Chương 428: Nửa tháng không thể gặp mặt
Tề Thành Côn
20/11/2019
Editor: Thơ Thơ
“Minh……” Cô hờn dỗi đấm đánh ngực Hoàng Phủ Minh: “anh yên tâm đi, em vẫn luôn biết cha anh chán ghét em chính là cái gì, chỉ cần em chịu cúi đầu, chịu thua, hơn nữa trong lúc này hai ta không hề gặp mặt, cha anh nhất định sẽ tiếp thu em một chút..”
“A, em thật nghĩ cha anh quá tốt bụng. Ông ta, em không có một hai năm căn bản là cảm hóa không được. Nhưng anh không nghĩ thật sự cùng em một hai năm không gặp mặt.”
Hoàng Phủ Dương Vinh dù sao cũng là cha của Hoàng Phủ Minh, cho nên anh càng hiểu biết tính tình cha mình một ít.
Đương nhiên, Tuyết Vi cũng biết Hoàng Phủ Dương Vinh tuy không phải ác nhân gì, nhưng…… Rõ đầu rõ đuôi chính là một người bảo thủ thông thái rởm mà thôi, nơi nào khả năng dễ cảm động như vậy?
Nhưng……
“anh yên tâm đi! Cho em một tháng, không! Thời gian nửa tháng, em bảo đảm, cha anh sẽ tiếp thu em!”
Nhìn bộ dáng Tuyết Vi tràn đầy tin tưởng, Hoàng Phủ Minh mơ hồ cảm thấy được sợ là người phụ nữ giảo hoạt này lại làm tính toán một phen. “Nửa tháng?”
“ừ.”
“Được, anh đây liền chờ em nửa tháng.”
“ừ, em đi trước.” Nói xong, Tuyết Vi vừa muốn rời đi.
Nhưng tay Hoàng Phủ Minh ôm ở trên eo cô lại không có bất luận ý tứ gì buông ra.
“Buông tay a.”
“Trước hôn một cái……”
“Không sao……”
“Tới, hôn một cái……”
“này, hai người các người vừa phải thôi, lúc rõ như ban ngày cứ như vậy ve vãn yêu đương, cũng không biết kiêng dè người khác sao? Chẳng lẽ không cảm thấy ghê tởm sao?!” Lúc này, ở cách đó không xa Hoàng Phủ Nguyệt nhìn bọn họ thật lâu, nhịn không được đi lên trước.
Anh ở bên nhìn có năm phút, ai biết, hai người này hoàn toàn không nhận ra anh không Nói, còn ở kia vẫn luôn chàng chàng thiếp thiếp, chàng chàng thiếp thiếp ve vãn yêu đương, miễn bàn nhiều ghê tởm người.
“Khụ……” vẻ mặt Hoàng Phủ Minh căng thẳng, vội vàng buông lỏng tay ôm Tuyết Vi ra: “Quan em đánh rắm?!”
Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi đỏ lên, khẩn trương gục đầu xuống, nhu nhu nói: “Kia, kia, em đi trước, em đi trước……” Quay đầu, nhanh như chớp liền chạy mất dạng.
“Anh hai, xem ý tứ này, hai người các người là thật sự hòa hảo như lúc ban đầu sao?” Mắt nhìn bóng dáng Tuyết Vi hốt hoảng rời đi, Hoàng Phủ Nguyệt cười tà ngắm mắt Hoàng Phủ Minh bên cạnh.
“em nói đi?”
“A, em đây thật muốn chúc mừng anh. Nhưng thật ra, anh và Tuyết Vi tiếp xúc lâu như vậy, ‘ xuất thân ’ của cô ta …… anh cũng nên nhìn ra một, hai đi?”
Nhắc tới vấn đề này, vẻ mặt Hoàng Phủ Minh xuân phong đắc ý dần dần lạnh xuống: “Dù sao, ‘ tình huống ’ cô ta bây giờ, hoàn toàn không cần chúng ta lo lắng là được. Mặt khác……” mắt vừa chuyển: “trước mắt tin Hoàng Phủ Sâm đã đi bộ đội được một tuần, anh tính toán giao binh đoàn thứ nhất cho anh ta!”
“hả? Anh làm sao có thể giao chức vị quan trọng như vậy cho anh ta chứ?”
“em sai rồi, Nguyệt. Sau khi Dạ rời đi, vị trí tướng quân binh đoàn thứ nhất vẫn luôn do Tuyết Trạm quản lý thay, Tuyết Trạm và Hoàng Phủ Sâm vốn chính là đồng khí liên chi, cho dù anh không đem vị trí này cấp cho Hoàng Phủ Sâm cũng phải cấp cho Tuyết Trạm. Cho nên……” Nói đến này……
Hoàng Phủ Nguyệt ngầm hiểu nở nụ cười: “Anh hai, anh ra chiêu này quả nhiên tàn nhẫn! Xem ý tứ này…… anh tính toán vứt bỏ binh đoàn thứ nhất sao?”
“Vứt bỏ? A, một đội quân quan trọng như vậy anh sao có thể vứt bỏ?”
“Nhưng…… anh đều giao cho bọn họ quản lý, còn không phải là cho bọn họ sao?”
“Sai!” Hoàng Phủ Minh lắc ngón tay, ngay sau đó, giảo hoạt cười nói: “Binh đoàn thứ nhất là do một tay Dạ dựng lên, bên trong có không ít người đến bây giờ vẫn là tâm phúc của anh ta như cũ, em cho rằng không có ba năm, năm năm, Hoàng Phủ Sâm và Tuyết Trạm có thể hoàn toàn nắm giữ binh đoàn thứ nhất sao?”
“hả?” Hoàng Phủ Nguyệt thật đúng là không có suy xét đến nhiều như vậy.
Nếu nói lên như vậy, hiện nay con đường của Hoàng Phủ Minh không thể nghi ngờ là cho Hoàng Phủ Sâm vây cánh hư cấu! Chính là tương lai bọn họ có được hổ phù của Quân Khu Bạch Hổ, cũng không được quá nhiều binh lực.
Bởi vậy có thể thấy được……
“Anh hai, không phải từ giờ trở đi anh tính toán tụ binh tạo phản chứ?”
Đợi một khi Hoàng Phủ Nguyệt phát ra vấn đề này, cặp mắt Hoàng Phủ Minh sâu không thấy đáy chợt lóe, âm trầm nói: “em nói đi? Chỉ là……”
“Chỉ là cái gì?”
“Chỉ là, nếu Thần Hiên nơi đó không có nỗ lực, anh chẳng khác nào mất đi binh đoàn thứ hai duy trì!!!”
Nhớ trước đây, Bạch Dạ từ đi chức vụ binh đoàn thứ nhất.
Tướng quân sở hữu binh đoàn theo thứ tự bay lên một quân hàm.
Tuyết Trạm là thượng tướng binh đoàn thứ nhất; Mộ Thần Hiên tiếp quản binh đoàn thứ hai của Tuyết Trạm; Hoàng Phủ Nguyệt tiếp quản binh đoàn thứ ba của Mộ Thần Hiên.
Cùng với Nói, Tuyết Trạm và Hoàng Phủ Sâm khó được quân tâm của binh đoàn thứ nhất, chi bằng Nói, Mộ Thần Hiên đồng dạng khó được quân tâm của binh đoàn thứ hai!
Nếu không có binh đoàn thứ hai chi viện, cho dù Hoàng Phủ Minh tụ binh tạo phản, sợ là cũng khó biết tương lai……
Bên kia……
“Sâm……” Một trở về đến biệt thự của Hoàng Phủ Sâm, sắc mặt Tuyết Khả Duy trở nên thập phần khó coi.
“Chuyện gì.” Anh thảnh thơi, thảnh thơi ngồi ở trên sô pha, khó hiểu nhìn Tuyết Khả Duy trước mặt thần sắc ngưng trọng.
“em…… em không muốn để Hoàng Phủ Minh cưới Tuyết Vi!!”
Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Phủ Sâm lập tức nổi lên âm trầm: “Không muốn?”
“Sâm, tình cảm giữa em và Hoàng Phủ Minh sớm cũng đã hoàn toàn chặt đứt lúc hơn ba năm trước, em đã hết hy vọng đối với anh ta. Lần này, em không muốn anh ta cưới Tuyết Vi chỉ đơn thuần…… Vì anh mà thôi!!”
Nhìn lại ba năm trước đây, Hoàng Phủ Minh dùng súng chỉ vào đầu cô, cũng nói ra lời tuyệt tình, cô liền hoàn toàn hận Hoàng Phủ Minh vào tận xương cốt.
“Vì anh sao? Nhưng thật ra em nói, vì anh cái gì?”
“tờ báo sáng nay, khả năng các người chú ý đều là chuyện Hoàng Phủ Minh cầu hôn với Tuyết Vi; mà em chú ý lại là, chuyện Tuyết Vi đạt được vị trí chủ tịch thương hội.”
“sáng sớm em liền biết ba ba em đối với vị trí chủ tịch thương hội nhất định phải được, hơn nữa đã chuẩn bị rất nhiều đường, dưới loại tình huống, Tuyết Vi có thể được đến vị trí này, bởi vậy có thể thấy được, hiện nay thực lực cô ta nhất định không tầm thường.”
“thêm nữa, anh lần trước phái đi sát thủ, toàn bộ bị Tuyết Vi bắt được, xem ra…… lực lượng sau lưng cô ta cách xa so với chúng ta tưởng tượng còn phải cường đại hơn rất nhiều.”
“Một khi Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh kết hôn, không thể nghi ngờ, bọn họ nhất định là cường cường liên hợp, cho đến lúc này…… cho dù anh được hổ phù của Bạch Hổ, sợ là cũng khó bảo toàn vị trí này!”
Nghe Tuyết Khả Duy phân tích đạo lý rõ ràng, ngược lại Hoàng Phủ Sâm có chút không để bụng: “Khả Duy, có phải em bị em gái của em dọa tới rồi hay không? Lần trước anh phái sát thủ đi sở dĩ thất bại, nói không chừng là Hoàng Phủ Minh làm đâu? Dù sao, thật ra anh đối với hôn sự bọn họ không có quá nhiều ý kiến.”
“Nghĩ lại, Hoàng Phủ Minh mang người phụ nữ cá biệt này trở về liền chọc lão gia tử tức giận, nếu nó thật cưới người phụ nữ này, sợ là lão gia tử sẽ càng ngày càng chán ghét hai vợ chồng bọn họ. Cho đến lúc này……”
“Minh……” Cô hờn dỗi đấm đánh ngực Hoàng Phủ Minh: “anh yên tâm đi, em vẫn luôn biết cha anh chán ghét em chính là cái gì, chỉ cần em chịu cúi đầu, chịu thua, hơn nữa trong lúc này hai ta không hề gặp mặt, cha anh nhất định sẽ tiếp thu em một chút..”
“A, em thật nghĩ cha anh quá tốt bụng. Ông ta, em không có một hai năm căn bản là cảm hóa không được. Nhưng anh không nghĩ thật sự cùng em một hai năm không gặp mặt.”
Hoàng Phủ Dương Vinh dù sao cũng là cha của Hoàng Phủ Minh, cho nên anh càng hiểu biết tính tình cha mình một ít.
Đương nhiên, Tuyết Vi cũng biết Hoàng Phủ Dương Vinh tuy không phải ác nhân gì, nhưng…… Rõ đầu rõ đuôi chính là một người bảo thủ thông thái rởm mà thôi, nơi nào khả năng dễ cảm động như vậy?
Nhưng……
“anh yên tâm đi! Cho em một tháng, không! Thời gian nửa tháng, em bảo đảm, cha anh sẽ tiếp thu em!”
Nhìn bộ dáng Tuyết Vi tràn đầy tin tưởng, Hoàng Phủ Minh mơ hồ cảm thấy được sợ là người phụ nữ giảo hoạt này lại làm tính toán một phen. “Nửa tháng?”
“ừ.”
“Được, anh đây liền chờ em nửa tháng.”
“ừ, em đi trước.” Nói xong, Tuyết Vi vừa muốn rời đi.
Nhưng tay Hoàng Phủ Minh ôm ở trên eo cô lại không có bất luận ý tứ gì buông ra.
“Buông tay a.”
“Trước hôn một cái……”
“Không sao……”
“Tới, hôn một cái……”
“này, hai người các người vừa phải thôi, lúc rõ như ban ngày cứ như vậy ve vãn yêu đương, cũng không biết kiêng dè người khác sao? Chẳng lẽ không cảm thấy ghê tởm sao?!” Lúc này, ở cách đó không xa Hoàng Phủ Nguyệt nhìn bọn họ thật lâu, nhịn không được đi lên trước.
Anh ở bên nhìn có năm phút, ai biết, hai người này hoàn toàn không nhận ra anh không Nói, còn ở kia vẫn luôn chàng chàng thiếp thiếp, chàng chàng thiếp thiếp ve vãn yêu đương, miễn bàn nhiều ghê tởm người.
“Khụ……” vẻ mặt Hoàng Phủ Minh căng thẳng, vội vàng buông lỏng tay ôm Tuyết Vi ra: “Quan em đánh rắm?!”
Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi đỏ lên, khẩn trương gục đầu xuống, nhu nhu nói: “Kia, kia, em đi trước, em đi trước……” Quay đầu, nhanh như chớp liền chạy mất dạng.
“Anh hai, xem ý tứ này, hai người các người là thật sự hòa hảo như lúc ban đầu sao?” Mắt nhìn bóng dáng Tuyết Vi hốt hoảng rời đi, Hoàng Phủ Nguyệt cười tà ngắm mắt Hoàng Phủ Minh bên cạnh.
“em nói đi?”
“A, em đây thật muốn chúc mừng anh. Nhưng thật ra, anh và Tuyết Vi tiếp xúc lâu như vậy, ‘ xuất thân ’ của cô ta …… anh cũng nên nhìn ra một, hai đi?”
Nhắc tới vấn đề này, vẻ mặt Hoàng Phủ Minh xuân phong đắc ý dần dần lạnh xuống: “Dù sao, ‘ tình huống ’ cô ta bây giờ, hoàn toàn không cần chúng ta lo lắng là được. Mặt khác……” mắt vừa chuyển: “trước mắt tin Hoàng Phủ Sâm đã đi bộ đội được một tuần, anh tính toán giao binh đoàn thứ nhất cho anh ta!”
“hả? Anh làm sao có thể giao chức vị quan trọng như vậy cho anh ta chứ?”
“em sai rồi, Nguyệt. Sau khi Dạ rời đi, vị trí tướng quân binh đoàn thứ nhất vẫn luôn do Tuyết Trạm quản lý thay, Tuyết Trạm và Hoàng Phủ Sâm vốn chính là đồng khí liên chi, cho dù anh không đem vị trí này cấp cho Hoàng Phủ Sâm cũng phải cấp cho Tuyết Trạm. Cho nên……” Nói đến này……
Hoàng Phủ Nguyệt ngầm hiểu nở nụ cười: “Anh hai, anh ra chiêu này quả nhiên tàn nhẫn! Xem ý tứ này…… anh tính toán vứt bỏ binh đoàn thứ nhất sao?”
“Vứt bỏ? A, một đội quân quan trọng như vậy anh sao có thể vứt bỏ?”
“Nhưng…… anh đều giao cho bọn họ quản lý, còn không phải là cho bọn họ sao?”
“Sai!” Hoàng Phủ Minh lắc ngón tay, ngay sau đó, giảo hoạt cười nói: “Binh đoàn thứ nhất là do một tay Dạ dựng lên, bên trong có không ít người đến bây giờ vẫn là tâm phúc của anh ta như cũ, em cho rằng không có ba năm, năm năm, Hoàng Phủ Sâm và Tuyết Trạm có thể hoàn toàn nắm giữ binh đoàn thứ nhất sao?”
“hả?” Hoàng Phủ Nguyệt thật đúng là không có suy xét đến nhiều như vậy.
Nếu nói lên như vậy, hiện nay con đường của Hoàng Phủ Minh không thể nghi ngờ là cho Hoàng Phủ Sâm vây cánh hư cấu! Chính là tương lai bọn họ có được hổ phù của Quân Khu Bạch Hổ, cũng không được quá nhiều binh lực.
Bởi vậy có thể thấy được……
“Anh hai, không phải từ giờ trở đi anh tính toán tụ binh tạo phản chứ?”
Đợi một khi Hoàng Phủ Nguyệt phát ra vấn đề này, cặp mắt Hoàng Phủ Minh sâu không thấy đáy chợt lóe, âm trầm nói: “em nói đi? Chỉ là……”
“Chỉ là cái gì?”
“Chỉ là, nếu Thần Hiên nơi đó không có nỗ lực, anh chẳng khác nào mất đi binh đoàn thứ hai duy trì!!!”
Nhớ trước đây, Bạch Dạ từ đi chức vụ binh đoàn thứ nhất.
Tướng quân sở hữu binh đoàn theo thứ tự bay lên một quân hàm.
Tuyết Trạm là thượng tướng binh đoàn thứ nhất; Mộ Thần Hiên tiếp quản binh đoàn thứ hai của Tuyết Trạm; Hoàng Phủ Nguyệt tiếp quản binh đoàn thứ ba của Mộ Thần Hiên.
Cùng với Nói, Tuyết Trạm và Hoàng Phủ Sâm khó được quân tâm của binh đoàn thứ nhất, chi bằng Nói, Mộ Thần Hiên đồng dạng khó được quân tâm của binh đoàn thứ hai!
Nếu không có binh đoàn thứ hai chi viện, cho dù Hoàng Phủ Minh tụ binh tạo phản, sợ là cũng khó biết tương lai……
Bên kia……
“Sâm……” Một trở về đến biệt thự của Hoàng Phủ Sâm, sắc mặt Tuyết Khả Duy trở nên thập phần khó coi.
“Chuyện gì.” Anh thảnh thơi, thảnh thơi ngồi ở trên sô pha, khó hiểu nhìn Tuyết Khả Duy trước mặt thần sắc ngưng trọng.
“em…… em không muốn để Hoàng Phủ Minh cưới Tuyết Vi!!”
Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Phủ Sâm lập tức nổi lên âm trầm: “Không muốn?”
“Sâm, tình cảm giữa em và Hoàng Phủ Minh sớm cũng đã hoàn toàn chặt đứt lúc hơn ba năm trước, em đã hết hy vọng đối với anh ta. Lần này, em không muốn anh ta cưới Tuyết Vi chỉ đơn thuần…… Vì anh mà thôi!!”
Nhìn lại ba năm trước đây, Hoàng Phủ Minh dùng súng chỉ vào đầu cô, cũng nói ra lời tuyệt tình, cô liền hoàn toàn hận Hoàng Phủ Minh vào tận xương cốt.
“Vì anh sao? Nhưng thật ra em nói, vì anh cái gì?”
“tờ báo sáng nay, khả năng các người chú ý đều là chuyện Hoàng Phủ Minh cầu hôn với Tuyết Vi; mà em chú ý lại là, chuyện Tuyết Vi đạt được vị trí chủ tịch thương hội.”
“sáng sớm em liền biết ba ba em đối với vị trí chủ tịch thương hội nhất định phải được, hơn nữa đã chuẩn bị rất nhiều đường, dưới loại tình huống, Tuyết Vi có thể được đến vị trí này, bởi vậy có thể thấy được, hiện nay thực lực cô ta nhất định không tầm thường.”
“thêm nữa, anh lần trước phái đi sát thủ, toàn bộ bị Tuyết Vi bắt được, xem ra…… lực lượng sau lưng cô ta cách xa so với chúng ta tưởng tượng còn phải cường đại hơn rất nhiều.”
“Một khi Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh kết hôn, không thể nghi ngờ, bọn họ nhất định là cường cường liên hợp, cho đến lúc này…… cho dù anh được hổ phù của Bạch Hổ, sợ là cũng khó bảo toàn vị trí này!”
Nghe Tuyết Khả Duy phân tích đạo lý rõ ràng, ngược lại Hoàng Phủ Sâm có chút không để bụng: “Khả Duy, có phải em bị em gái của em dọa tới rồi hay không? Lần trước anh phái sát thủ đi sở dĩ thất bại, nói không chừng là Hoàng Phủ Minh làm đâu? Dù sao, thật ra anh đối với hôn sự bọn họ không có quá nhiều ý kiến.”
“Nghĩ lại, Hoàng Phủ Minh mang người phụ nữ cá biệt này trở về liền chọc lão gia tử tức giận, nếu nó thật cưới người phụ nữ này, sợ là lão gia tử sẽ càng ngày càng chán ghét hai vợ chồng bọn họ. Cho đến lúc này……”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.