó không xa.
Hoàng Phủ Minh ngay cả do dự đều không có do dự liền gật gật đầu: “được…… Chúng ta đi chơi.”
“Chơi cái rắm a. Tàu lượn siêu tốc không cho phép người bạn nhỏ dưới bảy tuổi chơi, anh có thường thức hay không?” Tuyết Vi một phen kéo lấy tay anh.
‘ vì sao nha, mommy? ’
‘ nếu Miêu Miêu không làm như vậy, nói không chừng, về sau sẽ có chị xinh đẹp khác làm mommy mới của con, Miêu Miêu cũng không muốn mẹ rời đi đúng không? ’
‘ vâng, Miêu Miêu không cần mommy mới, Miêu Miêu chỉ cần một mình mommy.’
‘ ngoan, mau đi đi. Daddy của con hẳn là thực mau sẽ ra tới. ’
‘ nga……’ ngày đưa tiễn Miêu Miêu, Tuyết Vi nhìn như không có việc gì, nhưng đợi Miêu Miêu thật sự bị Hoàng Phủ Minh mang đi, mẹ này coi con như mạng rơi lệ.
Từ ngày sinh ra Miêu Miêu, đôi mẹ con này chưa từng tách ra, cô sớm thành thói quen cùng con gái ngốc manh làm bạn ở bên người. Hiện giờ, rời một lát, cô thật sự có chút không quen.
‘ Chị Vi Vi, nếu chị luyến tiếc Miêu Miêu như vậy, vì sao không trực tiếp mang theo Miêu Miêu đi tìm anh rể nhận nhau? ’ Ly Tiểu Tiểu thực khó hiểu, vì sao Tuyết Vi muốn tự mình chuốc lấy cực khổ như thế, rõ ràng luyến tiếc, còn cố tình muốn làm bộ cùng Miêu Miêu không quen biết.
‘ Tiểu Tiểu, em biết vì sao chị ở tiệc rượu đầy tháng của con trai Tuyết Khả Duy, muốn xuất ra cái chai formalin kia không? ’ Tuyết Vi xoa xoa nước mắt nơi khóe mắt, nhàn nhạt hỏi lại.
‘ chị muốn để bọn họ cho rằng năm đó chị thật sự bởi vì khó sinh, không có sinh ra đứa trẻ? ’
‘ Đúng!! Kẻ thù của chị, nhất định không cho phép con của Minh tồn tại trên thế giới này. Nhưng, chị cần thiết phải cho con của chị một cái gia đình hoàn hoàn chỉnh chỉnh. Cũng chỉ có dùng biện pháp như vậy, mới có thể kêu người một nhà chúng ta quang minh chính đại đoàn tụ ở trước mắt đám hỗn đản kia. ’
Đây là ý niệm của Tuyết Vi cho tới nay.
Từ thời khắc mang thai, cô liền nói qua, cô cần thiết cho đứa nhỏ này một gia đình hạnh phúc, bình thường. Quyết không thể giống với cô, lúc tuổi nhỏ không có cha, cha tìm về, lại cảm thụ không được tình thương của cha!!
‘ vậy sao chị không cùng anh rể ăn ngay nói thật? ’
‘ đầu tiên, nếu muốn lừa gạt kẻ thù, trước hết cần lừa gạt người một nhà; thứ hai, chị cũng muốn mượn Miêu Miêu, ‘ trừng phạt ’ Hoàng Phủ Minh một chút, cho anh biết, biết cái gì kêu là hết đường chối cãi. Thứ ba……’
‘Thứ ba? ’
‘ đến nỗi Thứ ba ……’ ánh sáng ở trong mắt phượng Tuyết Vi dần dần tối sầm xuống: ‘ Minh hiển nhiên là người đàn ông đáng giá dựa vào, chính là, chị thật sự không xác định anh ta sẽ là một người cha đủ tư cách hay không, cho nên……’
‘ em liền thử nghĩ một chút, thái độ anh đối với một đứa trẻ không phải con ruột? ’
‘ ừ. Nếu anh ta có thể đối với một đứa con gái không phải con ruột đều có thể vô cùng tốt; thì huống chi là con ruột chứ? Nếu, anh làm không được, như vậy chị tình nguyện vĩnh viễn không để anh ta cùng con của chị tương nhận. Như vậy ít nhất, con của chị sẽ không đi con đường xưa của chị……’
Hay là câu nói kia……
Nếu Tuyết Vi biết bộ dáng mình vẫn luôn chờ đợi cha, cô thật nguyện chuyện đời này đều không cùng Tuyết Vĩ Quốc tương nhận, như vậy……
Mẹ cũng không phải chết!
Ký ức kéo về.
Tuyết Vi nhịn không được lộ ra một nụ cười tuệ tâm.
Cô thật sự không nghĩ tới, Hoàng Phủ Minh có thể lấy thời gian nhanh như vậy liền cho cô một phần kết thúc vừa lòng.
‘anh gọi em qua tới Nói riêng, chỉ là không muốn thương tổn Miêu Miêu mà thôi. Kỳ thật, đứa nhỏ này là mấy ngày hôm trước anh gặp được ở trên đường. Vài lần anh muốn nói cho cô bé, anh cũng không phải ba ba của bé, nhưng mỗi lần nói đến vấn đề này, cô bé đều sẽ thương tâm. Cho nên, anh không muốn trước mặt bé nói đề tài này với em. ’
‘anh quyết định…… Từ hôm nay trở đi! Chính thức thu dưỡng Miêu Miêu làm con gái của anh. ’
Nhìn lại lời Hoàng Phủ Minh Nói ở thư phòng, là một chứng minh anh là một người cha đủ tư cách.
Biết được cảm thụ của con gái, lại dứt khoát kiên quyết tuyên thệ thu dưỡng Miêu Miêu như vậy, anh không biết chân tướng còn thương Miêu Miêu như thế, nếu đã biết, về sau Miêu Miêu nhất định sẽ vô cùng! vô cùng hạnh phúc!
“Bảo bối, mấy ngày nay mommy không bồi ở bên cạnh con, mommy thật sự rất khổ sở. Chính là kẻ thù quá mức xảo trá, mommy thật sự không đành lòng nhìn đến con trở thành công cụ bị bọn họ lợi dụng. Nhưng……”
“Từ hôm nay trở đi, một nhà chúng ta liền có thể quang minh chính đại ở bên nhau, hơn nữa những người xấu đó cũng sẽ không nghĩ đến con chính là con gái ruột của daddy và mommy ……” Nhẹ giọng nỉ non, Tuyết Vi mỉm cười nhắm lại hai tròng mắt……
Hôm sau.
mưa nhỏ đêm qua cũng không có kéo dài cho tới hôm nay, hoàng thành bị nước mưa rửa sạch dường như rực rỡ hẳn lên.
Nhiều đóa mây trắng trên không trung xanh thẳm, mặt trời loá mắt không nóng không lạnh, vừa thấy liền biết là thời tiết rất tốt để đi chơi.
“Wow…… Mau xem!! Mau xem!! Bên kia! Bên kia!!!” Trong công viên trò chơi Disney Thành lập ở ngoài thành hoàng thành, dù không phải thứ bảy, ngày chen chúc, lưu lượng khách lại chơi cũng không phải rất ít. Chỗ chơi xe đụng, một thiếu nữ không biết nhìn thấy gì, kích động chỉ vào chỗ cửa.
Các bạn nhỏ bên cạnh cô lập tức theo ngón tay cô chỉ liền nhìn qua ……
“Wow…… nam kia thật soái, thật cao.”
“cô gái bên người cũng không kém. Chủ yếu chính là…… Đứa bé kia……!!!”
Chỉ thấy, một nhà ba người Hoàng Phủ Minh chậm rãi từ chỗ gởi xe đi vào.
Anh anh khí bức người, soái khí tuấn lãng vốn chính là tiêu điểm vạn chúng chú mục, hiện nay, Tuyết Vi xinh đẹp cao gầy, trong công viên trò chơi càng là một đạo lượng lệ phong cảnh tuyến.
Đương nhiên……
Từ xưa chính là mỹ nữ xứng soái ca, cái này cũng không có gì hiếm lạ. Nếu tay soái ca vạn chúng chú mục này dắt một tuyệt thế mỹ nữ, trong lòng ngực ôm một bảo bối siêu cấp manh manh, đã có thể nói cách khác.
Hôm nay Miêu Miêu được Tuyết Vi trang điểm thành một vị tiểu công chúa đáng yêu, một đầu tóc dài đen nhánh chải lên hai bím tóc cao cao, mái bằng càng sấn ra cô đáng yêu, một thân váy phấn hồng là thấy thế nào manh làm sao.
Nhà ba người tụ tập ở bên nhau, vô luận đến nơi nào đều loá mắt, lóe sáng như vậy.
“Daddy thật là lợi hại nha, mommy đều phải bị daddy đâm phiên, hì hì……” Tiểu gia hỏa vẻ mặt sùng bái ôm cánh tay Hoàng Phủ Minh, khuôn mặt nhỏ cười như đóa hoa.
Tuyết Vi một bên đang xem xem, lập tức hung tợn cho anh một cái xem thường.
Nhớ tới cảnh tượng vừa mới chơi trò đụng xe cô liền cảm thấy tức.
Mọi người đã nói, hôm nay là tới bồi Miêu Miêu chơi, nhưng mà Hoàng Phủ Minh đáng chết này chơi, chơi liền nghiêm túc, luôn lái xe không ngừng đâm xe cô, một chút đều không có phân tình đáng nói. Bây giờ, ngũ tạng lục phủ của Tuyết Vi bị đâm đều đau đây.
“Miêu Miêu, kế tiếp muốn chơi cái gì?” Hoàng Phủ Minh hoàn toàn xem nhẹ vẻ mặt Tuyết Vi bất mãn, ôn nhu dò hỏi tiểu gia hỏa trong lòng ngực.
“hả? Miêu Miêu muốn chơi cái đó!!!” Tay nhỏ chỉ, chỉ vào một trò chơi to lớn cách đó không xa.
Hoàng Phủ Minh ngay cả do dự đều không có do dự liền gật gật đầu: “được…… Chúng ta đi chơi.”
“Chơi cái rắm a. Tàu lượn siêu tốc không cho phép người bạn nhỏ dưới bảy tuổi chơi, anh có thường thức hay không?” Tuyết Vi một phen kéo lấy tay anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.