Chương 60: thời khắc mấu chốt hiện thân
Tề Thành Côn
05/10/2018
Trải qua tìm hiểu, Tuyết Vi biết được Phương Tiểu Nhã sẽ đến giao lưu
hữu nghị lần này, lúc này mới đánh vỡ phong cách ban đầu của cô, chủ
động gia nhập giao lưu lần này.
Nói thật, khi giao lưu hữu nghị sắp kết thúc, cô sợ ai trong đám người đàn ông kia chết sống muốn đưa cô đi.
Bất quá may mắn……
“nhân phẩm người đàn ông kia thiệt tình không tồi, bây giờ người đàn ông như vậy thật sự là rất ít thấy.”
Hồi tưởng lại, ở trò chơi, Mộ Thần Hiên biểu hiện đủ loại thân sĩ; hơn nữa, khi tan cuộc, hành động Mộ Thần Hiên lần lượt che chở cô. Tuyết Vi thật là đối với anh lau mắt mà nhìn.
Bất quá may mắn, cô thành công giả say đi tới nhà Phương Tiểu Nhã ……
“Chậc, thật nên hỏi người đàn ông kia tên gọi là gì.”
Tiếng nỉ non rơi xuống, mắt Tuyết Vi nhìn chung quanh thư phòng trống rỗng này lần thứ hai.
Thôi, nếu Phương Tiểu Nhã thật là gián điệp, cũng có khả năng cô đem đồ vật quan trọng đều giấu trong phòng ngủ. Thotho_
Quay người, vừa muốn rời khỏi……
‘ Tuyết Vi, mặt ngoài đồ vật thoạt nhìn đơn giản, khả năng thập phần phức tạp; có chút thời điểm một ít gián điệp vì che giấu ánh mắt người khác sẽ đem tình báo giấu ở nơi dễ thấy, làm người khác nhìn không ra! ’
Khi ở trường quân đội Hoàng Bộ, lời huấn luyện viên nói đột nhiên quanh quẩn ở bên tai Tuyết Vi.
Cô ngừng chân bước lại, ánh mắt sắc bén nhanh chóng nhìn về phía tờ giấy trắng đặt ở trên bàn sách kia.
Một bước tiến lên, cầm lấy tớ giấy trắng, đối với ánh trăng ngoài cửa sổ vừa thấy……
Trong phút chốc, sắc mặt Tuyết Vi thoáng chốc trầm xuống dưới.
Đúng lúc này……
‘ kẽo kẹt ’ một tiếng, truyền đến tiếng cửa phòng mở ra.
Động tác Tuyết Vi nhanh nhạy thả giấy trắng lại chỗ cũ.
Cửa phòng mở ra, Phương Tiểu Nhã mặt vô biểu tình nhìn Tuyết Vi cách đó không xa. Dưới ánh trăng phản chiếu, giờ phút này biểu tình cô thoạt nhìn dọa người như vậy. “chị đang làm gì, Tuyết Vi!!” Thotho_
“Tiểu…… Tiểu Nhã?” Ánh mắt Tuyết Vi mơ hồ ấn huyệt Thái Dương mình, dùng sức lắc lắc đầu: “em, vì sao em ở đây?”
“Nơi này là nhà em!”
“Nhà em??? Chị, vì sao chị tới…… Tới nhà em?” Cô lắc lư đi về phía vị trí Phương Tiểu Nhã.
“chị uống say, không chỗ đi, em liền mang chị đến nhà em.”
“ưm…… Cảm ơn em, em……” thời khắc gặp thoáng qua Phương Tiểu Nhã, Tuyết Vi mơ hồ vỗ vỗ bả vai cô: “Đúng vậy, đúng rồi, buồng vệ sinh nhà em ở nơi nào? Chị, chị muốn đi tiểu.”
“chị đi tìm buồng vệ sinh sao?”
“Đúng vậy…… chị đều nghẹn sắp chết ……”
“Tới! Em mang chị đi!” Nói xong, Phương Tiểu Nhã mặt vô biểu tình nâng cánh tay Tuyết Vi, mang cô ra khỏi thư phòng. Nhưng……
Một cái tay khác của Phương Tiểu Nhã lại gắt gao nắm một cây chủy thủ sắc bén.
Thừa dịp Tuyết Vi không chú ý, ánh mắt cô chợt lóe, chủy thủ trong tay nhanh chóng đâm tới phần lưng Tuyết Vi ……
‘ leng keng, leng keng ’
Khi chủy thủ còn có mấy cm liền phải đâm vào thân thể Tuyết Vi, tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên!! Thotho_
“Cách.” Tuyết Vi ợ một hơi rượu, mờ mịt chỉ vị trí cổng lớn: “Có, có người tới nhà, bạn trai của em sao?”
“em không có bạn trai.” Phương Tiểu Nhã không lên tiếng thu hồi chủy thủ trong tay: “chị chờ em, em đi trước nhìn xem là ai.”
Đèn trong phòng khách mở ra.
Tuyết Vi nhìn bóng dáng Phương Tiểu Nhã rời khỏi, như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Trời biết, khi Phương Tiểu Nhã móc chủy thủ ra phản chiếu bị đáy mắt Tuyết Vi thu hết, cô còn tưởng đâu, nếu trong chốc lát thật động tay tới, tay cô vốn trói gà không chặt, khẳng định chính là tìm cái chết.
Bây giờ cô thật muốn cảm tạ, người này đột nhiên gõ cửa, quả thực cho cô cơ hội sống lại!!
***, bắt gián điệp thật sự quá nguy hiểm, cô trở về nhất định đến hung hăng gõ tên lưu manh kia một cây!!
Phương Tiểu Nhã mặt vô biểu tình mở cửa phòng ra.
Vừa thấy bóng dáng đứng ở ngoài cửa, cô ngây ngẩn cả người: “Mộ…… Mộ tướng quân? Ngài sao?” Thotho_
“Xin lỗi, phương y tá, bạn gái tôi đến thời gian này còn chưa có về nhà, tôi có chút lo lắng. Sau khi hỏi thăm, mới biết được, cô ta ở nhà cô, đúng không?”
“Ngài…… Bạn gái?”
“Đúng vậy, Tuyết Vi!”
Phương Tiểu Nhã hoàn toàn không nghĩ tới, Tuyết Vi thần bí vậy mà là bạn gái của Mộ tướng quân?! “vâng, đúng vậy, Tuyết Vi ở…… Ở nhà tôi.”
“Tôi có thể đi vào đón cô ta sao?”
“Đương nhiên……” Phương Tiểu Nhã nhường đường ra nói.
Hoàng Phủ Minh bước nhanh đi vào trong phòng khách, liếc mắt một cái liền thấy được Tuyết Vi đứng ở cách đó không xa: “bây giờ em thật là càng ngày càng quá phận, đã vài giờ, còn không trở về nhà sao?!!! Hả?!!”
Mộ tướng quân?!!
Ha, anh tới thật đúng là gãi đúng chỗ ngứa. “Thực xin lỗi……” Tuyết Vi ra vẻ áy náy rũ đầu xuống: “em, em uống nhiều quá, cho nên mới……”
“em vậy mà còn dám uống rượu?? Đi, chúng ta trở về rồi nói!” Nói xong, Hoàng Phủ Minh phẫn nộ bắt được cổ tay Tuyết Vi, lôi kéo cô đi ra ngoài cửa.
Lúc trước khi đi, Hoàng Phủ Minh ưu nhã gật đầu với Phương Tiểu Nhã: “Xin lỗi, để cô chê cười. Mặt khác, chuyện tôi và Tuyết Vi, xin cô…… Bảo mật.”
“hả, ngài, ngài yên tâm đi, Mộ tướng quân, tôi nhất định sẽ không nói với người khác.” Thotho_
“ừm, quấy rầy.”
Mắt nhìn Phương Tiểu Nhã đóng cửa phòng một chút.
Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi giả trấn định lập tức trở nên trắng bệch, trắng bệch. “Đi mau, đi mau, đi mau.” Nôn nóng chạy xuống dưới lầu.
Vừa tiến vào trong xe Hoàng Phủ Minh, cô như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi: “mẹ nó, quả thực dọa tôi chảy nước tiểu.”
“A, hoá ra cũng có chuyện làm cô sợ hãi sao?”
“Vô nghĩa!!! Nếu tôi biết rằng nhiệm vụ này nguy hiểm như vậy, nhất định không tiếp. Nếu là mất cái mạng này, cũng thật không đáng.”
“Yên tâm, có tôi ở đây, cô không chết được.”
Hả, thật đúng là!
Tuyết Vi giảm bớt căng thẳng thần kinh một lát, xoay mặt, nhìn về phía Hoàng Phủ Minh: “vì sao anh xuất hiện gãi đúng chỗ ngứa như vậy?”
“Bởi vì, tôi đặt máy nghe lén ở trên người của cô.” Thotho_
“Đặt máy nghe lén sao???”
Anh trang bị khi nào? Thật đúng là…… Gọi người khó chịu.
Bất quá khó chịu thì khó chịu, nếu không phải máy nghe lén này, đoán chừng bây giờ Tuyết Vi đã gặp Diêm Vương gia.
“Đúng rồi, hôm nay trong giao lưu hữu nghị không thể hiểu được xuất hiện một người đàn ông, người đàn ông kia cũng là anh an bài nội ứng sao?”
“Người đàn ông sao?” Hoàng Phủ Minh lập tức liền đoán được người đàn ông trong miệng cô hẳn là chỉ Mộ Thần Hiên!
Không tồi!
Mộ Thần Hiên đúng là nội ứng anh an bài qua ……
‘ Minh, vợ anh say đã bất tỉnh nhân sự, làm sao bây giờ? ’
‘ không có việc gì, cậu nghĩ biện pháp an bài Phương Tiểu Nhã đưa cô ta về nhà là được! ’
‘ thiệt hay giả? Cô ta đã say. ’
‘ Mộ tướng quân, dựa theo mệnh lệnh hành sự! ’
‘ vậy được rồi……’
Không chỉ như vậy, ngay cả máy nghe lén trên người Tuyết Vi cũng là Mộ Thần Hiên thừa dịp lúc cô không chú ý lắp đặt!!
Nói thật, khi giao lưu hữu nghị sắp kết thúc, cô sợ ai trong đám người đàn ông kia chết sống muốn đưa cô đi.
Bất quá may mắn……
“nhân phẩm người đàn ông kia thiệt tình không tồi, bây giờ người đàn ông như vậy thật sự là rất ít thấy.”
Hồi tưởng lại, ở trò chơi, Mộ Thần Hiên biểu hiện đủ loại thân sĩ; hơn nữa, khi tan cuộc, hành động Mộ Thần Hiên lần lượt che chở cô. Tuyết Vi thật là đối với anh lau mắt mà nhìn.
Bất quá may mắn, cô thành công giả say đi tới nhà Phương Tiểu Nhã ……
“Chậc, thật nên hỏi người đàn ông kia tên gọi là gì.”
Tiếng nỉ non rơi xuống, mắt Tuyết Vi nhìn chung quanh thư phòng trống rỗng này lần thứ hai.
Thôi, nếu Phương Tiểu Nhã thật là gián điệp, cũng có khả năng cô đem đồ vật quan trọng đều giấu trong phòng ngủ. Thotho_
Quay người, vừa muốn rời khỏi……
‘ Tuyết Vi, mặt ngoài đồ vật thoạt nhìn đơn giản, khả năng thập phần phức tạp; có chút thời điểm một ít gián điệp vì che giấu ánh mắt người khác sẽ đem tình báo giấu ở nơi dễ thấy, làm người khác nhìn không ra! ’
Khi ở trường quân đội Hoàng Bộ, lời huấn luyện viên nói đột nhiên quanh quẩn ở bên tai Tuyết Vi.
Cô ngừng chân bước lại, ánh mắt sắc bén nhanh chóng nhìn về phía tờ giấy trắng đặt ở trên bàn sách kia.
Một bước tiến lên, cầm lấy tớ giấy trắng, đối với ánh trăng ngoài cửa sổ vừa thấy……
Trong phút chốc, sắc mặt Tuyết Vi thoáng chốc trầm xuống dưới.
Đúng lúc này……
‘ kẽo kẹt ’ một tiếng, truyền đến tiếng cửa phòng mở ra.
Động tác Tuyết Vi nhanh nhạy thả giấy trắng lại chỗ cũ.
Cửa phòng mở ra, Phương Tiểu Nhã mặt vô biểu tình nhìn Tuyết Vi cách đó không xa. Dưới ánh trăng phản chiếu, giờ phút này biểu tình cô thoạt nhìn dọa người như vậy. “chị đang làm gì, Tuyết Vi!!” Thotho_
“Tiểu…… Tiểu Nhã?” Ánh mắt Tuyết Vi mơ hồ ấn huyệt Thái Dương mình, dùng sức lắc lắc đầu: “em, vì sao em ở đây?”
“Nơi này là nhà em!”
“Nhà em??? Chị, vì sao chị tới…… Tới nhà em?” Cô lắc lư đi về phía vị trí Phương Tiểu Nhã.
“chị uống say, không chỗ đi, em liền mang chị đến nhà em.”
“ưm…… Cảm ơn em, em……” thời khắc gặp thoáng qua Phương Tiểu Nhã, Tuyết Vi mơ hồ vỗ vỗ bả vai cô: “Đúng vậy, đúng rồi, buồng vệ sinh nhà em ở nơi nào? Chị, chị muốn đi tiểu.”
“chị đi tìm buồng vệ sinh sao?”
“Đúng vậy…… chị đều nghẹn sắp chết ……”
“Tới! Em mang chị đi!” Nói xong, Phương Tiểu Nhã mặt vô biểu tình nâng cánh tay Tuyết Vi, mang cô ra khỏi thư phòng. Nhưng……
Một cái tay khác của Phương Tiểu Nhã lại gắt gao nắm một cây chủy thủ sắc bén.
Thừa dịp Tuyết Vi không chú ý, ánh mắt cô chợt lóe, chủy thủ trong tay nhanh chóng đâm tới phần lưng Tuyết Vi ……
‘ leng keng, leng keng ’
Khi chủy thủ còn có mấy cm liền phải đâm vào thân thể Tuyết Vi, tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên!! Thotho_
“Cách.” Tuyết Vi ợ một hơi rượu, mờ mịt chỉ vị trí cổng lớn: “Có, có người tới nhà, bạn trai của em sao?”
“em không có bạn trai.” Phương Tiểu Nhã không lên tiếng thu hồi chủy thủ trong tay: “chị chờ em, em đi trước nhìn xem là ai.”
Đèn trong phòng khách mở ra.
Tuyết Vi nhìn bóng dáng Phương Tiểu Nhã rời khỏi, như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Trời biết, khi Phương Tiểu Nhã móc chủy thủ ra phản chiếu bị đáy mắt Tuyết Vi thu hết, cô còn tưởng đâu, nếu trong chốc lát thật động tay tới, tay cô vốn trói gà không chặt, khẳng định chính là tìm cái chết.
Bây giờ cô thật muốn cảm tạ, người này đột nhiên gõ cửa, quả thực cho cô cơ hội sống lại!!
***, bắt gián điệp thật sự quá nguy hiểm, cô trở về nhất định đến hung hăng gõ tên lưu manh kia một cây!!
Phương Tiểu Nhã mặt vô biểu tình mở cửa phòng ra.
Vừa thấy bóng dáng đứng ở ngoài cửa, cô ngây ngẩn cả người: “Mộ…… Mộ tướng quân? Ngài sao?” Thotho_
“Xin lỗi, phương y tá, bạn gái tôi đến thời gian này còn chưa có về nhà, tôi có chút lo lắng. Sau khi hỏi thăm, mới biết được, cô ta ở nhà cô, đúng không?”
“Ngài…… Bạn gái?”
“Đúng vậy, Tuyết Vi!”
Phương Tiểu Nhã hoàn toàn không nghĩ tới, Tuyết Vi thần bí vậy mà là bạn gái của Mộ tướng quân?! “vâng, đúng vậy, Tuyết Vi ở…… Ở nhà tôi.”
“Tôi có thể đi vào đón cô ta sao?”
“Đương nhiên……” Phương Tiểu Nhã nhường đường ra nói.
Hoàng Phủ Minh bước nhanh đi vào trong phòng khách, liếc mắt một cái liền thấy được Tuyết Vi đứng ở cách đó không xa: “bây giờ em thật là càng ngày càng quá phận, đã vài giờ, còn không trở về nhà sao?!!! Hả?!!”
Mộ tướng quân?!!
Ha, anh tới thật đúng là gãi đúng chỗ ngứa. “Thực xin lỗi……” Tuyết Vi ra vẻ áy náy rũ đầu xuống: “em, em uống nhiều quá, cho nên mới……”
“em vậy mà còn dám uống rượu?? Đi, chúng ta trở về rồi nói!” Nói xong, Hoàng Phủ Minh phẫn nộ bắt được cổ tay Tuyết Vi, lôi kéo cô đi ra ngoài cửa.
Lúc trước khi đi, Hoàng Phủ Minh ưu nhã gật đầu với Phương Tiểu Nhã: “Xin lỗi, để cô chê cười. Mặt khác, chuyện tôi và Tuyết Vi, xin cô…… Bảo mật.”
“hả, ngài, ngài yên tâm đi, Mộ tướng quân, tôi nhất định sẽ không nói với người khác.” Thotho_
“ừm, quấy rầy.”
Mắt nhìn Phương Tiểu Nhã đóng cửa phòng một chút.
Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi giả trấn định lập tức trở nên trắng bệch, trắng bệch. “Đi mau, đi mau, đi mau.” Nôn nóng chạy xuống dưới lầu.
Vừa tiến vào trong xe Hoàng Phủ Minh, cô như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi: “mẹ nó, quả thực dọa tôi chảy nước tiểu.”
“A, hoá ra cũng có chuyện làm cô sợ hãi sao?”
“Vô nghĩa!!! Nếu tôi biết rằng nhiệm vụ này nguy hiểm như vậy, nhất định không tiếp. Nếu là mất cái mạng này, cũng thật không đáng.”
“Yên tâm, có tôi ở đây, cô không chết được.”
Hả, thật đúng là!
Tuyết Vi giảm bớt căng thẳng thần kinh một lát, xoay mặt, nhìn về phía Hoàng Phủ Minh: “vì sao anh xuất hiện gãi đúng chỗ ngứa như vậy?”
“Bởi vì, tôi đặt máy nghe lén ở trên người của cô.” Thotho_
“Đặt máy nghe lén sao???”
Anh trang bị khi nào? Thật đúng là…… Gọi người khó chịu.
Bất quá khó chịu thì khó chịu, nếu không phải máy nghe lén này, đoán chừng bây giờ Tuyết Vi đã gặp Diêm Vương gia.
“Đúng rồi, hôm nay trong giao lưu hữu nghị không thể hiểu được xuất hiện một người đàn ông, người đàn ông kia cũng là anh an bài nội ứng sao?”
“Người đàn ông sao?” Hoàng Phủ Minh lập tức liền đoán được người đàn ông trong miệng cô hẳn là chỉ Mộ Thần Hiên!
Không tồi!
Mộ Thần Hiên đúng là nội ứng anh an bài qua ……
‘ Minh, vợ anh say đã bất tỉnh nhân sự, làm sao bây giờ? ’
‘ không có việc gì, cậu nghĩ biện pháp an bài Phương Tiểu Nhã đưa cô ta về nhà là được! ’
‘ thiệt hay giả? Cô ta đã say. ’
‘ Mộ tướng quân, dựa theo mệnh lệnh hành sự! ’
‘ vậy được rồi……’
Không chỉ như vậy, ngay cả máy nghe lén trên người Tuyết Vi cũng là Mộ Thần Hiên thừa dịp lúc cô không chú ý lắp đặt!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.