Chương 23: Muốn cô chiếu cố người bệnh là Hoàng Phủ Minh
Tề Thành Côn
01/09/2018
Editor: Thơ Thơ
Như vậy vận mệnh đôi mẹ con này sẽ càng thêm thê thảm, sẽ hoàn toàn trở thành kẻ thù của Nhà họ Tuyết, cũng đừng mong thấy được ánh mặt trời!!
“vậy…… Tiểu thư, cô cũng không cần phải chủ động nhắc nhở Tuyết Phỉ Nhi cẩn thận vấn đề kiểm tra sức khoẻ đi?” Ninh Ninh nói toạc ra huyền cơ.
Trong nháy mắt hai tròng mắt Tuyết Vi tối sầm xuống ……
“Tiểu thư, nói một hồi, kỳ thật…… Chính yếu là, cô không muốn gả cho Hoàng Phủ Quân Trường, lại không thể chủ động cự tuyệt hôn sự này, cho nên…… Chỉ có thể lưu lại Tuyết Phỉ Nhi để kéo dài hôn kỳ, là thế này chứ?”
Trầm mặc.
Vẫn là câu nói kia, trong nhà này hiểu biết cô nhất chính là Ninh Ninh.
Gả cho một người đàn ông chưa từng gặp mặt lại không có cảm tình, cô…… Tựa hồ thật sự làm không được……
Cứ việc, người đàn ông này là ánh rạng đông duy nhất có thể thay đổi vận mệnh của cô ……
Lúc buổi chiều, người hầu của Nhà họ Hoàng Phủ mang theo hai chị em của nhà họ Tuyết đi bệnh viện tư nhân của nhà họ Tuyết nghiệm thân trước, toàn bộ quá trình nghiệm thân Tuyết Vi đều vẫn duy trì thái độ cười lạnh. Thotho_
Đối với cô mà nói, nghiệm thân như vậy giống như một hồi vũ nhục, cũng tượng trưng cho địa vị hèn mọn.
Tuy nói Hoàng Phủ Minh không có tai tiếng, nhưng cô thật không tin Hoàng Phủ Minh là người đến bây giờ cũng không có một người phụ nữ nào, vẫn là một xử nam sạch sẽ sao? Nếu không phải xử nam thì có tư cách gì yêu cầu vợ tương lai là xử nữ?
Có lẽ, đây là bất bình đẳng giữa nam và nữ, cũng là do địa vị cách xa đi!
Kết quả nghiệm thân cần vài ngày sau mới có thể ra tới, đến lúc đó sẽ có chuyên gia tự mình đưa đi Nhà họ Hoàng Phủ.
Đến nỗi thời gian mấy ngày nay, cô tin tưởng đủ để cho Tuyết Phỉ Nhi thay đổi kết quả ‘ nghiệm thân ’ ……
Mấy ngày sau, Quân khu Bạch Hổ, bộ phận chữa bệnh của binh đoàn thứ ba.
Hành lang bệnh viện tràn ngập mùi nước khử trùng, Tuyết Vi mặc một bộ y phục y tá thuần trắng, tóc dài đen nhánh ở dưới mũ y tá, mang ra vẻ phong tình khác.
Một dung nhan xinh đẹp không dùng bất luận phấn son gì, cứ việc như thế, khí chất của cô như cũ hấp dẫn không ít đàn ông ghé mắt.
“Tuyết Vi, sớm.”
“Sớm.” Tươi cười thanh nhã lộ ra vài phần lạnh nhạt. Thotho_
Nam bác sĩ tiếp đón cô chỉ nghe được một tiếng ‘ sớm ’, liền cười trộm nửa ngày.
“Hừ, bây giờ đàn ông thật là hạ tiện, người ta chỉ đáp lại anh ta một tiếng cho có lệ, chị xem anh ta cười trộm kìa.” Một nữ y tá ở một bên thấy một màn như vậy ghen tị nhắc mãi lên.
“Ai nha, cũng không có biện pháp, ai không biết cô Tuyết Vi là nữ hoàng giá băng có tiếng của bộ phận chữa bệnh của binh đoàn thứ ba chúng tôi, có thể trả lời cho anh ta một tiếng sớm, anh ta khẳng định sẽ cười chết mất.”
Tuyết Vi mới vừa vào đại học đã được phân phối tới bộ phận chữa bệnh của binh đoàn thứ ba, nhậm chức y tá thực tập thời gian đã được nửa năm rồi.
Nơi này người định vị cho cô chính là, tính cách lạnh lùng! Khí thế nữ vương! Tiêu chuẩn mỹ nữ bên ngoài! Dáng vẻ vĩnh viễn là sạch sẽ! Cho tới nay đều không có người biết bối cảnh của cô, thân thế cô, vân vân. Ngay cả lời nói, Tuyết Vi đều không nói nhiều, cùng tính cách ở bên trong cô hoàn toàn là hai dạng khác biệt.
“này, này, mới vừa rồi các người có nhìn đến người đàn ông ở phòng bệnh cao cấp 403 chưa?”
“ừm ừm, thấy được, thấy được.”
“Thế nào? Soái hay không soái?!!”
“Soái!!! Quả thực soái bạo!!!”
Vừa tiến vào phòng y tá, Tuyết Vi liền nghe được tiếng các đồng sự khe khẽ nói nhỏ. Thotho_
Phòng bệnh lầu bốn, là phòng bệnh cá nhân chuẩn bị cho người từ cấp bậc thiếu tướng trở lên, từ khi Tuyết Vi đi vào thực tập ở binh đoàn thứ ba, chưa thấy qua quan quân cấp bậc thiếu tướng trở lên tới binh đoàn thứ ba của bọn họ, đây vẫn là lần đầu tiên. Khó trách những người này sẽ đại kinh tiểu quái như vậy, ha hả.
“Mau, mở ra thời khóa biểu sắp xếp nhìn xem, trong chốc lát do ai phụ trách phòng bệnh lầu bốn.” Nói xong, mấy tiểu y tá kích động mở ra thời khóa biểu sắp xếp, nhìn lên……
‘ bá ’ trong nháy mắt, động tác ánh mắt nhất trí nhìn về phía Tuyết Vi cách đó không xa.
Mắt cô lạnh lùng đối diện mấy người kia.
Trong đó một cô gái kêu Phương Tiểu Nhã kích động vọt tới trước người Tuyết Vi: “Tuyết Vi, Tuyết Vi, chị biết không, hôm nay do chị phụ trách hộ lý phòng bệnh lầu bốn.”
“ừm.”
“sao chị phản ứng lạnh nhạt như vậy??? Chị có biết hay không, người bệnh ở phòng bệnh lầu bốn soái bao nhiêu, chúng tôi đều sắp hâm mộ chị phát điên!!!” Phương Tiểu Nhã nói bô bô.
Nếu có thể nói thay ca, thật ra cô rất vui lòng đem vị trí này nhường cho Phương Tiểu Nhã. Đáng tiếc, y tá trưởng của bọn họ là người cực kỳ khó chơi, cô không muốn cùng y tá trưởng giao tiếp nhiều.
“Tiểu Nhã, tôi đi tuần phòng trước.” Thotho_
“ừm ừm, mỹ nữ Tuyết Vi cố lên, tranh thủ thu phục soái ca kia, cho dù chị không thích anh ta, cũng nhớ rõ làm quen với anh ta một chút, giới thiệu anh ta cho chúng tôi. Đến lúc đó chúng tôi nhất định mời chị ăn cơm……”
Tuyết Vi đã đi ra khỏi phòng y tá rất xa, vẫn có thể nghe được dư âm của Phương Tiểu Nhã như cũ.
Ha hả, Phương Tiểu Nhã này quả thực chính là thiếu nữ nhiệt tình của phòng y tá, mỗi ngày đều có mười phần sức sống như là tiêm máu gà, thật ra cô thực sự có vài phần hâm mộ cô gái vô ưu như vậy.
Cầm khay trong tay đi tới phòng bệnh cao cấp số 403, Tuyết Vi đứng ở chỗ cửa, soái ca sao? Thật muốn biết rốt cuộc có phải các cô nói khoa trương như vậy hay không, soái đến vô địch vũ trụ sao?
Nghĩ xong, cô đẩy nhẹ cửa phòng ra: “Chào Ngài, đã quấy rầy.”
Trong phòng bệnh hoa lệ dành cho một người, một người đàn ông nằm nghiêng an tĩnh trên giường bệnh trắng tinh.
Tuyết Vi đứng ở cửa ngơ ngác nhìn người đàn ông đưa lưng về phía mình: “Chào Ngài?” Đang ngủ sao?
Tay khẽ đưa qua, đặt khay dụng cụ y khoa ở vị trí đầu giường, cô vỗ nhẹ bả vai người đàn ông: “Ngượng ngùng, xin ngài tỉnh lại, tôi muốn kiểm tra phòng.”
Một giây……
Hai giây…… Thotho_
Tuyết Vi ước chừng đợi đến nửa phút cũng không thấy người đàn ông có phản ứng, cô nghi hoặc nhíu mày, không phải là đã xảy ra chuyện chứ? Vừa muốn duỗi tay ra thăm dò đầu người đàn ông.
Ai ngờ, động tác người đàn ông nhanh nhạy vươn tay, liền bắt được tay cổ tay cô.
Giây tiếp theo……
Người đàn ông chậm rãi, chậm rãi quay đầu lại……
“hả……” khi nhìn đến khuôn mặt người đàn ông kia soái khí tuấn tú bức người, Tuyết Vi ngơ ngẩn: “Vì sao…… Vì sao…… Vì sao lại là anh?!!!”
Hoàng Phủ Minh đông lạnh nhìn khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi kinh ngạc ở trước mắt, một đôi con ngươi sắc bén phóng thích ánh sáng giống như hàn băng. “Vì sao?” Hai chữ lạnh băng rơi xuống.
Tuyết Vi ném tay anh ra một phen. Vì sao? Vì sao? Vì sao? Vì sao cũng không thoát, cô gặp phải cục keo dính sao? Đến nơi nào cũng có thể thấy anh?! “Lệ hành kiểm tra thân thể!!!” Nghiến răng nghiến lợi hộc ra bốn chữ, cô bước nhanh đi đến đuôi giường mở ra ca bệnh của người đàn ông, tinh tế đọc.
Mắt Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nhìn Tuyết Vi, có lẽ là do giác quan trời sinh nhạy bén gây ra, lúc cô mới vừa đi tới cửa, anh liền biết có người tới. Còn tưởng rằng lại là những người phụ nữ đó tới phiền anh lúc này mới giả bộ ngủ.
Mà khi Tuyết Vi mở miệng, anh liền mơ hồ nghe ra giọng của cô. Mới biết được, hoá ra cô con gái thứ ba của Nhà họ Tuyết, vị hôn thê dự khuyết của anh và là người thuộc bộ phận chữa bệnh của binh đoàn thứ ba. Thotho_
Không khỏi từng có nhiều dây dưa cùng Tuyết Vi, Hoàng Phủ Minh liền nghĩ tiếp tục giả bộ ngủ bức cô rời đi, ai biết…… Người phụ nữ này cố chấp như vậy!
Như vậy vận mệnh đôi mẹ con này sẽ càng thêm thê thảm, sẽ hoàn toàn trở thành kẻ thù của Nhà họ Tuyết, cũng đừng mong thấy được ánh mặt trời!!
“vậy…… Tiểu thư, cô cũng không cần phải chủ động nhắc nhở Tuyết Phỉ Nhi cẩn thận vấn đề kiểm tra sức khoẻ đi?” Ninh Ninh nói toạc ra huyền cơ.
Trong nháy mắt hai tròng mắt Tuyết Vi tối sầm xuống ……
“Tiểu thư, nói một hồi, kỳ thật…… Chính yếu là, cô không muốn gả cho Hoàng Phủ Quân Trường, lại không thể chủ động cự tuyệt hôn sự này, cho nên…… Chỉ có thể lưu lại Tuyết Phỉ Nhi để kéo dài hôn kỳ, là thế này chứ?”
Trầm mặc.
Vẫn là câu nói kia, trong nhà này hiểu biết cô nhất chính là Ninh Ninh.
Gả cho một người đàn ông chưa từng gặp mặt lại không có cảm tình, cô…… Tựa hồ thật sự làm không được……
Cứ việc, người đàn ông này là ánh rạng đông duy nhất có thể thay đổi vận mệnh của cô ……
Lúc buổi chiều, người hầu của Nhà họ Hoàng Phủ mang theo hai chị em của nhà họ Tuyết đi bệnh viện tư nhân của nhà họ Tuyết nghiệm thân trước, toàn bộ quá trình nghiệm thân Tuyết Vi đều vẫn duy trì thái độ cười lạnh. Thotho_
Đối với cô mà nói, nghiệm thân như vậy giống như một hồi vũ nhục, cũng tượng trưng cho địa vị hèn mọn.
Tuy nói Hoàng Phủ Minh không có tai tiếng, nhưng cô thật không tin Hoàng Phủ Minh là người đến bây giờ cũng không có một người phụ nữ nào, vẫn là một xử nam sạch sẽ sao? Nếu không phải xử nam thì có tư cách gì yêu cầu vợ tương lai là xử nữ?
Có lẽ, đây là bất bình đẳng giữa nam và nữ, cũng là do địa vị cách xa đi!
Kết quả nghiệm thân cần vài ngày sau mới có thể ra tới, đến lúc đó sẽ có chuyên gia tự mình đưa đi Nhà họ Hoàng Phủ.
Đến nỗi thời gian mấy ngày nay, cô tin tưởng đủ để cho Tuyết Phỉ Nhi thay đổi kết quả ‘ nghiệm thân ’ ……
Mấy ngày sau, Quân khu Bạch Hổ, bộ phận chữa bệnh của binh đoàn thứ ba.
Hành lang bệnh viện tràn ngập mùi nước khử trùng, Tuyết Vi mặc một bộ y phục y tá thuần trắng, tóc dài đen nhánh ở dưới mũ y tá, mang ra vẻ phong tình khác.
Một dung nhan xinh đẹp không dùng bất luận phấn son gì, cứ việc như thế, khí chất của cô như cũ hấp dẫn không ít đàn ông ghé mắt.
“Tuyết Vi, sớm.”
“Sớm.” Tươi cười thanh nhã lộ ra vài phần lạnh nhạt. Thotho_
Nam bác sĩ tiếp đón cô chỉ nghe được một tiếng ‘ sớm ’, liền cười trộm nửa ngày.
“Hừ, bây giờ đàn ông thật là hạ tiện, người ta chỉ đáp lại anh ta một tiếng cho có lệ, chị xem anh ta cười trộm kìa.” Một nữ y tá ở một bên thấy một màn như vậy ghen tị nhắc mãi lên.
“Ai nha, cũng không có biện pháp, ai không biết cô Tuyết Vi là nữ hoàng giá băng có tiếng của bộ phận chữa bệnh của binh đoàn thứ ba chúng tôi, có thể trả lời cho anh ta một tiếng sớm, anh ta khẳng định sẽ cười chết mất.”
Tuyết Vi mới vừa vào đại học đã được phân phối tới bộ phận chữa bệnh của binh đoàn thứ ba, nhậm chức y tá thực tập thời gian đã được nửa năm rồi.
Nơi này người định vị cho cô chính là, tính cách lạnh lùng! Khí thế nữ vương! Tiêu chuẩn mỹ nữ bên ngoài! Dáng vẻ vĩnh viễn là sạch sẽ! Cho tới nay đều không có người biết bối cảnh của cô, thân thế cô, vân vân. Ngay cả lời nói, Tuyết Vi đều không nói nhiều, cùng tính cách ở bên trong cô hoàn toàn là hai dạng khác biệt.
“này, này, mới vừa rồi các người có nhìn đến người đàn ông ở phòng bệnh cao cấp 403 chưa?”
“ừm ừm, thấy được, thấy được.”
“Thế nào? Soái hay không soái?!!”
“Soái!!! Quả thực soái bạo!!!”
Vừa tiến vào phòng y tá, Tuyết Vi liền nghe được tiếng các đồng sự khe khẽ nói nhỏ. Thotho_
Phòng bệnh lầu bốn, là phòng bệnh cá nhân chuẩn bị cho người từ cấp bậc thiếu tướng trở lên, từ khi Tuyết Vi đi vào thực tập ở binh đoàn thứ ba, chưa thấy qua quan quân cấp bậc thiếu tướng trở lên tới binh đoàn thứ ba của bọn họ, đây vẫn là lần đầu tiên. Khó trách những người này sẽ đại kinh tiểu quái như vậy, ha hả.
“Mau, mở ra thời khóa biểu sắp xếp nhìn xem, trong chốc lát do ai phụ trách phòng bệnh lầu bốn.” Nói xong, mấy tiểu y tá kích động mở ra thời khóa biểu sắp xếp, nhìn lên……
‘ bá ’ trong nháy mắt, động tác ánh mắt nhất trí nhìn về phía Tuyết Vi cách đó không xa.
Mắt cô lạnh lùng đối diện mấy người kia.
Trong đó một cô gái kêu Phương Tiểu Nhã kích động vọt tới trước người Tuyết Vi: “Tuyết Vi, Tuyết Vi, chị biết không, hôm nay do chị phụ trách hộ lý phòng bệnh lầu bốn.”
“ừm.”
“sao chị phản ứng lạnh nhạt như vậy??? Chị có biết hay không, người bệnh ở phòng bệnh lầu bốn soái bao nhiêu, chúng tôi đều sắp hâm mộ chị phát điên!!!” Phương Tiểu Nhã nói bô bô.
Nếu có thể nói thay ca, thật ra cô rất vui lòng đem vị trí này nhường cho Phương Tiểu Nhã. Đáng tiếc, y tá trưởng của bọn họ là người cực kỳ khó chơi, cô không muốn cùng y tá trưởng giao tiếp nhiều.
“Tiểu Nhã, tôi đi tuần phòng trước.” Thotho_
“ừm ừm, mỹ nữ Tuyết Vi cố lên, tranh thủ thu phục soái ca kia, cho dù chị không thích anh ta, cũng nhớ rõ làm quen với anh ta một chút, giới thiệu anh ta cho chúng tôi. Đến lúc đó chúng tôi nhất định mời chị ăn cơm……”
Tuyết Vi đã đi ra khỏi phòng y tá rất xa, vẫn có thể nghe được dư âm của Phương Tiểu Nhã như cũ.
Ha hả, Phương Tiểu Nhã này quả thực chính là thiếu nữ nhiệt tình của phòng y tá, mỗi ngày đều có mười phần sức sống như là tiêm máu gà, thật ra cô thực sự có vài phần hâm mộ cô gái vô ưu như vậy.
Cầm khay trong tay đi tới phòng bệnh cao cấp số 403, Tuyết Vi đứng ở chỗ cửa, soái ca sao? Thật muốn biết rốt cuộc có phải các cô nói khoa trương như vậy hay không, soái đến vô địch vũ trụ sao?
Nghĩ xong, cô đẩy nhẹ cửa phòng ra: “Chào Ngài, đã quấy rầy.”
Trong phòng bệnh hoa lệ dành cho một người, một người đàn ông nằm nghiêng an tĩnh trên giường bệnh trắng tinh.
Tuyết Vi đứng ở cửa ngơ ngác nhìn người đàn ông đưa lưng về phía mình: “Chào Ngài?” Đang ngủ sao?
Tay khẽ đưa qua, đặt khay dụng cụ y khoa ở vị trí đầu giường, cô vỗ nhẹ bả vai người đàn ông: “Ngượng ngùng, xin ngài tỉnh lại, tôi muốn kiểm tra phòng.”
Một giây……
Hai giây…… Thotho_
Tuyết Vi ước chừng đợi đến nửa phút cũng không thấy người đàn ông có phản ứng, cô nghi hoặc nhíu mày, không phải là đã xảy ra chuyện chứ? Vừa muốn duỗi tay ra thăm dò đầu người đàn ông.
Ai ngờ, động tác người đàn ông nhanh nhạy vươn tay, liền bắt được tay cổ tay cô.
Giây tiếp theo……
Người đàn ông chậm rãi, chậm rãi quay đầu lại……
“hả……” khi nhìn đến khuôn mặt người đàn ông kia soái khí tuấn tú bức người, Tuyết Vi ngơ ngẩn: “Vì sao…… Vì sao…… Vì sao lại là anh?!!!”
Hoàng Phủ Minh đông lạnh nhìn khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi kinh ngạc ở trước mắt, một đôi con ngươi sắc bén phóng thích ánh sáng giống như hàn băng. “Vì sao?” Hai chữ lạnh băng rơi xuống.
Tuyết Vi ném tay anh ra một phen. Vì sao? Vì sao? Vì sao? Vì sao cũng không thoát, cô gặp phải cục keo dính sao? Đến nơi nào cũng có thể thấy anh?! “Lệ hành kiểm tra thân thể!!!” Nghiến răng nghiến lợi hộc ra bốn chữ, cô bước nhanh đi đến đuôi giường mở ra ca bệnh của người đàn ông, tinh tế đọc.
Mắt Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nhìn Tuyết Vi, có lẽ là do giác quan trời sinh nhạy bén gây ra, lúc cô mới vừa đi tới cửa, anh liền biết có người tới. Còn tưởng rằng lại là những người phụ nữ đó tới phiền anh lúc này mới giả bộ ngủ.
Mà khi Tuyết Vi mở miệng, anh liền mơ hồ nghe ra giọng của cô. Mới biết được, hoá ra cô con gái thứ ba của Nhà họ Tuyết, vị hôn thê dự khuyết của anh và là người thuộc bộ phận chữa bệnh của binh đoàn thứ ba. Thotho_
Không khỏi từng có nhiều dây dưa cùng Tuyết Vi, Hoàng Phủ Minh liền nghĩ tiếp tục giả bộ ngủ bức cô rời đi, ai biết…… Người phụ nữ này cố chấp như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.