Chương 43:
Nhiên Dư
17/09/2024
Editor: Gypsy
*
“Em còn chưa đủ sao?”
Hạ Nghiên thở dài một tiếng, vuốt ve khuôn mặt cậu.
Trong bóng tối, đôi mắt Cố Âm Thành trong suốt như sao, nhìn cô không chớp mắt.
“Chị à, em chính là muốn không đủ cho chị.”
Vừa dứt lời, một nụ hôn nóng bỏng lại rơi xuống.
Cậu mang theo thở dốc thật thấp, ngậm lấy đôi môi hồng hào của cô, đầu lưỡi linh hoạt luồn qua lại giữa răng cô.
Tay cậu ôm lấy eo cô, thân thể hai người vừa xoay một cái, cô đã bị cậu ôm lên đùi, hôn thật sâu.
Ngón tay thon dài luồn vào giữa mái tóc ẩm ướt của cô xoa xoa, lại giữ chặt gáy cô, làm cho cô càng gần thêm nghênh đón môi lưỡi nóng bỏng của cậu.
Hạ Nghiên không còn đường lui, chỉ có thể vòng tay qua cổ cậu nhiệt tình đáp lại, một sợi bạc chảy xuống từ khóe môi cô.
Đầu lưỡi cậu rút về, liếm cằm cô, lại khẽ cắn khóe môi cô.
“Chị à, lúc nhìn em luôn dùng vẻ mặt đáng thương này, rốt cuộc là sao vậy?”
Cô giật mình, khẽ cười một tiếng: “Chỉ là cảm thấy giống như một con chó con mà chị thích khi còn bé.”
Cố Âm Thành nghe vậy, nặng nề cắn vào khóe môi cô: “Chó con hả?”
Hạ Nghiên cười gật đầu, giơ tay sờ sờ đầu cậu.
Cậu hừ lạnh một tiếng, thắt lưng đẩy lên trên một cái, côn thịt nóng rực đã đẩy lên bụng cô: “Vậy đợi lát nữa chị còn không phải là bị chó…”
Lời của cậu còn chưa dứt, đã bị Hạ Nghiên nhanh tay lẹ mắt che môi lại: “Không được nói bậy.”
Nhìn gương mặt đỏ bừng của cô, làn sóng mắt say lòng người, miệng Cố Âm Thành khẽ động một cái, vươn lưỡi dài ra bắt đầu liếm ngón tay cô.
Đầu lưỡi cuốn từng ngón liếm láp, cơn nóng ẩm ướt rất nhanh đã nhuộm ướt lòng bàn tay cô.
Hai chân cô tách ra, bước ngồi trên người cậu, cậu đưa tay ra bắt đầu xoa nắn một bên chân cô.
Ngón tay nhẹ nhàng xoa đầu ngón chân trắng nõn, có khi cũng sẽ xấu xa gãi vào lòng bàn chân của cô một cái.
Rốt cuộc, Hạ Nghiên không chịu nổi đẩy đẩy xuống giường, hai bàn tay đặt lên lồng ngực bằng phẳng của cậu.
Cố Âm Thành nâng cằm lên nhìn cô, chỉ thấy mái tóc xoăn của cô còn mang theo nước, như rong biển rậm rạp khoác lên lưng tuyết trắng.
Sắc mặt cô ửng đỏ, còn mang theo một chút xấu hổ, đang cắn môi nhìn cậu, khóe mắt gợi lên một tia xuân sắc quyến rũ.
“Lần này đổi lại ở phía trên em có được không?”
“Chị không biết.”
“Em cũng không biết lắm đâu.”
Cố Âm Thành cười cười, giọng nói khàn khàn: “Nhưng có thể thử một lần.”
Cậu vừa dứt lời, liền giơ tay bóp lấy bộ ngực trắng nấp của cô, tư thế này khiến cho hai ѵú rơi vào trong lòng bàn tay cậu nặng trịch, cậu xoa bóp thật mạnh.
Trên lưng Hạ Nghiên chạy qua một tia run rẩy, không nhịn được rên ra tiếng: “Nhẹ lại… Nhẹ lại một chút đi…”
Cố Âm Thành mím môi, nhưng không nói gì, cậu dùng ngón cái và ngón trỏ giữ lấy nụ hoa trên đỉnh, nhẹ nhàng xoa nắn.
Khoái cảm như điện tuôn ra từ đó, cô ngẩng cao đầu, chiếc cổ thon dài duỗi thẳng, vẽ ra một đường cong duyên dáng.
Nơi này cũng là khu vực nhạy cảm của cô, huyệt nhỏ vừa mới được lau khô lại bắt đầu ứa ra dòng nước róc rách, làm ướt bộ lông xoăn gần miệng huyệt, làm cho bụng cậu cũng ướt đẫm một mảng.
Trong lòng cậu có một tia ngứa ngáy, không biết làm thế nào để bình phục, một bàn tay từ trên ngực của cô trượt xuống, thăm dò giữa hai chân cô.
Trong lòng Hạ Nghiên nhảy dựng lên, hai chân muốn khép lại, nhưng vẫn chậm một bước, ngón tay thon dài đã dò xét đi vào.
Ngón trỏ xuyên qua môi hoa ẩm ướt, mật dịch ướt dính trơn trượt, thẳng tắp dò xét đi vào.
Hô hấp cô dồn dập, vòng eo mềm nhũn, lại bị cậu nhanh tay lẹ mắt mà dùng tay còn lại đỡ lấy thắt lưng.
*
“Em còn chưa đủ sao?”
Hạ Nghiên thở dài một tiếng, vuốt ve khuôn mặt cậu.
Trong bóng tối, đôi mắt Cố Âm Thành trong suốt như sao, nhìn cô không chớp mắt.
“Chị à, em chính là muốn không đủ cho chị.”
Vừa dứt lời, một nụ hôn nóng bỏng lại rơi xuống.
Cậu mang theo thở dốc thật thấp, ngậm lấy đôi môi hồng hào của cô, đầu lưỡi linh hoạt luồn qua lại giữa răng cô.
Tay cậu ôm lấy eo cô, thân thể hai người vừa xoay một cái, cô đã bị cậu ôm lên đùi, hôn thật sâu.
Ngón tay thon dài luồn vào giữa mái tóc ẩm ướt của cô xoa xoa, lại giữ chặt gáy cô, làm cho cô càng gần thêm nghênh đón môi lưỡi nóng bỏng của cậu.
Hạ Nghiên không còn đường lui, chỉ có thể vòng tay qua cổ cậu nhiệt tình đáp lại, một sợi bạc chảy xuống từ khóe môi cô.
Đầu lưỡi cậu rút về, liếm cằm cô, lại khẽ cắn khóe môi cô.
“Chị à, lúc nhìn em luôn dùng vẻ mặt đáng thương này, rốt cuộc là sao vậy?”
Cô giật mình, khẽ cười một tiếng: “Chỉ là cảm thấy giống như một con chó con mà chị thích khi còn bé.”
Cố Âm Thành nghe vậy, nặng nề cắn vào khóe môi cô: “Chó con hả?”
Hạ Nghiên cười gật đầu, giơ tay sờ sờ đầu cậu.
Cậu hừ lạnh một tiếng, thắt lưng đẩy lên trên một cái, côn thịt nóng rực đã đẩy lên bụng cô: “Vậy đợi lát nữa chị còn không phải là bị chó…”
Lời của cậu còn chưa dứt, đã bị Hạ Nghiên nhanh tay lẹ mắt che môi lại: “Không được nói bậy.”
Nhìn gương mặt đỏ bừng của cô, làn sóng mắt say lòng người, miệng Cố Âm Thành khẽ động một cái, vươn lưỡi dài ra bắt đầu liếm ngón tay cô.
Đầu lưỡi cuốn từng ngón liếm láp, cơn nóng ẩm ướt rất nhanh đã nhuộm ướt lòng bàn tay cô.
Hai chân cô tách ra, bước ngồi trên người cậu, cậu đưa tay ra bắt đầu xoa nắn một bên chân cô.
Ngón tay nhẹ nhàng xoa đầu ngón chân trắng nõn, có khi cũng sẽ xấu xa gãi vào lòng bàn chân của cô một cái.
Rốt cuộc, Hạ Nghiên không chịu nổi đẩy đẩy xuống giường, hai bàn tay đặt lên lồng ngực bằng phẳng của cậu.
Cố Âm Thành nâng cằm lên nhìn cô, chỉ thấy mái tóc xoăn của cô còn mang theo nước, như rong biển rậm rạp khoác lên lưng tuyết trắng.
Sắc mặt cô ửng đỏ, còn mang theo một chút xấu hổ, đang cắn môi nhìn cậu, khóe mắt gợi lên một tia xuân sắc quyến rũ.
“Lần này đổi lại ở phía trên em có được không?”
“Chị không biết.”
“Em cũng không biết lắm đâu.”
Cố Âm Thành cười cười, giọng nói khàn khàn: “Nhưng có thể thử một lần.”
Cậu vừa dứt lời, liền giơ tay bóp lấy bộ ngực trắng nấp của cô, tư thế này khiến cho hai ѵú rơi vào trong lòng bàn tay cậu nặng trịch, cậu xoa bóp thật mạnh.
Trên lưng Hạ Nghiên chạy qua một tia run rẩy, không nhịn được rên ra tiếng: “Nhẹ lại… Nhẹ lại một chút đi…”
Cố Âm Thành mím môi, nhưng không nói gì, cậu dùng ngón cái và ngón trỏ giữ lấy nụ hoa trên đỉnh, nhẹ nhàng xoa nắn.
Khoái cảm như điện tuôn ra từ đó, cô ngẩng cao đầu, chiếc cổ thon dài duỗi thẳng, vẽ ra một đường cong duyên dáng.
Nơi này cũng là khu vực nhạy cảm của cô, huyệt nhỏ vừa mới được lau khô lại bắt đầu ứa ra dòng nước róc rách, làm ướt bộ lông xoăn gần miệng huyệt, làm cho bụng cậu cũng ướt đẫm một mảng.
Trong lòng cậu có một tia ngứa ngáy, không biết làm thế nào để bình phục, một bàn tay từ trên ngực của cô trượt xuống, thăm dò giữa hai chân cô.
Trong lòng Hạ Nghiên nhảy dựng lên, hai chân muốn khép lại, nhưng vẫn chậm một bước, ngón tay thon dài đã dò xét đi vào.
Ngón trỏ xuyên qua môi hoa ẩm ướt, mật dịch ướt dính trơn trượt, thẳng tắp dò xét đi vào.
Hô hấp cô dồn dập, vòng eo mềm nhũn, lại bị cậu nhanh tay lẹ mắt mà dùng tay còn lại đỡ lấy thắt lưng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.