Chương 433: Tuyết Vi nghịch chuyển
Tề Thành Côn
25/11/2019
Editor: Thơ Thơ
Trong nháy mắt, phòng khách ầm ĩ trở nên vô cùng yên lặng, dường như rớt cây châm đều có thể nghe được.
Hoàng Phủ Nguyệt ở bên lo lắng nhìn Hoàng Phủ Minh bên cạnh.
Nếu đã trải qua chứng thực, thật là Tuyết Vi bắt cóc Đỉnh Đỉnh, như vậy không chỉ kết thúc hôn nhân của Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh mà thôi, chính là địa vị Hoàng Phủ Minh ở Nhà họ Hoàng Phủ cũng sẽ xuống dốc không phanh……
Đang do dự.
“Hoàng Phủ…… Bác Hoàng Phủ……” Tuyết Vi ôm ấp một bé trai, lảo đảo đi vào trong phòng khách.
Trên mặt cô rõ ràng có mấy chỗ vết thương, quần áo trên người chính là nhiễm vết máu chói mắt.
Mọi người nhìn lên, tức khắc liền hoảng sợ……
“Vi?” Hoàng Phủ Minh một cái bước xa liền vọt tới trước mặt cô.
“em…… Không có việc gì.” Tuyết Vi cố sức hộc ra mấy chữ, được Hoàng Phủ Minh nâng, bước chân lão đảo đi tới trước mặt Hoàng Phủ Dương Vinh: “Bác Hoàng Phủ…… Mau…… Bác mau phái người…… Phái người nhìn xem cháu trai có việc gì không.”
“Tới…… Người tới, lập tức…… Lập tức mang Đỉnh Đỉnh đi khám bác sĩ.”
“vâng!” Mấy hạ nhân tiếp nhận Đỉnh Đỉnh liền chạy tới gọi bác sĩ.
“Tuyết Vi, cháu đây là……?” Hoàng Phủ Dương Vinh không thể tưởng tượng nhìn Tuyết Vi từ trên xuống dưới tràn đầy vết thương.
“cháu, sau khi cháu cùng chị cả gặp mặt, liền nhìn đến có người đoạt Đỉnh Đỉnh đi rồi, vì thế, vì thế cháu liền chạy nhanh kêu hộ vệ của cháu mang theo cháu đi cứu Đỉnh Đỉnh, bất quá tựa hồ còn xem như kịp……” Nói đến đây, Tuyết Vi cảm thấy mỹ mãn nở nụ cười.
Ở bên Hoàng Phủ Nguyệt mưu phong chợt lóe, cười tà nói: “Ai da, thân là mẹ ruột, con trai bị bắt cóc không đi cứu, người vẫn luôn bị hoài nghi là kẻ bắt cóc, lại không màng sống chết cứu con trai của người khác, đây là thế đạo gì a!”
Bị châm chọc nói thẳng không cố kỵ như vậy, Tuyết Khả Duy không cam lòng cầm nắm tay, mặt mang nụ cười cảm kích đi tới Trước mặt Tuyết Vi: “Em ba, thật là vất vả cho em. Cảm ơn em, giúp chị cứu Đỉnh Đỉnh. Đúng rồi, vậy, đám người kia bắt cóc Đỉnh Đỉnh, rốt cuộc là người nào hả?!”
A.
Tuyết Vi là thật không nghĩ tới, đến lúc này Tuyết Khả Duy còn có thể bình tĩnh muốn trí cô vào chỗ chết như thế?
Mắt phượng tối sầm lại, cô chậm rãi tiến đến bên tai Tuyết Khả Duy, nói nhỏ: “Chị cả, nếu chị thật muốn dò hỏi tới cùng, chờ lão gia tử truy cứu lên, phát hiện…… Là chị trước phái người bắt cóc chính con trai ruột của mình muốn giá họa cho em, chị nói…… Lão gia tử sẽ làm sao xử trí chị đây? Hả?”
Không tồi!
Đúng là Tuyết Khả Duy và Hoàng Phủ Sâm dự mưu lần này giả bắt cóc ý đồ giá họa cho Tuyết Vi, lại không nghĩ…… Trên đường, Đỉnh Đỉnh vậy mà thật sự bị ‘ bắt cóc ’!
“Chị cả, em cũng không biết đám người kia là người nào, bất quá, nhưng thật ra em bắt được mấy dư nghiệt, chị xem, làm sao xử trí bọn họ?” Tuyết Vi ra vẻ khiêm tốn chờ đợi Tuyết Khả Duy trả lời.
Đôi tay cô gắt gao nắm thành quyền, nghẹn lời nói: “Giao…… Giao cho anh rể của em thẩm vấn đi.”
“ừ, tốt.” Ánh mắt chuyển tới Hoàng Phủ Dương Vinh, Tuyết Vi nhàn nhạt cười, lễ phép cúi người: “Bác Hoàng Phủ, nếu không có việc gì, cháu đây liền đi trước.” Nói xong, cô xoay người liền phải rời đi……
Lại không nghĩ……
“Tuyết…… Vi…… cháu…… cho dù cháu đi, cũng trước xử lý vết thương một chút rồi đi chứ? Minh Nhi, còn không nhanh lên mang Tuyết Vi đi chỗ ở của con, thế cô xử lý vết thương?”
Thấy bộ dáng cha khó xử lại có chút nghẹn lời, trên mặt Hoàng Phủ Nguyệt lộ ra nụ cười khó nén, anh kích động củng củng Hoàng Phủ Minh bên cạnh, ý bảo anh chạy nhanh mang Tuyết Vi đi.
Không khỏi phân trần, Hoàng Phủ Minh chặn ngang bế cô lên, mang theo cô liền đi chỗ ở của mình ……
Tuy Nói, lời nói của lão gia tử này nghe tới hình như có ý miễn cưỡng, nhưng mặc cho ai đều biết, được lão gia tử coi trọng mặt mũi có thể nói ra lời nói này không thể nghi ngờ là có ý tứ tiếp nhận cô vào cửa!
Trong biệt thự.
Hoàng Phủ Minh ôm Tuyết Vi đi tới phòng ngủ, lo lắng nhìn mấy chỗ bị thương trên mặt cô: “Đau không?” Ngón tay thon dài, nhẹ nhàng xẹt qua khóe miệng cô.
Tuyết Vi ủy khuất gục đầu xuống, nhưng giây tiếp theo……
Cô ‘ phụt ’ một tiếng liền bật cười.
“hả……?” Hoàng Phủ Nguyệt đứng ở một bên khó hiểu nhìn Hoàng Phủ Minh liếc mắt một cái, hai người là một đầu mờ mịt.
“Ha hả a…… Giả!!”
“Giả?”
“Đúng vậy, thương trên người tôi đều là giả? Thế nào, làm cũng không tệ lắm đi, ngay cả các người đều bị lừa gạt!” Tuyết Vi đắc ý dào dạt từ trên giường nhảy dựng lên, không ngừng ở trước mặt Hoàng Phủ Nguyệt và Hoàng Phủ Minh triển lãm vết thương trên mặt mình.
“tôi nói…… Tuyết Vi…… Nên sẽ không thật là cô bắt cóc Đỉnh Đỉnh, lại chạy tới tranh công đi?” Hoàng Phủ Nguyệt nghi ngờ đôi tay vây quanh trước người.
Ngược lại là Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nheo nheo mắt, buồn bã nói: “Hẳn là Hoàng Phủ Sâm chính bọn họ bắt cóc Đỉnh Đỉnh, muốn giá họa cho Tuyết Vi!”
“hả? Là chính bọn Hoàng Phủ Sâm bắt cóc Đỉnh Đỉnh sao?!”
“Đúng! Minh nói đúng!” Tuyết Vi cấp ra đáp án khẳng định. Giây tiếp theo, mắt phượng cô vừa chuyển, tò mò nhìn về phía Hoàng Phủ Minh: “anh làm sao mà biết được?”
“Vừa rồi, anh và cha anh đang ở thời điểm khắc khẩu, Hoàng Phủ Sâm đột nhiên nhận được một cú điện thoại, sau khi tiếp xong, cảm xúc anh ta và Tuyết Khả Duy so với vừa mới rồi còn muốn nôn nóng. Kết quả, em liền xuất hiện. Sợ là…… Bọn họ thu được tin tức chính là Đỉnh Đỉnh thật sự bị bắt cóc đi?” Nói xong, anh sủng nịch vuốt chóp mũi Tuyết Vi.
Cô xem như hoàn toàn phục năng lực Hoàng Phủ Minh phán đoán. Thật là bất luận dấu vết gì để lại đều trốn không qua khỏi đôi mắt anh đâu, chỉ là Nói, anh nguyện ý hay không muốn nghiêm túc đuổi theo tra rõ chuyện này mà thôi!
“Hắc hắc……” Tuyết Vi ngẩn người nở nụ cười.
Đôi mắt Hoàng Phủ Minh vừa chuyển: “mấy ngày nay em không cùng anh gặp mặt cũng là đang chờ Tuyết Khả Duy bọn họ ra tay sao?”
“vâng!” Anh lại đoán đúng rồi.
Nhưng thật ra cũng đừng Nói, Hoàng Phủ Minh cũng rất bội phục Tuyết Vi vững vàng, thả dây dài, câu cá lớn, tùy thời mà động, tương kế tựu kế giết đối thủ một người ngưỡng mã phiên, thật sự là có phong độ của bậc trí giả!
“Tuyết Vi, nếu cô có thể dự đoán được hết thảy, sao không trực tiếp làm trò trước mặt cha vạch trần bọn họ?” Hoàng Phủ Nguyệt khó hiểu dò hỏi xong.
Tuyết Vi bất đắc dĩ nhíu mày: “Khó mà làm được! Anh ngẫm lại, nếu tôi trực tiếp vạch trần bọn họ, thế tất lão gia tử sẽ tầng tầng tra lên, kết quả, không ngừng tra được bọn họ bắt cóc Đỉnh Đỉnh, cũng sẽ tra được tôi tương kế tựu kế chạy tới đại hiến ân cần, mục đích bây giờ của tôi, chính là muốn cùng Minh được lão gia tử tán thành, đến nỗi Tuyết Khả Duy bọn họ……” Nói đến đây……
Khóe môi cô giương lên, giảo hoạt nói: “Ngày tháng còn dài! Lão nương có thể chậm rãi bồi bọn họ chơi!”
“Thật phục cô rồi!” Hoàng Phủ Nguyệt là đánh tâm nhãn cảm thấy Tuyết Vi phân tích chuyện quá hoàn chỉnh, quả thực là tích thủy bất lậu, ngẫm lại, nếu Hoàng Phủ Minh được người vợ như vậy làm bạn, tương lai cũng coi như là thông suốt!
Trong nháy mắt, phòng khách ầm ĩ trở nên vô cùng yên lặng, dường như rớt cây châm đều có thể nghe được.
Hoàng Phủ Nguyệt ở bên lo lắng nhìn Hoàng Phủ Minh bên cạnh.
Nếu đã trải qua chứng thực, thật là Tuyết Vi bắt cóc Đỉnh Đỉnh, như vậy không chỉ kết thúc hôn nhân của Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh mà thôi, chính là địa vị Hoàng Phủ Minh ở Nhà họ Hoàng Phủ cũng sẽ xuống dốc không phanh……
Đang do dự.
“Hoàng Phủ…… Bác Hoàng Phủ……” Tuyết Vi ôm ấp một bé trai, lảo đảo đi vào trong phòng khách.
Trên mặt cô rõ ràng có mấy chỗ vết thương, quần áo trên người chính là nhiễm vết máu chói mắt.
Mọi người nhìn lên, tức khắc liền hoảng sợ……
“Vi?” Hoàng Phủ Minh một cái bước xa liền vọt tới trước mặt cô.
“em…… Không có việc gì.” Tuyết Vi cố sức hộc ra mấy chữ, được Hoàng Phủ Minh nâng, bước chân lão đảo đi tới trước mặt Hoàng Phủ Dương Vinh: “Bác Hoàng Phủ…… Mau…… Bác mau phái người…… Phái người nhìn xem cháu trai có việc gì không.”
“Tới…… Người tới, lập tức…… Lập tức mang Đỉnh Đỉnh đi khám bác sĩ.”
“vâng!” Mấy hạ nhân tiếp nhận Đỉnh Đỉnh liền chạy tới gọi bác sĩ.
“Tuyết Vi, cháu đây là……?” Hoàng Phủ Dương Vinh không thể tưởng tượng nhìn Tuyết Vi từ trên xuống dưới tràn đầy vết thương.
“cháu, sau khi cháu cùng chị cả gặp mặt, liền nhìn đến có người đoạt Đỉnh Đỉnh đi rồi, vì thế, vì thế cháu liền chạy nhanh kêu hộ vệ của cháu mang theo cháu đi cứu Đỉnh Đỉnh, bất quá tựa hồ còn xem như kịp……” Nói đến đây, Tuyết Vi cảm thấy mỹ mãn nở nụ cười.
Ở bên Hoàng Phủ Nguyệt mưu phong chợt lóe, cười tà nói: “Ai da, thân là mẹ ruột, con trai bị bắt cóc không đi cứu, người vẫn luôn bị hoài nghi là kẻ bắt cóc, lại không màng sống chết cứu con trai của người khác, đây là thế đạo gì a!”
Bị châm chọc nói thẳng không cố kỵ như vậy, Tuyết Khả Duy không cam lòng cầm nắm tay, mặt mang nụ cười cảm kích đi tới Trước mặt Tuyết Vi: “Em ba, thật là vất vả cho em. Cảm ơn em, giúp chị cứu Đỉnh Đỉnh. Đúng rồi, vậy, đám người kia bắt cóc Đỉnh Đỉnh, rốt cuộc là người nào hả?!”
A.
Tuyết Vi là thật không nghĩ tới, đến lúc này Tuyết Khả Duy còn có thể bình tĩnh muốn trí cô vào chỗ chết như thế?
Mắt phượng tối sầm lại, cô chậm rãi tiến đến bên tai Tuyết Khả Duy, nói nhỏ: “Chị cả, nếu chị thật muốn dò hỏi tới cùng, chờ lão gia tử truy cứu lên, phát hiện…… Là chị trước phái người bắt cóc chính con trai ruột của mình muốn giá họa cho em, chị nói…… Lão gia tử sẽ làm sao xử trí chị đây? Hả?”
Không tồi!
Đúng là Tuyết Khả Duy và Hoàng Phủ Sâm dự mưu lần này giả bắt cóc ý đồ giá họa cho Tuyết Vi, lại không nghĩ…… Trên đường, Đỉnh Đỉnh vậy mà thật sự bị ‘ bắt cóc ’!
“Chị cả, em cũng không biết đám người kia là người nào, bất quá, nhưng thật ra em bắt được mấy dư nghiệt, chị xem, làm sao xử trí bọn họ?” Tuyết Vi ra vẻ khiêm tốn chờ đợi Tuyết Khả Duy trả lời.
Đôi tay cô gắt gao nắm thành quyền, nghẹn lời nói: “Giao…… Giao cho anh rể của em thẩm vấn đi.”
“ừ, tốt.” Ánh mắt chuyển tới Hoàng Phủ Dương Vinh, Tuyết Vi nhàn nhạt cười, lễ phép cúi người: “Bác Hoàng Phủ, nếu không có việc gì, cháu đây liền đi trước.” Nói xong, cô xoay người liền phải rời đi……
Lại không nghĩ……
“Tuyết…… Vi…… cháu…… cho dù cháu đi, cũng trước xử lý vết thương một chút rồi đi chứ? Minh Nhi, còn không nhanh lên mang Tuyết Vi đi chỗ ở của con, thế cô xử lý vết thương?”
Thấy bộ dáng cha khó xử lại có chút nghẹn lời, trên mặt Hoàng Phủ Nguyệt lộ ra nụ cười khó nén, anh kích động củng củng Hoàng Phủ Minh bên cạnh, ý bảo anh chạy nhanh mang Tuyết Vi đi.
Không khỏi phân trần, Hoàng Phủ Minh chặn ngang bế cô lên, mang theo cô liền đi chỗ ở của mình ……
Tuy Nói, lời nói của lão gia tử này nghe tới hình như có ý miễn cưỡng, nhưng mặc cho ai đều biết, được lão gia tử coi trọng mặt mũi có thể nói ra lời nói này không thể nghi ngờ là có ý tứ tiếp nhận cô vào cửa!
Trong biệt thự.
Hoàng Phủ Minh ôm Tuyết Vi đi tới phòng ngủ, lo lắng nhìn mấy chỗ bị thương trên mặt cô: “Đau không?” Ngón tay thon dài, nhẹ nhàng xẹt qua khóe miệng cô.
Tuyết Vi ủy khuất gục đầu xuống, nhưng giây tiếp theo……
Cô ‘ phụt ’ một tiếng liền bật cười.
“hả……?” Hoàng Phủ Nguyệt đứng ở một bên khó hiểu nhìn Hoàng Phủ Minh liếc mắt một cái, hai người là một đầu mờ mịt.
“Ha hả a…… Giả!!”
“Giả?”
“Đúng vậy, thương trên người tôi đều là giả? Thế nào, làm cũng không tệ lắm đi, ngay cả các người đều bị lừa gạt!” Tuyết Vi đắc ý dào dạt từ trên giường nhảy dựng lên, không ngừng ở trước mặt Hoàng Phủ Nguyệt và Hoàng Phủ Minh triển lãm vết thương trên mặt mình.
“tôi nói…… Tuyết Vi…… Nên sẽ không thật là cô bắt cóc Đỉnh Đỉnh, lại chạy tới tranh công đi?” Hoàng Phủ Nguyệt nghi ngờ đôi tay vây quanh trước người.
Ngược lại là Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nheo nheo mắt, buồn bã nói: “Hẳn là Hoàng Phủ Sâm chính bọn họ bắt cóc Đỉnh Đỉnh, muốn giá họa cho Tuyết Vi!”
“hả? Là chính bọn Hoàng Phủ Sâm bắt cóc Đỉnh Đỉnh sao?!”
“Đúng! Minh nói đúng!” Tuyết Vi cấp ra đáp án khẳng định. Giây tiếp theo, mắt phượng cô vừa chuyển, tò mò nhìn về phía Hoàng Phủ Minh: “anh làm sao mà biết được?”
“Vừa rồi, anh và cha anh đang ở thời điểm khắc khẩu, Hoàng Phủ Sâm đột nhiên nhận được một cú điện thoại, sau khi tiếp xong, cảm xúc anh ta và Tuyết Khả Duy so với vừa mới rồi còn muốn nôn nóng. Kết quả, em liền xuất hiện. Sợ là…… Bọn họ thu được tin tức chính là Đỉnh Đỉnh thật sự bị bắt cóc đi?” Nói xong, anh sủng nịch vuốt chóp mũi Tuyết Vi.
Cô xem như hoàn toàn phục năng lực Hoàng Phủ Minh phán đoán. Thật là bất luận dấu vết gì để lại đều trốn không qua khỏi đôi mắt anh đâu, chỉ là Nói, anh nguyện ý hay không muốn nghiêm túc đuổi theo tra rõ chuyện này mà thôi!
“Hắc hắc……” Tuyết Vi ngẩn người nở nụ cười.
Đôi mắt Hoàng Phủ Minh vừa chuyển: “mấy ngày nay em không cùng anh gặp mặt cũng là đang chờ Tuyết Khả Duy bọn họ ra tay sao?”
“vâng!” Anh lại đoán đúng rồi.
Nhưng thật ra cũng đừng Nói, Hoàng Phủ Minh cũng rất bội phục Tuyết Vi vững vàng, thả dây dài, câu cá lớn, tùy thời mà động, tương kế tựu kế giết đối thủ một người ngưỡng mã phiên, thật sự là có phong độ của bậc trí giả!
“Tuyết Vi, nếu cô có thể dự đoán được hết thảy, sao không trực tiếp làm trò trước mặt cha vạch trần bọn họ?” Hoàng Phủ Nguyệt khó hiểu dò hỏi xong.
Tuyết Vi bất đắc dĩ nhíu mày: “Khó mà làm được! Anh ngẫm lại, nếu tôi trực tiếp vạch trần bọn họ, thế tất lão gia tử sẽ tầng tầng tra lên, kết quả, không ngừng tra được bọn họ bắt cóc Đỉnh Đỉnh, cũng sẽ tra được tôi tương kế tựu kế chạy tới đại hiến ân cần, mục đích bây giờ của tôi, chính là muốn cùng Minh được lão gia tử tán thành, đến nỗi Tuyết Khả Duy bọn họ……” Nói đến đây……
Khóe môi cô giương lên, giảo hoạt nói: “Ngày tháng còn dài! Lão nương có thể chậm rãi bồi bọn họ chơi!”
“Thật phục cô rồi!” Hoàng Phủ Nguyệt là đánh tâm nhãn cảm thấy Tuyết Vi phân tích chuyện quá hoàn chỉnh, quả thực là tích thủy bất lậu, ngẫm lại, nếu Hoàng Phủ Minh được người vợ như vậy làm bạn, tương lai cũng coi như là thông suốt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.