Chương 471: Tuyết Vi thương thế nghiêm trọng
Tề Thành Côn
08/02/2020
Trong phòng cấp cứu binh đoàn thứ ba, toàn bộ bác sĩ xuất động cực lực
cứu giúp Tuyết Vi. Bạch Dạ cũng tham dự tới bên trong đội ngũ cứu viện
rồi, cũng phụ trách chỉ đạo trực tiếp.
Bởi vì nhóm máu của Tuyết Vi thuộc về hình eu hiếm thấy, Mộ Thần Hiên và Hoàng Phủ Nguyệt cơ hồ là chạy chân không chạm đất mới từ kho máu Nhà họ Hoàng Phủ điều tới chút ít máu cùng nhóm máu.
Ước chừng trong 8 tiếng đồng hồ cấp cứu, đèn phòng cấp cứu rốt cuộc tối sầm xuống.
“anh Dạ, bây giờ tình huống chị dâu em làm sao?” Hoàng Phủ Nguyệt trước tiên vọt tới trước cửa phòng cấp cứu.
Ly Tiểu Tiểu nghe tin tới rồi đuổi theo những bác sĩ đẩy cáng đi tới phòng bệnh……
“tình huống Vi Nhi thập phần không lạc quan.” Bạch Dạ lạnh lùng trích rớt khẩu trang trên mặt: “Căn cứ phiến tử biểu hiện, nội tạng Vi Nhi có bao nhiêu chỗ tan vỡ, trước mắt tôi đã tiến hành nhanh chóng cầm máu cùng với khâu lại vết thương cho cô ta. Chỉ là, khi nào cô ta có thể tỉnh lại, liền phải xem lực cô tự thân miễn dịch.”
“Cô ta làm sao chịu trọng thương như vậy chứ? Rõ ràng từ trên người cô ta nhìn không ra một chút vết thương ……”
“tôi hoài nghi hẳn là Hoàng Phủ Sâm biết hậu quả áp dụng tư hình đối với phạm nhân, cho nên, trước khi hành hình Vi Nhi, anh ta cho Vi Nhi mặc sa y.”
“Cái gì???” Đôi mắt Hoàng Phủ Nguyệt tức khắc liền nhiễm một tầng màu đỏ sậm: “Hoàng Phủ Sâm thứ cầm thú này!!! Quả thực là heo chó không bằng!! Anh ta làm sao có thể hạ thủ được??”
A.
Sau khi Hoàng Phủ Nguyệt nghe nói đều có kịch liệt phản ứng như vậy, huống chi là Bạch Dạ tự tay cứu trị Tuyết Vi chứ?
Anh chính là người đầu tiên trực tiếp đối mặt thương thế Tuyết Vi, nhìn thấy cô trọng thương như thế, trời biết anh có bao nhiêu phẫn nộ, có bao nhiêu đau lòng.
Chính là, anh lại muốn nói cho chính mình, bây giờ anh chỉ sắm vai một người bác sĩ, phải bình tĩnh! Phải bình tĩnh.
Cứ như vậy, Bạch Dạ sống trong phẫn nộ cùng với đau lòng tra tấn gần như 8 tiếng đồng hồ……
‘ tích tích tích……’ trong phòng bệnh yên Tĩnh, mặt mọi người vô cảm phát ngốc, chỉ có thể nghe được tiếng máy trắc tâm thong thả tí tách.
“Chị Vi Vi, chị tỉnh nhanh lên đi, được không? Ngày hôm qua Miêu Miêu còn hỏi em mommy đi đâu.” Ly Tiểu Tiểu vô lực kéo tay Tuyết Vi.
Nhìn trên môi cô một đống dấu răng, Ly Tiểu Tiểu có thể cảm giác đến, đây nhất định là Tuyết Vi sợ sẽ kêu đau, mới tự mình cắn chính mình làm ra vết thương.
‘ đừng cúi đầu, vương miện sẽ rớt; đừng rơi lệ, người xấu sẽ cười. ’
Từ thời khắc quen biết Tuyết Vi, ấn tượng lưu lại sâu nhất cho cô chính là những lời này.
Mấy năm nay, Tuyết Vi cũng thừa hành những lời này mà sờ bò lăn đánh.
Cô chưa bao giờ thấp quá mức; cũng chưa bao giờ chảy qua nước mắt, Vĩnh viễn là bộ dáng cao cao tại thượng, nữ vương làm người kính ngưỡng. Cũng là thần tượng mà trong lòng Ly Tiểu Tiểu sùng bái!
“tình huống Tuyết Vi thế nào?” Đột nhiên, cửa phòng bệnh bị người từ ngoài đẩy ra, Hoàng Phủ Dương Vinh bước nhanh đi đến.
“Cha……”
“Bác Hoàng Phủ.”
“Hoàng Phủ lão gia.”
“Tuyết Vi ……?” Mắt Lão gia tử nhìn sắc mặt tái nhợt của Tuyết Vi, liếc mắt một cái liền nhìn ra đáp án. “Ai! Chuyện làm sao sẽ thành như vậy đâu.”
A.
Hoàng Phủ Nguyệt cũng muốn hỏi, chuyện làm sao sẽ thành như vậy?
Nhưng nếu anh nói Tuyết Vi sở dĩ như vậy là bị Hoàng Phủ Sâm đánh ra tới, sợ là Hoàng Phủ Sâm há mồm nói anh vu tội cho anh ta. “Cha, ngài vẫn là đi về trước nghỉ ngơi đi. Con và Tiểu Tiểu bồi chị dâu là được.”
“Ai. Chậc, Vậy …… Vậy được rồi. Ai……” Vài tiếng thở dài xuống dưới.
Tất cả mọi người có thể cảm giác đến cảm xúc lão gia tử tựa hồ không quá thích hợp.
“Cha, trong nhà có phải xảy ra chuyện gì hay không??”
“Cha …… Cha!!! Các người nhớ rõ hay không hôm nay là ngày mấy?!!” Khó xử hồi lâu, Hoàng Phủ Dương Vinh rốt cuộc đã mở miệng.
“Hôm nay……?” Hoàng Phủ Nguyệt suy tư một lát, tức khắc nhớ tới…… “Hôm nay là ngày Anh hai và chị dâu……” Ánh mắt nhìn về phía Tuyết Vi trên giường bệnh.
Hôm nay, cô vốn nên khoác áo cưới cùng Hoàng Phủ Minh nắm tay đi vào lâu đài hôn nhân.
Hôm nay, bọn họ vốn nên ký kết chung đôi, chính thức tuyên bố với mọi người, Tuyết Vi là vợ của Hoàng Phủ Minh; Hoàng Phủ Minh là chồng của Tuyết Vi.
Nhưng mà……
Lại gặp phải chuyện mưu sát, làm cho hai người bọn họ bỏ lỡ ngày quan trọng nhất trong cuộc đời mình!!
“Bây giờ, Tuyết Vi bệnh thành như vậy, cha vốn không nên nói cái gì. Nhưng các người hẳn là nhớ rõ, ba năm trước đây, Tuyết Vi và Minh Nhi cũng đã đính hôn, thiếu mấy ngày liền phải kết hôn. Kết quả…… chậc, làm sao lần này lại!!!”
Trời cao chú định sao??
Hay là nói hết thảy đều là do người gây ra?
Nam nữ yêu nhau mấy độ không cách nào đi đến với nhau, ai thán há chỉ là một mình Hoàng Phủ Dương Vinh?!
“lần trước anh hai hủy bỏ hôn lễ đã bị bên ngoài có nhiều phỏng đoán, nếu lần này lâm thời hủy bỏ hôn lễ, sợ là không chỉ ảnh hưởng anh phát triển, càng sẽ ảnh hưởng đến cảm tình anh và chị dâu.”
“Đúng vậy. Minh Nhi cũng không biết đi nơi nào. Cha phái thật nhiều người đi tìm không thấy, gọi di động cho nó, cũng không ở trong vòng phủ sóng. Rốt cuộc nó đang làm gì, các người ai biết?” Hoàng Phủ Dương Vinh hết đường xoay xở nhìn mắt mọi người.
“Minh vì Vi Nhi xảy ra chuyện trước tiên đi tìm cháu.” Đột nhiên, Bạch Dạ vẫn luôn trầm mặc đã lạnh lùng mở miệng.
Anh sở dĩ hiện thân ở binh đoàn thứ nhất đúng là do Hoàng Phủ Minh gọi điện thoại kêu anh đi qua nghĩ cách cứu viện Tuyết Vi.
Hoàng Phủ Minh vì sợ Hoàng Phủ Sâm sẽ ở lúc mấu chốt làm khó dễ Tuyết Vi, mới kêu anh chạy nhanh đi qua cứu viện.
Nhưng mà……
Vẫn là chậm một bước.
“con và anh Thần Hiên cũng là Anh hai gọi đi qua.”
“Nếu Minh gọi các người qua, vậy nó đâu???”
Mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, sôi nổi lắc lắc đầu.
Nhưng……
Trong lòng mỗi người bọn họ đều hiểu rõ.
Tại lúc mấu chốt Hoàng Phủ Minh vậy mà chậm chạp không có hiện thân, chắc là dùng hết toàn lực đi tìm biện pháp cứu Tuyết Vi. Rốt cuộc…… Tuyết Vi phạm phải chính là tội giết người không cách nào tha thứ!
“Ai!!! Thật là…… chậc……!!!” Hoàng Phủ Dương Vinh lại là khuôn mặt u sầu thở dài.
Ly Tiểu Tiểu ngồi ở bên giường bệnh đứng lên, con ngươi trong suốt chậm rãi nhìn về phía Hoàng Phủ Nguyệt: “Không bằng chúng ta thay thế Chị Vi Vi và nhị thiếu gia kết hôn đi thôi.”
“hả??” Hoàng Phủ Nguyệt sửng sốt, không thể tưởng tượng mở to hai mắt.
“Dù sao hôn lễ đều đã chuẩn bị xong. Nếu các tân khách hoài nghi vì sao là chúng ta kết hôn, cùng lắm thì nói có người truyền sai tin tức. Ít nhất, có thể tạm thời che dấu sự thật nhị thiếu gia và Chị Vi Vi hai lần kết hôn đều không thành.”
“Như thế chủ ý không tồi ……” Hoàng Phủ Dương Vinh hơi tán đồng gật gật đầu.
Bây giờ cũng chỉ có thể ngựa chết chữa thành ngựa sống. Bây giờ Hoàng Phủ Minh và Tuyết Vi đã đủ khó, nếu bị dư luận bên ngoài đè ép, chỉ sợ bọn họ hỏng mất!
“Tiểu Tiểu, em thật quyết định sao?” Hoàng Phủ Nguyệt chậm rãi đi đến trước mặt Ly Tiểu Tiểu, khó có thể vừa thấy lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Rốt cuộc, đây là hôn nhân, không phải trò đùa.
Dù cho khi bọn họ bắt đầu là sai, nhưng một khi thật sự kết hôn, như vậy cũng chỉ có thể vĩnh viễn đâm lao phải theo lao thôi.
Bởi vì nhóm máu của Tuyết Vi thuộc về hình eu hiếm thấy, Mộ Thần Hiên và Hoàng Phủ Nguyệt cơ hồ là chạy chân không chạm đất mới từ kho máu Nhà họ Hoàng Phủ điều tới chút ít máu cùng nhóm máu.
Ước chừng trong 8 tiếng đồng hồ cấp cứu, đèn phòng cấp cứu rốt cuộc tối sầm xuống.
“anh Dạ, bây giờ tình huống chị dâu em làm sao?” Hoàng Phủ Nguyệt trước tiên vọt tới trước cửa phòng cấp cứu.
Ly Tiểu Tiểu nghe tin tới rồi đuổi theo những bác sĩ đẩy cáng đi tới phòng bệnh……
“tình huống Vi Nhi thập phần không lạc quan.” Bạch Dạ lạnh lùng trích rớt khẩu trang trên mặt: “Căn cứ phiến tử biểu hiện, nội tạng Vi Nhi có bao nhiêu chỗ tan vỡ, trước mắt tôi đã tiến hành nhanh chóng cầm máu cùng với khâu lại vết thương cho cô ta. Chỉ là, khi nào cô ta có thể tỉnh lại, liền phải xem lực cô tự thân miễn dịch.”
“Cô ta làm sao chịu trọng thương như vậy chứ? Rõ ràng từ trên người cô ta nhìn không ra một chút vết thương ……”
“tôi hoài nghi hẳn là Hoàng Phủ Sâm biết hậu quả áp dụng tư hình đối với phạm nhân, cho nên, trước khi hành hình Vi Nhi, anh ta cho Vi Nhi mặc sa y.”
“Cái gì???” Đôi mắt Hoàng Phủ Nguyệt tức khắc liền nhiễm một tầng màu đỏ sậm: “Hoàng Phủ Sâm thứ cầm thú này!!! Quả thực là heo chó không bằng!! Anh ta làm sao có thể hạ thủ được??”
A.
Sau khi Hoàng Phủ Nguyệt nghe nói đều có kịch liệt phản ứng như vậy, huống chi là Bạch Dạ tự tay cứu trị Tuyết Vi chứ?
Anh chính là người đầu tiên trực tiếp đối mặt thương thế Tuyết Vi, nhìn thấy cô trọng thương như thế, trời biết anh có bao nhiêu phẫn nộ, có bao nhiêu đau lòng.
Chính là, anh lại muốn nói cho chính mình, bây giờ anh chỉ sắm vai một người bác sĩ, phải bình tĩnh! Phải bình tĩnh.
Cứ như vậy, Bạch Dạ sống trong phẫn nộ cùng với đau lòng tra tấn gần như 8 tiếng đồng hồ……
‘ tích tích tích……’ trong phòng bệnh yên Tĩnh, mặt mọi người vô cảm phát ngốc, chỉ có thể nghe được tiếng máy trắc tâm thong thả tí tách.
“Chị Vi Vi, chị tỉnh nhanh lên đi, được không? Ngày hôm qua Miêu Miêu còn hỏi em mommy đi đâu.” Ly Tiểu Tiểu vô lực kéo tay Tuyết Vi.
Nhìn trên môi cô một đống dấu răng, Ly Tiểu Tiểu có thể cảm giác đến, đây nhất định là Tuyết Vi sợ sẽ kêu đau, mới tự mình cắn chính mình làm ra vết thương.
‘ đừng cúi đầu, vương miện sẽ rớt; đừng rơi lệ, người xấu sẽ cười. ’
Từ thời khắc quen biết Tuyết Vi, ấn tượng lưu lại sâu nhất cho cô chính là những lời này.
Mấy năm nay, Tuyết Vi cũng thừa hành những lời này mà sờ bò lăn đánh.
Cô chưa bao giờ thấp quá mức; cũng chưa bao giờ chảy qua nước mắt, Vĩnh viễn là bộ dáng cao cao tại thượng, nữ vương làm người kính ngưỡng. Cũng là thần tượng mà trong lòng Ly Tiểu Tiểu sùng bái!
“tình huống Tuyết Vi thế nào?” Đột nhiên, cửa phòng bệnh bị người từ ngoài đẩy ra, Hoàng Phủ Dương Vinh bước nhanh đi đến.
“Cha……”
“Bác Hoàng Phủ.”
“Hoàng Phủ lão gia.”
“Tuyết Vi ……?” Mắt Lão gia tử nhìn sắc mặt tái nhợt của Tuyết Vi, liếc mắt một cái liền nhìn ra đáp án. “Ai! Chuyện làm sao sẽ thành như vậy đâu.”
A.
Hoàng Phủ Nguyệt cũng muốn hỏi, chuyện làm sao sẽ thành như vậy?
Nhưng nếu anh nói Tuyết Vi sở dĩ như vậy là bị Hoàng Phủ Sâm đánh ra tới, sợ là Hoàng Phủ Sâm há mồm nói anh vu tội cho anh ta. “Cha, ngài vẫn là đi về trước nghỉ ngơi đi. Con và Tiểu Tiểu bồi chị dâu là được.”
“Ai. Chậc, Vậy …… Vậy được rồi. Ai……” Vài tiếng thở dài xuống dưới.
Tất cả mọi người có thể cảm giác đến cảm xúc lão gia tử tựa hồ không quá thích hợp.
“Cha, trong nhà có phải xảy ra chuyện gì hay không??”
“Cha …… Cha!!! Các người nhớ rõ hay không hôm nay là ngày mấy?!!” Khó xử hồi lâu, Hoàng Phủ Dương Vinh rốt cuộc đã mở miệng.
“Hôm nay……?” Hoàng Phủ Nguyệt suy tư một lát, tức khắc nhớ tới…… “Hôm nay là ngày Anh hai và chị dâu……” Ánh mắt nhìn về phía Tuyết Vi trên giường bệnh.
Hôm nay, cô vốn nên khoác áo cưới cùng Hoàng Phủ Minh nắm tay đi vào lâu đài hôn nhân.
Hôm nay, bọn họ vốn nên ký kết chung đôi, chính thức tuyên bố với mọi người, Tuyết Vi là vợ của Hoàng Phủ Minh; Hoàng Phủ Minh là chồng của Tuyết Vi.
Nhưng mà……
Lại gặp phải chuyện mưu sát, làm cho hai người bọn họ bỏ lỡ ngày quan trọng nhất trong cuộc đời mình!!
“Bây giờ, Tuyết Vi bệnh thành như vậy, cha vốn không nên nói cái gì. Nhưng các người hẳn là nhớ rõ, ba năm trước đây, Tuyết Vi và Minh Nhi cũng đã đính hôn, thiếu mấy ngày liền phải kết hôn. Kết quả…… chậc, làm sao lần này lại!!!”
Trời cao chú định sao??
Hay là nói hết thảy đều là do người gây ra?
Nam nữ yêu nhau mấy độ không cách nào đi đến với nhau, ai thán há chỉ là một mình Hoàng Phủ Dương Vinh?!
“lần trước anh hai hủy bỏ hôn lễ đã bị bên ngoài có nhiều phỏng đoán, nếu lần này lâm thời hủy bỏ hôn lễ, sợ là không chỉ ảnh hưởng anh phát triển, càng sẽ ảnh hưởng đến cảm tình anh và chị dâu.”
“Đúng vậy. Minh Nhi cũng không biết đi nơi nào. Cha phái thật nhiều người đi tìm không thấy, gọi di động cho nó, cũng không ở trong vòng phủ sóng. Rốt cuộc nó đang làm gì, các người ai biết?” Hoàng Phủ Dương Vinh hết đường xoay xở nhìn mắt mọi người.
“Minh vì Vi Nhi xảy ra chuyện trước tiên đi tìm cháu.” Đột nhiên, Bạch Dạ vẫn luôn trầm mặc đã lạnh lùng mở miệng.
Anh sở dĩ hiện thân ở binh đoàn thứ nhất đúng là do Hoàng Phủ Minh gọi điện thoại kêu anh đi qua nghĩ cách cứu viện Tuyết Vi.
Hoàng Phủ Minh vì sợ Hoàng Phủ Sâm sẽ ở lúc mấu chốt làm khó dễ Tuyết Vi, mới kêu anh chạy nhanh đi qua cứu viện.
Nhưng mà……
Vẫn là chậm một bước.
“con và anh Thần Hiên cũng là Anh hai gọi đi qua.”
“Nếu Minh gọi các người qua, vậy nó đâu???”
Mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, sôi nổi lắc lắc đầu.
Nhưng……
Trong lòng mỗi người bọn họ đều hiểu rõ.
Tại lúc mấu chốt Hoàng Phủ Minh vậy mà chậm chạp không có hiện thân, chắc là dùng hết toàn lực đi tìm biện pháp cứu Tuyết Vi. Rốt cuộc…… Tuyết Vi phạm phải chính là tội giết người không cách nào tha thứ!
“Ai!!! Thật là…… chậc……!!!” Hoàng Phủ Dương Vinh lại là khuôn mặt u sầu thở dài.
Ly Tiểu Tiểu ngồi ở bên giường bệnh đứng lên, con ngươi trong suốt chậm rãi nhìn về phía Hoàng Phủ Nguyệt: “Không bằng chúng ta thay thế Chị Vi Vi và nhị thiếu gia kết hôn đi thôi.”
“hả??” Hoàng Phủ Nguyệt sửng sốt, không thể tưởng tượng mở to hai mắt.
“Dù sao hôn lễ đều đã chuẩn bị xong. Nếu các tân khách hoài nghi vì sao là chúng ta kết hôn, cùng lắm thì nói có người truyền sai tin tức. Ít nhất, có thể tạm thời che dấu sự thật nhị thiếu gia và Chị Vi Vi hai lần kết hôn đều không thành.”
“Như thế chủ ý không tồi ……” Hoàng Phủ Dương Vinh hơi tán đồng gật gật đầu.
Bây giờ cũng chỉ có thể ngựa chết chữa thành ngựa sống. Bây giờ Hoàng Phủ Minh và Tuyết Vi đã đủ khó, nếu bị dư luận bên ngoài đè ép, chỉ sợ bọn họ hỏng mất!
“Tiểu Tiểu, em thật quyết định sao?” Hoàng Phủ Nguyệt chậm rãi đi đến trước mặt Ly Tiểu Tiểu, khó có thể vừa thấy lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Rốt cuộc, đây là hôn nhân, không phải trò đùa.
Dù cho khi bọn họ bắt đầu là sai, nhưng một khi thật sự kết hôn, như vậy cũng chỉ có thể vĩnh viễn đâm lao phải theo lao thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.