Chương 265: Tuyết Vi chịu khổ
Tề Thành Côn
07/06/2019
Nghĩ tới, cô làm sao không nghĩ tới.
Tại đây trong vòng Quân Khu Bạch Hổ, Địch Uy thanh danh hiển hách là thượng tướng binh đoàn thứ hai, cô bất quá chính là một nữ binh bình thường của binh đoàn thứ ba, rơi vào trong tay ông cũng là chuyện sớm muộn thôi!
“Địch thượng tướng, ngài vội vã kêu tôi lại như vậy, chính là muốn hỏi tôi vấn đề này sao?”
“Đương nhiên không phải. “Địch Uy chậm rãi cầm lấy một phần văn kiện trên bàn, “Bốp” một tiếng liền ném trên mặt đất: “Nhặt lên phân báo cáo này nhìn xem, nó là của cô làm sao?!”
Đối mặt động tác mang tính vũ nhục này, Tuyết Vi trầm mặc không nói cắn cắn răng, chỉ phải căng da đầu khom người nhặt lên phân báo cáo kia.
“Vâng.”
“Hừ, chỉ là một phần báo cáo đơn giản, người không có khả năng liền làm thành như vậy, thật không hiểu rõ, một đám thượng cấp các người đều là bao cỏ sao? Vậy mà lại dung túng cô giao ra rác rưởi như vậy?”
Buồn cười.
Mọi người đưa báo cáo xưa nay đều làm như thế này, đây là Địch Uy nói rõ muốn cố ý làm khó dễ cô đúng không?!
“Địch thượng tướng, Gần đây ngài thật đủ thanh nhàn. Đều tìm đọc báo cáo của binh đoàn thứ ba chúng tôi, tôi tưởng, hay là chờ Mộ tướng quân nhà của chúng tôi sau khi kết thúc nghỉ bệnh, để Mộ tướng quân tự mình nói với tôi đi.”
“để Mộ tướng quân tự mình nói với cô hả? Tuyết Vi, cô ỷ vào có Mộ Thần Hiên chống lưng cho cô liền không sợ trời không sợ đất sao? Nhưng tốt nhất cô hỏi thăm rõ ràng trước, sáng nay Viện Nguyên Lão đã ra lệnh, bởi vì Mộ tướng quân nhà các người nghỉ bệnh, bây giờ binh đoàn thứ ba này tạm thời! Do tôi! Tiếp nhận!”
“Bốp” một tiếng, Địch Uy dùng sức vỗ xuống mặt bàn, đột nhiên từ trên ghế đứng lên.
Đáng chết!
Tuyết Vi phẫn hận cắn răng, cô nên nghĩ đến, Địch Uy đang êm đẹp xuất hiện ở binh đoàn thứ ba hiển nhiên là tiếp nhận công tác của binh đoàn thứ ba. Xem ra, nếu cô không bị Địch Uy sửa chữa một hồi, Địch Uy sẽ không cam lòng bỏ qua đi?
“Địch thượng tướng, tôi cũng không muốn nhiều lời làm gì, nếu ngài đối với phân báo cáo này không hài lòng, tôi sửa là được.”
“A, Tuyết Vi, từ nhỏ cô chính là một người hiểu được gió chiều nào theo chiều ấy, bây giờ biết tôi là cấp trên của cô, rốt cuộc bắt đầu biết sợ sao?”
Cô không phải sợ. Cô chỉ là hiểu được đạo lý hảo hán phải biết tránh thiệt trước mắt thôi.
Hiện nay Hoàng Phủ Minh, Bạch Dạ, Mộ Thần Hiên “Sôi nổi ly tịch”, cô và thượng tướng Địch Uy đối cứng, thuần túy chính là tìm chết, cô còn không ngốc.
Tuyết Vi trầm mặc không nói rũ xuống mi mắt.
Địch Uy dùng đuôi mắt quét cô một cái, giọng lạnh lùng nói: “buổi sáng ngày mai tôi muốn thấy bản báo cáo đã sửa chữa của cô.”
“Cái gì?!” Phải biết rằng, bên trong phân báo cáo này ít nhất ký lục tư liệu mấy ngàn người, một buổi tối sao có thể sửa xong?!
“Tuyết Vi, cô là người thông minh, mục đích của tôi khẳng định cô biết, tôi chỉ muốn phân báo cáo này, làm không xong, cô chờ bị phạt đi. Đi ra ngoài đi.”
Hiểu rõ, cô hiểu rõ!
Tuyết Vi đơn giản cũng không có cùng Địch Uy làm ra vẻ, cầm báo cáo “Phanh” một tiếng liền đóng cửa rời đi……
Còn không phải là sửa phân báo cáo sao? Cô “Sửa” là được, dù sao…… Bây giờ cô cũng không nơi để đi!
Liên tiếp mấy ngày này, Tuyết Vi đã không có trở về Nhà họ Tuyết, cũng không có trở về chỗ ở của Hoàng Phủ Minh. Chủ yếu, cô thật sự không biết nên dùng thái độ làm sao cùng Hoàng Phủ Minh ở chung, đơn giản liền thuê một cái khách sạn tạm thời đặt chân.
Cả buổi chiều, Địch Uy giơ nanh vuốt giao Tuyết Vi làm sao sửa chữa báo cáo, cô đem những cái yêu cầu đó nhất nhất ký lục xuống dưới, vừa đến giờ tan tầm liền sớm về tới khách sạn.
Tới buổi chiều ngày kế tiếp, lần thứ hai cô bị Địch Uy triệu kiến.
“báo cáo của cô đâu?” Văn phòng tướng quân, Địch Uy hoàn toàn bày ra một bộ dáng tiểu nhân đắc chí với Tuyết Vi đòi lấy báo cáo.
Cô không có bất luận sợ gì đặt phân báo cáo kia ở trên bàn Địch Uy.
Địch Uy liếc mắt cô một cái, thảnh thơi, thảnh thơi mở báo cáo ra, cẩn thận đọc nội dung bên trong, nhưng ông càng xem sắc mặt càng khó coi.
Cho đến cuối cùng, Địch Uy thật sự không thể nhịn được nữa ném báo cáo, gầm nhẹ nói: “Tuyết Vi! Phân báo cáo này thật là cô sửa đổi sao?!”
“Đương nhiên.”
“cô cho tôi là người mù sao? Đây rõ ràng chính là phân báo cáo ngày hôm qua! Vậy mà cô nói là sửa đổi?!”
“Ha hả, Địch thượng tướng, ông cũng tuyệt không phải một kẻ tầm thường, có một số việc, dùng tôi nói như vậy thấu sao?” Tuyết Vi giảo hoạt cười, đôi tay chậm rãi ôm ở trước người.
Địch Uy ngây người một chút, lập tức liền phản ứng lại đây, chính mình bị Tuyết Vi chơi!
“cô!”
“phân báo cáo này, sửa hay không hẳn là cũng không phải điểm mấu chốt đi? Tôi chính là thật dựa theo ông phân phó sửa lại, chỉ sợ cũng là phí công không có kết quả, cuối cùng còn phải rơi vào kết cục bị phạt. Nhưng thật ra không bằng……” ngủ một giấc cho khỏe, hôm nay tới đón tiếp Địch Uy trừng phạt.
Từ trước đến nay tính cách Tuyết Vi đều là như thế, cô không giống người phụ nữ thật sự tin tưởng chỉ cần nỗ lực sẽ có kết quả; trên thế giới này chỉ có quyền lực mới là lớn nhất.
Nếu một thủ trưởng muốn chỉnh cô, cho dù cô nỗ lực mấy cũng là vô ích; vậy không bằng giống bây giờ, ngủ một giấc cho khỏe, chờ ngày hôm sau nghênh đón kết quả tương tự.
“Tốt, thực tốt, Tuyết Vi! Xem ra tôi thật là xem nhẹ cô!” Thấy mưu kế thất bại, Địch Uy hận đến hàm răng đều ngứa.
Ông liền nghĩ nhân sửa chữa báo cáo làm khó Tuyết Vi, đến lúc đó, vì làm lại báo cáo tìm chút phiền toái luân phiên trừng phạt cô.
Nề hà, Tuyết Vi vậy mà thông minh như vậy, đơn giản ngay cả sửa cũng không sửa báo cáo, trực tiếp lại đây chịu phạt!
“Bây giờ, tôi ra lệnh cho cô, đi sân thể dục chịu phạt đứng cho tôi!”
Phạt đứng?!
Tuyết Vi thật không nghĩ tới, Địch Uy này trừng phạt mình vậy mà sẽ trừng phạt nhẹ như vậy?!
Nhưng……
Sự thật chứng minh, Địch Uy không có khả năng sẽ thủ hạ lưu tình như vậy!
Trên sân thể dục.
Tuyết Vi vẫn không nhúc nhích thân thể đứng thẳng tắp, Địch Uy đang đứng ở trước mặt cô nhìn chằm chằm cô.
Đúng lúc này, ống quần Tuyết Vi thoáng có một tia rung động.
“chân cô ta động, đánh cho tôi!” Địch Uy lập tức hạ mệnh lệnh.
Một binh lính trong đó đứng ở bên cạnh Tuyết Vi giơ lên thước trong tay “Bốp” một tiếng liền đánh vào chỗ cẳng chân cô.
“Ưm……” chỗ cẳng chân một trận đau đớn đánh úp lại, thái dương cô không khỏi để lại một tia mồ hôi lạnh.
Khi Địch Uy hạ mệnh lệnh phạt Tuyết Vi đứng, cũng đã phân phó thủ hạ, chỉ cần Tuyết Vi động một chút liền đánh; động khi nào, đánh khi đó. Xuống tay không có một chút lưu tình.
“Tay cô lay động! Đánh!”
“Bốp” một tiếng, thước hung hăng dừng ở trên mu bàn tay Tuyết Vi.
Chỉ trong chớp mắt, mu bàn tay của cô liền phản chiếu ra rõ ràng một vết máu.
Không khỏi bị Địch Uy thừa dịp, Tuyết Vi cắn răng càng thêm căng thẳng thân thể của mình. Nhưng càng như thế, tốc độ thân thể mỏi mệt càng mau. Mới chỉ chốc lát sau, cái trán của cô cũng đã che kín mồ hôi.
“Hừ, Tuyết Vi, đã sắp chịu đựng không nổi đi? Tốt nhất cô tiếp tục nhẫn nại một chút, nếu không, nếu toàn thân cô động, tôi liền đánh toàn thân cô!” Địch Uy cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi hộc ra mấy chữ này.
Tại đây trong vòng Quân Khu Bạch Hổ, Địch Uy thanh danh hiển hách là thượng tướng binh đoàn thứ hai, cô bất quá chính là một nữ binh bình thường của binh đoàn thứ ba, rơi vào trong tay ông cũng là chuyện sớm muộn thôi!
“Địch thượng tướng, ngài vội vã kêu tôi lại như vậy, chính là muốn hỏi tôi vấn đề này sao?”
“Đương nhiên không phải. “Địch Uy chậm rãi cầm lấy một phần văn kiện trên bàn, “Bốp” một tiếng liền ném trên mặt đất: “Nhặt lên phân báo cáo này nhìn xem, nó là của cô làm sao?!”
Đối mặt động tác mang tính vũ nhục này, Tuyết Vi trầm mặc không nói cắn cắn răng, chỉ phải căng da đầu khom người nhặt lên phân báo cáo kia.
“Vâng.”
“Hừ, chỉ là một phần báo cáo đơn giản, người không có khả năng liền làm thành như vậy, thật không hiểu rõ, một đám thượng cấp các người đều là bao cỏ sao? Vậy mà lại dung túng cô giao ra rác rưởi như vậy?”
Buồn cười.
Mọi người đưa báo cáo xưa nay đều làm như thế này, đây là Địch Uy nói rõ muốn cố ý làm khó dễ cô đúng không?!
“Địch thượng tướng, Gần đây ngài thật đủ thanh nhàn. Đều tìm đọc báo cáo của binh đoàn thứ ba chúng tôi, tôi tưởng, hay là chờ Mộ tướng quân nhà của chúng tôi sau khi kết thúc nghỉ bệnh, để Mộ tướng quân tự mình nói với tôi đi.”
“để Mộ tướng quân tự mình nói với cô hả? Tuyết Vi, cô ỷ vào có Mộ Thần Hiên chống lưng cho cô liền không sợ trời không sợ đất sao? Nhưng tốt nhất cô hỏi thăm rõ ràng trước, sáng nay Viện Nguyên Lão đã ra lệnh, bởi vì Mộ tướng quân nhà các người nghỉ bệnh, bây giờ binh đoàn thứ ba này tạm thời! Do tôi! Tiếp nhận!”
“Bốp” một tiếng, Địch Uy dùng sức vỗ xuống mặt bàn, đột nhiên từ trên ghế đứng lên.
Đáng chết!
Tuyết Vi phẫn hận cắn răng, cô nên nghĩ đến, Địch Uy đang êm đẹp xuất hiện ở binh đoàn thứ ba hiển nhiên là tiếp nhận công tác của binh đoàn thứ ba. Xem ra, nếu cô không bị Địch Uy sửa chữa một hồi, Địch Uy sẽ không cam lòng bỏ qua đi?
“Địch thượng tướng, tôi cũng không muốn nhiều lời làm gì, nếu ngài đối với phân báo cáo này không hài lòng, tôi sửa là được.”
“A, Tuyết Vi, từ nhỏ cô chính là một người hiểu được gió chiều nào theo chiều ấy, bây giờ biết tôi là cấp trên của cô, rốt cuộc bắt đầu biết sợ sao?”
Cô không phải sợ. Cô chỉ là hiểu được đạo lý hảo hán phải biết tránh thiệt trước mắt thôi.
Hiện nay Hoàng Phủ Minh, Bạch Dạ, Mộ Thần Hiên “Sôi nổi ly tịch”, cô và thượng tướng Địch Uy đối cứng, thuần túy chính là tìm chết, cô còn không ngốc.
Tuyết Vi trầm mặc không nói rũ xuống mi mắt.
Địch Uy dùng đuôi mắt quét cô một cái, giọng lạnh lùng nói: “buổi sáng ngày mai tôi muốn thấy bản báo cáo đã sửa chữa của cô.”
“Cái gì?!” Phải biết rằng, bên trong phân báo cáo này ít nhất ký lục tư liệu mấy ngàn người, một buổi tối sao có thể sửa xong?!
“Tuyết Vi, cô là người thông minh, mục đích của tôi khẳng định cô biết, tôi chỉ muốn phân báo cáo này, làm không xong, cô chờ bị phạt đi. Đi ra ngoài đi.”
Hiểu rõ, cô hiểu rõ!
Tuyết Vi đơn giản cũng không có cùng Địch Uy làm ra vẻ, cầm báo cáo “Phanh” một tiếng liền đóng cửa rời đi……
Còn không phải là sửa phân báo cáo sao? Cô “Sửa” là được, dù sao…… Bây giờ cô cũng không nơi để đi!
Liên tiếp mấy ngày này, Tuyết Vi đã không có trở về Nhà họ Tuyết, cũng không có trở về chỗ ở của Hoàng Phủ Minh. Chủ yếu, cô thật sự không biết nên dùng thái độ làm sao cùng Hoàng Phủ Minh ở chung, đơn giản liền thuê một cái khách sạn tạm thời đặt chân.
Cả buổi chiều, Địch Uy giơ nanh vuốt giao Tuyết Vi làm sao sửa chữa báo cáo, cô đem những cái yêu cầu đó nhất nhất ký lục xuống dưới, vừa đến giờ tan tầm liền sớm về tới khách sạn.
Tới buổi chiều ngày kế tiếp, lần thứ hai cô bị Địch Uy triệu kiến.
“báo cáo của cô đâu?” Văn phòng tướng quân, Địch Uy hoàn toàn bày ra một bộ dáng tiểu nhân đắc chí với Tuyết Vi đòi lấy báo cáo.
Cô không có bất luận sợ gì đặt phân báo cáo kia ở trên bàn Địch Uy.
Địch Uy liếc mắt cô một cái, thảnh thơi, thảnh thơi mở báo cáo ra, cẩn thận đọc nội dung bên trong, nhưng ông càng xem sắc mặt càng khó coi.
Cho đến cuối cùng, Địch Uy thật sự không thể nhịn được nữa ném báo cáo, gầm nhẹ nói: “Tuyết Vi! Phân báo cáo này thật là cô sửa đổi sao?!”
“Đương nhiên.”
“cô cho tôi là người mù sao? Đây rõ ràng chính là phân báo cáo ngày hôm qua! Vậy mà cô nói là sửa đổi?!”
“Ha hả, Địch thượng tướng, ông cũng tuyệt không phải một kẻ tầm thường, có một số việc, dùng tôi nói như vậy thấu sao?” Tuyết Vi giảo hoạt cười, đôi tay chậm rãi ôm ở trước người.
Địch Uy ngây người một chút, lập tức liền phản ứng lại đây, chính mình bị Tuyết Vi chơi!
“cô!”
“phân báo cáo này, sửa hay không hẳn là cũng không phải điểm mấu chốt đi? Tôi chính là thật dựa theo ông phân phó sửa lại, chỉ sợ cũng là phí công không có kết quả, cuối cùng còn phải rơi vào kết cục bị phạt. Nhưng thật ra không bằng……” ngủ một giấc cho khỏe, hôm nay tới đón tiếp Địch Uy trừng phạt.
Từ trước đến nay tính cách Tuyết Vi đều là như thế, cô không giống người phụ nữ thật sự tin tưởng chỉ cần nỗ lực sẽ có kết quả; trên thế giới này chỉ có quyền lực mới là lớn nhất.
Nếu một thủ trưởng muốn chỉnh cô, cho dù cô nỗ lực mấy cũng là vô ích; vậy không bằng giống bây giờ, ngủ một giấc cho khỏe, chờ ngày hôm sau nghênh đón kết quả tương tự.
“Tốt, thực tốt, Tuyết Vi! Xem ra tôi thật là xem nhẹ cô!” Thấy mưu kế thất bại, Địch Uy hận đến hàm răng đều ngứa.
Ông liền nghĩ nhân sửa chữa báo cáo làm khó Tuyết Vi, đến lúc đó, vì làm lại báo cáo tìm chút phiền toái luân phiên trừng phạt cô.
Nề hà, Tuyết Vi vậy mà thông minh như vậy, đơn giản ngay cả sửa cũng không sửa báo cáo, trực tiếp lại đây chịu phạt!
“Bây giờ, tôi ra lệnh cho cô, đi sân thể dục chịu phạt đứng cho tôi!”
Phạt đứng?!
Tuyết Vi thật không nghĩ tới, Địch Uy này trừng phạt mình vậy mà sẽ trừng phạt nhẹ như vậy?!
Nhưng……
Sự thật chứng minh, Địch Uy không có khả năng sẽ thủ hạ lưu tình như vậy!
Trên sân thể dục.
Tuyết Vi vẫn không nhúc nhích thân thể đứng thẳng tắp, Địch Uy đang đứng ở trước mặt cô nhìn chằm chằm cô.
Đúng lúc này, ống quần Tuyết Vi thoáng có một tia rung động.
“chân cô ta động, đánh cho tôi!” Địch Uy lập tức hạ mệnh lệnh.
Một binh lính trong đó đứng ở bên cạnh Tuyết Vi giơ lên thước trong tay “Bốp” một tiếng liền đánh vào chỗ cẳng chân cô.
“Ưm……” chỗ cẳng chân một trận đau đớn đánh úp lại, thái dương cô không khỏi để lại một tia mồ hôi lạnh.
Khi Địch Uy hạ mệnh lệnh phạt Tuyết Vi đứng, cũng đã phân phó thủ hạ, chỉ cần Tuyết Vi động một chút liền đánh; động khi nào, đánh khi đó. Xuống tay không có một chút lưu tình.
“Tay cô lay động! Đánh!”
“Bốp” một tiếng, thước hung hăng dừng ở trên mu bàn tay Tuyết Vi.
Chỉ trong chớp mắt, mu bàn tay của cô liền phản chiếu ra rõ ràng một vết máu.
Không khỏi bị Địch Uy thừa dịp, Tuyết Vi cắn răng càng thêm căng thẳng thân thể của mình. Nhưng càng như thế, tốc độ thân thể mỏi mệt càng mau. Mới chỉ chốc lát sau, cái trán của cô cũng đã che kín mồ hôi.
“Hừ, Tuyết Vi, đã sắp chịu đựng không nổi đi? Tốt nhất cô tiếp tục nhẫn nại một chút, nếu không, nếu toàn thân cô động, tôi liền đánh toàn thân cô!” Địch Uy cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi hộc ra mấy chữ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.